Chương 368: Đột phá dưới lòng đất. (Thượng,hạ)
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
- Tránh không khỏi rồi, Thanh Liên đoạt hoa!
Diệp Trần giơ kiếm lên ngăn cản, trên lưỡi kiếm lúc này ngưng tụ một đoá tiểu Thanh Liên mấy mét. Diệp Trần không dám cho Thanh Liên biến lớn, biến lớn cũng đồng nghĩa với phân tán, chỉ sợ không thể ngăn trở được một kích này.
"Ầm! Ầm! ..."
Hư không chấn động, cột sáng tử sắc kia cơ hồ như có tác dụng thời gian tĩnh chỉ, chớp mắt đã bao phủ cả ba người vào trong.
"Phốc phốc!"
Trần nguyên lão và Lưu Mân đều thổ huyết, trượt xa hơn mười dặm, một lần nữa trở lại giữa đám Mê Vụ Thú, Diệp Trần cũng theo sát phía sau bảo trì tư thế hoành kiếm ngăn trở.
- Hỏng rồi, thực lực con Mê Vụ Thú này quá cường hãn, một chọi một sợ là chỉ có Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả mới có thể chống lại.
Trần nguyên lão mỉm cười khổ não.
Thanh Liên bị nghiền nát, Diệp Trần lông tóc không hề tổn thương, nhưng cục diện trước mắt quả thật rất không ổn, con đường phía trước đã bị cắt đứt, phía sau còn có mấy trăm con Mê Vụ Thú đuổi tới, nếu không có gì ngoài ý muốn thì lần này bọn họ chắc chắn nắm lấy cái chết rồi, không ngờ rằng dưới đáy Mê Vụ Cấm Khu lại là một hiểm địa như vậy.
Trong lúc mấy người Diệp Trần giết ra một con đường máu và bị ép chạy ngược về thì đám Mê Vụ Thú phía sau cũng đã đuổi tới chỉ còn cách mấy chục dặm. Tiếng gầm rống liên tục vang lên khiến cả không gian rung động, trong lòng Trần nguyên lão và Lưu Mân không khỏi sợ hãi, nhưng Diệp Trần sắc mặt vẫn không biến, ánh mắt vẫn lạnh lùng.
Càng là lúc nguy hiểm thì càng phải tỉnh táo!
Trảm sát tất cả những cảm xúc có thể gây xúc động tâm tình!
Kiếm khách chính là một tồn tại cực đoan về mặt công kích, trên mặt ý chí đồng dạng cũng rất cực đoan, muốn cho ý chí của một kiếm khách sụp đổ mà chỉ dựa vào uy hiếp tử vong là không thể nào.
- Chúng ta làm gì bây giờ?
Lưu Mân vội hỏi.
Diệp Trần quét mắt nhìn xung quanh, nói:
- Chạy theo hướng khác rất có khả năng sẽ gặp thêm một nhóm Mê Vụ Thú khác, bay lên trên càng không có khả năng, ở đây không có bầu trời cho nên chỉ còn một đường là chui xuống dưới đất!
- Xuống dưới lòng đất?
- Đúng vậy, Mê Vụ Thú hình thể to lớn, đi vào trong lòng đất sẽ bị kiềm hãm tốc độ rất nhiều, chúng ta chỉ cần đi xuống thật sâu là có thể an toàn.
Dưới lòng đất không thể so với trên không trung, đầu tiên tinh thần lực sẽ bị vô cùng vô tận nham thạch triệt tiêu đại bộ phận, tiếp theo, di chuyển trong lòng đất sẽ rất tiêu tốn năng lượng, không cách nào kéo dài được, cho nên ba người chỉ cần chạy xuống dưới lòng đất là tỷ lệ toàn mạng rất cao.
Không chút do dự, ba người liền nhanh chóng độn xuống dưới mặt đất.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Đám Mê Vụ Thú tất nhiên không thể dễ dàng để cho mấy người Diệp Trần đào thoát được, vô số cột sáng màu trắng tạo thành một chùm ánh sáng to lớn đan thành một tấm lưới bắn tới, khiến trên mặt đất đột nhiên xuất hiện rất nhiều hố to sâu tới mấy trăm mét, chỉ cần đi sát qua hộ thể chân nguyên liền khiến hộ thể chân nguyên của ba người Diệp Trần kịch liệt vặn vẹo.
"Phanh!"
Đồng thời bị bốn cột sáng bắn trúng, Diệp Trần thất khiếu chảy máu, thân thể bắn nhanh xuống dưới, Lưu Mân và Trần nguyên lão thì thiếu chút nữa đã chết, chật vật không chịu nổi.
- Nhanh xuống dưới!
Cách mặt đất chưa tới vài trăm mét, thân ảnh của Diệp Trần bạo liệt ra, vố số bóng ảnh tản ra bốn phía giống như nước lũ. Dưới sự bao bọc của đám bóng ảnh này, thân ảnh ba người chợt loé lên rồi biến mất bên dưới lòng đất.
"Ầm! Ầm! ..."
Đợt công kích thứ hai vừa tới, mặt đất liền bắn thành như cái rỗ, chấn động mạnh mẽ truyền xuống sâu dưới lòng đất khiến cho ba người thụ thương không nhẹ.
- Đi theo ta!
Lực xuyên thấu của Thanh Liên chân nguyên viễn siêu các loại chân nguyên khác, giống như một thanh lợi kiếm vô cùng sắc bén, bùn đất cản trở phía trước nhanh chóng bị khoét thủng tạo thành một cái thông đạo thông suốt. Tốc độ của Lưu Mân và Trần nguyên lão vẫn chậm hơn Diệp Trần không chỉ một bậc.
Hai người rõ ràng nhìn ra ưu thế của Thanh Liên chân nguyên ở dưới này, hai mắt liền sáng ngời theo sát phía sau Diệp Trần.
Vài trăm mét!
Vài ngàn mét!
Hơn vạn mét!
Tốc độ ba người xuyên thấu trong lòng đất còn vượt cả vận tốc âm thanh, nhưng sau khi vừa mới tới độ sâu hơn vạn mét thì ...
"Ầm! Ầm! ..."
Một trận ba động lại truyền đến, đám Mê Vụ Thú đả nhảy xuống lòng đất, kể cả hơn năm trăm còn Mê Vụ Thú truy đuổi ba người lúc trước cũng theo xuống.
Chấn động lần rất phân tán, hiển nhiên đám Mê Vụ Thú cũng không phải tụ tập cùng một chỗ đuổi giết mà chia nhau ra.
Cả đám mấy trăm con phân thành hơn trăm nhóm truy đuổi.
Tình hình không mấy lạc quan.
- Mật độ đất đá ở đây quá dày, không thể tiếp tục đi xuống rồi!
Khi tới độ sâu khoảng một vạn hai ngàn mét, mỗi tiến lên mấy chục thước thì tốc độ tiêu hao chân nguyên so với bình thường cũng mấy chục lần, nếu tiếp tục xuống dưới nữa thì không biết còn có bao nhiêu áp lực. Phải biết rằng ở trong nước, Tinh Cực Cảnh cường giả tối đa cũng chỉ có thể lặn xuống mấy vạn mét, Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả tối đa cũng chỉ hơn mười vạn mét. Mà dưới lòng đất, áp lực so với trong nước trầm trọng hơn không biết bao nhiêu lần! Đạt tới độ sâu này đã là cực hạn của ba người rồi.
- Trước hết tìm một chỗ an toàn nghỉ ngơi một chút đã.
Lưu Mân đề nghị.
Diệp Trần gật gật đầu, trước mắt chỉ có thể làm như vậy.
Không thể tiếp tục đi xuống thì ba người chuyển thành di động sang ngang, những dấu vết lưu lại thì sớm đã bị áp lực trong lòng đất ép xuống mất hút, không lưu lại chút nào.
Đột nhiên một cổ tinh thần ba động lướt qua trên người ba người.
- Không tốt, bị phát hiện rồi!
Diệp Trần nhướng mày.
Yêu thú cũng giống như võ giả nhân loại, khi đạt đến một cấp độ nhất định đều có thể sử dụng được tinh thần lực để quan sát, chỉ có điều so với nhân loại thì kỹ xảo của yêu thú yếu hơn rất nhiều và dễ dàng bị phát hiện.
"Ầm! Ầm! ..."
Lòng đất vỡ ra, năm con Mê Vụ Thú xông tới, đồng thời còn phát ra tiếng gầm rú đinh tai truyền đi khắp bốn phương tám hướng.
- Giết!
Mấy con Mê Vụ Thú trước mặt này không đáng sợ, đáng sợ chính là đám Mê Vụ Thú đang vây quanh, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên gian nan chém ra một kiếm.
"Crắc!"
Dưới lòng đất đột nhiên xuất hiện một khe hở hình kiếm đánh lên người con Mê Vụ Thú cầm đầu.
Chỉ là một kiếm này chỉ làm cho nó bị thương mà thôi, lực công kích ở trong lòng đất bị triệt tiêu quá nhiều mà khoảng cách lại xa, uy lực càng yếu hơn. Mấy con Mê Vụ Thú thì đang cách ba người vài trăm mét nên uy lực bị triệt tiêu đi khoảng ba thành, không cách nào nhất kích tất sát được.
- Để ta!
Trần nguyên lão cầm vũ khí xoay tròn, một cái mũi khoan chân nguyên toả hào quang nổ bắn ra đâm thủng đầu con Mê Vụ Thú cầm đầu.
- Trói!
So sánh với Diệp Trần và Trần nguyên lão, do dùng vũ khí là roi (trường tiên) nên lực công kích của Lưu Mân không đáng kể, bất quả tác dụng phụ trợ lại rất mạnh. Chỉ thấy trường tiên của nàng run lên giống như độc xà nhanh chóng trói chặc một con Mê Vụ Thú.
Nắm chặt cơ hội này, Diệp Trần thi triển ra một chiêu mạnh nhất là Thanh Liên phát nha, một cái tiểu Thanh Liên cỡ nắm đấm xuyên thủng cái trán của con Mê Vụ Thú kia.
Chỉ trong chớp mắt, năm con Mê Vụ Thú đã bị giết mất hai.
"Ầm! Ầm! ..."
Âm thanh chấn động mãnh liệt truyền tới, đám Mê Vụ Thú khác đã nhận được tin tức.
- Chết cho ta!
Đến thời khắc mấu chốt, Diệp Trần không hề giữ lại chút nào, một kiếm chém ra, kiếm quang tăng vọt, bùn đất xung quanh liền biến thành cát nhuyễn, thanh sắc kiếm quang mở ra một cái thông đạo, đem cả ba con Mê Vụ Thú còn lại thôn phệ vào trong.
Máu tươi văng tung toé khắp nơi, ba con Mê Vụ Thú liền bị phân thây.
- Quá lợi hại, đây là kiếm chiêu gì?
Trần nguyên lão nhìn ra một chiêu này rất lợi hại, uy lực của của kiếm quang từ cường chuyển nhu, từ nhu chuyển cường, khoảng cách vài trăm mét cũng không là gì.
- Chạy nhanh!
Dưới lòng đất, phạm vi tinh thần lực của Diệp Trần chỉ đạt tới ba bốn dặm, đám Mê Vụ Thú thú kia cũng không thể mạnh hơn hắn được, hơn nữa linh hồn lực của hắn còn có thể tản ra trên phạm vi hai ba mươi dặm. Đây chính là ưu thế của hắn để tránh bị phát hiện, bây giờ phải nhanh chóng chạy đi nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Ước chừng đi chuyển được khoảng mấy dặm, lần nguy hiểm thứ hai đã tới, một cổ tinh thần lực thập phần cường đại đảo qua ba người, ngay sau đó, một đạo cột sáng màu tím trùng kích thẳng tới.
"Phốc!"
Cả ba người đều thổ huyết, hộ thể chân nguyên đều bị nghiền nát.
- Là con Mê Vụ Thú thủ lĩnh!
Trần nguyên lão âm trầm nói.
Diệp Trần nói:
- Không vội, nó cáhc chúng ta hơn hai dặm, uy lực của cột sáng kia cũng không lớn lắm, chúng ta chỉ chú tâm vào chạy trốn, nó có lẽ sẽ không đuổi kịp!
Đúng như Diệp Trần đoán, hình thể của con Mê Vụ Thú kia quá lớn, tốc độ truy đuổi bị hạ thấp rất nhiều, tính về tốc độ thì nó so với bất kỳ người nào trong ba người Diệp Trần cũng chậm hơn gấp đôi.
Mấy thời thần trôi qua, không còn có tinh thần lực đảo qua nữa.
- Rốt cuộc cũng tạm thời an toàn!
Lưu Mân thở ra một hơi dài, lúc này nàng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, tốc độ bổ sung của chân nguyên căn bản không thể bù đắp tốc độ tiêu hao, nếu lại duy trì trong thời gian dài thì không biết sẽ như thế nào nữa!
Diệp Trần nói:
- Chúng ta mỗi người tự mở một không gian nhỏ khôi phục chân nguyên đi!
- Được!
Hai người Lưu Mân liền gật đầu nói.
Tạo một cái không gian nhỏ trong lòng đất sâu hơn vạn mét không phải dễ dàng, không gian càng lớn thì tốc độ sụp đổ sẽ càng nhanh, áp lực từ bên trên ép xuống không phải chơi.
Diệp Trần mở ra một cái không gian nhỏ dài rộng chưa tới một mét, chỉ vừa vặn cho hắn xếp bằng ngồi mà thôi.
- Phải mau chóng đột phát lên Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Có tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thì chiến lực của ta cơ bản tương đương với Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, sẽ không chật vật như vừa rồi!
Tu vi hiện tại của Diệp Trần là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, chiến lực đã sánh ngang với đỉnh tiêm Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả rồi. Hiện tại bất cứ mặt nào đột phá cũng rất tốt nhưng so sánh mà nói thì tu vi đột phá dễ dàng hơn, Kiếm Ý và ý cảnh muốn đột phá rất khó khăn, đột phá trên mặt công pháp càng khó hơn, cũng không biết đến lúc nào mới có thể tiến vào Thanh Liên kiếm pháp đệ thập tứ trọng, nếu có thể đột phá đến đệ thập tứ trọng thì chiến lực của Diệp Trần tuyệt đối thập phần cường hãn.
Hai tay nắm hai khối Trung phẩm linh thạch, Diệp Trần lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.
Thời gian từ từ trôi qua, đám Mê Vụ Thú vẫn còn ở bốn phía truy tìm ba người, ngẫu nhiên cũng có vài con đến gần chỗ bọn họ vài dặm nhưng có lẽ do lòng đất quá rộng lớn mà áp lực cũng cực đại nê chỉ cần đi sai một ly là đi chệch cả ngàn dặm, do đó mấy người Diệp Trần mới may mắn có được thời gian nghỉ ngơi quý báu như vậy.
"Ông!"
Không biết mấy ngày trôi qua, đột nhiên một hồi ba động mãnh liệt truyền đến.
- Là Diệp nguyên lão, hắn đột phá?
Lưu Mân và Trần nguyên lão không khỏi kinh hãi, thực lực của Diệp Trần vốn đã rất mạnh rồi, lần này tiếp tục đột phá thì còn mạnh tới trình độ nào?
Có lẽ áp lực đã kích phát tiềm lực của Diệp Trần, giờ phút này hắn thực sự đát đột phá, tu vi một lần nữa đột phá, tiến vào Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Chất lượng và số lượng chân nguyên tăng lên khoảng ba thành, có thể nói về trụ cột thực lực thì ở trong Tinh Cực Cảnh rất ít người có thể so được với Diệp Trần.
Ba động do Diệp Trần đột phá gây ra tản ra phạm vi rất lớn, một đám Mê Vụ Thú gần đó cũng cảm nhận được liền gào rống lao tới.
Diệp Trần mở hai mắt ra, lẩm bẩm:
- Đến vừa lúc!
Dưới lòng đất này, ưu thế về số lượng của Mê Vụ Thú bị hạn chế rất nhiều, nếu như ở trên mặt đất thì việc Diệp Trần có thể làm vẫn chỉ là cố gắng chạy cho nhanh, căn bản không dám ngạnh kháng.
"Ầm! Ầm! ..."
Không gian nhỏ chỗ Diệp Trần liền sụp đổ, hắn đứng lên, tay phải rút Thanh Mộc Kiếm ra, vung tay chém một kiếm.
"Phốc phốc ..."
Bùn đất trong nháy mắt biến thành cát vụn, kiếm quang tăng vọt, phảng phất như một vầng nguyệt loan quét thẳng qua người đám Mê Vụ Thú đang xông tới.
Máu tươi văng tung toé, bốn con Mê Vụ Thú nháy mắt bị phân thây.
- Một kiếm giây sát bốn con Mê Vụ Thú! Đây là thực lực của Tinh Cực Cảnh vộ địch cường giả a!
Lưu Mân trợn mắt há mồm.
Trần nguyên lão cũng rung động không kém, phải biết rằng Diệp Trần không hề có Thượng phẩm bảo khí nhưng lại có thực lực Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, điều này đại biểu cho cái gì hắn còn không rõ sao?
"Grào ..."
Năm con Mê Vụ Thú nháy mắt chết mất bốn, còn lại một con bị chút vết thương nhẹ bởi vì con này là Mê Vụ Thú thủ lĩnh.
Nó phẫn nộ gào rống, há mồm phun ra một cột sáng màu tím.
"Bang!"
Hoả tinh bắn ra, hoà tan một khối lớn bùn đất xung quanh, Diệp Trần tay nắm kiếm đơn giản ngăn cản một kích toàn lực của con Mê Vụ Thú thủ lĩnh này.
- Chết đi!
Diệp Trần hai tay cầm kiếm, một lần nữa chém ra một kiếm.
Một kiếm này trực tiếp xuyên qua khoảng cách vài trăm mét dưới lòng đất, chém đứt nửa thân thể con Mê Vụ Thú thủ lĩnh!
Diệp Trần giơ kiếm lên ngăn cản, trên lưỡi kiếm lúc này ngưng tụ một đoá tiểu Thanh Liên mấy mét. Diệp Trần không dám cho Thanh Liên biến lớn, biến lớn cũng đồng nghĩa với phân tán, chỉ sợ không thể ngăn trở được một kích này.
"Ầm! Ầm! ..."
Hư không chấn động, cột sáng tử sắc kia cơ hồ như có tác dụng thời gian tĩnh chỉ, chớp mắt đã bao phủ cả ba người vào trong.
"Phốc phốc!"
Trần nguyên lão và Lưu Mân đều thổ huyết, trượt xa hơn mười dặm, một lần nữa trở lại giữa đám Mê Vụ Thú, Diệp Trần cũng theo sát phía sau bảo trì tư thế hoành kiếm ngăn trở.
- Hỏng rồi, thực lực con Mê Vụ Thú này quá cường hãn, một chọi một sợ là chỉ có Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả mới có thể chống lại.
Trần nguyên lão mỉm cười khổ não.
Thanh Liên bị nghiền nát, Diệp Trần lông tóc không hề tổn thương, nhưng cục diện trước mắt quả thật rất không ổn, con đường phía trước đã bị cắt đứt, phía sau còn có mấy trăm con Mê Vụ Thú đuổi tới, nếu không có gì ngoài ý muốn thì lần này bọn họ chắc chắn nắm lấy cái chết rồi, không ngờ rằng dưới đáy Mê Vụ Cấm Khu lại là một hiểm địa như vậy.
Trong lúc mấy người Diệp Trần giết ra một con đường máu và bị ép chạy ngược về thì đám Mê Vụ Thú phía sau cũng đã đuổi tới chỉ còn cách mấy chục dặm. Tiếng gầm rống liên tục vang lên khiến cả không gian rung động, trong lòng Trần nguyên lão và Lưu Mân không khỏi sợ hãi, nhưng Diệp Trần sắc mặt vẫn không biến, ánh mắt vẫn lạnh lùng.
Càng là lúc nguy hiểm thì càng phải tỉnh táo!
Trảm sát tất cả những cảm xúc có thể gây xúc động tâm tình!
Kiếm khách chính là một tồn tại cực đoan về mặt công kích, trên mặt ý chí đồng dạng cũng rất cực đoan, muốn cho ý chí của một kiếm khách sụp đổ mà chỉ dựa vào uy hiếp tử vong là không thể nào.
- Chúng ta làm gì bây giờ?
Lưu Mân vội hỏi.
Diệp Trần quét mắt nhìn xung quanh, nói:
- Chạy theo hướng khác rất có khả năng sẽ gặp thêm một nhóm Mê Vụ Thú khác, bay lên trên càng không có khả năng, ở đây không có bầu trời cho nên chỉ còn một đường là chui xuống dưới đất!
- Xuống dưới lòng đất?
- Đúng vậy, Mê Vụ Thú hình thể to lớn, đi vào trong lòng đất sẽ bị kiềm hãm tốc độ rất nhiều, chúng ta chỉ cần đi xuống thật sâu là có thể an toàn.
Dưới lòng đất không thể so với trên không trung, đầu tiên tinh thần lực sẽ bị vô cùng vô tận nham thạch triệt tiêu đại bộ phận, tiếp theo, di chuyển trong lòng đất sẽ rất tiêu tốn năng lượng, không cách nào kéo dài được, cho nên ba người chỉ cần chạy xuống dưới lòng đất là tỷ lệ toàn mạng rất cao.
Không chút do dự, ba người liền nhanh chóng độn xuống dưới mặt đất.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Đám Mê Vụ Thú tất nhiên không thể dễ dàng để cho mấy người Diệp Trần đào thoát được, vô số cột sáng màu trắng tạo thành một chùm ánh sáng to lớn đan thành một tấm lưới bắn tới, khiến trên mặt đất đột nhiên xuất hiện rất nhiều hố to sâu tới mấy trăm mét, chỉ cần đi sát qua hộ thể chân nguyên liền khiến hộ thể chân nguyên của ba người Diệp Trần kịch liệt vặn vẹo.
"Phanh!"
Đồng thời bị bốn cột sáng bắn trúng, Diệp Trần thất khiếu chảy máu, thân thể bắn nhanh xuống dưới, Lưu Mân và Trần nguyên lão thì thiếu chút nữa đã chết, chật vật không chịu nổi.
- Nhanh xuống dưới!
Cách mặt đất chưa tới vài trăm mét, thân ảnh của Diệp Trần bạo liệt ra, vố số bóng ảnh tản ra bốn phía giống như nước lũ. Dưới sự bao bọc của đám bóng ảnh này, thân ảnh ba người chợt loé lên rồi biến mất bên dưới lòng đất.
"Ầm! Ầm! ..."
Đợt công kích thứ hai vừa tới, mặt đất liền bắn thành như cái rỗ, chấn động mạnh mẽ truyền xuống sâu dưới lòng đất khiến cho ba người thụ thương không nhẹ.
- Đi theo ta!
Lực xuyên thấu của Thanh Liên chân nguyên viễn siêu các loại chân nguyên khác, giống như một thanh lợi kiếm vô cùng sắc bén, bùn đất cản trở phía trước nhanh chóng bị khoét thủng tạo thành một cái thông đạo thông suốt. Tốc độ của Lưu Mân và Trần nguyên lão vẫn chậm hơn Diệp Trần không chỉ một bậc.
Hai người rõ ràng nhìn ra ưu thế của Thanh Liên chân nguyên ở dưới này, hai mắt liền sáng ngời theo sát phía sau Diệp Trần.
Vài trăm mét!
Vài ngàn mét!
Hơn vạn mét!
Tốc độ ba người xuyên thấu trong lòng đất còn vượt cả vận tốc âm thanh, nhưng sau khi vừa mới tới độ sâu hơn vạn mét thì ...
"Ầm! Ầm! ..."
Một trận ba động lại truyền đến, đám Mê Vụ Thú đả nhảy xuống lòng đất, kể cả hơn năm trăm còn Mê Vụ Thú truy đuổi ba người lúc trước cũng theo xuống.
Chấn động lần rất phân tán, hiển nhiên đám Mê Vụ Thú cũng không phải tụ tập cùng một chỗ đuổi giết mà chia nhau ra.
Cả đám mấy trăm con phân thành hơn trăm nhóm truy đuổi.
Tình hình không mấy lạc quan.
- Mật độ đất đá ở đây quá dày, không thể tiếp tục đi xuống rồi!
Khi tới độ sâu khoảng một vạn hai ngàn mét, mỗi tiến lên mấy chục thước thì tốc độ tiêu hao chân nguyên so với bình thường cũng mấy chục lần, nếu tiếp tục xuống dưới nữa thì không biết còn có bao nhiêu áp lực. Phải biết rằng ở trong nước, Tinh Cực Cảnh cường giả tối đa cũng chỉ có thể lặn xuống mấy vạn mét, Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả tối đa cũng chỉ hơn mười vạn mét. Mà dưới lòng đất, áp lực so với trong nước trầm trọng hơn không biết bao nhiêu lần! Đạt tới độ sâu này đã là cực hạn của ba người rồi.
- Trước hết tìm một chỗ an toàn nghỉ ngơi một chút đã.
Lưu Mân đề nghị.
Diệp Trần gật gật đầu, trước mắt chỉ có thể làm như vậy.
Không thể tiếp tục đi xuống thì ba người chuyển thành di động sang ngang, những dấu vết lưu lại thì sớm đã bị áp lực trong lòng đất ép xuống mất hút, không lưu lại chút nào.
Đột nhiên một cổ tinh thần ba động lướt qua trên người ba người.
- Không tốt, bị phát hiện rồi!
Diệp Trần nhướng mày.
Yêu thú cũng giống như võ giả nhân loại, khi đạt đến một cấp độ nhất định đều có thể sử dụng được tinh thần lực để quan sát, chỉ có điều so với nhân loại thì kỹ xảo của yêu thú yếu hơn rất nhiều và dễ dàng bị phát hiện.
"Ầm! Ầm! ..."
Lòng đất vỡ ra, năm con Mê Vụ Thú xông tới, đồng thời còn phát ra tiếng gầm rú đinh tai truyền đi khắp bốn phương tám hướng.
- Giết!
Mấy con Mê Vụ Thú trước mặt này không đáng sợ, đáng sợ chính là đám Mê Vụ Thú đang vây quanh, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên gian nan chém ra một kiếm.
"Crắc!"
Dưới lòng đất đột nhiên xuất hiện một khe hở hình kiếm đánh lên người con Mê Vụ Thú cầm đầu.
Chỉ là một kiếm này chỉ làm cho nó bị thương mà thôi, lực công kích ở trong lòng đất bị triệt tiêu quá nhiều mà khoảng cách lại xa, uy lực càng yếu hơn. Mấy con Mê Vụ Thú thì đang cách ba người vài trăm mét nên uy lực bị triệt tiêu đi khoảng ba thành, không cách nào nhất kích tất sát được.
- Để ta!
Trần nguyên lão cầm vũ khí xoay tròn, một cái mũi khoan chân nguyên toả hào quang nổ bắn ra đâm thủng đầu con Mê Vụ Thú cầm đầu.
- Trói!
So sánh với Diệp Trần và Trần nguyên lão, do dùng vũ khí là roi (trường tiên) nên lực công kích của Lưu Mân không đáng kể, bất quả tác dụng phụ trợ lại rất mạnh. Chỉ thấy trường tiên của nàng run lên giống như độc xà nhanh chóng trói chặc một con Mê Vụ Thú.
Nắm chặt cơ hội này, Diệp Trần thi triển ra một chiêu mạnh nhất là Thanh Liên phát nha, một cái tiểu Thanh Liên cỡ nắm đấm xuyên thủng cái trán của con Mê Vụ Thú kia.
Chỉ trong chớp mắt, năm con Mê Vụ Thú đã bị giết mất hai.
"Ầm! Ầm! ..."
Âm thanh chấn động mãnh liệt truyền tới, đám Mê Vụ Thú khác đã nhận được tin tức.
- Chết cho ta!
Đến thời khắc mấu chốt, Diệp Trần không hề giữ lại chút nào, một kiếm chém ra, kiếm quang tăng vọt, bùn đất xung quanh liền biến thành cát nhuyễn, thanh sắc kiếm quang mở ra một cái thông đạo, đem cả ba con Mê Vụ Thú còn lại thôn phệ vào trong.
Máu tươi văng tung toé khắp nơi, ba con Mê Vụ Thú liền bị phân thây.
- Quá lợi hại, đây là kiếm chiêu gì?
Trần nguyên lão nhìn ra một chiêu này rất lợi hại, uy lực của của kiếm quang từ cường chuyển nhu, từ nhu chuyển cường, khoảng cách vài trăm mét cũng không là gì.
- Chạy nhanh!
Dưới lòng đất, phạm vi tinh thần lực của Diệp Trần chỉ đạt tới ba bốn dặm, đám Mê Vụ Thú thú kia cũng không thể mạnh hơn hắn được, hơn nữa linh hồn lực của hắn còn có thể tản ra trên phạm vi hai ba mươi dặm. Đây chính là ưu thế của hắn để tránh bị phát hiện, bây giờ phải nhanh chóng chạy đi nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Ước chừng đi chuyển được khoảng mấy dặm, lần nguy hiểm thứ hai đã tới, một cổ tinh thần lực thập phần cường đại đảo qua ba người, ngay sau đó, một đạo cột sáng màu tím trùng kích thẳng tới.
"Phốc!"
Cả ba người đều thổ huyết, hộ thể chân nguyên đều bị nghiền nát.
- Là con Mê Vụ Thú thủ lĩnh!
Trần nguyên lão âm trầm nói.
Diệp Trần nói:
- Không vội, nó cáhc chúng ta hơn hai dặm, uy lực của cột sáng kia cũng không lớn lắm, chúng ta chỉ chú tâm vào chạy trốn, nó có lẽ sẽ không đuổi kịp!
Đúng như Diệp Trần đoán, hình thể của con Mê Vụ Thú kia quá lớn, tốc độ truy đuổi bị hạ thấp rất nhiều, tính về tốc độ thì nó so với bất kỳ người nào trong ba người Diệp Trần cũng chậm hơn gấp đôi.
Mấy thời thần trôi qua, không còn có tinh thần lực đảo qua nữa.
- Rốt cuộc cũng tạm thời an toàn!
Lưu Mân thở ra một hơi dài, lúc này nàng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, tốc độ bổ sung của chân nguyên căn bản không thể bù đắp tốc độ tiêu hao, nếu lại duy trì trong thời gian dài thì không biết sẽ như thế nào nữa!
Diệp Trần nói:
- Chúng ta mỗi người tự mở một không gian nhỏ khôi phục chân nguyên đi!
- Được!
Hai người Lưu Mân liền gật đầu nói.
Tạo một cái không gian nhỏ trong lòng đất sâu hơn vạn mét không phải dễ dàng, không gian càng lớn thì tốc độ sụp đổ sẽ càng nhanh, áp lực từ bên trên ép xuống không phải chơi.
Diệp Trần mở ra một cái không gian nhỏ dài rộng chưa tới một mét, chỉ vừa vặn cho hắn xếp bằng ngồi mà thôi.
- Phải mau chóng đột phát lên Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Có tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thì chiến lực của ta cơ bản tương đương với Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, sẽ không chật vật như vừa rồi!
Tu vi hiện tại của Diệp Trần là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, chiến lực đã sánh ngang với đỉnh tiêm Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả rồi. Hiện tại bất cứ mặt nào đột phá cũng rất tốt nhưng so sánh mà nói thì tu vi đột phá dễ dàng hơn, Kiếm Ý và ý cảnh muốn đột phá rất khó khăn, đột phá trên mặt công pháp càng khó hơn, cũng không biết đến lúc nào mới có thể tiến vào Thanh Liên kiếm pháp đệ thập tứ trọng, nếu có thể đột phá đến đệ thập tứ trọng thì chiến lực của Diệp Trần tuyệt đối thập phần cường hãn.
Hai tay nắm hai khối Trung phẩm linh thạch, Diệp Trần lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.
Thời gian từ từ trôi qua, đám Mê Vụ Thú vẫn còn ở bốn phía truy tìm ba người, ngẫu nhiên cũng có vài con đến gần chỗ bọn họ vài dặm nhưng có lẽ do lòng đất quá rộng lớn mà áp lực cũng cực đại nê chỉ cần đi sai một ly là đi chệch cả ngàn dặm, do đó mấy người Diệp Trần mới may mắn có được thời gian nghỉ ngơi quý báu như vậy.
"Ông!"
Không biết mấy ngày trôi qua, đột nhiên một hồi ba động mãnh liệt truyền đến.
- Là Diệp nguyên lão, hắn đột phá?
Lưu Mân và Trần nguyên lão không khỏi kinh hãi, thực lực của Diệp Trần vốn đã rất mạnh rồi, lần này tiếp tục đột phá thì còn mạnh tới trình độ nào?
Có lẽ áp lực đã kích phát tiềm lực của Diệp Trần, giờ phút này hắn thực sự đát đột phá, tu vi một lần nữa đột phá, tiến vào Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Chất lượng và số lượng chân nguyên tăng lên khoảng ba thành, có thể nói về trụ cột thực lực thì ở trong Tinh Cực Cảnh rất ít người có thể so được với Diệp Trần.
Ba động do Diệp Trần đột phá gây ra tản ra phạm vi rất lớn, một đám Mê Vụ Thú gần đó cũng cảm nhận được liền gào rống lao tới.
Diệp Trần mở hai mắt ra, lẩm bẩm:
- Đến vừa lúc!
Dưới lòng đất này, ưu thế về số lượng của Mê Vụ Thú bị hạn chế rất nhiều, nếu như ở trên mặt đất thì việc Diệp Trần có thể làm vẫn chỉ là cố gắng chạy cho nhanh, căn bản không dám ngạnh kháng.
"Ầm! Ầm! ..."
Không gian nhỏ chỗ Diệp Trần liền sụp đổ, hắn đứng lên, tay phải rút Thanh Mộc Kiếm ra, vung tay chém một kiếm.
"Phốc phốc ..."
Bùn đất trong nháy mắt biến thành cát vụn, kiếm quang tăng vọt, phảng phất như một vầng nguyệt loan quét thẳng qua người đám Mê Vụ Thú đang xông tới.
Máu tươi văng tung toé, bốn con Mê Vụ Thú nháy mắt bị phân thây.
- Một kiếm giây sát bốn con Mê Vụ Thú! Đây là thực lực của Tinh Cực Cảnh vộ địch cường giả a!
Lưu Mân trợn mắt há mồm.
Trần nguyên lão cũng rung động không kém, phải biết rằng Diệp Trần không hề có Thượng phẩm bảo khí nhưng lại có thực lực Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, điều này đại biểu cho cái gì hắn còn không rõ sao?
"Grào ..."
Năm con Mê Vụ Thú nháy mắt chết mất bốn, còn lại một con bị chút vết thương nhẹ bởi vì con này là Mê Vụ Thú thủ lĩnh.
Nó phẫn nộ gào rống, há mồm phun ra một cột sáng màu tím.
"Bang!"
Hoả tinh bắn ra, hoà tan một khối lớn bùn đất xung quanh, Diệp Trần tay nắm kiếm đơn giản ngăn cản một kích toàn lực của con Mê Vụ Thú thủ lĩnh này.
- Chết đi!
Diệp Trần hai tay cầm kiếm, một lần nữa chém ra một kiếm.
Một kiếm này trực tiếp xuyên qua khoảng cách vài trăm mét dưới lòng đất, chém đứt nửa thân thể con Mê Vụ Thú thủ lĩnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.