Chương 497: Hải để loa toàn thông đạo
Kiếm Du Thái Hư
15/05/2013
- Khó nói, được đánh qua mới biết được, chiến đấu bắt đầu rồi!
Nghe vậy, chúng Thủy Viên liền hạ thanh âm xuống.
- Tiếp chiêu!
Bộ lông tro sắc bay mua, Khổng Tiểu Hôi giơ nắm đấm chừng cái bát lên, lao ra một bước, đánh một quyền về phía Diệp Trần, theo một quyền này đánh ra, đại lượng thủy nguyên khí hội tụ tới, hóa thành một mảnh thủy lưu hẹp dài như dải lụa, điên cuồng xoay tròn quanh nắm đấm của Khổng Tiểu Hôi, ba động yêu lực mãnh liệt ầm ầm bộc phát.
- Lui!
Diệp Trần bất động thân hình, giương hai ngón của tay phải lên, một kiếm chỉ điểm lên nắm tay Khổng Tiểu Hôi.
Phanh!
Thủy lưu nổ tung, Khổng Tiểu Hôi bay rớt ra ngoài, bộ long tro sắc trên người bị kiếm khí vô hình lột bỏ một tầng, tung bay đầy trời
- Đáng giận, lớn, lớn!
Sắc mặt Khổng Tiểu Hôi biến thành màu tím đỏ, thân thể 2,5m đột nhiên bành trướng, thoáng cái biến thành cao 25m, chợt lại đạt tới 250m, trong con mắt tinh hồng sắc bắn ra một chùm tia sáng, phảng phất như hai ngọn đèn pha, trong lỗ mũi phun ra khí lưu như gió xoáy.
- Đón thêm ta một quyền!
Căn bản không cần dời bước, Khổng Tiểu Hôi đứng nguyên tại chỗ đánh ra một quyền, cánh tay dài hơn trăm mét vượt qua khoảng cách giữa hai người, lập tức vọt tới trước mặt Diệp Trần, càng thêm khủng bố chính là, ở trong trạng thái chiến đấu, yêu lực của Thủy Viên gia tăng gấp đôi, vị trí của quyền phong tràn ngập thủy lưu và lôi đình, tựa như một mảnh pháo hoa không ngừng bạo tạc.
Khổng Tiểu Hôi không cần dời bước, Diệp Trần cũng không, vẫn là một kiếm chỉ, điểm vào trung ương của quyền phong.
Ngâm!
Tiếng kiếm ngân vang lên, chúng Thủy Viên có thể rõ ràng chứng kiến ở kiếm chỉ của Diệp Trần, ngưng tụ ra một thanh cự kiếm hư ảo, kiếm khí tung hoành.
Sau một khắc!
Thủy lưu và lôi đình trên quyền phong của Khổng Tiểu Hôi bị trực tiếp lột bỏ, cả bộ lông dài tro sắc trên đầu cánh tay cũng bị lột sạch sẽ, trở thành một mảnh trụi lủi, sau đó cả người ngửa mặt lên trời bay ngược, đâm vào phía trên một ngọn núi.
Hít!
Thanh ấm hít một hơi khí lạnh vang lên chúng Thủy Viên lộ ra thần sắc không thể nào tưởng tượng nổi, Khổng Tiểu Hôi là bát cấp đỉnh phong Thủy Viên, Diệp Trần là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, cấp bậc cả hai tương đương nhau, nhưng chiến lực lại cách nhau một trời một vực, Khổng Tiểu Hôi rõ ràng ngay cả một kiếm chỉ của Diệp Trần cũng không đỡ nổi.
- Diệp Trần, Khổng Đại Lỗi ta đến lĩnh giáo ngươi.
Khổng Tiểu Hôi đã là thiên tài có tiếng trong số bát cấp Thủy Viên, ngay cả hắn cũng không đỡ nổi một kích của Diệp Trần, những người khác có lên cũng chỉ mất mặt xấu hổ, cho nên, không có bát cấp Thủy Viên đứng ra, người đứng ra là một cửu cấp Thủy Viên, đối phương vừa lên đã biến hóa thành trạng thái chiến đấu, thân cao đạt tới 2800 m, mắt như sao sáng, ngoại trừ về mặt khí thế hung ác không bằng Tôn Tiểu Kim ra, khí thế ngược lại cũng không kém.
- Yên tâm, Thủy Viên động phủ có lực lượng cấm chế bao phủ, ta và ngươi có thể thỏa thích đánh một trận.
Ánh mắt Khổng Đại Lỗi bao quát lấy Diệp Trần.
Diệp Trần tay nắm lấy chuôi kiếm, nói:
- Không cần phiền toái như vậy, nếu ngươi có thể đỡ được một kiếm này của ta, thì tính là ta thua.
Thủy Viên nhất tộc từ trước đến nay trực lai trực vãng* ( chính trực, thẳng tính), Diệp Trần nhập gia tùy tục, nói chuyện cũng không thèm quanh co làm gì.
- Quá cuồng vọng rồi, xem Khổng Đại Lỗi ta đánh bại ngươi thế nào này.
Khổng Đại Lỗi giao hai tay lại với nhau, mạnh mẽ kéo ra, yêu lực cuồng bạo điên cuồng tăng lên, bộ lông tro sắc toàn thân dựng đứng lên, toàn bộ viên thân bành trướng lên một vòng lớn, đã không thể dùng uy phong lẫm lẫm để hình dung nữa, mà là khủng bố, thật giống như một đầu bạo thú đang nổi giận.
- Viên Hống Đạn!
Há miệng rộng như bồn máu ra, Khổng Đại Lỗi phun về phía Diệp Trần một đoàn quang ba chói mắt, quang ba sáng óng ánh, năng lượng tập trung cao độ.
Vèo!
Thân ảnh của Diệp Trần phiêu hốt bất định, nghiêng sang một bên, giao thoa qua quang ba, đi đến đỉnh đầu Khổng Đại Lỗi.
- Sinh Sinh Bất Tức!
Trường kiếm phỉ lục sắc ra khỏi vỏ, trên mũi kiếm ngưng tụ khởi một điểm thanh sắc hào quang tựa như hỏa diễm, một kiếm đâm vào ót Khổng Đại Lỗi.
Ba!
Mũi kiếm cũng không đâm thực, nhưng lực lượng trùng kích lên đó không dứt không ngớt, khiến cho Khổng Đại Lỗi có nổi lên yêu lực, cũng không làm nên chuyện gì, viên thân khổng lồ lộn mấy vòng trên mặt đất, bộ lông trên ót cũng bị lột bỏ một mảng lớn.
Thu kiếm vào vỏ, thân hình Diệp Trần lóe lên, quay lại chỗ cũ.
- Tên này thật sự là nhân loại sao? Vậy ma lại vượt cấp đánh bại Đại Lỗi.
- Thật đáng sợ, xem ra, một đời tuổi trẻ của Thủy Viên nhất tộc chúng ta, chỉ có tiểu Kim mới có thể đánh thắng hắn, những người khác đều không được.
- Ân, tiểu Kim một khi hóa thân thành trạng thái chiến đấu, có thể nói là đồng cấp vô địch, bất quá đối phương vẫn còn chưa bước vào Linh Hải Cảnh, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, không biết còn biến thái đến trình độ nào nữa.
Sự cường đại của Diệp Trần làm cho chúng Thủy Viên có chút khiếp sợ, trong ấn tượng của bọn hắn, nhân loại vẫn luôn luôn tương đối yếu nhược, Chân Nguyên vô cùng mỏng manh, đương nhiên, hiệu quả chiết suất của công pháp nhân loại cũng vô cùng đáng sợ, Chân Nguyên tinh thuần hơn yêu lực của bọn hắn nhiều lần, bù đắp được một thế xấu, nhưng về mặt số lượng vẫn chênh lệch quá lớn.
- Các ngươi đang làm gì đó?
Tôn Tiểu Kim thân cũng không tính là cao nhất, nhưng lại có khí thế hung ác khủng bố đã đi tới.
- Tiểu Kim, Diệp Trần này so với tưởng tượng của chúng ta còn lợi hại hơn, không bằng ngươi cũng thử một chút đi?
Đông đảo Thủy Viên trẻ tuổi cổ động Tôn Tiểu Kim.
Tôn Tiểu Kim trợn trắng mắt.
- Ngu ngốc, hắn đương nhiên lợi hại, nếu không sao lại bị gia gia nhìn trúng, ra tay? Các ngươi ai có thể đỡ nổi một côn của ta?
- Diệp Trần ah!
- Hừ, tu vi của ta cao hơn hắn một cấp, có thắng cũng không vẻ vang gì, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, ta sẽ giao thủ với hắn, nhưng không phải hiện tại.
Nghe vậy, chúng Thủy Viên trẻ tuổi nhụt chí, Tôn Tiểu Kim rất cao ngạo, bảo hắn đánh một trận với Diệp Trần thấp hơn mình một cấp quả thật là không có khả năng.
Diệp Trần cười khổ nói:
- Ta không phải là đối thủ của Tôn huynh, việc này không có gì bàn cãi cả.
Vượt cấp chiến đấu cũng phải nhìn đối tượng, Tôn Tiểu Kim có tư chất thượng phẩm, biến hóa thành trạng thái chiến đấu, một quyền đánh trọng thương Tứ đại bán yêu Linh Hải Cảnh, đây là dưới tình huống đối phương đã phóng xuất toàn bộ thực lực, Diệp Trần cho dù có tự phụ hơn nữa, cũng không thể không thừa nhận, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Tôn Tiểu Kim, dù đối phương có ở trạng thái bình thường cũng không thể.
Nghe vậy, chúng Thủy Viên liền hạ thanh âm xuống.
- Tiếp chiêu!
Bộ lông tro sắc bay mua, Khổng Tiểu Hôi giơ nắm đấm chừng cái bát lên, lao ra một bước, đánh một quyền về phía Diệp Trần, theo một quyền này đánh ra, đại lượng thủy nguyên khí hội tụ tới, hóa thành một mảnh thủy lưu hẹp dài như dải lụa, điên cuồng xoay tròn quanh nắm đấm của Khổng Tiểu Hôi, ba động yêu lực mãnh liệt ầm ầm bộc phát.
- Lui!
Diệp Trần bất động thân hình, giương hai ngón của tay phải lên, một kiếm chỉ điểm lên nắm tay Khổng Tiểu Hôi.
Phanh!
Thủy lưu nổ tung, Khổng Tiểu Hôi bay rớt ra ngoài, bộ long tro sắc trên người bị kiếm khí vô hình lột bỏ một tầng, tung bay đầy trời
- Đáng giận, lớn, lớn!
Sắc mặt Khổng Tiểu Hôi biến thành màu tím đỏ, thân thể 2,5m đột nhiên bành trướng, thoáng cái biến thành cao 25m, chợt lại đạt tới 250m, trong con mắt tinh hồng sắc bắn ra một chùm tia sáng, phảng phất như hai ngọn đèn pha, trong lỗ mũi phun ra khí lưu như gió xoáy.
- Đón thêm ta một quyền!
Căn bản không cần dời bước, Khổng Tiểu Hôi đứng nguyên tại chỗ đánh ra một quyền, cánh tay dài hơn trăm mét vượt qua khoảng cách giữa hai người, lập tức vọt tới trước mặt Diệp Trần, càng thêm khủng bố chính là, ở trong trạng thái chiến đấu, yêu lực của Thủy Viên gia tăng gấp đôi, vị trí của quyền phong tràn ngập thủy lưu và lôi đình, tựa như một mảnh pháo hoa không ngừng bạo tạc.
Khổng Tiểu Hôi không cần dời bước, Diệp Trần cũng không, vẫn là một kiếm chỉ, điểm vào trung ương của quyền phong.
Ngâm!
Tiếng kiếm ngân vang lên, chúng Thủy Viên có thể rõ ràng chứng kiến ở kiếm chỉ của Diệp Trần, ngưng tụ ra một thanh cự kiếm hư ảo, kiếm khí tung hoành.
Sau một khắc!
Thủy lưu và lôi đình trên quyền phong của Khổng Tiểu Hôi bị trực tiếp lột bỏ, cả bộ lông dài tro sắc trên đầu cánh tay cũng bị lột sạch sẽ, trở thành một mảnh trụi lủi, sau đó cả người ngửa mặt lên trời bay ngược, đâm vào phía trên một ngọn núi.
Hít!
Thanh ấm hít một hơi khí lạnh vang lên chúng Thủy Viên lộ ra thần sắc không thể nào tưởng tượng nổi, Khổng Tiểu Hôi là bát cấp đỉnh phong Thủy Viên, Diệp Trần là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, cấp bậc cả hai tương đương nhau, nhưng chiến lực lại cách nhau một trời một vực, Khổng Tiểu Hôi rõ ràng ngay cả một kiếm chỉ của Diệp Trần cũng không đỡ nổi.
- Diệp Trần, Khổng Đại Lỗi ta đến lĩnh giáo ngươi.
Khổng Tiểu Hôi đã là thiên tài có tiếng trong số bát cấp Thủy Viên, ngay cả hắn cũng không đỡ nổi một kích của Diệp Trần, những người khác có lên cũng chỉ mất mặt xấu hổ, cho nên, không có bát cấp Thủy Viên đứng ra, người đứng ra là một cửu cấp Thủy Viên, đối phương vừa lên đã biến hóa thành trạng thái chiến đấu, thân cao đạt tới 2800 m, mắt như sao sáng, ngoại trừ về mặt khí thế hung ác không bằng Tôn Tiểu Kim ra, khí thế ngược lại cũng không kém.
- Yên tâm, Thủy Viên động phủ có lực lượng cấm chế bao phủ, ta và ngươi có thể thỏa thích đánh một trận.
Ánh mắt Khổng Đại Lỗi bao quát lấy Diệp Trần.
Diệp Trần tay nắm lấy chuôi kiếm, nói:
- Không cần phiền toái như vậy, nếu ngươi có thể đỡ được một kiếm này của ta, thì tính là ta thua.
Thủy Viên nhất tộc từ trước đến nay trực lai trực vãng* ( chính trực, thẳng tính), Diệp Trần nhập gia tùy tục, nói chuyện cũng không thèm quanh co làm gì.
- Quá cuồng vọng rồi, xem Khổng Đại Lỗi ta đánh bại ngươi thế nào này.
Khổng Đại Lỗi giao hai tay lại với nhau, mạnh mẽ kéo ra, yêu lực cuồng bạo điên cuồng tăng lên, bộ lông tro sắc toàn thân dựng đứng lên, toàn bộ viên thân bành trướng lên một vòng lớn, đã không thể dùng uy phong lẫm lẫm để hình dung nữa, mà là khủng bố, thật giống như một đầu bạo thú đang nổi giận.
- Viên Hống Đạn!
Há miệng rộng như bồn máu ra, Khổng Đại Lỗi phun về phía Diệp Trần một đoàn quang ba chói mắt, quang ba sáng óng ánh, năng lượng tập trung cao độ.
Vèo!
Thân ảnh của Diệp Trần phiêu hốt bất định, nghiêng sang một bên, giao thoa qua quang ba, đi đến đỉnh đầu Khổng Đại Lỗi.
- Sinh Sinh Bất Tức!
Trường kiếm phỉ lục sắc ra khỏi vỏ, trên mũi kiếm ngưng tụ khởi một điểm thanh sắc hào quang tựa như hỏa diễm, một kiếm đâm vào ót Khổng Đại Lỗi.
Ba!
Mũi kiếm cũng không đâm thực, nhưng lực lượng trùng kích lên đó không dứt không ngớt, khiến cho Khổng Đại Lỗi có nổi lên yêu lực, cũng không làm nên chuyện gì, viên thân khổng lồ lộn mấy vòng trên mặt đất, bộ lông trên ót cũng bị lột bỏ một mảng lớn.
Thu kiếm vào vỏ, thân hình Diệp Trần lóe lên, quay lại chỗ cũ.
- Tên này thật sự là nhân loại sao? Vậy ma lại vượt cấp đánh bại Đại Lỗi.
- Thật đáng sợ, xem ra, một đời tuổi trẻ của Thủy Viên nhất tộc chúng ta, chỉ có tiểu Kim mới có thể đánh thắng hắn, những người khác đều không được.
- Ân, tiểu Kim một khi hóa thân thành trạng thái chiến đấu, có thể nói là đồng cấp vô địch, bất quá đối phương vẫn còn chưa bước vào Linh Hải Cảnh, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, không biết còn biến thái đến trình độ nào nữa.
Sự cường đại của Diệp Trần làm cho chúng Thủy Viên có chút khiếp sợ, trong ấn tượng của bọn hắn, nhân loại vẫn luôn luôn tương đối yếu nhược, Chân Nguyên vô cùng mỏng manh, đương nhiên, hiệu quả chiết suất của công pháp nhân loại cũng vô cùng đáng sợ, Chân Nguyên tinh thuần hơn yêu lực của bọn hắn nhiều lần, bù đắp được một thế xấu, nhưng về mặt số lượng vẫn chênh lệch quá lớn.
- Các ngươi đang làm gì đó?
Tôn Tiểu Kim thân cũng không tính là cao nhất, nhưng lại có khí thế hung ác khủng bố đã đi tới.
- Tiểu Kim, Diệp Trần này so với tưởng tượng của chúng ta còn lợi hại hơn, không bằng ngươi cũng thử một chút đi?
Đông đảo Thủy Viên trẻ tuổi cổ động Tôn Tiểu Kim.
Tôn Tiểu Kim trợn trắng mắt.
- Ngu ngốc, hắn đương nhiên lợi hại, nếu không sao lại bị gia gia nhìn trúng, ra tay? Các ngươi ai có thể đỡ nổi một côn của ta?
- Diệp Trần ah!
- Hừ, tu vi của ta cao hơn hắn một cấp, có thắng cũng không vẻ vang gì, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, ta sẽ giao thủ với hắn, nhưng không phải hiện tại.
Nghe vậy, chúng Thủy Viên trẻ tuổi nhụt chí, Tôn Tiểu Kim rất cao ngạo, bảo hắn đánh một trận với Diệp Trần thấp hơn mình một cấp quả thật là không có khả năng.
Diệp Trần cười khổ nói:
- Ta không phải là đối thủ của Tôn huynh, việc này không có gì bàn cãi cả.
Vượt cấp chiến đấu cũng phải nhìn đối tượng, Tôn Tiểu Kim có tư chất thượng phẩm, biến hóa thành trạng thái chiến đấu, một quyền đánh trọng thương Tứ đại bán yêu Linh Hải Cảnh, đây là dưới tình huống đối phương đã phóng xuất toàn bộ thực lực, Diệp Trần cho dù có tự phụ hơn nữa, cũng không thể không thừa nhận, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Tôn Tiểu Kim, dù đối phương có ở trạng thái bình thường cũng không thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.