Chương 868: Không nên hỏi đừng hỏi! (Thượng)
Kiếm Du Thái Hư
02/08/2013
Độc giác điện man chỉnh Vương trong lúc đang xoay vòng vòng thì Phương Đông Hạo đột nhiên xuất hiện tung ra một côn.
- Liệt địa thức!
Phương Đông Hạo nện thảng một côn lên đầu của Độc giác điện man chỉnh Vương.
"Ông!"
Hoàng sắc quang mang tăng vọt, đem cả thân hình Độc giác điện man chỉnh Vương bao trùm vào trong. Sau một khắc thân thể của Độc giác điện man chỉnh Vương liền chia năm xẻ bảy, những chỗ bị đứt lìa không hề có một chút huyết dịch nào chảy ra mà toàn bộ đã bị hoá đá.
- Có ý tứ, rất mạnh!
Trung niên hung ác có chút ngoài ý muốn, nói.
- Trong đám người lần này, có lẽ thực lực của hắn là mạnh nhất!
Trung niên tóc xám thầm nghĩ.
Mạnh Hiểu Linh nhìn Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành cười nói:
- Loại thâm hải yêu thú như Độc giác điện man chỉnh Vương này Hạo ca có thể dễ dàng giết vài đầu, ngay cả Bạch Cốt Sa Vương cực độ tàn nhẫn cũng chưa hẳn là đối thủ của Hạo ca đó! Có hắn ở đây, chúng ta rất an toàn, không cần phải lo lắng!
- Thực lực không tệ!
Diệp Trần khẽ gật gật đầu nói.
- Phì ...
Mạnh Hiểu Linh thiếu chút nữa cười ra tiếng, đối phương chỉ là một tên Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong vậy mà dám nói thực lực nam nhân của nàng không tệ!
Khi đầu Độc Giác Điện Man Vương vừa chết thì đám Độc Giác Điện Man còn lại lập tức tháo chạy tán loạn, trong chốc lát đã biến mất vô ảnh vô tung.
- Đã lâu không có hoạt động gân cốt, đáng tiếc vẫn chưa đã ghiền!
Thu hồi thiết côn, Phương Đông Hạo đưa ra bộ mặt chưa thoả mãn, nói.
- Tên Phương Đông Hạo này đúng là mạnh a!
- Ta đã thấy không ít Bán bộ Vương Giả nhưng chưa thấy ai hung mãnh như hắn. Vừa rồi chính là một đầu Độc Giác Điện Man Vương hẳn hoi, vậy mà chỉ một chiêu của hắn đã có thể đánh nó chia năm xẻ bảy!
- Bán bộ Vương Giả cũng có phân chia cao thấp, tên Phương Đông Hạo này chắc hẳn là đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả!
Mọi người thấy Phương Đông Hạo chỉ một côn đã giết chết tươi một đầu Độc Giác Điện Man Vương thì lập tức nhao nhao nghị luận, không ít nữ tử còn đưa đẩy ánh mắt lập lờ về phía hắn.
- Hảo, chúng ta tiếp tục đi!
Trung niên tóc xám liếc mắt nhìn Phương Đông Hạo vài lần rồi cao giọng nói.
Dưới sự dẫn dắt của trung niên tóc xám, đội ngũ tiếp tục lặn sâu xuống dưới, bất quá không khí trong đội ngũ đã không còn trầm lặng như lúc trước. Rất nhiều người đã bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau, chủ đề cơ bản đều tập trung lên người Phương Đông Hạo: trẻ tuổi, thực lực cường ... Phương Đông Hạo thoáng chốc đã trở thành tâm điểm trong đội ngũ
Trong đội ngũ, Phương Đông Hạo nhìn Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành cười nói:
- Đầu Độc Giác Điện Man Vương vừa rồi thực lực cũng không tính là mạnh, nó ước chừng chỉ có khoảng ba ngàn năm tuổi, lần trước ta gặp phải một đầu Độc Giác Điện Man Vương năm ngàn năm tuổi, phải mất không ít khí lực mới có thể đánh bại được nó!
Tuổi thọ của yêu thú so với nhân loại dài hơn nhiều, một ít yêu thú họ quy thậm chí còn có thể sống qua mấy vạn năm, thậm chí mười vạn năm, nhân loại có thúc ngựa cũng còn kém xa. Nhưng nhân loại lại có ưu thế khác, nhân loại mặc dù tuổi thọ ngắn, người bình thường tối đa chỉ sống được một trăm tuổi, bất quá ông trời luôn công bình, nên ngộ tính của nhân loại rất mạnh, giúp cho nhân loại có thể trong thời gian ngắn lĩnh ngộ được áo nghĩa. Yêu thú ở phương diện này thì kém hơn rất nhiều, cho dù tiêu tốn mấy trăm năm cũng chưa chắc hơn được nhân loại tìm hiểu vài năm. Cho nên đối yêu thú, khả năng hoá thành nhân hình rất trọng yếu! Chỉ cần có thể hoá thành nhân hình thì ngộ tính của chúng liền có thể tiếp cận với nhân loại. Mà yêu thú hoá hình cũng cùng thiên phú và ngộ tính có quan hệ rất lớn, giống như Yến Phượng Phượng từ sớm đã có thể hoá hình.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Phương Đông Hạo thấy vậy thì có chút mất hứng, nên chuyển mắt sang Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Mộ Dung cô nương, trên người của cô nương toả ra khí tức tựa hồ không phải chân nguyên, ta từ sớm đã thắc mắc, không biết cô nương có thể nói cho ta biết không?
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Không thể!
- Có cái gì mà khó nói chứ, mọi người đều như bằng hữu mà!
Mạnh Hiểu Linh lập tức chen miệng giúp đỡ Phương Đông Hạo.
Phương Đông Hạo mỉm cười nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, yên lặng xem nàng trả lời.
Sắc mặt Diệp Trần lạnh xuống:
- Hai vị, có những chuyện tốt nhất đừng nên hỏi tới!
- Ngươi!
Phương Đông Hạo tự nhận là khí độ hơn xa thường nhân nhưng thái độ của Diệp Trần làm cho hắn rất căm tức. Đối phương rõ rằng không xem hắn vào trong mắt, nếu không phải có Mộ Dung Khuynh Thành ở đây thì hắn sớm đã không nhịn rồi. Chỉ là một tên có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà cũng dám nói năng với hắn như vậy sao!
- Thật sự không biết lượng sức mình!
Mạnh Hiểu Linh cũng không thích thái độ của Diệp Trần nên nhỏ giọng nói.
- Xem ra chúng ta không có chung chủ đề, tụ lại một chỗ cũng không có ý nghĩa!
Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày nói rồi kéo ra khoảng cách với hai người Phương Đông Hạo.
Diệp Trần cũng lên tiếng:
- Hai vị, về sau nếu không có việc gì thì tốt nhất đừng quấy rầy chúng ta, ta không phải là người tốt tính đâu!
Dứt lời, hắn liền đi tới bên cạnh Mộ Dung Khuynh Thành.
Sắc mặt Phương Đông Hạo rất khó coi, ánh mắt rất âm trầm.
- Tức chết bổn cô nương, hai gia hoả này đúng là không biết tốt xấu mà!
Mạnh Hiểu Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
- Bọn chúng sẽ có lúc phải hối hận, sớm thôi!
Ngũ khí của Phương Đông Hạo cũng không kém phần lạnh lẽo.
...
Tốc độ mọi người lặn xuống rất nhanh, chỉ chốc lát công phu sau đã lặn xuống độ sâu hơn mười tám vạn mét, ở độ sâu này thuỷ áp vô cùng khủng bố, tuyệt đối có thể đem một khối thép lớn ép thành viên bi, cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường cho dù đến được đây thì cũng chỉ còn là một viên bi thịt.
- Vị trí của Cổ di tích có lẽ sắp tới rồi, mọi người cẩn thận một chút!
Trung niên tóc xám lên tiếng nhắc nhở.
- Có thứ gì đó đang tiến tới gần, là thâm hải Thực Nhân Ngư!
Diệp Trần cảm ứng được từ xa xa có đại lượng Thực Nhân Ngư đang tiến lại gần. Thực Nhân Ngư ở đây hình thể rất nhỏ, chỉ bằng khoảng cỡ ngón tay giữa. Bất quá đối với loại yêu thú quần cư này thì hình thể càng nhỏ thì lực sát thương lại càng lớn. Nếu nơi nào bị một đàn Thực Nhân Nhân lấy đơn vị là hàng nghìn lướt qua thì tuyệt đối là một hồi tai nạn.
Rất nhanh, những người khác cũng cảm ứng được đám Thực Ngân Ngư đang lại gần, mọi người thần sắc đều vô cùng lo lắng.
- Liệt địa thức!
Phương Đông Hạo nện thảng một côn lên đầu của Độc giác điện man chỉnh Vương.
"Ông!"
Hoàng sắc quang mang tăng vọt, đem cả thân hình Độc giác điện man chỉnh Vương bao trùm vào trong. Sau một khắc thân thể của Độc giác điện man chỉnh Vương liền chia năm xẻ bảy, những chỗ bị đứt lìa không hề có một chút huyết dịch nào chảy ra mà toàn bộ đã bị hoá đá.
- Có ý tứ, rất mạnh!
Trung niên hung ác có chút ngoài ý muốn, nói.
- Trong đám người lần này, có lẽ thực lực của hắn là mạnh nhất!
Trung niên tóc xám thầm nghĩ.
Mạnh Hiểu Linh nhìn Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành cười nói:
- Loại thâm hải yêu thú như Độc giác điện man chỉnh Vương này Hạo ca có thể dễ dàng giết vài đầu, ngay cả Bạch Cốt Sa Vương cực độ tàn nhẫn cũng chưa hẳn là đối thủ của Hạo ca đó! Có hắn ở đây, chúng ta rất an toàn, không cần phải lo lắng!
- Thực lực không tệ!
Diệp Trần khẽ gật gật đầu nói.
- Phì ...
Mạnh Hiểu Linh thiếu chút nữa cười ra tiếng, đối phương chỉ là một tên Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong vậy mà dám nói thực lực nam nhân của nàng không tệ!
Khi đầu Độc Giác Điện Man Vương vừa chết thì đám Độc Giác Điện Man còn lại lập tức tháo chạy tán loạn, trong chốc lát đã biến mất vô ảnh vô tung.
- Đã lâu không có hoạt động gân cốt, đáng tiếc vẫn chưa đã ghiền!
Thu hồi thiết côn, Phương Đông Hạo đưa ra bộ mặt chưa thoả mãn, nói.
- Tên Phương Đông Hạo này đúng là mạnh a!
- Ta đã thấy không ít Bán bộ Vương Giả nhưng chưa thấy ai hung mãnh như hắn. Vừa rồi chính là một đầu Độc Giác Điện Man Vương hẳn hoi, vậy mà chỉ một chiêu của hắn đã có thể đánh nó chia năm xẻ bảy!
- Bán bộ Vương Giả cũng có phân chia cao thấp, tên Phương Đông Hạo này chắc hẳn là đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả!
Mọi người thấy Phương Đông Hạo chỉ một côn đã giết chết tươi một đầu Độc Giác Điện Man Vương thì lập tức nhao nhao nghị luận, không ít nữ tử còn đưa đẩy ánh mắt lập lờ về phía hắn.
- Hảo, chúng ta tiếp tục đi!
Trung niên tóc xám liếc mắt nhìn Phương Đông Hạo vài lần rồi cao giọng nói.
Dưới sự dẫn dắt của trung niên tóc xám, đội ngũ tiếp tục lặn sâu xuống dưới, bất quá không khí trong đội ngũ đã không còn trầm lặng như lúc trước. Rất nhiều người đã bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau, chủ đề cơ bản đều tập trung lên người Phương Đông Hạo: trẻ tuổi, thực lực cường ... Phương Đông Hạo thoáng chốc đã trở thành tâm điểm trong đội ngũ
Trong đội ngũ, Phương Đông Hạo nhìn Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành cười nói:
- Đầu Độc Giác Điện Man Vương vừa rồi thực lực cũng không tính là mạnh, nó ước chừng chỉ có khoảng ba ngàn năm tuổi, lần trước ta gặp phải một đầu Độc Giác Điện Man Vương năm ngàn năm tuổi, phải mất không ít khí lực mới có thể đánh bại được nó!
Tuổi thọ của yêu thú so với nhân loại dài hơn nhiều, một ít yêu thú họ quy thậm chí còn có thể sống qua mấy vạn năm, thậm chí mười vạn năm, nhân loại có thúc ngựa cũng còn kém xa. Nhưng nhân loại lại có ưu thế khác, nhân loại mặc dù tuổi thọ ngắn, người bình thường tối đa chỉ sống được một trăm tuổi, bất quá ông trời luôn công bình, nên ngộ tính của nhân loại rất mạnh, giúp cho nhân loại có thể trong thời gian ngắn lĩnh ngộ được áo nghĩa. Yêu thú ở phương diện này thì kém hơn rất nhiều, cho dù tiêu tốn mấy trăm năm cũng chưa chắc hơn được nhân loại tìm hiểu vài năm. Cho nên đối yêu thú, khả năng hoá thành nhân hình rất trọng yếu! Chỉ cần có thể hoá thành nhân hình thì ngộ tính của chúng liền có thể tiếp cận với nhân loại. Mà yêu thú hoá hình cũng cùng thiên phú và ngộ tính có quan hệ rất lớn, giống như Yến Phượng Phượng từ sớm đã có thể hoá hình.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Phương Đông Hạo thấy vậy thì có chút mất hứng, nên chuyển mắt sang Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Mộ Dung cô nương, trên người của cô nương toả ra khí tức tựa hồ không phải chân nguyên, ta từ sớm đã thắc mắc, không biết cô nương có thể nói cho ta biết không?
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Không thể!
- Có cái gì mà khó nói chứ, mọi người đều như bằng hữu mà!
Mạnh Hiểu Linh lập tức chen miệng giúp đỡ Phương Đông Hạo.
Phương Đông Hạo mỉm cười nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, yên lặng xem nàng trả lời.
Sắc mặt Diệp Trần lạnh xuống:
- Hai vị, có những chuyện tốt nhất đừng nên hỏi tới!
- Ngươi!
Phương Đông Hạo tự nhận là khí độ hơn xa thường nhân nhưng thái độ của Diệp Trần làm cho hắn rất căm tức. Đối phương rõ rằng không xem hắn vào trong mắt, nếu không phải có Mộ Dung Khuynh Thành ở đây thì hắn sớm đã không nhịn rồi. Chỉ là một tên có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà cũng dám nói năng với hắn như vậy sao!
- Thật sự không biết lượng sức mình!
Mạnh Hiểu Linh cũng không thích thái độ của Diệp Trần nên nhỏ giọng nói.
- Xem ra chúng ta không có chung chủ đề, tụ lại một chỗ cũng không có ý nghĩa!
Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày nói rồi kéo ra khoảng cách với hai người Phương Đông Hạo.
Diệp Trần cũng lên tiếng:
- Hai vị, về sau nếu không có việc gì thì tốt nhất đừng quấy rầy chúng ta, ta không phải là người tốt tính đâu!
Dứt lời, hắn liền đi tới bên cạnh Mộ Dung Khuynh Thành.
Sắc mặt Phương Đông Hạo rất khó coi, ánh mắt rất âm trầm.
- Tức chết bổn cô nương, hai gia hoả này đúng là không biết tốt xấu mà!
Mạnh Hiểu Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
- Bọn chúng sẽ có lúc phải hối hận, sớm thôi!
Ngũ khí của Phương Đông Hạo cũng không kém phần lạnh lẽo.
...
Tốc độ mọi người lặn xuống rất nhanh, chỉ chốc lát công phu sau đã lặn xuống độ sâu hơn mười tám vạn mét, ở độ sâu này thuỷ áp vô cùng khủng bố, tuyệt đối có thể đem một khối thép lớn ép thành viên bi, cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường cho dù đến được đây thì cũng chỉ còn là một viên bi thịt.
- Vị trí của Cổ di tích có lẽ sắp tới rồi, mọi người cẩn thận một chút!
Trung niên tóc xám lên tiếng nhắc nhở.
- Có thứ gì đó đang tiến tới gần, là thâm hải Thực Nhân Ngư!
Diệp Trần cảm ứng được từ xa xa có đại lượng Thực Nhân Ngư đang tiến lại gần. Thực Nhân Ngư ở đây hình thể rất nhỏ, chỉ bằng khoảng cỡ ngón tay giữa. Bất quá đối với loại yêu thú quần cư này thì hình thể càng nhỏ thì lực sát thương lại càng lớn. Nếu nơi nào bị một đàn Thực Nhân Nhân lấy đơn vị là hàng nghìn lướt qua thì tuyệt đối là một hồi tai nạn.
Rất nhanh, những người khác cũng cảm ứng được đám Thực Ngân Ngư đang lại gần, mọi người thần sắc đều vô cùng lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.