Chương 256: Không thắng được liên tiếp!
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
Ngụy Nhân Kiệt với đao ý tiểu thành không nghi ngờ là bài danh trước ba trong giới trẻ, đáng tiếc hắn gặp phải Lý Đạo Hiên, kiếm ý của đối phương đạt tới lục thành cảnh giới, kiếm ý vừa ra không khí đọng lại, một kiếm trảm bay bảo đao của Ngụy Nhân Kiệt.
Tổ ba, Mộ Dung Khuynh Thành đối chiến với đại đệ tử Luyện Hỏa Môn - Mạnh Siêu.
Thực lực Mạnh Siêu tương đương Ô Lương Vũ, Xích Luyện thần chưởng vô cùng nóng bỏng không gì sánh được, nung chảy kim thiết, chỉ là đối mặt với Mộ Dung Khuynh Thành, Xích Luyện Thần Chưởng căn bản vô dụng, công gần ba chiêu đã bị Mộ Dung Khuynh Thành dùng Thiên Ma Lực Tràng cách không túm hắn, rơi xuống choáng váng đầu óc.
Tổ sáu, Hỏa Linh thái tử Nghiêm Xích Hỏa nói cho mọi người biết cái gì là bá đạo, cái gì là không thể đỡ, trường đao trên tay hắn như một con hỏa long dương nanh múa vuốt, một đao chém xuống, phòng thủ nhiều tầng cũng bị phá tan, bay ngược ra ngoài chiến bại.
Tới lúc này, mọi người rõ ràng, vòng kế tiếp tùy thời đều gặp phải cặp đấu siêu cấp.
- Vòng năm trận bốn, Diệp Trần chiến Đường Tiểu Sơn.
Theo tiếng nói của tài phán, bầu không khí trên khán đài như bị nung nóng.
Đối với chuyện này Diệp Trần không ngoài ý mốn, hiện tại chia thành sáu tổ, mỗi tiểu tổ có hai bốn người, trừ bản thân Diệp Trần còn hai ba người, tiến hành mười trận chiến, mỗi người mười đối thủ khác nhau, vì thế tỉ lệ Diệp Trần gặp Đường Tiểu Sơn là bốn thành, hiện tại gặp cũng không nói gì trùng hợp.
- Bài danh thứ năm cùng thứ tư thập đại tân tinh lên đài rồi, không biết ai cao hơn một bậc đây?
- Xem là biết mà, bọn họ vẫn bảo trì thắng liên tiếp, trận này kết thúc, có một người không giữ nổi thành tích liên tục chiến thắng rồi.
Đường Tiểu Sơn cười lạnh, thân hình chợt lóe, trực tiếp xuyên qua lam sắc quang mạc, xuất hiện trên võ đài, cổ tay vừa chuyển một thanh trường đao xuất hiện trong tay.
Thấy Diệp Trần lên đài, Đường Tiểu Sơn nhìn lưỡi đao nói:
- Nhắc nhở ngươi một câu, đao ý của ta đạt cảnh giới ngũ thành, nếu không muốn thụ thương có thể lựa chọn chịu thua.
- Cái gì đao ý của Đường Tiểu Sơn đạt tới ngũ thành? Như vậy xem ra, bài danh của hắn trên thập đại tân tinh không phải thứ ba nữa rồi, Kiền Vân và Cốc Vân Du chưa chắc đã chặn nổi hắn, nói không chừng bị hắn phản lại áp chế.
- Thực lực ẩn dấu quá nhiều, đao ý đạt tới ngũ thành, trong cao thủ trẻ tuổi dùng đao, gần bằng Hỏa Linh thái tử Xích Nghiêm rồi.
Đao ý như kiếm ý, lĩnh ngộ rất khó, đề thăng cũng khó, hơn nữa càng lên cao càng khó, dùng cửa khẩu để hình dung thì đao ý tiểu thành như qua một cấp bậc, càng thăng tiến càng kinh khủng, mỗi tầng như một cấp bậc, như đột phá một cửa ải, như bốn thành đao ý như một người đột phá một cấp bậc cảnh giới, đến lúc thành đao ý cũng như đột phá một cấp bậc.. mà đao ý đại thành còn một cửa lớn cần đột phá, về phần đao ý viên mãn, đã không còn hình dung bằng đột phá cấp bậc nữa rồi, chuẩn xác mà nói, rèn luyện đao ý như tinh luyện ý chí cùng kinh lịch, đao ý viên mãn với đao khách mà nói chính là giấc mộng muôn đời.
Cao thủ trẻ tuổi, kiếm ý đạt tới giai tiểu thành tuyệt đối là tồn tại đứng đầu, mỗi lúc đề thăng một thành, sức chiến đấu vượt lên một đẳng cấp, nói cách khác, lĩnh ngộ đao ý ngũ thành so với Ngụy Nhân Kiệt lĩnh ngộ tiểu thành đao ý đã không cùng đẳng cấp, chênh lệch thập phần rõ ràng.
- Năm thành đao ý, có chút thú vị.
Hỏa Linh Thái Tử Nghiêm Xích Hỏa hơi có chút ngoài ý muốn, vốn tưởng ngoại trừ đao ý của hắn đạt tiểu thành đã là cấp tối cao, không ngờ còn lòi ra một người lĩnh ngộ năm thành đao ý, nhưng không phải đệ tử của lục phẩm tông môn.
Lâm Vẫn không biết vô tình hay cố ý nhìn qua Mộ Dung Khuynh Thành, bộ dáng tươi cười:
- Chịu thua có thể bảo toàn chút mặt mũi, nhưng mà nhìn bộ dạng hắn, tựa hồ không có ý này.
Mộ Dung Khuynh Thành vén tóc mai, nhu nhuận nói:
- Hiện tại kết luận còn hơi sớm, nhìn tiếp sẽ biết mà.
Tại Tam Giang Thành thuộc Thông Linh quốc, kiếm ý của Diệp Trần đạt tới cảnh giới tiểu thành, vượt cấp đánh bại Cao Viễn, hiện tại tu vi hắn tăng mạnh, kiếm ý vị tất không có đột phá, Đường Tiểu Sơn biết muốn dùng một câu nói để đánh lui Diệp Trần là không có khả năng, Diệp Trần nhất định còn hậu chiêu phía sau.
- Đã như vậy chờ kết quả đi!
Lâm Vẫn nheo mắt nói.
Trên luận võ đài.
Diệp Trần đặt tay trên chuôi kiếm, thản nhiên nói:
- Vận dụng đao ý cũng là một môn học vấn, không biết ngươi có thể phát huy đao ý năm thành ở mức nào?
Cao Phong lúc trước tuy rằng đạt kiếm ý tiểu thành, nhưng thủ đoạn vận dụng quá mức thô ráp, thiếu linh hoạt, còn lâu mới vận dụng kiếm ý tới cực hạn.
- Năm thành đao ý đã có khả năng nghiền nát ngươi rồi, không cần vận dụng!
- Keng!
Ánh đao sáng như tuyết bắn ra, Đường Tiểu Sơn rút trường đao chỉ Diệp Trần, đao thế quán trú lên thân, như dòng trường giang kéo dài không ngừng, bẻ gãy nghiền nát tất cả.
- Nói nhảm quá nhiều a! Mong rằng lát nữa ngươi không nên bị đả kích quá mạnh.
Diệp Trần rút Tinh Ngân kiếm, trong cảm thụ của Diệp Trần- đao thế của Đường Tiểu Sơn không tính là tinh diệu, đao thế nhìn như cường đại nhưng bố trí không chặt chẽ, tồn tại nhiều kẽ hở, từ điểm đó mà nói, hắn không khác gì Cao Phong, lúc đó Diệp Trần phá kiếm thế của Cao Phong cũng chỉ dùng chút kiếm ý mà thôi.
Đương nhiên, Diệp Trần kỳ thực cũng không hoàn toàn vận dụng kiếm ý cực hạn, hiện nay còn chưa dung hợp hoàn toàn với kiếm thế, ý cảnh cùng với kiếm ý có quan hệ rất lớn với nhau.
Lúc đầu luyện kiếm, trước hết tiếp xúc chính là kiếm thế, kiếm thế đạt trình độ nhất định sẽ ngộ được mộ tia ý cảnh, mà ý cảnh thành công sẽ chậm rãi sinh ra kiếm ý, dưới tình trạng sung túc tài nguyên, lĩnh ngộ kiếm ý dễ dàng hơn nhiều.
Vì thế kiếm thế như là ông của kiếm ý, kiếm ý cảnh là cha kiếm ý, có ý tứ hàm súc một đời mạnh hơn một đời ở bên trong.
Nhưng mà đối với người khác, đao thế của Đường Tiểu Sơn kinh khủng dường như một dòng trường giang chồm tới, nhưng căn bản không ai đạt tới trình độ như Diệp Trần, chỉ cần liếc mắt là nhìn ra kẽ hở của kiếm thế, phỏng chừng ngay cả Hỏa Linh thái tử cũng không thể.
- Ba Đào Tứ Khởi!
Đao thế tăng lên cực hạn, Đường Tiểu Sơn xuất đao, thân ảnh chợt lóe, vọt qua mấy chục thước, trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Trần, một đao bổ xuống.
Ầm ầm!
Một đao cuồng bạo không gì sánh được, dường như Hoàng Hà vỡ đê, hồng thủy tràn lan.
- Kinh Vân Vô Cực!
Luận về phẩm cấp, Kinh Vân Kiếm tự nhiên kém đao của Đường Tiểu Sơn, chỉ là lúc này thi triển Kinh Vân Kiếm khác với Kinh Vân Kiếm bình thường, dưới ý cảnh Thiên Toái Vân thôi động, mỗi chiêu đều được gia tăng uy lực lớn, như khí thế gió thổi mây phun, lôi điện bắn ra bốn phía.
Keng!
Một dải tia lửa bắn ra ngoài, trường đao trong tay Đường Tiểu Sơn bị chật ra ngoài.
- Ngân Nhị đảo quải!
Đường Tiểu Sơn trong lòng cả kinh, thân thể lăng không quay về, một đao phản lại, lại khí thế rầm rộ này khiến không ít cao thủ trẻ tuổi sửng sốt, bọn họ tự nhiên dưới một đao này, ngoại trừ cái chết không còn lựa chọn thứ hai.
- Kinh Vân Vô Định!
Thân hóa thành tàn ảnh, Diệp Trần liên tiếp lóe lên, đi tới vị trí góc chết của Đường Tiểu Sơn, thi triển ra một chiêu phiêu hốt bất định nhất trong Kinh vân kiếm.
- Roẹt!
Đao Khí bị chém ra một đường, trước mặt Đường Tiểu Sơn mất đi bóng dáng Diệp Trần, hắn bật người xoay lại như con cá nhảy khỏi mặt nước, thoát khỏi kiếm khí tập khí, một đao chém ngược về phía Diệp Trần.
Thân pháp địa cấp cao giai, Giang Hà Du Thân Quyết!
Đường Tiểu Sơn có thể là trở thành nhân vật phong vân trong thế hệ trẻ, không có vài phần bản lĩnh là không có khả năng, địa cấp cao giai bí quyết phối hợp với đao ý, lại có thân pháp Giang Hà Du Thân Quyết, tiến có thể chiến, lui có thể thủ, không có bất cứ nhược điểm nào.
Nếu như là kẻ thực lực hơi yếu một chút, vừa gặp sẽ bại trên tay hắn, không có khả năng xoay chuyển.
- Phân!
Đao khí kéo tới, thân ảnh Diệp Trần một phân thành hai, từ hai bên trái phải lách qua đao khí, khiến đao khí đánh lên lam sắc quang mạc.
- Thật nhanh, nhìn không kịp nữa!
- Thời gian ngắn như vậy bọn họ không chỉ né tránh công kích của đối phương còn có thể thừa cơ phản kích, quả thực là không thể tin nổi.
Trong mắt mọi người, Diệp Trần và Đường Tiểu Sơn như hai bóng quỷ, kiếm khí và đao khí đều không trúng đích, nện lên lam sắc quang mạc.
- Xem ngươi đỡ thế nào?
Đường Tiểu Sơn chợt lóe thân thể tới gần Diệp Trần.
Đao khí và kiếm khí tuy lợi hại, nhưng muốn phân thắng bại vẫn cần chiến đấu thật lâu, trừ phi thực lực của ngươi có thể áp đảo đối thủ, khiến đối thủ không thể né tránh, rất hiển nhiên, chỉ dựa vào đao khí, Đường Tiểu Sơn khó có thể chiến thắng Diệp Trần.
Ánh đao chợt lóe, Đường Tiểu Sơn mang theo khí thế cuồn cuộn công tới Diệp Trần.
- Không tồi lắm.
Diệp Trần đứng ở đó không hề động, đến giờ hắn ngay cả năm thành thực lực cũng chưa phát huy ra, ngoại trừ tăng chút hứng thú cho bản thân, trong yếu hơn là ẩn dấu thực lực trước những người khác, đến khi gặp đám người Tư không Thánh, Lâm Vẫn, Hỏa Linh Thái Tử mới có thể xuất ra thực lực chân chính để chiến đấu,
Đường Tiểu Sơn với ngũ thành đao ý đúng là rất mạnh, đáng tiếc dưới lĩnh ngộ thất thành kiếm ý của Diệp Trần chỉ là trò trẻ con, cũng không có khả năng ảnh hưởng tới trạng thái của hắn, cũng không thể tấn công hắn, dường như đứa trẻ cầm búa, ngoại trừ lực công kích cao hơn chút, còn lại vẫn là đứa trẻ.
Chiến đấu tới lúc này, cũng nên kết thúc rồi.
Không hề dùng thất thành kiếm ý, Diệp Trân hơi thu liễm lại, dùng ngũ thành kiếm ý dung hợp ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát đánh ra.
Đường Tiểu Sơn hoảng hốt, khoảng cách giữa hắn và Diệp Trần như cách thiên sơn vạn thủy, không cách nào tiếp cận đối phương, đây là ảo giác, Đường Tiểu Sơn lập tức phản ứng, đáng tiếc hắn kịp nhận ra thì đã muộn, đối với một đao khách, sản sinh ảo giác chính là kẽ hở chí mạng, nhận ra đã không còn quan trọng nữa.
Vù!
Kiếm quang vượt qua tốc độ phản ứng của Đường Tiểu Sơn bắn tới, quỹ tích hoàn toàn không thể nhận ra.
Sau một khắc!
Một đạo tiên huyết bắn ra, dị thường bắt mắt.
Đường Tiểu Sơn lảo đảo lùi lại, trên vai trái hắn đã trúng kiếm, một lỗ kiếm cực nhỏ, dường như chỉ phá một chút da thịt, rõ ràng là người thi triển đã cố tình khống chế lực đạo.
Thế nào có khả năng!
Trong ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin, Đường Tiểu Sơn khuôn mặt co quắp, giận dữ hét:
- Ta còn không bại, kiếm của ngươi căn bản không đả thương được ta.
- Ta muốn giết ngươi, một kiếm vừa rồi đã thành công, hiện tại ta xuất một kiếm, ngươi ngăn thử xem.
Thân ảnh chợt lóe, Diệp Trần xuất kiếm lần nữa.
Cao thủ trẻ tuổi dưới đài đã trợn tròn mắt, tình huống vừa rồi, Đường Tiểu Sơn không phân cao thấp với Diệp Trần đột nhiên trúng kiếm, kiếm của Diệp Trần đúng là nhanh, nhưng hẳn là không đến mức Đường Tiểu Sơn không kịp có chút phản ứng chứ!
Mọi người trừng to mắt, muốn xem kiếm của Diệp Trần rút cuộc có mê hoặc gì.
Nhưng mà đã định trước là phí công vô ích, cảm nhận không được ý cảnh của Diệp Trần, không thể nhìn ra mê hoặc trong đó, ngay cả Cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thể, bọn họ chỉ cảm nhận được một tia kỳ diệu bên trong mà thôi.
Roẹt!
Tổ ba, Mộ Dung Khuynh Thành đối chiến với đại đệ tử Luyện Hỏa Môn - Mạnh Siêu.
Thực lực Mạnh Siêu tương đương Ô Lương Vũ, Xích Luyện thần chưởng vô cùng nóng bỏng không gì sánh được, nung chảy kim thiết, chỉ là đối mặt với Mộ Dung Khuynh Thành, Xích Luyện Thần Chưởng căn bản vô dụng, công gần ba chiêu đã bị Mộ Dung Khuynh Thành dùng Thiên Ma Lực Tràng cách không túm hắn, rơi xuống choáng váng đầu óc.
Tổ sáu, Hỏa Linh thái tử Nghiêm Xích Hỏa nói cho mọi người biết cái gì là bá đạo, cái gì là không thể đỡ, trường đao trên tay hắn như một con hỏa long dương nanh múa vuốt, một đao chém xuống, phòng thủ nhiều tầng cũng bị phá tan, bay ngược ra ngoài chiến bại.
Tới lúc này, mọi người rõ ràng, vòng kế tiếp tùy thời đều gặp phải cặp đấu siêu cấp.
- Vòng năm trận bốn, Diệp Trần chiến Đường Tiểu Sơn.
Theo tiếng nói của tài phán, bầu không khí trên khán đài như bị nung nóng.
Đối với chuyện này Diệp Trần không ngoài ý mốn, hiện tại chia thành sáu tổ, mỗi tiểu tổ có hai bốn người, trừ bản thân Diệp Trần còn hai ba người, tiến hành mười trận chiến, mỗi người mười đối thủ khác nhau, vì thế tỉ lệ Diệp Trần gặp Đường Tiểu Sơn là bốn thành, hiện tại gặp cũng không nói gì trùng hợp.
- Bài danh thứ năm cùng thứ tư thập đại tân tinh lên đài rồi, không biết ai cao hơn một bậc đây?
- Xem là biết mà, bọn họ vẫn bảo trì thắng liên tiếp, trận này kết thúc, có một người không giữ nổi thành tích liên tục chiến thắng rồi.
Đường Tiểu Sơn cười lạnh, thân hình chợt lóe, trực tiếp xuyên qua lam sắc quang mạc, xuất hiện trên võ đài, cổ tay vừa chuyển một thanh trường đao xuất hiện trong tay.
Thấy Diệp Trần lên đài, Đường Tiểu Sơn nhìn lưỡi đao nói:
- Nhắc nhở ngươi một câu, đao ý của ta đạt cảnh giới ngũ thành, nếu không muốn thụ thương có thể lựa chọn chịu thua.
- Cái gì đao ý của Đường Tiểu Sơn đạt tới ngũ thành? Như vậy xem ra, bài danh của hắn trên thập đại tân tinh không phải thứ ba nữa rồi, Kiền Vân và Cốc Vân Du chưa chắc đã chặn nổi hắn, nói không chừng bị hắn phản lại áp chế.
- Thực lực ẩn dấu quá nhiều, đao ý đạt tới ngũ thành, trong cao thủ trẻ tuổi dùng đao, gần bằng Hỏa Linh thái tử Xích Nghiêm rồi.
Đao ý như kiếm ý, lĩnh ngộ rất khó, đề thăng cũng khó, hơn nữa càng lên cao càng khó, dùng cửa khẩu để hình dung thì đao ý tiểu thành như qua một cấp bậc, càng thăng tiến càng kinh khủng, mỗi tầng như một cấp bậc, như đột phá một cửa ải, như bốn thành đao ý như một người đột phá một cấp bậc cảnh giới, đến lúc thành đao ý cũng như đột phá một cấp bậc.. mà đao ý đại thành còn một cửa lớn cần đột phá, về phần đao ý viên mãn, đã không còn hình dung bằng đột phá cấp bậc nữa rồi, chuẩn xác mà nói, rèn luyện đao ý như tinh luyện ý chí cùng kinh lịch, đao ý viên mãn với đao khách mà nói chính là giấc mộng muôn đời.
Cao thủ trẻ tuổi, kiếm ý đạt tới giai tiểu thành tuyệt đối là tồn tại đứng đầu, mỗi lúc đề thăng một thành, sức chiến đấu vượt lên một đẳng cấp, nói cách khác, lĩnh ngộ đao ý ngũ thành so với Ngụy Nhân Kiệt lĩnh ngộ tiểu thành đao ý đã không cùng đẳng cấp, chênh lệch thập phần rõ ràng.
- Năm thành đao ý, có chút thú vị.
Hỏa Linh Thái Tử Nghiêm Xích Hỏa hơi có chút ngoài ý muốn, vốn tưởng ngoại trừ đao ý của hắn đạt tiểu thành đã là cấp tối cao, không ngờ còn lòi ra một người lĩnh ngộ năm thành đao ý, nhưng không phải đệ tử của lục phẩm tông môn.
Lâm Vẫn không biết vô tình hay cố ý nhìn qua Mộ Dung Khuynh Thành, bộ dáng tươi cười:
- Chịu thua có thể bảo toàn chút mặt mũi, nhưng mà nhìn bộ dạng hắn, tựa hồ không có ý này.
Mộ Dung Khuynh Thành vén tóc mai, nhu nhuận nói:
- Hiện tại kết luận còn hơi sớm, nhìn tiếp sẽ biết mà.
Tại Tam Giang Thành thuộc Thông Linh quốc, kiếm ý của Diệp Trần đạt tới cảnh giới tiểu thành, vượt cấp đánh bại Cao Viễn, hiện tại tu vi hắn tăng mạnh, kiếm ý vị tất không có đột phá, Đường Tiểu Sơn biết muốn dùng một câu nói để đánh lui Diệp Trần là không có khả năng, Diệp Trần nhất định còn hậu chiêu phía sau.
- Đã như vậy chờ kết quả đi!
Lâm Vẫn nheo mắt nói.
Trên luận võ đài.
Diệp Trần đặt tay trên chuôi kiếm, thản nhiên nói:
- Vận dụng đao ý cũng là một môn học vấn, không biết ngươi có thể phát huy đao ý năm thành ở mức nào?
Cao Phong lúc trước tuy rằng đạt kiếm ý tiểu thành, nhưng thủ đoạn vận dụng quá mức thô ráp, thiếu linh hoạt, còn lâu mới vận dụng kiếm ý tới cực hạn.
- Năm thành đao ý đã có khả năng nghiền nát ngươi rồi, không cần vận dụng!
- Keng!
Ánh đao sáng như tuyết bắn ra, Đường Tiểu Sơn rút trường đao chỉ Diệp Trần, đao thế quán trú lên thân, như dòng trường giang kéo dài không ngừng, bẻ gãy nghiền nát tất cả.
- Nói nhảm quá nhiều a! Mong rằng lát nữa ngươi không nên bị đả kích quá mạnh.
Diệp Trần rút Tinh Ngân kiếm, trong cảm thụ của Diệp Trần- đao thế của Đường Tiểu Sơn không tính là tinh diệu, đao thế nhìn như cường đại nhưng bố trí không chặt chẽ, tồn tại nhiều kẽ hở, từ điểm đó mà nói, hắn không khác gì Cao Phong, lúc đó Diệp Trần phá kiếm thế của Cao Phong cũng chỉ dùng chút kiếm ý mà thôi.
Đương nhiên, Diệp Trần kỳ thực cũng không hoàn toàn vận dụng kiếm ý cực hạn, hiện nay còn chưa dung hợp hoàn toàn với kiếm thế, ý cảnh cùng với kiếm ý có quan hệ rất lớn với nhau.
Lúc đầu luyện kiếm, trước hết tiếp xúc chính là kiếm thế, kiếm thế đạt trình độ nhất định sẽ ngộ được mộ tia ý cảnh, mà ý cảnh thành công sẽ chậm rãi sinh ra kiếm ý, dưới tình trạng sung túc tài nguyên, lĩnh ngộ kiếm ý dễ dàng hơn nhiều.
Vì thế kiếm thế như là ông của kiếm ý, kiếm ý cảnh là cha kiếm ý, có ý tứ hàm súc một đời mạnh hơn một đời ở bên trong.
Nhưng mà đối với người khác, đao thế của Đường Tiểu Sơn kinh khủng dường như một dòng trường giang chồm tới, nhưng căn bản không ai đạt tới trình độ như Diệp Trần, chỉ cần liếc mắt là nhìn ra kẽ hở của kiếm thế, phỏng chừng ngay cả Hỏa Linh thái tử cũng không thể.
- Ba Đào Tứ Khởi!
Đao thế tăng lên cực hạn, Đường Tiểu Sơn xuất đao, thân ảnh chợt lóe, vọt qua mấy chục thước, trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Trần, một đao bổ xuống.
Ầm ầm!
Một đao cuồng bạo không gì sánh được, dường như Hoàng Hà vỡ đê, hồng thủy tràn lan.
- Kinh Vân Vô Cực!
Luận về phẩm cấp, Kinh Vân Kiếm tự nhiên kém đao của Đường Tiểu Sơn, chỉ là lúc này thi triển Kinh Vân Kiếm khác với Kinh Vân Kiếm bình thường, dưới ý cảnh Thiên Toái Vân thôi động, mỗi chiêu đều được gia tăng uy lực lớn, như khí thế gió thổi mây phun, lôi điện bắn ra bốn phía.
Keng!
Một dải tia lửa bắn ra ngoài, trường đao trong tay Đường Tiểu Sơn bị chật ra ngoài.
- Ngân Nhị đảo quải!
Đường Tiểu Sơn trong lòng cả kinh, thân thể lăng không quay về, một đao phản lại, lại khí thế rầm rộ này khiến không ít cao thủ trẻ tuổi sửng sốt, bọn họ tự nhiên dưới một đao này, ngoại trừ cái chết không còn lựa chọn thứ hai.
- Kinh Vân Vô Định!
Thân hóa thành tàn ảnh, Diệp Trần liên tiếp lóe lên, đi tới vị trí góc chết của Đường Tiểu Sơn, thi triển ra một chiêu phiêu hốt bất định nhất trong Kinh vân kiếm.
- Roẹt!
Đao Khí bị chém ra một đường, trước mặt Đường Tiểu Sơn mất đi bóng dáng Diệp Trần, hắn bật người xoay lại như con cá nhảy khỏi mặt nước, thoát khỏi kiếm khí tập khí, một đao chém ngược về phía Diệp Trần.
Thân pháp địa cấp cao giai, Giang Hà Du Thân Quyết!
Đường Tiểu Sơn có thể là trở thành nhân vật phong vân trong thế hệ trẻ, không có vài phần bản lĩnh là không có khả năng, địa cấp cao giai bí quyết phối hợp với đao ý, lại có thân pháp Giang Hà Du Thân Quyết, tiến có thể chiến, lui có thể thủ, không có bất cứ nhược điểm nào.
Nếu như là kẻ thực lực hơi yếu một chút, vừa gặp sẽ bại trên tay hắn, không có khả năng xoay chuyển.
- Phân!
Đao khí kéo tới, thân ảnh Diệp Trần một phân thành hai, từ hai bên trái phải lách qua đao khí, khiến đao khí đánh lên lam sắc quang mạc.
- Thật nhanh, nhìn không kịp nữa!
- Thời gian ngắn như vậy bọn họ không chỉ né tránh công kích của đối phương còn có thể thừa cơ phản kích, quả thực là không thể tin nổi.
Trong mắt mọi người, Diệp Trần và Đường Tiểu Sơn như hai bóng quỷ, kiếm khí và đao khí đều không trúng đích, nện lên lam sắc quang mạc.
- Xem ngươi đỡ thế nào?
Đường Tiểu Sơn chợt lóe thân thể tới gần Diệp Trần.
Đao khí và kiếm khí tuy lợi hại, nhưng muốn phân thắng bại vẫn cần chiến đấu thật lâu, trừ phi thực lực của ngươi có thể áp đảo đối thủ, khiến đối thủ không thể né tránh, rất hiển nhiên, chỉ dựa vào đao khí, Đường Tiểu Sơn khó có thể chiến thắng Diệp Trần.
Ánh đao chợt lóe, Đường Tiểu Sơn mang theo khí thế cuồn cuộn công tới Diệp Trần.
- Không tồi lắm.
Diệp Trần đứng ở đó không hề động, đến giờ hắn ngay cả năm thành thực lực cũng chưa phát huy ra, ngoại trừ tăng chút hứng thú cho bản thân, trong yếu hơn là ẩn dấu thực lực trước những người khác, đến khi gặp đám người Tư không Thánh, Lâm Vẫn, Hỏa Linh Thái Tử mới có thể xuất ra thực lực chân chính để chiến đấu,
Đường Tiểu Sơn với ngũ thành đao ý đúng là rất mạnh, đáng tiếc dưới lĩnh ngộ thất thành kiếm ý của Diệp Trần chỉ là trò trẻ con, cũng không có khả năng ảnh hưởng tới trạng thái của hắn, cũng không thể tấn công hắn, dường như đứa trẻ cầm búa, ngoại trừ lực công kích cao hơn chút, còn lại vẫn là đứa trẻ.
Chiến đấu tới lúc này, cũng nên kết thúc rồi.
Không hề dùng thất thành kiếm ý, Diệp Trân hơi thu liễm lại, dùng ngũ thành kiếm ý dung hợp ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát đánh ra.
Đường Tiểu Sơn hoảng hốt, khoảng cách giữa hắn và Diệp Trần như cách thiên sơn vạn thủy, không cách nào tiếp cận đối phương, đây là ảo giác, Đường Tiểu Sơn lập tức phản ứng, đáng tiếc hắn kịp nhận ra thì đã muộn, đối với một đao khách, sản sinh ảo giác chính là kẽ hở chí mạng, nhận ra đã không còn quan trọng nữa.
Vù!
Kiếm quang vượt qua tốc độ phản ứng của Đường Tiểu Sơn bắn tới, quỹ tích hoàn toàn không thể nhận ra.
Sau một khắc!
Một đạo tiên huyết bắn ra, dị thường bắt mắt.
Đường Tiểu Sơn lảo đảo lùi lại, trên vai trái hắn đã trúng kiếm, một lỗ kiếm cực nhỏ, dường như chỉ phá một chút da thịt, rõ ràng là người thi triển đã cố tình khống chế lực đạo.
Thế nào có khả năng!
Trong ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin, Đường Tiểu Sơn khuôn mặt co quắp, giận dữ hét:
- Ta còn không bại, kiếm của ngươi căn bản không đả thương được ta.
- Ta muốn giết ngươi, một kiếm vừa rồi đã thành công, hiện tại ta xuất một kiếm, ngươi ngăn thử xem.
Thân ảnh chợt lóe, Diệp Trần xuất kiếm lần nữa.
Cao thủ trẻ tuổi dưới đài đã trợn tròn mắt, tình huống vừa rồi, Đường Tiểu Sơn không phân cao thấp với Diệp Trần đột nhiên trúng kiếm, kiếm của Diệp Trần đúng là nhanh, nhưng hẳn là không đến mức Đường Tiểu Sơn không kịp có chút phản ứng chứ!
Mọi người trừng to mắt, muốn xem kiếm của Diệp Trần rút cuộc có mê hoặc gì.
Nhưng mà đã định trước là phí công vô ích, cảm nhận không được ý cảnh của Diệp Trần, không thể nhìn ra mê hoặc trong đó, ngay cả Cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thể, bọn họ chỉ cảm nhận được một tia kỳ diệu bên trong mà thôi.
Roẹt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.