Chương 281: Không thể ngăn trở
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
Một cước đạp xuống mặt đài cứng rắn, Nghiêm Xích Hỏa ổn định thân thể, trong tay trường đao hỏa diễm lượn lờ chỉ xuống mặt đất, mở miệng nói:
- Lâm Vẫn, ngươi còn kém xa lắm.
Lâm Vẫn nội tâm cuồng nộ, cười lạnh nói:
- Nếu là sửa thành đánh một trận sống chết, ta vị tất thất bại dưới tay ngươi, uy lực cực hạn của Huyết Viêm Phá còn vượt xa như vậy.
- Hừ, thua là thua đâu nhiều lời vô ích như vậy, đánh một trận sinh tử, ngươi căn bản không có cơ hội để nói.
Cùng với khí thế bá đạo của Nghiêm Xích Hỏa, long hình hư ảnh trực tiếp đánh về phía Lâm Vẫn, thôn phệ khí long mạch của đối phương, bành trướng thân thể của mình.
- Nghiêm Xích Hỏa quả nhiên không được khinh thường, từ chính diện đánh bại Hỏa Nguyên Thuẫn của Lâm Vẫn, lực công kích uy mãnh dị thường.
- Hiện tại chỉ có ba người vẫn duy trì bất bại, phân biệt là Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Diệp Trần, ba người bọn họ tất phải đánh một trận, không biết kết quả ra sao.
Theo so đấu tiếp cận giai đoạn cuối, mọi người quan chiến đều biết những trận chiến đấu kinh điển rồi sẽ đến, hoàn toàn không có khống chế tâm tình đang kích động của mình.
Trận đấu kết thúc, vòng thứ sau mươi bẩy cũng kết thúc theo.
Thời gian đi tới vòng thứ sáu mươi tám.
Vòng này đối với Diệp Trần mà nói không có trận nào mang tính chất khiêu chiến cả, đối thủ của hắn là Băng Linh, luận bàn với nhau hơn mười hiệp, Băng Linh lại chịu thua.
Phía trước hắn so đấu là Mộ Dung Khuynh Thành đấu với Nghiêm Xích Hỏa.
Thiên Ma Đại Pháp của Mộ Dung Khuynh Thành vô cùng khó chơi, Nghiêm Xích Hỏa trong lúc nhất thời cũng không công phá được phòng ngự, hơn nữa kỹ xảo của hắn cũng không hơn Diệp Trần, nên từ đầu tới cuối không chiếm được tiên cơ, chỉ có thể lấy năng lực tác chiến chính diện cường hãn tấn công Mộ Dung Khuynh Thành.
- Kim Diễm Trảm!
Hỏa diễm ngập trời, Nghiêm Xích Hỏa hướng phía Mộ Dung Khuynh Thành liên tiếp chém ra đao, ba đạo đao mang kim hồng sắc cắt không khí, truy kích ra.
- Lực Trường Thiết Cát, hộ thể Thiên Ma Giảo Sát!
Mộ Dung Khuynh Thành vào lúc cuối cùng đều phát ra Lực Trường Thiết Cát, trong nháy mắt phá hư hai đạo đao mang, một đạo đao mang tối hậu sát nhập hộ thể Thiên Ma Lực Tràng, bị vây lực tràng xoay tròn cắn nát, không mảy may làm nàng bị thương. Nghiêm Xích Hỏa đương nhiên không trông cậy vào dùng ba đạo đao mang đánh bại Mộ Dung Khuynh Thành, mục đích của hắn là dựa vào đó để tiến lại gần.
Mà một khi tiến lại gần, Thuấn Sát Kim Diễm Trảm của hắn lập tức chém ra.
Ông!
Thiên Ma Lực Tràng bị phá khai hơn phân nửa, nhưng vẫn bị sát chiêu của Mộ Dung Khuynh Thành ngưng kết lực tràng ngăn trở, chỉ là lực lượng phụ gia trên đao mang hung mãnh trong nháy mắt đánh bay nàng.
- Liệt Địa Trảm!
Tận dụng thời cơ, Nghiêm Xích Hỏa một chém tới, nhất cử đánh bại đối hương.
Tứ đại thiếu niên cao thủ đi ngang qua sân khấu, còn lại có sáu người.
Không có phát sinh ngoài ý muốn nhiều lắm, Tư Không Thánh không cần tốn nhiều sức giải quyết Mạc Ngôn, Lý Đạo Hiên bằng vào tu vi kiếm cao siêu phá Thạch Vương Hộ Thể Quyền của Cốc Du Vân, sau đó Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn đánh một hồi.
Nghiêm túc mà nói, hai người này chiến đấu mới là chân chính kỳ phùng địch thủ, Thác Bạt Khổ phòng ngự siêu, Lâm Vẫn phòng ngự đồng dạng không kém, hai người muốn đơn giản công phá phòng ngự của đối phương, ít khả năng làm được, cuối cùng Lâm Vẫn thi triển Huyết Viêm Phá thiêu đốt hộ thể chân khí của Thác Bạt Khổ, mà Thác Bạt Khổ cũng sử dụng Long Hành Thiên Hạ đánh bay Lâm Vẫn ra, hung hăng quật lên lam sắc quang mạc.
So đấu như trước bất phân thắng bại.
Trên mặt đất bò lên, hai người tiếp tục chiến đấu, lúc này liều mạng không phải là chiến lực, mà là thể lực, ai có thể kiên trì đến tối hậu là có thể thắng lợi, hai khắc trôi qua, chung quy thể lực của Thác Bạt Khổ vẫn hơn, thắng thảm Lâm Vẫn, lúc này hắn đã thở hồng hộc, chiến lực giảm đi rất nhiều.
Theo trận chiến hai người kết thúc, vòng thứ sáu mươi tám đã không còn thiếu niên đầu sỏ quyết đấu, hứng thú của người xem giảm đi, loại tình huống này không có duy trì liên tục được thời gian bao lâu, đợi Vòng sáu mươi tám kết thúc, sắc trời đã tối đen, so đấu ngày hôm nay đã kết thúc.
Ngày thứ hai, bầu trời lất phất mưa nhẹ, rơi xuống mặt đất, lộ vẻ âm u phụ trợ Tiềm Long Cổ Thành càng phát ra vẻ tang thương.
Trên luận võ đài, người người tấp nập, tiếng cười nói tranh cãi bay vút tới tận trời, chút mưa nhỏ ấy đối với bọn họ đạt được Bão Nguyên Cảnh mà nói, không có chút ảnh hưởng.
- Phía trước bốn năm vòng so đấu hoản hảo, ngươi có nghĩ hay không, từ vòng thứ sáu mươi bẩy bắt đầu, mới dự đoán ba người trụ đến cuối cùng.
- Ngươi cho là trọng tài ngồi không sao? Nhãn lực của bọn họ lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, tự nhiên sẽ thấy rõ ràng, bằng không vừa bắt đầu đã để ba người lên đài, Tiềm Long Bảng so đấu sẽ không được hoàn mỹ a.
- Ân, thường là như thế, một trận đỉnh phong đều lưu lại ở vòng cuối cùng.
Võ giả quan chiến đối với sắp xếp thứ tự thi đấu có chút nghi vấn, bất quá những nghi vấn này rất nhanh bị bỏ đi, dưới tình huống vi phạm quy tắc so đấu, quyền lực của trọng tài vẫn là rất lớn, có quyền an bài sắp xếp đối thủ so đấu, Lục phẩm tông môn tông chủ đều đúng vậy, dù sao môn hạ đệ tử thực lực đủ mạnh, sắp xếp thế nào đều không thể nói được, đồng dạng, nếu thực lực kém, an bài thế nào cũng vô dụng.
Tất cả đều vẫn là nhìn vào thực lực để nói.
Vòng so đấu thứ sáu mươi chín chính thức bắt đầu.
Trận đầu tiên thiếu niên cao thủ quyết đấu là Lý Đạo Hiên và Thác Bạt Khổ.
So với Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên khinh công cao hơn, trừ Tư Không Thánh, gần với Diệp Trần chưa từng sử dụng khinh công, do đó, Thượng Câu Quyền của Thác Bạt Khổ không thể như nguyện lấy kích trúng Lý Đạo Hiên, bị đối phương nhân cơ hội công kích vài lần, tối hậu thua ở sát chiêu Vô Thanh, kết quả thất bại.
Trận đấu thứ hai là Lâm Vẫn và Mạc Ngôn.
Lần này Mạc Ngôn tuy rằng thua trận, nhưng cuối cùng cũng một hồi phong quang, luận thực lực, Lâm Vẫn so ra kém Nghiêm Xích Hỏa, luận kỹ xảo tác chiến so ra kém Lý Đạo Hiên, càng kém hơn Diệp Trần, do đó Mạc Ngôn bằng vào Thông Thiên Ma Nhãn chiếm thượng phong, Hỏa Nguyên Thuẫn dày trầm trọng kia trong mắt hắn tồn tại không ít nhược điểm.
Đáng tiếc Lâm Vẫn thực lực bản thân bày ra đó, thuộc về cao thủ cấp bậc cao thủ như Thác Bạt Khổ, nếu không phải lúc trước chịu đả kích quá lớn, trạng thái có chút suy sụp, Mạc Ngôn có thể chiếm được thượng phong hay không vẫn chưa rõ. Sau khi bị chọc giận, Lâm Vẫn phát động công kích mạnh mẽ, hỏa diễm lượn lờ thiết thương dường như hí thủy giao long, làm mưa làm gió, hỏa diễm ngập trời, để Mạc Ngôn áp chế đến khi so đấu kết thúc.
Sau đó, Tư Không Thánh và Mộ Dung Khuynh Thành quyết đấu.
Trong đám thiếu niên thiên tài lần này, lấy hai người nhân khí tối cao, Tư Không Thánh, thiếu niên Vương giả một đời, xếp hạng nhất Tiềm Long Bảng, được danh khí tất nhiên là danh chính ngôn thuận. Mà Mộ Dung Khuynh Thành thực lực tuy rằng không hơn Tư Không Thánh, có thể nữ nhân đôi khi không cần dựa vào thực lực đi giành lấy nhân khí, tướng mạo cùng khí chất của các nàng, đồng dạng cũng coi như một bộ phận thực lực, ai bảo nam nhân trong võ giả quan chiến chiếm đa số.
- Ngươi có tố chất tu luyện rất cao, có hứng thú cùng ta đi vực khác lịch lãm hay không?
Mộ Dung Khuynh Thành niên kỷ cùng Tư Không Thánh không chênh lệch lắm, đều là trên dưới hai mươi tuổi, nhưng trong mắt Tư Không Thánh, Mộ Dung Khuynh Thành chỉ là một nữ nhân, chỉ đơn giản vậy thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành khẽ lắc đầu:
- Xin lỗi, ta sẽ đi ra ngoài lịch lãm, nhưng chỉ là kế hoạch của mình ta, không muốn liên quan đến bất kỳ ai khác.
- Vậy thực sự đáng tiếc.
Tư Không Thánh không quá để ý, Mộ Dung Khuynh Thành là mỹ nữ có thực lực và khí chất song toàn như vậy, không có ai lại không thưởng thức, hắn cũng không ngoại lệ, bất quá với hắn mà nói, trừ tu luyện, cái khác đều là thứ yếu, trong lòng chỉ là có chút tiếc nuối mà thôi.
- Bắt đầu đi!
Nghiêm sắc mặt, Tư Không Thánh hướng phía Mộ Dung Khuynh Thành ý bảo.
- Thiên Ma Cầm Nã!
Không có sử dụng chiêu thức công kích, Mộ Dung Khuynh Thành hai tay ngưng tụ đại lượng Thiên Ma Lực Tràng, cách không đánh tới chỗ Tư Không Thánh.
Rắc!
Cách phía sau Tư Không Thánh khoảng ba bước, mặt đất văng tung tóe.
- Thuấn di?
Con ngươi Mộ Dung Khuynh Thành co rút lại, trước khi nàng xuất chiêu, Tư Không Thánh đã kịp lùi về phía sau, bởi vì tốc độ đối phương quá nhanh, thường nhân căn bản nhìn không thấy quỹ tích di động, phảng phất Thiên Ma Cầm Nã xuyên qua thân thể đối phương, đánh thẳng vào vị trí phía sau.
Tư Không Thánh lần đầu tiên thi triển ra khinh công, bộ pháp rõ ràng còn trên Lý Đạo Hiên, ngay cả Diệp Trần cũng không so được.
Dưới đài.
Diệp Trần híp mắt lại, bộ pháp mà Tư Không Thánh vừa thi triển đích thị là bộ pháp Địa cấp đỉnh giai, trong Lục phẩm tông môn đều rất ít xuất hiện. Lục phẩm tông môn có bốn năm bộ Địa cấp đỉnh giai võ học, cũng được coi là không tệ rồi, mà đâu phải võ học nào cũng đều là Địa cấp đỉnh giai, như Na Di Kiếm Bộ của Lý Đạo Hiên cũng bất quá là Địa cấp cao giai mà thôi, đương nhiên, Na Di Kiếm Bộ tại Địa cấp cao giai khinh công tuyệt đối là một loại tối đỉnh tiêm.
- Cũng may Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của ta cũng là Địa cấp đỉnh giai, bằng không sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Từ lúc ở Tinh Vực Hồ Bàn Xà Đảo, Diệp Trần liền tập chung tu luyện Phù La Tam Huyền Quyết đến cảnh giới tầng thứ ba, có thể dùng đề thăng phẩm cấp của Phân Thân Hóa Ảnh khinh công, nhất cử đạt được Địa cấp đỉnh giai, bất quá bắt đầu thi đấu tới nay, hắn trừ hạn chế Kiếm Ý, còn hạn chế khinh công thân pháp, đồng dạng là một trong con bài chưa lật của hắn.
- Lực Trường Thiết Cát!
Mộ Dung Khuynh Thành hai tay ngưng tụ nhất chính nhất phản lưỡng trọng Thiên Ma Lực Tràng, lực tràng tương hỗ đè ép, hình thành thiết hại lực đạo thật lớn, hướng phía Tư Không Thánh chém tới.
Thân hình Tư Không Thánh bất động, tuyệt chiêu Quyền Định Giang Sơn trong Thương Thiên Phách Quyền oanh ra, chính diện ngạnh tiếp sát chiêu của Mộ Dung Khuynh Thành.
Phanh! Lực Trường Thiết Cát nát bấy.
- Quyền Phách Giang Hà!
Một quyền đánh tan Lực Trường Thiết Cát, Tư Không Thánh ra lại một quyền, cư nhiên phá tan hộ thể Thiên Ma Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành, đây là sự tình chưa bao giờ có từ lúc bắt đầu thi đấu.
Kết quả ai cũng rõ, Mộ Dung Khuynh Thành thua trong trận so đấu này.
Thôn phệ khí long mạch của Mộ Dung Khuynh Thành, long hình hư ảnh của Tư Không Thánh lớn tới tám trượng tám, còn cách chín trượng có hai thước cuối nữa thôi.
- Chỉ sợ không ai có thể chiến thắng Tư Không Thánh, không, ngay cả để hắn toàn lực đánh một trận cũng không có, Thiên Ma Đại Pháp của Mộ Dung Khuynh Thành cũng bị một quyền của hắn đánh bại.
- Lúc này chắc chỉ có Nghiêm Xích Hỏa còn có thể cùng Tư Không Thánh đánh một trận, lần này Tư Không Thánh quá mạnh mẽ, ngạo thị quần hùng, đông đảo thiếu niên thiên tài ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
- Ừm, Diệp Trần thực lực cùng Nghiêm Xích Hỏa tương đương, không đủ để đối mặt Tư Không Thánh.
Dưới nghị luận của mọi người, so đấu lại tiếp tục tiến hành, thẳng đến Diệp Trần chiến thắng Cốc Du Vân, Nghiêm Xích Hỏa đánh bại Băng Linh, vòng so đấu thứ sáu mươi chín dần dần hạ màn.
Một thời thần trôi qua, vòng thứ bẩy mươi đã tới, vòng tiếp theo chính là vòng cuối cùng.
Một vòng này chưa bắt đầu, trên thính phòng đã khí thế ngất trời rồi, bởi vì trong vòng so đấu này, Diệp Trần không phải chống lại Nghiêm Xích Hỏa, chính là chống lại Tư Không Thánh, dù là đánh với ai, trọng tài có an bài trình tự thế nào cũng đều không thể thay đổi việc này.
Trận so đấu được quần chúng chờ mong nhất hiện giờ, không phải là trận Mạc Ngôn đánh bại Băng Linh, cũng không phải trận Lâm Vẫn đánh bại Cốc Du Vân, mà là trận so đấu giữa Thác Bạt Khổ cùng Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành thực lực chưa chắc đã cao hơn Lâm Vẫn, cho dù có cao hơn cũng không đáng bao nhiêu, nhưng Thác Bạt Khổ lại thủy chung không chiếm được điểm thượng phong, dưới Thiên Ma Cầm Nã của Mộ Dung Khuynh Thành, Thác Bạt Khổ ngay cả bảo trì tiết tấu chiến đấu của chính mình cũng khó. Mà Lực Trường Thiết Cát của Mộ Dung Khuynh Thành luận lực công kích, có thể xếp một trong ba công pháp có lực công kích mạnh nhất của giải đấu Tiềm Long Bảng làn này, tựa hồ gần với Tư Không Thánh, so với sát chiêu của Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên đều phải lợi hại một chút, Thác Bạt Khổ phòng ngự tự nhiên đỡ không được, bất quá cho dù như vậy, hắn cũng chỉ bị chút thương thế nhẹ.
Thác Bạt Khổ bại, thần tình mọi người quan chiến càng phát ra kích động, chờ đợi trận quyết đấu tiếp theo.
- Trận thứ hai mươi ba, Diệp Trần đấu với Nghiêm Xích Hỏa.
Trường tài phán tự mình đứng dậy tuyên bố trận đấu.
Ầm!
Tiếng gầm tận trời, trên bầu trời mưa bụi đều bị đánh văng ra, trong không khí nổi lên một rung động rất nhỏ, khắp cả luận võ đài.
Tranh tài Tiềm Long Bảng lần này, thứ tự từ vị trí thứ tư đến vị trí thứ mười trên cơ bản là đã xác định, chắc sẽ không gặp phải biến hóa lớn, chỉ có ba vị trí đầu thủy chung như lọt vào trong sương mù, xác thực nói, vị trí thứ hai và thứ ba là chưa rõ ràng, còn vị thứ nhất chắc chắn là để dành cho Tư Không Thánh rồi.
- Lâm Vẫn, ngươi còn kém xa lắm.
Lâm Vẫn nội tâm cuồng nộ, cười lạnh nói:
- Nếu là sửa thành đánh một trận sống chết, ta vị tất thất bại dưới tay ngươi, uy lực cực hạn của Huyết Viêm Phá còn vượt xa như vậy.
- Hừ, thua là thua đâu nhiều lời vô ích như vậy, đánh một trận sinh tử, ngươi căn bản không có cơ hội để nói.
Cùng với khí thế bá đạo của Nghiêm Xích Hỏa, long hình hư ảnh trực tiếp đánh về phía Lâm Vẫn, thôn phệ khí long mạch của đối phương, bành trướng thân thể của mình.
- Nghiêm Xích Hỏa quả nhiên không được khinh thường, từ chính diện đánh bại Hỏa Nguyên Thuẫn của Lâm Vẫn, lực công kích uy mãnh dị thường.
- Hiện tại chỉ có ba người vẫn duy trì bất bại, phân biệt là Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Diệp Trần, ba người bọn họ tất phải đánh một trận, không biết kết quả ra sao.
Theo so đấu tiếp cận giai đoạn cuối, mọi người quan chiến đều biết những trận chiến đấu kinh điển rồi sẽ đến, hoàn toàn không có khống chế tâm tình đang kích động của mình.
Trận đấu kết thúc, vòng thứ sau mươi bẩy cũng kết thúc theo.
Thời gian đi tới vòng thứ sáu mươi tám.
Vòng này đối với Diệp Trần mà nói không có trận nào mang tính chất khiêu chiến cả, đối thủ của hắn là Băng Linh, luận bàn với nhau hơn mười hiệp, Băng Linh lại chịu thua.
Phía trước hắn so đấu là Mộ Dung Khuynh Thành đấu với Nghiêm Xích Hỏa.
Thiên Ma Đại Pháp của Mộ Dung Khuynh Thành vô cùng khó chơi, Nghiêm Xích Hỏa trong lúc nhất thời cũng không công phá được phòng ngự, hơn nữa kỹ xảo của hắn cũng không hơn Diệp Trần, nên từ đầu tới cuối không chiếm được tiên cơ, chỉ có thể lấy năng lực tác chiến chính diện cường hãn tấn công Mộ Dung Khuynh Thành.
- Kim Diễm Trảm!
Hỏa diễm ngập trời, Nghiêm Xích Hỏa hướng phía Mộ Dung Khuynh Thành liên tiếp chém ra đao, ba đạo đao mang kim hồng sắc cắt không khí, truy kích ra.
- Lực Trường Thiết Cát, hộ thể Thiên Ma Giảo Sát!
Mộ Dung Khuynh Thành vào lúc cuối cùng đều phát ra Lực Trường Thiết Cát, trong nháy mắt phá hư hai đạo đao mang, một đạo đao mang tối hậu sát nhập hộ thể Thiên Ma Lực Tràng, bị vây lực tràng xoay tròn cắn nát, không mảy may làm nàng bị thương. Nghiêm Xích Hỏa đương nhiên không trông cậy vào dùng ba đạo đao mang đánh bại Mộ Dung Khuynh Thành, mục đích của hắn là dựa vào đó để tiến lại gần.
Mà một khi tiến lại gần, Thuấn Sát Kim Diễm Trảm của hắn lập tức chém ra.
Ông!
Thiên Ma Lực Tràng bị phá khai hơn phân nửa, nhưng vẫn bị sát chiêu của Mộ Dung Khuynh Thành ngưng kết lực tràng ngăn trở, chỉ là lực lượng phụ gia trên đao mang hung mãnh trong nháy mắt đánh bay nàng.
- Liệt Địa Trảm!
Tận dụng thời cơ, Nghiêm Xích Hỏa một chém tới, nhất cử đánh bại đối hương.
Tứ đại thiếu niên cao thủ đi ngang qua sân khấu, còn lại có sáu người.
Không có phát sinh ngoài ý muốn nhiều lắm, Tư Không Thánh không cần tốn nhiều sức giải quyết Mạc Ngôn, Lý Đạo Hiên bằng vào tu vi kiếm cao siêu phá Thạch Vương Hộ Thể Quyền của Cốc Du Vân, sau đó Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn đánh một hồi.
Nghiêm túc mà nói, hai người này chiến đấu mới là chân chính kỳ phùng địch thủ, Thác Bạt Khổ phòng ngự siêu, Lâm Vẫn phòng ngự đồng dạng không kém, hai người muốn đơn giản công phá phòng ngự của đối phương, ít khả năng làm được, cuối cùng Lâm Vẫn thi triển Huyết Viêm Phá thiêu đốt hộ thể chân khí của Thác Bạt Khổ, mà Thác Bạt Khổ cũng sử dụng Long Hành Thiên Hạ đánh bay Lâm Vẫn ra, hung hăng quật lên lam sắc quang mạc.
So đấu như trước bất phân thắng bại.
Trên mặt đất bò lên, hai người tiếp tục chiến đấu, lúc này liều mạng không phải là chiến lực, mà là thể lực, ai có thể kiên trì đến tối hậu là có thể thắng lợi, hai khắc trôi qua, chung quy thể lực của Thác Bạt Khổ vẫn hơn, thắng thảm Lâm Vẫn, lúc này hắn đã thở hồng hộc, chiến lực giảm đi rất nhiều.
Theo trận chiến hai người kết thúc, vòng thứ sáu mươi tám đã không còn thiếu niên đầu sỏ quyết đấu, hứng thú của người xem giảm đi, loại tình huống này không có duy trì liên tục được thời gian bao lâu, đợi Vòng sáu mươi tám kết thúc, sắc trời đã tối đen, so đấu ngày hôm nay đã kết thúc.
Ngày thứ hai, bầu trời lất phất mưa nhẹ, rơi xuống mặt đất, lộ vẻ âm u phụ trợ Tiềm Long Cổ Thành càng phát ra vẻ tang thương.
Trên luận võ đài, người người tấp nập, tiếng cười nói tranh cãi bay vút tới tận trời, chút mưa nhỏ ấy đối với bọn họ đạt được Bão Nguyên Cảnh mà nói, không có chút ảnh hưởng.
- Phía trước bốn năm vòng so đấu hoản hảo, ngươi có nghĩ hay không, từ vòng thứ sáu mươi bẩy bắt đầu, mới dự đoán ba người trụ đến cuối cùng.
- Ngươi cho là trọng tài ngồi không sao? Nhãn lực của bọn họ lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, tự nhiên sẽ thấy rõ ràng, bằng không vừa bắt đầu đã để ba người lên đài, Tiềm Long Bảng so đấu sẽ không được hoàn mỹ a.
- Ân, thường là như thế, một trận đỉnh phong đều lưu lại ở vòng cuối cùng.
Võ giả quan chiến đối với sắp xếp thứ tự thi đấu có chút nghi vấn, bất quá những nghi vấn này rất nhanh bị bỏ đi, dưới tình huống vi phạm quy tắc so đấu, quyền lực của trọng tài vẫn là rất lớn, có quyền an bài sắp xếp đối thủ so đấu, Lục phẩm tông môn tông chủ đều đúng vậy, dù sao môn hạ đệ tử thực lực đủ mạnh, sắp xếp thế nào đều không thể nói được, đồng dạng, nếu thực lực kém, an bài thế nào cũng vô dụng.
Tất cả đều vẫn là nhìn vào thực lực để nói.
Vòng so đấu thứ sáu mươi chín chính thức bắt đầu.
Trận đầu tiên thiếu niên cao thủ quyết đấu là Lý Đạo Hiên và Thác Bạt Khổ.
So với Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên khinh công cao hơn, trừ Tư Không Thánh, gần với Diệp Trần chưa từng sử dụng khinh công, do đó, Thượng Câu Quyền của Thác Bạt Khổ không thể như nguyện lấy kích trúng Lý Đạo Hiên, bị đối phương nhân cơ hội công kích vài lần, tối hậu thua ở sát chiêu Vô Thanh, kết quả thất bại.
Trận đấu thứ hai là Lâm Vẫn và Mạc Ngôn.
Lần này Mạc Ngôn tuy rằng thua trận, nhưng cuối cùng cũng một hồi phong quang, luận thực lực, Lâm Vẫn so ra kém Nghiêm Xích Hỏa, luận kỹ xảo tác chiến so ra kém Lý Đạo Hiên, càng kém hơn Diệp Trần, do đó Mạc Ngôn bằng vào Thông Thiên Ma Nhãn chiếm thượng phong, Hỏa Nguyên Thuẫn dày trầm trọng kia trong mắt hắn tồn tại không ít nhược điểm.
Đáng tiếc Lâm Vẫn thực lực bản thân bày ra đó, thuộc về cao thủ cấp bậc cao thủ như Thác Bạt Khổ, nếu không phải lúc trước chịu đả kích quá lớn, trạng thái có chút suy sụp, Mạc Ngôn có thể chiếm được thượng phong hay không vẫn chưa rõ. Sau khi bị chọc giận, Lâm Vẫn phát động công kích mạnh mẽ, hỏa diễm lượn lờ thiết thương dường như hí thủy giao long, làm mưa làm gió, hỏa diễm ngập trời, để Mạc Ngôn áp chế đến khi so đấu kết thúc.
Sau đó, Tư Không Thánh và Mộ Dung Khuynh Thành quyết đấu.
Trong đám thiếu niên thiên tài lần này, lấy hai người nhân khí tối cao, Tư Không Thánh, thiếu niên Vương giả một đời, xếp hạng nhất Tiềm Long Bảng, được danh khí tất nhiên là danh chính ngôn thuận. Mà Mộ Dung Khuynh Thành thực lực tuy rằng không hơn Tư Không Thánh, có thể nữ nhân đôi khi không cần dựa vào thực lực đi giành lấy nhân khí, tướng mạo cùng khí chất của các nàng, đồng dạng cũng coi như một bộ phận thực lực, ai bảo nam nhân trong võ giả quan chiến chiếm đa số.
- Ngươi có tố chất tu luyện rất cao, có hứng thú cùng ta đi vực khác lịch lãm hay không?
Mộ Dung Khuynh Thành niên kỷ cùng Tư Không Thánh không chênh lệch lắm, đều là trên dưới hai mươi tuổi, nhưng trong mắt Tư Không Thánh, Mộ Dung Khuynh Thành chỉ là một nữ nhân, chỉ đơn giản vậy thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành khẽ lắc đầu:
- Xin lỗi, ta sẽ đi ra ngoài lịch lãm, nhưng chỉ là kế hoạch của mình ta, không muốn liên quan đến bất kỳ ai khác.
- Vậy thực sự đáng tiếc.
Tư Không Thánh không quá để ý, Mộ Dung Khuynh Thành là mỹ nữ có thực lực và khí chất song toàn như vậy, không có ai lại không thưởng thức, hắn cũng không ngoại lệ, bất quá với hắn mà nói, trừ tu luyện, cái khác đều là thứ yếu, trong lòng chỉ là có chút tiếc nuối mà thôi.
- Bắt đầu đi!
Nghiêm sắc mặt, Tư Không Thánh hướng phía Mộ Dung Khuynh Thành ý bảo.
- Thiên Ma Cầm Nã!
Không có sử dụng chiêu thức công kích, Mộ Dung Khuynh Thành hai tay ngưng tụ đại lượng Thiên Ma Lực Tràng, cách không đánh tới chỗ Tư Không Thánh.
Rắc!
Cách phía sau Tư Không Thánh khoảng ba bước, mặt đất văng tung tóe.
- Thuấn di?
Con ngươi Mộ Dung Khuynh Thành co rút lại, trước khi nàng xuất chiêu, Tư Không Thánh đã kịp lùi về phía sau, bởi vì tốc độ đối phương quá nhanh, thường nhân căn bản nhìn không thấy quỹ tích di động, phảng phất Thiên Ma Cầm Nã xuyên qua thân thể đối phương, đánh thẳng vào vị trí phía sau.
Tư Không Thánh lần đầu tiên thi triển ra khinh công, bộ pháp rõ ràng còn trên Lý Đạo Hiên, ngay cả Diệp Trần cũng không so được.
Dưới đài.
Diệp Trần híp mắt lại, bộ pháp mà Tư Không Thánh vừa thi triển đích thị là bộ pháp Địa cấp đỉnh giai, trong Lục phẩm tông môn đều rất ít xuất hiện. Lục phẩm tông môn có bốn năm bộ Địa cấp đỉnh giai võ học, cũng được coi là không tệ rồi, mà đâu phải võ học nào cũng đều là Địa cấp đỉnh giai, như Na Di Kiếm Bộ của Lý Đạo Hiên cũng bất quá là Địa cấp cao giai mà thôi, đương nhiên, Na Di Kiếm Bộ tại Địa cấp cao giai khinh công tuyệt đối là một loại tối đỉnh tiêm.
- Cũng may Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của ta cũng là Địa cấp đỉnh giai, bằng không sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Từ lúc ở Tinh Vực Hồ Bàn Xà Đảo, Diệp Trần liền tập chung tu luyện Phù La Tam Huyền Quyết đến cảnh giới tầng thứ ba, có thể dùng đề thăng phẩm cấp của Phân Thân Hóa Ảnh khinh công, nhất cử đạt được Địa cấp đỉnh giai, bất quá bắt đầu thi đấu tới nay, hắn trừ hạn chế Kiếm Ý, còn hạn chế khinh công thân pháp, đồng dạng là một trong con bài chưa lật của hắn.
- Lực Trường Thiết Cát!
Mộ Dung Khuynh Thành hai tay ngưng tụ nhất chính nhất phản lưỡng trọng Thiên Ma Lực Tràng, lực tràng tương hỗ đè ép, hình thành thiết hại lực đạo thật lớn, hướng phía Tư Không Thánh chém tới.
Thân hình Tư Không Thánh bất động, tuyệt chiêu Quyền Định Giang Sơn trong Thương Thiên Phách Quyền oanh ra, chính diện ngạnh tiếp sát chiêu của Mộ Dung Khuynh Thành.
Phanh! Lực Trường Thiết Cát nát bấy.
- Quyền Phách Giang Hà!
Một quyền đánh tan Lực Trường Thiết Cát, Tư Không Thánh ra lại một quyền, cư nhiên phá tan hộ thể Thiên Ma Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành, đây là sự tình chưa bao giờ có từ lúc bắt đầu thi đấu.
Kết quả ai cũng rõ, Mộ Dung Khuynh Thành thua trong trận so đấu này.
Thôn phệ khí long mạch của Mộ Dung Khuynh Thành, long hình hư ảnh của Tư Không Thánh lớn tới tám trượng tám, còn cách chín trượng có hai thước cuối nữa thôi.
- Chỉ sợ không ai có thể chiến thắng Tư Không Thánh, không, ngay cả để hắn toàn lực đánh một trận cũng không có, Thiên Ma Đại Pháp của Mộ Dung Khuynh Thành cũng bị một quyền của hắn đánh bại.
- Lúc này chắc chỉ có Nghiêm Xích Hỏa còn có thể cùng Tư Không Thánh đánh một trận, lần này Tư Không Thánh quá mạnh mẽ, ngạo thị quần hùng, đông đảo thiếu niên thiên tài ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
- Ừm, Diệp Trần thực lực cùng Nghiêm Xích Hỏa tương đương, không đủ để đối mặt Tư Không Thánh.
Dưới nghị luận của mọi người, so đấu lại tiếp tục tiến hành, thẳng đến Diệp Trần chiến thắng Cốc Du Vân, Nghiêm Xích Hỏa đánh bại Băng Linh, vòng so đấu thứ sáu mươi chín dần dần hạ màn.
Một thời thần trôi qua, vòng thứ bẩy mươi đã tới, vòng tiếp theo chính là vòng cuối cùng.
Một vòng này chưa bắt đầu, trên thính phòng đã khí thế ngất trời rồi, bởi vì trong vòng so đấu này, Diệp Trần không phải chống lại Nghiêm Xích Hỏa, chính là chống lại Tư Không Thánh, dù là đánh với ai, trọng tài có an bài trình tự thế nào cũng đều không thể thay đổi việc này.
Trận so đấu được quần chúng chờ mong nhất hiện giờ, không phải là trận Mạc Ngôn đánh bại Băng Linh, cũng không phải trận Lâm Vẫn đánh bại Cốc Du Vân, mà là trận so đấu giữa Thác Bạt Khổ cùng Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành thực lực chưa chắc đã cao hơn Lâm Vẫn, cho dù có cao hơn cũng không đáng bao nhiêu, nhưng Thác Bạt Khổ lại thủy chung không chiếm được điểm thượng phong, dưới Thiên Ma Cầm Nã của Mộ Dung Khuynh Thành, Thác Bạt Khổ ngay cả bảo trì tiết tấu chiến đấu của chính mình cũng khó. Mà Lực Trường Thiết Cát của Mộ Dung Khuynh Thành luận lực công kích, có thể xếp một trong ba công pháp có lực công kích mạnh nhất của giải đấu Tiềm Long Bảng làn này, tựa hồ gần với Tư Không Thánh, so với sát chiêu của Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên đều phải lợi hại một chút, Thác Bạt Khổ phòng ngự tự nhiên đỡ không được, bất quá cho dù như vậy, hắn cũng chỉ bị chút thương thế nhẹ.
Thác Bạt Khổ bại, thần tình mọi người quan chiến càng phát ra kích động, chờ đợi trận quyết đấu tiếp theo.
- Trận thứ hai mươi ba, Diệp Trần đấu với Nghiêm Xích Hỏa.
Trường tài phán tự mình đứng dậy tuyên bố trận đấu.
Ầm!
Tiếng gầm tận trời, trên bầu trời mưa bụi đều bị đánh văng ra, trong không khí nổi lên một rung động rất nhỏ, khắp cả luận võ đài.
Tranh tài Tiềm Long Bảng lần này, thứ tự từ vị trí thứ tư đến vị trí thứ mười trên cơ bản là đã xác định, chắc sẽ không gặp phải biến hóa lớn, chỉ có ba vị trí đầu thủy chung như lọt vào trong sương mù, xác thực nói, vị trí thứ hai và thứ ba là chưa rõ ràng, còn vị thứ nhất chắc chắn là để dành cho Tư Không Thánh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.