Chương 1406: Long Tộc Trưởng Lão
Kiếm Du Thái Hư
07/06/2014
Chương 1406: Long Tộc Trưởng Lão
Huyền Trọng Tinh, đây là một tinh cầu cũng không lớn lắm, đường kính ước chừng hơn một vạn hai ngàn dặm, trọng lực chừng một phần trăm của Bạch Ải Tinh, không đạt tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì tiến vào đây là tự mình chuốc lấy khổ sở, nếu không cẩn thận thì thân thể sẽ bị bị nghiền nát, thân tử đạo tiêu, dù có là Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì lúc nào cũng phải bổ sung Chân Nguyên, tránh cho Chân Nguyên tiêu hao quá nhanh.
Dĩ nhiên, với hoàn cảnh ác liệt như thế thì khẳng định không thể ở bên trong mãi được, cứ cách một thời gian ngắn lại phải rời đi, dù sao mỗi người đều có chỗ cực hạn của mình.
Có rất nhiều người tu luyện ở trên Huyền Trọng Tinh, nếu dõi mắt nhìn lại sẽ thấy cứ cách mỗi 1000m sẽ có một gã Vương giả Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên hoặc Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên trở lên ngồi tu luyện ở đó, mà ở trên Huyền Trọng Tinh này lại có ba đường Sơn Mạch, ba đường Sơn Mạch này hết sức trân quý, bởi vì Sơn Mạch có thể mở ra đại lượng động phủ, người tu luyện ở bên trong sẽ không dễ dàng khiến cho người khác chú ý và nhìn trộm.
Các Sơn Mạch động phủ cơ hồ đã bị các thế lực lớn chiếm lĩnh, một số độc hành vương giả rất khó hưởng thụ được đãi ngộ này. Tại trong Sơn Mạch thứ ba có một ngọn núi thấp bé, ở lưng chừng sườn núi lại có hai tòa động phủ mà trên cửa đá của chúng mơ hồ có trận pháp cùng cấm chế tỏa ra quang mang không ngừng chớp động, rất hiển nhiên, các trận pháp cùng cấm chế này là để phòng ngừa có người từ bên ngoài xông vào quấy rầy.
Bên ngoài cửa đá của một trong hai tòa động phủ, có một lão giả và một người trẻ tuổi đang ngồi đợi ở đó.
Người lão giả thì mặc áo xanh, thân hình cao lớn trông rất hùng tráng, cơ bắp phồng lên tràn đầy sức bật, tỏa ra khí thế rất kinh người, nếu như không nhìn vào diện mạo thì khẳng định sẽ cho rằng đây là một vị tráng hán như mặt trời ban trưa, rất khó đoán được đây là một lão giả, loáng thoáng trên gương mặt của lão còn tỏa ra một vẻ đồng xanh.
Người thanh niên ở bên cạnh thì không cao lớn như lão giả nhưng lại vượt xa thường nhân, hắn mặc trên người hoa phục màu bạc, hai đầu lông mày tản ra anh khí vô tận, da tay của hắn bị một tầng màu bạc nhàn nhạt như ẩn như hiện bao trùm.
Một già một trẻ ngồi đó mà trông hết sức quái dị, dù sao nơi này là động phủ của người khác.
Ông!
Trong tinh không cách Huyền Trọng Tinh ước chừng mười mấy vạn dặm, một chiến hạm di động ra, cửa khoang thuyền mở ra, Diệp Trần đi xuống.
Thu hồi Mị Ảnh Số, thân hình Diệp Trần chợt lóe lên bay thẳng đến một nơi tại Huyền Trọng Tinh với tốc độ nhanh như Phù Quang Lược Ảnh.
"Không biết Từ Tĩnh cùng Khuynh Thành có đột phá đến Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên rồi hay không?"
Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.
Khoảng cách thần chi thí luyện tràng mở ra tiếp theo chỉ còn có không tới một năm nữa, nếu như Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành không cách nào tiến sâu vào đến cảnh giới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên sẽ rất khó chiếm cứ 1 trong 10 vị trí đầu của Thiên Vương Bảng, mà bỏ qua lần thần chi thí luyện tràng này thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Huyền Trọng Tinh có trọng lực rất lớn nên tốc độ phi hành của Diệp Trần bị chậm lại.
Qua thời gian mấy mươi lần hô hấp, Diệp Trần rốt cục đã thấy được tòa núi thấp bé này.
"Chuyện gì xảy ra chứ?"
Diệp Trần đã thấy một già một trẻ ở ngoài động phủ của Từ Tĩnh.
Chau mày, Diệp Trần cổ động chân nguyên gia tốc bay đi.
"Là kẻ nào, mau dừng lại."
Thanh niên ngân y mở hai mắt ra, truyền thanh âm nghiêm nghị tới tai Diệp Trần.
"Vậy còn các ngươi là ai?" Diệp Trần tiếp tục phi hành, hừ lạnh nói.
"Ta bảo ngươi dừng lại thì phải dừng lại."
Vừa nói, Ngân y thanh niên tựu muốn xuất thủ.
"Dừng tay."
Lão giả Áo xanh ngăn ngân y thanh niên lại, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.
"Trưởng lão, hắn. . ."
"Ngươi quá lỗ mãng rồi, nếu như quấy rầy đến nàng tu luyện, có vấn đề gì xảy ra thì ngươi chịu trách nhiệm này như thế nào." lão giả áo xanh khiển trách thanh niên ngân y.
"Dạ."
Ngân y thanh niên không cam lòng cúi đầu.
Bá!
Diệp Trần rơi vào đất bằng phẳng ở trước động phủ, ánh mắt quét nhìn lão giả áo xanh cùng thanh niên ngân y.
Chân mày lần nữa nhăn lại, Diệp Trần phát hiện hai người này cũng không phải là nhân loại, mà là yêu thú, cụ thể mà nói, hai người này chính là Cự Long, khí tức trên người Cự Long bản không thể gạt được cảm ứng của Diệp Trần.
“Cự Long đi tới ngoài động phủ của Từ Tĩnh, chẳng lẽ bọn hắn đã phát hiện ra Từ Tĩnh chính là Hoàng Kim Cự Long, và muốn mang nàng trở về Long Tộc.”
Diệp Trần vừa nghĩ đến liền đoán được sự tình này.
Diệp Trần suy đoán không sai, Trần Thanh Hải cùng Sử Đào tới đây là để mang Từ Tĩnh đi. Kỳ thật, Huyền Trọng Tinh cũng không phải là địa phương gió êm sóng lặng, trước đó chợt đã có phát sinh chiến đấu, trong một lần xảy ra mâu thuẫn, Từ Tĩnh đã vung tay đấu cùng một gã Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên độc hành vương giả, trong lúc kích đấu, Từ Tĩnh đã không kịp che dấu bản thể của mình mà biến hóa thành một đầu Hoàng Kim Cự Long, và đánh lui đối phương.
Cũng không lâu sau, tin tức phát hiện Hoàng Kim Cự Long tại Huyền Trọng Tinh của Chu Tước tinh vực đã truyền tới Long Tộc, các Long Tộc cao tầng liền phái ra một Trưởng lão cùng một gã thanh niên tinh anh đi tới Chu Tước tinh vực, hy vọng hai người bọn họ có thể mang Hoàng Kim Cự Long này trở về Long Tộc. Dù sao Hoàng Kim Cự Long chính là cao đẳng Cự Long, là tồn tại cùng một đẳng cấp với Thủy tinh Cự Long, ngày sau trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành trụ cột của Long Tộc.
Trưởng lão cùng thanh niên tinh anh mà Long Tộc phái đến chính là Trần Thanh Hải cùng Sử Đào, Trần Thanh Hải có bản thể là Thanh Đồng Cự Long, còn Sử Đào có bản thể là Bạch Ngân Cự Long, hai đại Cự Long này cũng là những thành viên chủ chốt của Long Tộc, có địa vị rất cao.
"Các ngươi là thành viên của Long Tộc ?."
Diệp Trần mở miệng nói.
Trần Thanh Hải gật đầu, "Chính xác, không biết tiểu huynh đệ là ai?"
"Người ở bên trong là nữ nhân của ta."
Diệp Trần đi thẳng vào vấn đề nói.
Long Tộc chính là đệ nhất tộc quần trong Yêu Tộc, mà Yêu Tộc lại phụ thuộc vào Nhân Tộc, là một thể thống nhất cùng Nhân Tộc. Diệp Trần từ rất sớm đã nghe thấy, Long Tộc tương đối ngạo khí cùng khí phách, làm việc rất mạnh mẽ vang dội, không để cho người khác có mặt mũi nên rất nhiều người cũng không ưa Long Tộc. Nhưng bất đắc dĩ rằng, số lượng thành viên Long Tộc mặc dù hết sức thưa thớt, nhưng bất kỳ kẻ nào cũng có được chiến lực rất cường hãn, tùy tiện kẻ nào cũng đều là cường giả tuyệt đối trong cùng cảnh giới.
"Là nữ nhân của ngươi?"
Không ngăn cản Sử Đào, sắc mặt Trần Thanh Hải cũng hơi chút âm trầm đi.
"Nói nhảm, Hoàng Kim Cự Long của Long Tộc ta há sao lại là người mà một kẻ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên Vương giả tiểu tốt như ngươi có thể sánh đôi chứ, đúng là “cóc ghẻ lại muốn ăn thịt thiên nga” đấy."
Sử Đào không nhịn được, phẫn nộ quát.
Diệp Trần trầm giọng nói: "Ta xứng với nàng hay không thì cũng không đến phiên các ngươi nói, mời hai người các ngươi mau trở về đi, ngày khác có thời gian, chúng ta sẽ đến bái phỏng Long Tộc một chút, nhưng không phải là hiện tại."
Chưa có thăm dò rõ ràng lai lịch của Long Tộc, Diệp Trần tuyệt nhiên không có ý định để cho Từ Tĩnh trở về Long Tộc, ai biết có chuyện gì chờ nàng ở Long Tộc chứ. Dĩ nhiên, nếu như việc trở về Long Tộc hữu ích vô hại đối với Từ Tĩnh thì Diệp Trần cũng sẽ không ngăn cản, nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên phải nói chuyện đàng hoàng một chút, chứ không phải làm ra bộ dạng cao cao tại thượng kiểu cướp đoạt này.
Miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, Trần Thanh Hải nói: "Bất kể như thế nào, nàng có thân phận Hoàng Kim Cự Long là một sự thực, và điều này là không thể thay đổi. Mà Long Tộc ta cũng cần có nàng, nếu là vì tốt cho nàng thì ngươi nên để cho nàng trở về Long Tộc, chỉ có ở trong long tộc thì nàng mới có thể nhận được bồi dưỡng tốt nhất, ngươi cảm thấy thế nào?"
Vừa nói, Trần Thanh Hải hơi phóng ra một chút khí tức của mình.
Oanh!
Cuồng bạo khí tức bị áp chế ở trong một phạm vi nhỏ hẹp, người ở cách xa đó căn bản sẽ không cảm thụ tới, nhưng Diệp Trần lại rõ ràng cảm nhận được, bởi vì cổ khí tức này là cố tình hướng về phía hắn.
Đây là khí tức thuộc về Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên vương giả.
Chiến Hoàng mặc dù có thể khiêu chiến người có thực lực Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên, nhưng thật tình mà nói thì vẫn còn thiếu sót một ít. Đầu tiên chính là, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có năng lực thuấn di, điểm này không phải là Chiến Hoàng thực lực có thể so sánh được, tiếp theo, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có sở hữu bảo khí cao cấp hơn, trên căn bản cũng là Đế cấp bảo khí, nhưng dưới tình huống bình thường, thực lực của Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Vương giả cũng chưa hẳn là thấp hơn Trung đẳng Chiến Hoàng.
Huống chi, Trần Thanh Hải còn là một Thanh Đồng Cự Long, trong các Cự Long ở cùng cảnh giới, hắn không nói là vô địch nhưng ít nhất cũng thuộc hàng ngũ cường giả.
Huyền Trọng Tinh, đây là một tinh cầu cũng không lớn lắm, đường kính ước chừng hơn một vạn hai ngàn dặm, trọng lực chừng một phần trăm của Bạch Ải Tinh, không đạt tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì tiến vào đây là tự mình chuốc lấy khổ sở, nếu không cẩn thận thì thân thể sẽ bị bị nghiền nát, thân tử đạo tiêu, dù có là Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì lúc nào cũng phải bổ sung Chân Nguyên, tránh cho Chân Nguyên tiêu hao quá nhanh.
Dĩ nhiên, với hoàn cảnh ác liệt như thế thì khẳng định không thể ở bên trong mãi được, cứ cách một thời gian ngắn lại phải rời đi, dù sao mỗi người đều có chỗ cực hạn của mình.
Có rất nhiều người tu luyện ở trên Huyền Trọng Tinh, nếu dõi mắt nhìn lại sẽ thấy cứ cách mỗi 1000m sẽ có một gã Vương giả Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên hoặc Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên trở lên ngồi tu luyện ở đó, mà ở trên Huyền Trọng Tinh này lại có ba đường Sơn Mạch, ba đường Sơn Mạch này hết sức trân quý, bởi vì Sơn Mạch có thể mở ra đại lượng động phủ, người tu luyện ở bên trong sẽ không dễ dàng khiến cho người khác chú ý và nhìn trộm.
Các Sơn Mạch động phủ cơ hồ đã bị các thế lực lớn chiếm lĩnh, một số độc hành vương giả rất khó hưởng thụ được đãi ngộ này. Tại trong Sơn Mạch thứ ba có một ngọn núi thấp bé, ở lưng chừng sườn núi lại có hai tòa động phủ mà trên cửa đá của chúng mơ hồ có trận pháp cùng cấm chế tỏa ra quang mang không ngừng chớp động, rất hiển nhiên, các trận pháp cùng cấm chế này là để phòng ngừa có người từ bên ngoài xông vào quấy rầy.
Bên ngoài cửa đá của một trong hai tòa động phủ, có một lão giả và một người trẻ tuổi đang ngồi đợi ở đó.
Người lão giả thì mặc áo xanh, thân hình cao lớn trông rất hùng tráng, cơ bắp phồng lên tràn đầy sức bật, tỏa ra khí thế rất kinh người, nếu như không nhìn vào diện mạo thì khẳng định sẽ cho rằng đây là một vị tráng hán như mặt trời ban trưa, rất khó đoán được đây là một lão giả, loáng thoáng trên gương mặt của lão còn tỏa ra một vẻ đồng xanh.
Người thanh niên ở bên cạnh thì không cao lớn như lão giả nhưng lại vượt xa thường nhân, hắn mặc trên người hoa phục màu bạc, hai đầu lông mày tản ra anh khí vô tận, da tay của hắn bị một tầng màu bạc nhàn nhạt như ẩn như hiện bao trùm.
Một già một trẻ ngồi đó mà trông hết sức quái dị, dù sao nơi này là động phủ của người khác.
Ông!
Trong tinh không cách Huyền Trọng Tinh ước chừng mười mấy vạn dặm, một chiến hạm di động ra, cửa khoang thuyền mở ra, Diệp Trần đi xuống.
Thu hồi Mị Ảnh Số, thân hình Diệp Trần chợt lóe lên bay thẳng đến một nơi tại Huyền Trọng Tinh với tốc độ nhanh như Phù Quang Lược Ảnh.
"Không biết Từ Tĩnh cùng Khuynh Thành có đột phá đến Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên rồi hay không?"
Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.
Khoảng cách thần chi thí luyện tràng mở ra tiếp theo chỉ còn có không tới một năm nữa, nếu như Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành không cách nào tiến sâu vào đến cảnh giới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên sẽ rất khó chiếm cứ 1 trong 10 vị trí đầu của Thiên Vương Bảng, mà bỏ qua lần thần chi thí luyện tràng này thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Huyền Trọng Tinh có trọng lực rất lớn nên tốc độ phi hành của Diệp Trần bị chậm lại.
Qua thời gian mấy mươi lần hô hấp, Diệp Trần rốt cục đã thấy được tòa núi thấp bé này.
"Chuyện gì xảy ra chứ?"
Diệp Trần đã thấy một già một trẻ ở ngoài động phủ của Từ Tĩnh.
Chau mày, Diệp Trần cổ động chân nguyên gia tốc bay đi.
"Là kẻ nào, mau dừng lại."
Thanh niên ngân y mở hai mắt ra, truyền thanh âm nghiêm nghị tới tai Diệp Trần.
"Vậy còn các ngươi là ai?" Diệp Trần tiếp tục phi hành, hừ lạnh nói.
"Ta bảo ngươi dừng lại thì phải dừng lại."
Vừa nói, Ngân y thanh niên tựu muốn xuất thủ.
"Dừng tay."
Lão giả Áo xanh ngăn ngân y thanh niên lại, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.
"Trưởng lão, hắn. . ."
"Ngươi quá lỗ mãng rồi, nếu như quấy rầy đến nàng tu luyện, có vấn đề gì xảy ra thì ngươi chịu trách nhiệm này như thế nào." lão giả áo xanh khiển trách thanh niên ngân y.
"Dạ."
Ngân y thanh niên không cam lòng cúi đầu.
Bá!
Diệp Trần rơi vào đất bằng phẳng ở trước động phủ, ánh mắt quét nhìn lão giả áo xanh cùng thanh niên ngân y.
Chân mày lần nữa nhăn lại, Diệp Trần phát hiện hai người này cũng không phải là nhân loại, mà là yêu thú, cụ thể mà nói, hai người này chính là Cự Long, khí tức trên người Cự Long bản không thể gạt được cảm ứng của Diệp Trần.
“Cự Long đi tới ngoài động phủ của Từ Tĩnh, chẳng lẽ bọn hắn đã phát hiện ra Từ Tĩnh chính là Hoàng Kim Cự Long, và muốn mang nàng trở về Long Tộc.”
Diệp Trần vừa nghĩ đến liền đoán được sự tình này.
Diệp Trần suy đoán không sai, Trần Thanh Hải cùng Sử Đào tới đây là để mang Từ Tĩnh đi. Kỳ thật, Huyền Trọng Tinh cũng không phải là địa phương gió êm sóng lặng, trước đó chợt đã có phát sinh chiến đấu, trong một lần xảy ra mâu thuẫn, Từ Tĩnh đã vung tay đấu cùng một gã Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên độc hành vương giả, trong lúc kích đấu, Từ Tĩnh đã không kịp che dấu bản thể của mình mà biến hóa thành một đầu Hoàng Kim Cự Long, và đánh lui đối phương.
Cũng không lâu sau, tin tức phát hiện Hoàng Kim Cự Long tại Huyền Trọng Tinh của Chu Tước tinh vực đã truyền tới Long Tộc, các Long Tộc cao tầng liền phái ra một Trưởng lão cùng một gã thanh niên tinh anh đi tới Chu Tước tinh vực, hy vọng hai người bọn họ có thể mang Hoàng Kim Cự Long này trở về Long Tộc. Dù sao Hoàng Kim Cự Long chính là cao đẳng Cự Long, là tồn tại cùng một đẳng cấp với Thủy tinh Cự Long, ngày sau trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành trụ cột của Long Tộc.
Trưởng lão cùng thanh niên tinh anh mà Long Tộc phái đến chính là Trần Thanh Hải cùng Sử Đào, Trần Thanh Hải có bản thể là Thanh Đồng Cự Long, còn Sử Đào có bản thể là Bạch Ngân Cự Long, hai đại Cự Long này cũng là những thành viên chủ chốt của Long Tộc, có địa vị rất cao.
"Các ngươi là thành viên của Long Tộc ?."
Diệp Trần mở miệng nói.
Trần Thanh Hải gật đầu, "Chính xác, không biết tiểu huynh đệ là ai?"
"Người ở bên trong là nữ nhân của ta."
Diệp Trần đi thẳng vào vấn đề nói.
Long Tộc chính là đệ nhất tộc quần trong Yêu Tộc, mà Yêu Tộc lại phụ thuộc vào Nhân Tộc, là một thể thống nhất cùng Nhân Tộc. Diệp Trần từ rất sớm đã nghe thấy, Long Tộc tương đối ngạo khí cùng khí phách, làm việc rất mạnh mẽ vang dội, không để cho người khác có mặt mũi nên rất nhiều người cũng không ưa Long Tộc. Nhưng bất đắc dĩ rằng, số lượng thành viên Long Tộc mặc dù hết sức thưa thớt, nhưng bất kỳ kẻ nào cũng có được chiến lực rất cường hãn, tùy tiện kẻ nào cũng đều là cường giả tuyệt đối trong cùng cảnh giới.
"Là nữ nhân của ngươi?"
Không ngăn cản Sử Đào, sắc mặt Trần Thanh Hải cũng hơi chút âm trầm đi.
"Nói nhảm, Hoàng Kim Cự Long của Long Tộc ta há sao lại là người mà một kẻ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên Vương giả tiểu tốt như ngươi có thể sánh đôi chứ, đúng là “cóc ghẻ lại muốn ăn thịt thiên nga” đấy."
Sử Đào không nhịn được, phẫn nộ quát.
Diệp Trần trầm giọng nói: "Ta xứng với nàng hay không thì cũng không đến phiên các ngươi nói, mời hai người các ngươi mau trở về đi, ngày khác có thời gian, chúng ta sẽ đến bái phỏng Long Tộc một chút, nhưng không phải là hiện tại."
Chưa có thăm dò rõ ràng lai lịch của Long Tộc, Diệp Trần tuyệt nhiên không có ý định để cho Từ Tĩnh trở về Long Tộc, ai biết có chuyện gì chờ nàng ở Long Tộc chứ. Dĩ nhiên, nếu như việc trở về Long Tộc hữu ích vô hại đối với Từ Tĩnh thì Diệp Trần cũng sẽ không ngăn cản, nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên phải nói chuyện đàng hoàng một chút, chứ không phải làm ra bộ dạng cao cao tại thượng kiểu cướp đoạt này.
Miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, Trần Thanh Hải nói: "Bất kể như thế nào, nàng có thân phận Hoàng Kim Cự Long là một sự thực, và điều này là không thể thay đổi. Mà Long Tộc ta cũng cần có nàng, nếu là vì tốt cho nàng thì ngươi nên để cho nàng trở về Long Tộc, chỉ có ở trong long tộc thì nàng mới có thể nhận được bồi dưỡng tốt nhất, ngươi cảm thấy thế nào?"
Vừa nói, Trần Thanh Hải hơi phóng ra một chút khí tức của mình.
Oanh!
Cuồng bạo khí tức bị áp chế ở trong một phạm vi nhỏ hẹp, người ở cách xa đó căn bản sẽ không cảm thụ tới, nhưng Diệp Trần lại rõ ràng cảm nhận được, bởi vì cổ khí tức này là cố tình hướng về phía hắn.
Đây là khí tức thuộc về Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên vương giả.
Chiến Hoàng mặc dù có thể khiêu chiến người có thực lực Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên, nhưng thật tình mà nói thì vẫn còn thiếu sót một ít. Đầu tiên chính là, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có năng lực thuấn di, điểm này không phải là Chiến Hoàng thực lực có thể so sánh được, tiếp theo, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có sở hữu bảo khí cao cấp hơn, trên căn bản cũng là Đế cấp bảo khí, nhưng dưới tình huống bình thường, thực lực của Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Vương giả cũng chưa hẳn là thấp hơn Trung đẳng Chiến Hoàng.
Huống chi, Trần Thanh Hải còn là một Thanh Đồng Cự Long, trong các Cự Long ở cùng cảnh giới, hắn không nói là vô địch nhưng ít nhất cũng thuộc hàng ngũ cường giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.