Chương 344: Một vỏ ba kiếm. (5,6)
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
Ở phía trước, Thi Quỷ Đạo Nhân đang rất sợ hãi, bởi vì đối mặt với tử vong mà sợ hãi. Hắn tung hoành Nam Trác Vực đã nhiều năm, người khác đều nói hắn tàn nhẫn đáng sợ nhưng có mấy ai biết hắn lại cực kỳ sợ chết. Từ một người chết trở lại thành một người sống cho nên hắn rất quý trọng tính mạng của mình. Nhìn về tên sát tinh trẻ tuổi Diệp Trần kia đang thúc dục kiếm ý chém xuống, hắn cơ hồ đã quẳng đi tất cả tạp niệm, trong mắt hắn chỉ còn lại đôi mắt lạnh lùng và đầy khinh thường của Diệp Trần đang nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn cực độ sợ hãi, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
- Ngươi được xưng là Thi Quỷ, hôm nay ta liền cho ngươi thực sự biến thành quỷ!
Tinh Ngấn kiếm vẽ lên một hình vòng cung, một đoá Thanh Liên lỡn cỡ nắm tay xé rách không khí, cực tốc xuyên qua trước mặt Thi Quỷ Đạo Nhân rồi từ sau đầu hắn lộ ra.
Khí tức sinh mệnh trong mắt Thi Quỷ Đạo Nhân lập tức biến mất, oanh một tiếng ngã xuống mặt đất.
- Tiểu tử, ta sẽ lột da ngươi!
Huyết Ma Chân Nhân đuổi theo tới nơi, giơ tay lên, nắm đạo huyết hồng như tơ lụa bắn ra.
Diệp Trần quay người giơ kiếm lên ngăn cản.
"Phanh!"
Mấy đạo huyết sắc kia liền tan rã, Diệp Trần lui lại ba bước.
- Ồ, tiểu tử ngươi không tệ, lại có thể ngăn được một kích của Huyết Ma Chân Nhân!
Huyết Ma phân thân cực kỳ khó giết, Trương Huyền một bên vừa công kích nó một bên vừa quan sát tình huống của Huyết Ma Chân Nhân bên kia. Khi thấy Diệp Trần có thể ngăn trở một kích của Huyết Ma Chân Nhân hắn cũng có chút kinh ngạc.
Thúc dục chân nguyên đánh tan huyết khí bám trên Tinh Ngấn kiếm, Diệp Trần giương mặt lên, nói:
- Huyết Ma Chân Nhân, đừng quá tự đề cao bản thân, thời đại của ngươi đã sớm qua rồi!
- Hảo, ta liền cho ngươi biết hậu quả của sự cuồng vọng tự đại, ngày tháng sau này của ngươi sẽ ở trong sự thống khổ mà trải qua. Người đắc tội Huyết Ma Chân Nhân ta muốn chết cũng rất khó!
Huyết Ma Chân Nhân giận quá cười lớn lên, Trữ Vật Linh Giới loé lên tia sáng âm u, một vật màu huyết hồng xuất hiện trên tay hắn, vật này đằng trước thô dầy, nhưng ở phía chuôi lại mỏng như lụa co thể tự động múa may như một cái xúc tua.
- Tiểu tử, chết đi cho ta!
Vật trông giống như cây gậy này chính là một kiện Trung phẩm bảo khí, mấy sợi tua giống như xúc tua lia lúc xẹt qua không khí đều phát ra tiếng ô ô quỷ dị. Theo chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân quán chú vào, cây gậy này liền toả ra vầng sáng huyết sắc trùng trùng điệp điệp hướng Diệp Trần đánh tới.
- Thật quỷ dị, lại có thể ảnh hưởng tới tâm thần ta!
Trong mắt Diệp Trần híp lại, âm thanh ô ô do xúc tua tạo thành khiến hắn có chút kiêng kị, phải biết rằng Kiếm ý hiện giờ của hắn đã có thể xem như cảnh giới đại thành, tạp niệm không sinh, vạn tà bất xâm. Từ đó có thể thấy thành tựu của Huyết Ma Chân Nhân trên con đường Ma đạo là tuyệt đối đáng sợ.
Loại bỏ tạp niệm, Diệp Trần đưa kiếm lên ngăn trở công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
"Oanh!"
Cây huyết sắc côn này so với kim loại còn nặng hơn nhiều, Tinh Ngấn kiếm đánh lên nó giống như đánh lên một toà núi kim loại, lực phản chấn quá mãnh liệt khiến Diệp Trần không tự chủ được phải lui về sau năm bước.
Mà Huyết Ma Chân Nhân cũng bị buộc lui lại ba bước.
- Hả? Một kích toàn lực của ta ở trạng thái bình thường mà hắn chỉ lui lại vẻn vẹn có năm bước, hơn nữa là do ta có Trung phẩm bảo khí chiếm ưu thế!
Huyết Ma Chân Nhân kinh sợ nhìn về phía Diệp Trần. Hắn ở trạng thái bình thường, Diệp Trần không phải cũng đang ở trạng thái bình thường ngạnh tiếp công kích của hắn sao? Nếu song phương đều có bảo khí tương đương, hắn không tự tin có thể bức Diệp Trần lui được năm bước như lúc này, mặc dù mỗi bước của Diệp Trần đều đem mặt đất giẫm nát.
- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm!
Chân phải Diệp Trần đạp mạnh xuống đất, tay cầm kiếm đâm thẳng tới, sử xuất ra Cô Phong Tuyệt Sát đã lâu chưa sử dụng.
- Không hay!
Huyết Ma Chân Nhân nhìn ra một kiếm này ẩn chứa Tuyệt Sát ý cảnh. Trong Tuyệt Sát ý cảnh ẩn chứa rất nhiều ý cảnh khác, như Tốc độ, Không gian ... Một kiếm xuất ra liền khiến đối phương rơi vào ảo giác, rõ ràng kiếm đã tới ngay trước mặt nhân vẫn cho rằng nó ở rất xa.
- Hống!
Yết hầu của Huyết Ma Chân Nhân phồng lên, chân nguyên ngưng tụ ra một cái đầu lâu hư ảo, đầu lâu theo tiếng hét của Huyết Ma Chân Nhân cũng đồng thời phát ra một cái sóng âm đáng sợ, sóng âm hiện liện màu xám đen, như một ngọn sóng hướng bốn phương tám hướng tràn đi.
- Lại là loại sóng âm này!
Diệp Trần từ trên tay Thi Quỷ Đạo Nhân đã từng kiến thức qua loại sóng ầm này cho nên hắn nhanh chóng dùng Thanh Liên chân nguyên bảo hộ toàn thân thật nghiêm ngặt để tránh bị sóng âm làm bị thương.
- Ông!
Tốc độ của sóng âm do Huyết Ma Chân Nhân phát ra còn vượt qua mấy lần vận tốc âm thanh, ngay cả bùn đất rất cứng rắn cũng bị chấn động liên hồi rồi tan vỡ từng mảng. Nếu nói về lực sát thương thì Thi Quỷ Đạo Nhân thi triển ra sóng âm căn bản không thể cùng với sóng âm Huyết Ma Chân Nhân phóng ra lúc này được.
- Nơi này không nên ở lâu, tẩu vi thượng sách!
Phạm vi sóng âm ảnh hưởng rất rộng, khoảng cách từ Trương Huyền tới chỗ của hai người Diệp Trần cũng chỉ có vài trăm mét nên cũng bị sóng âm chấn cho khí huyết sôi trào, lòng ngực bị đè ép khó chịu. Nếu lại bị chân thêm mấy lần nữa thì Trương Huyền cũng không dám chắc bản thân hắn có tránh khỏi bị nội thương không nữa. Hắn liền bỏ qua việc đánh giết Huyết Ma phân thân huyết quang đã ảm đạm rất nhiều trước mặt mà hướng một cái thông đạo gần đó chạy đi.
Huyết Ma Chân Nhân lúc này đã xem Diệp Trần là đại địch cho nên Trương Huyền bỏ chạy hắn cũng không thèm để ý, huống chi để ý thì thế nào? Muốn đuổi theo giết Trương Huyền thì hắn phải xử lý Diệp Trần trước, mà một kiếm vừa rồi của Diệp Trần đã khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, cũng may lúc trước hắn đã từng lấy Đại Huyết Ma giải thể đại pháp trao đổi Quỷ Hống bí tịch với Âm Ba Quỷ Tướng. So với Thi Quỷ Đạo Nhân thì Huyết Ma Chân Nhân đã tu luyện Quỷ Hống bi tịch đã tới trình độ phi thường cao chỉ kém một chút so với Âm Ba Quỷ Tướng. Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả dưới một tiếng hống này cũng đều muốn thổ huyết thụ thương nhưng không hiểu vì sao Diệp Trần lại không hề có việc gì, ngay cả sắc mặt cũng không hề biến hoà.
- Nói về độ tinh thuần của chân nguyên, cường giả Tinh Cực Cảnh có thể siêu việt ra rất ít, nếu không thì ta cũng không ngăn cản được trận sóng âm này.
Bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên của Diệp Trần so với lúc đánh bại Thi Quỷ Đạo Nhân lần trước tinh thuần hơn không chỉ gấp đôi, cho nên dù tiếng hống của Huyết Ma Chân Nhân có lợi hại hơn nữa cũng khó mà làm bị thương Diệp Trần được.
- Ma Khiếu Tang Phong Bổng!
Cây huyết côn trong tay Huyết Ma Chân Nhân đột ngột từ dưới mặt đất mọc ra, trên thân nó toả ra hoả diễm phừng phừng, phía trên đám hoả diễm ngưng tụ ra từng đoàn từng đoàn huyết hồn khô lâu, khô lâu rậm rạp chằng chịt đem cả cây huyết côn đều bao phủ vào trong đồng cùng há miệng ra liên tục gào thết.
"Ầm! Ầm!"
Huyết sắc côn xé rách không gian giữa hai người mạnh mẽ lao đi.
- Sát chiêu thật lợi hại, Thiên Toái Vân!
Điện quang bạo phát, trên người Diệp Trần bốc lên một ngọn lửa màu xanh, một kiếm này đánh ngay chính giữa huyết côn.
"Gríttttt!"
Sóng xung kích trong sát na bạo phát ra, Tinh Ngấn kiếm trong tay Diệp Trần trong sát na đó cũng thoáng vặn vẹo như gợn sóng.
- Không xong, Tinh Ngấn kiếm gần tới cực hạn rồi!
Hạ phẩm bảo khí tuy cứng cỏi, có thể thừa nhận được chân nguyên quán chú vào nhưng từ lúc Tinh Ngấn kiếm đi theo Diệp Trần tới nay đã trải qua không ít tràng chiến đấu, trong đó cũng không thiếu lần khổ chiến, huyết chiến giống như lần trước đấu với Hàn Băng Đao là một lần chuyển bại thành thắng của hắn. Nhưng bây giờ đã khác, theo Diệp Trần bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên càng thêm tinh thuần, càng thêm mạnh mẽ, Tinh Ngấn kiếm bản thân đã thừa nhận không ít áp lực, cộng thêm giao thủ mấy lần với tên ác man Huyết Ma Chân Nhân hung danh vang dội này, Tinh Ngấn kiếm rốt cuộc đã có chút dấu hiệu bị tổn hại.
Huyết Ma Chân Nhân cũng nhìn ra tình huống của Diệp Trần nên ha hả cười, nói:
- Tiểu tử, bảo khí cũng là một phần thực lực a, chịu chết đi!
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!"
Cầm huyết côn trong tay, Huyết Ma Chân Nhân liên tục đập tới Diệp Trần, mỗi một gậy đều như lội đình vạn quân, lực lượng khủng bố buộc Diệp Trần phải cùng hắn cứng đối cứng.
- Thanh Liên hoá khí!
Thanh Liên hư ảo liền xuất hiện, trên trăm đạo kiếm khí vùn vụt bắn ra như gai nhím.
- Vô dụng, phá cho ta!
Huyết Ma Chân Nhân làm sao bỏ qua cơ hội tốt, huyết sắc côn trong tay hắn điên cuồng càn quét, kiếm khí còn chưa tới gần đã bị đánh nát bấy thành hư vô.
- Đoạn!
"Xíuuuuuu!"
Bước ra một bước, Huyết Ma Chân Nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Trần khoảng năm bước, một gậy nện xuống.
"Crắcccc!"
Tinh Ngấn kiếm hiện ra một tia nứt, sau đó thanh âm nứt gẫy liên tục vang lên, sau một khắc đã biến thành trăm ngàn mảnh vỡ.
Tinh Ngấn kiếm, toái!
- Ha ha, kiếm khách mất kiếm, nhìn ngươi làm sao có thể chống lại ta?
Huyết Ma Chân Nhân vô cùng vui vẻ, hắn tung hoành Nam Trác Vực nhiều năm, chiến đấu với kiếm kháhc không ít nên hắn biết rõ kiếm khách một khi mất kiếm, chiến lực tối thiểu giảm đi hai thành, đặc biệt là kiếm ý, kiếm ý cần phải có kiếm mới có thể phát huy ra uy năng lớn nhất, mất đi kiếm, kiếm ý cũng gần như đã bị phế bỏ, tối đa chỉ có thể làm gia tăng một chút lực công kích của chân nguyên mà thôi.
Huyết quang xé rách không khí bổ về phía Diệp Trần, cái xúc tua kia còn đáng sợ hơn, dù huyết sắc côn không nện trúng Diệp Trần mà chỉ cần bị cái xúc tua đó xẹt qua một chút cũng có thể rơi đầu. Giờ phút này kiếm đã mất, Diệp Trần muốn cách không tiếp được công kích của Huyết Ma Chân Nhân cũng không dễ dàng chút nào.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"
Thần sắc Diệp Trần lạnh lùng, hai tay hoa lên, ba đoạ Thanh Liên kiếm khí cách không bắn ra.
- Cái gì, có thể nội phát kiếm khí?
Huyết sắc công trong nháy mắt đã đem hai đạo kiếm khí chônvùi, còn lại một đạo vẫn tiếp tục công kích tới Huyết Ma Chân Nhân.
- Diệt!
Huyết Ma Chân Nhân nghĩ rằng kiếm khí nội phát sẽ không quá lợi hại, nên dùng hai tay muốn chống đỡ kiếm khí.
Máu tươi tung toé! Huyết Ma Chân Nhân rên lên một tiếng.
- Hảo tiểu tử! Đợi ta bắt được ngươi sẽ cho ngươi chết không được tử tế!
Tay trái hắn lòi cả xương trắng, một đạo Thanh Liên kiếm khí kia của Diệp Trần vô cùng sắc bén, chẳng những đem hộ thể chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân chấn nát mà còn cắt nát huyết nhục trên bàn tay của hắn.
Nếu Huyết Ma Chân Nhân cẩn thận một chút thì cho dù dùng tay không tiếp đạo kiếm khí đó cũng không đến mức thụ thương, vấn đề là hắn lại cho rằng đạo kiếm khí đó giống như kiếm khí bình thường.
"Thanh Liên kiếm khí có hạn, cho dù toàn bộ kích phát cũng rất khó làm hắn trọng thương, xem ra phải vận dụng thanh Trung phẩm bảo kiếm vừa lấy được kia rồi. Hi vọng nó không phải một cái phế phẩm!"
Diệp Trần rất lo lắng, lo lắng lại gặp phải một kiện phế phẩm, không chịu nổ chân nguyên quán chú, nếu như vậy chỉ hắn cũng chỉ có thể lui lại, hắn còn không tự đại tới mức có thể dùng tay không chống lại Huyết Ma Chân Nhân.
Trữ Vật Linh Giới lập loè, thanh bảo kiếm đỏ như nham thạch kia liền xuất hiện trong tay Diệp Trần.
Lú chân nguyênày, Huyết Ma Chân Nhân cũng ép tới đánh ra một côn.
Tay nắm chặt chuôi kiếm, Diệp Trần vung chiêu nghênh đón.
"Crắc!'
Nhanh thạch đỏ như máy bạo toái, vô số đá vụn bắn ra khắp nơi.
"Ong!"
Đột nghiên một tiếng kiếm ngân vang lên, một vầng sáng tam sắc chói loà toả ra, khiến đôi mắt của Diệp Trần và Huyết Ma Chân Nhân cũng nhất thời bị loá, thanh bảo kiếm này phát ra uy áp còn mạnh hơn bảo khí bình thường ba lần.
- Đáng chết, thanh Trung phẩm bảo khí này không tầm thường cho dù không phải Thượng phẩm bảo khí thì cũng còn kém không bao nhiêu.
Huyết Ma Chân Nhân nhìn không ra được thực hư của thanh bảo kiếm trong tay Diệp Trần cho nên hắn oán hận, công kích càng mãnh liệt hơn.
Diệp Trần đảo mắt nhìn, bảo kiếm này có phong cách cổ xưa, vầng sáng tam sắc vừa rồi chính là lúc rút kiếm toả ra, vầng sáng tam sắc này có chút đặc thù, giống như gia điệp lên nhau, không phải dung hợp với nhau mà phân thành từng tầng rõ ràng.
- Ồ, là ba chuôi kiếm?
Diệp Trần kinh ngạc, nhưng tình hình trước mắt không cho hắn có nhiều thời gian nghiên cứu kỹ, ngón tay hắn khẽ vuốt, kiếm quang màu xanh sẫm phóng lên trời đón đỡ công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
- Trung phẩm bảo kiếm Lôi thuộc tính, bên trong còn có hai thanh!
Diệp Trần cuối cùng cũng biết chuyện gì xảy ra, trong vỏ kiếm này lại có ba than kiếm, hiện tại hắn rút ra chỉ là một thanh trong đó, nhưng cái này cũng không đang chú ý, trọng yếu là bảo kiếm này cũng không phải phế phẩm nếu không cũng không thể nào ngăn được một kích toàn lực của Huyết Ma Chân Nhân.
- Thiên Toái Vân!
Cầm bảo kiếm mày xanh sẫm trong tay, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên bổ ra một kiếm Thiên Toái Vân ẩn chứa Lôi Vân ý cảnh.
- Ngươi được xưng là Thi Quỷ, hôm nay ta liền cho ngươi thực sự biến thành quỷ!
Tinh Ngấn kiếm vẽ lên một hình vòng cung, một đoá Thanh Liên lỡn cỡ nắm tay xé rách không khí, cực tốc xuyên qua trước mặt Thi Quỷ Đạo Nhân rồi từ sau đầu hắn lộ ra.
Khí tức sinh mệnh trong mắt Thi Quỷ Đạo Nhân lập tức biến mất, oanh một tiếng ngã xuống mặt đất.
- Tiểu tử, ta sẽ lột da ngươi!
Huyết Ma Chân Nhân đuổi theo tới nơi, giơ tay lên, nắm đạo huyết hồng như tơ lụa bắn ra.
Diệp Trần quay người giơ kiếm lên ngăn cản.
"Phanh!"
Mấy đạo huyết sắc kia liền tan rã, Diệp Trần lui lại ba bước.
- Ồ, tiểu tử ngươi không tệ, lại có thể ngăn được một kích của Huyết Ma Chân Nhân!
Huyết Ma phân thân cực kỳ khó giết, Trương Huyền một bên vừa công kích nó một bên vừa quan sát tình huống của Huyết Ma Chân Nhân bên kia. Khi thấy Diệp Trần có thể ngăn trở một kích của Huyết Ma Chân Nhân hắn cũng có chút kinh ngạc.
Thúc dục chân nguyên đánh tan huyết khí bám trên Tinh Ngấn kiếm, Diệp Trần giương mặt lên, nói:
- Huyết Ma Chân Nhân, đừng quá tự đề cao bản thân, thời đại của ngươi đã sớm qua rồi!
- Hảo, ta liền cho ngươi biết hậu quả của sự cuồng vọng tự đại, ngày tháng sau này của ngươi sẽ ở trong sự thống khổ mà trải qua. Người đắc tội Huyết Ma Chân Nhân ta muốn chết cũng rất khó!
Huyết Ma Chân Nhân giận quá cười lớn lên, Trữ Vật Linh Giới loé lên tia sáng âm u, một vật màu huyết hồng xuất hiện trên tay hắn, vật này đằng trước thô dầy, nhưng ở phía chuôi lại mỏng như lụa co thể tự động múa may như một cái xúc tua.
- Tiểu tử, chết đi cho ta!
Vật trông giống như cây gậy này chính là một kiện Trung phẩm bảo khí, mấy sợi tua giống như xúc tua lia lúc xẹt qua không khí đều phát ra tiếng ô ô quỷ dị. Theo chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân quán chú vào, cây gậy này liền toả ra vầng sáng huyết sắc trùng trùng điệp điệp hướng Diệp Trần đánh tới.
- Thật quỷ dị, lại có thể ảnh hưởng tới tâm thần ta!
Trong mắt Diệp Trần híp lại, âm thanh ô ô do xúc tua tạo thành khiến hắn có chút kiêng kị, phải biết rằng Kiếm ý hiện giờ của hắn đã có thể xem như cảnh giới đại thành, tạp niệm không sinh, vạn tà bất xâm. Từ đó có thể thấy thành tựu của Huyết Ma Chân Nhân trên con đường Ma đạo là tuyệt đối đáng sợ.
Loại bỏ tạp niệm, Diệp Trần đưa kiếm lên ngăn trở công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
"Oanh!"
Cây huyết sắc côn này so với kim loại còn nặng hơn nhiều, Tinh Ngấn kiếm đánh lên nó giống như đánh lên một toà núi kim loại, lực phản chấn quá mãnh liệt khiến Diệp Trần không tự chủ được phải lui về sau năm bước.
Mà Huyết Ma Chân Nhân cũng bị buộc lui lại ba bước.
- Hả? Một kích toàn lực của ta ở trạng thái bình thường mà hắn chỉ lui lại vẻn vẹn có năm bước, hơn nữa là do ta có Trung phẩm bảo khí chiếm ưu thế!
Huyết Ma Chân Nhân kinh sợ nhìn về phía Diệp Trần. Hắn ở trạng thái bình thường, Diệp Trần không phải cũng đang ở trạng thái bình thường ngạnh tiếp công kích của hắn sao? Nếu song phương đều có bảo khí tương đương, hắn không tự tin có thể bức Diệp Trần lui được năm bước như lúc này, mặc dù mỗi bước của Diệp Trần đều đem mặt đất giẫm nát.
- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm!
Chân phải Diệp Trần đạp mạnh xuống đất, tay cầm kiếm đâm thẳng tới, sử xuất ra Cô Phong Tuyệt Sát đã lâu chưa sử dụng.
- Không hay!
Huyết Ma Chân Nhân nhìn ra một kiếm này ẩn chứa Tuyệt Sát ý cảnh. Trong Tuyệt Sát ý cảnh ẩn chứa rất nhiều ý cảnh khác, như Tốc độ, Không gian ... Một kiếm xuất ra liền khiến đối phương rơi vào ảo giác, rõ ràng kiếm đã tới ngay trước mặt nhân vẫn cho rằng nó ở rất xa.
- Hống!
Yết hầu của Huyết Ma Chân Nhân phồng lên, chân nguyên ngưng tụ ra một cái đầu lâu hư ảo, đầu lâu theo tiếng hét của Huyết Ma Chân Nhân cũng đồng thời phát ra một cái sóng âm đáng sợ, sóng âm hiện liện màu xám đen, như một ngọn sóng hướng bốn phương tám hướng tràn đi.
- Lại là loại sóng âm này!
Diệp Trần từ trên tay Thi Quỷ Đạo Nhân đã từng kiến thức qua loại sóng ầm này cho nên hắn nhanh chóng dùng Thanh Liên chân nguyên bảo hộ toàn thân thật nghiêm ngặt để tránh bị sóng âm làm bị thương.
- Ông!
Tốc độ của sóng âm do Huyết Ma Chân Nhân phát ra còn vượt qua mấy lần vận tốc âm thanh, ngay cả bùn đất rất cứng rắn cũng bị chấn động liên hồi rồi tan vỡ từng mảng. Nếu nói về lực sát thương thì Thi Quỷ Đạo Nhân thi triển ra sóng âm căn bản không thể cùng với sóng âm Huyết Ma Chân Nhân phóng ra lúc này được.
- Nơi này không nên ở lâu, tẩu vi thượng sách!
Phạm vi sóng âm ảnh hưởng rất rộng, khoảng cách từ Trương Huyền tới chỗ của hai người Diệp Trần cũng chỉ có vài trăm mét nên cũng bị sóng âm chấn cho khí huyết sôi trào, lòng ngực bị đè ép khó chịu. Nếu lại bị chân thêm mấy lần nữa thì Trương Huyền cũng không dám chắc bản thân hắn có tránh khỏi bị nội thương không nữa. Hắn liền bỏ qua việc đánh giết Huyết Ma phân thân huyết quang đã ảm đạm rất nhiều trước mặt mà hướng một cái thông đạo gần đó chạy đi.
Huyết Ma Chân Nhân lúc này đã xem Diệp Trần là đại địch cho nên Trương Huyền bỏ chạy hắn cũng không thèm để ý, huống chi để ý thì thế nào? Muốn đuổi theo giết Trương Huyền thì hắn phải xử lý Diệp Trần trước, mà một kiếm vừa rồi của Diệp Trần đã khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, cũng may lúc trước hắn đã từng lấy Đại Huyết Ma giải thể đại pháp trao đổi Quỷ Hống bí tịch với Âm Ba Quỷ Tướng. So với Thi Quỷ Đạo Nhân thì Huyết Ma Chân Nhân đã tu luyện Quỷ Hống bi tịch đã tới trình độ phi thường cao chỉ kém một chút so với Âm Ba Quỷ Tướng. Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả dưới một tiếng hống này cũng đều muốn thổ huyết thụ thương nhưng không hiểu vì sao Diệp Trần lại không hề có việc gì, ngay cả sắc mặt cũng không hề biến hoà.
- Nói về độ tinh thuần của chân nguyên, cường giả Tinh Cực Cảnh có thể siêu việt ra rất ít, nếu không thì ta cũng không ngăn cản được trận sóng âm này.
Bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên của Diệp Trần so với lúc đánh bại Thi Quỷ Đạo Nhân lần trước tinh thuần hơn không chỉ gấp đôi, cho nên dù tiếng hống của Huyết Ma Chân Nhân có lợi hại hơn nữa cũng khó mà làm bị thương Diệp Trần được.
- Ma Khiếu Tang Phong Bổng!
Cây huyết côn trong tay Huyết Ma Chân Nhân đột ngột từ dưới mặt đất mọc ra, trên thân nó toả ra hoả diễm phừng phừng, phía trên đám hoả diễm ngưng tụ ra từng đoàn từng đoàn huyết hồn khô lâu, khô lâu rậm rạp chằng chịt đem cả cây huyết côn đều bao phủ vào trong đồng cùng há miệng ra liên tục gào thết.
"Ầm! Ầm!"
Huyết sắc côn xé rách không gian giữa hai người mạnh mẽ lao đi.
- Sát chiêu thật lợi hại, Thiên Toái Vân!
Điện quang bạo phát, trên người Diệp Trần bốc lên một ngọn lửa màu xanh, một kiếm này đánh ngay chính giữa huyết côn.
"Gríttttt!"
Sóng xung kích trong sát na bạo phát ra, Tinh Ngấn kiếm trong tay Diệp Trần trong sát na đó cũng thoáng vặn vẹo như gợn sóng.
- Không xong, Tinh Ngấn kiếm gần tới cực hạn rồi!
Hạ phẩm bảo khí tuy cứng cỏi, có thể thừa nhận được chân nguyên quán chú vào nhưng từ lúc Tinh Ngấn kiếm đi theo Diệp Trần tới nay đã trải qua không ít tràng chiến đấu, trong đó cũng không thiếu lần khổ chiến, huyết chiến giống như lần trước đấu với Hàn Băng Đao là một lần chuyển bại thành thắng của hắn. Nhưng bây giờ đã khác, theo Diệp Trần bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên càng thêm tinh thuần, càng thêm mạnh mẽ, Tinh Ngấn kiếm bản thân đã thừa nhận không ít áp lực, cộng thêm giao thủ mấy lần với tên ác man Huyết Ma Chân Nhân hung danh vang dội này, Tinh Ngấn kiếm rốt cuộc đã có chút dấu hiệu bị tổn hại.
Huyết Ma Chân Nhân cũng nhìn ra tình huống của Diệp Trần nên ha hả cười, nói:
- Tiểu tử, bảo khí cũng là một phần thực lực a, chịu chết đi!
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!"
Cầm huyết côn trong tay, Huyết Ma Chân Nhân liên tục đập tới Diệp Trần, mỗi một gậy đều như lội đình vạn quân, lực lượng khủng bố buộc Diệp Trần phải cùng hắn cứng đối cứng.
- Thanh Liên hoá khí!
Thanh Liên hư ảo liền xuất hiện, trên trăm đạo kiếm khí vùn vụt bắn ra như gai nhím.
- Vô dụng, phá cho ta!
Huyết Ma Chân Nhân làm sao bỏ qua cơ hội tốt, huyết sắc côn trong tay hắn điên cuồng càn quét, kiếm khí còn chưa tới gần đã bị đánh nát bấy thành hư vô.
- Đoạn!
"Xíuuuuuu!"
Bước ra một bước, Huyết Ma Chân Nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Trần khoảng năm bước, một gậy nện xuống.
"Crắcccc!"
Tinh Ngấn kiếm hiện ra một tia nứt, sau đó thanh âm nứt gẫy liên tục vang lên, sau một khắc đã biến thành trăm ngàn mảnh vỡ.
Tinh Ngấn kiếm, toái!
- Ha ha, kiếm khách mất kiếm, nhìn ngươi làm sao có thể chống lại ta?
Huyết Ma Chân Nhân vô cùng vui vẻ, hắn tung hoành Nam Trác Vực nhiều năm, chiến đấu với kiếm kháhc không ít nên hắn biết rõ kiếm khách một khi mất kiếm, chiến lực tối thiểu giảm đi hai thành, đặc biệt là kiếm ý, kiếm ý cần phải có kiếm mới có thể phát huy ra uy năng lớn nhất, mất đi kiếm, kiếm ý cũng gần như đã bị phế bỏ, tối đa chỉ có thể làm gia tăng một chút lực công kích của chân nguyên mà thôi.
Huyết quang xé rách không khí bổ về phía Diệp Trần, cái xúc tua kia còn đáng sợ hơn, dù huyết sắc côn không nện trúng Diệp Trần mà chỉ cần bị cái xúc tua đó xẹt qua một chút cũng có thể rơi đầu. Giờ phút này kiếm đã mất, Diệp Trần muốn cách không tiếp được công kích của Huyết Ma Chân Nhân cũng không dễ dàng chút nào.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"
Thần sắc Diệp Trần lạnh lùng, hai tay hoa lên, ba đoạ Thanh Liên kiếm khí cách không bắn ra.
- Cái gì, có thể nội phát kiếm khí?
Huyết sắc công trong nháy mắt đã đem hai đạo kiếm khí chônvùi, còn lại một đạo vẫn tiếp tục công kích tới Huyết Ma Chân Nhân.
- Diệt!
Huyết Ma Chân Nhân nghĩ rằng kiếm khí nội phát sẽ không quá lợi hại, nên dùng hai tay muốn chống đỡ kiếm khí.
Máu tươi tung toé! Huyết Ma Chân Nhân rên lên một tiếng.
- Hảo tiểu tử! Đợi ta bắt được ngươi sẽ cho ngươi chết không được tử tế!
Tay trái hắn lòi cả xương trắng, một đạo Thanh Liên kiếm khí kia của Diệp Trần vô cùng sắc bén, chẳng những đem hộ thể chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân chấn nát mà còn cắt nát huyết nhục trên bàn tay của hắn.
Nếu Huyết Ma Chân Nhân cẩn thận một chút thì cho dù dùng tay không tiếp đạo kiếm khí đó cũng không đến mức thụ thương, vấn đề là hắn lại cho rằng đạo kiếm khí đó giống như kiếm khí bình thường.
"Thanh Liên kiếm khí có hạn, cho dù toàn bộ kích phát cũng rất khó làm hắn trọng thương, xem ra phải vận dụng thanh Trung phẩm bảo kiếm vừa lấy được kia rồi. Hi vọng nó không phải một cái phế phẩm!"
Diệp Trần rất lo lắng, lo lắng lại gặp phải một kiện phế phẩm, không chịu nổ chân nguyên quán chú, nếu như vậy chỉ hắn cũng chỉ có thể lui lại, hắn còn không tự đại tới mức có thể dùng tay không chống lại Huyết Ma Chân Nhân.
Trữ Vật Linh Giới lập loè, thanh bảo kiếm đỏ như nham thạch kia liền xuất hiện trong tay Diệp Trần.
Lú chân nguyênày, Huyết Ma Chân Nhân cũng ép tới đánh ra một côn.
Tay nắm chặt chuôi kiếm, Diệp Trần vung chiêu nghênh đón.
"Crắc!'
Nhanh thạch đỏ như máy bạo toái, vô số đá vụn bắn ra khắp nơi.
"Ong!"
Đột nghiên một tiếng kiếm ngân vang lên, một vầng sáng tam sắc chói loà toả ra, khiến đôi mắt của Diệp Trần và Huyết Ma Chân Nhân cũng nhất thời bị loá, thanh bảo kiếm này phát ra uy áp còn mạnh hơn bảo khí bình thường ba lần.
- Đáng chết, thanh Trung phẩm bảo khí này không tầm thường cho dù không phải Thượng phẩm bảo khí thì cũng còn kém không bao nhiêu.
Huyết Ma Chân Nhân nhìn không ra được thực hư của thanh bảo kiếm trong tay Diệp Trần cho nên hắn oán hận, công kích càng mãnh liệt hơn.
Diệp Trần đảo mắt nhìn, bảo kiếm này có phong cách cổ xưa, vầng sáng tam sắc vừa rồi chính là lúc rút kiếm toả ra, vầng sáng tam sắc này có chút đặc thù, giống như gia điệp lên nhau, không phải dung hợp với nhau mà phân thành từng tầng rõ ràng.
- Ồ, là ba chuôi kiếm?
Diệp Trần kinh ngạc, nhưng tình hình trước mắt không cho hắn có nhiều thời gian nghiên cứu kỹ, ngón tay hắn khẽ vuốt, kiếm quang màu xanh sẫm phóng lên trời đón đỡ công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
- Trung phẩm bảo kiếm Lôi thuộc tính, bên trong còn có hai thanh!
Diệp Trần cuối cùng cũng biết chuyện gì xảy ra, trong vỏ kiếm này lại có ba than kiếm, hiện tại hắn rút ra chỉ là một thanh trong đó, nhưng cái này cũng không đang chú ý, trọng yếu là bảo kiếm này cũng không phải phế phẩm nếu không cũng không thể nào ngăn được một kích toàn lực của Huyết Ma Chân Nhân.
- Thiên Toái Vân!
Cầm bảo kiếm mày xanh sẫm trong tay, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên bổ ra một kiếm Thiên Toái Vân ẩn chứa Lôi Vân ý cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.