Chương 1490: Ngũ Hành Kiếm Pháp
Kiếm Du Thái Hư
05/09/2014
Chương 1490: Ngũ Hành Kiếm Pháp
Tam Chuyển võ học!
Tứ Chuyển võ học!
Dần dần theo chuyến xâm nhập, Diệp Trần càng lúc càng tiếp xúc với nhiều thi thể, chúng càng lúc càng lớn mạnh hơn, mỗi thi thể đều có được Tứ Chuyển võ học độc nhất vô nhị. Nói cho đúng thì bản thân chúng chính là do thi khí cùng ý niệm võ học của Chí Tôn hình thành nên, mỗi cái đại biểu cho một môn Tứ Chuyển võ học.
Nếu không phải chúng là những thi thể mà là người thật thì đối với một kích của chúng thôi, Diệp Trần chưa hẳn đã có thể kháng trụ tới giờ phút này.
"Thiên hạ võ học quả thật là mênh mông như biển rộng, vô cùng vô tận, ý niệm võ học của ta tuy không giống với những vị Chí Tôn này, nhưng về khả năng sáng tạo và kỹ xảo võ học, ta đều có tất cả, nhưng mọi thứ ta đang có vẫn không bằng được họ, họ thật hoàn mỹ. Chí Tôn không hổ là Chí Tôn, Tứ Chuyển võ học đoán chừng một lúc tiện tay cũng có thể sáng tạo ra, nếu để cho bọn họ có chút thời gian thì khả năng sáng tạo một ngàn, một vạn loại Tứ Chuyển võ học cũng đều rất dễ dàng."
Diệp Trần cảm khái.
Hắn tuy căn cứ vào Ngũ Hành chi lực của Ngũ Lăng lão tổ để sáng tạo ra Vô Thượng kiếm pháp Mạt Nhật Thiên Tai, thế nhưng nếu để cho hắn tự sáng tạo ra loại Vô Thượng kiếm pháp thứ hai thì tựu cơ bản sẽ không có khả năng. Dù sao ngay cả Mạt Nhật Thiên Tai hắn cũng đều không thể nắm giữ toàn bộ bí kiếp, có chăng chỉ là da lông mà thôi. Về phần Tứ Chuyển võ học thật sự thì hắn cũng có thể tự sáng tạo được một ít, thế nhưng cũng rất có hạn, trong đầu của hắn lúc này không có nhiều kinh nghiệm võ học như vậy, nhiều nhất chỉ có thể sáng tạo mười loại Tứ Chuyển võ học thì tư duy võ học sẽ gặp tình trạng khô kiệt ngay.
Chí Tôn cũng có thực lực cao thấp, từ thấp đến cao theo thứ tự là bình thường Chí Tôn, trung đẳng Chí Tôn, cường đại Chí Tôn, Siêu cấp Chí Tôn. Vừa tấn thăng đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn thì sẽ chỉ là bình thường Chí Tôn, dù sao để có thể trở thành Chí Tôn thì không ai lại không có thiên phú tuyệt luân, là “con cưng” của cả một thời đại. Đương nhiên cũng có một ít ngoại lệ, một số thiên tài có ngộ tính thiên phú quá mức cường đại, đến mức làm cho nhiều thiên tài khác từ xưa đến nay đều phải thất sắc, bọn hắn có thể phá vỡ mọi lẽ thường, và một khi tấn chức đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên liền có thể trở thành trung đẳng Chí Tôn, thậm chí là cường đại Chí Tôn.
Tại trong Chí Tôn Thánh Địa này, nếu như hết thảy Chí Tôn lúc còn sống ở bên ngoài là bình thường Chí Tôn thì khi chết ở trong này, thực lực thi thể của họ thoáng cái đã trở thành trung đẳng Chí Tôn, càng tiến vào khu vực sâu hơn thì sẽ là cường đại Chí Tôn. Hiện tại, khu vực mà Diệp Trần đang đứng đã là Siêu cấp Chí Tôn mộ địa rồi.
Điểm khác biệt giữa Siêu cấp Chí Tôn và bình thường Chí Tôn không phải ở chỗ năng lượng cực hạn, mà trọng yếu chính là, Siêu cấp Chí Tôn đối với bản chất lực lượng càng thêm thấm nhuần, có thể nói, các Siêu cấp Chí Tôn đều đã đạt đến Chung Cực cảnh giới, trong tình huống lực lượng tương đồng thì uy lực mà bọn hắn có thể phát huy ra sẽ cao gấp 10 lần của đối phương.
Nhưng kỳ thật, Siêu cấp Chí Tôn cũng chưa phải là cực hạn, mà ở phía trên cấp độ đó chính là Truyền Kỳ Chí Tôn. Đối với Siêu cấp Chí Tôn, những vị Truyền Kỳ Chí Tôn mới được xem là nhân lực cực hạn, bất kể là lĩnh vực, Vô Thượng võ học, ý chí, linh khu…đều đã đạt đến tình trạng không cách nào có thể tăng lên được nữa, nếu nói bọn họ là những vị thần của nhân gian thì tuyệt đối cũng không quá đáng.
Đáng tiếc, Truyền Kỳ Chí Tôn cũng không phải xuất hiện thường xuyên, thường thì cứ cách hơn mười vạn năm thì mới xuất hiện một hai vị như vậy, có đôi khi phải trải qua mấy trăm vạn năm, thậm chí mấy ngàn vạn năm cũng đều chưa hẳn có thể xuất hiện một vị.
------
Một thi thể cường đại công giết về hướng Diệp Trần, vừa ra tay tựu là một đại sát chiêu ẩn chứa Bát Hoang Lục Hợp vũ trụ Càn Khôn.
"Bát Hoang Chí Tôn - Bát Hoang Thủ!"
Người vừa nói cũng không phải là Diệp Trần, mà là một người thanh niên mặc Kim Y, trong tay hắn đang cầm một thanh gậy Kim sắc, toàn thân lộ ra khí tức Duy Ngã Độc Tôn, bễ nghễ thiên hạ.
Nếu có một Chuẩn Tôn khác ở chỗ này, hắn nhất định sẽ nhận ra, người này chính là một trong Tứ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi - Kim Y Hoàng.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần đụng phải cương thi có khả năng thi triển Vô Thượng võ học nên cũng không dám khinh thường, Mạt Nhật Thiên Tai lập tức được thi triển đi ra, một kiếm tàn sát nghênh đón.
Ầm ầm!
Hỏa tinh bạo tạc rừng rực, khí tức hủy diệt tràn ngập ra tứ phương, nếu như nói Bát Hoang Thủ ẩn chứa cả một thế giới hay một vũ trụ riêng biệt thì như vậy Mạt Nhật Thiên Tai của Diệp Trần chính là Chung Cực lực lượng hủy diệt thế giới.
Bát Hoang Thủ bị cắt mở thành hai nữa, kình khí của nó trực tiếp bị dư ba thiên tai diệt sát thành hư vô.
"Kiếm Ý mạnh thật, người này là ai, sao cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy qua !?"
Kim Y Hoàng vốn cho rằng Diệp Trần không đối phó nổi cái thủ ấn này, nhưng cuối cùng hắn lại không nghĩ tới, cái thủ ấn này liền một kiếm của Diệp Trần cũng không thể trụ nổi, tuy nói toàn bộ lực lượng của cương thi chỉ dùng được cho một kích, một kích qua đi sẽ bị tiêu tán hết.
Ngay tại lúc Kim Y Hoàng thoáng thất thần thì ở bên trong lớp sương mù màu trắng quanh đó, bỗng nhiên có một cương thi khác xông tới. Cương thi này so với con trước đó không thua kém bao nhiêu, tay phải của nó cách không tung ra một trảo, với nhãn lực của Diệp Trần liền đơn giản nhìn ra được, cái trảo pháp này lợi hại đến dường nào, bất kể là né tránh như thế nào thì cũng vô cùng khó khăn, dù trên trời hay dưới đất, bốn phương tám hướng đều là phạm vi công kích của nó.
"Như Ý Càn Khôn trảo!"
Kim Y Hoàng kinh ngạc đến nhảy dựng, Bát Hoang Chí Tôn là Siêu cấp Chí Tôn của năm mươi vạn năm trước, những tuyệt chiêu của hắn đều được sử sách ghi lại, cái Như Ý Càn Khôn trảo này tại trên phương diện uy lực có lẽ không bằng Bát Hoang Thủ, nhưng càng thêm lăng lệ ác liệt và xảo trá, thực lực chỉ cần hơi chút yếu nhược liền sẽ trực tiếp bị trảo xuyên thấu, không có bất kỳ may mắn nào để thoát khỏi.
"Di Thiên Côn!" ! Chí Tôn Vô Thượng trảo pháp, sự cường đại của Diệp Trần đồng dạng cũng khơi dậy hào hùng bá khí trong Kim Y Hoàng, hắn lập tức vung lên một tuyệt kỹ vô thượng côn pháp Di Thiên Côn của mình, trong chốc lát, vô số côn ảnh tỏa ra tràn ngập toàn bộ thời không, phong tỏa toàn bộ góc độ công kích của Như Ý Càn Khôn trảo.
Ầm ầm!
Tiếng bạo liệt vang lên không ngớt không dứt, Như Ý Càn Khôn trảo lập tức bị phá nát, vô số côn ảnh đồng loạt xông lên diệt sát con cương thi kia.
"Nguyên lai chỉ là Như Ý Càn Khôn trảo sơ cấp mà thôi.”
Kim Y Hoàng tùng hạ một hơi, hắn đã từng xem qua tài liệu ghi chép về Như Ý Càn Khôn trảo, cái môn trảo pháp này chỉ cần phát huy ra một phần vạn uy lực thì bản thân hắn cũng đỡ không nổi, trừ phi côn ảnh của hắn có thể bao phủ đầy trời, không chừa lại bất kỳ khe hở nào, nếu không Như Ý Càn Khôn trảo tức thì sẽ có cơ hội phát huy.
"Côn pháp rất mạnh!"
Diệp Trần khen.
"Ngươi cũng vậy."
Kim Y Hoàng hào sảng cười nói, "Tại hạ Ngụy Thiên, không biết danh tính các hạ là gì?."
"Diệp Trần."
Diệp Trần trả lời.
"Diệp Trần, ngươi tựu chính là Thần Chi Nhạc Viên đệ nhất nhân?, thật đúng là để cho ta phải ngạc nhiên, không nghĩ tới ngươi chẳng những thuận lợi bước vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, thực lực lại càng đột nhiên tăng mạnh, đạt tới bực trình độ này rồi."
Ngụy Thiên đã từng nghe nói qua về Diệp Trần, dù sao hắn cũng đã từng là đệ nhất nhân của Thần Chi Nhạc Viên, trước kia hắn còn tưởng rằng, Diệp Trần có thiên phú dù rất mạnh thì cũng cần phải có thời gian để phát triển, có thể trở thành Chuẩn Tôn thì cũng đã rất giỏi rồi.
"Quá khen rồi." thực lực của Kim Y Hoàng làm cho Diệp Trần không dám coi thường, cái Di Thiên Côn này không giống với Mạt Nhật Thiên Tai của mình, ẩn chứa trong nó chính là Âm Dương áo nghĩa, đơn thuần theo căn cơ mà nói, bản thân mình sẽ không bằng được hắn, dù sao Kim Y Hoàng đã thành danh từ lâu, không phải là tồn tại mà một kẻ mới ra đời như mình có thể so sánh.
"Bát Hoang Chí Tôn có sáu loại Vô Thượng võ học, chúng ta mới chỉ kiến thức được hai chủng, không bằng ta cùng đi nhận thức thoáng một lúc a."
Có thể đạt được Bát Hoang Chí Tôn truyền thừa hay không thì Kim Y Hoàng cũng không muốn để ý, nhưng nếu có thể đem sáu loại Vô Thượng võ học Bát Hoang Chí Tôn nhận thức qua, đối với hắn mà nói là có chỗ tốt thật lớn, Di Thiên Côn của hắn trước mắt đang đứng ở một bình cảnh, một khi đột phá thì thực lực sẽ gia tăng gấp mười, gấp trăm lần.
"Được."
Diệp Trần cũng muốn biết một chút về những Vô Thượng võ học khác của Bát Hoang Chí Tôn, kiến thức võ học của hắn là có hạn, ngược lại Kim Y Hoàng sẽ có thể giải thích cho hắn một phen.
Cứ như vậy, hai người đã thấy được bốn loại Vô Thượng võ học khác của Bát Hoang Chí Tôn.
Theo thứ tự là Lục Hợp Quyền, Hoang Thiên Bá Cước, Càn Khôn Nhất Khí Chỉ cùng với Bát Hoang Lục Hợp Chưởng cường đại nhất.
"Không hổ là Bát Hoang Chí Tôn, Bát Hoang Lục Hợp Quyền so với trong tưởng tượng của ta càng thêm bá đạo, một chưởng có thể làm long trời lở đất." Kim Y Hoàng đắm chìm tại trong không khí võ học vừa rồi mà trên mặt mang theo vẻ thán phục tự đáy lòng.
Quay đầu, Kim Y Hoàng nhìn về phía Diệp Trần.
"Ồ!"
Còn Diệp Trần thì lúc này đang mang trên mặt một cảm giác thần thánh, kiếm trong tay hắn không động nhưng Kim Y Hoàng rõ ràng chứng kiến được, một cái hư ảo mang hình dáng Diệp Trần đang không ngừng huy kiếm, bên trong kiếm pháp của nó ẩn chứa Ngũ Hành chi lực tương sinh tương khắc, không hề cứng nhắc như trước kia nữa mà trở nên càng thêm huy sái tự nhiên tự tại, tựa hồ như toàn bộ Thiên Địa Ngũ Hành đều quy tụ dưới thân kiếm của hắn vậy.
"Khó trách có thể phát triển nhanh như vậy, ngộ tính của hắn còn muốn khủng bố hơn cả Thanh Y Hoàng."
Thanh Y Hoàng là người trẻ tuổi nhất trong Tứ đại Chuẩn Tôn Tử Bạch Kim Thanh.
Chăm chú mà nói, hơn phân nửa tinh túy của Mạt Nhật Thiên Tai đều đến từ Ngũ Lăng lão tổ, chỉ có một bộ phận rất ít là thuộc về Diệp Trần, điều đó hoàn toàn bất đồng so với việc đám người Kim Y Hoàng tự nghĩ ra Vô Thượng võ học, có thể nói căn cơ của hắn đã yếu nhược hơn một chút so với họ rồi. Hiện tại, Diệp Trần đã thấy được sáu loại Vô Thượng võ học của Bát Hoang Chí Tôn nên linh cảm lập tức tỏa ra, bắt đầu đem tinh túy võ học của Ngũ Lăng lão tổ cùng kinh nghiệm võ học hấp thu được từ Chí Tôn Thánh Địa dung hợp vào nhau, biến thành tinh túy kiếm pháp của riêng mình.
Một kiếm chém ra, Ngũ Hành Chi Khí lưu chuyển không ngừng, tương sinh, cũng tương khắc, hình thức ban đầu của thế giới đều phảng phất như đang diễn biến trong một kiếm này.
Vô Thượng võ học - Ngũ Hành Kiếm Pháp!
Thật lâu sau, Diệp Trần khôi phục tinh thần trở lại.
"Đa tạ rồi. "
Diệp Trần biết rõ, Kim Y Hoàng đã hộ pháp cho hắn, bằng không thì những cương thi kia rất có thể đã xông lại, tạo thành uy hiếp đối với hắn.
"Kiếm pháp này có tên gọi là gì?"
Kim Y Hoàng có thể cảm nhận được ảo diệu của Ngũ Hành Kiếm Pháp, Mạt Nhật Thiên Tai trước đó có uy lực rất mạnh, nhưng bất quá tựa hồ không thể tùy tâm sở dục, vì nó quá mức kiên cường bá đạo.
"Ngũ Hành Kiếm Pháp!"
Diệp Trần mang trên mặt vẻ tự tin, đây là môn Vô Thượng kiếm pháp đầu tiên mà hắn tự nghĩ ra.
Tam Chuyển võ học!
Tứ Chuyển võ học!
Dần dần theo chuyến xâm nhập, Diệp Trần càng lúc càng tiếp xúc với nhiều thi thể, chúng càng lúc càng lớn mạnh hơn, mỗi thi thể đều có được Tứ Chuyển võ học độc nhất vô nhị. Nói cho đúng thì bản thân chúng chính là do thi khí cùng ý niệm võ học của Chí Tôn hình thành nên, mỗi cái đại biểu cho một môn Tứ Chuyển võ học.
Nếu không phải chúng là những thi thể mà là người thật thì đối với một kích của chúng thôi, Diệp Trần chưa hẳn đã có thể kháng trụ tới giờ phút này.
"Thiên hạ võ học quả thật là mênh mông như biển rộng, vô cùng vô tận, ý niệm võ học của ta tuy không giống với những vị Chí Tôn này, nhưng về khả năng sáng tạo và kỹ xảo võ học, ta đều có tất cả, nhưng mọi thứ ta đang có vẫn không bằng được họ, họ thật hoàn mỹ. Chí Tôn không hổ là Chí Tôn, Tứ Chuyển võ học đoán chừng một lúc tiện tay cũng có thể sáng tạo ra, nếu để cho bọn họ có chút thời gian thì khả năng sáng tạo một ngàn, một vạn loại Tứ Chuyển võ học cũng đều rất dễ dàng."
Diệp Trần cảm khái.
Hắn tuy căn cứ vào Ngũ Hành chi lực của Ngũ Lăng lão tổ để sáng tạo ra Vô Thượng kiếm pháp Mạt Nhật Thiên Tai, thế nhưng nếu để cho hắn tự sáng tạo ra loại Vô Thượng kiếm pháp thứ hai thì tựu cơ bản sẽ không có khả năng. Dù sao ngay cả Mạt Nhật Thiên Tai hắn cũng đều không thể nắm giữ toàn bộ bí kiếp, có chăng chỉ là da lông mà thôi. Về phần Tứ Chuyển võ học thật sự thì hắn cũng có thể tự sáng tạo được một ít, thế nhưng cũng rất có hạn, trong đầu của hắn lúc này không có nhiều kinh nghiệm võ học như vậy, nhiều nhất chỉ có thể sáng tạo mười loại Tứ Chuyển võ học thì tư duy võ học sẽ gặp tình trạng khô kiệt ngay.
Chí Tôn cũng có thực lực cao thấp, từ thấp đến cao theo thứ tự là bình thường Chí Tôn, trung đẳng Chí Tôn, cường đại Chí Tôn, Siêu cấp Chí Tôn. Vừa tấn thăng đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn thì sẽ chỉ là bình thường Chí Tôn, dù sao để có thể trở thành Chí Tôn thì không ai lại không có thiên phú tuyệt luân, là “con cưng” của cả một thời đại. Đương nhiên cũng có một ít ngoại lệ, một số thiên tài có ngộ tính thiên phú quá mức cường đại, đến mức làm cho nhiều thiên tài khác từ xưa đến nay đều phải thất sắc, bọn hắn có thể phá vỡ mọi lẽ thường, và một khi tấn chức đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên liền có thể trở thành trung đẳng Chí Tôn, thậm chí là cường đại Chí Tôn.
Tại trong Chí Tôn Thánh Địa này, nếu như hết thảy Chí Tôn lúc còn sống ở bên ngoài là bình thường Chí Tôn thì khi chết ở trong này, thực lực thi thể của họ thoáng cái đã trở thành trung đẳng Chí Tôn, càng tiến vào khu vực sâu hơn thì sẽ là cường đại Chí Tôn. Hiện tại, khu vực mà Diệp Trần đang đứng đã là Siêu cấp Chí Tôn mộ địa rồi.
Điểm khác biệt giữa Siêu cấp Chí Tôn và bình thường Chí Tôn không phải ở chỗ năng lượng cực hạn, mà trọng yếu chính là, Siêu cấp Chí Tôn đối với bản chất lực lượng càng thêm thấm nhuần, có thể nói, các Siêu cấp Chí Tôn đều đã đạt đến Chung Cực cảnh giới, trong tình huống lực lượng tương đồng thì uy lực mà bọn hắn có thể phát huy ra sẽ cao gấp 10 lần của đối phương.
Nhưng kỳ thật, Siêu cấp Chí Tôn cũng chưa phải là cực hạn, mà ở phía trên cấp độ đó chính là Truyền Kỳ Chí Tôn. Đối với Siêu cấp Chí Tôn, những vị Truyền Kỳ Chí Tôn mới được xem là nhân lực cực hạn, bất kể là lĩnh vực, Vô Thượng võ học, ý chí, linh khu…đều đã đạt đến tình trạng không cách nào có thể tăng lên được nữa, nếu nói bọn họ là những vị thần của nhân gian thì tuyệt đối cũng không quá đáng.
Đáng tiếc, Truyền Kỳ Chí Tôn cũng không phải xuất hiện thường xuyên, thường thì cứ cách hơn mười vạn năm thì mới xuất hiện một hai vị như vậy, có đôi khi phải trải qua mấy trăm vạn năm, thậm chí mấy ngàn vạn năm cũng đều chưa hẳn có thể xuất hiện một vị.
------
Một thi thể cường đại công giết về hướng Diệp Trần, vừa ra tay tựu là một đại sát chiêu ẩn chứa Bát Hoang Lục Hợp vũ trụ Càn Khôn.
"Bát Hoang Chí Tôn - Bát Hoang Thủ!"
Người vừa nói cũng không phải là Diệp Trần, mà là một người thanh niên mặc Kim Y, trong tay hắn đang cầm một thanh gậy Kim sắc, toàn thân lộ ra khí tức Duy Ngã Độc Tôn, bễ nghễ thiên hạ.
Nếu có một Chuẩn Tôn khác ở chỗ này, hắn nhất định sẽ nhận ra, người này chính là một trong Tứ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi - Kim Y Hoàng.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần đụng phải cương thi có khả năng thi triển Vô Thượng võ học nên cũng không dám khinh thường, Mạt Nhật Thiên Tai lập tức được thi triển đi ra, một kiếm tàn sát nghênh đón.
Ầm ầm!
Hỏa tinh bạo tạc rừng rực, khí tức hủy diệt tràn ngập ra tứ phương, nếu như nói Bát Hoang Thủ ẩn chứa cả một thế giới hay một vũ trụ riêng biệt thì như vậy Mạt Nhật Thiên Tai của Diệp Trần chính là Chung Cực lực lượng hủy diệt thế giới.
Bát Hoang Thủ bị cắt mở thành hai nữa, kình khí của nó trực tiếp bị dư ba thiên tai diệt sát thành hư vô.
"Kiếm Ý mạnh thật, người này là ai, sao cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy qua !?"
Kim Y Hoàng vốn cho rằng Diệp Trần không đối phó nổi cái thủ ấn này, nhưng cuối cùng hắn lại không nghĩ tới, cái thủ ấn này liền một kiếm của Diệp Trần cũng không thể trụ nổi, tuy nói toàn bộ lực lượng của cương thi chỉ dùng được cho một kích, một kích qua đi sẽ bị tiêu tán hết.
Ngay tại lúc Kim Y Hoàng thoáng thất thần thì ở bên trong lớp sương mù màu trắng quanh đó, bỗng nhiên có một cương thi khác xông tới. Cương thi này so với con trước đó không thua kém bao nhiêu, tay phải của nó cách không tung ra một trảo, với nhãn lực của Diệp Trần liền đơn giản nhìn ra được, cái trảo pháp này lợi hại đến dường nào, bất kể là né tránh như thế nào thì cũng vô cùng khó khăn, dù trên trời hay dưới đất, bốn phương tám hướng đều là phạm vi công kích của nó.
"Như Ý Càn Khôn trảo!"
Kim Y Hoàng kinh ngạc đến nhảy dựng, Bát Hoang Chí Tôn là Siêu cấp Chí Tôn của năm mươi vạn năm trước, những tuyệt chiêu của hắn đều được sử sách ghi lại, cái Như Ý Càn Khôn trảo này tại trên phương diện uy lực có lẽ không bằng Bát Hoang Thủ, nhưng càng thêm lăng lệ ác liệt và xảo trá, thực lực chỉ cần hơi chút yếu nhược liền sẽ trực tiếp bị trảo xuyên thấu, không có bất kỳ may mắn nào để thoát khỏi.
"Di Thiên Côn!" ! Chí Tôn Vô Thượng trảo pháp, sự cường đại của Diệp Trần đồng dạng cũng khơi dậy hào hùng bá khí trong Kim Y Hoàng, hắn lập tức vung lên một tuyệt kỹ vô thượng côn pháp Di Thiên Côn của mình, trong chốc lát, vô số côn ảnh tỏa ra tràn ngập toàn bộ thời không, phong tỏa toàn bộ góc độ công kích của Như Ý Càn Khôn trảo.
Ầm ầm!
Tiếng bạo liệt vang lên không ngớt không dứt, Như Ý Càn Khôn trảo lập tức bị phá nát, vô số côn ảnh đồng loạt xông lên diệt sát con cương thi kia.
"Nguyên lai chỉ là Như Ý Càn Khôn trảo sơ cấp mà thôi.”
Kim Y Hoàng tùng hạ một hơi, hắn đã từng xem qua tài liệu ghi chép về Như Ý Càn Khôn trảo, cái môn trảo pháp này chỉ cần phát huy ra một phần vạn uy lực thì bản thân hắn cũng đỡ không nổi, trừ phi côn ảnh của hắn có thể bao phủ đầy trời, không chừa lại bất kỳ khe hở nào, nếu không Như Ý Càn Khôn trảo tức thì sẽ có cơ hội phát huy.
"Côn pháp rất mạnh!"
Diệp Trần khen.
"Ngươi cũng vậy."
Kim Y Hoàng hào sảng cười nói, "Tại hạ Ngụy Thiên, không biết danh tính các hạ là gì?."
"Diệp Trần."
Diệp Trần trả lời.
"Diệp Trần, ngươi tựu chính là Thần Chi Nhạc Viên đệ nhất nhân?, thật đúng là để cho ta phải ngạc nhiên, không nghĩ tới ngươi chẳng những thuận lợi bước vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, thực lực lại càng đột nhiên tăng mạnh, đạt tới bực trình độ này rồi."
Ngụy Thiên đã từng nghe nói qua về Diệp Trần, dù sao hắn cũng đã từng là đệ nhất nhân của Thần Chi Nhạc Viên, trước kia hắn còn tưởng rằng, Diệp Trần có thiên phú dù rất mạnh thì cũng cần phải có thời gian để phát triển, có thể trở thành Chuẩn Tôn thì cũng đã rất giỏi rồi.
"Quá khen rồi." thực lực của Kim Y Hoàng làm cho Diệp Trần không dám coi thường, cái Di Thiên Côn này không giống với Mạt Nhật Thiên Tai của mình, ẩn chứa trong nó chính là Âm Dương áo nghĩa, đơn thuần theo căn cơ mà nói, bản thân mình sẽ không bằng được hắn, dù sao Kim Y Hoàng đã thành danh từ lâu, không phải là tồn tại mà một kẻ mới ra đời như mình có thể so sánh.
"Bát Hoang Chí Tôn có sáu loại Vô Thượng võ học, chúng ta mới chỉ kiến thức được hai chủng, không bằng ta cùng đi nhận thức thoáng một lúc a."
Có thể đạt được Bát Hoang Chí Tôn truyền thừa hay không thì Kim Y Hoàng cũng không muốn để ý, nhưng nếu có thể đem sáu loại Vô Thượng võ học Bát Hoang Chí Tôn nhận thức qua, đối với hắn mà nói là có chỗ tốt thật lớn, Di Thiên Côn của hắn trước mắt đang đứng ở một bình cảnh, một khi đột phá thì thực lực sẽ gia tăng gấp mười, gấp trăm lần.
"Được."
Diệp Trần cũng muốn biết một chút về những Vô Thượng võ học khác của Bát Hoang Chí Tôn, kiến thức võ học của hắn là có hạn, ngược lại Kim Y Hoàng sẽ có thể giải thích cho hắn một phen.
Cứ như vậy, hai người đã thấy được bốn loại Vô Thượng võ học khác của Bát Hoang Chí Tôn.
Theo thứ tự là Lục Hợp Quyền, Hoang Thiên Bá Cước, Càn Khôn Nhất Khí Chỉ cùng với Bát Hoang Lục Hợp Chưởng cường đại nhất.
"Không hổ là Bát Hoang Chí Tôn, Bát Hoang Lục Hợp Quyền so với trong tưởng tượng của ta càng thêm bá đạo, một chưởng có thể làm long trời lở đất." Kim Y Hoàng đắm chìm tại trong không khí võ học vừa rồi mà trên mặt mang theo vẻ thán phục tự đáy lòng.
Quay đầu, Kim Y Hoàng nhìn về phía Diệp Trần.
"Ồ!"
Còn Diệp Trần thì lúc này đang mang trên mặt một cảm giác thần thánh, kiếm trong tay hắn không động nhưng Kim Y Hoàng rõ ràng chứng kiến được, một cái hư ảo mang hình dáng Diệp Trần đang không ngừng huy kiếm, bên trong kiếm pháp của nó ẩn chứa Ngũ Hành chi lực tương sinh tương khắc, không hề cứng nhắc như trước kia nữa mà trở nên càng thêm huy sái tự nhiên tự tại, tựa hồ như toàn bộ Thiên Địa Ngũ Hành đều quy tụ dưới thân kiếm của hắn vậy.
"Khó trách có thể phát triển nhanh như vậy, ngộ tính của hắn còn muốn khủng bố hơn cả Thanh Y Hoàng."
Thanh Y Hoàng là người trẻ tuổi nhất trong Tứ đại Chuẩn Tôn Tử Bạch Kim Thanh.
Chăm chú mà nói, hơn phân nửa tinh túy của Mạt Nhật Thiên Tai đều đến từ Ngũ Lăng lão tổ, chỉ có một bộ phận rất ít là thuộc về Diệp Trần, điều đó hoàn toàn bất đồng so với việc đám người Kim Y Hoàng tự nghĩ ra Vô Thượng võ học, có thể nói căn cơ của hắn đã yếu nhược hơn một chút so với họ rồi. Hiện tại, Diệp Trần đã thấy được sáu loại Vô Thượng võ học của Bát Hoang Chí Tôn nên linh cảm lập tức tỏa ra, bắt đầu đem tinh túy võ học của Ngũ Lăng lão tổ cùng kinh nghiệm võ học hấp thu được từ Chí Tôn Thánh Địa dung hợp vào nhau, biến thành tinh túy kiếm pháp của riêng mình.
Một kiếm chém ra, Ngũ Hành Chi Khí lưu chuyển không ngừng, tương sinh, cũng tương khắc, hình thức ban đầu của thế giới đều phảng phất như đang diễn biến trong một kiếm này.
Vô Thượng võ học - Ngũ Hành Kiếm Pháp!
Thật lâu sau, Diệp Trần khôi phục tinh thần trở lại.
"Đa tạ rồi. "
Diệp Trần biết rõ, Kim Y Hoàng đã hộ pháp cho hắn, bằng không thì những cương thi kia rất có thể đã xông lại, tạo thành uy hiếp đối với hắn.
"Kiếm pháp này có tên gọi là gì?"
Kim Y Hoàng có thể cảm nhận được ảo diệu của Ngũ Hành Kiếm Pháp, Mạt Nhật Thiên Tai trước đó có uy lực rất mạnh, nhưng bất quá tựa hồ không thể tùy tâm sở dục, vì nó quá mức kiên cường bá đạo.
"Ngũ Hành Kiếm Pháp!"
Diệp Trần mang trên mặt vẻ tự tin, đây là môn Vô Thượng kiếm pháp đầu tiên mà hắn tự nghĩ ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.