Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 908: Sư Thiếu Bảo. (Thượng)

Kiếm Du Thái Hư

02/08/2013

Về phần Diệp Trần, tuy tạm thời còn chưa đột phá lên Bán bộ Vương Giả nhưng Không gian áo nghĩa của hắn đã lĩnh ngộ tới bốn thành, Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng chỉ mới có hình thức ban đầu, chỉ cần có thời gian thì muốn sáng tạo ra một bộ Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng không khó.

Một khi Không gian áo nghĩa kiếm pháp thành hình thì sức chiến đấu của Diệp Trần tự nhiên là nước lên thuyền lên, thực lực có thể sánh ngang với cường giả Bán bộ Vương Giả tối cường giả. Hơn nữa, Không gian áo nghĩa có rất nhiều diệu dụng, Diệp Trần cũng đã hiểu được một ít, vẻn vẹn chỉ một ít này cũng đã khiến hắn vô cùng thoả mãn. Khi chống lại đám Bán bộ Nhân Ma Vương kia nếu không có Không gian áo nghĩa thì hắn sớm đã bại trận rồi!

Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã một tuần trôi qua.

- Phá!

Trong một sơn mạch ở trung tâm hòn đảo, Diệp Trần tay cầm Lôi Kiếp Kiếm chém ra một kiếm. Ngọn núi trước mặt lập tức vặn vẹo rồi sau đó giống như một tấm gương vỡ ra.

- Không gian áo nghĩa thật là lợi hại, bộ kiếm pháp này tuy chưa thể coi là thành hình nhưng uy lực đã không kém Tàn Nguyệt, hơn nữa lại rất khó phòng bị. Chỉ cần bị kiếm thế bao phủ thì thân như ở trong gương, khó có thể tránh thoát được, nếu đối thủ có thực lực hơi yếu một chút thì cũng sẽ như tấm gương, lập tức bị nghiền nát thành ngàn vạn khối!

Diệp Trần cũng bị lực sát thương của bộ kiếm pháp này làm cho chấn kinh!

- Tên nhân loại này thật là lợi hại, rời xa hắn càng xa càng tốt!

Sâu trong biển nước, hải thú rất nhiều, mấy ngày này trên hòn đảo này đột nhiên có hai nhân loại tới đã khiến cho không ít hải thú chú ý. Đám hải thú vừa rồi mới chạy đi cũng có thực lực không kém Bán bộ Vương Giả của nhân loại, bọn chúng thấy kiếm pháp của Diệp Trần lợi hại như vậy thì đâu còn dám đánh chủ ý gì nữa, lập tức tránh thật xa!

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không quá để ý tới đám hải thú kia. Thủ đoạn ẩn nấp của chúng tuy thập phần cao siêu, như hoà cùng một thể với nước biển nhưng với Linh hồn lực nhạy cảm của Diệp Trần thì không thể thoát được. Sở dĩ hắn không muốn làm khó bọn chúng là vì nơi này là thâm hải, là địa bàn của hải thú, nếu có thể không gây chuyện thì tận lực không đi gây chuyện.

- Một kiếm này đã có sáu bảy thành hoả hầu, cũng nên có một cái tên!

Hồi tưởng lại tràng cảnh vừa rồi, Diệp Trần thầm nói:

- Vậy gọi là Kính Hoa Phá Diệt đi!

Một kiếm này chém ra, cả ngọn núi phảng như biến thành một tấm gương, sau đó liền bị nghiền nát làm cho người ta có cảm giác thập phần hư ảo, cho nên đặt cái tên là Kính Hoa Phá Diệt cũng không sai. Vừa khúc chiết lại mộng ảo, đằng sau thêm vào hai chữ Phá Diệt tức thì đem người ta kéo về trong sự tàn khốc. Kính hoa tuy đẹp nhưng cũng có lúc bị vỡ nát, mà kiếm vốn là dùng để giết chóc, kiếm chiêu cũng chính vì giết chóc mà ra đời.



- Kính Hoa Phá Diệt!

- Kính Hoa Phá Diệt!

Diệp Trần liên tiếp nhắn lại cái tên này hai lần rồi cười cười:

- Không gian áo nghiã thật nhiều diệu dụng, chiêu này chỉ là một loại vận dụng trong đó, kế tiếp ta còn có thể sáng tạo ra chiêu thứ hai, chiêu thứ ba, mà Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng sẽ trở thành kiếm pháp mạnh nhất của ta!

Nguyên lý của Kính Hoa Phá Diệt cũng không khó hiểu, khi kiếm khí phát ra sẽ đem Không gian lực phát ra ngoài khoá chặt mục tiêu lại, sau đó đột nhiên ngưng kết giống như đóng băng đối phương, rồi dưới tác dụng của kiếm khí sẽ kích sát đối thủ thành mảnh vỡ.

Nguyên lý không khó nhưng muốn biến thành kiếm chiêu lại không đơn giản như vậy. Đầu tiên phải lĩnh ngộ được Không gian áo nghĩa đến một tình trạng tinh thâm nhất định, tiếp theo còn phải dung hợp cùng với kiếm pháp không chút khe hở nào, nếu không sẽ khiến cho đổi thủ tìm được sơ hở thoát khốn mà ra, lúc đó chiều này cũng cáo phá.

Lại hai tuần nữa đi qua, Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần càng lúc càng thuần thục , hoả hầu đã từ sáu bảy thành tăng lên tới tám thành. Diệp Trần có thể cảm giác được theo một chiêu này dần dần hoàn thiện thì Không gian áo nghĩa gần đây vẫn luôn đình trệ cũng đang ổn định tăng lên. Không gian áo nghĩa tăng lên thì hắn thi triển ra Kính Hoa Phá Diệt càng thêm thuần thục, hai thứ hỗ trợ cho nhau làm cho tiến cảnh của hắn càng nhanh hơn.

"Ầm! Ầm! ..."

Hôm nay, một ngọn núi ở phía tây sơn mạch run lên, cường liệt chấn động ma lực lấy một điểm làm trung tâm hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.

- Mộ Dung xuất quan!

Diệp Trần quay đầu nhìn lại.

Một tuần trước Mộ Dung Khuynh Thành đã củng cố xong cảnh giới, một tuần tiếp theo nàng một mực dùng Thuỷ tinh ma lực thúc đẩy ma lực tăng lên. Thuỷ tinh ma lực không hổ là Thuỷ tinh ma lực, chỉ gần một tuần mà tu vi của nàng đã tăng hơn gấp đôi, phát ra chấn động ma lực so với hai tuần trước mạnh hơn rất nhiều, ngay cả không gian cũng bị rung động theo.

Tay phải vươn ra, Mộ Dung Khuynh Thành nhẹ nhàng đẩy về phía trước.

"Phốc!"

Ma lực dũng mãnh tràn ra, ngọn núi dày đến mấy trăm trượng trực tiếp bị đục thủng, so với đậu hủ không khác gì nhau.



Thân hình Mộ Dung Khuynh Thành hoá thành một đạo hắc quang bay ra khỏi ngọn núi.

- Xem ra tu vi của nàng đã tăng mạnh khoảng gấp đôi a!

Diệp Trần mỉm cười, căn cứ theo khí tức trên người Mộ Dung Khuynh Thành phỏng đoán.

Mộ Dung Khuynh Thành nói:

- Vốn là tu vi của ta không có khả năng trong một tuần tăng lên gấp đôi, nhưng trong cơ thể ta vẫn còn sót lại ma lực tinh hoa, khi ta bước vào cảnh giới Bán bộ Nhân Ma Vương thì nó tự động pha loãng ra dung nhập vào trong ma lực của ta!

- Ma lực tinh hoa không phải thường vật, nàng có thể có dược nó chính là cơ duyên của nàng!

Hồi tưởng lại lúc trước, Diệp Trần không khỏi cảm thán ma lực tinh hoa mang đến chỗ tốt cho Mộ Dung Khuynh Thành không ít. Nếu không có ma lực tinh hoa thì ở thế giới vô cùng thưa thớt ma khí này, Mộ Dung Khuynh Thành tấn cấp sẽ thập phần khó khăn, người khác tăng lên hai cảnh giới thì nàng chưa hẳn có thể tăng lên một cảnh giới, có thể nói ma lực tinh hoa cũng chính là thành tựu hôm nay của Mộ Dung Khuynh Thành.

- Ma lực tinh hoa này còn có huyển ảo khác!

Tay trái Mộ Dung Khuynh Thành duỗi ra, một hắc sắc tinh thể cỡ một quả táo từ từ bay lên.

Diệp Trần kinh ngạc nói:

- Nàng đã có thể khống chế được ma lực tinh hoả?

- Ừm, nhưng chỉ có thể khống chế nó thoát ra khỏi cơ thể mà không tiêu tán thôi!

Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu, tiếp tục nói:

- Ta có thể cảm giác được ở bên trong nó còn có một thứ gì đó, hình như là võ học của Ma tộc, mấy ngày gần đây, trong đầu ta mơ hồ xuất hiện một ít đoạn tin tức ngắn ngửi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook