Chương 643: Thiên tài tụ tập
Kiếm Du Thái Hư
11/06/2013
- Dạ.
Diệp Trần gật gật đầu, nhược điểm lớn nhất của kiếm khách là phòng ngự, kiếm ý có thể tăng lực công kích trên phạm vi lớn, nhưng không cách nào tăng lực phòng ngự, mà võ đạo ý chí có thể, bất cứ chuyện gì, có lợi tất có hại, điều này là không cách nào tránh khỏi , tuy nói hiện tại hắn đã có tầng phòng ngự long cốt, nhưng tầng phòng ngự long cốt cũng không phải vạn năng, gặp phải đối thủ lợi hại, tầng phòng ngự long cốt chưa chắc có thể giữ cho hắn bình yên vô sự.
Mộ Dung Chỉ Thủy nói tiếp:
- Ngươi nên đến Đa Bảo Thánh Tháp đi! Năm đó ta đi qua một lần, nhưng mà vận khí không tốt, chỉ lấy được một kiện Thượng phẩm bảo khí đỉnh tiêm, nếu đổi lại lấy thực lực của ngươi, có thể xông đến tầng thứ tư, có cơ hội lấy được bán Cực phẩm bảo khí.
- Có phải là quá nguy hiểm hay không.
Tô Như Tuệ lo lắng nói.
Mộ Dung Chỉ Thủy nói:
- Đối với Tông Sư bình thường mà nói, chắc chắn là có nguy hiểm, nhưng đối với Tông Sư đỉnh tiêm, nguy hiểm cực kỳ thấp, tuy nguy hiểm là rất ít, nhưng xông vào Đa Bảo Thánh Tháp thì một điểm trọng yếu nhất chính là vận khí, vận khí không tốt, cái gì cũng không chiếm được, mặt khác, cũng phải chú ý những người khác, dưới nhiều tình huống, những người đi vào là nguy hiểm nhất.
- Đương nhiên, ta cũng không phải vô duyên vô cớ nhắc ngươi đến Đa Bảo Thánh Tháp, tuy Đa Bảo Thánh Tháp mỗi thời mỗi khắc đều mở, kỳ thật cái mở ra chỉ là tầng thứ nhất, tầng thứ hai năm thứ hai mới mở, tầng thứ ba năm thứ ba, tầng thứ tư năm thứ tư, dùng cái này suy ra, lần này đúng lúc là một vòng mới năm thứ tư, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, những thiên tài có thực lực đều đi cả, ngươi không đi cũng sẽ bị bọn hắn kéo xuống.
- Ta chắc chắn sẽ đi.
Diệp Trần sớm đã có ý định đến Đa Bảo Thánh Tháp, nếu như có thể đạt được một kiện bán Cực phẩm phòng ngự bảo khí, với hắn mà nói thì thập phần hữu dụng.
Phải biết rằng, bảo khí cũng là một bộ phận thực lực, công bằng tuyệt đối chính là không công bằng tuyệt đối.
Bắc Minh Huy và Diệp Trần chiến đấu, quan chiến chỉ có tộc nhân Mộ Dung gia tộc, tộc nhân Mộ Dung gia tộc rất ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, Sở Trung Thiên cũng không phải là người thích đưa chuyện, cho nên rất ít người biết chuyện này.
Về phần Bắc Minh Huy, càng không muốn kể cho người khác nghe chuyện mình đánh thua Diệp Trần, hắn mặc dù không sợ thua, nhưng nếu như không ai biết thì vẫn tốt hơn, thanh niên cao thủ thường xuyên đi cùng Bắc Minh Huy sợ chọc giận hắn nên đương nhiên cũng không đi nói lung tung, cùng lắm kể cho một số bằng hữu thân thiết, cho nên tin tức truyền bá rất chậm.
Thế giới võ giả, thời gian luôn trôi rất nhanh, nhất là đối với Linh Hải Cảnh đại năng thọ mệnh đạt đến ba trăm năm mà nói.
Chớp mắt, nửa năm đã trôi qua.
Hôm nay, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành xuất phát, mục tiêu chính là Thiên Võ Vực Đa bảo thánh tháp.
Đa bảo thánh tháp, bảo tháp lưu truyền từ thời thượng cổ, trải qua bao nhiêu tháng năm mà vẫn bất diệt, trở thành một trong những thánh địa trong lòng các anh tài thiên hạ.
Đa bảo tháp toạ lạc trên Đoạn Đầu Nhai, Tù Long Sơn, Thiên Võ Vực, Tù Long Sơn là một toà thần sơn thập phần nổi tiếng thậm chí hung ác, nghe nói đây là nơi khắc chế thượng cổ cự long, cho nên mới có tên Tù Long Sơn, Đoạn Đầu Nhai của Tù Long Sơn càng nổi tiếng, Đoạn Đầu Nhai nối liền đỉnh núi, dài mấy trăm dặm, giống như một con rồng, đến vị trí cổ rồng, đột nhiên đứt đoạn, giống như bị người ta chém, cho nên, chữ đoạn của Đoạn Đầu Nhai không phải chỉ đầu người mà là đầu rồng.
Lối vào ở tầng thứ nhất dùng kiểu chữ kim sắc viết bốn chữ lớn -- Vạn tượng thánh tháp.
Không sai, đúng là Vạn tượng thánh tháp, không phải Đa bảo thánh tháp, vì bên trong bảo vật rất nhiều nên mới có cái tên đại chúng là Đa bảo thánh tháp.
Trời vừa mờ sáng, đã có người chạy đến Đoạn Đầu Nhai, tiến nhập Đa Bảo Tháp, sau đó, người đến mỗi lúc một nhiều, toàn là thanh niên thiên tài dưới bốn mươi tuổi, có người đi một mình, có người thành quần kết đội, nhưng hình như số người đi lẻ không nhiều bằng kết thành đội.
Khi những ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, một nhân vật nặng kí xuất hiện, là kiếm chi tông Lục Tiểu Du.
Lục Tiểu Du quan sát màu sắc thứ tư ánh lên từ đa bảo thánh tháp, thân hình hơi loé, giống như một thanh phi kiếm, tiến nhập qua lối vào tầng một.
Bạch Vô Tuyết cũng không chịu thua kém.
Tiếp theo là Tiêu Sở Hà.
Sưu! Sưu!
Từ những phương hướng khác nhau, hai đường lưu quang bắn tới, từ xa nhìn lại có thể nhận ra hai đường lưu quang đó bọc quanh hai thân thể uyển chuyển, rõ ràng là nữ tính.
Lưu quang tiêu tán, hai nữ tử xuất hiện trên hai đỉnh núi đối diện Đoạn Đầu Nhai.
Một người là Yến Phượng Phượng, người kia là một nữ tử lãnh diễm mặt mang sát khí, thân hình nóng bỏng.
Thần Sa Công Chúa!
Yến Phượng Phượng liếc nhìn nữ tử lãnh diễm.
Nữ tử lãnh diễm với thân hình nóng bỏng chính là Thần Sa Công Chúa thần bí nhất trong thanh niên ngũ cự đầu, từ xưa đến nay chưa từng để lại dấu vết, cũng chỉ những trường hợp có thể nâng cao chiến lực mới thấy xuất hiện, bình thường đến bóng dáng cũng chẳng thấy đâu.
Thần Sa Công Chúa cũng nhìn Yến Phượng Phượng, nàng có thể nhận ra, Yến Phượng Phượng không phải nhân loại, mà cũng là yêu thú chi thể giống nàng.
Chỉ khác là, Thần Sa Công Chúa đã đạt đến cấp mười, còn Yến Phượng Phượng là cấp chín, hai người cách nhau một cấp, nhưng nàng không dám xem nhẹ Yến Phượng Phượng, nàng có thể cảm nhận được khí tức tôn quý bách điểu triều phụng trên người Yến Phượng Phượng, không khó tưởng tượng, bản thể đối phương nhất định rất lợi hại, chỉ cần hiển xuất bản thể, chiến lực sẽ gia tăng gấp đôi, không đơn giản chỉ là bề ngoài.
Hai người nhìn nhau, không nói gì, một trước một sau bay về phía đa bảo thánh tháp, chớp mắt đã biến mất chỗ lối vào.
Mặt trời càng lên cao, càng có nhiều thanh niên cao thủ tìm đến.
Có Lam Tà Tình, Lâm Thiên, Lâm Khô, La Hải Tùng, Hải Vô Nhai và những người gần đây nổi tiếng nhất Độc Cô Tuyệt, Bắc Minh Huy, Sở Trung Thiên, Đạm Đài Minh Nguyệt một thân hồng y, mặc che mạng đỏ cũng đến, tấp nập vô cùng.
- Nhiều người quá, thanh niên thiên tài có danh có tính hầu như đều đến.
Trên hai ngọn cây đại thụ cách đó không xa, có ba bóng người, là Tịnh Ngạo Huyên, Lý Tiêu Vân và cô bạn gái U Tâm của Lý Tiêu Vân.
Tịnh Ngạo Huyên và Lý Tiêu Vân đã là thực lực tông sư cấp, cô bạn gái U Tâm của Lý Tiêu Vân hình như bắt đầu tu luyện chân vô, trước mắt là Tinh Cực Cảnh trung kì tu vi, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, từ một người bất tu chân vô đạt đến cảnh giới hiện tại, tất cả nhờ vào linh hồn cường đại, ý niệm công kích lực càng không thể tưởng tượng, cảnh giới cao bẩm sinh, cộng thêm có Lý Tiêu Vân dốc lòng trợ giúp, thiên tài bảo địa gì cũng có, tu luyện đến Tinh Cực Cảnh trung kì không có gì khoa trương, dù sao U Tâm chủ tu ý niệm, chân vô đối với nàng mà nói, chỉ là dùng để cường thân.
Diệp Trần gật gật đầu, nhược điểm lớn nhất của kiếm khách là phòng ngự, kiếm ý có thể tăng lực công kích trên phạm vi lớn, nhưng không cách nào tăng lực phòng ngự, mà võ đạo ý chí có thể, bất cứ chuyện gì, có lợi tất có hại, điều này là không cách nào tránh khỏi , tuy nói hiện tại hắn đã có tầng phòng ngự long cốt, nhưng tầng phòng ngự long cốt cũng không phải vạn năng, gặp phải đối thủ lợi hại, tầng phòng ngự long cốt chưa chắc có thể giữ cho hắn bình yên vô sự.
Mộ Dung Chỉ Thủy nói tiếp:
- Ngươi nên đến Đa Bảo Thánh Tháp đi! Năm đó ta đi qua một lần, nhưng mà vận khí không tốt, chỉ lấy được một kiện Thượng phẩm bảo khí đỉnh tiêm, nếu đổi lại lấy thực lực của ngươi, có thể xông đến tầng thứ tư, có cơ hội lấy được bán Cực phẩm bảo khí.
- Có phải là quá nguy hiểm hay không.
Tô Như Tuệ lo lắng nói.
Mộ Dung Chỉ Thủy nói:
- Đối với Tông Sư bình thường mà nói, chắc chắn là có nguy hiểm, nhưng đối với Tông Sư đỉnh tiêm, nguy hiểm cực kỳ thấp, tuy nguy hiểm là rất ít, nhưng xông vào Đa Bảo Thánh Tháp thì một điểm trọng yếu nhất chính là vận khí, vận khí không tốt, cái gì cũng không chiếm được, mặt khác, cũng phải chú ý những người khác, dưới nhiều tình huống, những người đi vào là nguy hiểm nhất.
- Đương nhiên, ta cũng không phải vô duyên vô cớ nhắc ngươi đến Đa Bảo Thánh Tháp, tuy Đa Bảo Thánh Tháp mỗi thời mỗi khắc đều mở, kỳ thật cái mở ra chỉ là tầng thứ nhất, tầng thứ hai năm thứ hai mới mở, tầng thứ ba năm thứ ba, tầng thứ tư năm thứ tư, dùng cái này suy ra, lần này đúng lúc là một vòng mới năm thứ tư, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, những thiên tài có thực lực đều đi cả, ngươi không đi cũng sẽ bị bọn hắn kéo xuống.
- Ta chắc chắn sẽ đi.
Diệp Trần sớm đã có ý định đến Đa Bảo Thánh Tháp, nếu như có thể đạt được một kiện bán Cực phẩm phòng ngự bảo khí, với hắn mà nói thì thập phần hữu dụng.
Phải biết rằng, bảo khí cũng là một bộ phận thực lực, công bằng tuyệt đối chính là không công bằng tuyệt đối.
Bắc Minh Huy và Diệp Trần chiến đấu, quan chiến chỉ có tộc nhân Mộ Dung gia tộc, tộc nhân Mộ Dung gia tộc rất ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, Sở Trung Thiên cũng không phải là người thích đưa chuyện, cho nên rất ít người biết chuyện này.
Về phần Bắc Minh Huy, càng không muốn kể cho người khác nghe chuyện mình đánh thua Diệp Trần, hắn mặc dù không sợ thua, nhưng nếu như không ai biết thì vẫn tốt hơn, thanh niên cao thủ thường xuyên đi cùng Bắc Minh Huy sợ chọc giận hắn nên đương nhiên cũng không đi nói lung tung, cùng lắm kể cho một số bằng hữu thân thiết, cho nên tin tức truyền bá rất chậm.
Thế giới võ giả, thời gian luôn trôi rất nhanh, nhất là đối với Linh Hải Cảnh đại năng thọ mệnh đạt đến ba trăm năm mà nói.
Chớp mắt, nửa năm đã trôi qua.
Hôm nay, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành xuất phát, mục tiêu chính là Thiên Võ Vực Đa bảo thánh tháp.
Đa bảo thánh tháp, bảo tháp lưu truyền từ thời thượng cổ, trải qua bao nhiêu tháng năm mà vẫn bất diệt, trở thành một trong những thánh địa trong lòng các anh tài thiên hạ.
Đa bảo tháp toạ lạc trên Đoạn Đầu Nhai, Tù Long Sơn, Thiên Võ Vực, Tù Long Sơn là một toà thần sơn thập phần nổi tiếng thậm chí hung ác, nghe nói đây là nơi khắc chế thượng cổ cự long, cho nên mới có tên Tù Long Sơn, Đoạn Đầu Nhai của Tù Long Sơn càng nổi tiếng, Đoạn Đầu Nhai nối liền đỉnh núi, dài mấy trăm dặm, giống như một con rồng, đến vị trí cổ rồng, đột nhiên đứt đoạn, giống như bị người ta chém, cho nên, chữ đoạn của Đoạn Đầu Nhai không phải chỉ đầu người mà là đầu rồng.
Lối vào ở tầng thứ nhất dùng kiểu chữ kim sắc viết bốn chữ lớn -- Vạn tượng thánh tháp.
Không sai, đúng là Vạn tượng thánh tháp, không phải Đa bảo thánh tháp, vì bên trong bảo vật rất nhiều nên mới có cái tên đại chúng là Đa bảo thánh tháp.
Trời vừa mờ sáng, đã có người chạy đến Đoạn Đầu Nhai, tiến nhập Đa Bảo Tháp, sau đó, người đến mỗi lúc một nhiều, toàn là thanh niên thiên tài dưới bốn mươi tuổi, có người đi một mình, có người thành quần kết đội, nhưng hình như số người đi lẻ không nhiều bằng kết thành đội.
Khi những ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, một nhân vật nặng kí xuất hiện, là kiếm chi tông Lục Tiểu Du.
Lục Tiểu Du quan sát màu sắc thứ tư ánh lên từ đa bảo thánh tháp, thân hình hơi loé, giống như một thanh phi kiếm, tiến nhập qua lối vào tầng một.
Bạch Vô Tuyết cũng không chịu thua kém.
Tiếp theo là Tiêu Sở Hà.
Sưu! Sưu!
Từ những phương hướng khác nhau, hai đường lưu quang bắn tới, từ xa nhìn lại có thể nhận ra hai đường lưu quang đó bọc quanh hai thân thể uyển chuyển, rõ ràng là nữ tính.
Lưu quang tiêu tán, hai nữ tử xuất hiện trên hai đỉnh núi đối diện Đoạn Đầu Nhai.
Một người là Yến Phượng Phượng, người kia là một nữ tử lãnh diễm mặt mang sát khí, thân hình nóng bỏng.
Thần Sa Công Chúa!
Yến Phượng Phượng liếc nhìn nữ tử lãnh diễm.
Nữ tử lãnh diễm với thân hình nóng bỏng chính là Thần Sa Công Chúa thần bí nhất trong thanh niên ngũ cự đầu, từ xưa đến nay chưa từng để lại dấu vết, cũng chỉ những trường hợp có thể nâng cao chiến lực mới thấy xuất hiện, bình thường đến bóng dáng cũng chẳng thấy đâu.
Thần Sa Công Chúa cũng nhìn Yến Phượng Phượng, nàng có thể nhận ra, Yến Phượng Phượng không phải nhân loại, mà cũng là yêu thú chi thể giống nàng.
Chỉ khác là, Thần Sa Công Chúa đã đạt đến cấp mười, còn Yến Phượng Phượng là cấp chín, hai người cách nhau một cấp, nhưng nàng không dám xem nhẹ Yến Phượng Phượng, nàng có thể cảm nhận được khí tức tôn quý bách điểu triều phụng trên người Yến Phượng Phượng, không khó tưởng tượng, bản thể đối phương nhất định rất lợi hại, chỉ cần hiển xuất bản thể, chiến lực sẽ gia tăng gấp đôi, không đơn giản chỉ là bề ngoài.
Hai người nhìn nhau, không nói gì, một trước một sau bay về phía đa bảo thánh tháp, chớp mắt đã biến mất chỗ lối vào.
Mặt trời càng lên cao, càng có nhiều thanh niên cao thủ tìm đến.
Có Lam Tà Tình, Lâm Thiên, Lâm Khô, La Hải Tùng, Hải Vô Nhai và những người gần đây nổi tiếng nhất Độc Cô Tuyệt, Bắc Minh Huy, Sở Trung Thiên, Đạm Đài Minh Nguyệt một thân hồng y, mặc che mạng đỏ cũng đến, tấp nập vô cùng.
- Nhiều người quá, thanh niên thiên tài có danh có tính hầu như đều đến.
Trên hai ngọn cây đại thụ cách đó không xa, có ba bóng người, là Tịnh Ngạo Huyên, Lý Tiêu Vân và cô bạn gái U Tâm của Lý Tiêu Vân.
Tịnh Ngạo Huyên và Lý Tiêu Vân đã là thực lực tông sư cấp, cô bạn gái U Tâm của Lý Tiêu Vân hình như bắt đầu tu luyện chân vô, trước mắt là Tinh Cực Cảnh trung kì tu vi, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, từ một người bất tu chân vô đạt đến cảnh giới hiện tại, tất cả nhờ vào linh hồn cường đại, ý niệm công kích lực càng không thể tưởng tượng, cảnh giới cao bẩm sinh, cộng thêm có Lý Tiêu Vân dốc lòng trợ giúp, thiên tài bảo địa gì cũng có, tu luyện đến Tinh Cực Cảnh trung kì không có gì khoa trương, dù sao U Tâm chủ tu ý niệm, chân vô đối với nàng mà nói, chỉ là dùng để cường thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.