Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 792: Thương lang bình nguyên. (Thượng)

Kiếm Du Thái Hư

02/08/2013

Nhóm người này đều mặc cùng một loại y sam, có năm người trên ngực đều viết một chữ Ngục thật lớn, tên còn lại tuy là trên ngực không có chữ Ngục, nhưng trên tay áo lại có, là người của Ngục Môn, thực lực của Ngục Môn so với Tà Vương Lâu thì chỉ có hơn chứ không kém, môn chủ Ngục Môn cũng là vương giả giống với Hư Hoàng, một thân tu vi đủ để so sánh với Lão Long Vương, mà Ngục Vương kế thừa chính là y bát của Ngục Tổ, am hiểu phong ấn, võ học lợi hại nhất chính là Thiên Ngục Phong Ấn Đại Pháp, vô cùng kinh khủng.

Mục Vân Hạc lúc trước cùng xung đột với Lâm Thiên và Diệp Trần chính là đại đệ tử của Ngục Môn, nhưng trong sáu người, không có thân ảnh của Mục Vân Hạc.

- Hình Vương, đã lâu không gặp.

Mắt của Kim Tuyệt Vương nheo lại, muốn nói thực lực của Huyền Vương Tần Liễu rất bí hiểm, chỉ bất quá so với Hình Vương thì hắn lại càng kiêng kỵ Hình Vương hơn, người này là một tên quái tử thủ, nắm giữa một bộ phương pháp phong ấn của Ngục Môn, nếu quyết chiến với hắn, cho dù thắng thì bản thân cũng phải thương gân động cốt.

- Hắc hắc, đúng là đã lâu không gặp, bất quá hiện tại không phải lúc nói nhảm, Ngục Môn ta vào trước, Tà Vương Lâu các ngươi tốt nhất là đừng đụng tới bọn ta, cũng đừng nên tranh thứ gì với Ngục Môn bọn ta, bằng không ta sẽ cho ngươi nếm thử Hình pháp của Hình Vương ta.

- Ai không may còn chưa chắc đâu.

Kim Tuyệt Vương cũng chẳng phải người dễ bị kẻ khác dọa như vậy, nói không chút khách khí.

- Ha ha! Hẹn gặp lại trong cấm địa.

Hình Vương cười lớn một tiếng, đi vào lỗ hổng, trên đường có một người bị trọng thương thổ huyết, đáng tiếc là không chết.

- Chúng ta cũng đi vào.

Kim Tuyệt Vương dẫn theo nhân mã tiến vào trong đó.

Bên ngoài lỗ hổng, năm người Diệp Trần có thể nhìn thấy cảnh vật bên trong lỗ hổng, linh thảo mọc khắp nơi trên đất, linh thú che trời, thế nhưng khi đi ra rồi thì lại phát hiện vị trí đứng và cảnh sắc nhìn thấy sẽ hoàn toàn khác nhau, hiển nhiên là cảnh sắc này là do không gian khúc xạ, cũng không biết cấm địa là nơi nào.

Nơi này là một mảnh bình nguyên vô tận, cuồng phong kêu gào quét qua, tạo thành tiếng xé gió bén nhọn.

- Cẩn thận, chúng ta đã bị vây trong trận pháp.



Tần Liễu thấy nhiều hiểu nhiều, liếc mắt liền nhìn ra có một trận pháp cực lớn bao phủ trên bình nguyên, trong trận pháp lại có không ít trận pháp nhỏ hơn, bởi vì đẳng cấp của trận pháp rất cao, đã hòa làm một thể với đất trời tự nhiên, người không có nhãn lực và kiến thức thì căn bản không nhìn ra được.

- Đây là Nghĩ vật trận pháp? (Trận pháp mô phỏng/bắt chước)

Diệp Trần gật đầu.

- A? ngươi cũng biết?

Tần Liễu kinh ngạc nhìn về phía Diệp Trần, Diệp Trần có thể biết được trận pháp cũng đã khiến nàng giật mình rồi, nhưng đối phương chẳng những biết nó có trận pháp mà còn biết được nó là trận pháp gì nữa sao?

Trận pháp có rất nhiều loại, trong đó có một loại là Nghĩ vật trận pháp, Nghĩ vật trận pháp có thể lợi dụng sức mạnh của trận pháp để mô phỏng thành các loại sinh vật, như con người, yêu thú, mãnh thú, thậm chí còn có một số loài cổ quái nào đó nữa, thực lực của những sinh vật mô phỏng được tạo ra này có liên quan tới đẳng cấp của trận pháp, đẳng cấp của trận pháp càng cao thì thực lực của bọn nó lại càng cao, trận pháp lợi hại thì thậm chí còn có thể tạo ra được sinh vật có thể mô phỏng thực lực của Sinh tử cảnh vương giả, tru sát Sinh tử cảnh vương giả.

- Biết một chút!

Diệp Trần không nói rõ.

Linh hồn lực của hắn là gấp năm lần thường nhân, chất lượng tương đương với linh hồn lực của Sinh tử cảnh vương giả, tự nhiên có thể phát giác được trên bình nguyên có trận pháp hay không, về phần có thể nhận biết được trận pháp này là loại nào là bởi vì trí nhớ của Chiến Vương đánh vào trong đầu của hắn có hiểu biết về trận pháp, hắn cũng biết được một chút, chỉ biết được trận pháp này là Nghĩ vật trận pháp.

- Được rồi, chúng ta đi thôi!

Tần Liễu thu hồi sự kinh ngạc của mình, nói với bốn người.

- Vâng, sư tôn.

Yến Phượng Phượng thì không cảm thấy kinh ngạc chút nào, trên người Diệp Trần có rất nhiều bí mật.



Đi một lúc, năm người nhìn thấy một tấm bia đá màu trắng xám, trên tấm bia đá có viết bốn chữ thật lớn – Bình Nguyên Thương Lang.

Tần Liễu nói:

- Nếu như ta đoán không lầm thì đây là Thương Lang trận pháp mà Thương Lang Vương trong Tứ cực đại đế đã bố trí, thứ mô phỏng ra chính là yêu thú Thương Lang, mọi người cần phải cẩn thận đề phòng.

Lại đi một lúc, gió trên bình nguyên ngày càng mạnh hơn.

Ngao ô!

Xa xa, bảy con sói lớn màu xám đen chạy tới, mấy con sói này có bộ lông thật dài bị gió thổi qua giống như bị gọn lửa màu xám thiêu đốt, đôi mắt hung ác lóe ra quang mang màu đỏ.

Con lao tới đầu tiên chính là con Thương Lang ở bên trái, nó vung ra một trảo, móng vuốt màu xám như muốn vồ lấy cả năm người, chiến lực cường hãn không kém gì tông sư Linh hải cảnh bình thường cả.

- Chết!

Tần Liễu xem như không thấy, tay phải giương lên, một chưởng đánh ra, chưởng lực ngưng luyện giống như thủy tinh, lướt qua bình nguyên, bao lấy một con Thương Lang khác ở bên trong, mấy Thương Lang ở đây đều bị chưởng lực kinh khủng này đánh tan, mà trên bình nguyên cũng xuất hiện thêm một vết kéo thật sâu.

Chân nguyên của Bán Bộ Vương Giả quả nhiên kinh khủng, Diệp Trần cuối cùng cũng biết được sự cường đại của Bán Bộ Vương Giả, không nói cái khác, chỉ riêng chân nguyên cũng không phải chuyện chân nguyên của tu vi Linh hải cảnh hậu kỳ đỉnh phong có thể so sánh được, đã có thể cố thể hóa, mật độ chân nguyên tăng thêm gấp năm gấp sáu lần.

Trừ cái đó ra, Diệp Trần phát hiện không gian trong cấm địa so với không gian bên ngoài vững chắc hơn gấp mười lần, nếu là ở bên ngoài thì công kích của tông sư Linh Hãi cảnh đã có thể khiến cho khong gian bị đánh gãy, thế nhưng bên trong cấm địa, Tần Liễu thân là Bán Bộ Vương Giả mà không thể làm dao động được chút nào.

Tần Liễu cũng cảm giác được không gian này rất kiên cố cho nên khẽ nhíu mày.

Năm người không hài lòng tới tốc độ chậm lên bay lên trời, đám Thương Lang này còn chưa kịp tới gần thì đã bị Bán Bộ Vương Giả Tần Liễu một chưởng đánh chết, không cần tốn nhiều sức.

Bất quá, hiển nhiên là chỗ lợi hại của trận pháp Thương Lang chỉ vừa mới bắt đầu hiện ra mà thôi, chỉ thấy ở phía xa có một bóng đen dày đặc đang di chuyển tới đây, nhìn qua giống như một đợt sóng đen, tới gần thì mới phát hiện là một đầu Thương Lang có thân hình cực lớn, nhìn lướt qua thì thấy đám Thương Lang chạy tới không có một ngàn thì cũng phải tám trăm, yêu lực dâng trào khiến cho bầu trời của bình nguyên Thương Lan trở nên đen kịt, giơ tay không thấy ngón, chỉ có thể nhìn thấy mấy đôi mắt đỏ bừng, giống như lệ quỷ đòi mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook