Chương 864: Truyền thuyết Thôn Phệ Đảo. (Hạ)
Kiếm Du Thái Hư
02/08/2013
- Các ngươi đến đổi thuỷ tinh chân nguyên?
Vừa mới vào trong, thì có một đại hán to khoẻ lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy!
Diệp Trần thoáng đánh giá xung thì phát hiện ở lầu một có mấy người, nhưng ở lầu hai lại có không ít cao thủ khí tức khó dò hẳn là cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh.
- Vậy các người trước hết đến chỗ này đăng ký đã!
Đại hán xuất ra một khối tinh thể sáu cạnh như ngọc mà không phải ngọc, bề ngoài khối tinh thể phát ra một tầng hào quang. Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành quan sát một lát thì hai mắt không khỏi nhíu lại, hai người phát hiện ra hình ảnh của hai người đã bị thu vào bên trong khối tinh thể này, bên cạnh còn có ngày đi vào Thuỷ Tinh đảo.
- Hảo!
Thu hồi khối tinh thể, đại hán nói:
- Bởi vì các ngươi tới Thuỷ Tinh đảo chưa đủ một năm cho nên một tháng các ngươi chỉ có thể đổi được mười khối Hạ phẩm thuỷ tinh chân nguyên mà thôi!
- Vừa rồi có người nói không phải có thể vô hạn đổi sao?
Diệp Trần hỏi.
- Người đó khẳng định là không nói rõ ràng cho các người, quy củ của chúng ta ở đây là như vậy, nhưng nếu các ngươi nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ của Hắc Thuỷ liên minh chúng ta thì chẳng những có thể huỷ bỏ kỳ hạn một năm mà khi đổi thuỷ tinh chân nguyên còn có thể giảm còn chín mươi phần trăm.
- Nhận nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?
- Mỗi đầu tháng, trên quảng trường Thuỷ Tinh đảo đều có bảng thông báo nhiệm vụ, đến khí đó các người có thể quyết định tiếp nhận nhiệm vụ trong đó.
- Như vậy thì trước hết cho chúng ta đổi hai mươi khối Hạ phẩm thuỷ tinh chân nguyên!
Diệp Trần lấy ra hai mươi rương Thượng phẩm linh thạch để trên mặt đất.
- Số lượng vừa vặn!
Đại hán mở ra từng rương kiểm tra rồi gật gật đầu, sau đó từ trong trữ vật linh giới lấy ra hai mươi khối thuỷ tinh sáng bóng đưa cho Diệp Trần.
Rời khỏi toà nhà hình tháp, Diệp Trần nói:
- Không ngờ ở sâu trong thâm hải còn có một hòn đảo như thế này!
- Thế giới quá rộng lớn, cái gì cũng có thể có! Diệp Trần, chúng ta có nên ở đây một thời gian ngắn không?
Mộ Dung Khuynh Thành vuốt vuốt thuỷ tinh chân nguyên trong tay hỏi.
- Dù sao cũng không có chuyện gì, ở chỗ này một thời gian cũng được.
Diệp Trần nói rồi hai người đi tìm một tửu lâu ở lại.
Sau đó, Diệp Trần bắt đầu luyện hoá thuỷ tinh chân nguyên.
Thuỷ tinh chân nguyên là chân nguyên ngưng kết thành thể rắn, nhưng cũng không phải nói cứ áp súc chân nguyên của bản thân thành thuỷ tinh là được mà còn phải đem một ít thuộc tính bên trong chân nguyên xoá bỏ để nó biến thành thuỷ tinh cho người khác cũng có thể sử dụng được thì lúc đó nó mới chính thức là thuỷ tinh chân nguyên. Nói ví dụ, nếu như ngươi có chân nguyên Thổ thuộc tính thì khi trực tiếp áp súc thành thuỷ tinh cũng không phải là thuần tuý thuỷ tinh chân nguyên mà là Thổ thuỷ tinh chân nguyên, chẳng những độ ổn định thấp mà còn dễ dàng bị tan rã và cũng chỉ có thể để cho những tu luyện giả tu luyện Thổ thuộc tính có thể hấp thu, công dụng rất thấp.
Thuỷ tinh chân nguyên không hổ là thuỷ tinh chân nguyên, chỉ dùng năm khối, Diệp Trần đã đã đem tu vi từ Linh Hải Cảnh hậu kỳ tăng lên Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Nếu đổi thành Thượng phẩm linh thạch thì tối thiểu cũng phải cần mấy tháng thời gian mới được!
- Từ Linh Hải Cảnh hậu kỳ tăng tới Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cần thuỷ tinh chân nguyên cũng không nhiều, hai mươi khối chỉ dùng năm khối.
Bởi vì Mộ Dung Khuynh Thành tu luyện là ma lực cho nên thuỷ tinh chân nguyên đối với nàng vô dụng, vì vậy hai mươi khối thuỷ tinh đều để cho Diệp Trần dùng.
Thu hồi thuỷ tinh chân nguyên còn thừa, Diệp Trần ngẫm lại một chút rồi lấy ra Thiên Yêu Hoả Linh Quả.
Hiện tại dùng Thiên Yêu Hoả Linh Quả thì thân thể Diệp Trần có thể tăng lên tứ giai, có được điều kiện tiên quyết tiến vào Bán Bộ Vương Giả, nếu không còn không biết tới lúc nào mới có thể trở thành Bán Bộ Vương Giả được.
Đương nhiên, làm vậy có chút đáng tiếc, dù sao Thiên Yêu Hoả Linh Quả cũng có thể giúp tứ giai linh thể tăng lên ngũ giai, từ tam giai tăng lên tứ giai có chút đại tài tiểu dụng. Nhưng mà thời gian không đợi người, Diệp Trần không thể đợi tới lúc thân thể đạt tới tứ giai mới dùng Thiên Yêu Hoả Linh Quả được.
- Đã ăn hoả lê nhiều ngày như vậy, cường độ linh thể của ta cũng có chút tăng trưởng, đại khái đã tiếp cận tam giai đỉnh phong, không biết sau khi luyện hoá Thiên Yêu Hoả Linh Quả có thể tăng tới trình độ nào đây?
Giơ Thiên Yêu Hoả Linh Quả quả trong tay lên, Diệp Trần tinh tế ngắm nhìn một lúc rồi đem bỏ vào miệng nhai mạnh hai cái.
Nóng!
Khi nuốt Thiên Yêu Hoả Linh Quả vào thì cảm giác đầu tiên chính là nóng, không phải nóng từ bên ngoài mà nóng từ trong ra, phảng phất như cơ thể bị nung cháy vậy.
- Nóng quá!
Diệp Trần vội vàng cởi bỏ toàn thân quần áo, trần truồng ngồi xếp bằng trên giường.
Đáng tiếc là làm như vậy vẫn không cảm thấy bớt nóng chút nào, từ bên ngoài nhìn lại thì có thể thấy được toàn thân thể cường tráng của Diệp Trần dâng lên một tầng sương mù bạch sắc, ẩn ẩn còn có một chút hồng sắc.
Hồng sắc càng lúc càng nhiều, cuối cùng hoàn toàn thay thế bạch sắc khí hình thành một luồng hồng sắc khí lưu đem cái giường tạo thành từ một loại gỗ quý nào đó thành tro bụi một cách vô thanh vô tức.
- Không hổ là Thiên Yêu Hoả Linh Quả!
Diệp Trần sợ cả tửu quán bị đốt cháy hoá thành tro bụi nên không thể không lấy Tháp Thuẫn từ trong trữ vật linh giới ra rồi leo lên đó ngồi. Có Tháp Thuẫn cách nhiệt, trong phòng tuy nhiệt độ vẫn nóng như bếp lò nhưng hồng sắc khí lưu không cách Diệp Trần quá xa.
Một phút trôi qua!
Hai phút trôi qua!
Nửa canh giờ trôi qua!
Một canh giờ trôi qua!
Trong một canh giờ này, Diệp Trần cảm giác như bản thân liên tục bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt, từ cơ thịt, huyết dịch, kinh mạch đến cốt cách không có chỗ nào không bị nung. Có đôi khi toàn thân nóng rát, đau đớn khó chịu nổi, có đôi khi toàn thân cảm giác như có trăm ngàn con kiến điên cuồng cắn xé, đôi lúc toàn thân đột nhiên có rút không thể tự động điều khiển được, càng về sau, con mắt của Diệp Trần cũng trở thành một màu hoả hồng.
- Thật đúng là con mẹ nó đau mà!
Diệp Trần tự nhận bản thân không thiếu nghị lực nhưng giờ phút này hắn vẫn không chịu được rống to một tiếng.
Sau khi đau đớn qua đi, toàn thân không còn chỗ nào đau nhức nữa thì một cổ hàn khí cực kỳ sảng khoái tự nhiên bộc phát ra. Bởi vì tương phản quá lớn, khiến cho Diệp Trần nhịn không được ngân lên một tiếng thoải mái, toàn thân mười vạn tám ngàn lỗ chân lông đều vô cùng thoải mái.
Vừa mới vào trong, thì có một đại hán to khoẻ lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy!
Diệp Trần thoáng đánh giá xung thì phát hiện ở lầu một có mấy người, nhưng ở lầu hai lại có không ít cao thủ khí tức khó dò hẳn là cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh.
- Vậy các người trước hết đến chỗ này đăng ký đã!
Đại hán xuất ra một khối tinh thể sáu cạnh như ngọc mà không phải ngọc, bề ngoài khối tinh thể phát ra một tầng hào quang. Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành quan sát một lát thì hai mắt không khỏi nhíu lại, hai người phát hiện ra hình ảnh của hai người đã bị thu vào bên trong khối tinh thể này, bên cạnh còn có ngày đi vào Thuỷ Tinh đảo.
- Hảo!
Thu hồi khối tinh thể, đại hán nói:
- Bởi vì các ngươi tới Thuỷ Tinh đảo chưa đủ một năm cho nên một tháng các ngươi chỉ có thể đổi được mười khối Hạ phẩm thuỷ tinh chân nguyên mà thôi!
- Vừa rồi có người nói không phải có thể vô hạn đổi sao?
Diệp Trần hỏi.
- Người đó khẳng định là không nói rõ ràng cho các người, quy củ của chúng ta ở đây là như vậy, nhưng nếu các ngươi nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ của Hắc Thuỷ liên minh chúng ta thì chẳng những có thể huỷ bỏ kỳ hạn một năm mà khi đổi thuỷ tinh chân nguyên còn có thể giảm còn chín mươi phần trăm.
- Nhận nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?
- Mỗi đầu tháng, trên quảng trường Thuỷ Tinh đảo đều có bảng thông báo nhiệm vụ, đến khí đó các người có thể quyết định tiếp nhận nhiệm vụ trong đó.
- Như vậy thì trước hết cho chúng ta đổi hai mươi khối Hạ phẩm thuỷ tinh chân nguyên!
Diệp Trần lấy ra hai mươi rương Thượng phẩm linh thạch để trên mặt đất.
- Số lượng vừa vặn!
Đại hán mở ra từng rương kiểm tra rồi gật gật đầu, sau đó từ trong trữ vật linh giới lấy ra hai mươi khối thuỷ tinh sáng bóng đưa cho Diệp Trần.
Rời khỏi toà nhà hình tháp, Diệp Trần nói:
- Không ngờ ở sâu trong thâm hải còn có một hòn đảo như thế này!
- Thế giới quá rộng lớn, cái gì cũng có thể có! Diệp Trần, chúng ta có nên ở đây một thời gian ngắn không?
Mộ Dung Khuynh Thành vuốt vuốt thuỷ tinh chân nguyên trong tay hỏi.
- Dù sao cũng không có chuyện gì, ở chỗ này một thời gian cũng được.
Diệp Trần nói rồi hai người đi tìm một tửu lâu ở lại.
Sau đó, Diệp Trần bắt đầu luyện hoá thuỷ tinh chân nguyên.
Thuỷ tinh chân nguyên là chân nguyên ngưng kết thành thể rắn, nhưng cũng không phải nói cứ áp súc chân nguyên của bản thân thành thuỷ tinh là được mà còn phải đem một ít thuộc tính bên trong chân nguyên xoá bỏ để nó biến thành thuỷ tinh cho người khác cũng có thể sử dụng được thì lúc đó nó mới chính thức là thuỷ tinh chân nguyên. Nói ví dụ, nếu như ngươi có chân nguyên Thổ thuộc tính thì khi trực tiếp áp súc thành thuỷ tinh cũng không phải là thuần tuý thuỷ tinh chân nguyên mà là Thổ thuỷ tinh chân nguyên, chẳng những độ ổn định thấp mà còn dễ dàng bị tan rã và cũng chỉ có thể để cho những tu luyện giả tu luyện Thổ thuộc tính có thể hấp thu, công dụng rất thấp.
Thuỷ tinh chân nguyên không hổ là thuỷ tinh chân nguyên, chỉ dùng năm khối, Diệp Trần đã đã đem tu vi từ Linh Hải Cảnh hậu kỳ tăng lên Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Nếu đổi thành Thượng phẩm linh thạch thì tối thiểu cũng phải cần mấy tháng thời gian mới được!
- Từ Linh Hải Cảnh hậu kỳ tăng tới Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cần thuỷ tinh chân nguyên cũng không nhiều, hai mươi khối chỉ dùng năm khối.
Bởi vì Mộ Dung Khuynh Thành tu luyện là ma lực cho nên thuỷ tinh chân nguyên đối với nàng vô dụng, vì vậy hai mươi khối thuỷ tinh đều để cho Diệp Trần dùng.
Thu hồi thuỷ tinh chân nguyên còn thừa, Diệp Trần ngẫm lại một chút rồi lấy ra Thiên Yêu Hoả Linh Quả.
Hiện tại dùng Thiên Yêu Hoả Linh Quả thì thân thể Diệp Trần có thể tăng lên tứ giai, có được điều kiện tiên quyết tiến vào Bán Bộ Vương Giả, nếu không còn không biết tới lúc nào mới có thể trở thành Bán Bộ Vương Giả được.
Đương nhiên, làm vậy có chút đáng tiếc, dù sao Thiên Yêu Hoả Linh Quả cũng có thể giúp tứ giai linh thể tăng lên ngũ giai, từ tam giai tăng lên tứ giai có chút đại tài tiểu dụng. Nhưng mà thời gian không đợi người, Diệp Trần không thể đợi tới lúc thân thể đạt tới tứ giai mới dùng Thiên Yêu Hoả Linh Quả được.
- Đã ăn hoả lê nhiều ngày như vậy, cường độ linh thể của ta cũng có chút tăng trưởng, đại khái đã tiếp cận tam giai đỉnh phong, không biết sau khi luyện hoá Thiên Yêu Hoả Linh Quả có thể tăng tới trình độ nào đây?
Giơ Thiên Yêu Hoả Linh Quả quả trong tay lên, Diệp Trần tinh tế ngắm nhìn một lúc rồi đem bỏ vào miệng nhai mạnh hai cái.
Nóng!
Khi nuốt Thiên Yêu Hoả Linh Quả vào thì cảm giác đầu tiên chính là nóng, không phải nóng từ bên ngoài mà nóng từ trong ra, phảng phất như cơ thể bị nung cháy vậy.
- Nóng quá!
Diệp Trần vội vàng cởi bỏ toàn thân quần áo, trần truồng ngồi xếp bằng trên giường.
Đáng tiếc là làm như vậy vẫn không cảm thấy bớt nóng chút nào, từ bên ngoài nhìn lại thì có thể thấy được toàn thân thể cường tráng của Diệp Trần dâng lên một tầng sương mù bạch sắc, ẩn ẩn còn có một chút hồng sắc.
Hồng sắc càng lúc càng nhiều, cuối cùng hoàn toàn thay thế bạch sắc khí hình thành một luồng hồng sắc khí lưu đem cái giường tạo thành từ một loại gỗ quý nào đó thành tro bụi một cách vô thanh vô tức.
- Không hổ là Thiên Yêu Hoả Linh Quả!
Diệp Trần sợ cả tửu quán bị đốt cháy hoá thành tro bụi nên không thể không lấy Tháp Thuẫn từ trong trữ vật linh giới ra rồi leo lên đó ngồi. Có Tháp Thuẫn cách nhiệt, trong phòng tuy nhiệt độ vẫn nóng như bếp lò nhưng hồng sắc khí lưu không cách Diệp Trần quá xa.
Một phút trôi qua!
Hai phút trôi qua!
Nửa canh giờ trôi qua!
Một canh giờ trôi qua!
Trong một canh giờ này, Diệp Trần cảm giác như bản thân liên tục bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt, từ cơ thịt, huyết dịch, kinh mạch đến cốt cách không có chỗ nào không bị nung. Có đôi khi toàn thân nóng rát, đau đớn khó chịu nổi, có đôi khi toàn thân cảm giác như có trăm ngàn con kiến điên cuồng cắn xé, đôi lúc toàn thân đột nhiên có rút không thể tự động điều khiển được, càng về sau, con mắt của Diệp Trần cũng trở thành một màu hoả hồng.
- Thật đúng là con mẹ nó đau mà!
Diệp Trần tự nhận bản thân không thiếu nghị lực nhưng giờ phút này hắn vẫn không chịu được rống to một tiếng.
Sau khi đau đớn qua đi, toàn thân không còn chỗ nào đau nhức nữa thì một cổ hàn khí cực kỳ sảng khoái tự nhiên bộc phát ra. Bởi vì tương phản quá lớn, khiến cho Diệp Trần nhịn không được ngân lên một tiếng thoải mái, toàn thân mười vạn tám ngàn lỗ chân lông đều vô cùng thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.