Chương 1595: Viên Mãn Vô Thượng Kiếm Chiêu
Kiếm Du Thái Hư
03/01/2015
Chương
1595: Viên Mãn Vô Thượng Kiếm Chiêu
Đúng như lời người áo đen trẻ tuổi đã nói, Hoang Linh tại tầng thứ 744 thập phần biến thái, đao pháp bá đạo đến không thể tưởng tượng nổi, mỗi một đao bổ ra đều phát ra thanh âm như sét đánh bạo tạc, Lôi Điện ngũ sắc lóng lánh tại bên trên bảo đao, phảng phất như năm con Lôi Long có màu sắc khác đang nhau quấn lấy nhau, bộc phát ra đao kình có thể tận diệt muôn dân trăm họ.
Đang!
Vừa tiếp xúc, Diệp Trần lập tức cảm thấy không ổn, đao pháp của đối phương quá tinh diệu và bá đạo, Thịnh Cực Nhi Suy của mình, không, có lẽ phải gọi là Thủ Kiếm thức, Thủ Kiếm thức tuy mạnh hơn nhiều so với những đại thành Vô Thượng kiếm chiêu bình thường, nhưng đến cùng vẫn chưa đạt tới tình trạng viên mãn Vô Thượng võ học, trong khi khoảng cách Hoang Linh đao pháp đạt đến viên mãn Vô Thượng đao pháp cũng không còn xa, dĩ nhiên tại bên trên hỏa hầu đã không kém gì Thủ Kiếm thức, vì vậy Diệp Trần không có biện pháp dùng lực đả lực rồi.
"Táng Kiếm thuật!"
Chuyển phòng thủ sang công kích, Diệp Trần đâm một kiếm về phía trước mặt Hoang Linh.
Hơn một ngàn cánh hoa múi bay phất phới, động tác của Hoang Linh theo đó càng lúc càng chậm đi, cuối cùng dừng lại tại trong hư không, bất quá ngay tại lúc Diệp Trần sắp đâm trúng vào đối phương thì bỗng nhiên thân thể Hoang Linh nhúc nhích, trông giống như một con cá bơi trượt ra vậy, hắn đã tránh được một kiếm này. Tại tầng tháp này, Hoang Linh có Tâm lực thập phần cao minh, thậm chí có thể miễn dịch cả chín thành Thời Không Chi Lực, siêu việt hết thảy, chỉ cần tâm lực đủ cường đại thì thật đúng là không có gì có thể khắc chế được nó.
Cuối cùng, Diệp Trần vẫn phải dựa vào Thủ Kiếm thức để chiến thắng đối phương, dù sao đối phương cũng công không phá được Thủ Kiếm thức, chính vì vậy Diệp Trần hoàn toàn có thể đợi đến lúc đối phương phát công kích, rồi lợi dụng Thủ Kiếm thức để ngăn cản, sau đó tùy thời phản công. Mà khi đối phương đối mặt với công kích của Diệp Trần, chỉ có thể lần lượt ngạnh kháng hoặc là né tránh, nên luôn luôn xuất hiện thời điểm có sơ hở.
Tầng thứ 745!
Tầng này, Hoang Linh càng mạnh hơn tầng trước, đao pháp ẩn ẩn đã vượt qua Thủ Kiếm thức của Diệp Trần, tính thẩm thấu Lôi Điện đao kình rất mạnh. Cũng may, Bất Hủ kiếm thể của Diệp Trần cũng không phải “ăn chay”, dù là Thủ Kiếm thức không cách nào triệt tiêu toàn bộ đao kình nhưng Bất Hủ kiếm thể cũng có thể miễn cưỡng kháng trụ, không đến mức “một chiêu tức bại”.
Bên ngoài Hoang Thần Tháp, sắc mặt người áo đen trẻ tuổi bắt đầu âm trầm xuống, chỉ còn kém một tầng nữa là thành tích của Diệp Trần đã bằng với hắn rồi, vốn dĩ hắn không thấy Diệp Trần là chuyện quá quan trọng, cho rằng siêu việt đối phương là đương nhiên. Nhưng hiện tại, hắn ẩn ẩn cảm giác được, Diệp Trần sẽ là đối thủ lớn nhất kiếp này của hắn, một kình địch.
Phải bỏ ra sáu canh giờ, Diệp Trần mới thông qua được tầng thứ 745.
Lại bỏ ra đúng một ngày, Diệp Trần mới thông qua được tầng thứ 746.
Lúc đã đến tầng thứ 747, Thủ Kiếm thức của Diệp Trần thoáng cái đã bị đánh hỏng mất, căn bản là bất khả trụ, đao pháp của đối phương đã đạt đến cấp độ viên mãn Vô Thượng đao pháp, nên chỉ trong một đao, Thủ Kiếm thức của Diệp Trần đã bị phá toạc. Đao thứ hai, Diệp Trần bị chấn bay rớt ra ngoài, đao thứ ba, Diệp Trần đã bị chém thành hai khúc, gọn gàng và linh hoạt.
Cuối cùng nhất, thành tích xông tháp của Diệp Trần chính là tầng thứ 746, vừa vặn cao hơn một tầng so với người trẻ tuổi áo đen.
"Thắng rồi!"
Lam Nguyệt hưng phấn mà nghẹn ngào.
"Đúng là thắng rồi!"
Ưng Liệt Hùng cũng thật cao hứng, cái danh hiệu đệ nhất này thực sự không dễ đoạt được, Diệp Trần đã làm rạng danh cả tổ tông của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc vì vậy hắn cũng có ý định ban cho Diệp Trần toàn bộ ba khối Thần Thạch đánh cuộc cùng Vân Phiếu Miểu. Thêm nữa, dù sao vinh quang mà bọn hắn có được đều do Diệp Trần mang về, vì vậy hắn cũng muốn dành nhiều gấp đô thời gian tìm hiểu chữ Võ cho Diệp Trần, trước kia là một năm, hiện tại sẽ thành hai năm, cũng không thể nhiều hơn nữa rồi, bởi chính hắn cũng muốn tìm hiểu chữ Võ, ngoài ra Lam Nguyệt và một số trưởng lão của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc cũng muốn.
Việc Diệp Trần đạt được hạng nhất đã vượt quá dự liệu của mọi người, đầu lĩnh tứ đại bộ lạc khác đều có điểm không cam lòng.
"Vân Phiếu Miểu, chừng nào thì ngươi giao ba khối Thần Thạch cho ta vậy."
Ưng Liệt Hùng nói ra.
Vân Phiếu Miểu trong nội tâm thầm hận, vốn dĩ hắn cho rằng Đại Ma Vương huyết thống đã nắm chắc đạt được đệ nhất danh, nhưng nào biết đâu rằng, Đại Ma Vương huyết thống cũng có thời điểm đánh không lại người khác. Ba khối Thần Thạch cũng không phải là số lượng nhỏ, cho dù là hắn cũng đều phải trả một cái giá lớn và vô số tinh lực cùng thời gian mới có thể có được. Nhưng với tư cách là đầu lĩnh của Bát cấp bộ lạc, hắn cũng phải giữ thể diện, nói ra được thì phải làm được, "Tại đây ta chỉ có hai khối Thần Thạch, một khối Thần Thạch còn lại ta sẽ giao cho ngươi sau." Nói xong, Vân Phiếu Miểu từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra hai khối Thần Thạch ném cho Ưng Liệt Hùng.
"Ha ha, không vội đâu, Ưng Liệt Hùng ta cũng không phải là người không phóng khoáng, một khối Thần Thạch còn lại, một năm sau giao cho ta cũng được!" Ưng Liệt Hùng nói ra kỳ hạn một năm, bằng không thì không biết đối phương còn kéo tới khi nào.
"Ưng Liệt Hùng, ngươi thật đúng là thâm tàng bất lộ, gian xảo mà bất động thanh sắc đấy, có thể tìm được một thiên tài ngoại giới đến tương trợ." Tinh Hải bộ lạc đầu lĩnh Thần Thiên Định nhiều hứng thú đánh giá Diệp Trần, nói với Ưng Liệt Hùng.
"Vận khí, vận khí!"
Ưng Liệt Hùng cao hứng, cười ha ha.
"Chúng ta đi!"
Chiến Tháp bộ lạc đầu lĩnh Thái Thản mặt đầy u ám mà quay người ly khai, lần này Chiến Tháp bộ lạc chỉ có một người tiến vào trước chín, là bộ lạc được phân phân phát thời gian định mức ít nhất.
"Huynh đệ, có thời gian hãy đến chỗ ta luận bàn một chút nhé."
Chiến Hùng đối với kết quả này cũng không phải đặc biệt để ý, trước khi đi đã truyền âm cho Diệp Trần.
Tà Tinh đánh giá người áo đen trẻ tuổi, sau đó lại đánh giá Diệp Trần mà lông mày hung hăng nhíu lại, hắn không biết hai người này vì sao lại xuất hiện ở nơi này, nhưng hắn có dự cảm, sau này hai người này hội sẽ có vô số gút mắc đối với hắn.
"Tà Tinh Chí Tôn ta tung hoành thiên hạ nhiều năm như vậy, sẽ không nhận thua dễ dàng đâu."
Đây là lần đầu tiên Tà Tinh cảm thấy bản thân mình trước giờ vẫn chưa cố gắng đủ, nếu như hai người này xuất hiện sớm một chút thì có lẽ thực lực của hắn còn muốn cao hơn thế này nhiều, bởi vì phải có cạnh tranh thì mới có ý chí chiến đấu.
"Có ý tứ, bất quá như vậy mới có tính khiêu chiến!"
Với tư cách là Đại Ma Vương huyết thống, người áo đen trẻ tuổi này không tồn tại bất kỳ nhược điểm nào, bên trên tâm tính cũng thế, bại bởi Diệp Trần cũng không để cho hắn sinh ra một điểm mặt trái cảm xúc nào, ngược lại như thế chỉ biết kích phát ra tiềm lực càng lớn trong hắn, từ xưa đến nay, số lượng thiên tài kinh tài kinh diễm nhiều không kể xiết, Đại Ma Vương huyết thống cũng không phải vừa mới xuất hiện thì đã có thể chiếm cứ thế thượng phong, nhưng thắng lợi cuối cùng thì không thể nghi ngờ chính là Đại Ma Vương huyết thống.
"Tiếp tục cố gắng đi! Ngươi càng mạnh thì ta lại càng mạnh hơn nữa!"
Người áo đen trẻ tuổi tựa như một tia chớp màu đen lướt đi, thân ảnh chợt nhạt nhòa tại chỗ.
Đợi khi nhân mã của tứ đại bộ lạc đi hết, đội ngũ Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc cũng lên đường trở về Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc.
Trên tấm bia đá thủy tinh ở cửa ra vào tầng một Hoang Thần Tháp, năm mươi cái hình ảnh dần dần biến mất, chỉ có 3 cái hạng cao nhất đã lóe lên một cái.
. . .
Căn cứ vào quy củ, bộ lạc đạt danh hiệu đệ nhất sẽ được nắm giữ chữ Võ đầu tiên, lần trước, nắm giữ chữ Võ cuối cùng chính là Vân Trung bộ lạc, cho nên chỉ sau một ngày, Vân Trung bộ lạc đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu liền đem chữ Võ đưa tới.
Diệp Trần cũng không vội vã tìm hiểu chữ Võ, hắn có ý định đem chữ Thì cùng chữ Thủ tìm hiểu thấu triệt trước tiên.
Chữ Võ, căn cứ vào mặt ý nghĩa thì nó bao hàm Chung Cực áo nghĩa võ học, dưới tình huống thiếu chuẩn bị thì việc tìm hiểu nó sẽ rất cực nhọc, trong thời gian hai năm có lẽ sẽ bị lãng phí không ít.
Sau khi bỏ ra thời gian suốt một năm, Diệp Trần cuối cùng đã đem Thời Gian Áo Nghĩa tìm hiểu đến chín thành cảnh giới, nhưng trong vòng mấy tháng kế tiếp, Thời Gian Áo Nghĩa đến nửa bước cũng khó tiến thêm. Nguyên lai, Thời Gian Áo Nghĩa sau khi đã đạt đến chín thành cảnh giới mà muốn tiếp tục tham ngộ thì nhất định phải đem Võ Đạo Nguyên Thần của bản thân tăng lên tới Bạch Ngân cấp bậc. Khi đó Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không Gian Áo Nghĩa sẽ được kết hợp lại trở thành Thời Không Chi Lực, là lực lượng cường đại nhất, vì vậy muốn khống chế được nó là không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Sau khi Thời Gian Áo Nghĩa đã đạt đến chín thành cảnh giới, Táng Kiếm thuật của Diệp Trần rốt cục đã đạt đến viên mãn, là viên mãn Vô Thượng kiếm chiêu thực sự, một kiếm chém ra mang theo chừng 3000 cánh hoa múi bay phất phới.
Đúng như lời người áo đen trẻ tuổi đã nói, Hoang Linh tại tầng thứ 744 thập phần biến thái, đao pháp bá đạo đến không thể tưởng tượng nổi, mỗi một đao bổ ra đều phát ra thanh âm như sét đánh bạo tạc, Lôi Điện ngũ sắc lóng lánh tại bên trên bảo đao, phảng phất như năm con Lôi Long có màu sắc khác đang nhau quấn lấy nhau, bộc phát ra đao kình có thể tận diệt muôn dân trăm họ.
Đang!
Vừa tiếp xúc, Diệp Trần lập tức cảm thấy không ổn, đao pháp của đối phương quá tinh diệu và bá đạo, Thịnh Cực Nhi Suy của mình, không, có lẽ phải gọi là Thủ Kiếm thức, Thủ Kiếm thức tuy mạnh hơn nhiều so với những đại thành Vô Thượng kiếm chiêu bình thường, nhưng đến cùng vẫn chưa đạt tới tình trạng viên mãn Vô Thượng võ học, trong khi khoảng cách Hoang Linh đao pháp đạt đến viên mãn Vô Thượng đao pháp cũng không còn xa, dĩ nhiên tại bên trên hỏa hầu đã không kém gì Thủ Kiếm thức, vì vậy Diệp Trần không có biện pháp dùng lực đả lực rồi.
"Táng Kiếm thuật!"
Chuyển phòng thủ sang công kích, Diệp Trần đâm một kiếm về phía trước mặt Hoang Linh.
Hơn một ngàn cánh hoa múi bay phất phới, động tác của Hoang Linh theo đó càng lúc càng chậm đi, cuối cùng dừng lại tại trong hư không, bất quá ngay tại lúc Diệp Trần sắp đâm trúng vào đối phương thì bỗng nhiên thân thể Hoang Linh nhúc nhích, trông giống như một con cá bơi trượt ra vậy, hắn đã tránh được một kiếm này. Tại tầng tháp này, Hoang Linh có Tâm lực thập phần cao minh, thậm chí có thể miễn dịch cả chín thành Thời Không Chi Lực, siêu việt hết thảy, chỉ cần tâm lực đủ cường đại thì thật đúng là không có gì có thể khắc chế được nó.
Cuối cùng, Diệp Trần vẫn phải dựa vào Thủ Kiếm thức để chiến thắng đối phương, dù sao đối phương cũng công không phá được Thủ Kiếm thức, chính vì vậy Diệp Trần hoàn toàn có thể đợi đến lúc đối phương phát công kích, rồi lợi dụng Thủ Kiếm thức để ngăn cản, sau đó tùy thời phản công. Mà khi đối phương đối mặt với công kích của Diệp Trần, chỉ có thể lần lượt ngạnh kháng hoặc là né tránh, nên luôn luôn xuất hiện thời điểm có sơ hở.
Tầng thứ 745!
Tầng này, Hoang Linh càng mạnh hơn tầng trước, đao pháp ẩn ẩn đã vượt qua Thủ Kiếm thức của Diệp Trần, tính thẩm thấu Lôi Điện đao kình rất mạnh. Cũng may, Bất Hủ kiếm thể của Diệp Trần cũng không phải “ăn chay”, dù là Thủ Kiếm thức không cách nào triệt tiêu toàn bộ đao kình nhưng Bất Hủ kiếm thể cũng có thể miễn cưỡng kháng trụ, không đến mức “một chiêu tức bại”.
Bên ngoài Hoang Thần Tháp, sắc mặt người áo đen trẻ tuổi bắt đầu âm trầm xuống, chỉ còn kém một tầng nữa là thành tích của Diệp Trần đã bằng với hắn rồi, vốn dĩ hắn không thấy Diệp Trần là chuyện quá quan trọng, cho rằng siêu việt đối phương là đương nhiên. Nhưng hiện tại, hắn ẩn ẩn cảm giác được, Diệp Trần sẽ là đối thủ lớn nhất kiếp này của hắn, một kình địch.
Phải bỏ ra sáu canh giờ, Diệp Trần mới thông qua được tầng thứ 745.
Lại bỏ ra đúng một ngày, Diệp Trần mới thông qua được tầng thứ 746.
Lúc đã đến tầng thứ 747, Thủ Kiếm thức của Diệp Trần thoáng cái đã bị đánh hỏng mất, căn bản là bất khả trụ, đao pháp của đối phương đã đạt đến cấp độ viên mãn Vô Thượng đao pháp, nên chỉ trong một đao, Thủ Kiếm thức của Diệp Trần đã bị phá toạc. Đao thứ hai, Diệp Trần bị chấn bay rớt ra ngoài, đao thứ ba, Diệp Trần đã bị chém thành hai khúc, gọn gàng và linh hoạt.
Cuối cùng nhất, thành tích xông tháp của Diệp Trần chính là tầng thứ 746, vừa vặn cao hơn một tầng so với người trẻ tuổi áo đen.
"Thắng rồi!"
Lam Nguyệt hưng phấn mà nghẹn ngào.
"Đúng là thắng rồi!"
Ưng Liệt Hùng cũng thật cao hứng, cái danh hiệu đệ nhất này thực sự không dễ đoạt được, Diệp Trần đã làm rạng danh cả tổ tông của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc vì vậy hắn cũng có ý định ban cho Diệp Trần toàn bộ ba khối Thần Thạch đánh cuộc cùng Vân Phiếu Miểu. Thêm nữa, dù sao vinh quang mà bọn hắn có được đều do Diệp Trần mang về, vì vậy hắn cũng muốn dành nhiều gấp đô thời gian tìm hiểu chữ Võ cho Diệp Trần, trước kia là một năm, hiện tại sẽ thành hai năm, cũng không thể nhiều hơn nữa rồi, bởi chính hắn cũng muốn tìm hiểu chữ Võ, ngoài ra Lam Nguyệt và một số trưởng lão của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc cũng muốn.
Việc Diệp Trần đạt được hạng nhất đã vượt quá dự liệu của mọi người, đầu lĩnh tứ đại bộ lạc khác đều có điểm không cam lòng.
"Vân Phiếu Miểu, chừng nào thì ngươi giao ba khối Thần Thạch cho ta vậy."
Ưng Liệt Hùng nói ra.
Vân Phiếu Miểu trong nội tâm thầm hận, vốn dĩ hắn cho rằng Đại Ma Vương huyết thống đã nắm chắc đạt được đệ nhất danh, nhưng nào biết đâu rằng, Đại Ma Vương huyết thống cũng có thời điểm đánh không lại người khác. Ba khối Thần Thạch cũng không phải là số lượng nhỏ, cho dù là hắn cũng đều phải trả một cái giá lớn và vô số tinh lực cùng thời gian mới có thể có được. Nhưng với tư cách là đầu lĩnh của Bát cấp bộ lạc, hắn cũng phải giữ thể diện, nói ra được thì phải làm được, "Tại đây ta chỉ có hai khối Thần Thạch, một khối Thần Thạch còn lại ta sẽ giao cho ngươi sau." Nói xong, Vân Phiếu Miểu từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra hai khối Thần Thạch ném cho Ưng Liệt Hùng.
"Ha ha, không vội đâu, Ưng Liệt Hùng ta cũng không phải là người không phóng khoáng, một khối Thần Thạch còn lại, một năm sau giao cho ta cũng được!" Ưng Liệt Hùng nói ra kỳ hạn một năm, bằng không thì không biết đối phương còn kéo tới khi nào.
"Ưng Liệt Hùng, ngươi thật đúng là thâm tàng bất lộ, gian xảo mà bất động thanh sắc đấy, có thể tìm được một thiên tài ngoại giới đến tương trợ." Tinh Hải bộ lạc đầu lĩnh Thần Thiên Định nhiều hứng thú đánh giá Diệp Trần, nói với Ưng Liệt Hùng.
"Vận khí, vận khí!"
Ưng Liệt Hùng cao hứng, cười ha ha.
"Chúng ta đi!"
Chiến Tháp bộ lạc đầu lĩnh Thái Thản mặt đầy u ám mà quay người ly khai, lần này Chiến Tháp bộ lạc chỉ có một người tiến vào trước chín, là bộ lạc được phân phân phát thời gian định mức ít nhất.
"Huynh đệ, có thời gian hãy đến chỗ ta luận bàn một chút nhé."
Chiến Hùng đối với kết quả này cũng không phải đặc biệt để ý, trước khi đi đã truyền âm cho Diệp Trần.
Tà Tinh đánh giá người áo đen trẻ tuổi, sau đó lại đánh giá Diệp Trần mà lông mày hung hăng nhíu lại, hắn không biết hai người này vì sao lại xuất hiện ở nơi này, nhưng hắn có dự cảm, sau này hai người này hội sẽ có vô số gút mắc đối với hắn.
"Tà Tinh Chí Tôn ta tung hoành thiên hạ nhiều năm như vậy, sẽ không nhận thua dễ dàng đâu."
Đây là lần đầu tiên Tà Tinh cảm thấy bản thân mình trước giờ vẫn chưa cố gắng đủ, nếu như hai người này xuất hiện sớm một chút thì có lẽ thực lực của hắn còn muốn cao hơn thế này nhiều, bởi vì phải có cạnh tranh thì mới có ý chí chiến đấu.
"Có ý tứ, bất quá như vậy mới có tính khiêu chiến!"
Với tư cách là Đại Ma Vương huyết thống, người áo đen trẻ tuổi này không tồn tại bất kỳ nhược điểm nào, bên trên tâm tính cũng thế, bại bởi Diệp Trần cũng không để cho hắn sinh ra một điểm mặt trái cảm xúc nào, ngược lại như thế chỉ biết kích phát ra tiềm lực càng lớn trong hắn, từ xưa đến nay, số lượng thiên tài kinh tài kinh diễm nhiều không kể xiết, Đại Ma Vương huyết thống cũng không phải vừa mới xuất hiện thì đã có thể chiếm cứ thế thượng phong, nhưng thắng lợi cuối cùng thì không thể nghi ngờ chính là Đại Ma Vương huyết thống.
"Tiếp tục cố gắng đi! Ngươi càng mạnh thì ta lại càng mạnh hơn nữa!"
Người áo đen trẻ tuổi tựa như một tia chớp màu đen lướt đi, thân ảnh chợt nhạt nhòa tại chỗ.
Đợi khi nhân mã của tứ đại bộ lạc đi hết, đội ngũ Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc cũng lên đường trở về Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc.
Trên tấm bia đá thủy tinh ở cửa ra vào tầng một Hoang Thần Tháp, năm mươi cái hình ảnh dần dần biến mất, chỉ có 3 cái hạng cao nhất đã lóe lên một cái.
. . .
Căn cứ vào quy củ, bộ lạc đạt danh hiệu đệ nhất sẽ được nắm giữ chữ Võ đầu tiên, lần trước, nắm giữ chữ Võ cuối cùng chính là Vân Trung bộ lạc, cho nên chỉ sau một ngày, Vân Trung bộ lạc đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu liền đem chữ Võ đưa tới.
Diệp Trần cũng không vội vã tìm hiểu chữ Võ, hắn có ý định đem chữ Thì cùng chữ Thủ tìm hiểu thấu triệt trước tiên.
Chữ Võ, căn cứ vào mặt ý nghĩa thì nó bao hàm Chung Cực áo nghĩa võ học, dưới tình huống thiếu chuẩn bị thì việc tìm hiểu nó sẽ rất cực nhọc, trong thời gian hai năm có lẽ sẽ bị lãng phí không ít.
Sau khi bỏ ra thời gian suốt một năm, Diệp Trần cuối cùng đã đem Thời Gian Áo Nghĩa tìm hiểu đến chín thành cảnh giới, nhưng trong vòng mấy tháng kế tiếp, Thời Gian Áo Nghĩa đến nửa bước cũng khó tiến thêm. Nguyên lai, Thời Gian Áo Nghĩa sau khi đã đạt đến chín thành cảnh giới mà muốn tiếp tục tham ngộ thì nhất định phải đem Võ Đạo Nguyên Thần của bản thân tăng lên tới Bạch Ngân cấp bậc. Khi đó Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không Gian Áo Nghĩa sẽ được kết hợp lại trở thành Thời Không Chi Lực, là lực lượng cường đại nhất, vì vậy muốn khống chế được nó là không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Sau khi Thời Gian Áo Nghĩa đã đạt đến chín thành cảnh giới, Táng Kiếm thuật của Diệp Trần rốt cục đã đạt đến viên mãn, là viên mãn Vô Thượng kiếm chiêu thực sự, một kiếm chém ra mang theo chừng 3000 cánh hoa múi bay phất phới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.