Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 448: Vũ Đạo Trà Hội bắt đầu.(Thượng,hạ)

Kiếm Du Thái Hư

13/05/2013

Lôi Vân Thạch có công hiệu phân giải lôi điện, qua một thời gian thì bản thân Lôi Vân Thạch sẽ phản xạ ra ánh sáng màu lam nhạt. Loại ánh sáng lam nhạt này không thể nhìn bằng mắt thường được, chỉ có sương mù bay tới hoặc là lúc sắc trời lờ mờ mới có thể phản xạ vào sương mù, khiến cho sương mù pha chút sắc xanh. Sương mù cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của mọi người, trời mới vừa mới tờ mờ sáng, toàn bộ Lôi Đô đã như sống lại, bộc phát ra sức sông kinh người, sự nhộn nhịp của nó quả thật nghe mà rợn cả người, ngẩng đầu, dù là người trì độn cũng có thể thấy được bầu trời thay đổi bất ngờ, khí lưu bắt đầu khởi động.

Vũ Đạo Trà Hội hai năm một lần có thể nói là thời điểm để một đời tuổi trẻ chứng minh bản thân. Ở trên địa bàn của mình xưng vương xưng bá thì không xem vào đâu nhưng nếu có thể ở trên cái võ đại lớn của Nam Phương Vực Quần này xưng vương xưng bá thì mới gọi là có bổn sự. Rất nhiều người vì Vũ Đạo Trà Hội lần này, không biết đã bỏ ra bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu máu và nước mắt, chỉ chờ một khi thành danh thì danh dương cả Nam Phương Vực Quần.

Hiện tại, Vũ Đạo Trà Hội cuối cùng cũng bắt đầu. Ngoại trừ một số ít người thì tất cả mọi người đều rất kích động và khẩn trương, chiến ý vốn nội liễm rốt cuộc không khắc chế được nữa, phóng thẳng lên trời.

Vô số đạo chiến ý đan vào trên không Lôi Đô, mang đến cho người ta một loại ảo giác quần long nhảy múa, Thiên Địa biến sắc.

Hào khí nóng nảy không làm ảnh hướng đến Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, hai người cùng xuống lầu, cùng ăn điểm tâm sáng, phảng phất như sắp bắt đầu không phải là Vũ Đạo Trà Hội, mà là một cuộc trà chiều bình thường vậy.

Vị trí gần cửa sổ, Diệp Trần ngẩng đầu lên, trong tầm mắt của hắn, bầu trời không có gì biến hóa, vẫn tràng cảnh gió thổi mây phun như trước, bất quá dựa vào long mạch chi khí trong cơ thể, hắn có thể cảm nhận được ba cố Chân Long chi khí khác, kể cả hắn thì tổng cộng có bốn cổ Chân Long chi khí. Ba cổ Chân Long chi khí kia có lẽ đại biểu cho Lôi Chi Công Chúa, Thiên Thư công tử cùng với Cương Linh Tử.

"Bốn đầu Chân Long, bảy tám đầu Ngụy Long có chứa Chân Long chi tướng, mấy chục đầu Giao Long, mấy trăm đầu đại xà có cơ hội lột xác thành Giao Long, toàn bộ Lôi Đô có thể được xưng tụng là quần long nhảy múa cuồng loạn rồi. "

Một quán rượu cách đó không xa.

Nghiêm Xích Hỏa khó được nói một câu cổ vũ Lý Đạo Hiên, cũng là cổ vũ chính bản thân...

- Cố gắng lên, không được ném đi mặt mũi của Nam Trác Vực chúng ta đâu đấy.

- Ngươi cũng thế.

- Ân, cùng cố gắng.

Hít sâu một hơi, hai người sóng vai đi ra quán rượu.

Sau một khắc ra khỏi quán rượu, bọn hắn chẳng những phải chiến vì mình, mà còn phải chiến vì Nam Trác Vực. Áp lực vô hình tuy rằng khiến cho bọn hắn không thở nổi, nhưng không thể nào khiến bọn hắn sợ hãi được, nhiều thiên tài hơn nữa thì sao, bọn hắn phải càng đánh càng mạnh, càng mạnh càng đánh.

Chưa có lúc nào khiến bọn hắn khát vọng một trận chiến như lúc này.

Ngoài cửa Nam của Lôi Đô, một gã thanh niên đi ra từ trong sương mù.

"Lôi Đô, Thác Bạt Khổ ta đến rồi! "

Người trẻ tuổi hùng tráng đúng là Thác Bạt Khổ lai lịch thần bí, cá tính của hắn ham chơi hiếu chiến, lại lần nữa chậm trễ chạy đến, lần này không có cao thủ nào dẫn hắn một đoạn đường nên hắn chỉ có thể đi suốt đêm, dốc sức liều mạng chạy trốn, cũng may là lúc này đã không giống xưa, tốc độ của hắn như được thần trợ giúp, khiến hắn có thể trong khoảnh khắc cuối cùng, chạy tới Lôi Đô, chạy tới Vũ Đạo Trà Hội ngay trước một khắc sắp bắt đầu.

Hai tay hắn đại trướng, khí thế cường hãn và long mạch chi khí thậm chí ảnh hưởng đến cách cục trên không Lôi Đô. Vốn là cục diện tứ long tranh phách, hiện giờ tuy vẫn như thế, bất quá trong bốn đầu Long lại có thêm một đầu Ngụy Long vô cùng cường đại, đầu Ngụy Long này chỉ kém sinh ra nanh vuốt sắc bén, so với Ngụy Long khác thì mạnh hơn không ít.

- Ồ, lại một vị cao thủ nữa tới.

Bên ngoài quán rượu, một gã thanh niên mặc Thất Tinh bào, tướng mạo tuấn nhã, khí chất xuất trần ngẩng đầu khẽ nói, ở bên cạnh hắn có một bóng dáng xinh đẹp đang đứng đấy. Đây là một nữ tử trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp, đừng cùng một chỗ với thanh niên khí chất xuất trần chẳng những không có ảm đạm thất sắc, ngược lại còn mang lại cảm giác trời sinh một đôi nữa.

- Đại sư huynh, có cao thủ gì đáng để ngươi chú ý thế?

Phía sau hai người còn có một đám người, trong đám người có một ngưởi mở miệng.

Thanh niên tuấn nhã lắc đầu

- Tuy rằng không phải Chân Long, nhưng cũng không thể coi thường, Ngụy Long tùy thời đều có khả năng trở thành Chân Long.

- Đại sư huynh nói rất đúng!

Mọi người đối với thanh niên tuấn nhã thập phần kính nể, Đại sư huynh trong miệng bọn hắn không phải là ai khác mà chính là một trong ngũ đại thiên tài của Nam Phương Vực - Thiên Thư công tử. Nếu luận thực lực thì ẩn ẩn có xu thế trở thành đệ nhất nhân của một đời tuổi trẻ ở Nam Phương Vực Quần. Đương nhiên, còn có người nói Lôi Chi Công Chúa là Nam Phương Vực Quần đệ nhất nhân, cũng có người nói Cương Linh Tử, nhưng bất kể thế nào, Thiên Thư công tử với tư cách là một trong các nhân vật đầu lĩnh của Nam Phương Vực Quần, hắn chẳng những không chút kiêu ngạo, ngược lại dị thường khiêm tốn, không muốn bội phục cũng không được.

- U Tâm, chúng ta đi thôi!

Thiên Thư công tử nói với cô gái xinh đẹp.

Cô gái xinh đẹp gật gật đầu.



- Ồ!

Vừa đi ra một bước, thần sắc của Thiên Thư công tử liền có chút ngạc nhiên, lại ngẩng đầu lên. Trên bầu trời, bốn đạo Chân Long chi khí phân biệt rõ ràng, bên cạnh là chín đầu Ngụy Long chi khí, nhưng là bây giờ, một đầu Ngụy Long cao chót vót không biết từ đầu lọt ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, xuất liên tục hai Ngụy Long.

- Đệ Tứ Dạ, ngươi thật giống như có chút hưng phấn.

Bên ngoài Tây môn Lôi Đô, ba đạo nhân ảnh đứng trong đó.

Người trẻ tuổi ánh mắt như Thần linh thản nhiên nói:

- Không có gì, chúng ta đi vào thôi.

Một đạo nhân ảnh bên trái bĩu môi nói:

- Ngươi không nói chúng ta cũng biết, người và kẻ gọi là Diệp Trần kia có ân oán rất lớn, lần này hắn rất có khả năng sẽ xuất hiện tại Vũ Đạo Trà Hội, mà ngươi hai năm qua được trải qua sự dạy dỗ của lâu chủ, đã xưa đâu bằng nay.

- Lắm miệng, hắn không đơn giản như vậy đâu.

- Ha ha, tốt, ta không nói nữa, bất quá thật hy vọng hắn sẽ tham gia Vũ Đạo Trà Hội, ta và Đệ Lục Dạ ngược lại muốn nhìn một chút xem hắn có lợi hại như ngươi nói hay không, có lẽ mấy năm qua đi, hắn đã ảm đạm thất sắc, trở thành một khỏa lưu tinh vẫn lạc rồi cũng nên.

- Sẽ không đâu.

Người trẻ tuổi cầm đầu không nói gì nữa, cất bước đi vào cửa thành.

- Tốt rồi, nên đi Cẩm Tú Viên rồi.

Diệp Trần đứng người lên, bỗng nhiên nói:

- Ngươi cũng không cần thiết phải áp chết khí tức của mình nữa, bầu trời có thêm một đầu Ngụy Long của ngươi cũng không nhiều đâu.

Mộ Dung Khuynh Thành lắc đầu

- Ngụy Long thủy chung vẫn là Ngụy Long, hơn nữa ta khác các ngươi.

- A!

Diệp Trần liếc nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, ở trong mắt đối phương thì mình rất thần bí, nhưng trong mắt mình thì đối phương sao lại không phải thế chứ.

Hắn có dự cảm, Mộ Dung Khuynh Thành không đơn giản.

Dù không có Ma Đạo ý chí, dù không có bất kì tiến bộ nào, nàng cũng không phải là một người đơn giản, chỉ là không thích bộc lộ ra ngoài thôi.

Có lẽ có nguyên nhân gì đấy!

Ngay một khắc khi Diệp Trần ra khỏi quán rượu, mặt trời vừa vặn bay lên, luồng ánh sáng mặt trời đầu tiên may mắn thế nào lại rơi vào trên người hắn, cả người phiêu dật không hề giống phàm nhân khiến cho chưởng quầy và điếm tiểu nhị ở trong quán rượu nhìn đến ngây người, thẳng đến Diệp Trần ly khai khỏi tầm mắt bọn hắn cũng chưa hồi phục lại đươc tinh thần.

Cẩm Tú Viên, Lôi Đô đệ nhất viên.

Chiếm diện tích 800 khoảnh (rộng 100 mẫu Trung Quốc, chừng 6, 6667 hec-ta), quy mô của nó cực lớn, không hề kém một tòa thành thị nhỏ, nơi tổ chức Vũ Đạo Trà Hội chính là ở bên trong đó.

Ngoại vi Cẩm Tú Viên, một đám cường giả Tinh Cực Cảnh đang thủ tại đó.

Ở hai bên lối ra vào, có hai cây trắc lực trụ dùng để thử lực công kích, bên trên nó tổng cộng có mười hàng đặt linh thạch, mỗi hàng có mười khỏa, phía dưới có dán một khối thủy tinh phiến

Tiến vào Cẩm Tú Viên cần phải có tư cách, tư cách này không phải dựa vào danh khí, mà là dựa vào thực lực. Phương pháp thông thường khó có thể phân biệt ra được thực lực trong thời gian ngăn, nhưng có trắc lực trụ thì mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều. Dù sao thực lực có mạnh hay không tuy rằng không có quan hệ trực tiếp với lực công kích, nhưng lực công kích không được thì thực lực khẳng định cũng chả đến đâu, người cường đại chính thức thì mỗi một phương diện không thể nào kém được.

- Phải đạt đến trình độ nào mới có thể đi vào.

Một gã trẻ tuổi hỏi.



Một gã cường giả Tinh Cực Cảnh canh giữ hai bên lối vào nói:

- Ngoài bảy mươi tám, kể cả bảy mươi tám cũng được.

Hí!

Nghe vậy, người trẻ tuổi đứng ở phía sau hít một hơi khí lạnh, nói đùa gì vậy, lại là ngoài bảy mưới tam, Vũ Đạo Trà Hội lần trước cũng không có hà khắc như vậy.

Trắc lực trụ bọn hắn không phải chưa thấy qua, tinh thạch ở trên đó là nơi biểu hiện số liệu. Hàng thứ nhất và hàng thứ hai đối ứng với lực công kích của võ giả Luyện Khí Cảnh, hàng thứ ba thứ tư đối ứng với Ngưng Chân Cảnh, thứ năm thứ sáu đối ứng Bão Nguyên Cảnh, thứ bảy thứ tám đối ứng với Tinh Cực Cảnh, thứ chín thứ mười đối ứng Linh Hải Cảnh. Mỗi một hàng là mười khỏa tinh thạch, muốn làm ra thành tích bảy mươi tám thì phải làm sáng lên hàng tinh thạch thứ bảy, hàng thứ tám cũng phải sáng lên tám khỏa, còn thừa lại hai khỏa chính là trị số cao nhất của Tinh Cực Cảnh rồi. Điều kiện này quả thực quá mức hà khắc, lập tức khiến cho phần đông bất mãn.

Cường giả Tinh Cực Cảnh thủ ở một bên cười lạnh

- Không đạt được bảy mươi tám thì khuyên các ngươi nên trở về đi, đây là Vũ Đạo Trà Hội, là cung điện cao nhất cho thiên tài ở Nam Phương Vực Quần hội tụ, không phải là nơi người bình thường có thể tiến vào được, tiến vào cũng chỉ thêm mất mặt.

- Ta thử xem!

Người trẻ tuổi đặt câu hỏi đầu tiên khẽ cắn môi, chân nguyên vận chuyển đến cực hạn, thi triển ra võ học mạnh nhất, một chưởng vỗ vào thủy tinh phiến trên trắc lực trụ.

Đụng một tiếng!

Trắc lực trụ không chút sứt mẻ, tinh thạch trên đó nhanh chóng sáng lên, một hàng, hai hàng... bảy hàng, một khỏa, hai khỏa... Sáu khỏa!

Đến hàng thứ bảy khỏa thứ sáu, tinh thạch rốt cuộc không cách nào sáng lên được nữa.

- Móa, ta thử lại lần nữa.

Người trẻ tuổi trong miệng cắn đến chảy máu, thật vật cả đi vào Lôi Đô, nếu không thể tham gia Vũ Đạo Trà Hội, đừng nói là hắn khó chịu trong lòng mà trở về cũng sẽ bị người khác nhạo báng. Trong lần hành động quyết định thành bại này, hắn không tin mình không đánh ra được thành tích bảy mưới tám.

Trắc trụ lực có ba lượt cơ hội, cường giả Tinh Cực Cảnh thủ ở một bên cũng không có cản trở hắn.

Phanh!

Tinh thạch lại sáng lên, lần này so với lần trước thì tăng thêm được một tia, sau khi đến hàng thứ bảy khỏa thứ bảy thì lực đạo vẫn còn lại một tia, vọt tới khỏa thứ tám. Tuy rằng khỏa tinh thạch thứ tám rất nhanh ảm đạm, nhưng quả thật đã từng sáng qua

Người trẻ tuổi chờ đợi nhìn về phía thủ vệ.

Đối phương nhìn hắn một cái, từa hồ không đành, nói:

- Thông qua!

Rống!

Người trẻ tuổi ngửa mặt lên trời vung tay, sự hưng phấn trong lòng không ngôn từ nào có thể biểu đạt được. Có lẽ hắn chỉ là một người bồi tiếp, ngay cả lá xanh cũng không phải, nhưng có thể tham gia Vũ Đạo Trà Hội chính là một vinh quang, bất luận kẻ nào cũng không thể phai mờ được.

Kế tiếp, người tham gia trắc thí liền nhao nhao tiến lên

Cánh cửa bảy mươi tám quá cao, rất nhiều người dốc hết toàn lực, thậm chí phát huy vượt xa người thường nhưng cũng không cách nào thông qua được. Lại có người có thể dễ dàng đánh ra thành tích bảy mươi chín tám mươi. Người thất bại tinh thần chán nản, thầm lau nước mắt, còn người thành công hoặc là vô cùng kích động, hoặc là phong khinh vân đạm, đủ loại cảm xúc chảy xuôi cùng một chỗ.

Oanh!

Hào quang tinh thạch bên trong Trắc Lực Trụ nhảy loạn, từ hàng thứ nhất vọt lên đến hàng thứ tám chỉ trong một lần nháy mắt, sau khi khỏa tinh thạch thứ tám của hàng thứ mười sáng lên, thoáng cái biến thành màu đỏ, sau đó lại từ màu đỏ biến thành màu tím, sau đó lại từ tím chuyển sang đen. Người khảo thí không phải là hạng người vô danh, mà là một thiên tài nổi danh của Lôi Vực, bất quá, hắn ở Lôi Vực thậm chí còn không được xếp vào thập cường nữa.

- Tám mươi, màu đen!

- Vậy mà lại đạt đến lực công kích cực hạn của Tinh Cực Cảnh.

Mọi người nhao nhao nghị luận, sợ hãi thán phục không thôi.

Phải biết rằng, dưới tình huống bình thường thì sáng lên tám mươi khỏa đã là trị số lực công kích cao nhất của Tinh Cực Cảnh rồi, nhưng mỗi một khỏa tinh thạch của hai hàng cuối cùng đều đã bị động tay động chân, có thể nổi lên ba loại nhan sắc khác nhau. Loại nhan sắc thứ nhất là màu đỏ, loại thứ hai là màu tím, loại thứ ba là màu đen. Lấy từ đỏ đến tím, từ tím đến đen, có thể thể hiện ra lực công kích của trắc thí giả một cách rất hình tượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook