Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 95: Cự Linh Thủ

Cô Đơn Địa Phi

14/07/2014

Có công bình hay không, từ trước đến nay là cường giả định đoạt!

Tả Hồng Trần cảnh giới cao nhất, sau lưng lại có một Độc Huyết Tông, căn bản không có người dám đắc tội hắn, hắn nói công bình, vậy chính là công bình!

Người xem trong toàn trường đều phẫn nộ tới cực điểm, nhưng cũng chỉ tức giận nhưng không dám nói.

- Tiểu tử, không cần phẫn nộ, đây là sự thật!

Thượng Quan Kỳ đi vào bức tường ánh sáng, giống như xuyên qua gợn nước, sau khi lắc lư một trận, hắn xuất hiện ở trước mặt Chu Hằng, cùng hắn ở trong cái lồng vây.

Tả Hồng Trần tự nhiên sẽ không ngăn cản hắn.

- Buông bỏ đi, không cần phải... Giãy giụa, ngươi vốn không là đối thủ của ta.

Hắn ung dung nói, hai tay nâng lên, lại là trăm ngàn đạo quang ảnh màu máu chớp động.

- Huyết Hà Vạn Lý!

Chu Hằng đã không có nhiều không gian để có thể chuyển dịch, mà những huyết ảnh này gần như tràn ngập toàn bộ không gian, trừ phi hắn cả thể thu nhỏ người lại, nếu không tuyệt đối không thể tránh được.

Phi Bộc Kiếm Pháp!

Trường kiếm Chu Hằng rung động, chín đạo thác nước màu đen từ trên trời giáng xuống, tiếng nước ầm ầm, vây quanh hắn tạo thành màn nước phòng ngự.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Từng đạo huyết quang xuyên qua thác nước kiếm màu đen, tuy rằng bị suy yếu một khoảng, nhưng vẫn đâm xuyên về phía Chu Hằng.

Chu Hằng tay phải vẫn chém múa kiếm tạo thành màn thác nước, quyền trái kim hóa oanh kích tới huyết quang kia.

Nắm tay màu vàng bay múa, huyết ảnh diệt, chỉ là số lượng huyết ảnh quá nhiều, Chu Hằng chung quy không có cách nào đánh hết, trên thân lập tức xuất hiện từng lỗ máu.

- Ha ha ha!

Thượng Quan Kỳ đình chỉ công kích, cười lạnh nói:

- Ngươi đã ở trong Phí Huyết Công của ta, máu huyết toàn thân rất nhanh sẽ bị bốc cháy, mạnh mẽ đốt ngươi thành tro tàn!

- Biết không, muốn luyện Phí Huyết Công trước cần phải uống máu ngàn người mới có thể đạt tới tiểu thành, cũng vì ta giết cả một trấn nhỏ cho nên mới bị bắt! Tuy nhiên, ta là cố ý, bởi vì ta còn muốn mượn hoàn cảnh tanh máu của Đấu Thú Trường luyện Phí Huyết Công tới đại thành!

- Ngươi phải cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi là người đầu tiên chết ở dưới Phí Huyết Công đại thành của ta!

Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Chu Hằng, giống như nhìn một người chết vậy.

- Làm sao bây giờ?

Lâm Phức Hương khẩn trương, tuy rằng có đôi khi nàng hận Chu Hằng đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà không thể nhìn hắn chết được.

An Ngọc Mị cũng ngồi không yên, nhưng toàn trường đều bị khí thế của Tả Hồng Trần trấn áp, nàng căn bản không thể nhảy xuống hỗ trợ Chu Hằng! Cũng may nàng đã bóp nát ngọc bài phụ thân cho nàng, truyền tin tức nguy cấp ra ngoài.

Hỏng bét là An Nhược Trần còn đang bế quan tấn công Khai Thiên Cảnh, có thể tới đúng lúc hay không là một vấn đề lớn à.

- Các ngươi phải tin tưởng hắn!

Cổ Tư vẻ mặt bình tĩnh, cho dù trời sập xuống cũng không khiến cho nàng biến sắc.

- Quỷ hẹp hòi có thể thắng?

Lâm Phức Hương khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, vội vàng nhìn sang Cổ Tư.

- Ừ!

- Thật sự?

- Trực giác là như thế!

Cổ Tư gật gật đầu.

Trực giác? Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị đều khóc không ra nước mắt, lúc này là lúc nào mà nữ nhân này còn có tâm tình nói đùa!

- Chết! Chết đi!

Bên kia, Liễu Thừa Tuấn và Lữ Tố Nga lộ ra vẻ mặt vui sướng, ước gì lập tức nhìn thấy Chu Hằng hóa thành thây khô.

Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào trên người Chu Hằng.

Máu toàn thân sôi sục, giống như muốn bốc cháy vậy.

Muốn đốt ta?

Chu Hằng cười lạnh, phát động tử hỏa lực, trong huyết dịch của hắn có vô số đạo linh lực màu đỏ sậm, chính nó đang thiêu đốt huyết dịch của hắn!

Dùng lửa mồi lửa!



Huyết mạch lực của hắn tuy rằng không tính đặc biệt cường đại, nhưng linh thể chính là linh thể, tử hỏa bắt đầu khởi động, hết thảy tạp chất đều bị đốt sạch!

Vẻn vẹn chỉ mấy giây, tất cả linh lực dị chủng trong cơ thể đều bị thanh trừ!

Hắn đứng ngạo nghễ như núi, chỉ lạnh lùng nhìn Thượng Quan Kỳ.

10 giây, 30 giây, 2 phút!

Thượng Quan Kỳ không còn cười được nữa, sắc mặt trở nên hết sức khó xử.

Hắn đã thổi rách cả da trâu rồi (ý nói gì cũng dùng), Chu Hằng lại vẫn ngạo nghễ đứng ở đó, nếu là thây khô thì trên thế giới sẽ không có người sống nữa!

- Ha ha!

Xung quanh vang lên tiếng cười nhạo, càng ngày càng vang, dường như có thể truyền lại, không lâu sau, toàn bộ Đấu Thú Trường đều cười vang lên, tạo thành một biển cười.

Thượng Quan Kỳ phẫn nộ, từng tiếng cười vào mặt hắn, khiến mặt hắn đỏ bừng, mà tất cả đều là lỗi của Chu Hằng!

Vì sao không ngoan ngoãn đi tìm chết!

- Huyết Hà Vạn Lý!

Hắn lại sử xuất Phí Huyết Thuật, đây là một trong sát chiêu của hắn, cũng là sát chiêu hắn đắc ý nhất! Hắn thích nhìn đối thủ chậm rãi biến thành thây khô nhất, quá trình đó tuy rằng không dài, nhưng lại khiến vô cùng thư sướng.

Hắn tuyệt đối không tin Chu Hằng có thể luôn hóa giải được sát chiêu của hắn.

- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Chu Hằng xuất kiếm vung quyền, oanh diệt lượng lớn huyết quang, mà còn dư lại hắn chỉ cần vận chuyển tử hỏa liền thanh trừ sạch sẽ.

- Thượng Quan, ngươi làm cho lão phu quá thất vọng rồi!

Tả Hồng Trần cuối cùng lên tiếng nói, hắn đưa tay trái búng ra, một đạo kình phong nhanh bắn ra, nhanh như thiểm điện xẹt qua, bắn về phía ngực Chu Hằng.

- Phốc!

Một đạo huyết hoa trào lên, căn bản Chu Hằng ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, lập tức trúng chiêu, cả người trở nên uể oải, Ích Địa Cảnh, Tụ Linh Cảnh, chênh lệch giữa hai người quá lớn.

Toàn trường ồ lên, đây cũng quá đê tiện, quá vô sỉ đi!

Vốn Tụ Linh nhị trọng thiên chiến Tụ Linh tam trọng thiên cũng đã không công bình rồi, cường giả Ích Địa Cảnh nhúng tay tương trợ không tính là gì, hiện tại lại chủ động ra tay đả thương người, đây còn mặt mũi sao? Còn có biết liêm sỉ không?

- Rủa tổ tông cả nhà ngươi!

- Sinh con không có lỗ đít!

- Chưa thấy qua người hèn như vậy!

Một mảnh mắng chửi vang lên, mọi người vốn đã nín giận, hiện tại ai còn nhịn nổi, ai cũng nhao nhao chửi rủa.

- Hừ!

Tả Hồng Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế đáng sợ điên cuồng trào ra, không người nào phát ra tiếng được nữa:

- Thượng Quan, không được tiếp tục để cho lão phu thất vọng!

- Vâng, sư phụ!

Thượng Quan Kỳ nghiêm nghị nói, nhìn phía Chu Hằng hai mắt tràn đầy sát khí.

Đều là tên hỗn đản này, chẳng những làm hại hắn mất hết mặt mũi, còn khiến sư phụ nổi giận với hắn. Chết, hắn nhất định phải chết!

- Huyết Hà Vạn Lý!

Hắn cong người bật tới, vừa dẫn động Phí Huyết Công, vừa triển khai thiết chiến bên người, hắn động thật!

Phí Huyết công quả thật cường đại, nhưng đó cũng không phải toàn bộ con bài chưa lật của hắn, trên thực tế môn vũ kỹ này hắn cũng mới vừa tu tới đại thành, mà hắn có thể trở thành chiến sĩ cường đại nhất Đấu Thú Trường, là bởi vì hắn còn có những thần thông khác.

- Giết!

Chu Hằng cũng vô cùng nổi giận, hắn chưa từng bị biệt khuất như vậy, chiến đấu bất công như thế!

Rút kiếm chiến đấu, cơn giận của thất phu cũng có thể máu tươi ba xích!

- Giết!

Hai người đại chiến, mỗi người đều xuất ra kỳ chiêu, chiến đến trời đất u ám, tận tình phát ra hào quang của bọn họ.

Không thể không thừa nhận, Thượng Quan Kỳ quả thật cũng là một thiên tài, chiến lực cường đại vô cùng, có thể cùng Chu Hằng chiến ngang tay! Đương nhiên, đây cũng vì Chu Hằng thấp hơn hắn tới cả một tiểu cảnh giới, trên lực lượng cũng kém hơn rất nhiều.

Mà Tấn Vân Lưu Quang Bộ lại bị hạn chế rất lớn, Chu Hằng vừa không sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức, tự nhiên không thể khắc địch chế thắng.



Đây đúng là thứ Chu Hằng cần!

- Áp lực!

Mọi thời khắc của hắn đều quanh quẩn trong thời khắc sinh tử, Thượng Quan Kỳ gây cho hắn áp lực quá lớn, mà áp lực này cũng đang không ngừng chuyển hóa thành động lực, nhưng mà vẫn còn chưa đủ, vẫn không thể phát huy ra toàn bộ tiềm lực của hắn.

Vậy trước tiên ép đối phương đến tuyệt lộ, khiến Thượng Quan Kỳ sử xuất lực lượng cường đại nhất.

Trong ánh mắt Chu Hằng bạo phát ra quanh ảnh ba màu, hai tay kết động tạo thành một đóa hoa sen ba màu cao một xích.

- Ngũ Hành Liên Hoa Phá!

- Hưu hưu hưu!

Đóa hoa sen ba màu chớp động vầng sáng mê người lượn vòng về phía Thượng Quan Kỳ.

Thượng Quan Kỳ ngưng trọng, hắn có thể cảm giác được trong đóa hoa sen xinh đẹp này ẩn chứa uy lực đáng sợ, lực lượng ẩn chứa trong đó có thể giết chết hắn!

- Rống!

Hắn bạo hống một tiếng, ngực bỗng nhiên xuất hiện cánh tay thứ ba, cánh tay trở nên càng lúc càng lớn, nhanh chóng chộp tới đóa hoa sen ba màu kia.

Đây cũng không phải là cánh tay do linh lực tinh khiết hình thành, mà là cánh tay vô cùng chân thật, cho dù phồng lớn lên gấp trăm lần cũng không có dấu hiệu hư hóa, giống như cự linh chưởng của người khổng lồ, ma thủ che phủ bầu trời!

Bàn tay khổng lồ chụp lấy đóa hoa sen!

- Ầm!

Lượng lượng vô cùng khinh khủng nổ tung, cả bàn tay kia cũng nổ tung tạo thanh mưa máu đầy trời, mà hoa sen ba màu cũng hoàn toàn mai một! Lực lượng đáng sợ vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán, mà oanh kích lên không khí, nhưng bởi vì có bốn bức tường ánh sáng chắn, cho nên chỉ có không gian bên trong là chấn động thôi.

- Đó là vật gì!

- Sao lại có cánh tay lớn như vậy?

- Cũng không phải giả, nếu không tại sao lại có mưa máu rơi xuống?

Trên khán đài lập tức vang lên vô số tiếng nghị luận, mà ở trong bao sương phía trên kia, biểu tình mỗi người đều ngưng trọng hơn rất nhiều.

- Uy lực đóa hoa sen ba màu kia thật đáng sợ!

- Có thể ngăn trở một kích này, bàn tay này cũng rất mạnh.

- Đây không phải là võ kỹ, mưa máu bay xuống, đây là... Huyết mạch lực!

- Thượng Quan Kỳ là linh thể!

- Tuyệt đối là linh thể vô cùng đáng sợ, Nhân linh thể thất tinh, thậm chí thập tinh, thậm chí... Địa linh thể!

- Không không không, không thể nào là Địa linh thể, Địa linh thể không có khả năng đến bây giờ còn chưa đột phá Sơ Phân Cảnh, Thủy Nguyệt Công chúa chính là chứng cứ rõ ràng!

- Đây là huyết mạch lực gì mà cường đại đến đáng sợ!

Thượng Quan Kỳ vẻ mặt giận dữ, lại liên tiếp cười lạnh, nói:

- Không tồi! Không tồi! Ngươi lại có thể bức ta ra huyết mạch lực! Đáng ghét, đây là tuyệt bí của ta, chưa bao giờ thi triển ở trước mặt mọi người!

- Nếu ngươi đã ép ta đến một bước này, như vậy, ta sẽ dùng Cự Linh Thủ tiễn ngươi về tây thiên!

Ngực của hắn lại lần nữa vươn ra một cánh tay, bỗng nhiên mở lớn đánh về phía Chu Hằng! Mà từng đạo ánh sáng màu máu tỏa quanh bàn tay, đây chẳng những là huyết mạch lực, hơn nữa còn có Phí Huyết Công!

Hai thứ hợp nhất, uy lực càng mạnh!

Chu Hằng cảm nhận được uy hiếp tử vong, uy hiếp chân chính, đáng sợ đến mức nếu hắn không tế xuất Lăng Thiên Cửu Thức thì tuyệt đối không thể ngăn cản nổi!

Hắn đè xuống kích động sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ cật lực tránh đi.

- Ha ha ha! Chỉ có tí đất này, ngươi có thể trốn đi đâu?

Thượng Quan Kỳ cười ha ha, vung bàn tay khổng lồ đuổi theo Chu Hằng, đây cũng không phải là cánh tay đơn giản từ linh lực hình thành, mà không có chút khác biệt với cánh tay thật, linh động, thu phóng tự do!

Chu Hằng tâm thần buông lỏng, trường kiếm trong tay chém ra, tinh nghĩa 36 thức Phi Bộc Kiếm Pháp ở trong đầu hắn không ngừng hiện ra.

Kiếm thác nước lưu chuyển!

* Chú thích: Phi Bộc ==Thác nước, Phi Bộc Kiếm Pháp là kiếm pháp dựa theo thác nước mà sáng tạo ra.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Mỗi một đạo kiếm thác nước đều dễ dàng bị Cự Linh Thủ bóp nát, nhưng vẫn hơi ngăn trở được Cự Linh Thủ đánh xuống, cho Chu Hằng cơ hội kéo dài hơi tàn.

Tám đạo kiếm thác nước!

Dưới áp lực cực lớn, Chu Hằng rốt cục đột phá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Động Cửu Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook