Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 997: So của

Cô Đơn Địa Phi

04/10/2015

Con lừa đen nói không nhỏ, chẳng những Chu Hằng, Liễu Thi Thi nghe được rõ ràng, cho dù Kim Hạo Thìn ở cách đó rất xa cũng nghe không sót một chữ!

Đúng là một con lừa đê tiện ác độc!

Kim Hạo Thìn thiếu chút nữa không được nhịn quay lại làm thịt con lừa này trước! Nhưng mà chết vì một con lừa đen, như vậy không khỏi quá uổng. Hắn tiếp tục chạy như điên, Liễu Thi Thi đã là kình địch, huống chi còn có một Chu Hằng, và một con lừa đen kỳ quái.

Một người một lừa này cảnh giới cũng không cao, nhưng mà một người lại có thể chém ra kiếm thức kinh khủng, còn lại thì có thể giam cầm địch nhân, rất khó đối phó.

Lấy một địch ba, hắn tất bại! Nhưng mà ai bảo hắn không còn hộ vệ, nếu không có một vị cường giả Tuệ Tinh tọa trấn, hiện tại hắn cũng không đến mức giống như chó nhà có tang!

Đúng, chính là chó nhà có tang!

Kim Hạo Thìn mặt xanh mét, hắn chưa từng nghĩ tới, không ngờ có ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh này, nhưng mà hắn cũng không dám chậm chân, nếu chậm lại rất có thể hắn bỏ mạng ở đây.

Nếu như phụ thân của hắn cũng ngã xuống ở đây, vậy thúc thúc bá bá của hắn tuyệt không báo thù cho hắn, nhiều nhất chỉ kêu khổ hai tiếng.

Đối với Thiết Hùng Đại Đế, Kim Hạo Thìn có một loại dự cảm không lành.

Chu Hằng giương cung bắn ra, nhưng lần này biến thành Liễu Thi Thi mang theo hắn, con lừa đen và Tiểu Hỏa chạy như điên, dù sao tu vi cao, tốc độ nhanh hơn, Chu Hằng cũng không chết vì sĩ diện.

Hưu hưu hưu! Từng tên bắn ra, cho dù Kim Hạo Thìn không bị trọng thương, cũng không mất mạng, nhưng mà Bảo khí cấp Hỗn Độn nào có thể xem nhẹ?

Quan trọng là, hiện tại tu vi Chu Hằng cũng không phải như lúc săn bắn.

Hắn của ban đầu, mới chỉ là Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, mà bây giờ thì sao? Trong cơ thể số lượng thiên hà sắp đạt tới 200 đạo, lực lượng mạnh hơn lúc trước đâu chỉ một vạn lần? Tuy rằng như vậy vẫn không thể kích phát uy lực của Lạc Nhật Cung, nhưng mà uy lực phóng đại gấp trăm lần thì hoàn toàn không thành vấn đề!

Tên bắn ra khiến cho Kim Hạo Thìn chật vật không chịu nổi, không ngừng lảo đảo, tốc độ không chậm nhưng mà lại qua trái qua phải liên tục, cho nên đường cũng dài hơn nhiều, bị Liễu Thi Thi từng chút kéo gần khoảng cách.

- Liễu Thi Thi, con tiện nhân ngươi, ta tự hỏi chưa bao giờ bạc đãi ngươi, ngươi lại muốn dồn ta vào chỗ chết, tâm địa ngươi quá độc ác. Kim Hạo Thìn kêu lên. Nếu không phải Liễu Thi Thi hỗ trợ, hắn và Chu Hằng sẽ cách nhau xa rồi, mà không phải giống như bây giờ.

- Ngươi ép ta gả cho ngươi, còn không đáng chết? Liễu Thi Thi mày liễu dựng lên, giận dữ vô cùng.

- Đó là chủ ý của trưởng bối hai bên, không phải do ta có thể thay đổi! Kim Hạo Thìn hiện tại cũng chỉ hy vọng đả động được Liễu Thi Thi. Nếu không không bao lâu nữa hắn sẽ bị đuổi kịp, đến lúc đó chỉ còn cách liều chết chiến một trận.

- Hừ, nếu không có ngươi tác động, sự tình sao phát triển như thế? Liễu Thi Thi lại không bị lay động, thực ra nàng và phụ thân không biết đã kháng nghị bao nhiêu lần rồi, nhưng mà Thành Thân Vương luôn nói Kim Hạo Thìn nhất kiến chung tình với nàng, không phải nàng thì không cưới. Căn bản không bỏ được.

- Đi! Chu Hằng lại bắn ra một tên, thình thịch, Kim Hạo Thìn bị trúng tên, lăn trên đất mười mấy vòng. Bị Lạc Nhật Cung liên tục oanh kích, đối phương cũng không thể làm như không có việc gì.

- Con lừa! - Hiểu rồi!

Con lừa đen mở ra hai vó, đánh ra phù văn giam cầm, Kim Hạo Thìn vừa mới bò dậy, đang muốn chay đị lại phát hiện không thể động đậy.

Đúng lúc này, Chu Hằng cùng Liễu Thi Thi đồng loạt giết tới.



- Ha ha ha! Đánh thì đánh, bổn hoàng tử sợ các ngươi sao? Kim Hạo Thìn hai mắt đỏ rực, nếu trốn không thoát thì đánh một trận vậy.

- Không sợ tại sao ngươi phải chạy chứ? Con lừa đen ra vẻ không hiểu nói.

- Đi tìm chết đi! Kim Hạo Thìn vừa nhìn thấy con lừa đê tiện, lập tức nhớ tới chủ ý lúc trước của nó, một chưởng vung ra đánh tới nó. Lực lượng hùng hồn kích chấn, tuyết ngừng rơi, đủ thấy một kích này uy mãnh bao nhiêu?

Con lừa đen vội vàng bỏ chạy, la lớn: - Cũng không phải Lư đại gia ta ngủ với vợ ngươi à. Có oán báo oán, có cừu báo cừu, ngươi nhìn chằm chằm bổn tọa để làm gì?

Nghe lời này, Kim Hạo Thìn càng tức giận hơn, gào lên liên tục, hai tay loạn vũ, hoàn toàn trở thành một con gấu điên.

Chu Hằng tế ra hắc kiếm đón đỡ, từ lúc Kim Hạo Thìn ra tay với hắn ở băng nguyên thì đã quyết định giữa hai người tất sẽ có một phải chết rồi!

Không cần gì vô nghĩa, một chữ, giết!

Nhìn thấy hắc kiếm, đồng tử Kim Hạo Thìn không khỏi co rút, hắn biết thanh bảo kiếm này vô kiên bất tồi, khi ở trong cổ mộ, thanh kiếm này chém rớt đầu tượng chó đá!

Hắn tự hỏi dù mình kích hoạt huyết mạch, nhưng phòng ngự nhiều nhất cũng chỉ mạnh hơn đầu chó đá kia một bậc mà thôi, tuyệt đối không đỡ được một kiếm này của Chu Hằng! Ông!

Đỉnh đầu hắn hiện lên một tử lệnh bài màu đen, một mặt viết chữ Hùng, một mặt viết chữ Phách, đều lưu chuyển khí tức vương giả tang thương.

Oanh, khí thế trấn áp, Liễu Thi Thi mặt trắng nhợt, thiếu chút nữa phủ phục xuống đất.

Đây là Bảo khí Thiết Hùng Đại Đế đặc biệt chế tạo cho con mình, bản thân nó là một kiện Bảo khí cấp Tuệ Tinh bậc cao, hắn lại phí hết tâm huyết gia trì lên hai cái phù văn, có thể dễ dàng kích hoạt uy lực Bảo khí, đạt tới hiệu quả tương tự với cấm khí.

Công trình như thế với Hắc Động Vương đều là tiêu hao cực lớn, đủ thấy Thiết Hùng Đại Đế yêu thương đứa con trai này cỡ nào.

Liễu Thi Thi vội vàng tế Bát Diện Linh Lung Tháp ra, nó tuy rằng cũng là Bảo khí cấp Tuệ Tinh bậc cao, nhưng một được Tuệ Tinh Đế săn sóc ân cần, một lại được Hắc Động Vương gia cố phù văn, đặt vào tay hai Thiên Hà Đế, hiệu quả hoàn toàn khác nhau!

Kim Hạo Thìn đủ thực lực để khiến Huyền Kim Lệnh này phát huy ra uy lực Tuệ Tinh Hoàng, mà Liễu Thi Thi chỉ có thể phát huy Bát Diện Linh Lung Tháp ra uy lực chuẩn Tuệ Tinh Cảnh!

Tuy nhiên chỉ dùng chống lại cỗ áp lực kia là đủ rồi, dù sao cũng không phải là Hắc Động Vương đích thân tới.

- Trấn chết cho bổn hoàng tử! Kim Hạo Thìn hét lớn một tiếng, đây chính là con bài chưa lật bảo mệnh của hắn, trong tiếng hét vang, Huyền Kim Lệnh bắn ra một cột sáng vọt tới Chu Hằng.

Ông, Hỏa Thần Lô run lên, 10 điều Hỏa Long xoay tròn tiến về phía cột sáng.

Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch!

Cột sáng trào lên, Hỏa Long liên tục bị nổ nát, quang trụ đánh tới trước người Chu Hằng, Chu Hằng mở ra Ngũ Hành Phù Văn cản lại.

Chu Hằng tuy rằng tu vi tiến nhanh, nhưng vẫn không có biện pháp khiến Hỏa Thần Lô phát huy ra uy lực cấp Tuệ Tinh Cảnh, gặp công kích Tuệ Tinh Hoàng, Hỏa Thần Lô tự nhiên bị đánh tan, nhưng 10 điều Hỏa Long ngăn cản vẫn làm suy yếu uy lực Huyền Kim Lệnh rất nhiều, Chu Hằng miễn cưỡng có thể chịu được một kích này.

- Phốc! Chu Hằng quay đầu ói ra một ngụm máu tươi, ngay cả như vậy hắn cũng bị thương. Hắn cao giọng cười to, khinh thường nói:

- Chẳng qua cũng thế!



Kim Hạo Thìn giận dữ, tiểu tử này lại dám bôi nhọ phụ thân hắn! Nhưng mà trên thực tế, Chu Hằng đúng là dựa vào lực lượng của mình tiếp nhận một kích này, dùng lực lượng bản thân hắn kích phát Hỏa Thần Lô, không giống hắn, chỉ dựa vào lực lượng phụ thân lưu lại đánh ra công kích cấp bậc Tuệ Tinh Hoàng.

Chuyện này tương đương với hắn và Thiết Hùng Đại Đế liên thủ cũng không thể làm gì được Chu Hằng!

- Cuồng vọng! Kim Hạo Thìn tiếp tục công kích, Huyền Kim Lệnh phát sáng tỏa ra bốn phía, bản thân hắn cũng khai hỏa toàn bộ chiến lực giết tới Chu Hằng, hắn cũng buông bỏ cố kỵ, nhất định phải trấn giết Chu Hằng tại đương trường.

- Định! Con lừa đen triển khai phù văn giam cầm, đối với địch nhân căn bản không cần nói quy củ gì, phải nhanh làm thịt hắn, vạn nhất đầu Bạch Cốt Khô Lâu kia lại giết ra thì sao đây.

Bất quá lần này Kim Hạo Thìn có Bảo khí thủ hộ, phù văn giam cầm tuy rằng mở ra, nhưng không thể vây được hắn lại, lập tức bị ánh sáng Huyền Kim Lệnh đánh tan.

- Ha ha ha ha, ta có Bảo khí nơi tay, các ngươi làm gì được ta? Kim Hạo Thìn cười to, hắn luôn luôn cố kỵ Chu Hằng, sợ đầu sợ đuôi, không nghĩ tới bất cứ giá nào chiến một trận, mới phát hiện đối phương cũng không đáng sợ như mình nghĩ.

Nếu hắn sớm dũng mãnh thẳng tiến, như vậy ở trên băng nguyên đã có cơ hội giết chết Chu Hằng, nhưng bây giờ? Không được!

Trước không nói gì khác, chỉ là Tinh Thạch Nguyên Dịch có thể khiến hắn tuyệt vọng!

Chu Hằng lộ ra nụ cười kỳ quái nói: - Muốn so ai nhiều Bảo khí không? Đến!

Hắn thúc dục thần niệm, ong ong ông, từng món Bảo khí một từ trong cơ thể trồi lên.

Tay phải chấp hắc kiếm, đỉnh đầu dập dờn Hỏa Thần Lô, một đạo thần niệm điều khiển Lạc Nhật Cung kéo căng dây, một đạo thần niệm điều khiển Càn Khôn Quyển lưu chuyển, cuối cùng dùng một đạo thần niệm khống chế Bích Xà Hồn mê hoặc lòng người.

Thấp nhất đều là Bảo khí cấp Hắc Động, thậm chí còn có hai kiện cấp Hỗn Độn! Của cái như vậy, cho dù Chân Quân 9 động thấy cũng phải thè lưỡi mặc cảm, huống chi là con trai của Hắc Động Vương.

Kim Hạo Thìn quả thật không có khả năng nhận được 5 món Bảo khí bậc cao này, nhưng mà hắn có thể cảm ứng được khí linh khối Huyền Kim Lệnh trên đỉnh đầu đang run rẩy, chứng tỏ đó là Bảo khí càng đáng sợ hơn.

Không phải một kiện hai kiện, mà là 5 kiện!

Có thể khiến cho Bảo khí cấp Tuệ Tinh run rẩy sợ hãi, vậy chỉ có thể là cấp Hắc Động! Nhưng... tận 5 món!

Kim Hạo Thìn mắt muốn phun lửa, ngay cả phụ thân cũng không có một kiện Bảo khí cấp Hắc Động a! Tên này đã có 5 món! Loại này xa xỉ cỡ nào, lãng phí cỡ nào?

Dựa lực lượng của Chu Hằng đương nhiên không có khả năng nhận được nhiều Bảo khí cấp Hắc Động như vậy, nhất định là Hồng Nguyệt ban cho hắn! Vì sao? Vì cái sao Hắc Động Vương xinh đẹp tuyệt thế như vậy lại đi coi trọng một tên võ giả vừa bước vào Thiên Hà Cảnh chưa được bao lâu? Vì sao lại không phải hắn? Thiên tư của hắn cũng không kém Chu Hằng, cũng có huyết mạch Thần thú, thân thế, cảnh giới điểm nào mà yếu hơn Chu Hằng chứ?

- Ngươi mạnh hơn ta sao? Chu Hằng tươi cười, ông, hắn phóng xuất ra tinh tú đầy trời, còn có gần 200 đạo thiên hà. - Phốc!

- Vạn, vạn viên tinh tú!

Kim Hạo Thìn và Liễu Thi Thi đều phụt ra, vô cùng khiếp sợ.

9999 viên tinh tú là đại viên mãn, đây là cực hạn! Đạt tới vạn tinh? Nói đùa, trong lịch sử Bách Long Tinh không biết bao nhiêu ức năm, nhiều nhất cũng chỉ có một vị thiên tài vô hạn tiếp cận tới đại viên mãn cảnh, nhưng vẫn kém 12 viên tinh tú à!

Ngay cả như vậy, hắn đã được xưng là người mạnh nhất trên lịch sử Bách Long Tinh rồi, cuối cùng trở thành Hắc Động Đế, thậm chí còn có khả năng tạo thành ba cái hắc động trở lên, chuyện này không người nào có thể biết! Nhưng mà mọi người đều có chung nhận định, đó chính là cơ sở càng kiên cố, thành tựu ngày sau càng cao! Vạn viên tinh tú, chưa từng thấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Động Cửu Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook