Chương 337: Vạch rõ ngọn ngành !!
Cô Đơn Địa Phi
15/01/2015
Thanh âm như sấm, cuồn cuộn dương động!
Chu Hằng Tử Diễm Thiên Long có tác dụng khắc chế mãnh liệt đối với vật tà ác, dưới khí thế cuồng quyển, tất cả hành thi đều bốc cháy kịch liệt, trong nháy mắt hóa thành tro tàn, thi thối toàn bộ sơn cốc cũng sạch sẽ, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tán đi, nhưng cũng không nồng nặc như phía trước.
Người áo đen trong cốc ai cũng té quỵ dưới đất, lạnh rung phát run, ở dưới khí thế Chu Hằng hoang mang lo sợ.
- Tôn giá là người nào? Một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên.
Đó là nam nhân cả người cao gầy, một thân trường bào màu son, đầu đầy tóc đen bay lượn ở trong gió núi.
Hắn nhìn lướt qua ở trong cốc, trên mặt lộ ra một tia giận dữ nhàn nhạt, nói: - Thì ra là hậu nhân của Vạn Cổ Đại Đế, trách không được có thể trong nháy mắt giết chết nhiều hành thi như vậy! Hắn nhìn về phía Chu Hằng - Chu Hằng, đến đàm sinh ý đi! .
Chu Hằng cũng không kỳ quái đối phương biết tên mình, theo hắn đánh chém Tẩm Huyết Thiên Quân, bức họa cùng tên hắn tất nhiên truyền khắp toàn bộ thiên hạ, tất cả nhà quyền thế đều đưa hắn xếp vào hàng ngũ nhân vật nguy hiểm.
Hắn tươi cười, nói:
- Trước khi nói chuyện làm ăn, trước nói tính danh, biểu hiện thành ý của ngươi! .
- Ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi cũng không cần đùa giỡn ở trước mặt lão phu! Người nọ cười ha hả, hắn đứng chắp tay - Lão phu họ Mao, Mao Thiên Ngộ! .
Mao? Mao gia!
Sát khí trong con ngươi Chu Hằng vừa động, trách không được đối phương không để ý báo ra thân phận, hắn kết làm thù hận với Mao gia, đã không thể hóa giải. Hắn nếu không phải đáp ứng Mao Thiên Ngộ cho nói điều kiện, như vậy đối phương tất nhiên sẽ giết hắn diệt khẩu!
Chỉ là hắn và Mao gia thù kết thù sâu như vậy, song phương còn có cái gì để nói?
Đúng rồi, kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn!
Chu Hằng không nhớ tới, là bởi vì hắn căn bản không nhận được phần kế thừa này, tự nhiên hơi chậm một chút.
Hắn khắc chế sát ý, nói: - Các ngươi làm ra nhiều cái xác không hồn như vậy, có mục đích gì? .
Mao Thiên Ngộ không khỏi bật cười, chậm rãi hạ xuống từ không trung, nói: - Chu Hằng, sinh ý còn không đàm, ngươi hỏi lung tung này kia, không cảm thấy có chút liều lĩnh? Cũng được, dù sao không bao lâu nữa, Mao gia ta đứng trên thiên hạ, để cho ngươi biết cũng không sao! .
Chu Hằng cười lạnh, ở trong mắt đối phương, chính mình sợ đã là người chết đi! Người chết tự nhiên sẽ không tiết lộ bí mật!
- Mao gia ta chiếm được kế thừa thượng cổ Quỷ Thi Tông, có thể lấy tử thi luyện thành sát khí! Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút tươi cười ngạo nghễ - Cái bí thuật này, chúng ta cũng vừa mới nắm giữ, lấy nơi này thử một lần ! .
- Chu Hằng, ngươi cũng thấy đấy, những hành thi này không có yếu hại, cũng không có ý sợ hãi, chính là tử sĩ trời sanh! Có những hành thi này, Mao gia ta có thể chế tạo ra một chi đội quân vô địch quét ngang đại lục! .
Quỷ Thi Tông? Không phải nói Dương gia chiếm được kế thừa Quỷ Thi Tông sao? Như thế nào lại biến thành Mao gia?
Chu Hằng nói: - Cái gì đội quân vô địch, ta chỉ dùng khí thế, hết thảy hóa thành tro bụi! .
- Những thứ này vốn là vật hi sinh, chỉ là dùng để công thành phạt trại , cao thủ chân chính... Tự nhiên có! Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút tươi cười âm u lạnh lẽo, cực kỳ quỷ dị.
Chu Hằng vừa động trong lòng, đột nhiên nói: - Các ngươi muốn đi đào mộ phần, lấy ra thi thể hài cốt những cường giả tuyệt thế thời kỳ thượng cổ? .
Mao Thiên Ngộ không khỏi ngẩn ra, một lát sau mới cười ha hả, nói: - Lão phu không thể không thừa nhận, ngươi quả thật thực thông minh! Tốt lắm, lão phu cũng thích giao tiếp cùng người thông minh, biết tiến thối, biết lựa chọn như thế nào! .
Trong đầu Chu Hằng không khỏi hiện lên một màn vô số thượng cổ Kết Thai, Thần Anh thậm chí cường giả Hóa Thần Cảnh hóa thành hành thi, đi khắp thiên hạ, ai có thể ngăn? Hắn mặt không đổi sắc, nói: - Vậy lúc trước tại sao các ngươi phải đào lấy tim người? Còn nữa, trận chiến tranh này cũng là các ngươi tạo thành đi? .
- Nga, đó là vì luyện dược! Chiến tranh sao, hắc hắc, không có chiến tranh làm sao có thể đủ thực nghiệm tiến hành đại quy mô? Mao Thiên Ngộ không giấu giếm chút nào, dường như ăn chắc Chu Hằng
- Năng lực Quỷ Thi Tông luyện dược có thể nói đệ nhất thiên hạ, bọn họ nghiên cứu ra đan dược kéo dài thọ nguyên rất sớm, đáng tiếc, vẫn kém một chút, không có phối phương hoàn thiện chân chính đã bị Vạn Cổ Đại Đế tiêu diệt! .
- Mao gia nhận được phối phương, không ngừng tiến hành thay đổi, rốt cục đạt tới hoàn mỹ! .
Mao Thiên Ngộ đột nhiên tỏa ánh sáng trên mặt, lộ ra vẻ cuồng nhiệt: - Chỉ cần 100 vạn trái tim người sống, chiết xuất ra tinh hoa sinh mệnh trong đó, có thể luyện ra một viên Thiên Nguyên Đan, mười năm thọ nguyên! .
- Cái gì, các ngươi vì thọ nguyên mười năm, muốn giết hại trăm vạn người? Chu Hằng chân đắc phẫn nộ rồi.
- Đúng vậy, trăm vạn người mới có thể kéo dài mười năm thọ nguyên, hiệu suất này thật sự quá thấp, một khi luyện chế thất bại quá lãng phí! Mao Thiên Ngộ thở dài, lộ ra một chút vẻ tiếc hận, cũng không phải tiếc hận mạng người, mà là bởi vì lãng phí công phu!
Hắn tiếp tục nói: - Vì thế, chúng ta chọn lựa võ giả, càng là võ giả thực lực cường đại, tinh hoa sinh mệnh ẩn chứa trong trái tim người càng lớn, đồng dạng trăm vạn viên trái tim người luyện thành Thiên Nguyên Đan lại có thể kéo dài tuổi thọ trăm năm... Thậm chí mấy trăm năm! .
- Chu Hằng, ngươi có biết ý vị này như thế nào? .
- Chúng ta không cần thành tiên, có thể trường sinh bất tử! Mà cứ sống, nhất định có thể đột phá Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, cuối cùng phá hư thành tiên, chân chính không già không chết! .
- Giao ra kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn, ngươi có thể cùng hưởng trường sinh bất tử! .
- Như thế nào? .
Mao Thiên Ngộ có chút mong đợi nhìn Chu Hằng, chỉ cần Chu Hằng động tâm, đi theo hắn trở lại Mao gia, như vậy cao thủ Mao gia ra hết, tiểu tử này có thủ đoạn nghịch thiên cũng không có khả năng còn sống rời đi.
- Như thế nào cái mẹ của ngươi! Chu Hằng nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải rung lên, hắc kiếm tước ra, tay trái thì đánh ra một quyền, quyền ảnh màu vàng long trời lở đất.
- Chút tài mọn! Mao Thiên Ngộ cuốn hai tay lên, lực lượng kinh khủng cuốn lên, hóa giải hết Chu Hằng công kích, hắn hừ lạnh một tiếng - Chu Hằng, lúc trước lão phu xem qua ngươi chiến đấu với Ưng Sơn Mục Chi, ngươi cậy vào bất quá là trên người có món bảo vật hấp thu thương tổn, cùng với lợi khí Hóa Thần Cảnh tàn phá! .
Hắn chỉ chỉ đoạn kiếm màu đen trong tay Chu Hằng, trong ánh mắt hiện lên vẻ tham lam.
Đây chính là lợi khí có thể chém Thiên Quân Thần Anh Cảnh!
- Nhưng bảo vật dù sao chỉ là ngoại vật! Mao Thiên Ngộ đổi lại vẻ khinh thường - Dù có chí bảo phòng ngự cường đại mấy đi nữa cũng có hạn mức hấp thu thương tổn cao nhất, chỉ cần vượt qua, chẳng khác nào một kiện rác rưởi! .
- Lão phu chỉ cần tạo khoảng cách, không ngừng công kích, món bảo vật đó trên người ngươi tất nhiên sẽ đạt tới hạn mức hấp thu thương tổn cao nhất rất nhanh, đến lúc đó, lão phu muốn giết ngươi, chỉ cần lật tay! .
- Người trẻ tuổi, không cần bởi vì nhất thời huyết khí dâng lên làm ra chuyện vọng động! Hợp tác cùng ta Mao gia, mới là lựa chọn sáng suốt duy nhất! .
Mao Thiên Ngộ tận tình khuyên bảo, nói tới nói lui, mục tiêu của hắn vẫn là kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn.
Chu Hằng cười ha ha, rung lên trường kiếm trong tay, thần huy đỉnh đầu chớp động, tiểu nhân màu vàng hiện lên, khí thế đáng sợ lên tận trời, hóa thành một thanh hắc kiếm, một đạo thiên long màu tím.
Tiểu nhân màu vàng cầm kiếm, ầm, liền oanh kích hướng về Mao Thiên Ngộ, con rồng một kiếm này dài đến trăm dặm, cuồn cuộn mênh mông!
Mao Thiên Ngộ tức giận, không nghĩ tới Chu Hằng không ngờ thập phần cố chấp như thế, hắn đạp không khí bay ra.
Nhưng kiếm, rồng rất dài, tiểu nhân màu vàng chỉ cần nhẹ nhàng động một cái, một kiếm một con rồng tung hoành trăm dặm, khiến cho Mao Thiên Ngộ chỉ có thể không ngừng xoay người, hiển nhiên khá chật vật.
Mao Thiên Ngộ đường đường lão tổ Kết Thai Cảnh a!
Hắn tức giận hừ một tiếng, cuối cùng triển khai phản kích, đẩy dời một chưởng đi, lực lượng mênh mông cuồn cuộn cuốn lên, oanh kích hướng về Chu Hằng.
Bởi vì khoảng cách của hai người quá xa, đã vượt ra khỏi phạm vi thần thức bao phủ, Mao Thiên Ngộ không có khả năng vận dụng Vực triển khai công kích. Nhưng lực lượng lão tổ Kết Thai Cảnh cường đại cỡ nào, một chưởng đẩy dời đi, sức lực đủ để bay trên trăm lý mới có thể hoàn toàn hao hết.
Tiểu nhân màu vàng đỉnh đầu Chu Hằng vẫn như cũ khống chế một kiếm một con rồng điên cuồng chém đối với Mao Thiên Ngộ, bản thân thì tay trái đánh quyền, tay phải dương kiếm, không yếu thế chút nào đón đánh Mao Thiên Ngộ.
Trên thực tế, khoảng cách cách xa như vậy, dù có lực lượng mạnh mấy đi nữa đánh tới đều tiêu hao rất nhiều, cộng thêm cường độ linh lực Chu Hằng gấp 360 lần Linh Hải Cảnh bình thường, muốn đỡ những công kích này hoàn toàn dễ dàng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đạo lực lượng kinh khủng cuốn qua, những người áo đen trong sơn cốc lập tức bị nghiền thành phấn!
Tuy nhiên, Chu Hằng muốn giết người Mao gia, mà Mao Thiên Ngộ cũng không để vài cái hạ nhân Khai Thiên Cảnh vào mắt, đều không thèm để ý chút nào, chỉ phát động công kích mãnh liệt hướng về đối phương.
Trải qua vài lần thử, cuối cùng Mao Thiên Ngộ tới gần đến trước người Chu Hằng trăm trượng, ở bên trong khoảng cách này, hắn có thể phát huy uy lực Vực!
Ông!
Đỉnh đầu của hắn hiện lên một cái thần thai, mơ hồ có thể từ bên trong nhìn thấy bộ dáng một cái đầu lâu, một chưởng chụp ra, linh lực dung hợp với thần thức, dẫn động ra lực công kích càng thêm đáng sợ.
Chu Hằng cười ha ha, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp bỗng nhiên hiện lên, trong nháy mắt biến thành cao trăm trượng, tản phát ra khí tức hoang thiên.
Oanh!
Lực lượng Mao Thiên Ngộ đánh vào, lại là nước chảy tấn công cự thạch, cự thạch tự nhiên không nhúc nhích tí nào, mà nước chảy chợt xẹt qua từ hai bên, không nhúc nhích một phần, không tổn thương một chút nào.
Cánh hoa hoa đào đã trả lại cho Hoặc Thiên, nhưng Chu Hằng cũng không phải không có bảo mệnh thủ đoạn, dù sao Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đã chiến một trận cùng Tẩm Huyết Thiên Quân, không cần làm như bí mật.
- Ân? Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút vẻ kinh ngạc - Tiểu tử, bảo vật trên người ngươi thật không ít! Vẻ tham lam trong ánh mắt hắn càng đậm.
- Đáng tiếc, bảo vật ta nhiều hơn nữa cũng không liên quan tới ngươi! .
- Hừ, đợi sau khi ngươi chết, hết thảy đều về lão phu! Thần chích đầu lâu khô khốc đỉnh đầu Mao Thiên Ngộ mở miệng rộng rống giận, từng đạo hắc khí hiện lên, hóa thành vô số quỷ ảnh màu đen, quấn quanh hướng về Chu Hằng.
- Ha ha, toàn trường náo nhiệt như vậy, Chu huynh một mình độc hưởng cũng không biết xấu hổ? Trong một tiếng cười to, thân ảnh Tang Thanh Sơn ngang dài cũng hiện ra, hữu quyền đánh ra, nặng như núi lớn!
Chu Hằng cũng cười dài một tiếng, nói: - Tang huynh, chúng ta liên thủ chiến một trận!
Chu Hằng Tử Diễm Thiên Long có tác dụng khắc chế mãnh liệt đối với vật tà ác, dưới khí thế cuồng quyển, tất cả hành thi đều bốc cháy kịch liệt, trong nháy mắt hóa thành tro tàn, thi thối toàn bộ sơn cốc cũng sạch sẽ, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tán đi, nhưng cũng không nồng nặc như phía trước.
Người áo đen trong cốc ai cũng té quỵ dưới đất, lạnh rung phát run, ở dưới khí thế Chu Hằng hoang mang lo sợ.
- Tôn giá là người nào? Một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên.
Đó là nam nhân cả người cao gầy, một thân trường bào màu son, đầu đầy tóc đen bay lượn ở trong gió núi.
Hắn nhìn lướt qua ở trong cốc, trên mặt lộ ra một tia giận dữ nhàn nhạt, nói: - Thì ra là hậu nhân của Vạn Cổ Đại Đế, trách không được có thể trong nháy mắt giết chết nhiều hành thi như vậy! Hắn nhìn về phía Chu Hằng - Chu Hằng, đến đàm sinh ý đi! .
Chu Hằng cũng không kỳ quái đối phương biết tên mình, theo hắn đánh chém Tẩm Huyết Thiên Quân, bức họa cùng tên hắn tất nhiên truyền khắp toàn bộ thiên hạ, tất cả nhà quyền thế đều đưa hắn xếp vào hàng ngũ nhân vật nguy hiểm.
Hắn tươi cười, nói:
- Trước khi nói chuyện làm ăn, trước nói tính danh, biểu hiện thành ý của ngươi! .
- Ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi cũng không cần đùa giỡn ở trước mặt lão phu! Người nọ cười ha hả, hắn đứng chắp tay - Lão phu họ Mao, Mao Thiên Ngộ! .
Mao? Mao gia!
Sát khí trong con ngươi Chu Hằng vừa động, trách không được đối phương không để ý báo ra thân phận, hắn kết làm thù hận với Mao gia, đã không thể hóa giải. Hắn nếu không phải đáp ứng Mao Thiên Ngộ cho nói điều kiện, như vậy đối phương tất nhiên sẽ giết hắn diệt khẩu!
Chỉ là hắn và Mao gia thù kết thù sâu như vậy, song phương còn có cái gì để nói?
Đúng rồi, kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn!
Chu Hằng không nhớ tới, là bởi vì hắn căn bản không nhận được phần kế thừa này, tự nhiên hơi chậm một chút.
Hắn khắc chế sát ý, nói: - Các ngươi làm ra nhiều cái xác không hồn như vậy, có mục đích gì? .
Mao Thiên Ngộ không khỏi bật cười, chậm rãi hạ xuống từ không trung, nói: - Chu Hằng, sinh ý còn không đàm, ngươi hỏi lung tung này kia, không cảm thấy có chút liều lĩnh? Cũng được, dù sao không bao lâu nữa, Mao gia ta đứng trên thiên hạ, để cho ngươi biết cũng không sao! .
Chu Hằng cười lạnh, ở trong mắt đối phương, chính mình sợ đã là người chết đi! Người chết tự nhiên sẽ không tiết lộ bí mật!
- Mao gia ta chiếm được kế thừa thượng cổ Quỷ Thi Tông, có thể lấy tử thi luyện thành sát khí! Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút tươi cười ngạo nghễ - Cái bí thuật này, chúng ta cũng vừa mới nắm giữ, lấy nơi này thử một lần ! .
- Chu Hằng, ngươi cũng thấy đấy, những hành thi này không có yếu hại, cũng không có ý sợ hãi, chính là tử sĩ trời sanh! Có những hành thi này, Mao gia ta có thể chế tạo ra một chi đội quân vô địch quét ngang đại lục! .
Quỷ Thi Tông? Không phải nói Dương gia chiếm được kế thừa Quỷ Thi Tông sao? Như thế nào lại biến thành Mao gia?
Chu Hằng nói: - Cái gì đội quân vô địch, ta chỉ dùng khí thế, hết thảy hóa thành tro bụi! .
- Những thứ này vốn là vật hi sinh, chỉ là dùng để công thành phạt trại , cao thủ chân chính... Tự nhiên có! Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút tươi cười âm u lạnh lẽo, cực kỳ quỷ dị.
Chu Hằng vừa động trong lòng, đột nhiên nói: - Các ngươi muốn đi đào mộ phần, lấy ra thi thể hài cốt những cường giả tuyệt thế thời kỳ thượng cổ? .
Mao Thiên Ngộ không khỏi ngẩn ra, một lát sau mới cười ha hả, nói: - Lão phu không thể không thừa nhận, ngươi quả thật thực thông minh! Tốt lắm, lão phu cũng thích giao tiếp cùng người thông minh, biết tiến thối, biết lựa chọn như thế nào! .
Trong đầu Chu Hằng không khỏi hiện lên một màn vô số thượng cổ Kết Thai, Thần Anh thậm chí cường giả Hóa Thần Cảnh hóa thành hành thi, đi khắp thiên hạ, ai có thể ngăn? Hắn mặt không đổi sắc, nói: - Vậy lúc trước tại sao các ngươi phải đào lấy tim người? Còn nữa, trận chiến tranh này cũng là các ngươi tạo thành đi? .
- Nga, đó là vì luyện dược! Chiến tranh sao, hắc hắc, không có chiến tranh làm sao có thể đủ thực nghiệm tiến hành đại quy mô? Mao Thiên Ngộ không giấu giếm chút nào, dường như ăn chắc Chu Hằng
- Năng lực Quỷ Thi Tông luyện dược có thể nói đệ nhất thiên hạ, bọn họ nghiên cứu ra đan dược kéo dài thọ nguyên rất sớm, đáng tiếc, vẫn kém một chút, không có phối phương hoàn thiện chân chính đã bị Vạn Cổ Đại Đế tiêu diệt! .
- Mao gia nhận được phối phương, không ngừng tiến hành thay đổi, rốt cục đạt tới hoàn mỹ! .
Mao Thiên Ngộ đột nhiên tỏa ánh sáng trên mặt, lộ ra vẻ cuồng nhiệt: - Chỉ cần 100 vạn trái tim người sống, chiết xuất ra tinh hoa sinh mệnh trong đó, có thể luyện ra một viên Thiên Nguyên Đan, mười năm thọ nguyên! .
- Cái gì, các ngươi vì thọ nguyên mười năm, muốn giết hại trăm vạn người? Chu Hằng chân đắc phẫn nộ rồi.
- Đúng vậy, trăm vạn người mới có thể kéo dài mười năm thọ nguyên, hiệu suất này thật sự quá thấp, một khi luyện chế thất bại quá lãng phí! Mao Thiên Ngộ thở dài, lộ ra một chút vẻ tiếc hận, cũng không phải tiếc hận mạng người, mà là bởi vì lãng phí công phu!
Hắn tiếp tục nói: - Vì thế, chúng ta chọn lựa võ giả, càng là võ giả thực lực cường đại, tinh hoa sinh mệnh ẩn chứa trong trái tim người càng lớn, đồng dạng trăm vạn viên trái tim người luyện thành Thiên Nguyên Đan lại có thể kéo dài tuổi thọ trăm năm... Thậm chí mấy trăm năm! .
- Chu Hằng, ngươi có biết ý vị này như thế nào? .
- Chúng ta không cần thành tiên, có thể trường sinh bất tử! Mà cứ sống, nhất định có thể đột phá Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, cuối cùng phá hư thành tiên, chân chính không già không chết! .
- Giao ra kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn, ngươi có thể cùng hưởng trường sinh bất tử! .
- Như thế nào? .
Mao Thiên Ngộ có chút mong đợi nhìn Chu Hằng, chỉ cần Chu Hằng động tâm, đi theo hắn trở lại Mao gia, như vậy cao thủ Mao gia ra hết, tiểu tử này có thủ đoạn nghịch thiên cũng không có khả năng còn sống rời đi.
- Như thế nào cái mẹ của ngươi! Chu Hằng nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải rung lên, hắc kiếm tước ra, tay trái thì đánh ra một quyền, quyền ảnh màu vàng long trời lở đất.
- Chút tài mọn! Mao Thiên Ngộ cuốn hai tay lên, lực lượng kinh khủng cuốn lên, hóa giải hết Chu Hằng công kích, hắn hừ lạnh một tiếng - Chu Hằng, lúc trước lão phu xem qua ngươi chiến đấu với Ưng Sơn Mục Chi, ngươi cậy vào bất quá là trên người có món bảo vật hấp thu thương tổn, cùng với lợi khí Hóa Thần Cảnh tàn phá! .
Hắn chỉ chỉ đoạn kiếm màu đen trong tay Chu Hằng, trong ánh mắt hiện lên vẻ tham lam.
Đây chính là lợi khí có thể chém Thiên Quân Thần Anh Cảnh!
- Nhưng bảo vật dù sao chỉ là ngoại vật! Mao Thiên Ngộ đổi lại vẻ khinh thường - Dù có chí bảo phòng ngự cường đại mấy đi nữa cũng có hạn mức hấp thu thương tổn cao nhất, chỉ cần vượt qua, chẳng khác nào một kiện rác rưởi! .
- Lão phu chỉ cần tạo khoảng cách, không ngừng công kích, món bảo vật đó trên người ngươi tất nhiên sẽ đạt tới hạn mức hấp thu thương tổn cao nhất rất nhanh, đến lúc đó, lão phu muốn giết ngươi, chỉ cần lật tay! .
- Người trẻ tuổi, không cần bởi vì nhất thời huyết khí dâng lên làm ra chuyện vọng động! Hợp tác cùng ta Mao gia, mới là lựa chọn sáng suốt duy nhất! .
Mao Thiên Ngộ tận tình khuyên bảo, nói tới nói lui, mục tiêu của hắn vẫn là kế thừa của Tam Dương Thiên Tôn.
Chu Hằng cười ha ha, rung lên trường kiếm trong tay, thần huy đỉnh đầu chớp động, tiểu nhân màu vàng hiện lên, khí thế đáng sợ lên tận trời, hóa thành một thanh hắc kiếm, một đạo thiên long màu tím.
Tiểu nhân màu vàng cầm kiếm, ầm, liền oanh kích hướng về Mao Thiên Ngộ, con rồng một kiếm này dài đến trăm dặm, cuồn cuộn mênh mông!
Mao Thiên Ngộ tức giận, không nghĩ tới Chu Hằng không ngờ thập phần cố chấp như thế, hắn đạp không khí bay ra.
Nhưng kiếm, rồng rất dài, tiểu nhân màu vàng chỉ cần nhẹ nhàng động một cái, một kiếm một con rồng tung hoành trăm dặm, khiến cho Mao Thiên Ngộ chỉ có thể không ngừng xoay người, hiển nhiên khá chật vật.
Mao Thiên Ngộ đường đường lão tổ Kết Thai Cảnh a!
Hắn tức giận hừ một tiếng, cuối cùng triển khai phản kích, đẩy dời một chưởng đi, lực lượng mênh mông cuồn cuộn cuốn lên, oanh kích hướng về Chu Hằng.
Bởi vì khoảng cách của hai người quá xa, đã vượt ra khỏi phạm vi thần thức bao phủ, Mao Thiên Ngộ không có khả năng vận dụng Vực triển khai công kích. Nhưng lực lượng lão tổ Kết Thai Cảnh cường đại cỡ nào, một chưởng đẩy dời đi, sức lực đủ để bay trên trăm lý mới có thể hoàn toàn hao hết.
Tiểu nhân màu vàng đỉnh đầu Chu Hằng vẫn như cũ khống chế một kiếm một con rồng điên cuồng chém đối với Mao Thiên Ngộ, bản thân thì tay trái đánh quyền, tay phải dương kiếm, không yếu thế chút nào đón đánh Mao Thiên Ngộ.
Trên thực tế, khoảng cách cách xa như vậy, dù có lực lượng mạnh mấy đi nữa đánh tới đều tiêu hao rất nhiều, cộng thêm cường độ linh lực Chu Hằng gấp 360 lần Linh Hải Cảnh bình thường, muốn đỡ những công kích này hoàn toàn dễ dàng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đạo lực lượng kinh khủng cuốn qua, những người áo đen trong sơn cốc lập tức bị nghiền thành phấn!
Tuy nhiên, Chu Hằng muốn giết người Mao gia, mà Mao Thiên Ngộ cũng không để vài cái hạ nhân Khai Thiên Cảnh vào mắt, đều không thèm để ý chút nào, chỉ phát động công kích mãnh liệt hướng về đối phương.
Trải qua vài lần thử, cuối cùng Mao Thiên Ngộ tới gần đến trước người Chu Hằng trăm trượng, ở bên trong khoảng cách này, hắn có thể phát huy uy lực Vực!
Ông!
Đỉnh đầu của hắn hiện lên một cái thần thai, mơ hồ có thể từ bên trong nhìn thấy bộ dáng một cái đầu lâu, một chưởng chụp ra, linh lực dung hợp với thần thức, dẫn động ra lực công kích càng thêm đáng sợ.
Chu Hằng cười ha ha, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp bỗng nhiên hiện lên, trong nháy mắt biến thành cao trăm trượng, tản phát ra khí tức hoang thiên.
Oanh!
Lực lượng Mao Thiên Ngộ đánh vào, lại là nước chảy tấn công cự thạch, cự thạch tự nhiên không nhúc nhích tí nào, mà nước chảy chợt xẹt qua từ hai bên, không nhúc nhích một phần, không tổn thương một chút nào.
Cánh hoa hoa đào đã trả lại cho Hoặc Thiên, nhưng Chu Hằng cũng không phải không có bảo mệnh thủ đoạn, dù sao Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đã chiến một trận cùng Tẩm Huyết Thiên Quân, không cần làm như bí mật.
- Ân? Mao Thiên Ngộ lộ ra một chút vẻ kinh ngạc - Tiểu tử, bảo vật trên người ngươi thật không ít! Vẻ tham lam trong ánh mắt hắn càng đậm.
- Đáng tiếc, bảo vật ta nhiều hơn nữa cũng không liên quan tới ngươi! .
- Hừ, đợi sau khi ngươi chết, hết thảy đều về lão phu! Thần chích đầu lâu khô khốc đỉnh đầu Mao Thiên Ngộ mở miệng rộng rống giận, từng đạo hắc khí hiện lên, hóa thành vô số quỷ ảnh màu đen, quấn quanh hướng về Chu Hằng.
- Ha ha, toàn trường náo nhiệt như vậy, Chu huynh một mình độc hưởng cũng không biết xấu hổ? Trong một tiếng cười to, thân ảnh Tang Thanh Sơn ngang dài cũng hiện ra, hữu quyền đánh ra, nặng như núi lớn!
Chu Hằng cũng cười dài một tiếng, nói: - Tang huynh, chúng ta liên thủ chiến một trận!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.