Chương 1075: Áo nghĩa kiếm trận. (1)
EK
21/04/2014
Bởi vì, chính là vì chiến lực của Huyền Thiên có thể giết chết bán bộ
vương giả, Kiếm Nhân Xuân mới phải quay trở về thiên châu một lần nữa để tìm cứu binh, đối phó với Huyền Thiên, đây là lý do hắn mời ba người
Kiếm Nhân Dương.
- Ngươi chính là Huyền Thiên sao?
Trong ánh mắt của ba người Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Cơ cùng với Kiếm Nhân Dần, đột nhiên trở nên lạnh lùng nhìn về phía Huyền Thiên.
Cảm nhận được ánh mắt của ba người không thiện, ánh mắt của Huyền Thiên cũng sắc bén hơn rất nhiều, quét qua bốn người:
- Các ngươi đều là người của Kiếm gia Thiên Châu sao?
Kiếm Nhân Dần lĩnh ngộ được hai loại áo nghĩa, cũng là người lớn tuổi nhất nói:
- Tiểu tử kia, biết rõ bọn ta là người của Kiếm gia Thiên Châu rồi thì còn không mau mau cút đi!
- Còn không mau cút đi!
Kiếm Nhân Cơ cùng với Kiếm Nhân Dương cũng đồng thời quát lên đầy nghiêm nghị.
Kiếm Nhân Xuân thì chính là vẫn giữ nguyên nụ cười lạnh nhìn về phía Huyền Thiên, tuy rằng hắn biết rõ Huyền Thiên đã từng giết chết Âm Dương Giáo Chủ, thế nhưng, bốn người bọn họ mà liên thủ thì cũng chỉ có vô thượng vương giả mới có thể đánh được, cho nên cũng không thèm để Huyền Thiên vào trong mắt.
Huyền Thiên cũng quát lên một tiếng:
- To gan, biết rõ thánh đỉnh đã có chủ, bốn con chó Thiên Châu các ngươi còn dám ở đây hô loạn!
Người khác ăn nói đàng hoàng thì Huyền Thiên tự nhiên sẽ dùng ngôn ngữ đàng hoàng để đáp lai, người khác ác ngôn ác ngữ thì Huyền Thiên cũng sẽ lấy ác ngôn ác ngữ trả lại.
Cho dù là ở Thiên Châu đi nữa thì Kiếm gia cũng là đại thế lực số một ở đó, nơi mà cường giả Kiếm gia đi qua, võ giả thiên hạ ai cũng phải nhường bước.
Tuy nói ở Thiên Châu, vô thượng vương giả mới là nhân vật đỉnh tiêm, nhưng bán bộ vương giả cũng có địa vị cực cao, thập phần tôn quý, cũng là thân phận cường giả, nhưng bán bộ vương giả của Kiếm gia thì lại có địa vị không giống với người thường, vô thượng vương giả bình thường cũng không dám coi thường.
Thế nhưng, hôm nay ngay trên Thần Châu đại địa, bốn vị bán bộ vương giả của Kiếm gia lại bị người ta gọi là bốn con chó của Thiên Châu….
Ánh mắt của bốn người Kiếm Nhân Xuân, Kiếm Nhân Cơ, Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Dần đột nhiên từ lạnh lùng biến thành đằng đằng sát khí, cùng quát lên:
- Dám sỉ nhục Kiếm gia bọn ta, khắp thiên hạ này đều sẽ không còn chỗ nào chứa chấp ngươi được nữa, tiểu súc sinh - - ! Đây là do ngươi tự tìm đường chết!
Vèo vèo vèo vèo - - !
Đang lúc nói chuyện, Kiếm Nhân Xuân cùng với ba vị bán bộ vương giả khác trực tiếp bay về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh, ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên bắn ra sát khí vô hạn.
Vèo - - !
Toàn thân của Huyền Thiên bắn ra kim quang, hai cánh tay cũng biến thành màu vàng kim, bên ngoài cơ thể lơ lưng ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm thiên cấp thượng phẩm, bay xuống từ phía trên Hỗn Độn Thánh Đỉnh.
Bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, vẫn còn lưu lại hỗn độn thần khí của hắn, nhất định không thể để cho bất kỳ kẻ nào phá hỏng. cũng giống như một họa sĩ chưa vẽ xong bức tranh của mình thì sẽ dừng lại một chút, tuyệt đối không thể để cho người khác cầm bút vẽ loạn lên trên bức tranh.
Nếu như bốn vị bán bô vương giả của Kiếm gia đã không biết sống chết, nhất quyết đòi tranh đoạt Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì Huyền Thiên chỉ có thể giết chết bọn họ. Không thể để cho bọn họ cắt ngang hắn luyện hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh. Nếu không thể luyện hóa thành công thì công lao luyện hóa mười hôm nay thật đúng là mất trắng, đây là kết quả mà Huyền Thiên không muốn nhìn thấy nhất.
Huyền Thiên gia tăng thực lực tới trạng thái đỉnh phong, thực lực vô cùng cường đại. Đó là một loại uy thế khủng bố, không kém gì một vị vô thượng vương giả hàng lâm.
Uy lực của một người, nhoáng cái đã hạ thấp tất cả uy lực của bốn vị bán bộ vương giả xuống.
Huyền Thiên trên cao nhìn xuống, ánh mắt quét qua bốn vị bán bộ vương giả. Lạnh lùng nói:
- Nếu như các ngươi đã không biết sống chết thì bốn con chó Thiên Châu các ngươi liền chôn xác lại Thần Châu đi - - !
Đang lúc nói chuyện, hai tay của Huyền Thiên vừa động, bày thành kiếm thế, vung về phía bốn vị bán bộ vương giả.
Vèo vèo vèo vèo vèo - - !
Linh kiếm thiên cấp thượng phẩm bay xung quanh hắn đột nhiên bắn về phía trước, lao nhanh đâm về phía bốn người Kiếm Nhân Xuân, kiếm trận kiếm cương kia chỉ vừa mới động. bốn người kia liền cảm nhận được một cỗ kiếm khí ngập trời như sóng dậy, lao tới với khí thế phô thiên cái địa.
Uy lực cường đại tới mức khiến cho thần sắc của bốn vị bán bộ vương giả đầy vẻ kinh hãi.
Nhất là Kiếm Nhân Xuân kia, trong ánh mắt quả thật là tràn ngập vẻ không dám tin nổi. mấy tháng trước Huyền Thiên giết chết Âm Dương Giáo Chủ, vẫn là phải mượn nhờ cái bao lớn không gian bảo khí kia, mà thực lực của bản thân của Huyền Thiên cũng không kém Âm Dương Giáo Chủ là mấy. Bây giờ mới chỉ qua mấy tháng ngắn ngủn, nhưng uy lực một chiêu do Huyền Thiên đánh ra lại giống hệt như một vị vô thượng vương giả, đúng là vượt qua dự liệu của hắn quá nhiều.
Thiên cương địa sát kiếm trận đánh ra, uy lực có thể sánh được với vô thượng vương giả xuất thủ, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi, uy thế ngập trời….
Bốn vị bán bộ vương giả của Kiếm gia cả kinh, liếc mắt nhìn nhau, cùng la lên:
- Áo nghĩa kiếm trận!
Thanh âm vừa phát ra thì bốn vị bán bộ vương giả vội vàng tách ra, khoảng cách giữa bốn người đều bằng nhau, tạo thành hình tứ giác.
Vương giả thần binh trong tay Kiếm Nhân Xuân chỉ thẳng lên trời, bắn ra một đạo kiếm cương thanh quang ẩn chứa mộc thuộc tính.
Ba người Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Cơ, Kiếm Nhân Dần đồng thời cũng giơ kiếm ra đâm một kiếm lên trời, thần binh vương giả của Thiên Châu số lượng chỉ sợ không hề ít, vũ khí trong tay của bọn họ đều là vương giả thần binh, phân biệt đâm ra một đạo kiếm cương màu tráng, một đào màu đỏ, mộ đạo màu vàng.
Kiếm cương màu trắng mang theo hàn khí dày đặc, ẩn chứa thủy thuộc tính, kiếm cường màu đỏ mang theo liệt hỏa bừng bừng, ẩn chứa hỏa thuộc tính, kiếm cương màu vàng sát phạt vô hạn, ẩn chưa kim thuộc tính….
Bốn người vừa ra tay thì liền vận dụng bốn loại áo nghĩa chi lực, theo thứ tự chính là mộc chi áo nghĩa, thủy chi áo nghĩa, hỏa chi áo nghĩa, kim chi áo nghĩa…
Theo bốn loại áo nghĩa kiếm cương, hội tụ lại cùng một chỗ, đột nhiên, phong vân biến sắc, cảnh tượng trên bầu trời đại biến, một đạo long ngâm, phượng minh, hổ khiếu, quy âm đồng thời truyền ra.
Bốn loại thần thú thanh long, chu tước, bạch hổ, huyền vũ đột nhiên xuất hiện trong không trung, linh hoạt linh hiện như vật sống vậy, theo chúng nó vừa xuất hiện thì cỗ uy thế kinh khủng, phô thiên cái địa kia chẳng kém hơn Huyền Thiên chút nào.
Ánh mắt của Huyền Thiên khẽ ngẩn ra, kiếm trận này hắn biết, chính là tứ tượng tứ cực kiếm trận.
Thế nhưng, tứ tượng tứ cực kiếm trận mà bốn vị bán bộ cường giả Kiếm Nhân Xuân tạo thành so với tứ cực tứ tượng kiếm trận mà Huyền Thiên đã thấy thì phải cường đại hơn rất nhiều, cho dù là đại tứ cực kiếm trận mà hắn đã từng tu luyện qua cũng còn phải kém xa cả vạn dặm.
- Ngươi chính là Huyền Thiên sao?
Trong ánh mắt của ba người Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Cơ cùng với Kiếm Nhân Dần, đột nhiên trở nên lạnh lùng nhìn về phía Huyền Thiên.
Cảm nhận được ánh mắt của ba người không thiện, ánh mắt của Huyền Thiên cũng sắc bén hơn rất nhiều, quét qua bốn người:
- Các ngươi đều là người của Kiếm gia Thiên Châu sao?
Kiếm Nhân Dần lĩnh ngộ được hai loại áo nghĩa, cũng là người lớn tuổi nhất nói:
- Tiểu tử kia, biết rõ bọn ta là người của Kiếm gia Thiên Châu rồi thì còn không mau mau cút đi!
- Còn không mau cút đi!
Kiếm Nhân Cơ cùng với Kiếm Nhân Dương cũng đồng thời quát lên đầy nghiêm nghị.
Kiếm Nhân Xuân thì chính là vẫn giữ nguyên nụ cười lạnh nhìn về phía Huyền Thiên, tuy rằng hắn biết rõ Huyền Thiên đã từng giết chết Âm Dương Giáo Chủ, thế nhưng, bốn người bọn họ mà liên thủ thì cũng chỉ có vô thượng vương giả mới có thể đánh được, cho nên cũng không thèm để Huyền Thiên vào trong mắt.
Huyền Thiên cũng quát lên một tiếng:
- To gan, biết rõ thánh đỉnh đã có chủ, bốn con chó Thiên Châu các ngươi còn dám ở đây hô loạn!
Người khác ăn nói đàng hoàng thì Huyền Thiên tự nhiên sẽ dùng ngôn ngữ đàng hoàng để đáp lai, người khác ác ngôn ác ngữ thì Huyền Thiên cũng sẽ lấy ác ngôn ác ngữ trả lại.
Cho dù là ở Thiên Châu đi nữa thì Kiếm gia cũng là đại thế lực số một ở đó, nơi mà cường giả Kiếm gia đi qua, võ giả thiên hạ ai cũng phải nhường bước.
Tuy nói ở Thiên Châu, vô thượng vương giả mới là nhân vật đỉnh tiêm, nhưng bán bộ vương giả cũng có địa vị cực cao, thập phần tôn quý, cũng là thân phận cường giả, nhưng bán bộ vương giả của Kiếm gia thì lại có địa vị không giống với người thường, vô thượng vương giả bình thường cũng không dám coi thường.
Thế nhưng, hôm nay ngay trên Thần Châu đại địa, bốn vị bán bộ vương giả của Kiếm gia lại bị người ta gọi là bốn con chó của Thiên Châu….
Ánh mắt của bốn người Kiếm Nhân Xuân, Kiếm Nhân Cơ, Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Dần đột nhiên từ lạnh lùng biến thành đằng đằng sát khí, cùng quát lên:
- Dám sỉ nhục Kiếm gia bọn ta, khắp thiên hạ này đều sẽ không còn chỗ nào chứa chấp ngươi được nữa, tiểu súc sinh - - ! Đây là do ngươi tự tìm đường chết!
Vèo vèo vèo vèo - - !
Đang lúc nói chuyện, Kiếm Nhân Xuân cùng với ba vị bán bộ vương giả khác trực tiếp bay về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh, ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên bắn ra sát khí vô hạn.
Vèo - - !
Toàn thân của Huyền Thiên bắn ra kim quang, hai cánh tay cũng biến thành màu vàng kim, bên ngoài cơ thể lơ lưng ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm thiên cấp thượng phẩm, bay xuống từ phía trên Hỗn Độn Thánh Đỉnh.
Bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, vẫn còn lưu lại hỗn độn thần khí của hắn, nhất định không thể để cho bất kỳ kẻ nào phá hỏng. cũng giống như một họa sĩ chưa vẽ xong bức tranh của mình thì sẽ dừng lại một chút, tuyệt đối không thể để cho người khác cầm bút vẽ loạn lên trên bức tranh.
Nếu như bốn vị bán bô vương giả của Kiếm gia đã không biết sống chết, nhất quyết đòi tranh đoạt Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì Huyền Thiên chỉ có thể giết chết bọn họ. Không thể để cho bọn họ cắt ngang hắn luyện hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh. Nếu không thể luyện hóa thành công thì công lao luyện hóa mười hôm nay thật đúng là mất trắng, đây là kết quả mà Huyền Thiên không muốn nhìn thấy nhất.
Huyền Thiên gia tăng thực lực tới trạng thái đỉnh phong, thực lực vô cùng cường đại. Đó là một loại uy thế khủng bố, không kém gì một vị vô thượng vương giả hàng lâm.
Uy lực của một người, nhoáng cái đã hạ thấp tất cả uy lực của bốn vị bán bộ vương giả xuống.
Huyền Thiên trên cao nhìn xuống, ánh mắt quét qua bốn vị bán bộ vương giả. Lạnh lùng nói:
- Nếu như các ngươi đã không biết sống chết thì bốn con chó Thiên Châu các ngươi liền chôn xác lại Thần Châu đi - - !
Đang lúc nói chuyện, hai tay của Huyền Thiên vừa động, bày thành kiếm thế, vung về phía bốn vị bán bộ vương giả.
Vèo vèo vèo vèo vèo - - !
Linh kiếm thiên cấp thượng phẩm bay xung quanh hắn đột nhiên bắn về phía trước, lao nhanh đâm về phía bốn người Kiếm Nhân Xuân, kiếm trận kiếm cương kia chỉ vừa mới động. bốn người kia liền cảm nhận được một cỗ kiếm khí ngập trời như sóng dậy, lao tới với khí thế phô thiên cái địa.
Uy lực cường đại tới mức khiến cho thần sắc của bốn vị bán bộ vương giả đầy vẻ kinh hãi.
Nhất là Kiếm Nhân Xuân kia, trong ánh mắt quả thật là tràn ngập vẻ không dám tin nổi. mấy tháng trước Huyền Thiên giết chết Âm Dương Giáo Chủ, vẫn là phải mượn nhờ cái bao lớn không gian bảo khí kia, mà thực lực của bản thân của Huyền Thiên cũng không kém Âm Dương Giáo Chủ là mấy. Bây giờ mới chỉ qua mấy tháng ngắn ngủn, nhưng uy lực một chiêu do Huyền Thiên đánh ra lại giống hệt như một vị vô thượng vương giả, đúng là vượt qua dự liệu của hắn quá nhiều.
Thiên cương địa sát kiếm trận đánh ra, uy lực có thể sánh được với vô thượng vương giả xuất thủ, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi, uy thế ngập trời….
Bốn vị bán bộ vương giả của Kiếm gia cả kinh, liếc mắt nhìn nhau, cùng la lên:
- Áo nghĩa kiếm trận!
Thanh âm vừa phát ra thì bốn vị bán bộ vương giả vội vàng tách ra, khoảng cách giữa bốn người đều bằng nhau, tạo thành hình tứ giác.
Vương giả thần binh trong tay Kiếm Nhân Xuân chỉ thẳng lên trời, bắn ra một đạo kiếm cương thanh quang ẩn chứa mộc thuộc tính.
Ba người Kiếm Nhân Dương, Kiếm Nhân Cơ, Kiếm Nhân Dần đồng thời cũng giơ kiếm ra đâm một kiếm lên trời, thần binh vương giả của Thiên Châu số lượng chỉ sợ không hề ít, vũ khí trong tay của bọn họ đều là vương giả thần binh, phân biệt đâm ra một đạo kiếm cương màu tráng, một đào màu đỏ, mộ đạo màu vàng.
Kiếm cương màu trắng mang theo hàn khí dày đặc, ẩn chứa thủy thuộc tính, kiếm cường màu đỏ mang theo liệt hỏa bừng bừng, ẩn chứa hỏa thuộc tính, kiếm cương màu vàng sát phạt vô hạn, ẩn chưa kim thuộc tính….
Bốn người vừa ra tay thì liền vận dụng bốn loại áo nghĩa chi lực, theo thứ tự chính là mộc chi áo nghĩa, thủy chi áo nghĩa, hỏa chi áo nghĩa, kim chi áo nghĩa…
Theo bốn loại áo nghĩa kiếm cương, hội tụ lại cùng một chỗ, đột nhiên, phong vân biến sắc, cảnh tượng trên bầu trời đại biến, một đạo long ngâm, phượng minh, hổ khiếu, quy âm đồng thời truyền ra.
Bốn loại thần thú thanh long, chu tước, bạch hổ, huyền vũ đột nhiên xuất hiện trong không trung, linh hoạt linh hiện như vật sống vậy, theo chúng nó vừa xuất hiện thì cỗ uy thế kinh khủng, phô thiên cái địa kia chẳng kém hơn Huyền Thiên chút nào.
Ánh mắt của Huyền Thiên khẽ ngẩn ra, kiếm trận này hắn biết, chính là tứ tượng tứ cực kiếm trận.
Thế nhưng, tứ tượng tứ cực kiếm trận mà bốn vị bán bộ cường giả Kiếm Nhân Xuân tạo thành so với tứ cực tứ tượng kiếm trận mà Huyền Thiên đã thấy thì phải cường đại hơn rất nhiều, cho dù là đại tứ cực kiếm trận mà hắn đã từng tu luyện qua cũng còn phải kém xa cả vạn dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.