Chương 1276: Bá khí nghiêm nghị.
EK
07/05/2014
- Không sai! Ba điều kiện này rất tốt, Lâm gia các ngươi chết hay sống thì do chính các ngươi quyết định.
- Đáp ứng ba điều kiện này, chúng ta lập tức rời đi, không đáp ứng chúng ta để cho Lâm gia không có một ngọn cỏ, chó gà không tha!
- Hắc hắc. . . ! Không đáp ứng kết quả thì rất thê thảm ah, Thi Quỷ Môn chúng ta đang thiếu thi thể võ giả cho đệ tử thí luyện, Lâm gia các ngươi dễ dàng bổ sung.
....
Mấy vương giả đại thành của tà phái thế lực khác cũng u ám nói.
Hô hấp của Lâm Hạo Thiên trở nên dồn dập, cơ hồ muốn giận nổ phổi nhưng thực lực của đối phương quá mức cường đại, bình định Lâm gia dễ dàng, hắn dù giận dữ thế nào cũng phải nhịn lấy.
Bên cạnh Huyền Thiên, Lâm Lạc Phù mang vẻ mặt giân dữ, yêu cầu thứ ba so với chuyện giết nàng còn hơn.
- Hừ - - - - !
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn cũng cực kỳ giận giữ, lớn tiếng quát:
- Ta cũng có một cái yêu cầu, các ngươi đều nghe kỹ cho ta!
Trong lúc nói chuyện, Huyền Thiên lôi kéo Lâm Lạc Phù bay lên không trung về phía năm vị vương giả Lâm gia.
Trưởng lão, đệ tử Lâm gia tuy rằng mặt giận dữ, nhưng trong mắt đều lộ vẻ tuyệt vọng, trước mặt sáu vị vương giả đại thành hoàn toàn không có một tí tẹo thực lực phản kháng.
Chứng kiến Huyền Thiên tới, võ giả Lâm gia đều lộ ra vẻ vui mừng, nhưng sắc mặt vui mừng lập tức nhạt nhòa, Huyền Thiên tuy rằng chém giết vương giả tiểu thành cực hạn, nhưng bây giờ là đối mặt với sáu vị vương giả đại thành.
Vương giả tiểu thành cực hạn cùng vương giả đại thành cách xa nhau vương giả tiểu thành cực hạn là vương giả cảnh sơ kỳ, mà vương giả đại thành là vương giả cảnh trung kỳ. Chênh lệch rất xa, rất nhiều thiên tài vương giả bình thường thời điểm còn là vương giả tiểu thành đều có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng trở thành vương giả tiểu thành cực hạn thì không thể vượt cấp khiêu chiến vương giả đại thành.
Không có ai cho rằng, Huyền Thiên có thực lực chém giết vương giả đại thành, càng không nói đến đối phương có sáu vị vương giả đại thành.
Vì thế thần sắc võ giả Lâm gia lại biến thành tuyệt vọng.
Tốc độ Huyền Thiên rất nhanh, vừa dứt lời đã tới bên cạnh năm vị vương giả Lâm gia để cho Lâm Lạc Phù đứng ở bên cạnh phụ thân nàng. Hắn đi về phía trước vài bước, đứng đối diện hơn mười vương giả của đối phương.
- Ngươi chính là Thiên Thần?
- Là ngươi giết vương giả Tôn gia?
- Sắp chết đến nơi, ngươi còn có cái yêu cầu gì?
...
Vương giả Tôn gia, vương giả Lục Đại tà phái, nhao nhao quát.
Tay phải Huyền Thiên nâng lên ngón trỏ điểm về phía trước chỉ vương giả Tôn gia, vương giả đại thành Lục Đại tà phái từng người từng người nói:
- Ngươi, ngươi hai vương giả Tôn gia, còn ngươi nữa, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi sáu vương giả đại thành, hiện tại các ngươi quỳ xuống, thề với trời nói chuyện vây công Lâm gia cùng các ngươi thế lực sau lưng các ngươi không quan hệ, sau đó chính mình chặt bỏ đầu của mình, hôm nay việc này ta coi như không có phát sinh. Không tìm thế lực sau lưng các ngươi phiền toái, nếu không, lửa giận lão tử mà phát ra thì kiếm khí tung hoành, bất kể là Tôn gia hay là Thi Quỷ môn, Tà Nguyệt giáo, Liệt Hồn Tông, Thiên Tà Cốc, Bắc Lĩnh Miêu Gia, Vạn Xà Cốc. . .Đám vương giả các ngươi đều phải mất mạng, một tên cũng không để lại. Nếu là ta tâm tình không tốt vung mấy kiếm, trưởng lão, đệ tử tất cả thế lực lớn các ngươi cũng lên đường mà đi bán muối hết.
Đám người đứng ngoài xem yên tĩnh!
Sửng sốt!
Nghe vậy tất cả mọi người đều sửng sốt!
Vương giả Lâm gia mà nhìn Huyền Thiên, cho là mình nghe lầm!
Lâm Lạc Phù kinh ngạc nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ ra vẻ si mê, giờ phút này hình tượng Huyền Thiên trong mắt nàng vô cùng lớn, bá khí nghiêm nghị!
Võ giả Lâm gia cả đám trợn mắt há mồm, không ít người nhéo nhéo lỗ tai, không dám tin!
Về phần cường giả Lục Đại tà phái thế lực cũng nguyên một đám chịu khiếp sợ, có chút lắc lắc đầu, quả thực không thể tin được.
Một kẻ vương giả tiểu thành cực hạn dám nói lời này đối với Lục Đại tà phái thế lực.
Không nói số lượng hơn ba mươi vương giả Lục Đại tà phái thế lực rất nhiều, chỉ cần sáu vị vương giả đại thành ép tới, tất cả võ giả đều không thở nổi.
Lâm Lạc Phù thấy Huyền Thiên bá khí nghiêm nghị!
Cường giả Lục Đại tà phái thế lực thấy Huyền Thiên bị bệnh thần kinh, tâm thần phát tác, hoàn toàn chính là ngu ngốc!
Vì thế đám người như là thấy một kẻ đần, đều sửng sốt nhìn Huyền Thiên.
Thấy cường giả Lục Đại tà phái thế lực cùng hai vị vương giả Tôn gia đều sững sờ. Bàn tay Huyền Thiên vung lên quát to:
- Các ngươi vẫn còn chờ cái gì? Nếu như chờ ta động thủ, các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Câu nói thứ hai của Huyền Thiên để cho cường giả Lục Đại tà phái thế lực từ sững sờ kịp phản ứng, nguyên một đám lửa giận bành trướng, ánh mắt như kiếm trừng mắt Huyền Thiên, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Huyền Thiên giờ phút này đã bị cắt thành mảnh rồi.
- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng!
- Hắn nhất định là điên rồi, bị bị lừa đá.
- Tiểu tử, ngươi bây giờ đang mộng du sao?
- Nghe nói tiểu tử này mất ký ức, đại não có vấn đề, xem ra hoàn toàn chính xác không giả!
...
Cường giả Lục Đại tà phái nhao nhao quát to.
Huyền Thiên bước về phía trước, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người nói:
- Các ngươi đã không nỡ tự sát, ta đây chỉ có động thủ tiễn đưa các ngươi lên đường xuống hoàng tuyền. Hôm nay các ngươi đều trốn không thoát tất cả mọi người cùng lên đi, ta duy nhất một lần giết cho sạch sẽ.
- Cuồng vọng! Lão phu đến đánh nát cái tưởng tượng của ngươi, luyên thân thể của ngươi thành thi khôi.
Vương giả đại thành Thi Quỷ Môn hét lớn một tiếng, ánh mắt hướng vương giả Lục Đại tà phái quét qua:
- Các ngươi tránh hết ra, lão phu một người làm thịt hắn!
Trong lúc nói chuyện, vương giả đại thành Thi Quỷ Môn đem quan tài sau lưng của hắn cầm xuống dưới đặt ở bên cạnh.
Thi Quỷ Môn giỏi về luyện thi thuật, mỗi người đều có một thi khôi, bình thường bằng thực lực của mình. Khôi bên trong quan tài này khả năng cũng là vương giả đại thành, ít nhất cũng vương giả tiểu thành cực hạn.
Vương giả đại thành Thi Quỷ Môn cũng không có ý khai mở quan tài, thân là vương giả đại thành, hắn căn bản sẽ không tin tưởng lời Huyền Thiên đã nói. Không chỉ không muốn những người khác hỗ trợ, mà ngay cả thi khôi của hắn cũng không xài.
Một vị vương giả đại thành cường đại đến cỡ nào, võ giả ở đây đều phi thường tinh tường, cường giả Lục Đại tà phái đối với vương giả đại thành Thi Quỷ Môn phi thường tự tin, nhao nhao hướng lui về phía sau khai mở một chút khoảng cách.
- Chết - - - - !
Một giọng nói đột nhiên vang lên, xuất từ trong miệng Huyền Thiên .
Thanh âm vừa dứt, trong hư không đột nhiên hiện lên sát khí kịch liệt vô cùng, dù cho cường giả cách xa mấy ngàn thước đều cảm giác được thân thể phát lạnh.
Thân thể Huyền Thiên đột nhiên nổi lên một tia điện mang, thân thể như là một đạo thiểm điện phóng đi về phía vương giả đại thành Thi Quỷ Môn.
- Đáp ứng ba điều kiện này, chúng ta lập tức rời đi, không đáp ứng chúng ta để cho Lâm gia không có một ngọn cỏ, chó gà không tha!
- Hắc hắc. . . ! Không đáp ứng kết quả thì rất thê thảm ah, Thi Quỷ Môn chúng ta đang thiếu thi thể võ giả cho đệ tử thí luyện, Lâm gia các ngươi dễ dàng bổ sung.
....
Mấy vương giả đại thành của tà phái thế lực khác cũng u ám nói.
Hô hấp của Lâm Hạo Thiên trở nên dồn dập, cơ hồ muốn giận nổ phổi nhưng thực lực của đối phương quá mức cường đại, bình định Lâm gia dễ dàng, hắn dù giận dữ thế nào cũng phải nhịn lấy.
Bên cạnh Huyền Thiên, Lâm Lạc Phù mang vẻ mặt giân dữ, yêu cầu thứ ba so với chuyện giết nàng còn hơn.
- Hừ - - - - !
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn cũng cực kỳ giận giữ, lớn tiếng quát:
- Ta cũng có một cái yêu cầu, các ngươi đều nghe kỹ cho ta!
Trong lúc nói chuyện, Huyền Thiên lôi kéo Lâm Lạc Phù bay lên không trung về phía năm vị vương giả Lâm gia.
Trưởng lão, đệ tử Lâm gia tuy rằng mặt giận dữ, nhưng trong mắt đều lộ vẻ tuyệt vọng, trước mặt sáu vị vương giả đại thành hoàn toàn không có một tí tẹo thực lực phản kháng.
Chứng kiến Huyền Thiên tới, võ giả Lâm gia đều lộ ra vẻ vui mừng, nhưng sắc mặt vui mừng lập tức nhạt nhòa, Huyền Thiên tuy rằng chém giết vương giả tiểu thành cực hạn, nhưng bây giờ là đối mặt với sáu vị vương giả đại thành.
Vương giả tiểu thành cực hạn cùng vương giả đại thành cách xa nhau vương giả tiểu thành cực hạn là vương giả cảnh sơ kỳ, mà vương giả đại thành là vương giả cảnh trung kỳ. Chênh lệch rất xa, rất nhiều thiên tài vương giả bình thường thời điểm còn là vương giả tiểu thành đều có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng trở thành vương giả tiểu thành cực hạn thì không thể vượt cấp khiêu chiến vương giả đại thành.
Không có ai cho rằng, Huyền Thiên có thực lực chém giết vương giả đại thành, càng không nói đến đối phương có sáu vị vương giả đại thành.
Vì thế thần sắc võ giả Lâm gia lại biến thành tuyệt vọng.
Tốc độ Huyền Thiên rất nhanh, vừa dứt lời đã tới bên cạnh năm vị vương giả Lâm gia để cho Lâm Lạc Phù đứng ở bên cạnh phụ thân nàng. Hắn đi về phía trước vài bước, đứng đối diện hơn mười vương giả của đối phương.
- Ngươi chính là Thiên Thần?
- Là ngươi giết vương giả Tôn gia?
- Sắp chết đến nơi, ngươi còn có cái yêu cầu gì?
...
Vương giả Tôn gia, vương giả Lục Đại tà phái, nhao nhao quát.
Tay phải Huyền Thiên nâng lên ngón trỏ điểm về phía trước chỉ vương giả Tôn gia, vương giả đại thành Lục Đại tà phái từng người từng người nói:
- Ngươi, ngươi hai vương giả Tôn gia, còn ngươi nữa, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi sáu vương giả đại thành, hiện tại các ngươi quỳ xuống, thề với trời nói chuyện vây công Lâm gia cùng các ngươi thế lực sau lưng các ngươi không quan hệ, sau đó chính mình chặt bỏ đầu của mình, hôm nay việc này ta coi như không có phát sinh. Không tìm thế lực sau lưng các ngươi phiền toái, nếu không, lửa giận lão tử mà phát ra thì kiếm khí tung hoành, bất kể là Tôn gia hay là Thi Quỷ môn, Tà Nguyệt giáo, Liệt Hồn Tông, Thiên Tà Cốc, Bắc Lĩnh Miêu Gia, Vạn Xà Cốc. . .Đám vương giả các ngươi đều phải mất mạng, một tên cũng không để lại. Nếu là ta tâm tình không tốt vung mấy kiếm, trưởng lão, đệ tử tất cả thế lực lớn các ngươi cũng lên đường mà đi bán muối hết.
Đám người đứng ngoài xem yên tĩnh!
Sửng sốt!
Nghe vậy tất cả mọi người đều sửng sốt!
Vương giả Lâm gia mà nhìn Huyền Thiên, cho là mình nghe lầm!
Lâm Lạc Phù kinh ngạc nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ ra vẻ si mê, giờ phút này hình tượng Huyền Thiên trong mắt nàng vô cùng lớn, bá khí nghiêm nghị!
Võ giả Lâm gia cả đám trợn mắt há mồm, không ít người nhéo nhéo lỗ tai, không dám tin!
Về phần cường giả Lục Đại tà phái thế lực cũng nguyên một đám chịu khiếp sợ, có chút lắc lắc đầu, quả thực không thể tin được.
Một kẻ vương giả tiểu thành cực hạn dám nói lời này đối với Lục Đại tà phái thế lực.
Không nói số lượng hơn ba mươi vương giả Lục Đại tà phái thế lực rất nhiều, chỉ cần sáu vị vương giả đại thành ép tới, tất cả võ giả đều không thở nổi.
Lâm Lạc Phù thấy Huyền Thiên bá khí nghiêm nghị!
Cường giả Lục Đại tà phái thế lực thấy Huyền Thiên bị bệnh thần kinh, tâm thần phát tác, hoàn toàn chính là ngu ngốc!
Vì thế đám người như là thấy một kẻ đần, đều sửng sốt nhìn Huyền Thiên.
Thấy cường giả Lục Đại tà phái thế lực cùng hai vị vương giả Tôn gia đều sững sờ. Bàn tay Huyền Thiên vung lên quát to:
- Các ngươi vẫn còn chờ cái gì? Nếu như chờ ta động thủ, các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Câu nói thứ hai của Huyền Thiên để cho cường giả Lục Đại tà phái thế lực từ sững sờ kịp phản ứng, nguyên một đám lửa giận bành trướng, ánh mắt như kiếm trừng mắt Huyền Thiên, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Huyền Thiên giờ phút này đã bị cắt thành mảnh rồi.
- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng!
- Hắn nhất định là điên rồi, bị bị lừa đá.
- Tiểu tử, ngươi bây giờ đang mộng du sao?
- Nghe nói tiểu tử này mất ký ức, đại não có vấn đề, xem ra hoàn toàn chính xác không giả!
...
Cường giả Lục Đại tà phái nhao nhao quát to.
Huyền Thiên bước về phía trước, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người nói:
- Các ngươi đã không nỡ tự sát, ta đây chỉ có động thủ tiễn đưa các ngươi lên đường xuống hoàng tuyền. Hôm nay các ngươi đều trốn không thoát tất cả mọi người cùng lên đi, ta duy nhất một lần giết cho sạch sẽ.
- Cuồng vọng! Lão phu đến đánh nát cái tưởng tượng của ngươi, luyên thân thể của ngươi thành thi khôi.
Vương giả đại thành Thi Quỷ Môn hét lớn một tiếng, ánh mắt hướng vương giả Lục Đại tà phái quét qua:
- Các ngươi tránh hết ra, lão phu một người làm thịt hắn!
Trong lúc nói chuyện, vương giả đại thành Thi Quỷ Môn đem quan tài sau lưng của hắn cầm xuống dưới đặt ở bên cạnh.
Thi Quỷ Môn giỏi về luyện thi thuật, mỗi người đều có một thi khôi, bình thường bằng thực lực của mình. Khôi bên trong quan tài này khả năng cũng là vương giả đại thành, ít nhất cũng vương giả tiểu thành cực hạn.
Vương giả đại thành Thi Quỷ Môn cũng không có ý khai mở quan tài, thân là vương giả đại thành, hắn căn bản sẽ không tin tưởng lời Huyền Thiên đã nói. Không chỉ không muốn những người khác hỗ trợ, mà ngay cả thi khôi của hắn cũng không xài.
Một vị vương giả đại thành cường đại đến cỡ nào, võ giả ở đây đều phi thường tinh tường, cường giả Lục Đại tà phái đối với vương giả đại thành Thi Quỷ Môn phi thường tự tin, nhao nhao hướng lui về phía sau khai mở một chút khoảng cách.
- Chết - - - - !
Một giọng nói đột nhiên vang lên, xuất từ trong miệng Huyền Thiên .
Thanh âm vừa dứt, trong hư không đột nhiên hiện lên sát khí kịch liệt vô cùng, dù cho cường giả cách xa mấy ngàn thước đều cảm giác được thân thể phát lạnh.
Thân thể Huyền Thiên đột nhiên nổi lên một tia điện mang, thân thể như là một đạo thiểm điện phóng đi về phía vương giả đại thành Thi Quỷ Môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.