Chương 752: Bất Tử Thần Thạch. (1)
EK
25/03/2014
- Ngũ Tùng Hào!
La Khiếu Dã cũng nhịn không được lửa giận, một chưởng vỗ vào mặt bàn, đứng lên.
Ngũ Tùng Hào nhìn qua La Khiếu Dã, nói:
- Như thế nào? Lão phu nói không đúng sao? La các chủ rất uy phong ah, vỗ bàn trừng mắt, lên làm các chủ thì không biết lớn nhỏ!
- Ngươi...
La Khiếu Dã cực kỳ tức giận, nắm đấm niết nghe răng rắc, hận không thể vỗ vào mặt lão già này, chửi mẹ nó.
Mà ở đây đám thái thượng trưởng lão nhao nhao khuyên can, La Khiếu Dã mới nén lửa giận xuống.
Huyền Thiên đã từng có nguyện vọng lớn nhất là hướng Thiên cấp Đan Dược Sư của Thiên Tinh các cầm một khỏa đan dược Thiên cấp chữa kinh mạch, hôm nay nguyện vọng này ở ngay trước mặt, có thể đụng tới tay, làm cho nội tâm của hắn kích động.
Hít sâu vài hơi, Huyền Thiên ngừng kích động trong lòng, ôm quyền khom người nói:
- Đệ tử muốn một khỏa đan dược Thiên cấp chữa trị kinh mạch!
Tôn thái thượng trưởng lão là người hơn tám mươi tuổi, nói:
- Thiên cấp đan dược tuy cần rất nhiều tài liệu, hơn nữa đều thập phần trân quý, rất thưa thớt, nhưng lão phu trừ Hóa Cương Thiên Đan ra, những đan dược Thiên cấp cơ bản đều có, trị liệu kinh mạch đứt gãy ta vừa mới có một khỏa Thiên Cương Tục Cân Đan, ngươi có thể đạt được đệ nhất, khẳng định thiên tư trác tuyệt, là trụ cột tương lai của bản các, Thiên Cương Tục Cân Đan này ban thưởng cho ngươi.
- Đa tạ Thái Thượng trưởng lão!
Huyền Thiên đại hỉ nói:
- Có thể có được đan dược chữa thương này, đệ tử nhất định sẽ vì Thiên Tinh các cúc cung tận tụy, chết mới dừng!
Một khỏa Thiên Cương Tục Cân Đan, có thể trị liệu hết thương thế của Huyền Hồng, tu vị khôi phục như lúc ban đầu, đủ để hóa giải bất mãn trong nội tâm của Huyền Thiên đối với Thiên Tinh các, Đệ Nhất Công Tử đã từng có ân oán với hắn, Huyền Thiên cũng không để ý.
Tôn thái thượng trưởng lão nhấc tay lên, trống rỗng xuất hiện một hộp thuốc, xem ra hắn cũng có không gian giới chỉ, hắn nhìn qua Huyền Thiên nói:
- Thiên Tinh các là một đại gia đình, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, có chút tranh chấp không thể tránh được, nhưng cho dù như thế nào, thân là người trong đại gia đình này nên trả giá cố gắng cho đại gia đình, không nên bị chút ít tiểu tranh chấp che mờ con mắt, ngươi có thể vì Thiên Tinh các cúc cung tận tụy, lão phu cảm thấy vui mừng, có đệ tử như ngươi mới là phúc của bản các, Thiên Cương Tục Cân Đan này ngươi cầm đi đi.
Nói xong hắn ném hộp thuốc tới, hộp thuốc chậm rãi bay tới tay Huyền Thiên.
- Chậm đã - -
Hộp thuốc vừa rời khỏi tay Tôn thái thượng trưởng lão, trong lúc này một tiếng hét lớn vang lên, từ bầu trời xa xôi vọng tới.
Âm thanh này phát ra từ bóng người ở trên không trung cả ngàn mét, hắn bay tới thì khoảng cách cả ngàn mét này chỉ vài hô hấp.
Người tới là một người trẻ tuổi, tuổi chừng hai mươi hai mốt, mặc một bộ quần áo trắng, chân xuyên hóa thành trường ngoa, eo quấn một đai lưng tơ lụa, đầu đội tử kim ngọc quan, tóc bó chỉnh tề, từ đầu rủ xuống eo.
Mặt của hắn như bạch ngọc, hai mắt như kiếm, vênh váo hung hăng, mũi cao thẳng, cũng giống như mũi kiếm đâm ngược lên bầu trời, lộ ra hào quang sáng bóng, đôi môi không dày, thập phần đoan chính, tổng thể mà nói anh tuấn phi phàm, nam tử thế gian ít ai so được, phi thường ít có, so với Huyền Thiên cũng kém một chút, nhưng người này quần áo mặc lại hơn xa Huyền Thiên, ngược lại càng thêm sáng ngời, cho nên luận hấp dẫn Huyền Thiên yếu hơn.
Người này mặc trường bào tuyết trắng không nhiễm hạt bụi, chỉ có ngực thiêu hai chữ- - đệ nhất!
Nhìn người nọ cường giả năm các đềukhẽ giật mình.
Nhất là đệ tử chủ các càng xôn xao, một tiếng hô to:
- Đệ Nhất Công Tử!
Người đến cũng không phải ai khác, chính là Đệ Nhất Công Tử ở lại trong thượng cổ thần tích hai tháng qua.
Hộp thuốc Tôn thái thượng trưởng lão ném cho Huyền Thiên dùng nhu kình, hộp thuốc chậm rãi bay trên không trung, mà Đệ Nhất Công Tử xuất hiện trên không của quảng trường, hộp thuốc vừa bay được một nửa.
Đệ Nhất Công Tử không có dừng lại, thân thể như quang mang bay lên trời, vừa rồi còn ở trên không, nháy mắt đã tới trước mặt Huyền Thiên.
Hộp thuốc đang bay chậm rãi trên không trung, bị Đệ Nhất Công Tử bắt vào trong tay.
Hô - -
Trong mũi Huyền Thiên hiện ra hai đạo khói xanh, lửa giận của hắn tăng lên mãnh liệt.
- Đưa nó cho ta!
Huyền Thiên duỗi bàn tay ra, âm thanh từ trong khẽ răng nói ra.
- Lớn mật! Dám nói như vậy với Đệ Nhất Công Tử như vậy!
- Quả thực đại nghịch bất đạo, ở trước mặt Đệ Nhất Công Tử lại dám trực tiếp thò tay ra như vậy.
- Lẽ nào lại như vậy! Dám bất kính với Đệ Nhất Công Tử, vô liêm sỉ! Quá vô liêm sỉ!
...
Đệ tử chủ các thấy thế lập tức nhao nhao ồn ào, trong mắt bọn họ Đệ Nhất Công Tử quả thực chính là thiên thần, ở trước mặt Đệ Nhất Công Tử không cúi đầu là lỗi lớn.
- Đồ của Thiên Tinh các ngươi làm gì có chuyện muốn là muốn!
Đệ Nhất Công Tử xoay người lại, hai mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, nhìn vài giây lại nói tiếp:
- Ngươi lại không chết! Thật sự là vượt qua dự kiến của bổn công tử.
Trong âm thanh của Đệ Nhất Công Tử hoàn toàn không che giấu sát ý chút nào.
Huyền Thiên có thể so với Đệ Nhất Công Tử còn tới Thiên Đường Thần Điện sớm hơn, nhìn thấy Bất Tử Chi Thân, chuyện này đã phạm cấm kỵ của Đệ Nhất Công Tử, hắn có danh là đệ nhất, sao có chuyện để người khác vượt qua hắn được..
Cho nên tại Thiên Đường Thần Điện, Đệ Nhất Công Tử không chút do dự ra tay chém giết Huyền Thiên, nhìn Huyền Thiên biến mất trong Địa Ngục Ma Động, hắn cho rằng Huyền Thiên chết, lúc này mới yên lòng lại, bây giờ nhìn thấy Huyền Thiên không chết, thời khắc đó làm sát ý bộc phát.
Trong lúc đó linh quang trong đầu Đệ Nhất Công Tử lóe lên, trong Thiên Đường Thần Điện có Bất Tử Chi Thân, Huyền Thiên đã ở Địa Ngục Ma Động không chết, hơn nữa vẫn còn trốn ra ngoài được, trong Địa Ngục Ma Động ở chẳng lẽ còn võ học bí kíp?
Địa Ngục Ma Động cùng Thiên Đường Thần Điện trái ngược nhau, nếu như Địa Ngục Ma Động có được bí kíp, như vậy chắc chắn sẽ không thua kém gì Bất Tử Chi Thân!
Vèo - -
Trong đôi mắt Đệ Nhất Công Tử hiện ra một đạo tinh quang, hắn nhìn Huyền Thiên sát ý lại quá nặng thêm một phần.
Bất Tử Chi Thân là át chủ bài lớn nhất của Đệ Nhất Công Tử, hắn há có thể cho phép người khác biết, mà người này lại có thần công không kém hắn?
- Lấy ra!
Ánh mắt Huyền Thiên giống như cây kim nhọn, đón ánh mắt Đệ Nhất Công Tử nhìn qua, trong kẽ răng nói ra hai chữ.
Thiên Cương Tục Cân Đan là đan dược trị hết tương thế phụ thân Huyền Hồng, hôm nay ở ngay trước mặt, mà nguyện vọng của Huyền Thiên sắp đạt thành, đem Thiên Cương Tục Cân Đan tiếp vào trong tay lại bị Đệ Nhất Công Tử cướp đi, hy vọng của phụ thân tan vỡ trước mắt, Huyền Thiên lửa giận thế nào có thể nghĩ.
Đệ Nhất Công Tử sát khí lộ ra, thực muốn giết hắn, Huyền Thiên cho dù quỳ xuống cầu xin cũng không có tác dụng.
Nếu đã bị khi phụ xỉ nhục tới mức này, Huyền Thiên không có khả năng cầu xin tha thứ, cũng không có khả năng lui bước.
La Khiếu Dã cũng nhịn không được lửa giận, một chưởng vỗ vào mặt bàn, đứng lên.
Ngũ Tùng Hào nhìn qua La Khiếu Dã, nói:
- Như thế nào? Lão phu nói không đúng sao? La các chủ rất uy phong ah, vỗ bàn trừng mắt, lên làm các chủ thì không biết lớn nhỏ!
- Ngươi...
La Khiếu Dã cực kỳ tức giận, nắm đấm niết nghe răng rắc, hận không thể vỗ vào mặt lão già này, chửi mẹ nó.
Mà ở đây đám thái thượng trưởng lão nhao nhao khuyên can, La Khiếu Dã mới nén lửa giận xuống.
Huyền Thiên đã từng có nguyện vọng lớn nhất là hướng Thiên cấp Đan Dược Sư của Thiên Tinh các cầm một khỏa đan dược Thiên cấp chữa kinh mạch, hôm nay nguyện vọng này ở ngay trước mặt, có thể đụng tới tay, làm cho nội tâm của hắn kích động.
Hít sâu vài hơi, Huyền Thiên ngừng kích động trong lòng, ôm quyền khom người nói:
- Đệ tử muốn một khỏa đan dược Thiên cấp chữa trị kinh mạch!
Tôn thái thượng trưởng lão là người hơn tám mươi tuổi, nói:
- Thiên cấp đan dược tuy cần rất nhiều tài liệu, hơn nữa đều thập phần trân quý, rất thưa thớt, nhưng lão phu trừ Hóa Cương Thiên Đan ra, những đan dược Thiên cấp cơ bản đều có, trị liệu kinh mạch đứt gãy ta vừa mới có một khỏa Thiên Cương Tục Cân Đan, ngươi có thể đạt được đệ nhất, khẳng định thiên tư trác tuyệt, là trụ cột tương lai của bản các, Thiên Cương Tục Cân Đan này ban thưởng cho ngươi.
- Đa tạ Thái Thượng trưởng lão!
Huyền Thiên đại hỉ nói:
- Có thể có được đan dược chữa thương này, đệ tử nhất định sẽ vì Thiên Tinh các cúc cung tận tụy, chết mới dừng!
Một khỏa Thiên Cương Tục Cân Đan, có thể trị liệu hết thương thế của Huyền Hồng, tu vị khôi phục như lúc ban đầu, đủ để hóa giải bất mãn trong nội tâm của Huyền Thiên đối với Thiên Tinh các, Đệ Nhất Công Tử đã từng có ân oán với hắn, Huyền Thiên cũng không để ý.
Tôn thái thượng trưởng lão nhấc tay lên, trống rỗng xuất hiện một hộp thuốc, xem ra hắn cũng có không gian giới chỉ, hắn nhìn qua Huyền Thiên nói:
- Thiên Tinh các là một đại gia đình, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, có chút tranh chấp không thể tránh được, nhưng cho dù như thế nào, thân là người trong đại gia đình này nên trả giá cố gắng cho đại gia đình, không nên bị chút ít tiểu tranh chấp che mờ con mắt, ngươi có thể vì Thiên Tinh các cúc cung tận tụy, lão phu cảm thấy vui mừng, có đệ tử như ngươi mới là phúc của bản các, Thiên Cương Tục Cân Đan này ngươi cầm đi đi.
Nói xong hắn ném hộp thuốc tới, hộp thuốc chậm rãi bay tới tay Huyền Thiên.
- Chậm đã - -
Hộp thuốc vừa rời khỏi tay Tôn thái thượng trưởng lão, trong lúc này một tiếng hét lớn vang lên, từ bầu trời xa xôi vọng tới.
Âm thanh này phát ra từ bóng người ở trên không trung cả ngàn mét, hắn bay tới thì khoảng cách cả ngàn mét này chỉ vài hô hấp.
Người tới là một người trẻ tuổi, tuổi chừng hai mươi hai mốt, mặc một bộ quần áo trắng, chân xuyên hóa thành trường ngoa, eo quấn một đai lưng tơ lụa, đầu đội tử kim ngọc quan, tóc bó chỉnh tề, từ đầu rủ xuống eo.
Mặt của hắn như bạch ngọc, hai mắt như kiếm, vênh váo hung hăng, mũi cao thẳng, cũng giống như mũi kiếm đâm ngược lên bầu trời, lộ ra hào quang sáng bóng, đôi môi không dày, thập phần đoan chính, tổng thể mà nói anh tuấn phi phàm, nam tử thế gian ít ai so được, phi thường ít có, so với Huyền Thiên cũng kém một chút, nhưng người này quần áo mặc lại hơn xa Huyền Thiên, ngược lại càng thêm sáng ngời, cho nên luận hấp dẫn Huyền Thiên yếu hơn.
Người này mặc trường bào tuyết trắng không nhiễm hạt bụi, chỉ có ngực thiêu hai chữ- - đệ nhất!
Nhìn người nọ cường giả năm các đềukhẽ giật mình.
Nhất là đệ tử chủ các càng xôn xao, một tiếng hô to:
- Đệ Nhất Công Tử!
Người đến cũng không phải ai khác, chính là Đệ Nhất Công Tử ở lại trong thượng cổ thần tích hai tháng qua.
Hộp thuốc Tôn thái thượng trưởng lão ném cho Huyền Thiên dùng nhu kình, hộp thuốc chậm rãi bay trên không trung, mà Đệ Nhất Công Tử xuất hiện trên không của quảng trường, hộp thuốc vừa bay được một nửa.
Đệ Nhất Công Tử không có dừng lại, thân thể như quang mang bay lên trời, vừa rồi còn ở trên không, nháy mắt đã tới trước mặt Huyền Thiên.
Hộp thuốc đang bay chậm rãi trên không trung, bị Đệ Nhất Công Tử bắt vào trong tay.
Hô - -
Trong mũi Huyền Thiên hiện ra hai đạo khói xanh, lửa giận của hắn tăng lên mãnh liệt.
- Đưa nó cho ta!
Huyền Thiên duỗi bàn tay ra, âm thanh từ trong khẽ răng nói ra.
- Lớn mật! Dám nói như vậy với Đệ Nhất Công Tử như vậy!
- Quả thực đại nghịch bất đạo, ở trước mặt Đệ Nhất Công Tử lại dám trực tiếp thò tay ra như vậy.
- Lẽ nào lại như vậy! Dám bất kính với Đệ Nhất Công Tử, vô liêm sỉ! Quá vô liêm sỉ!
...
Đệ tử chủ các thấy thế lập tức nhao nhao ồn ào, trong mắt bọn họ Đệ Nhất Công Tử quả thực chính là thiên thần, ở trước mặt Đệ Nhất Công Tử không cúi đầu là lỗi lớn.
- Đồ của Thiên Tinh các ngươi làm gì có chuyện muốn là muốn!
Đệ Nhất Công Tử xoay người lại, hai mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, nhìn vài giây lại nói tiếp:
- Ngươi lại không chết! Thật sự là vượt qua dự kiến của bổn công tử.
Trong âm thanh của Đệ Nhất Công Tử hoàn toàn không che giấu sát ý chút nào.
Huyền Thiên có thể so với Đệ Nhất Công Tử còn tới Thiên Đường Thần Điện sớm hơn, nhìn thấy Bất Tử Chi Thân, chuyện này đã phạm cấm kỵ của Đệ Nhất Công Tử, hắn có danh là đệ nhất, sao có chuyện để người khác vượt qua hắn được..
Cho nên tại Thiên Đường Thần Điện, Đệ Nhất Công Tử không chút do dự ra tay chém giết Huyền Thiên, nhìn Huyền Thiên biến mất trong Địa Ngục Ma Động, hắn cho rằng Huyền Thiên chết, lúc này mới yên lòng lại, bây giờ nhìn thấy Huyền Thiên không chết, thời khắc đó làm sát ý bộc phát.
Trong lúc đó linh quang trong đầu Đệ Nhất Công Tử lóe lên, trong Thiên Đường Thần Điện có Bất Tử Chi Thân, Huyền Thiên đã ở Địa Ngục Ma Động không chết, hơn nữa vẫn còn trốn ra ngoài được, trong Địa Ngục Ma Động ở chẳng lẽ còn võ học bí kíp?
Địa Ngục Ma Động cùng Thiên Đường Thần Điện trái ngược nhau, nếu như Địa Ngục Ma Động có được bí kíp, như vậy chắc chắn sẽ không thua kém gì Bất Tử Chi Thân!
Vèo - -
Trong đôi mắt Đệ Nhất Công Tử hiện ra một đạo tinh quang, hắn nhìn Huyền Thiên sát ý lại quá nặng thêm một phần.
Bất Tử Chi Thân là át chủ bài lớn nhất của Đệ Nhất Công Tử, hắn há có thể cho phép người khác biết, mà người này lại có thần công không kém hắn?
- Lấy ra!
Ánh mắt Huyền Thiên giống như cây kim nhọn, đón ánh mắt Đệ Nhất Công Tử nhìn qua, trong kẽ răng nói ra hai chữ.
Thiên Cương Tục Cân Đan là đan dược trị hết tương thế phụ thân Huyền Hồng, hôm nay ở ngay trước mặt, mà nguyện vọng của Huyền Thiên sắp đạt thành, đem Thiên Cương Tục Cân Đan tiếp vào trong tay lại bị Đệ Nhất Công Tử cướp đi, hy vọng của phụ thân tan vỡ trước mắt, Huyền Thiên lửa giận thế nào có thể nghĩ.
Đệ Nhất Công Tử sát khí lộ ra, thực muốn giết hắn, Huyền Thiên cho dù quỳ xuống cầu xin cũng không có tác dụng.
Nếu đã bị khi phụ xỉ nhục tới mức này, Huyền Thiên không có khả năng cầu xin tha thứ, cũng không có khả năng lui bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.