Chương 404: Bí quyết chữ "dũng". (3)
EK
21/03/2014
Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái nhìn thấy Huyền Thiên, Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng ba người, hoàn hảo không tổn hao gì từ trong "Mộng Huyễn Thần Cung" đi ra, chờ mong đã lâu lập tức bộc phát, vô cùng hưng phấn.
"Mộng Huyễn Thần Cung" mở ra bao nhiêu lần, Thiên Kiếm Tông không có thu hoạch được món đồ nào, Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái chỉ có một lần có đệ tử còn sống đi ra, đối với Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái có đệ tử ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung" thì đây là đại sự kiện.
Hơn nữa theo đệ tử vương triều hạ phẩm phía nam, trừ Huyền Thiên, Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng ba người ra thì toàn quân bị diệt, vương triều trung phẩm chỉ có hai người.
Chắc hẳn ba hướng khác đệ tử vương triều hạ phẩm, trung phẩm cũng không khác lắm, tình huống này trừ Ngạo Kiếm Sơn Trang và ba vương triều thượng phẩm, toàn bộ đều tổn thất thảm trọng.
Trên thực tế mặc dù là ba vương triều thượng phẩm cũng tổn thất hơn phân nửa, may mắn là trong "Mộng Huyễn Thần Cung" tử vong không phải tử vong chân chính, nếu không thì với bất cứ tông môn gì cũng là đả kích cực lớn.
Ba người rất nhanh đi tới bên cạnh trưởng bối của mình, Huyền Thiên còn chưa mở miệng thì Vũ Chấn Khôn đã hưng phấn nói:
- Hoàng Thiên, ngươi là đệ tử của bổn môn đầu tiên còn sống đi ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", thu hoạch thế nào?
Huyền Thiên vui vẻ cười nói:
- Thắng lợi trở về!
Lăng Dật Trần đại hỉ, cười nói:
- Ha ha ha... Số mệnh của Thiên Kiếm Tông tới rồi, ha ha ha...
Rất nhanh trưởng bối Thần Đao môn, Phách Quyền Phái mang theo Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng tới nói cảm tạ.
Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng lần này thu hoạch không tệ, vượt xa thu hoạch của hai tông môn lần trước, Huyền Thiên cứu mạng của hai người, bảo toàn thu hoạch vất vả của hai người trong "Mộng Huyễn Thần Cung", đây với hai tông môn là đại ân lớn.
Trải qua "Mộng Huyễn Thần Cung" lần này, Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái ba môn xem như tình nghĩa thâm hậu.
Mỗi một lần Ngạo Kiếm Sơn Trang đi vào "Mộng Huyễn Thần Cung" đều có đại thu hoạch, lúc này đây cũng không ngoại lệ.
Ngạo Anh Khung đứng bên người Ngạo Vô Song, nói:
- Hoàng Thiên lần này khẳng định thu hoạch không ít bảo vật, không thể đánh chết hắn thật là tiếc nuối.
Ngạo Vô Song lơ đễnh cười cười, nói:
- Hắn thu hoạch nhiều hơn nữa thì có thể so sánh với thu hoạch của Ngạo Kiếm Sơn Trang sao, hào quang của hắn mạnh mẽ cũng chỉ là đom đóm, không cần quản khỉ gió hắn làm gì.
Ngạo Anh Khung có chút thận trọng nói:
- Hắn hiện tại mới tu vi Tiên Thiên cảnh bát trọng đã có thực lực đánh bại ta, thiên phú người này không thể coi thường.
Sắc mặt Ngạo Vô Song có chút cứng lại, hắn cũng là thiên tài yêu nghiệt, thời điểm Tiên Thiên cảnh bát trọng đã đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, nhưng quyết không phải là đối thủ của võ giả nửa bước chân nguyên đứng đầu.
Chỉ qua một hô hấp sắc mặt Ngạo Vô Song khôi phục bình thường, nói:
- Thiên phú tốt thì sao, cũng phải nhìn là ở nơi nào, Thiên Kiếm Tông không phải chỉ là tông môn lục phẩm sao, võ học cao nhất trong tông môn là địa giai hạ phẩm, cho dù thiên phú của hắn cao, đem võ học của Thiên Kiếm Tông luyện thấu hoàn toàn, ngày sau thành tựu cũng chỉ là Địa giai cảnh trung kỳ, lo cái gì?
Phẩm cấp võ học đối ứng với từng cảnh giới, võ học huyền giai đối ứng với Tiên Thiên cảnh, võ học địa giai đối ứng Địa giai cảnh, võ học thiên giai đối ứng Thiên giai cảnh.
Võ học mỗi giai chia thành thượng trung hạ ba cấp, tương ứng với hậu kỳ, trung kỳ, sơ kỳ.
Nếu tu vi cảnh giới vượt qua phẩm cấp võ học, độ khí khi tu luyện gia tăng gấp mười lần, mặc dù là thiên tài yêu nghiệt mà không có tâm pháp võ học, ngày sau cũng khó có thành tựu.
Thiên Kiếm Tông là tông môn lục phẩm, võ học cao nhất là địa giai hạ phẩm, Ngạo Kiếm Sơn Trang là thế lực tam phẩm, võ học cao nhất là thiên giai hạ phẩm.
Đồng dạng là thiên tài yêu nghiệt, tại Thiên Kiếm Tông chỉ đủ đột phá Địa giai cảnh, mà ở Ngạo Kiếm Sơn Trang lại có thể đột phá Thiên giai cảnh.
Hơn nữa Ngạo Kiếm Sơn Trang là ngoại môn của thế lực nhị phẩm Phách Kiếm Môn, môn hạ xuất hiện thiên tài yêu nghiệt, thời điểm võ học không đủ cho bọn họ học, còn có thể đi Phách Kiếm Môn tu luyện công pháp thiên giai trung phẩm.
Mặc dù Huyền Thiên biểu hiện ra thiên phú vượt cấp khiêu chiến, vượt qua Ngạo Vô Song, nhưng mà trong mắt Ngạo Vô Song thì Huyền Thiên chỉ là đom đóm, hào quang mạnh trong nhất thời khó mà duy trì quá lâu.
Ngạo Anh Khung nghĩ lại cũng hiểu được Ngạo Vô Song nói không sai. Bí kíp võ học là quý giá nhất, tại Thiên Kiếm Tông làm gì có võ học địa giai trung phẩm?
- Dùng thiên phú tuyệt thế của sư huynh, ngày sau đột phá Thiên giai, trở thành siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh sẽ danh chấn Bắc Vực, đó là tất nhiên, Hoàng Thiên là đom đóm, Vô Song sư huynh chính là trăng trên trời, ánh sáng đom đóm có mạnh thì làm sao tranh sáng được với trăng! Hắc hắc...
Tuy Ngạo Vô Song vẫn chưa tới mười sáu tuổi, so với Ngạo Anh Khung nhỏ hơn vài tuổi, tu vi của hai người đều là nửa bước chân nguyên cảnh, nhưng địa vị của Ngạo Vô Song hiển nhiên không phải Ngạo Anh Khung có thể so sánh.
Ngạo Anh Khung có địa vị không thấp trong Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhưng cũng phải hạ thấp thân phận của mình, hô Ngạo Vô Song là sư huynh. Có thể thấy được Ngạo Vô Song trong Ngạo Kiếm Sơn Trang là thiên tài đỉnh cấp, ngày sau có hi vọng đột phá Thiên giai cảnh, cả Ngạo Kiếm Sơn Trang, siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đối với Ngạo Anh Khung tâng bốc, Ngạo Vô Song vô cùng hưởng thụ, không khỏi dương dương tự đắc, nói:
- Đối với cả tân tú Bắc Vực thì có lẽ ta không xếp vào top ba, nhưng ở Ngạo Châu, ta không thứ nhất thì không ai có thể cả.
- - - - - - - - -
Trong đệ tử tinh anh đều từ Vô Ảnh Sơn đi xuống, sương mù nhanh chóng che kín Mộng Huyễn Thần Cung, không người nào trông thấy cái gì.
Vô Ảnh Sơn từ từ chìm vào trong đất, thời gian nửa khắc Vô Ảnh Sơn chìm vào trong đất, núi không thấy đâu, chỉ còn lại vực sâu không đáy.
Ngày chín tháng chín trồi lên mặt đất, ngày mười hai tháng mười hai chìm vào lòng đất, xuất hiện ba tháng ba ngày Vô Ảnh Sơn, Mộng Huyễn Thần Cung lần nữa biến mất, phải đợi năm mươi năm sau mới thấy mặt trời.
Lần này rời khỏi Mộng Huyễn Thần Cung, màn che rơi xuống, đặt dấu chấm than viên mãn, tất cả trưởng bối đại tông môn mang theo đệ tử quay về tông môn.
Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái ba thái thượng trưởng lão quyết định cùng đồng hành quay về, mặc dù nói Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng mười bảy vương triều ra lệnh cấm, cấm bất luận kẻ nào chặn đường người còn sống ra khỏi Mộng Huyễn Thần Cung, cướp đoạt bảo vật của bọn họ.
Nhưng mà đệ tử vương triều hạ phẩm còn sống đi ra khỏi Mộng Huyễn Thần Cung đúng là hiếm thấy, có chút tán tu thực lực võ giả cường đại, nói không chừng sẽ thử mạo hiểm.
"Mộng Huyễn Thần Cung" mở ra bao nhiêu lần, Thiên Kiếm Tông không có thu hoạch được món đồ nào, Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái chỉ có một lần có đệ tử còn sống đi ra, đối với Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái có đệ tử ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung" thì đây là đại sự kiện.
Hơn nữa theo đệ tử vương triều hạ phẩm phía nam, trừ Huyền Thiên, Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng ba người ra thì toàn quân bị diệt, vương triều trung phẩm chỉ có hai người.
Chắc hẳn ba hướng khác đệ tử vương triều hạ phẩm, trung phẩm cũng không khác lắm, tình huống này trừ Ngạo Kiếm Sơn Trang và ba vương triều thượng phẩm, toàn bộ đều tổn thất thảm trọng.
Trên thực tế mặc dù là ba vương triều thượng phẩm cũng tổn thất hơn phân nửa, may mắn là trong "Mộng Huyễn Thần Cung" tử vong không phải tử vong chân chính, nếu không thì với bất cứ tông môn gì cũng là đả kích cực lớn.
Ba người rất nhanh đi tới bên cạnh trưởng bối của mình, Huyền Thiên còn chưa mở miệng thì Vũ Chấn Khôn đã hưng phấn nói:
- Hoàng Thiên, ngươi là đệ tử của bổn môn đầu tiên còn sống đi ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", thu hoạch thế nào?
Huyền Thiên vui vẻ cười nói:
- Thắng lợi trở về!
Lăng Dật Trần đại hỉ, cười nói:
- Ha ha ha... Số mệnh của Thiên Kiếm Tông tới rồi, ha ha ha...
Rất nhanh trưởng bối Thần Đao môn, Phách Quyền Phái mang theo Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng tới nói cảm tạ.
Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng lần này thu hoạch không tệ, vượt xa thu hoạch của hai tông môn lần trước, Huyền Thiên cứu mạng của hai người, bảo toàn thu hoạch vất vả của hai người trong "Mộng Huyễn Thần Cung", đây với hai tông môn là đại ân lớn.
Trải qua "Mộng Huyễn Thần Cung" lần này, Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái ba môn xem như tình nghĩa thâm hậu.
Mỗi một lần Ngạo Kiếm Sơn Trang đi vào "Mộng Huyễn Thần Cung" đều có đại thu hoạch, lúc này đây cũng không ngoại lệ.
Ngạo Anh Khung đứng bên người Ngạo Vô Song, nói:
- Hoàng Thiên lần này khẳng định thu hoạch không ít bảo vật, không thể đánh chết hắn thật là tiếc nuối.
Ngạo Vô Song lơ đễnh cười cười, nói:
- Hắn thu hoạch nhiều hơn nữa thì có thể so sánh với thu hoạch của Ngạo Kiếm Sơn Trang sao, hào quang của hắn mạnh mẽ cũng chỉ là đom đóm, không cần quản khỉ gió hắn làm gì.
Ngạo Anh Khung có chút thận trọng nói:
- Hắn hiện tại mới tu vi Tiên Thiên cảnh bát trọng đã có thực lực đánh bại ta, thiên phú người này không thể coi thường.
Sắc mặt Ngạo Vô Song có chút cứng lại, hắn cũng là thiên tài yêu nghiệt, thời điểm Tiên Thiên cảnh bát trọng đã đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, nhưng quyết không phải là đối thủ của võ giả nửa bước chân nguyên đứng đầu.
Chỉ qua một hô hấp sắc mặt Ngạo Vô Song khôi phục bình thường, nói:
- Thiên phú tốt thì sao, cũng phải nhìn là ở nơi nào, Thiên Kiếm Tông không phải chỉ là tông môn lục phẩm sao, võ học cao nhất trong tông môn là địa giai hạ phẩm, cho dù thiên phú của hắn cao, đem võ học của Thiên Kiếm Tông luyện thấu hoàn toàn, ngày sau thành tựu cũng chỉ là Địa giai cảnh trung kỳ, lo cái gì?
Phẩm cấp võ học đối ứng với từng cảnh giới, võ học huyền giai đối ứng với Tiên Thiên cảnh, võ học địa giai đối ứng Địa giai cảnh, võ học thiên giai đối ứng Thiên giai cảnh.
Võ học mỗi giai chia thành thượng trung hạ ba cấp, tương ứng với hậu kỳ, trung kỳ, sơ kỳ.
Nếu tu vi cảnh giới vượt qua phẩm cấp võ học, độ khí khi tu luyện gia tăng gấp mười lần, mặc dù là thiên tài yêu nghiệt mà không có tâm pháp võ học, ngày sau cũng khó có thành tựu.
Thiên Kiếm Tông là tông môn lục phẩm, võ học cao nhất là địa giai hạ phẩm, Ngạo Kiếm Sơn Trang là thế lực tam phẩm, võ học cao nhất là thiên giai hạ phẩm.
Đồng dạng là thiên tài yêu nghiệt, tại Thiên Kiếm Tông chỉ đủ đột phá Địa giai cảnh, mà ở Ngạo Kiếm Sơn Trang lại có thể đột phá Thiên giai cảnh.
Hơn nữa Ngạo Kiếm Sơn Trang là ngoại môn của thế lực nhị phẩm Phách Kiếm Môn, môn hạ xuất hiện thiên tài yêu nghiệt, thời điểm võ học không đủ cho bọn họ học, còn có thể đi Phách Kiếm Môn tu luyện công pháp thiên giai trung phẩm.
Mặc dù Huyền Thiên biểu hiện ra thiên phú vượt cấp khiêu chiến, vượt qua Ngạo Vô Song, nhưng mà trong mắt Ngạo Vô Song thì Huyền Thiên chỉ là đom đóm, hào quang mạnh trong nhất thời khó mà duy trì quá lâu.
Ngạo Anh Khung nghĩ lại cũng hiểu được Ngạo Vô Song nói không sai. Bí kíp võ học là quý giá nhất, tại Thiên Kiếm Tông làm gì có võ học địa giai trung phẩm?
- Dùng thiên phú tuyệt thế của sư huynh, ngày sau đột phá Thiên giai, trở thành siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh sẽ danh chấn Bắc Vực, đó là tất nhiên, Hoàng Thiên là đom đóm, Vô Song sư huynh chính là trăng trên trời, ánh sáng đom đóm có mạnh thì làm sao tranh sáng được với trăng! Hắc hắc...
Tuy Ngạo Vô Song vẫn chưa tới mười sáu tuổi, so với Ngạo Anh Khung nhỏ hơn vài tuổi, tu vi của hai người đều là nửa bước chân nguyên cảnh, nhưng địa vị của Ngạo Vô Song hiển nhiên không phải Ngạo Anh Khung có thể so sánh.
Ngạo Anh Khung có địa vị không thấp trong Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhưng cũng phải hạ thấp thân phận của mình, hô Ngạo Vô Song là sư huynh. Có thể thấy được Ngạo Vô Song trong Ngạo Kiếm Sơn Trang là thiên tài đỉnh cấp, ngày sau có hi vọng đột phá Thiên giai cảnh, cả Ngạo Kiếm Sơn Trang, siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đối với Ngạo Anh Khung tâng bốc, Ngạo Vô Song vô cùng hưởng thụ, không khỏi dương dương tự đắc, nói:
- Đối với cả tân tú Bắc Vực thì có lẽ ta không xếp vào top ba, nhưng ở Ngạo Châu, ta không thứ nhất thì không ai có thể cả.
- - - - - - - - -
Trong đệ tử tinh anh đều từ Vô Ảnh Sơn đi xuống, sương mù nhanh chóng che kín Mộng Huyễn Thần Cung, không người nào trông thấy cái gì.
Vô Ảnh Sơn từ từ chìm vào trong đất, thời gian nửa khắc Vô Ảnh Sơn chìm vào trong đất, núi không thấy đâu, chỉ còn lại vực sâu không đáy.
Ngày chín tháng chín trồi lên mặt đất, ngày mười hai tháng mười hai chìm vào lòng đất, xuất hiện ba tháng ba ngày Vô Ảnh Sơn, Mộng Huyễn Thần Cung lần nữa biến mất, phải đợi năm mươi năm sau mới thấy mặt trời.
Lần này rời khỏi Mộng Huyễn Thần Cung, màn che rơi xuống, đặt dấu chấm than viên mãn, tất cả trưởng bối đại tông môn mang theo đệ tử quay về tông môn.
Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái ba thái thượng trưởng lão quyết định cùng đồng hành quay về, mặc dù nói Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng mười bảy vương triều ra lệnh cấm, cấm bất luận kẻ nào chặn đường người còn sống ra khỏi Mộng Huyễn Thần Cung, cướp đoạt bảo vật của bọn họ.
Nhưng mà đệ tử vương triều hạ phẩm còn sống đi ra khỏi Mộng Huyễn Thần Cung đúng là hiếm thấy, có chút tán tu thực lực võ giả cường đại, nói không chừng sẽ thử mạo hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.