Chương 867: Bối phận Chữ Thiên. (1)
EK
03/04/2014
Huyền gia ở Kinh Huyền Đảo nhiều hơn mấy đời, xem ra, khoảng cách bình
quân khi bọn họ kết hôn sinh con có lẽ là ngắn hơn Huyền gia ở thần châu một chút.
Một ngàn năm trôi qua, chênh lệch bối phận vẫn còn nằm trong năm đời cũng không tính là quá lớn, một ngàn năm quá dài, hai mươi lăm tuổi sinh con, có thể truyền tới bốn mươi đời, ba mươi tuổi sinh con thì có thể truyền ba ba đời, lúc đó thì sẽ chênh lệch cỡ bảy đời.
Huyền Dật Phong cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng đặc sắc mà ôm quyền cúi đầu với Huyền Thiên:
- Tiểu bối Huyền Dật Phong, là lót chữ Nguyệt, ra mắt Huyền Thiên tằng thúc tổ!
Con mắt của Huyền Thiên giật giật một cái, Huyền Dật Phong còn muốn lớn hơn hắn những hơn mười tuổi, cư nhiên lại là hàng tằng tôn tử của hắn, bối phận chữ Thiên của hắn ở Huyền gia Kinh Huyền Đảo này thật đúng là to như trời (Thiên) luôn.
Giang Thần Thư nhìn cảnh tưởng trước mặt, trên khuôn mặt già nua cũng lộ ra vẻ buồn cười, thầm nghĩ may mắn là Giang gia ngàn năm trước di chuyển toàn tộc, ở thần châu không còn cái Giang gia nào hết, bằng không sẽ gặp phải chuyện xấu hổ kiểu hơn kém bối phận này mất.
Huyền Thiên cười cười với vẻ cực kỳ không tự nhiên, nói:
- Ha ha… ta cảm thấy là hai nhà chúng ta cũng tách ra cả ngàn năm rồi, chuyện bối phận không cần thiết phải chia rõ như vậy làm gì, các ngươi cứ gọi ta một tiếng Thiên thiếu là được rồi.
Huyền Dật Phong nghe Huyền Thiên nói vậy thì trong lòng liền vui mừng: cứ như vậy cho lành!
Nào ngờ, lời nói tiếp theo của Huyền Chiến Khôn lại lập tức đánh tan vui mừng của Huyền Dật Phong:
- Chúng ta cùng tổ cùng tông, cho dù là có tách ra lâu hơn nữa cũng đều là người của Huyền gia, sao có thể loạn xưng bối phận, nếu như ngài thích chúng ta gọi là Thiên thiếu vậy thì ta cứ gọi ngài là Thiên thiếu thúc tổ là được rồi!
- Ha ha ha ha …!
Huyền Thiên đành chào thua, cười mấy tiếng rồi nói:
- Các người thích gọi thế nào thì cứ gọi thế ấy đi…!
…..
- Thiên thiếu thúc tổ!
- Thiên thiếu tằng thúc tổ!
- Thiên thiếu thái thúc tổ!
Không bao lâu sau. Huyền Chiến Khôn liền tổ chức cho chủ mạch Huyền gia nhận biết vị thân tộc là Huyền Thiên.
Huyền gia ở Kinh Huyền Đảo chính là hết sức hoài niệm đối với chủ tộc Huyền gia ở thần châu. Mặc dù cũng có người cảm thấy gọi một vị thiếu niên tuổi chưa tới hai mươi này là thúc tổ, tằng thúc tổ thì có hơi là lạ, cũng có điểm không muốn kêu lắm, nhưng phần lớn đều nói với vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
Huyền Thiên nhìn thấy một đống lớn lão đầu gọi hắn là thúc tổ thì khóe mắt của hắn lại không tự chủ được mà giật giật.
- Lão tổ xuất quan rồi …!
Đúng lúc đó, từ xa truyền tới một tiếng kinh hô.
Mọi người nhìn lại theo hướng phát ra thanh âm thì chỉ thấy một lão nhân gầy gò tóc trắng phơ phơ đang bước nhanh tới, phía sau còn có vài vị cường giả địa giai đi theo sau.
Vị lão giả tóc bạc cao gầy này chính là lão bất tử Huyền Qúy Thông của Huyền gia, bối phận cao hơn Huyền Chiến Khôn một vế. Chính là nhân vật thuộc hàng lão tổ.
- Qúy Thông lão tổ… !
Nhìn thấy lão giả tóc bạc đi tới, không ít vãn bối của Huyền gia cung kính gọi một tiếng.
Huyền Quý Thông, tu vi Thiên Giai cảnh bát trọng đỉnh phong, là cường giả có tu vi cao nhất trong cả Kinh Huyền Đảo này, năm nay đã chín mươi hai tuổi.
Người của chủ tộc Huyền gia ở thần châu tới, giống như là một quả bom lớn nổ ngay giữa Huyền gia Kinh Huyền Đảo, nổ tới mức kéo được lão bất tử bế quan đã lâu không xuất thế như Huyền Qúy Thông.
- Thông thúc!
- Qúy Thông thúc!
….
Một đống lớn lão nhân tránh sang một bên, nhường ra một đường cho Huyền Qúy Thông.
Huyền Thiên nhìn vị lão nhân cao gầy đầu tóc bạc trắng này. Hầu như cũng già nua hệt như Phá Quân lão tổ của Trầm gia, là một trong hai người lớn tuổi nhất mà Huyền Thiên từng thấy qua, bất quá, bọn họ tuổi tuy lớn, nhìn qua thì có vẻ già nua thật đấy, nhưng thực lực lại không thể nghi ngờ được.
- Huyền Qúy Thông, ra mắt Thiên thiếu thúc!
Huyền Qúy Thông đi tới trước mặt tất cả mọi người, ôm quyền cúi đầu với Huyền Thiên, rõ ràng là đã sớm có người bẩm báo tên tuổi cùng với bối phận của Huyền Thiên cho hắn biết.
Huyền Thiên nhìn thấy vị lão nhân còn lớn hơn ông ngoại của hắn một vế, hơn nữa lại còn là một vị cái thế cường giả Thiên Giai cảnh bát trọng đỉnh phong này lại gọi hắn là thúc. Sắc mặt của hắn lại mất tự nhiên mà giật một cái.
- Mọi người không cần phải khách khí….!
Huyền Thiên khoát tay với mọi người, ánh mắt dừng lại trên người của Huyền Qúy Thông, nói:
- Lão nhân gia, ngài ngồi đi.
Nói xong, Huyền Thiên liền đứng lên khỏi ghế gia chủ, muốn nhường cho Huyền Qúy Thông ngồi.
Huyền Qúy Thông trực tiếp đi tới ngồi xuống cái ghế kế bên, nói:
- Thiên thiếu thúc thúc ngài cứ ngồi ở đó đi, ta ngồi ở chỗ này là được rồi, nghe nói Thiên thiếu thúc thúc đã giết chết Đại Kinh thái tử, ta thật sự cảm thấy rất vui mừng, Đại Kinh thái tử còn sống một ngày thì ngày đó ta liền cảm thấy không tự tại, chỉ sợ ta vừa nhắm mắt xuôi tay thì tương lai Huyền gia lại gặp phải họa lớn trên tay Đại Kinh thái tử, bây giờ mối đại họa trong lòng này đã không còn, ta có chết cũng có thể nhắm mắt được rồi.
Huyền Thiên nói:
- Ta ở khôi lỗi thánh đảo chỉ nghe nói Kinh gia giằng co với Huyền gia, nhưng thật không thể ngờ là tình thế lại trở nên căng thẳng như nước với lửa, giằng co tới mức này, xem tình thế này thì Đại Kinh thiên triều thủy chung muốn thâu tóm Huyền gia, thống nhất cả Kinh Huyền Đảo, không phải ngươi chết thì là ta chết, không biết thực lực cụ thể của Đại Kinh thiên triều rốt cuộc là thế nào? Nếu như có thể tiêu diệt được Kinh gia thì Huyền gia liền triệt để thanh trừ được mối họa này rồi.
Huyền Qúy Thông nói:
- Nếu như không tính cường giả đỉnh tiêm của hai bên thì mặc dù Đại Kinh thiên triều chiếm cứ hai phần ba diện tích, nhưng thực lực cộng hết lại cũng không thể nào bằng được hợp chủng liên minh được, mấu chốt chính là Kinh Hoàng, tên này có chiến lực rất mạnh, mỗi lần Đại Kinh thiên triều nếm mùi thất bại thì Kinh Hoàng đều sẽ tự mình ra tay, kiếm trận sư tam thập lục kiếm quả thật vô cùng đáng sợ, tu vi của ta tuy cao hơn hắn một cảnh giới, nhưng nếu như đánh nhau thật thì căn bản cũng không phải đối thủ của hắn, cho nên, Kinh Hoàng luôn có thể thay đổi chiến cục, thực lực của Đại Kinh thiên triều có thể coi như mỗi mình Kinh Hoàng, nếu như có Kinh Hoàng thì không ai có thể địch lại, nếu như không có Kinh Hoàng ở đó thì chúng không phải là đối thủ của hợp chủng liên minh chúng ta.
Huyền Thiên gật gật đầu, nói:
- Xem ra chỉ cần giết chết Kinh Hoàng là có thể giải quyết toàn bộ vấn đề.
Huyền Qúy Thông nói:
- Chiến lực của Kinh Hoàng tuy là rất mạnh, nhưng làm người lại hết sức đề phòng cảnh giác, sợ nhất chính là chết, nếu như hắn thật sự muốn liều mạng thì ta chắc chắn không phải là đối thủ của hắn, hắn một lần xâm nhập phía nam, tiêu diệt Huyền gia cũng không phải là không có khả năng, loại người có chiến lực cực mạnh nhưng lại đặc biệt sợ chết thế này chính là không dễ gì giết được hắn đâu.
Một ngàn năm trôi qua, chênh lệch bối phận vẫn còn nằm trong năm đời cũng không tính là quá lớn, một ngàn năm quá dài, hai mươi lăm tuổi sinh con, có thể truyền tới bốn mươi đời, ba mươi tuổi sinh con thì có thể truyền ba ba đời, lúc đó thì sẽ chênh lệch cỡ bảy đời.
Huyền Dật Phong cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng đặc sắc mà ôm quyền cúi đầu với Huyền Thiên:
- Tiểu bối Huyền Dật Phong, là lót chữ Nguyệt, ra mắt Huyền Thiên tằng thúc tổ!
Con mắt của Huyền Thiên giật giật một cái, Huyền Dật Phong còn muốn lớn hơn hắn những hơn mười tuổi, cư nhiên lại là hàng tằng tôn tử của hắn, bối phận chữ Thiên của hắn ở Huyền gia Kinh Huyền Đảo này thật đúng là to như trời (Thiên) luôn.
Giang Thần Thư nhìn cảnh tưởng trước mặt, trên khuôn mặt già nua cũng lộ ra vẻ buồn cười, thầm nghĩ may mắn là Giang gia ngàn năm trước di chuyển toàn tộc, ở thần châu không còn cái Giang gia nào hết, bằng không sẽ gặp phải chuyện xấu hổ kiểu hơn kém bối phận này mất.
Huyền Thiên cười cười với vẻ cực kỳ không tự nhiên, nói:
- Ha ha… ta cảm thấy là hai nhà chúng ta cũng tách ra cả ngàn năm rồi, chuyện bối phận không cần thiết phải chia rõ như vậy làm gì, các ngươi cứ gọi ta một tiếng Thiên thiếu là được rồi.
Huyền Dật Phong nghe Huyền Thiên nói vậy thì trong lòng liền vui mừng: cứ như vậy cho lành!
Nào ngờ, lời nói tiếp theo của Huyền Chiến Khôn lại lập tức đánh tan vui mừng của Huyền Dật Phong:
- Chúng ta cùng tổ cùng tông, cho dù là có tách ra lâu hơn nữa cũng đều là người của Huyền gia, sao có thể loạn xưng bối phận, nếu như ngài thích chúng ta gọi là Thiên thiếu vậy thì ta cứ gọi ngài là Thiên thiếu thúc tổ là được rồi!
- Ha ha ha ha …!
Huyền Thiên đành chào thua, cười mấy tiếng rồi nói:
- Các người thích gọi thế nào thì cứ gọi thế ấy đi…!
…..
- Thiên thiếu thúc tổ!
- Thiên thiếu tằng thúc tổ!
- Thiên thiếu thái thúc tổ!
Không bao lâu sau. Huyền Chiến Khôn liền tổ chức cho chủ mạch Huyền gia nhận biết vị thân tộc là Huyền Thiên.
Huyền gia ở Kinh Huyền Đảo chính là hết sức hoài niệm đối với chủ tộc Huyền gia ở thần châu. Mặc dù cũng có người cảm thấy gọi một vị thiếu niên tuổi chưa tới hai mươi này là thúc tổ, tằng thúc tổ thì có hơi là lạ, cũng có điểm không muốn kêu lắm, nhưng phần lớn đều nói với vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
Huyền Thiên nhìn thấy một đống lớn lão đầu gọi hắn là thúc tổ thì khóe mắt của hắn lại không tự chủ được mà giật giật.
- Lão tổ xuất quan rồi …!
Đúng lúc đó, từ xa truyền tới một tiếng kinh hô.
Mọi người nhìn lại theo hướng phát ra thanh âm thì chỉ thấy một lão nhân gầy gò tóc trắng phơ phơ đang bước nhanh tới, phía sau còn có vài vị cường giả địa giai đi theo sau.
Vị lão giả tóc bạc cao gầy này chính là lão bất tử Huyền Qúy Thông của Huyền gia, bối phận cao hơn Huyền Chiến Khôn một vế. Chính là nhân vật thuộc hàng lão tổ.
- Qúy Thông lão tổ… !
Nhìn thấy lão giả tóc bạc đi tới, không ít vãn bối của Huyền gia cung kính gọi một tiếng.
Huyền Quý Thông, tu vi Thiên Giai cảnh bát trọng đỉnh phong, là cường giả có tu vi cao nhất trong cả Kinh Huyền Đảo này, năm nay đã chín mươi hai tuổi.
Người của chủ tộc Huyền gia ở thần châu tới, giống như là một quả bom lớn nổ ngay giữa Huyền gia Kinh Huyền Đảo, nổ tới mức kéo được lão bất tử bế quan đã lâu không xuất thế như Huyền Qúy Thông.
- Thông thúc!
- Qúy Thông thúc!
….
Một đống lớn lão nhân tránh sang một bên, nhường ra một đường cho Huyền Qúy Thông.
Huyền Thiên nhìn vị lão nhân cao gầy đầu tóc bạc trắng này. Hầu như cũng già nua hệt như Phá Quân lão tổ của Trầm gia, là một trong hai người lớn tuổi nhất mà Huyền Thiên từng thấy qua, bất quá, bọn họ tuổi tuy lớn, nhìn qua thì có vẻ già nua thật đấy, nhưng thực lực lại không thể nghi ngờ được.
- Huyền Qúy Thông, ra mắt Thiên thiếu thúc!
Huyền Qúy Thông đi tới trước mặt tất cả mọi người, ôm quyền cúi đầu với Huyền Thiên, rõ ràng là đã sớm có người bẩm báo tên tuổi cùng với bối phận của Huyền Thiên cho hắn biết.
Huyền Thiên nhìn thấy vị lão nhân còn lớn hơn ông ngoại của hắn một vế, hơn nữa lại còn là một vị cái thế cường giả Thiên Giai cảnh bát trọng đỉnh phong này lại gọi hắn là thúc. Sắc mặt của hắn lại mất tự nhiên mà giật một cái.
- Mọi người không cần phải khách khí….!
Huyền Thiên khoát tay với mọi người, ánh mắt dừng lại trên người của Huyền Qúy Thông, nói:
- Lão nhân gia, ngài ngồi đi.
Nói xong, Huyền Thiên liền đứng lên khỏi ghế gia chủ, muốn nhường cho Huyền Qúy Thông ngồi.
Huyền Qúy Thông trực tiếp đi tới ngồi xuống cái ghế kế bên, nói:
- Thiên thiếu thúc thúc ngài cứ ngồi ở đó đi, ta ngồi ở chỗ này là được rồi, nghe nói Thiên thiếu thúc thúc đã giết chết Đại Kinh thái tử, ta thật sự cảm thấy rất vui mừng, Đại Kinh thái tử còn sống một ngày thì ngày đó ta liền cảm thấy không tự tại, chỉ sợ ta vừa nhắm mắt xuôi tay thì tương lai Huyền gia lại gặp phải họa lớn trên tay Đại Kinh thái tử, bây giờ mối đại họa trong lòng này đã không còn, ta có chết cũng có thể nhắm mắt được rồi.
Huyền Thiên nói:
- Ta ở khôi lỗi thánh đảo chỉ nghe nói Kinh gia giằng co với Huyền gia, nhưng thật không thể ngờ là tình thế lại trở nên căng thẳng như nước với lửa, giằng co tới mức này, xem tình thế này thì Đại Kinh thiên triều thủy chung muốn thâu tóm Huyền gia, thống nhất cả Kinh Huyền Đảo, không phải ngươi chết thì là ta chết, không biết thực lực cụ thể của Đại Kinh thiên triều rốt cuộc là thế nào? Nếu như có thể tiêu diệt được Kinh gia thì Huyền gia liền triệt để thanh trừ được mối họa này rồi.
Huyền Qúy Thông nói:
- Nếu như không tính cường giả đỉnh tiêm của hai bên thì mặc dù Đại Kinh thiên triều chiếm cứ hai phần ba diện tích, nhưng thực lực cộng hết lại cũng không thể nào bằng được hợp chủng liên minh được, mấu chốt chính là Kinh Hoàng, tên này có chiến lực rất mạnh, mỗi lần Đại Kinh thiên triều nếm mùi thất bại thì Kinh Hoàng đều sẽ tự mình ra tay, kiếm trận sư tam thập lục kiếm quả thật vô cùng đáng sợ, tu vi của ta tuy cao hơn hắn một cảnh giới, nhưng nếu như đánh nhau thật thì căn bản cũng không phải đối thủ của hắn, cho nên, Kinh Hoàng luôn có thể thay đổi chiến cục, thực lực của Đại Kinh thiên triều có thể coi như mỗi mình Kinh Hoàng, nếu như có Kinh Hoàng thì không ai có thể địch lại, nếu như không có Kinh Hoàng ở đó thì chúng không phải là đối thủ của hợp chủng liên minh chúng ta.
Huyền Thiên gật gật đầu, nói:
- Xem ra chỉ cần giết chết Kinh Hoàng là có thể giải quyết toàn bộ vấn đề.
Huyền Qúy Thông nói:
- Chiến lực của Kinh Hoàng tuy là rất mạnh, nhưng làm người lại hết sức đề phòng cảnh giác, sợ nhất chính là chết, nếu như hắn thật sự muốn liều mạng thì ta chắc chắn không phải là đối thủ của hắn, hắn một lần xâm nhập phía nam, tiêu diệt Huyền gia cũng không phải là không có khả năng, loại người có chiến lực cực mạnh nhưng lại đặc biệt sợ chết thế này chính là không dễ gì giết được hắn đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.