Chương 337: Cao thủ hậu bối. (3)
EK
20/03/2014
Lăng Dật Trần cùng Chương Nhất Đao trực tiếp từ sân rộng phía trước đi vào trong đại điện. Võ Chấn Khôn, Huyền Thiên và năm người thì đi theo Triệu Phụng Minh đến một cái sân rộng, một cái Lôi Đài cực lớn ở phía Đông. Ở trên tòa đài cao, có không ít mấy cái bàn được đặt ở đó.
Lôi Đài kia cao hơn mười mét, chiều dài cũng phải hơn tám mươi mét, nói nó là Lôi Đài thì không bằng nói nó là một cái sân rộng, vô cùng lớn.
Ngoại trừ hướng Đông, ba hướng Nam, Tây, Bắc còn lại cũng đều có đài cao, phía trên đã có không ít võ giả có mặt ở đó, theo thứ tự là võ giả của Thần đao môn, Lăng Vân Tông, Phách Quyền Phái, phía Bắc chính là Thần đao môn làm chủ nhà. Ngoài ra có mặt nhiều nhất chính là Lăng Vân Tông ở phía Nam, Phách Quyền Phái ở phía Tây, cũng có khoảng sáu bảy người ở đó.
Hàng ngày người Kiếm Tông ở trên đài cao, còn lại tất cả võ giả ba phương đều phải nhìn lại đây.
Đám người Huyền Thiên, cũng đều nhìn về hướng ba người đó.
Huyền Thiên là nhân tài mới xuất hiện. Đối mặt với các đệ tử lợi hại của tam đại tông môn khác, chỉ nghe qua thanh danh chứ chưa từng gặp mặt, cũng không nhận ra ai. Đám người Bạch Ngọc Thiện cũng đã quen với việc như vậy, nên giới thiệu từng người cho Huyền Thiên biết.
- Bốn vị đệ tử Thần Đao môn tham gia đại hội võ theo thứ tự là Kinh Vô Bại, Kim Liệt, Tô Lập Trác, Chu Tuấn Lương. Kinh Vô Bại chính là người đứng đầu tiên bên phải, năm nay hai mươi lăm tuổi, hai năm trước bước vào tiên thiên cảnh cửu trọng, là người kế nhiệm của Thần Đao, một bộ “Phân lãng đao pháp” đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi.
- Kim Liệt chính là người mặc hắc y đứng thứ hai từ bên phải sang, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, am hiểu võ kĩ “Thương Long trọng vân đao”, hai người đằng sau theo thứ tự là Tô Lập Trác và Chu Tuấn Lương, người phía trước hai mươi lăm, phía sau hai mươi bảy, đều là tu vi tiên thiên cảnh bát trọng. Am hiểu võ kĩ theo thứ tự là “Phân Lãng đao pháp” và “Vạn Tượng đao pháp”.
- Đặc điểm của “Phân Lãng” đạo pháp chính là nhanh, đặc điểm của Thương Long trọng vân đao” chính là vũ lực, đặc điểm của “Vạn Tượng đao pháp” chính là rất khó mà phân biệt được đâu là thật đâu là giả, đây đều là huyền gia vũ kỹ thượng phẩm của Thần Đao môn, trong đó “Thương Long trọng vân đao” có xuất xứ từ “Mộng Huyễn thần cung”.
Đầu tiên Bạch Ngọc Thiện giới thiệu cho Huyền Thiên biết bốn vị đệ tử của Thần Đao môn cùng với đao pháp mà bọn họ am hiểu và đặc điểm.
Ánh mắt Huyền Thiền đảo qua trên mặt bốn người Kinh Vô Bại, Kim Liệt....trong lòng cảm khái: Thực lực của Thần Đao môn hợp lại quả nhiên cường đại, ngoại trừ Kim Liệt thì không hề có một người nào có tu vi từ tiên thiên cảnh bát trọng trở xuống cả, ngược lại tam đại tông môn lại có đến hai gã đệ tử tiên thiên cảnh thất trọng.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, ánh mắt của Bạch Ngọc Thiện chuyển hướng lên phía đài cao đối diện, giới thiệu cho hắn đệ tử Phách Quyền phái tham gia hội võ Tứ Tông.
- Phách Quyền phái chính là ở bên trong tứ đại tông môn, vai trò làm việc thấp nhất, bốn vị đệ tử tham gia hội võ theo thứ tự là Mông Thế Trùng, Hạ Cao Nghĩa, Phương Minh Triết, Từ Tắc Thành, bọn họ cũng không có nhiều chiến tích cho lắm. Nhưng mà không có chiến tích chính là bởi vì trường hợp ra tay ở ngoài công chúng là ít mà thôi, cái đó cũng không đại biểu thực lực họ yếu.
- Vị thanh niên ngồi đầu tiên chính là Mông Thế Trùng, trên mặt có một ít râu ria, đừng xem bề ngoài mà tưởng hắn đã hai bảy hai tám tuổi, trên thực tế là năm nay hắn mới hai mươi ba tuổi thôi, võ kỹ hắn tu luyện chính là “Đại Kim Cương quyền”, sức mạnh vô cùng cường đại, vô cùng mạnh không kém gì Kim Liệt cả.
- Người thứ hai chính là Hạ Cao Nghĩa, tu vi tiên thiên cảnh bát trọng, hai mươi sáu tuổi, quyền pháp tu luyện chính là “Cực Quang Liệt Không quyền”, tốc độ cực nhanh, giống như là cực quang nhanh chóng ảnh, đây chính là một loại võ kỹ cực kì lợi hại của Phách Quyền phái.
- Hai người đằng sau theo thứ tự chính là Phương Minh Triết cùng Từ Tắc Thành, hai người đều hai mươi ba tuổi, cùng là tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, võ kỹ tu luyện cũng đều là “Đại Ngũ Hành quyền”, nhưng Phương Minh Triết am hiểu “Báo Ảnh quyền” dùng tốc độ là chính, Tứ Tắc Thành am hiểu “Linh Xà quyền” dùng việc linh hoạt khéo léo là chính.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu nói:
- Thân Đao môn theo “Mộng Huyễn thần cung” đạt được võ kỹ mà chẳng lẽ Phách Quyền phái không có sao? Bổn tông có không?
Bạch Ngọc Thiện lắc đầu nói:
- Muốn thu hoạch được từ trong “Mộng Huyễn thần cung” cần phải có vận khí cùng thần Đao vương triều. Chỉ có Thần đao môn cùng Phách Quyền phái là có một lần, nên đã thu hoạch được, chính là “Thương Long trọng vân đao” của Thần Đao môn và “Bách Bộ Thần quyền” của Phách Quyền phái, độ khó khăn của những võ kỹ này không hề thấp, trong đám đệ tử hậu bối của Phách Quyền phái thì chưa nghe qua có người tu luyện “Bách Bộ Thần quyền” thành thần thoại.
Huyền Thiên suy nghĩ: Mộng Huyễn Thần cung cách năm mươi năm mới mở ra một lần, mấy trăm năm nay tứ đại tông môn của Thần Đao vương triều đều phái người tiến vào trong đó, không đến mười lần nhưng cũng có khoảng bảy tám lần rồi, nhưng chỉ có thể lấy được hai bộ huyền giai võ kỹ thượng phẩm trong “Mộng Huyễn Thần cung”, tỷ lệ thu hoạch cũng quá nhỏ.
Những nghi vấn này tạm thời được đặt ở trong lòng, ánh mắt Huyền Thiên hướng tới mấy người của Hướng Lăng Vân tông, nói:
- Bốn vị đệ tử của Hướng Lăng Vân tông thì sao? Võ kỹ am hiểu là cái gì?
Bạch Ngọc Thiện nói:
- Ngồi vị trí đại não chính là Cốc Không Minh, năm nay hai mươi bốn tuổi, tu vi tiên thiên cảnh cửu trọng, cũng giống như đệ tử bổn tông đều dùng kiếm đạo, am hiểu “Tà Phong quỷ kiếm”, kiếm pháp quỷ dị, như quỷ như yêu, rất là khó đối phó.
- Người thứ hai chính là Trọng Tu Viễn, tu vi tiên thiên cảnh bát trọng, năm nay hai mươi tám tuổi, võ kỹ am hiểu chính là “Toàn Phong ma thương”, “Toàn Phong ma thương” có được sức mạnh nhanh nhẹn, linh hoạt, lúc đối chiến phải cực kì chú ý. Người thứ ba chính là Trần Anh Kiệt, tên là Anh Kiệt nhưng tư chất lại thấp nhất trong mười sáu vị đệ tử tham gia hội võ Tứ Tông, năm nay hai mươi chín tuổi, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, am hiểu “Thiên Huyễn hư ảnh chưởng”.
- Người cuối cùng chính là Quản Chí Đồng, năm nay hai mươi lăm tuổi, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, cũng giống như Tu Viễn Nhất là đều tu luyện võ kỹ “Toàn Phong ma thương”, công lực của người này kém Tu Viễn Nhất khá xa, sẽ không tạo ra uy hiếp gì với ngươi đâu.
Ánh mắt của Huyền Thiên đạo qua trên bốn người theo sự giới thiệu của Bạch Ngọc Thiện.
Bốn vị đệ tử của lăng Vân tông nhìn thấy bọn người Huyền Thiên nhìn sang nên ánh mắt cũng nhìn tới, tuy rằng cách xa gần trăm mét nhưng cũng có thể cảm nhận được cừu thị của bốn vị đệ tử Lăng Vân tông.
Đến khi Bạch Ngọc Thiện giới thiệu xong thì bên cạnh có một bóng trắng lóe lên, Lăng Dật Trần đột nhiên xuất hiện, cùng thời khắc đó thái thượng trưởng lão của tam đại tông môn cũng đều xuất hiện tại vị trí.
Lôi Đài kia cao hơn mười mét, chiều dài cũng phải hơn tám mươi mét, nói nó là Lôi Đài thì không bằng nói nó là một cái sân rộng, vô cùng lớn.
Ngoại trừ hướng Đông, ba hướng Nam, Tây, Bắc còn lại cũng đều có đài cao, phía trên đã có không ít võ giả có mặt ở đó, theo thứ tự là võ giả của Thần đao môn, Lăng Vân Tông, Phách Quyền Phái, phía Bắc chính là Thần đao môn làm chủ nhà. Ngoài ra có mặt nhiều nhất chính là Lăng Vân Tông ở phía Nam, Phách Quyền Phái ở phía Tây, cũng có khoảng sáu bảy người ở đó.
Hàng ngày người Kiếm Tông ở trên đài cao, còn lại tất cả võ giả ba phương đều phải nhìn lại đây.
Đám người Huyền Thiên, cũng đều nhìn về hướng ba người đó.
Huyền Thiên là nhân tài mới xuất hiện. Đối mặt với các đệ tử lợi hại của tam đại tông môn khác, chỉ nghe qua thanh danh chứ chưa từng gặp mặt, cũng không nhận ra ai. Đám người Bạch Ngọc Thiện cũng đã quen với việc như vậy, nên giới thiệu từng người cho Huyền Thiên biết.
- Bốn vị đệ tử Thần Đao môn tham gia đại hội võ theo thứ tự là Kinh Vô Bại, Kim Liệt, Tô Lập Trác, Chu Tuấn Lương. Kinh Vô Bại chính là người đứng đầu tiên bên phải, năm nay hai mươi lăm tuổi, hai năm trước bước vào tiên thiên cảnh cửu trọng, là người kế nhiệm của Thần Đao, một bộ “Phân lãng đao pháp” đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi.
- Kim Liệt chính là người mặc hắc y đứng thứ hai từ bên phải sang, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, am hiểu võ kĩ “Thương Long trọng vân đao”, hai người đằng sau theo thứ tự là Tô Lập Trác và Chu Tuấn Lương, người phía trước hai mươi lăm, phía sau hai mươi bảy, đều là tu vi tiên thiên cảnh bát trọng. Am hiểu võ kĩ theo thứ tự là “Phân Lãng đao pháp” và “Vạn Tượng đao pháp”.
- Đặc điểm của “Phân Lãng” đạo pháp chính là nhanh, đặc điểm của Thương Long trọng vân đao” chính là vũ lực, đặc điểm của “Vạn Tượng đao pháp” chính là rất khó mà phân biệt được đâu là thật đâu là giả, đây đều là huyền gia vũ kỹ thượng phẩm của Thần Đao môn, trong đó “Thương Long trọng vân đao” có xuất xứ từ “Mộng Huyễn thần cung”.
Đầu tiên Bạch Ngọc Thiện giới thiệu cho Huyền Thiên biết bốn vị đệ tử của Thần Đao môn cùng với đao pháp mà bọn họ am hiểu và đặc điểm.
Ánh mắt Huyền Thiền đảo qua trên mặt bốn người Kinh Vô Bại, Kim Liệt....trong lòng cảm khái: Thực lực của Thần Đao môn hợp lại quả nhiên cường đại, ngoại trừ Kim Liệt thì không hề có một người nào có tu vi từ tiên thiên cảnh bát trọng trở xuống cả, ngược lại tam đại tông môn lại có đến hai gã đệ tử tiên thiên cảnh thất trọng.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, ánh mắt của Bạch Ngọc Thiện chuyển hướng lên phía đài cao đối diện, giới thiệu cho hắn đệ tử Phách Quyền phái tham gia hội võ Tứ Tông.
- Phách Quyền phái chính là ở bên trong tứ đại tông môn, vai trò làm việc thấp nhất, bốn vị đệ tử tham gia hội võ theo thứ tự là Mông Thế Trùng, Hạ Cao Nghĩa, Phương Minh Triết, Từ Tắc Thành, bọn họ cũng không có nhiều chiến tích cho lắm. Nhưng mà không có chiến tích chính là bởi vì trường hợp ra tay ở ngoài công chúng là ít mà thôi, cái đó cũng không đại biểu thực lực họ yếu.
- Vị thanh niên ngồi đầu tiên chính là Mông Thế Trùng, trên mặt có một ít râu ria, đừng xem bề ngoài mà tưởng hắn đã hai bảy hai tám tuổi, trên thực tế là năm nay hắn mới hai mươi ba tuổi thôi, võ kỹ hắn tu luyện chính là “Đại Kim Cương quyền”, sức mạnh vô cùng cường đại, vô cùng mạnh không kém gì Kim Liệt cả.
- Người thứ hai chính là Hạ Cao Nghĩa, tu vi tiên thiên cảnh bát trọng, hai mươi sáu tuổi, quyền pháp tu luyện chính là “Cực Quang Liệt Không quyền”, tốc độ cực nhanh, giống như là cực quang nhanh chóng ảnh, đây chính là một loại võ kỹ cực kì lợi hại của Phách Quyền phái.
- Hai người đằng sau theo thứ tự chính là Phương Minh Triết cùng Từ Tắc Thành, hai người đều hai mươi ba tuổi, cùng là tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, võ kỹ tu luyện cũng đều là “Đại Ngũ Hành quyền”, nhưng Phương Minh Triết am hiểu “Báo Ảnh quyền” dùng tốc độ là chính, Tứ Tắc Thành am hiểu “Linh Xà quyền” dùng việc linh hoạt khéo léo là chính.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu nói:
- Thân Đao môn theo “Mộng Huyễn thần cung” đạt được võ kỹ mà chẳng lẽ Phách Quyền phái không có sao? Bổn tông có không?
Bạch Ngọc Thiện lắc đầu nói:
- Muốn thu hoạch được từ trong “Mộng Huyễn thần cung” cần phải có vận khí cùng thần Đao vương triều. Chỉ có Thần đao môn cùng Phách Quyền phái là có một lần, nên đã thu hoạch được, chính là “Thương Long trọng vân đao” của Thần Đao môn và “Bách Bộ Thần quyền” của Phách Quyền phái, độ khó khăn của những võ kỹ này không hề thấp, trong đám đệ tử hậu bối của Phách Quyền phái thì chưa nghe qua có người tu luyện “Bách Bộ Thần quyền” thành thần thoại.
Huyền Thiên suy nghĩ: Mộng Huyễn Thần cung cách năm mươi năm mới mở ra một lần, mấy trăm năm nay tứ đại tông môn của Thần Đao vương triều đều phái người tiến vào trong đó, không đến mười lần nhưng cũng có khoảng bảy tám lần rồi, nhưng chỉ có thể lấy được hai bộ huyền giai võ kỹ thượng phẩm trong “Mộng Huyễn Thần cung”, tỷ lệ thu hoạch cũng quá nhỏ.
Những nghi vấn này tạm thời được đặt ở trong lòng, ánh mắt Huyền Thiên hướng tới mấy người của Hướng Lăng Vân tông, nói:
- Bốn vị đệ tử của Hướng Lăng Vân tông thì sao? Võ kỹ am hiểu là cái gì?
Bạch Ngọc Thiện nói:
- Ngồi vị trí đại não chính là Cốc Không Minh, năm nay hai mươi bốn tuổi, tu vi tiên thiên cảnh cửu trọng, cũng giống như đệ tử bổn tông đều dùng kiếm đạo, am hiểu “Tà Phong quỷ kiếm”, kiếm pháp quỷ dị, như quỷ như yêu, rất là khó đối phó.
- Người thứ hai chính là Trọng Tu Viễn, tu vi tiên thiên cảnh bát trọng, năm nay hai mươi tám tuổi, võ kỹ am hiểu chính là “Toàn Phong ma thương”, “Toàn Phong ma thương” có được sức mạnh nhanh nhẹn, linh hoạt, lúc đối chiến phải cực kì chú ý. Người thứ ba chính là Trần Anh Kiệt, tên là Anh Kiệt nhưng tư chất lại thấp nhất trong mười sáu vị đệ tử tham gia hội võ Tứ Tông, năm nay hai mươi chín tuổi, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, am hiểu “Thiên Huyễn hư ảnh chưởng”.
- Người cuối cùng chính là Quản Chí Đồng, năm nay hai mươi lăm tuổi, tu vi tiên thiên cảnh thất trọng, cũng giống như Tu Viễn Nhất là đều tu luyện võ kỹ “Toàn Phong ma thương”, công lực của người này kém Tu Viễn Nhất khá xa, sẽ không tạo ra uy hiếp gì với ngươi đâu.
Ánh mắt của Huyền Thiên đạo qua trên bốn người theo sự giới thiệu của Bạch Ngọc Thiện.
Bốn vị đệ tử của lăng Vân tông nhìn thấy bọn người Huyền Thiên nhìn sang nên ánh mắt cũng nhìn tới, tuy rằng cách xa gần trăm mét nhưng cũng có thể cảm nhận được cừu thị của bốn vị đệ tử Lăng Vân tông.
Đến khi Bạch Ngọc Thiện giới thiệu xong thì bên cạnh có một bóng trắng lóe lên, Lăng Dật Trần đột nhiên xuất hiện, cùng thời khắc đó thái thượng trưởng lão của tam đại tông môn cũng đều xuất hiện tại vị trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.