Chương 1541: Chấn động thiên hạ kinh sợ
EK
04/06/2014
Đây là một lần tổng kiếp số, kiếp số vương giả cảnh của yêu nghiệt
thiên tài tương đối nhiều, nhưng thành Hoàng giả thì chỉ có một lần tổng kiếp số, thành công chính là đã qua khảo nghiệm của Thiên Địa đại đạo.
Trong cảnh giới Hoàng giả khi thẳng cấp sẽ không có thiên kiếp, trừ phi
thành Đế mới có thiên kiếp đánh xuống, vì thế lúc này đây thiên kiếp
nhất định là kinh thiên động địa.
Trong lòng Huyền Thiên có một thanh kiếm, kiếm để sát nhân sớm đã ma luyện sắc bén, chỉ còn chờ Thành Hoàng Kiếp vừa đến, cái gì gia chủ Kiếm Đế thế gia, cái gì Hoàng giả cấp chín, kiếm quang vừa hiện cũng hóa thành vong hồn mà bị mất mạng.
Oanh -- ngay tại Huyền Thiên ăn viên linh đan 2000 năm đột nhiên đại địa chấn động, một tiếng vang cự đại tựa hồ vang lên bên tai.
Giờ khắc này võ giả toàn bộ Trung châu đều cảm thấy đại địa chấn động.
Bất quá nghe được thanh âm cũng chỉ có trăm vạn dặm phạm vi Tây Huyền Vực.
Thanh âm này vừa phát ra, trong lòng Huyền Thiên cả kinh, bản năng nghĩ tới khe hở không gian Trấn Ma Tháp tương liên ma châu bên trong Ma Giới.
- Chẳng lẽ là khe hở không gian mở rộng ra, thông đạo Trung châu và Ma Châu triệt để hình thành?
Trong lòng Huyền Thiên tuy rằng sớm biết một ngày như vậy nhưng khi nó tiến đến quả thực làm cho hắn khiếp sợ: Đại tai nạn của Trung châu đến rồi!!!
Sau khi đại địa chấn động, Trung châu đại địa, thế lực khắp nơi, vô luận là tông chủ, gia chủ hoặc là lão quái vật lánh đời hoặc là người thủ hộ cung điện, từng khối ngọc bài khắc chữ "ma" cùng một thời gian bị nghiền nát hóa thành mảnh vỡ.
Thời khắc này không biết bao nhiêu nhân vật cường đại đồng thời đứng, trong mắt lộ vẻ chấn động.
Ngọc bài chữ "ma" mang một ý nghĩa trọng đại, nó có mối liên hệ vi diệu cùng tấm lệnh bài trong tay Phong Vân Thắng.
Phong Vân Thắng trấn thủ Trấn Ma Tháp, nếu như tấm lệnh bài trong tay hắn nghiền nát, đại biểu cho Ma tộc muốn xâm lấn, cùng thời khắc đó toàn bộ lệnh bài sở hữu chữ "ma" sẽ bị nghiền nát.
- Đã bao nhiêu năm ah. . . Đã 5000 năm ah!
- Ma tộc xâm lấn, Trung châu đại địa lại nghênh đón một trường hạo kiếp, một trường hạo kiếp ah. . . !
- Ma tộc đáng chết, thật sự là âm hồn bất tán, cùng nhân tộc không chết không ngớt ah. Qua nhiều năm như thế còn muốn xâm lấn Trung châu, lúc này đây, lại đem có bao nhiêu cường giả vẫn lạc?
Ở những địa phương hẻo lảnh, nguyên một đám lão giả tóc trắng như tuyết nhìn lệnh bài có chữ "ma" bị nghiền nát mà lầm bầm lầu bầu.
Tây Huyền Vực, Tịch Dương Lâu!
Trên người Yến Cô Thành, Hoàng Phủ Hoành Quân, Vệ Thế Lân đều có một khối lệnh bài chữ "ma" nát bấy.
- Ma tộc xâm lấn?
Ba người đều tâm thần tương liên trên lệnh bài, một khi nghiền nát, liền lập tức cảm ứng, trên mặt đều xuất hiện vẻ khiếp sợ.
- Thời buổi rối loạn, thật sự là thời buổi rối loạn!
Trong ánh mắt Yến Cô Thành có vẻ hoảng sợ, Trấn Ma Tháp ở Tây Huyền Vực, mà Tịch Dương Lâu là Hoàng Phẩm Thế Lực duy nhất Tây Huyền Vực.
Một khi Ma tộc xâm lấn, nếu như trận đầu không thể đánh lui ma tộc thì Ma tộc đại quân trước tiên sẽ chiếm đánh toàn bộ Tây Huyền Vực, Tịch Dương Lâu là nơi đứng mũi chịu sào.
Vệ Thế Lân cùng Hoàng Phủ Hoành Quân ngừng tay ra, liếc nhau, trong ánh mắt đều có vẻ kinh hãi.
- Ma tộc lại ở thời điểm này xâm lấn, đại chiến ngay tại Tây Huyền Vực. Hoành Quân huynh, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Vệ Thế Lân hỏi.
Ma tộc xâm lấn là đại sự sinh tử nhân tộc, thế lực khắp nơi đều có hiệp nghị, chỉ cần khi Ma tộc xâm lấn, mặc kệ bất luận thế lực nào, mặc kệ người phương nào lúc trước có bất kỳ cừu hận lớn ra sao, cũng phải đình chỉ nội đấu, hết thảy mọi người tạm thời kết thành đồng minh, thuộc về minh hữu, chống lại Ma tộc.
Ma tộc là người từ ngoài đến, căn bản không có khả năng trở thành bằng hữu của nhân tộc hoặc là giết chết nhân tộc hoặc bắt làm tù binh trở thành nô lệ, cừu hận từ thời đại Thượng Cổ cũng đã thủy hỏa bất dung, chính là đại địch sinh tử, đại địch chủng tộc.
Yêu tộc tuy rằng cùng nhân tộc tương địch, nhưng còn có thể chung sống hoà bình, mà Ma tộc quyết không có thể nào, cả hai đến từ thế giới bất đồng. Ma tộc trời sinh có nhân tố hiếu chiến, nội bộ Ma Giới cũng bởi vì chiến đấu rối loạn, đám người căn bản không hiểu được cái gì gọi là trật tự, chỉ biết là mở rộng địa bàn, đi vào Nhân giới chỉ có thể mang đến phá hư cùng hủy diệt.
Ánh mắt Hoàng Phủ Hoành Quân lập loè, dựa theo Nhân tộc hiệp nghị, hiện tại Ma tộc xâm lấn, vô luận Huyền Thiên cùng bọn họ có cừu hận gì, từ giờ trở đi đều là minh hữu, có lẽ nắm tay giảng hòa, cộng đồng đối kháng Ma tộc.
Bất quá trong lòng Hoàng Phủ Hoành Quân không cam lòng!
Hắn đường đường là gia chủ Kiếm Đế thế gia đã tự mình xuất thủ, chỉ có diệt đi Tịch Dương Lâu, giết Huyền Thiên cướp đoạt thánh đỉnh đến mới có thể thuận theo khẩu khí đã nói, hiện tại cùng Huyền Thiên trở thành minh hữu?
Không có khả năng!
Quyết không có thể nào!
- Chúng ta ngũ đại Kiếm Đế thế gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, tổ tiên là kiếm đế, nhưng thế nhân đều nói Phong Vân Thế Gia là đệ nhất thế gia Trung châu. Hừ, dựa vào cái gì Phong Vân Thế Gia hắn đứng đầu, cũng là bởi vì Phong Vân Thế Gia chống cự Ma tộc?
- Hoàng Phủ Thế Gia chúng ta cùng Vệ gia các ngươi không có ngăn cản sao? Vì sao không ai nói chúng ta là đệ nhất thế gia? Phong Vân Thế Gia là đệ nhất thế gia thì ma giới xâm lấn, tự nhiên có người ra gánh. Phong Vân Thế Gia không phải dùng danh nghĩa thủ hộ Trung châu sao?
- Ma tộc xâm lấn rồi, trước hết để cho Phong Vân Thế Gia gánh đi, ta không tin Phong Vân Thế Gia ngay cả hai ngày đều chịu không được, chúng ta tạm thời không cần quản hắn, trước diệt đi Tịch Dương Lâu, chém Huyền Thiên, đoạt lấy thánh đỉnh vào tay. Nếu không Ma tộc cũng đánh vào Trung châu, hết thảy đều rối loạn, sau này chưa chắc thánh đỉnh đã rơi vào tay hai nhà chúng ta.
Thần sắc Hoàng Phủ Hoành Quân có chút âm tàn, những lời này hắn đương nhiên không có khả năng lớn tiếng nói, chỉ dùng hồn niệm truyền âm với Vệ Thế Lân.
- Hơn nữa, thực lực Phong Vân Thế Gia rất cường đại, tính toán thời gian, đời trước Chuẩn Đế Phong Vân Long Thành còn chưa tới đại nạn. Tuy rằng hơn 100 năm đều không có tin tức, nhưng có lẽ còn sống, đám người Phong Vân Thế Gia một môn hai Chuẩn Đế, chính dễ dàng mượn cơ hội này suy yếu thực lực, hắc hắc. . . Thế Lân huynh, ta xem chúng ta phái người trở về nói cho Chuẩn Đế lão tổ, mời đám người không nên vào chiến.
- Dùng cớ bế quan sinh tử kéo thêm mấy ngày, chỉ phái một ít đại biểu tiến đến là được, chờ Phong Vân Thế Gia bỏ mình rồi, chúng ta lại ra tay, mỗi một lần Ma tộc xâm lấn, tuy rằng chiến đấu đến kịch liệt, nhưng đều là Nhân tộc thắng lợi mà chấm dứt, đằng sau chúng ta tuy rằng vất vả chút ít, nhưng chỉ cần thắng được, Phong Vân Thế Gia đã không có Chuẩn Đế thì không cách nào tranh phong cùng chúng ta, Thế Lân huynh thấy thế nào?
Trong lòng Huyền Thiên có một thanh kiếm, kiếm để sát nhân sớm đã ma luyện sắc bén, chỉ còn chờ Thành Hoàng Kiếp vừa đến, cái gì gia chủ Kiếm Đế thế gia, cái gì Hoàng giả cấp chín, kiếm quang vừa hiện cũng hóa thành vong hồn mà bị mất mạng.
Oanh -- ngay tại Huyền Thiên ăn viên linh đan 2000 năm đột nhiên đại địa chấn động, một tiếng vang cự đại tựa hồ vang lên bên tai.
Giờ khắc này võ giả toàn bộ Trung châu đều cảm thấy đại địa chấn động.
Bất quá nghe được thanh âm cũng chỉ có trăm vạn dặm phạm vi Tây Huyền Vực.
Thanh âm này vừa phát ra, trong lòng Huyền Thiên cả kinh, bản năng nghĩ tới khe hở không gian Trấn Ma Tháp tương liên ma châu bên trong Ma Giới.
- Chẳng lẽ là khe hở không gian mở rộng ra, thông đạo Trung châu và Ma Châu triệt để hình thành?
Trong lòng Huyền Thiên tuy rằng sớm biết một ngày như vậy nhưng khi nó tiến đến quả thực làm cho hắn khiếp sợ: Đại tai nạn của Trung châu đến rồi!!!
Sau khi đại địa chấn động, Trung châu đại địa, thế lực khắp nơi, vô luận là tông chủ, gia chủ hoặc là lão quái vật lánh đời hoặc là người thủ hộ cung điện, từng khối ngọc bài khắc chữ "ma" cùng một thời gian bị nghiền nát hóa thành mảnh vỡ.
Thời khắc này không biết bao nhiêu nhân vật cường đại đồng thời đứng, trong mắt lộ vẻ chấn động.
Ngọc bài chữ "ma" mang một ý nghĩa trọng đại, nó có mối liên hệ vi diệu cùng tấm lệnh bài trong tay Phong Vân Thắng.
Phong Vân Thắng trấn thủ Trấn Ma Tháp, nếu như tấm lệnh bài trong tay hắn nghiền nát, đại biểu cho Ma tộc muốn xâm lấn, cùng thời khắc đó toàn bộ lệnh bài sở hữu chữ "ma" sẽ bị nghiền nát.
- Đã bao nhiêu năm ah. . . Đã 5000 năm ah!
- Ma tộc xâm lấn, Trung châu đại địa lại nghênh đón một trường hạo kiếp, một trường hạo kiếp ah. . . !
- Ma tộc đáng chết, thật sự là âm hồn bất tán, cùng nhân tộc không chết không ngớt ah. Qua nhiều năm như thế còn muốn xâm lấn Trung châu, lúc này đây, lại đem có bao nhiêu cường giả vẫn lạc?
Ở những địa phương hẻo lảnh, nguyên một đám lão giả tóc trắng như tuyết nhìn lệnh bài có chữ "ma" bị nghiền nát mà lầm bầm lầu bầu.
Tây Huyền Vực, Tịch Dương Lâu!
Trên người Yến Cô Thành, Hoàng Phủ Hoành Quân, Vệ Thế Lân đều có một khối lệnh bài chữ "ma" nát bấy.
- Ma tộc xâm lấn?
Ba người đều tâm thần tương liên trên lệnh bài, một khi nghiền nát, liền lập tức cảm ứng, trên mặt đều xuất hiện vẻ khiếp sợ.
- Thời buổi rối loạn, thật sự là thời buổi rối loạn!
Trong ánh mắt Yến Cô Thành có vẻ hoảng sợ, Trấn Ma Tháp ở Tây Huyền Vực, mà Tịch Dương Lâu là Hoàng Phẩm Thế Lực duy nhất Tây Huyền Vực.
Một khi Ma tộc xâm lấn, nếu như trận đầu không thể đánh lui ma tộc thì Ma tộc đại quân trước tiên sẽ chiếm đánh toàn bộ Tây Huyền Vực, Tịch Dương Lâu là nơi đứng mũi chịu sào.
Vệ Thế Lân cùng Hoàng Phủ Hoành Quân ngừng tay ra, liếc nhau, trong ánh mắt đều có vẻ kinh hãi.
- Ma tộc lại ở thời điểm này xâm lấn, đại chiến ngay tại Tây Huyền Vực. Hoành Quân huynh, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Vệ Thế Lân hỏi.
Ma tộc xâm lấn là đại sự sinh tử nhân tộc, thế lực khắp nơi đều có hiệp nghị, chỉ cần khi Ma tộc xâm lấn, mặc kệ bất luận thế lực nào, mặc kệ người phương nào lúc trước có bất kỳ cừu hận lớn ra sao, cũng phải đình chỉ nội đấu, hết thảy mọi người tạm thời kết thành đồng minh, thuộc về minh hữu, chống lại Ma tộc.
Ma tộc là người từ ngoài đến, căn bản không có khả năng trở thành bằng hữu của nhân tộc hoặc là giết chết nhân tộc hoặc bắt làm tù binh trở thành nô lệ, cừu hận từ thời đại Thượng Cổ cũng đã thủy hỏa bất dung, chính là đại địch sinh tử, đại địch chủng tộc.
Yêu tộc tuy rằng cùng nhân tộc tương địch, nhưng còn có thể chung sống hoà bình, mà Ma tộc quyết không có thể nào, cả hai đến từ thế giới bất đồng. Ma tộc trời sinh có nhân tố hiếu chiến, nội bộ Ma Giới cũng bởi vì chiến đấu rối loạn, đám người căn bản không hiểu được cái gì gọi là trật tự, chỉ biết là mở rộng địa bàn, đi vào Nhân giới chỉ có thể mang đến phá hư cùng hủy diệt.
Ánh mắt Hoàng Phủ Hoành Quân lập loè, dựa theo Nhân tộc hiệp nghị, hiện tại Ma tộc xâm lấn, vô luận Huyền Thiên cùng bọn họ có cừu hận gì, từ giờ trở đi đều là minh hữu, có lẽ nắm tay giảng hòa, cộng đồng đối kháng Ma tộc.
Bất quá trong lòng Hoàng Phủ Hoành Quân không cam lòng!
Hắn đường đường là gia chủ Kiếm Đế thế gia đã tự mình xuất thủ, chỉ có diệt đi Tịch Dương Lâu, giết Huyền Thiên cướp đoạt thánh đỉnh đến mới có thể thuận theo khẩu khí đã nói, hiện tại cùng Huyền Thiên trở thành minh hữu?
Không có khả năng!
Quyết không có thể nào!
- Chúng ta ngũ đại Kiếm Đế thế gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, tổ tiên là kiếm đế, nhưng thế nhân đều nói Phong Vân Thế Gia là đệ nhất thế gia Trung châu. Hừ, dựa vào cái gì Phong Vân Thế Gia hắn đứng đầu, cũng là bởi vì Phong Vân Thế Gia chống cự Ma tộc?
- Hoàng Phủ Thế Gia chúng ta cùng Vệ gia các ngươi không có ngăn cản sao? Vì sao không ai nói chúng ta là đệ nhất thế gia? Phong Vân Thế Gia là đệ nhất thế gia thì ma giới xâm lấn, tự nhiên có người ra gánh. Phong Vân Thế Gia không phải dùng danh nghĩa thủ hộ Trung châu sao?
- Ma tộc xâm lấn rồi, trước hết để cho Phong Vân Thế Gia gánh đi, ta không tin Phong Vân Thế Gia ngay cả hai ngày đều chịu không được, chúng ta tạm thời không cần quản hắn, trước diệt đi Tịch Dương Lâu, chém Huyền Thiên, đoạt lấy thánh đỉnh vào tay. Nếu không Ma tộc cũng đánh vào Trung châu, hết thảy đều rối loạn, sau này chưa chắc thánh đỉnh đã rơi vào tay hai nhà chúng ta.
Thần sắc Hoàng Phủ Hoành Quân có chút âm tàn, những lời này hắn đương nhiên không có khả năng lớn tiếng nói, chỉ dùng hồn niệm truyền âm với Vệ Thế Lân.
- Hơn nữa, thực lực Phong Vân Thế Gia rất cường đại, tính toán thời gian, đời trước Chuẩn Đế Phong Vân Long Thành còn chưa tới đại nạn. Tuy rằng hơn 100 năm đều không có tin tức, nhưng có lẽ còn sống, đám người Phong Vân Thế Gia một môn hai Chuẩn Đế, chính dễ dàng mượn cơ hội này suy yếu thực lực, hắc hắc. . . Thế Lân huynh, ta xem chúng ta phái người trở về nói cho Chuẩn Đế lão tổ, mời đám người không nên vào chiến.
- Dùng cớ bế quan sinh tử kéo thêm mấy ngày, chỉ phái một ít đại biểu tiến đến là được, chờ Phong Vân Thế Gia bỏ mình rồi, chúng ta lại ra tay, mỗi một lần Ma tộc xâm lấn, tuy rằng chiến đấu đến kịch liệt, nhưng đều là Nhân tộc thắng lợi mà chấm dứt, đằng sau chúng ta tuy rằng vất vả chút ít, nhưng chỉ cần thắng được, Phong Vân Thế Gia đã không có Chuẩn Đế thì không cách nào tranh phong cùng chúng ta, Thế Lân huynh thấy thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.