Chương 1350: Chuẩn Hoàng bị thương. (2)
EK
12/05/2014
Trúng một lần, trong lòng Hắc y nhân Chuẩn Hoàng đã sớm có chuẩn bị,
nhất cử nhất động của Huyền Thiên đều ở trong tầm mắt của hắn.
Hỗn Độn Kiếm Khí vừa mới chém tới, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng liền đã phản ứng phản ứng, thân thể hắn đột nhiên giống như lá rụng phiêu đãng.
Hưu...! Hỗn Độn Kiếm Khí từ bên cạnh Hắc y nhân Chuẩn Hoàng chém qua, hầu như huyền diệu khó giải thích, trong sát na đó, bị Hắc y nhân Chuẩn Hoàng tránh thoát.
Sau đó, thân thể Hắc y nhân Chuẩn Hoàng hóa thành một đường thẳng, lại đột nhiên hướng phía mặt đất hạ xuống, lại khiến công kích của tiểu Hổ thất bại.
Xôn xao.....!
Phía dưới truyền đến thanh âm một đạo bọt nước bắn ra, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng rơi vào trong một dòng sông giữa hai ngọn núi.
Tiểu Hổ phản ứng cực nhanh, một kích thất bại, nhất thời chuyển biến phương hướng, đồng dạng đáp xuống, trong nháy mắt hạ xuống, lại hoa một tiếng vang lên, tiểu Hổ cũng lao vào trong sông nhỏ.
Thế nhưng, tiểu Hổ vồ hụt, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng rơi vào giữa sông, nhất thời mất đi hình bóng.
Huyền Thiên Hoàng Đạo Thiên Nhãn đảo qua chỉ thấy trong nước một đạo quang mang, lại đột nhiên xẹt qua. Hắn theo phương hướng quang mang biến mất nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài hơn ba mươi dặm, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng lại đột nhiên phóng lên cao.
Hắc y nhân Chuẩn Hoàng thực lực cường đại, Hỗn Độn Thánh Đỉnh trói buộc hư không, hắn đều có thể cưỡng ép nghiền nát, đối với Thủy Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ lại cực kỳ tinh thâm, đạt được cường độ tứ giai.
Vừa vào trong nước, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng lực lượng so với tại không trung còn cường đại hơn. Ở trong nước năng lực độn hành, so với tại không trung càng mạnh hơn. Do đó, đột phá trói buộc của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đạt được hiệu quả thuấn di cự ly xa.
Đương nhiên, ở trong nước mới thuấn di hơn ba mươi dặm, Hỗn Độn Thánh Đỉnh vẫn là hạn chế thật lớn hiệu quả thuấn di của Hắc y nhân Chuẩn Hoàng, bằng không, trong nháy mắt Hắc y nhân Chuẩn Hoàng chí ít đã ở ngoài hai trăm dặm rồi.
Trong nháy mắt Chuẩn Hoàng xuất hiện ở ngoài hơn ba mươi dặm, sau đó biến mất không thấy, lại tiến hành thuấn di, triệt để ly khai phạm vi tầm nhìn của Huyền Thiên.
- Hổ tê....!
Tiểu Hổ thân thể hóa nhỏ lại, bay tới đầu vai của Huyền Thiên, quay về phía phương hướng Hắc y nhân Chuẩn Hoàng biến mất, phát sinh một tiếng rống giận không cam lòng.
Huyền Thiên vỗ vỗ đầu tiểu Hổ, tâm tình tiểu Hổ rất nhanh bình tĩnh trở lại, không qua bao nhiêu lâu, liền hoàn toàn mất đi bộ dáng hung ác độc địa, biến thành một con mèo nhỏ ôn thuần.
Huyền Thiên nhìn phương hướng Hắc y nhân Chuẩn Hoàng biến mất, kinh ngạc ngẩn người.
Một vị Chuẩn Hoàng tới giết hắn, không ngờ lại dấu đầu lộ đuôi.
Đối với thân phận người này, Huyền Thiên thập phần hiếu kỳ.
Huyền Thiên bài trừ Kiếm Vô Ảnh, cùng với Chuẩn Hoàng của Âm La Tông và Ám Nguyệt giáo.
Hắn chém giết Kiếm Thượng Tiệm, cùng Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo giải quyết ân oán, sau đó, đến bây giờ không qua bao lâu, Kiếm Vô Ảnh cùng với Chuẩn Hoàng của Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo không có khả năng đến nhanh như vậy.
- Làm Chuẩn Hoàng, hắn vì sao phải dấu đầu lộ đuôi, lẽ nào lại sợ người biết được thân phận của hắn?
- Hắn không có trực tiếp vào thành giết ta, mà là mà là ở ngoài thành đột nhiên xuất thủ tập sát, đồng thời chọn ở trong phiến rừng cây này, ở bên cạnh vừa vặn có một con sông....
- Hắn tựa hồ là đã sớm chọn sẵn đường lui, chẳng lẽ... Hắn biết trên người ta có Hỗn Độn Thánh Đỉnh? Có thể trói buộc hư không?
Trong lòng Huyền Thiên không ngừng suy đoán, rất nhanh liền nghĩ đến một khả năng, trong lòng hắn toát ra một người tới:
- Người đeo mặt nạ!
- Chỉ có người đeo mặt nạ, biết trên người ta có Hỗn Độn Thánh Đỉnh có thể trói buộc hư không, nếu như Chuẩn Hoàng là người đeo mặt nạ này mời tới, vậy toàn bộ điểm đáng ngờ đều mở ra rồi!
- Có thể mời được Chuẩn Hoàng xuất động, người đeo mặt nạ này thân phận nhất định rất không đơn giản.
Huyền Thiên ánh mắt thâm thúy mà âm trầm, trong lòng đối với người đeo mặt nạ tuôn ra sát ý cực đại.
- Thiên ca, huynh sao rồi?
Tử Nghiên từ phương hướng Lâm gia bay qua đó.
Huyền Thiên xoay người, trong mắt sát khí diệt hết, khẽ lắc đầu, nói:
- Ta không có chuyện gì, đối thủ đã chạy mất rồi.
- Một vị Chuẩn Hoàng?
Tử Nghiên trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi.
Từ đạo khe rãnh cực lớn hơn mười dặm kia, có thể suy đoán ra được, xuất thủ là vị Chuẩn Hoàng.
Huyền Thiên gật đầu, sờ sờ đầu tiểu Hổ, nói:
- Đẩy lùi Chuẩn Hoàng, toàn bộ dựa vào tiểu Hổ.
- Hù! Hù!
Tiểu Hổ cao ngạo ngẩng đầu lên, hưng phấn hô hai tiếng, đối với Huyền Thiên khích lệ rất là hưởng thụ.
- Tiểu Hổ thật lợi hại!
Long Tử Nghiên hướng phía tiểu Hổ mỉm cười, sau đó đối với Huyền Thiên nói rằng:
- Thiên ca, có Chuẩn Hoàng bất lợi đối với huynh, nơi này là địa phương hung hiểm, chúng ta vẫn là sớm ngày rời khỏi nơi đây.
Huyền Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đạo khe rãnh lớn bổ vào trong thành kia, nói:
- Mục tiêu của địch nhân là ta, ta ở chỗ này nhiều thêm một ngày, liền mang đến cho mọi người trong Thanh Thủy Thành một phần nguy hiểm. Tử Nghiên, chúng ta đi thôi, trở lại Thần Châu, tạm thời rời khỏi Thiên Châu một khoảng thời gian, chờ ta trở thành đỉnh tiêm Vương giả, ta trở lại tìm Chuẩn Hoàng kia tính sổ.
Long Tử Nghiên nói:
- Muội ở Thiên Long môn còn có một số việc muốn làm, Thiên ca, huynh trước theo muội đi Thiên Long môn một chuyến đi nha. Nhiều nhất mười ngày nửa tháng là đủ...
- Thiên Long môn? Không thành vấn đề!
Huyền Thiên hồi tưởng lại, một năm rưỡi trước, hắn đã đi qua Thiên Long quận Thiên Long đài, làm một trong hậu bối chính đạo, tham gia chính đạo và tà phái luận võ.
Tràng luận võ kia, chính là Thiên Long môn chủ làm nhân chứng chủ trì.
Một năm rưỡi trôi qua, thực lực của Huyền Thiên đã vượt xa quá những hậu bối thiên tài, đã trưởng thành đến trình độ có thểm chém giết gia chủ chưởng giáo.
Thời gian, thực sự là có thể cải biến tất cả.
.... Huyền Thiên hướng phía Lâm gia chào từ biệt, rời khỏi Thanh Thủy Thành.
Rất nhanh, Long Tử Nghiên và Thiên Long môn cường giả cũng từ Lâm gia rời khỏi, cùng Huyền Thiên hội hợp cùng một chỗ.
- Thiên Long môn chủ!
Huyền Thiên ôm quyền, chủ động lên tiếng kêu gọi cho Thiên Long môn chủ.
Trong ánh mắt của Thiên Long môn chủ lộ vẻ cảm thán, nói:
- Không nghĩ được a, thật sự là không nghĩ được a, hơn một năm trước, ta hoàn toàn thật không ngờ, thời gian một năm rưỡi ngắn ngủi, ngươi không ngờ sẽ trưởng thành đến trình độ như vậy, càng không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên chính là người mà Tử Long Vương muốn tìm. Ngươi thật đúng là làm ta khiếp sợ rồi.
- Ha hả...! Đâu chỉ môn chủ kinh ngạc, chúng ta cũng đối với Thiên Thần tiểu ca kính nể sát đất...!
Vài trưởng lão cũng đều nói ra, bọn họ đều là Thiên Long môn trưởng lão một năm rưỡi trước, cùng Thiên Long môn cùng nhau cùng nhau chứng kiến chính đạo, tà phái luận võ.
Có người là nhân loại Vương giả, có người lại là Yêu Vương biến hóa.
Huyền Thiên cùng bọn chúng nhất nhất đáp lại, trên mặt lộ ra mỉm cười tự nhiên.
Thiên Long môn là môn phái đặc thù, tức có Yêu tộc, lại có Nhân Tộc, đây vốn là hai chủng tộc đối địch, nhưng ở trong Thiên Long môn lại ở chung phi thường hài hòa.
Hỗn Độn Kiếm Khí vừa mới chém tới, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng liền đã phản ứng phản ứng, thân thể hắn đột nhiên giống như lá rụng phiêu đãng.
Hưu...! Hỗn Độn Kiếm Khí từ bên cạnh Hắc y nhân Chuẩn Hoàng chém qua, hầu như huyền diệu khó giải thích, trong sát na đó, bị Hắc y nhân Chuẩn Hoàng tránh thoát.
Sau đó, thân thể Hắc y nhân Chuẩn Hoàng hóa thành một đường thẳng, lại đột nhiên hướng phía mặt đất hạ xuống, lại khiến công kích của tiểu Hổ thất bại.
Xôn xao.....!
Phía dưới truyền đến thanh âm một đạo bọt nước bắn ra, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng rơi vào trong một dòng sông giữa hai ngọn núi.
Tiểu Hổ phản ứng cực nhanh, một kích thất bại, nhất thời chuyển biến phương hướng, đồng dạng đáp xuống, trong nháy mắt hạ xuống, lại hoa một tiếng vang lên, tiểu Hổ cũng lao vào trong sông nhỏ.
Thế nhưng, tiểu Hổ vồ hụt, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng rơi vào giữa sông, nhất thời mất đi hình bóng.
Huyền Thiên Hoàng Đạo Thiên Nhãn đảo qua chỉ thấy trong nước một đạo quang mang, lại đột nhiên xẹt qua. Hắn theo phương hướng quang mang biến mất nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài hơn ba mươi dặm, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng lại đột nhiên phóng lên cao.
Hắc y nhân Chuẩn Hoàng thực lực cường đại, Hỗn Độn Thánh Đỉnh trói buộc hư không, hắn đều có thể cưỡng ép nghiền nát, đối với Thủy Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ lại cực kỳ tinh thâm, đạt được cường độ tứ giai.
Vừa vào trong nước, Hắc y nhân Chuẩn Hoàng lực lượng so với tại không trung còn cường đại hơn. Ở trong nước năng lực độn hành, so với tại không trung càng mạnh hơn. Do đó, đột phá trói buộc của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đạt được hiệu quả thuấn di cự ly xa.
Đương nhiên, ở trong nước mới thuấn di hơn ba mươi dặm, Hỗn Độn Thánh Đỉnh vẫn là hạn chế thật lớn hiệu quả thuấn di của Hắc y nhân Chuẩn Hoàng, bằng không, trong nháy mắt Hắc y nhân Chuẩn Hoàng chí ít đã ở ngoài hai trăm dặm rồi.
Trong nháy mắt Chuẩn Hoàng xuất hiện ở ngoài hơn ba mươi dặm, sau đó biến mất không thấy, lại tiến hành thuấn di, triệt để ly khai phạm vi tầm nhìn của Huyền Thiên.
- Hổ tê....!
Tiểu Hổ thân thể hóa nhỏ lại, bay tới đầu vai của Huyền Thiên, quay về phía phương hướng Hắc y nhân Chuẩn Hoàng biến mất, phát sinh một tiếng rống giận không cam lòng.
Huyền Thiên vỗ vỗ đầu tiểu Hổ, tâm tình tiểu Hổ rất nhanh bình tĩnh trở lại, không qua bao nhiêu lâu, liền hoàn toàn mất đi bộ dáng hung ác độc địa, biến thành một con mèo nhỏ ôn thuần.
Huyền Thiên nhìn phương hướng Hắc y nhân Chuẩn Hoàng biến mất, kinh ngạc ngẩn người.
Một vị Chuẩn Hoàng tới giết hắn, không ngờ lại dấu đầu lộ đuôi.
Đối với thân phận người này, Huyền Thiên thập phần hiếu kỳ.
Huyền Thiên bài trừ Kiếm Vô Ảnh, cùng với Chuẩn Hoàng của Âm La Tông và Ám Nguyệt giáo.
Hắn chém giết Kiếm Thượng Tiệm, cùng Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo giải quyết ân oán, sau đó, đến bây giờ không qua bao lâu, Kiếm Vô Ảnh cùng với Chuẩn Hoàng của Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo không có khả năng đến nhanh như vậy.
- Làm Chuẩn Hoàng, hắn vì sao phải dấu đầu lộ đuôi, lẽ nào lại sợ người biết được thân phận của hắn?
- Hắn không có trực tiếp vào thành giết ta, mà là mà là ở ngoài thành đột nhiên xuất thủ tập sát, đồng thời chọn ở trong phiến rừng cây này, ở bên cạnh vừa vặn có một con sông....
- Hắn tựa hồ là đã sớm chọn sẵn đường lui, chẳng lẽ... Hắn biết trên người ta có Hỗn Độn Thánh Đỉnh? Có thể trói buộc hư không?
Trong lòng Huyền Thiên không ngừng suy đoán, rất nhanh liền nghĩ đến một khả năng, trong lòng hắn toát ra một người tới:
- Người đeo mặt nạ!
- Chỉ có người đeo mặt nạ, biết trên người ta có Hỗn Độn Thánh Đỉnh có thể trói buộc hư không, nếu như Chuẩn Hoàng là người đeo mặt nạ này mời tới, vậy toàn bộ điểm đáng ngờ đều mở ra rồi!
- Có thể mời được Chuẩn Hoàng xuất động, người đeo mặt nạ này thân phận nhất định rất không đơn giản.
Huyền Thiên ánh mắt thâm thúy mà âm trầm, trong lòng đối với người đeo mặt nạ tuôn ra sát ý cực đại.
- Thiên ca, huynh sao rồi?
Tử Nghiên từ phương hướng Lâm gia bay qua đó.
Huyền Thiên xoay người, trong mắt sát khí diệt hết, khẽ lắc đầu, nói:
- Ta không có chuyện gì, đối thủ đã chạy mất rồi.
- Một vị Chuẩn Hoàng?
Tử Nghiên trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi.
Từ đạo khe rãnh cực lớn hơn mười dặm kia, có thể suy đoán ra được, xuất thủ là vị Chuẩn Hoàng.
Huyền Thiên gật đầu, sờ sờ đầu tiểu Hổ, nói:
- Đẩy lùi Chuẩn Hoàng, toàn bộ dựa vào tiểu Hổ.
- Hù! Hù!
Tiểu Hổ cao ngạo ngẩng đầu lên, hưng phấn hô hai tiếng, đối với Huyền Thiên khích lệ rất là hưởng thụ.
- Tiểu Hổ thật lợi hại!
Long Tử Nghiên hướng phía tiểu Hổ mỉm cười, sau đó đối với Huyền Thiên nói rằng:
- Thiên ca, có Chuẩn Hoàng bất lợi đối với huynh, nơi này là địa phương hung hiểm, chúng ta vẫn là sớm ngày rời khỏi nơi đây.
Huyền Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đạo khe rãnh lớn bổ vào trong thành kia, nói:
- Mục tiêu của địch nhân là ta, ta ở chỗ này nhiều thêm một ngày, liền mang đến cho mọi người trong Thanh Thủy Thành một phần nguy hiểm. Tử Nghiên, chúng ta đi thôi, trở lại Thần Châu, tạm thời rời khỏi Thiên Châu một khoảng thời gian, chờ ta trở thành đỉnh tiêm Vương giả, ta trở lại tìm Chuẩn Hoàng kia tính sổ.
Long Tử Nghiên nói:
- Muội ở Thiên Long môn còn có một số việc muốn làm, Thiên ca, huynh trước theo muội đi Thiên Long môn một chuyến đi nha. Nhiều nhất mười ngày nửa tháng là đủ...
- Thiên Long môn? Không thành vấn đề!
Huyền Thiên hồi tưởng lại, một năm rưỡi trước, hắn đã đi qua Thiên Long quận Thiên Long đài, làm một trong hậu bối chính đạo, tham gia chính đạo và tà phái luận võ.
Tràng luận võ kia, chính là Thiên Long môn chủ làm nhân chứng chủ trì.
Một năm rưỡi trôi qua, thực lực của Huyền Thiên đã vượt xa quá những hậu bối thiên tài, đã trưởng thành đến trình độ có thểm chém giết gia chủ chưởng giáo.
Thời gian, thực sự là có thể cải biến tất cả.
.... Huyền Thiên hướng phía Lâm gia chào từ biệt, rời khỏi Thanh Thủy Thành.
Rất nhanh, Long Tử Nghiên và Thiên Long môn cường giả cũng từ Lâm gia rời khỏi, cùng Huyền Thiên hội hợp cùng một chỗ.
- Thiên Long môn chủ!
Huyền Thiên ôm quyền, chủ động lên tiếng kêu gọi cho Thiên Long môn chủ.
Trong ánh mắt của Thiên Long môn chủ lộ vẻ cảm thán, nói:
- Không nghĩ được a, thật sự là không nghĩ được a, hơn một năm trước, ta hoàn toàn thật không ngờ, thời gian một năm rưỡi ngắn ngủi, ngươi không ngờ sẽ trưởng thành đến trình độ như vậy, càng không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên chính là người mà Tử Long Vương muốn tìm. Ngươi thật đúng là làm ta khiếp sợ rồi.
- Ha hả...! Đâu chỉ môn chủ kinh ngạc, chúng ta cũng đối với Thiên Thần tiểu ca kính nể sát đất...!
Vài trưởng lão cũng đều nói ra, bọn họ đều là Thiên Long môn trưởng lão một năm rưỡi trước, cùng Thiên Long môn cùng nhau cùng nhau chứng kiến chính đạo, tà phái luận võ.
Có người là nhân loại Vương giả, có người lại là Yêu Vương biến hóa.
Huyền Thiên cùng bọn chúng nhất nhất đáp lại, trên mặt lộ ra mỉm cười tự nhiên.
Thiên Long môn là môn phái đặc thù, tức có Yêu tộc, lại có Nhân Tộc, đây vốn là hai chủng tộc đối địch, nhưng ở trong Thiên Long môn lại ở chung phi thường hài hòa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.