Chương 1454: Chuẩn Yêu Hoàng Tiểu Hổ
EK
24/05/2014
Thanh Bằng Yêu Hoàng vừa hiện thân liền phát ra một thanh âm bén nhọn chói tai. Trong lúc đó lông vũ trên người hắn rớt mấy chục cái, hóa
thành đạo đạo quang mang bắng về phía Tiểu Hổ.
Mỗi một cái lông vũ đều dài mấy chục thước, tốc độ bắn đi vô cùng nhanh, trình độ lợi hại của lông vũ có thể so với Hoàng cấp bảo khí.
- Thanh Bằng Yêu Hoàng, ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng, đừng xen vào việc của ta!
Bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Theo thanh âm truyền ra, kiếm quang vô tận từ trong Lôi Chi Thánh đỉnh vọt ra theo.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ hai, Nhật Quang Tứ Xạ.
Đây là một chiêu kiếm thuật quần công (đánh lan - AOE), trong nháy mắt đã không biết Huyền Thiên chém ra bao nhiêu kiếm, kiếm quang như mưa, cơ hồ hóa thành một màn sáng.
Mấy chục lông vũ kia biến thành thanh mang, đều bị kiếm quang của Huyền Thiên cắt nát.
Đúng lúc này, một tiếng hét thảm từ trong miệng Phàn Thiếu Tiêu vang lên.
Nguyên lai là Phàn Thiếu Tiêu bị Lôi Chi Thánh Đỉnh đập vào mặt, mặc dù trọng thương sắp chết nhưng ít ra vẫn còn chút hơi tàn.
Giờ phút này, còn chưa rớt xuống mặt đất đã bị Hắc Hổ dài mấy chục thước cắn một phát.
Là Tiểu Hô!
Răng nhọn Tiểu Hổ cắm xuống, thân thể Phàn Thiếu Tiêu lập tức vỡ vụn, triệt để về với đất mẹ.
Một trong Ma Môn Thất Thiếu, một đời thiên kiêu lại đánh mất nốt chút hơi tàn trong hàm răng của một con yêu thú, ngay cả nhúm xương cũng không còn.
Trên Thiên Ngô Lĩnh, vô luận là cường giả Yêu tộc hay cường giả Ma Môn đều trợn mắt há hốc mồm.
- Súc sinh!
Thanh Bằng Yêu Hoàng thấy thế gầm lên giận dữ. Hắn hồn nhiên quên đi hắn cũng là một con yêu thú, tuy đã trường thành nhưng giờ phút này đã hóa ra bản thể đánh với Huyền Thiên.
- Hô! Hô! Hô!
Khí thế Thanh Bằng Yêu Hoàng trương lên, khí lãng trong phạm vi 10 dặm trên thiên không điên cuồng bay múa, cuồng phong khủng bố nổi lên.
- Dám giết người trước mặt bổn Hoàng. Huyền Thiên, ta muốn cắt đầu ngươi và con súc sinh này, cấp cho Thiết Mộc Ma Tông một câu trả lời thỏa đáng.
Thanh Bằng Yêu Hoàng quát lớn, hắn đập đôi cánh cực lớn của mình, cuồng phong vô tận liền nổi lên bốn phía.
Huyền Thiên cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn áp về phía hắn, giống như một vòng gông xiềng vô hình khóa hắn lại.
Huyền Thiên cảm giác như một tòa núi vô hình vạn cân, không, hơn 100 vạn cân đè hắn xuống, khiến hắn cơ hồ không thở nổi.
Dưới đại đạo áp chế này, thực lực của hắn đã đại giảm.
Mặc dù Huyền Thiên ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, và cả 2 bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh nhưng vẫn không ngăn được loại áp lực vô hình này.
Đây là do Thiên địa đại đạo tự nhiên diễn hóa ra, nếu chưa tường tận hư không thì căn bản không cách nào ngăn cản.
Tuy Huyền Thiên đã chém chết Đại Thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông, giết Phàn Thiếu Tiêu, chiến lực khủng bố, hoàn toàn có thể khiêu chiến vượt cấp 4 cảnh giới nhưng khi chính thức chiến đấu với cường giả hơn mình bốn cảnh giới mới cảm giác được áp lực.
Thử nghĩ một người bị lực lượng nặng hơn 100 vạn cân đè xuống thì có thể phát huy ra mấy thành thực lực?
Hiện giờ, mặc dù lực lượng Huyền Thiên có thể dễ dàng dời núi lấp biển, tuyệt không phải 100 vạn cân có thể so sánh nhưng khi bị lực lượng 100 vạn cân đè nén thì vô luận là tốc độ hay lực công kích đều giảm ít nhất 1/3.
- Vèo!
Thanh Bằng Yêu Hoàng vỗ đôi cánh cự đại của mình, thân thể cao lớn xông về phía trước với tốc độ cực nhanh, nhìn như một ảo ảnh.
Trong các loài chim cùng cảnh giới thì tốc độ Thanh Bằng Yêu Hoàng là nhanh nhất, so với Hoàng Giả tam cấp nhân loại thì nhanh hơn nhiều.
Khoảng cách mấy ngàn thước chỉ mấy lần đập cánh là vượt qua.
- Thanh Bằng Yêu Hoàng, đây là ngươi tự rước lấy phiền toái!
Trong Thánh Đỉnh, Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Ngay cả Phàn Thiếu Tiêu hắn cũng dám thông đít thì ngại gì Thanh Bằng Yêu Hoàng này?
Tuy rằng lực lượng đại đạo áp chế kia rất mạnh nhưng không cách nào khiến Huyền Thiên bó tay chịu trói. Vô luận như thế nào thì Hoàng Giả tam cấp vẫn không uy hiếp được tính mạng của hắn.
Trong lúc hắn hét lớn, điện mang trên Lôi Chi Thánh Đỉnh đại thịnh, phát ra tiếng nổ vang.
- Vèo!
Huyền Thiên không lùi mà tiến tới, Lôi Chi Thánh Đỉnh lập tức biến lớn, từ độ cao chừng 1000m, hắn xông về phía Thanh Bằng Yêu Hoàng.
- XÍU!
Một đoàn kiếm quang sáng chói đến cực điểm từ trong Lôi Chi Thánh Đỉnh vọt ra, vô cùng trắng sáng, giống như mặt trời hàng lâm khiến người không thể nhìn gần.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm đệ tam thứ, Liệt Nhật Đương Không!
Kiếm cương kia như một vầng thái dương trên bầu trời, cho dù là Thiên Ngô Lĩnh ở ngoài 300 dặm cung cảm thấy một cỗ hơi nóng sáng chói, hai mắt không thể nào nhìn thẳng.
- Thiên Bằng Thần Trảo!
Miệng chim cực lớn của Thanh Bằng Yêu Hoàng kia cũng phát ra tiếng người.
- Két!
Cự trảo Thanh Bằng Yêu Hoàng quét qua, một đạo quỹ tích xuất hiện trong hư không, cự trảo kia chuyển động theo quỹ tích, ẩn chứa đạo vận khắc sâu, thi triển một loại võ học thập phần cao minh.
Thiên Bằng Thần Trảo này là tuyệt học của Thanh Bằng Yêu Hoàng, bản thể thi triển ra càng thêm huyền diệu, là một môn Hoàng cấp võ kỹ cường đại.
Cự trảo kia mở ra phạm vi chừng vài mét, bỏ qua lực lượng và sự sắc bén của Liệt Nhật Đương Không, trực tiếp bắt lấy.
Giống như hư không, một kiếm này của Huyền Thiên lập tức sụp đổ, cự trảo của Thanh Bằng Yêu Hoàng có hể so với Hoàng cấp bảo khí.
Quỹ tích cự trảo kia bẻ vụn Kiếm cương, tiếp tục trảo về phía Lôi Chi Thánh Đỉnh.
- Hỗn Độn Kiếm Khí!
- XÍU!
Một đạo Hỗn Độ chi quang từ trong Lôi Chi Thánh Đỉnh lao ra, chém quỹ tích thần trảo kia thành hai nửa.
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Phá Không!
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Phân Hồn!
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Tuyệt Linh!
Lúc này, Thanh Bằng Yêu Hoàng hét lớn ba tiếng, hai cánh hắn múa lên giống như đao kiếm.
- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! ...
Mỗi một lông vũ đều sắc bén như một lưỡi dao.
Mà trên mặt cánh lại có vô số lông vũ, tương đương với vô số lưỡi dao sắc bén ngưng tụ lại cùng một chỗ, giống như một thanh thần binh cực lớn vô kiên bất phá.
Ba tiếng xé gió vang lên, trong lúc đó bầu trời bị khai mở ra ba lần.
Trong chốc lát, cự dực của Thanh Bằng Yêu Hoàng đã chém ra liên tục ba lần.
Nhát chém thứ nhất, Phá Không, cự cánh kia chém ra, toàn bộ bầu trời bị khai mở hơn 10 dặm.
Nhát chém thứ hai, Phân Hồn, lông tơ Huyền Thiên đều dựng đứng lên, nhát chém này lại chém thẳng đến Linh hồn Huyền Thiên, là công kích tinh thần, xuyên qua hai tầng phòng ngự của Thánh Đỉnh, muốn chém linh hồn Huyền Thiên thành hai nửa.
Nhát chém thứ ba, Tuyệt Linh, nhát chém này khiến Huyền Thiên cảm giác như hết thảy sự vật bốn phía đều bị rút sạch, khiến người có một loại cảm giác sợ hãi như đang ở ngoài vũ trụ mênh mông, không có chỗ mượn lực.
So với Thiên Bằng Thần Trảo thì Thiên Bằng Cửu Trảm này chính là tuyệt kỹ của Thanh Bằng Yêu Hoàng, là võ học Hoàng cấp đỉnh tiêm.
Mỗi nhát chém đều ẩn chứa đạo vận khắc sâu, uy lực rất nhanh, hiệu quả rất lớn.
Liên tục chém ra, cho dù là cường giả cùng cấp bậc cũng trọng thương, thậm chí là nuốt hận mà chết.
Mỗi một cái lông vũ đều dài mấy chục thước, tốc độ bắn đi vô cùng nhanh, trình độ lợi hại của lông vũ có thể so với Hoàng cấp bảo khí.
- Thanh Bằng Yêu Hoàng, ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng, đừng xen vào việc của ta!
Bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Theo thanh âm truyền ra, kiếm quang vô tận từ trong Lôi Chi Thánh đỉnh vọt ra theo.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ hai, Nhật Quang Tứ Xạ.
Đây là một chiêu kiếm thuật quần công (đánh lan - AOE), trong nháy mắt đã không biết Huyền Thiên chém ra bao nhiêu kiếm, kiếm quang như mưa, cơ hồ hóa thành một màn sáng.
Mấy chục lông vũ kia biến thành thanh mang, đều bị kiếm quang của Huyền Thiên cắt nát.
Đúng lúc này, một tiếng hét thảm từ trong miệng Phàn Thiếu Tiêu vang lên.
Nguyên lai là Phàn Thiếu Tiêu bị Lôi Chi Thánh Đỉnh đập vào mặt, mặc dù trọng thương sắp chết nhưng ít ra vẫn còn chút hơi tàn.
Giờ phút này, còn chưa rớt xuống mặt đất đã bị Hắc Hổ dài mấy chục thước cắn một phát.
Là Tiểu Hô!
Răng nhọn Tiểu Hổ cắm xuống, thân thể Phàn Thiếu Tiêu lập tức vỡ vụn, triệt để về với đất mẹ.
Một trong Ma Môn Thất Thiếu, một đời thiên kiêu lại đánh mất nốt chút hơi tàn trong hàm răng của một con yêu thú, ngay cả nhúm xương cũng không còn.
Trên Thiên Ngô Lĩnh, vô luận là cường giả Yêu tộc hay cường giả Ma Môn đều trợn mắt há hốc mồm.
- Súc sinh!
Thanh Bằng Yêu Hoàng thấy thế gầm lên giận dữ. Hắn hồn nhiên quên đi hắn cũng là một con yêu thú, tuy đã trường thành nhưng giờ phút này đã hóa ra bản thể đánh với Huyền Thiên.
- Hô! Hô! Hô!
Khí thế Thanh Bằng Yêu Hoàng trương lên, khí lãng trong phạm vi 10 dặm trên thiên không điên cuồng bay múa, cuồng phong khủng bố nổi lên.
- Dám giết người trước mặt bổn Hoàng. Huyền Thiên, ta muốn cắt đầu ngươi và con súc sinh này, cấp cho Thiết Mộc Ma Tông một câu trả lời thỏa đáng.
Thanh Bằng Yêu Hoàng quát lớn, hắn đập đôi cánh cực lớn của mình, cuồng phong vô tận liền nổi lên bốn phía.
Huyền Thiên cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn áp về phía hắn, giống như một vòng gông xiềng vô hình khóa hắn lại.
Huyền Thiên cảm giác như một tòa núi vô hình vạn cân, không, hơn 100 vạn cân đè hắn xuống, khiến hắn cơ hồ không thở nổi.
Dưới đại đạo áp chế này, thực lực của hắn đã đại giảm.
Mặc dù Huyền Thiên ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, và cả 2 bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh nhưng vẫn không ngăn được loại áp lực vô hình này.
Đây là do Thiên địa đại đạo tự nhiên diễn hóa ra, nếu chưa tường tận hư không thì căn bản không cách nào ngăn cản.
Tuy Huyền Thiên đã chém chết Đại Thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông, giết Phàn Thiếu Tiêu, chiến lực khủng bố, hoàn toàn có thể khiêu chiến vượt cấp 4 cảnh giới nhưng khi chính thức chiến đấu với cường giả hơn mình bốn cảnh giới mới cảm giác được áp lực.
Thử nghĩ một người bị lực lượng nặng hơn 100 vạn cân đè xuống thì có thể phát huy ra mấy thành thực lực?
Hiện giờ, mặc dù lực lượng Huyền Thiên có thể dễ dàng dời núi lấp biển, tuyệt không phải 100 vạn cân có thể so sánh nhưng khi bị lực lượng 100 vạn cân đè nén thì vô luận là tốc độ hay lực công kích đều giảm ít nhất 1/3.
- Vèo!
Thanh Bằng Yêu Hoàng vỗ đôi cánh cự đại của mình, thân thể cao lớn xông về phía trước với tốc độ cực nhanh, nhìn như một ảo ảnh.
Trong các loài chim cùng cảnh giới thì tốc độ Thanh Bằng Yêu Hoàng là nhanh nhất, so với Hoàng Giả tam cấp nhân loại thì nhanh hơn nhiều.
Khoảng cách mấy ngàn thước chỉ mấy lần đập cánh là vượt qua.
- Thanh Bằng Yêu Hoàng, đây là ngươi tự rước lấy phiền toái!
Trong Thánh Đỉnh, Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Ngay cả Phàn Thiếu Tiêu hắn cũng dám thông đít thì ngại gì Thanh Bằng Yêu Hoàng này?
Tuy rằng lực lượng đại đạo áp chế kia rất mạnh nhưng không cách nào khiến Huyền Thiên bó tay chịu trói. Vô luận như thế nào thì Hoàng Giả tam cấp vẫn không uy hiếp được tính mạng của hắn.
Trong lúc hắn hét lớn, điện mang trên Lôi Chi Thánh Đỉnh đại thịnh, phát ra tiếng nổ vang.
- Vèo!
Huyền Thiên không lùi mà tiến tới, Lôi Chi Thánh Đỉnh lập tức biến lớn, từ độ cao chừng 1000m, hắn xông về phía Thanh Bằng Yêu Hoàng.
- XÍU!
Một đoàn kiếm quang sáng chói đến cực điểm từ trong Lôi Chi Thánh Đỉnh vọt ra, vô cùng trắng sáng, giống như mặt trời hàng lâm khiến người không thể nhìn gần.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm đệ tam thứ, Liệt Nhật Đương Không!
Kiếm cương kia như một vầng thái dương trên bầu trời, cho dù là Thiên Ngô Lĩnh ở ngoài 300 dặm cung cảm thấy một cỗ hơi nóng sáng chói, hai mắt không thể nào nhìn thẳng.
- Thiên Bằng Thần Trảo!
Miệng chim cực lớn của Thanh Bằng Yêu Hoàng kia cũng phát ra tiếng người.
- Két!
Cự trảo Thanh Bằng Yêu Hoàng quét qua, một đạo quỹ tích xuất hiện trong hư không, cự trảo kia chuyển động theo quỹ tích, ẩn chứa đạo vận khắc sâu, thi triển một loại võ học thập phần cao minh.
Thiên Bằng Thần Trảo này là tuyệt học của Thanh Bằng Yêu Hoàng, bản thể thi triển ra càng thêm huyền diệu, là một môn Hoàng cấp võ kỹ cường đại.
Cự trảo kia mở ra phạm vi chừng vài mét, bỏ qua lực lượng và sự sắc bén của Liệt Nhật Đương Không, trực tiếp bắt lấy.
Giống như hư không, một kiếm này của Huyền Thiên lập tức sụp đổ, cự trảo của Thanh Bằng Yêu Hoàng có hể so với Hoàng cấp bảo khí.
Quỹ tích cự trảo kia bẻ vụn Kiếm cương, tiếp tục trảo về phía Lôi Chi Thánh Đỉnh.
- Hỗn Độn Kiếm Khí!
- XÍU!
Một đạo Hỗn Độ chi quang từ trong Lôi Chi Thánh Đỉnh lao ra, chém quỹ tích thần trảo kia thành hai nửa.
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Phá Không!
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Phân Hồn!
- Thiên Bằng Cửu Trảm, Tuyệt Linh!
Lúc này, Thanh Bằng Yêu Hoàng hét lớn ba tiếng, hai cánh hắn múa lên giống như đao kiếm.
- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! ...
Mỗi một lông vũ đều sắc bén như một lưỡi dao.
Mà trên mặt cánh lại có vô số lông vũ, tương đương với vô số lưỡi dao sắc bén ngưng tụ lại cùng một chỗ, giống như một thanh thần binh cực lớn vô kiên bất phá.
Ba tiếng xé gió vang lên, trong lúc đó bầu trời bị khai mở ra ba lần.
Trong chốc lát, cự dực của Thanh Bằng Yêu Hoàng đã chém ra liên tục ba lần.
Nhát chém thứ nhất, Phá Không, cự cánh kia chém ra, toàn bộ bầu trời bị khai mở hơn 10 dặm.
Nhát chém thứ hai, Phân Hồn, lông tơ Huyền Thiên đều dựng đứng lên, nhát chém này lại chém thẳng đến Linh hồn Huyền Thiên, là công kích tinh thần, xuyên qua hai tầng phòng ngự của Thánh Đỉnh, muốn chém linh hồn Huyền Thiên thành hai nửa.
Nhát chém thứ ba, Tuyệt Linh, nhát chém này khiến Huyền Thiên cảm giác như hết thảy sự vật bốn phía đều bị rút sạch, khiến người có một loại cảm giác sợ hãi như đang ở ngoài vũ trụ mênh mông, không có chỗ mượn lực.
So với Thiên Bằng Thần Trảo thì Thiên Bằng Cửu Trảm này chính là tuyệt kỹ của Thanh Bằng Yêu Hoàng, là võ học Hoàng cấp đỉnh tiêm.
Mỗi nhát chém đều ẩn chứa đạo vận khắc sâu, uy lực rất nhanh, hiệu quả rất lớn.
Liên tục chém ra, cho dù là cường giả cùng cấp bậc cũng trọng thương, thậm chí là nuốt hận mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.