Chương 1152: Chưởng lui vương giả. (1)
EK
27/04/2014
Ba - - ! Ba - - !
Yêu thú ngũ thải lưu ly mã dưới khí tức khủng bố của Huyền Thiên thì hai chân như nhũn ra, cũng ngã xuống vừa vặn đè lên hai võ giả.
Tu vi của hai võ giả này có thể đều là bán bộ vương giả, còn cường đại hơn so với yêu thú ngũ thải lưu ly mã nên lập tức thân thể khẽ đảo, liền giãy dụa từ trên thân ngựa yêu thú ngũ thải lưu ly mã đi ra.
Là hai võ giả tuổi còn rất trẻ, khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi gì đó.
Hai võ giả này đều là vạn sơn lãnh thổ Đồng gia, bọn họ đi ra từ trên thân ngựa yêu thú ngũ thải lưu ly mã, một chút cũng không hề có ý tứ xin lỗi Huyền Thiên, ngược lại còn vừa trợn mắt vừa quát to:
- Chó ngoan không cản đường, người khác còn biết né tránh mà vì sao phôi cẩu như ngươi lại đứng ở chính giữa đường thế hả?
Một người khác cũng tức giận nói:
- Nhà ngươi chính là thổ tặc, dám làm kinh hãi bạch chước mã chúng ta, không biết chúng ta là ai sao? Chúng là chính là vạn sơn lãnh thổ Đồng gia….!
Ba - - !
Ba - - !
Hai tiếng giòn vang, thân ảnh của Huyền Thiên như thiểm điện, trong lúc đó xuất hiện phía trước hai người, nâng bàn tay đánh cho mỗi người một bạt tai.
Người thứ hai còn chưa kịp nói xong lời nói thì cả hai người đều kêu lên một tiếng thảm thiết, bay về hai hướng khác nhau.
Tuy rằng thành Tịch Dương cấm người hành hung giết người nhưng cũng không hề cấm động thủ, giữa các võ giả thì động thủ tranh đấu là việc không thể tránh được, Huyền Thiên tôn trọng thành quy nên không lấy tính mạnh của hai người mà là thưởng cho hai người một cái tát.
Huyền Thiên phủi phủi tay, không muốn nói nhảm nhiều lời cùng với bọn họ nên liền lướt qua.
Một cái tát của Huyền Thiên không hề nhẹ, nếu như không hạ thủ lưu tình thì hai cái đầu của hai người có thể đều bị đập nát, mặc dù đã hạ thủ lưu tình nhưng cũng khiến hai người choáng váng đầu óc, trong lúc nhất thời không thể nhận phương hướng.
Đợi đến khi hai người tỉnh táo lại thì trân mặt còn in rõ ràng dấu bàn tay, nóng rát đau nhức.
Đứng ở giữa ngã tư đường thì yêu thú ngũ thải lưu ly mã vẫn còn đang nằm trên mặt đất thở hổn hển, mà thiếu niên anh tuấn vừa rồi cũng không hề thấy bóng dáng nữa.
Xa xa có không ít võ giả cười vang, Đồng gia không phải là thế lực của Tây Huyền lãnh thổ nhưng hai người này lại ở trong thành Tịch Dương giục ngựa chạy như điên, ngang ngược càn rỡ khiến tất cả các võ giả đều thấy không thuận mắt, nhìn thấy hai người đều bị bạt tai của Huyền Thiên đánh bay nên tất cả đều cười vui.
Hai vị võ giả Đồng giả nhìn thấy dấu bàn tay trên mặt đối phương nên vô cùng tức giận:
- Đi, chúng ta đi nói cho Nghệ ca, một bán bộ vương giả mà cũng dám can đảm ra tay đánh chúng ta, quyết không thể tha cho hắn được.
Hai người này chính là đường đệ của thiếu gia chủ Đồng Nghệ của Đồng gia, một người tên là Đồng Thủ, người khác tên là Đồng Quan, có địa vị khá cao ở Đồng gia, ngay lúc này là vì Đồng Nghệ đến thành Tịch Dương cầu hôn với Yến Tịch Tịch nên cường giả Đồng gia lần đầu tiên đến thành Tịch Dương.
Đường cái của thành Tịch Dương rộng lớn, nhân lúc đường phố thưa thớt nên hai người liền chơi đùa cỡi ngựa như điên, nhìn thấy võ giả trên đường bị dọa đến mức chạy như điên về hướng hai bên khiến hai người cảm thấy vô cùng sảng khoái, việc này còn sảng khoái hơn nhiều so với khi bọn họ cỡi ngựa như điên trong vạn sơn lãnh thổ.
Không nghĩ tới mới chỉ chốc lát mà đã đụng phải sát tinh Huyền Thiên này, vừa lúc đã thưởng cho bọn họ một cái tát.
Rất nhanh Đồng Thủ cùng Đồng Quan liền cỡi lên yêu thú ngũ thải lưu ly mã, nghênh ngang rời đi.
…. Huyền Thiên bị bọn Đồng Thủ cùng Đồng Quan xông tới làm mất đi nhã hứng đi tản bộ nên liền trở lại khách sạn, sớm liền đi ngủ, một đêm không có chuyện gì xảy ra cả.
Sáng sớm Huyền Thiên liền sớm rời khỏi giường, trước mắt chính là một cuốn lịch một vạn năm sau thương cổ, ngày 12 tháng 12 đúng là ngày mà Yến Tịch Tịch tổ chức đại hội thiên tài.
Biết rõ ngày hôm nay diễn ra đại hội thiên tài nên Thần Ky tiên sinh cũng dậy rất sớm, hai người sau khi ăn xong bữa sáng liền đi về hướng Tịch Dương lâu.
Hôm nay hậu bối thiên tài của tây Huyền lãnh thổ đều tụ tập tại Tịch Dương lâu, Tịch Dương lâu mở rộng cửa để cho chúng võ giả có thể tiến vào Tịch Dương lâu xem việc trọng đại.
Tịch Dương lâu là một môn phái có thế lực, cũng không phải chỉ là một toàn lâu mà thôi, tòa lâu này chiếm diện tích vô cùng lớn, bên trong phủ viện một tầng lại một tầng.
Võ giả của tây Huyền lãnh thổ nhiều không kể xiết? Cho dù là số lượng võ giả của thành Tịch Dương không dưới ngàn vạn nhưng mà Tịch Dương lâu cũng thể thể mở rộng để tất cả các võ giả đều chạy vào quan sát, khẳng định là không thể nào chen chúc nổi.
Sáng sớm Yến Tịch Tịch liền định ra quy củ, chỉ có hậu bối thiên tài có đủ tư cách tham gia đại hội thiên tài thì mới có thể tiến vào thành Tịch Dương, hơn nữa một người chỉ có thể dẫn theo nhiều nhất là ba người, trừ những người đó ra thì những người có thế lực lớn hoặc là cường giả có thế lực lớn mới có thể vào.
Như thế nào mới là có tư cách tham gia đại hội thiên tài chứ?
Trong phạm vi lãnh thổ Tây Huyền, chỉ có vương giả hoặc bán bộ vương giả từ ba mươi tuổi trở xuống cùng với võ giả yêu giai cảnh mười đoạn từ hai mươi lăm tuổi trở xuống mới có tư cách, còn những võ giả hậu bối khác thì không thể được.
Hơn nữa những người có tư cách vào trong Tịch Dương lâu quan sát trên thực tế chính thức tham gia đại hội thiên tài chính là hậu bối thiên tài bước chân vào vương giả, nếu chưa bước chân vào vương giả cảnh thì chỉ như con kiến hôi ở trước mặt vương giả mà thôi.
Huyền Thiên hai mươi hai tuổi đã là tu vi bán bộ vương giả, ngược lại có tư cách tiến vào Tịch Dương lâu nên mang theo Thần Ky tiên sinh thẳng hướng tiến vào trong Tịch Dương lâu.
Phía đông Tịch Dương lâu hoàn cảnh u nhã, ban công đình các, sơn thủy giao nhau, nghe nói hương các của Yến Tịch Tịch ở trong một tòa nội viện ở phía động Tịch Dương lâu.
Hương các được xây dựa vào một hồ nước, bên cạnh có một ngọn núi không cao, dựa vào bàng thủy, bên hồ có một tòa đình đài, bên cạnh có một một khoảng cỏ rộng lớn.
Đại hội thiên tài được cử hành trên khoảng đất cỏ bên cạnh hồ.
Hồ nước có chu vi 500m, đi đến bên hồ liền xuất hiện một lối rẽ, một thông đạo thông với hương các của Yến Tịch Tịch, một cái thông với hướng hồ nước bên kia, dọc theo hồ nước xây dựng không ít đài cao lầu các, có thể cách hồ nước xa xa quan sát tình cảnh bên kia.
Có vương giả đứng ở bên cạnh lối rẽ để căn cứ vào thân phân của khách mà chỉ dẫn bọn họ đi về hai phương hướng khác nhau.
Chỉ có vương giả từ ba mươi tuổi trở xuống mới có thể tiến vào nơi cử hành đại hội thiên tài, còn những người khác đều là tiến về bên kia hồ nước làm quần chúng.
Yêu thú ngũ thải lưu ly mã dưới khí tức khủng bố của Huyền Thiên thì hai chân như nhũn ra, cũng ngã xuống vừa vặn đè lên hai võ giả.
Tu vi của hai võ giả này có thể đều là bán bộ vương giả, còn cường đại hơn so với yêu thú ngũ thải lưu ly mã nên lập tức thân thể khẽ đảo, liền giãy dụa từ trên thân ngựa yêu thú ngũ thải lưu ly mã đi ra.
Là hai võ giả tuổi còn rất trẻ, khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi gì đó.
Hai võ giả này đều là vạn sơn lãnh thổ Đồng gia, bọn họ đi ra từ trên thân ngựa yêu thú ngũ thải lưu ly mã, một chút cũng không hề có ý tứ xin lỗi Huyền Thiên, ngược lại còn vừa trợn mắt vừa quát to:
- Chó ngoan không cản đường, người khác còn biết né tránh mà vì sao phôi cẩu như ngươi lại đứng ở chính giữa đường thế hả?
Một người khác cũng tức giận nói:
- Nhà ngươi chính là thổ tặc, dám làm kinh hãi bạch chước mã chúng ta, không biết chúng ta là ai sao? Chúng là chính là vạn sơn lãnh thổ Đồng gia….!
Ba - - !
Ba - - !
Hai tiếng giòn vang, thân ảnh của Huyền Thiên như thiểm điện, trong lúc đó xuất hiện phía trước hai người, nâng bàn tay đánh cho mỗi người một bạt tai.
Người thứ hai còn chưa kịp nói xong lời nói thì cả hai người đều kêu lên một tiếng thảm thiết, bay về hai hướng khác nhau.
Tuy rằng thành Tịch Dương cấm người hành hung giết người nhưng cũng không hề cấm động thủ, giữa các võ giả thì động thủ tranh đấu là việc không thể tránh được, Huyền Thiên tôn trọng thành quy nên không lấy tính mạnh của hai người mà là thưởng cho hai người một cái tát.
Huyền Thiên phủi phủi tay, không muốn nói nhảm nhiều lời cùng với bọn họ nên liền lướt qua.
Một cái tát của Huyền Thiên không hề nhẹ, nếu như không hạ thủ lưu tình thì hai cái đầu của hai người có thể đều bị đập nát, mặc dù đã hạ thủ lưu tình nhưng cũng khiến hai người choáng váng đầu óc, trong lúc nhất thời không thể nhận phương hướng.
Đợi đến khi hai người tỉnh táo lại thì trân mặt còn in rõ ràng dấu bàn tay, nóng rát đau nhức.
Đứng ở giữa ngã tư đường thì yêu thú ngũ thải lưu ly mã vẫn còn đang nằm trên mặt đất thở hổn hển, mà thiếu niên anh tuấn vừa rồi cũng không hề thấy bóng dáng nữa.
Xa xa có không ít võ giả cười vang, Đồng gia không phải là thế lực của Tây Huyền lãnh thổ nhưng hai người này lại ở trong thành Tịch Dương giục ngựa chạy như điên, ngang ngược càn rỡ khiến tất cả các võ giả đều thấy không thuận mắt, nhìn thấy hai người đều bị bạt tai của Huyền Thiên đánh bay nên tất cả đều cười vui.
Hai vị võ giả Đồng giả nhìn thấy dấu bàn tay trên mặt đối phương nên vô cùng tức giận:
- Đi, chúng ta đi nói cho Nghệ ca, một bán bộ vương giả mà cũng dám can đảm ra tay đánh chúng ta, quyết không thể tha cho hắn được.
Hai người này chính là đường đệ của thiếu gia chủ Đồng Nghệ của Đồng gia, một người tên là Đồng Thủ, người khác tên là Đồng Quan, có địa vị khá cao ở Đồng gia, ngay lúc này là vì Đồng Nghệ đến thành Tịch Dương cầu hôn với Yến Tịch Tịch nên cường giả Đồng gia lần đầu tiên đến thành Tịch Dương.
Đường cái của thành Tịch Dương rộng lớn, nhân lúc đường phố thưa thớt nên hai người liền chơi đùa cỡi ngựa như điên, nhìn thấy võ giả trên đường bị dọa đến mức chạy như điên về hướng hai bên khiến hai người cảm thấy vô cùng sảng khoái, việc này còn sảng khoái hơn nhiều so với khi bọn họ cỡi ngựa như điên trong vạn sơn lãnh thổ.
Không nghĩ tới mới chỉ chốc lát mà đã đụng phải sát tinh Huyền Thiên này, vừa lúc đã thưởng cho bọn họ một cái tát.
Rất nhanh Đồng Thủ cùng Đồng Quan liền cỡi lên yêu thú ngũ thải lưu ly mã, nghênh ngang rời đi.
…. Huyền Thiên bị bọn Đồng Thủ cùng Đồng Quan xông tới làm mất đi nhã hứng đi tản bộ nên liền trở lại khách sạn, sớm liền đi ngủ, một đêm không có chuyện gì xảy ra cả.
Sáng sớm Huyền Thiên liền sớm rời khỏi giường, trước mắt chính là một cuốn lịch một vạn năm sau thương cổ, ngày 12 tháng 12 đúng là ngày mà Yến Tịch Tịch tổ chức đại hội thiên tài.
Biết rõ ngày hôm nay diễn ra đại hội thiên tài nên Thần Ky tiên sinh cũng dậy rất sớm, hai người sau khi ăn xong bữa sáng liền đi về hướng Tịch Dương lâu.
Hôm nay hậu bối thiên tài của tây Huyền lãnh thổ đều tụ tập tại Tịch Dương lâu, Tịch Dương lâu mở rộng cửa để cho chúng võ giả có thể tiến vào Tịch Dương lâu xem việc trọng đại.
Tịch Dương lâu là một môn phái có thế lực, cũng không phải chỉ là một toàn lâu mà thôi, tòa lâu này chiếm diện tích vô cùng lớn, bên trong phủ viện một tầng lại một tầng.
Võ giả của tây Huyền lãnh thổ nhiều không kể xiết? Cho dù là số lượng võ giả của thành Tịch Dương không dưới ngàn vạn nhưng mà Tịch Dương lâu cũng thể thể mở rộng để tất cả các võ giả đều chạy vào quan sát, khẳng định là không thể nào chen chúc nổi.
Sáng sớm Yến Tịch Tịch liền định ra quy củ, chỉ có hậu bối thiên tài có đủ tư cách tham gia đại hội thiên tài thì mới có thể tiến vào thành Tịch Dương, hơn nữa một người chỉ có thể dẫn theo nhiều nhất là ba người, trừ những người đó ra thì những người có thế lực lớn hoặc là cường giả có thế lực lớn mới có thể vào.
Như thế nào mới là có tư cách tham gia đại hội thiên tài chứ?
Trong phạm vi lãnh thổ Tây Huyền, chỉ có vương giả hoặc bán bộ vương giả từ ba mươi tuổi trở xuống cùng với võ giả yêu giai cảnh mười đoạn từ hai mươi lăm tuổi trở xuống mới có tư cách, còn những võ giả hậu bối khác thì không thể được.
Hơn nữa những người có tư cách vào trong Tịch Dương lâu quan sát trên thực tế chính thức tham gia đại hội thiên tài chính là hậu bối thiên tài bước chân vào vương giả, nếu chưa bước chân vào vương giả cảnh thì chỉ như con kiến hôi ở trước mặt vương giả mà thôi.
Huyền Thiên hai mươi hai tuổi đã là tu vi bán bộ vương giả, ngược lại có tư cách tiến vào Tịch Dương lâu nên mang theo Thần Ky tiên sinh thẳng hướng tiến vào trong Tịch Dương lâu.
Phía đông Tịch Dương lâu hoàn cảnh u nhã, ban công đình các, sơn thủy giao nhau, nghe nói hương các của Yến Tịch Tịch ở trong một tòa nội viện ở phía động Tịch Dương lâu.
Hương các được xây dựa vào một hồ nước, bên cạnh có một ngọn núi không cao, dựa vào bàng thủy, bên hồ có một tòa đình đài, bên cạnh có một một khoảng cỏ rộng lớn.
Đại hội thiên tài được cử hành trên khoảng đất cỏ bên cạnh hồ.
Hồ nước có chu vi 500m, đi đến bên hồ liền xuất hiện một lối rẽ, một thông đạo thông với hương các của Yến Tịch Tịch, một cái thông với hướng hồ nước bên kia, dọc theo hồ nước xây dựng không ít đài cao lầu các, có thể cách hồ nước xa xa quan sát tình cảnh bên kia.
Có vương giả đứng ở bên cạnh lối rẽ để căn cứ vào thân phân của khách mà chỉ dẫn bọn họ đi về hai phương hướng khác nhau.
Chỉ có vương giả từ ba mươi tuổi trở xuống mới có thể tiến vào nơi cử hành đại hội thiên tài, còn những người khác đều là tiến về bên kia hồ nước làm quần chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.