Chương 1249: Công pháp kiếm thuật Đế cấp.
EK
07/05/2014
- Nhiều chuyện khiến người ta khiếp sợ đều phát sinh trên người hắn, cho dù là ngũ đại biến thái yêu nghiệt có bao nhiêu sự kiện đều kém xa hắn.
- Người như vậy quả thực không phải người, cơ hồ là thần. Hắn chính là truyền thuyết đương thời, một thần thoại đương thời, một kỳ tích đương thời...
Chúng cường giả nghị luận nhao nhao, có không ít Chuẩn Hoàng giật mình.
Bất quá, cũng có một chút cường giả nhìn hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên trên tiểu Kiếm Tháp tầng thứ mười, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lùng.
- Hừ! Ngươi tuy rằng xuất sắc, nhưng cây cao gió lớn, cực thịnh nhất định cực suy. Nếu như có thể giết ngươi, hết thảy những gì của ngươi sẽ trở thành của ta...
Thần Cơ tiên sinh nhìn hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên sắc mặt cũng đại biến, Huyền Thiên có thể lên tới tầng mười đã ngoài dự liệu của hắn.
Vô luận hắn tính toán tường tận như thế nào cũng không thể tính ra, thậm chí không hề nghĩ đến Huyền Thiên lần thứ nhất vào Thiên Huyền Kiếm Tháp đã xông lên tầng thứ mười.
Thân là truyền nhân của Thiên Cơ nhất mạch đối với sự vụ phát triển không thể toàn bộ đoán trúng, vậy cũng có thể phỏng đoán một cách đại khái phương hướng, nhưng mà lúc này đây, Thần Cơ tiên sinh lại không có đoán được chút gì.
Trong nháy mắt trong đầu Thần Cơ tiên sinh đã hiện lên suy tính xác minh vô số lần.
Đột nhiên thần sắc Thần Cơ tiên sinh chấn động, linh quang lóe lên trong đầu hắn. Đã có chuyện Huyền Thiên xông đến tầng thứ mười phát sinh dẫn, Thần Cơ tiên sinh đối với chuyện này đã có một phương hướng xác định.
- Việc này không ngờ là ngòi dẫn để hắn rời khỏi Trung châu.
Trong lòng Thần Cơ tiên sinh phi thường rung động, hắn đã cho rằng Huyền Thiên là người có đại khí vận. Thiên Cơ nhất mạch sửa số mệnh, vì thế Thần Cơ tiên sinh tin tưởng, chỉ cần đi theo bên cạnh Huyền Thiên, hắn nhất định sẽ đi càng xa trên con đường Thiên Cơ, đạt tới đại thành.
Nhưng mà lúc này đây hắn tính ra Huyền Thiên muốn rời đi Trung châu, mà Huyền Thiên bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp, hắn căn bản vào không được, cho dù hắn không muốn tách Huyền Thiên nhưng cũng không có cách nào.
Bên trong tối tăm tựa hồ đã có quyết định, Thần Cơ tiên sinh không cách nào đi theo bên cạnh Huyền Thiên.
- Thời này! Mệnh nay!
Trong lòng Thần Cơ tiên sinh thở dài, sắc mặt khẽ trầm xuống. Bất quá rất nhanh hắn đã khôi phục bình thường, thầm nghĩ:
- Vận mệnh Huyền Thiên vốn nên chấm dứt tại Thần Châu, nhưng hắn không tin vận mệnh, lại xông ra một cái Thiên Địa rộng lớn hơn khiến cho tương lai của hắn, ngay cả ta đều không suy tính được. Có lẽ ta quá câu chấp vận mệnh rồi, Huyền Thiên đều có thể cải biến vận mệnh của mình, vì sao ta không thể đây? Thiên Cơ nhất mạch bác đại tinh thâm, xem ra ta vẫn chỉ biết được chút da lông. Không có Huyền Thiên ở đây, ta cũng có thể xông ra bầu trời rộng lớn này....
- Chỉ cần chúng ta trường sinh trên đường lớn, vài lần tuế nguyệt xuân thu qua đi, chưa hẳn có thể gặp lại... Ha ha. . . ! Huyền Thiên, chúc ngươi đi đường may mắn. Thiên cơ kiếp rốt cuộc đã tới, ta chính thức bước vào cung điện Thiên Cơ nhất mạch, từ nay về sau danh tiếng Thần Cơ tiên sinh tan thành mây khói, ta chính là ta - - - - Thiên Cơ Côn!
Tất cả mọi người chú ý hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên thì Thiên Cơ Côn lại mặt mang mỉm cười lui về phía sau, muốn rời khỏi nơi này.
Yến Vân Thành rất nhanh liền phát hiện hành động của Thiên Cơ Côn, hắn nói:
- Tiên sinh muốn đi đâu?
- Đi nghìn vạn dặm, thiên hạ mặc ta chơi, khắp nơi đều Thiên Cơ, có gì mà không thể lưu! Ha ha ha. . .
Thiên Cơ Côn cười to một tiếng trực tiếp bay lên bầu trời, càng ngày càng xa, thanh âm xa xa truyền đến:
- Yến huynh, hai từ tiên sinh thật xấu hổ không dám nhận, sau này Tịch Dương Lâu nếu có phiền toái, mời hô to ba tiếng tên ta - - Thiên Cơ Côn, nếu ta vẫn còn ở Trung châu, nhất định đến tương trợ!
Rất nhanh, thân ảnh Thiên Cơ Côn liền nhạt nhòa bên trên bầu trời.
Yến Vân Thành nhìn lên trời suy nghĩ xuất thần, Thiên Cơ Côn rời đi để cho hắn đột nhiên cảm giác được, tựa hồ Huyền Thiên cũng cách Tịch Dương Lâu càng ngày càng xa. Duyên phận của Tịch Dương Lâu cùng Huyền Thiên, Thiên Cơ Côn có lẽ đã kết thúc, về sau chỉ còn chính là tình nghĩa.
- Huyền Thiên như rồng trên trời cao, không thể nhìn gần như biển cả vô cương thâm bất khả trắc. Chính là truyền thuyết đương đại, Thần Cơ tiên sinh cũng là cao nhân đương thời. Nghe câu nói của hắn trước lúc rời đi có vẻ đã đột phá, sau khi thành Hoàng giả có đạo cảnh đột phá rất lớn. Không biết tốc độ tu luyện của hắn tại hoàng giả cảnh sẽ nhanh đến mức nào. . . !
Trong lòng Yến Vân Thành thầm nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:
- Vô luận như thế nào, quyết định của huynh trưởng đều chính xác, Tịch Dương Lâu có hai bằng hữu này đều là vạn hạnh bên trong vạn hạnh!
Thiên Huyền Kiếm Tháp, tầng thứ mười!
Huyền Thiên có thể rõ ràng cảm xúc được, Áo Nghĩa chi lực bên trong tầng thứ mười vô cùng đậm đặc.
Hơn nữa, tầng thứ mười cùng chín tầng khác hoàn toàn bất đồng, không chỉ là một không gian hư ảo. Đây là cung điện cực lớn cao chừng 300m, dài rộng đều hơn trăm mét, rất rộng dãi.
Phía trước Huyền Thiên, trên vách tường có một bức tượng nam tử mặc hắc y, lông mày như lợi kiếm, mắt như thiên tinh, oai hùng phi phàm, cả người lộ ra một cỗ khí thế mênh mông làm lòng người thần phục.
Thời khắc này trong tay nam tử nắm lấy một thanh kiếm, xem ra là kiếm khách.
Bên cạnh có khắc chữ viết, giới thiệu lai lịch người này:
Tính danh: Thiên Thần!
Thân phận: Kiếm Giới Chí Tôn!
Công pháp: Cứu Cực Dẫn Tinh Công!
Kiếm kỹ: Giới Tôn Kiếm Quyết!
Kiếm Giới Chí Tôn? Cố danh tư nghị, đây là lão đại kiếm giới, đệ nhất nhân giới.
Thần vương Thần giới cũng xưng là Chí Tôn thần giới nhưng thần vương không chỉ một vị, vì thế thần giới có rất nhiều Chí Tôn nhưng kiếm giới không giống. Kiếm giới chỉ là thế giới phàm nhân không rộng bằng thần giới mênh mông rộng lớn, số lượng cường giả không bằng thần giới. Chí Tôn kiếm khẳng định là kiếm giới đệ nhất nhân.
Trong lòng Huyền Thiên khẽ nhúc nhích, thân phận Thiên Thần không phải chuyện đùa, tu vi chỉ sợ là gần với thần.
Về phần công pháp Cứu Cực Dẫn Tinh Công cùng kiếm kỹ Giới Tôn Kiếm Quyết, vẻn vẹn là nghe danh tự đều có thể đoán được. Đây tuyệt đối không phải công pháp kiếm thuật Đế cấp bình thường, cứu cực đại biểu cho tối cao, giới tôn đại biểu cho kiếm giới đệ nhất, đây là công pháp tu luyện đệ nhất giới, đệ nhất kiếm thuật.
Công pháp kiếm kỹ của Thiên Thần nhất định là công pháp kiếm kỹ chí cao giới.
Miệng Huyền Thiên nhếch lên, nụ cười trên mặt rõ ràng, tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Đến nay hắn lấy được công pháp võ kỹ xuất chúng, là Bất Diệt Kim Thân cùng Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm.
Đẳng cấp của Bất diệt kim thân không cần phải nói, phóng ở tại thần giới đều là thượng đẳng, nhưng Huyền Thiên chỉ tu luyện một bộ phận, tu luyện tới đệ tam trọng chỉ tương đương với công pháp vương giả, Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm cũng chỉ là kiếm kỹ hoàng giả.
Chính thức tính toán ra, Huyền Thiên vẫn chưa đạt tới Đế cấp công pháp.
- Người như vậy quả thực không phải người, cơ hồ là thần. Hắn chính là truyền thuyết đương thời, một thần thoại đương thời, một kỳ tích đương thời...
Chúng cường giả nghị luận nhao nhao, có không ít Chuẩn Hoàng giật mình.
Bất quá, cũng có một chút cường giả nhìn hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên trên tiểu Kiếm Tháp tầng thứ mười, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lùng.
- Hừ! Ngươi tuy rằng xuất sắc, nhưng cây cao gió lớn, cực thịnh nhất định cực suy. Nếu như có thể giết ngươi, hết thảy những gì của ngươi sẽ trở thành của ta...
Thần Cơ tiên sinh nhìn hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên sắc mặt cũng đại biến, Huyền Thiên có thể lên tới tầng mười đã ngoài dự liệu của hắn.
Vô luận hắn tính toán tường tận như thế nào cũng không thể tính ra, thậm chí không hề nghĩ đến Huyền Thiên lần thứ nhất vào Thiên Huyền Kiếm Tháp đã xông lên tầng thứ mười.
Thân là truyền nhân của Thiên Cơ nhất mạch đối với sự vụ phát triển không thể toàn bộ đoán trúng, vậy cũng có thể phỏng đoán một cách đại khái phương hướng, nhưng mà lúc này đây, Thần Cơ tiên sinh lại không có đoán được chút gì.
Trong nháy mắt trong đầu Thần Cơ tiên sinh đã hiện lên suy tính xác minh vô số lần.
Đột nhiên thần sắc Thần Cơ tiên sinh chấn động, linh quang lóe lên trong đầu hắn. Đã có chuyện Huyền Thiên xông đến tầng thứ mười phát sinh dẫn, Thần Cơ tiên sinh đối với chuyện này đã có một phương hướng xác định.
- Việc này không ngờ là ngòi dẫn để hắn rời khỏi Trung châu.
Trong lòng Thần Cơ tiên sinh phi thường rung động, hắn đã cho rằng Huyền Thiên là người có đại khí vận. Thiên Cơ nhất mạch sửa số mệnh, vì thế Thần Cơ tiên sinh tin tưởng, chỉ cần đi theo bên cạnh Huyền Thiên, hắn nhất định sẽ đi càng xa trên con đường Thiên Cơ, đạt tới đại thành.
Nhưng mà lúc này đây hắn tính ra Huyền Thiên muốn rời đi Trung châu, mà Huyền Thiên bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp, hắn căn bản vào không được, cho dù hắn không muốn tách Huyền Thiên nhưng cũng không có cách nào.
Bên trong tối tăm tựa hồ đã có quyết định, Thần Cơ tiên sinh không cách nào đi theo bên cạnh Huyền Thiên.
- Thời này! Mệnh nay!
Trong lòng Thần Cơ tiên sinh thở dài, sắc mặt khẽ trầm xuống. Bất quá rất nhanh hắn đã khôi phục bình thường, thầm nghĩ:
- Vận mệnh Huyền Thiên vốn nên chấm dứt tại Thần Châu, nhưng hắn không tin vận mệnh, lại xông ra một cái Thiên Địa rộng lớn hơn khiến cho tương lai của hắn, ngay cả ta đều không suy tính được. Có lẽ ta quá câu chấp vận mệnh rồi, Huyền Thiên đều có thể cải biến vận mệnh của mình, vì sao ta không thể đây? Thiên Cơ nhất mạch bác đại tinh thâm, xem ra ta vẫn chỉ biết được chút da lông. Không có Huyền Thiên ở đây, ta cũng có thể xông ra bầu trời rộng lớn này....
- Chỉ cần chúng ta trường sinh trên đường lớn, vài lần tuế nguyệt xuân thu qua đi, chưa hẳn có thể gặp lại... Ha ha. . . ! Huyền Thiên, chúc ngươi đi đường may mắn. Thiên cơ kiếp rốt cuộc đã tới, ta chính thức bước vào cung điện Thiên Cơ nhất mạch, từ nay về sau danh tiếng Thần Cơ tiên sinh tan thành mây khói, ta chính là ta - - - - Thiên Cơ Côn!
Tất cả mọi người chú ý hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên thì Thiên Cơ Côn lại mặt mang mỉm cười lui về phía sau, muốn rời khỏi nơi này.
Yến Vân Thành rất nhanh liền phát hiện hành động của Thiên Cơ Côn, hắn nói:
- Tiên sinh muốn đi đâu?
- Đi nghìn vạn dặm, thiên hạ mặc ta chơi, khắp nơi đều Thiên Cơ, có gì mà không thể lưu! Ha ha ha. . .
Thiên Cơ Côn cười to một tiếng trực tiếp bay lên bầu trời, càng ngày càng xa, thanh âm xa xa truyền đến:
- Yến huynh, hai từ tiên sinh thật xấu hổ không dám nhận, sau này Tịch Dương Lâu nếu có phiền toái, mời hô to ba tiếng tên ta - - Thiên Cơ Côn, nếu ta vẫn còn ở Trung châu, nhất định đến tương trợ!
Rất nhanh, thân ảnh Thiên Cơ Côn liền nhạt nhòa bên trên bầu trời.
Yến Vân Thành nhìn lên trời suy nghĩ xuất thần, Thiên Cơ Côn rời đi để cho hắn đột nhiên cảm giác được, tựa hồ Huyền Thiên cũng cách Tịch Dương Lâu càng ngày càng xa. Duyên phận của Tịch Dương Lâu cùng Huyền Thiên, Thiên Cơ Côn có lẽ đã kết thúc, về sau chỉ còn chính là tình nghĩa.
- Huyền Thiên như rồng trên trời cao, không thể nhìn gần như biển cả vô cương thâm bất khả trắc. Chính là truyền thuyết đương đại, Thần Cơ tiên sinh cũng là cao nhân đương thời. Nghe câu nói của hắn trước lúc rời đi có vẻ đã đột phá, sau khi thành Hoàng giả có đạo cảnh đột phá rất lớn. Không biết tốc độ tu luyện của hắn tại hoàng giả cảnh sẽ nhanh đến mức nào. . . !
Trong lòng Yến Vân Thành thầm nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:
- Vô luận như thế nào, quyết định của huynh trưởng đều chính xác, Tịch Dương Lâu có hai bằng hữu này đều là vạn hạnh bên trong vạn hạnh!
Thiên Huyền Kiếm Tháp, tầng thứ mười!
Huyền Thiên có thể rõ ràng cảm xúc được, Áo Nghĩa chi lực bên trong tầng thứ mười vô cùng đậm đặc.
Hơn nữa, tầng thứ mười cùng chín tầng khác hoàn toàn bất đồng, không chỉ là một không gian hư ảo. Đây là cung điện cực lớn cao chừng 300m, dài rộng đều hơn trăm mét, rất rộng dãi.
Phía trước Huyền Thiên, trên vách tường có một bức tượng nam tử mặc hắc y, lông mày như lợi kiếm, mắt như thiên tinh, oai hùng phi phàm, cả người lộ ra một cỗ khí thế mênh mông làm lòng người thần phục.
Thời khắc này trong tay nam tử nắm lấy một thanh kiếm, xem ra là kiếm khách.
Bên cạnh có khắc chữ viết, giới thiệu lai lịch người này:
Tính danh: Thiên Thần!
Thân phận: Kiếm Giới Chí Tôn!
Công pháp: Cứu Cực Dẫn Tinh Công!
Kiếm kỹ: Giới Tôn Kiếm Quyết!
Kiếm Giới Chí Tôn? Cố danh tư nghị, đây là lão đại kiếm giới, đệ nhất nhân giới.
Thần vương Thần giới cũng xưng là Chí Tôn thần giới nhưng thần vương không chỉ một vị, vì thế thần giới có rất nhiều Chí Tôn nhưng kiếm giới không giống. Kiếm giới chỉ là thế giới phàm nhân không rộng bằng thần giới mênh mông rộng lớn, số lượng cường giả không bằng thần giới. Chí Tôn kiếm khẳng định là kiếm giới đệ nhất nhân.
Trong lòng Huyền Thiên khẽ nhúc nhích, thân phận Thiên Thần không phải chuyện đùa, tu vi chỉ sợ là gần với thần.
Về phần công pháp Cứu Cực Dẫn Tinh Công cùng kiếm kỹ Giới Tôn Kiếm Quyết, vẻn vẹn là nghe danh tự đều có thể đoán được. Đây tuyệt đối không phải công pháp kiếm thuật Đế cấp bình thường, cứu cực đại biểu cho tối cao, giới tôn đại biểu cho kiếm giới đệ nhất, đây là công pháp tu luyện đệ nhất giới, đệ nhất kiếm thuật.
Công pháp kiếm kỹ của Thiên Thần nhất định là công pháp kiếm kỹ chí cao giới.
Miệng Huyền Thiên nhếch lên, nụ cười trên mặt rõ ràng, tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Đến nay hắn lấy được công pháp võ kỹ xuất chúng, là Bất Diệt Kim Thân cùng Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm.
Đẳng cấp của Bất diệt kim thân không cần phải nói, phóng ở tại thần giới đều là thượng đẳng, nhưng Huyền Thiên chỉ tu luyện một bộ phận, tu luyện tới đệ tam trọng chỉ tương đương với công pháp vương giả, Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm cũng chỉ là kiếm kỹ hoàng giả.
Chính thức tính toán ra, Huyền Thiên vẫn chưa đạt tới Đế cấp công pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.