Chương 596: Cùng đột phá. (3)
EK
23/03/2014
- Đây là một gốc linh thảo Địa Cấp thượng phẩm, chừng hơn chín trăm năm, chúng ta có thể phát hiện là thiên đại số mệnh. Nghe Tử nhi cô nương
nói Long Cân Thảo có thể trị liệu kinh mạch, Long Cân Thảo này trị liệu
cho kinh mạch cha ngươi, đủ để tu vi của hắn bỏ niêm phong đến cảnh giới Địa giai cảnh đỉnh phong....
- Yêu hạch, linh thảo đều giao cho bọn họ nhưng gốc Long Cân Thảo này thì không nên Vũ Văn Hiêu chém tận giết tuyệt chúng ta. Nếu không phải ta trước khi tiến vào Thú Hoang sớm liền chuẩn bị rất nhiều trận khí, lúc này đây tuyệt đối không có khả năng còn sống gặp hai ngươi. Đáng thương ba người bọn họ, mười năm trước bị đuổi giết một lần, đám người đều còn sống. Kết quả lại bị giết ở nơi đây, thật sự là đáng hận!!!
Huyền Côn Sơn nói ngắn gọn, rất nhanh liền đem sự tình đã trải qua nói đại khái.
Huyền Thiên vỗ một chưởng vào tảng đá bên cạnh làm nó nát bấy:
- Biết sớm như vậy, ta tại Âm Phong Sơn Mạch nên chém Vũ Văn Hiêu thành mấy mảnh mới đúng.
- Thực lực của Vũ Văn Hiêu rất cường đại, cho dù là Địa giai cảnh lục trọng cường giả cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn, muốn chém hắn cũng không dễ dàng. . . Nguy rồi!
Thần sắc Huyền Côn Sơn đột nhiên biến đổi.
Trong lòng Huyền Thiên chấn động, hắn cảm thấy có khả năng thật sự xuất hiện tình huống không hay nhất.
Hắn còn nhớ rõ vừa rồi, cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng nói với Vũ Văn Hiêu ‘ chính sự quan trọng hơn ’, là chính sự gì? Trong lòng Huyền Thiên phát lạnh:
- Tam cữu, đám người sẽ không phải nhìn ra thân phận của ngài chứ?
- Rất có thể!
Thần sắc Huyền Côn Sơn có chút hoảng sợ, nếu là thân phận tiết lộ đến Phách Kiếm Môn sẽ khiến cho họ lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục:
- Ba người bọn họ đem ta dồn đến tuyệt cảnh, mặc dù có trận pháp phụ trợ, ta cũng không là đối thủ liền thi triển một chiêu tuyệt kỹ Huyền Gia liều chết. Hai tên kia rất nhanh liền dừng tay, sau đó liền không có động tĩnh, ta sợ bọn họ ở bên cạnh chờ đợi, không dám triệt hồi trận pháp, mãi cho đến các ngươi đến đây. . . !
- Sớm biết như thế, vừa rồi sẽ chết trên tay bọn họ được rồi, nếu bị Huyền Ky phát hiện thì ta chính là tội nhân....
Thanh âm thanh âm Huyền Côn Sơn tràn đầy hối hận.
- Tam cữu, họa tượng truy nã của ngươi Phách Kiếm Môn có, đám người đó từng gặp ngươi. Cho dù hiện tại nghĩ không ra, trở về Phách Kiếm Môn nhất định sẽ nhớ tới, thân phận bạo lộ hay không bạo lộ cũng không có gì khác biệt.
Trong ánh mắt Huyền Thiên bắn ra hai đạo kiếm quang:
- Vũ Văn Hiêu cùng vị Địa giai cảnh ngũ trọng cường giả kia như vậy thì tuyệt đối không thể lưu đám người trên đời này. Cho dù là đuổi giết mười vạn dặm, ta cũng muốn chém bọn chúng trước khi chúng về Phách Kiếm Môn. Đám người đó đi chưa dược bao xa, chúng ta nói không chừng có thể đuổi theo kịp. Đi!!!
Huyền Thiên cõng Huyền Côn Sơn bị thương cùng Long Tử Nghiên bay lên bầu trời.
Mấy người cảm thấy, Vũ Văn Hiêu biết được thân phận của Huyền Côn Sơn, hơn nữa biết rõ đám người đến từ Bắc Mạc huyện Huyền Gia, vô cùng có khả năng trạm thứ nhất Vũ Văn Hiêu đi chính là điều tra Bắc Mạc huyện. Nếu là như vậy đám người Huyền Thiên đó sẽ chạy về Bắc Mạc huyện là có thể chém giết hai người Vũ Văn Hiêu.
Lúc này đây sự tình khẩn cấp, Huyền Thiên cũng bất chấp hấp dẫn lực chú ý của yêu thú, hắn trực tiếp bay lên không phi hành về phía Bắc Mạc huyện, thực lực của hắn đủ để khinh thường yêu thú cấp năm. Phạm vi xâm nhập yêu thú không quá mấy gàn dặm nên không có lục cấp yêu thú xuất hiện.
Trước lúc trời tối, Huyền Thiên, Long Tử Nghiên, Huyền Côn Sơn ba người chạy về Hoàng Bách Trấn Huyền Gia.
Mọi người Huyền Gia biết được thân phận của Huyền Côn Sơn bị tiết lộ, tất cả đều đại chấn, đây là chuyện đại sự, nếu thật bị Phách Kiếm Môn biết được, hiện tại thương thế của Huyền Hồng chưa khôi phục, Huyền Gia cơ hồ không có chỗ có thể trốn.
Vũ Văn Hiêu cũng không có tới Bắc Mạc huyện Huyền Gia, xem ra là đã xác định thân phận của Huyền Côn Sơn, không cần điều tra mà sẽ trực tiếp đem tin tức truyền về Phách Kiếm Môn.
Huyền Gia lập tức cử hành hội nghị khẩn cấp chuẩn bị khi tin tức tốt bạo lộ triệt để, sau khi thảo luận, mọi người cảm thấy nếu như tin tức bạo lộ, chỉ có một biện pháp chạy trốn. Đó chính là ẩn thân ở trong Thiên Kiếm Tông, hiện tại Huyền Thiên đã là đệ tử thân truyền của Bắc Thần Các chủ, hơn nữa có Thiên Tinh Lệnh trong người không người nào dám động đến hắn. Dù cho bại lộ cũng không có cái gì đáng lo, mấu chốt là Huyền Hồng cùng Huyền Gia đào thoát khỏi nguy hiểm như thế nào.
Hội nghị quyết định, Huyền Thiên đuổi theo giết Vũ Văn Hiêu mà Huyền Gia tức thì làm tốt chuẩn bị biến mất, thần không biết quỷ không hay tiến vào Thiên Kiếm Tông ẩn cư tại hậu sơn. Điều này cần Lăng Dật Trần trợ giúp để giấu diếm được trưởng lão Thiên Kiếm Tông và toàn bộ đệ tử. Huyền Thiên giao một phong thư cho Huyền Thạch, để cho hắn tìm Lăng Dật Trần, Lăng Dật Trần không có khả năng không giúp.
Huyền Thạch hôm nay đã là hôm nay vũ giả Tiên Thiên Cảnh tứ trọng tại Thiên Kiếm vương triều là một tân tú sáng chói, mang theo sư mạng như Huyền Thiên ly khai Huyền Gia.
- Thiên nhi!
Trước khi đi, Huyền Hồng gọi Huyền Thiên lại:
- Đường xá càng xa liền càng khả năng phát sinh biến cố, ta nếu là Vũ Văn Hiểu thì không khả năng đi Phách Kiếm Môn hơn mười mấy vạn dặm, mà sẽ đi ngoại môn Ngạo Kiếm Sơn Trang gần đây.
Bắc Lĩnh Sơn, nơi này cách bắc thành Ngạo Kiếm hơn hai trăm dặm.
Nơi đây địa thế bằng phẳng, chỉ có một tòa Bắc Lĩnh Sơn cao cao như hạc giữa bầy gà.
Đứng ở Bắc Lĩnh Sơn, tầm mắt thập phần khoáng đạt, phạm vi hơn mười dặm tất cả đều thu vào trong mắt.
Từ phương bắc đi Ngạo Kiếm Sơn Trang, Bắc Lĩnh Sơn là con đường chủ yếu phải đi. Cho dù không đi ngang qua Bắc Lĩnh Sơn cũng sẽ không lệch nhau quá xa.
Huyền Thiên từ Hoàng Bách Trấn lên đường ngự kiếm phi hành, hơn nữa còn vận dụng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật, suốt đêm cực tốc phi hành hơn ba vạn dặm. Buổi sáng ngày kế tiếp liền đã tìm đến Bắc Lĩnh Sơn.
Chỉ cần Vũ Văn Hiêu là tới Ngạo Kiếm Sơn Trang, Huyền Thiên có thể khẳng định, tuyệt đối tới Bắc Lĩnh Sơn trước một bước. Mặc dù Vũ Văn Hiêu cũng đi đường suốt đêm, tốc độ cũng không thể bằng Huyền Thiên.
Ngự kiếm phi hành của Huyền Thiên cùng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật đồng thời thi triển, tốc độ nhanh hơn cả cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, chỉ có cường giả Thiên Giai Cảnh mới có thể so sánh.
Bắc Lĩnh Sơn cách Ngạo Kiếm Sơn Trang chỉ có hơn hai trăm dặm, đối với cường giả Thiên Giai Cảnh mà nói, hơn hai trăm dặm là khoảng cách rất gần, không tới nửa khắc đồng hồ đã tới.
Huyền Thiên tại Bắc Lĩnh Sơn chặn giết đệ tử thiên tài của Phách Kiếm Môn Vũ Văn Hiêu cơ hồ ở trong miệng hổ bẻ răng hổ.
Nhưng mà, Vũ Văn Hiêu đã biết được bí mật của Huyền Gia, đừng nói là tại Bắc Lĩnh Sơn, cho dù là ngăn ở cửa ra vào Ngạo Kiếm Sơn Trang, chỉ cần có khả năng, Huyền Thiên cũng muốn chém giết Vũ Văn Hiêu.
- Yêu hạch, linh thảo đều giao cho bọn họ nhưng gốc Long Cân Thảo này thì không nên Vũ Văn Hiêu chém tận giết tuyệt chúng ta. Nếu không phải ta trước khi tiến vào Thú Hoang sớm liền chuẩn bị rất nhiều trận khí, lúc này đây tuyệt đối không có khả năng còn sống gặp hai ngươi. Đáng thương ba người bọn họ, mười năm trước bị đuổi giết một lần, đám người đều còn sống. Kết quả lại bị giết ở nơi đây, thật sự là đáng hận!!!
Huyền Côn Sơn nói ngắn gọn, rất nhanh liền đem sự tình đã trải qua nói đại khái.
Huyền Thiên vỗ một chưởng vào tảng đá bên cạnh làm nó nát bấy:
- Biết sớm như vậy, ta tại Âm Phong Sơn Mạch nên chém Vũ Văn Hiêu thành mấy mảnh mới đúng.
- Thực lực của Vũ Văn Hiêu rất cường đại, cho dù là Địa giai cảnh lục trọng cường giả cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn, muốn chém hắn cũng không dễ dàng. . . Nguy rồi!
Thần sắc Huyền Côn Sơn đột nhiên biến đổi.
Trong lòng Huyền Thiên chấn động, hắn cảm thấy có khả năng thật sự xuất hiện tình huống không hay nhất.
Hắn còn nhớ rõ vừa rồi, cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng nói với Vũ Văn Hiêu ‘ chính sự quan trọng hơn ’, là chính sự gì? Trong lòng Huyền Thiên phát lạnh:
- Tam cữu, đám người sẽ không phải nhìn ra thân phận của ngài chứ?
- Rất có thể!
Thần sắc Huyền Côn Sơn có chút hoảng sợ, nếu là thân phận tiết lộ đến Phách Kiếm Môn sẽ khiến cho họ lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục:
- Ba người bọn họ đem ta dồn đến tuyệt cảnh, mặc dù có trận pháp phụ trợ, ta cũng không là đối thủ liền thi triển một chiêu tuyệt kỹ Huyền Gia liều chết. Hai tên kia rất nhanh liền dừng tay, sau đó liền không có động tĩnh, ta sợ bọn họ ở bên cạnh chờ đợi, không dám triệt hồi trận pháp, mãi cho đến các ngươi đến đây. . . !
- Sớm biết như thế, vừa rồi sẽ chết trên tay bọn họ được rồi, nếu bị Huyền Ky phát hiện thì ta chính là tội nhân....
Thanh âm thanh âm Huyền Côn Sơn tràn đầy hối hận.
- Tam cữu, họa tượng truy nã của ngươi Phách Kiếm Môn có, đám người đó từng gặp ngươi. Cho dù hiện tại nghĩ không ra, trở về Phách Kiếm Môn nhất định sẽ nhớ tới, thân phận bạo lộ hay không bạo lộ cũng không có gì khác biệt.
Trong ánh mắt Huyền Thiên bắn ra hai đạo kiếm quang:
- Vũ Văn Hiêu cùng vị Địa giai cảnh ngũ trọng cường giả kia như vậy thì tuyệt đối không thể lưu đám người trên đời này. Cho dù là đuổi giết mười vạn dặm, ta cũng muốn chém bọn chúng trước khi chúng về Phách Kiếm Môn. Đám người đó đi chưa dược bao xa, chúng ta nói không chừng có thể đuổi theo kịp. Đi!!!
Huyền Thiên cõng Huyền Côn Sơn bị thương cùng Long Tử Nghiên bay lên bầu trời.
Mấy người cảm thấy, Vũ Văn Hiêu biết được thân phận của Huyền Côn Sơn, hơn nữa biết rõ đám người đến từ Bắc Mạc huyện Huyền Gia, vô cùng có khả năng trạm thứ nhất Vũ Văn Hiêu đi chính là điều tra Bắc Mạc huyện. Nếu là như vậy đám người Huyền Thiên đó sẽ chạy về Bắc Mạc huyện là có thể chém giết hai người Vũ Văn Hiêu.
Lúc này đây sự tình khẩn cấp, Huyền Thiên cũng bất chấp hấp dẫn lực chú ý của yêu thú, hắn trực tiếp bay lên không phi hành về phía Bắc Mạc huyện, thực lực của hắn đủ để khinh thường yêu thú cấp năm. Phạm vi xâm nhập yêu thú không quá mấy gàn dặm nên không có lục cấp yêu thú xuất hiện.
Trước lúc trời tối, Huyền Thiên, Long Tử Nghiên, Huyền Côn Sơn ba người chạy về Hoàng Bách Trấn Huyền Gia.
Mọi người Huyền Gia biết được thân phận của Huyền Côn Sơn bị tiết lộ, tất cả đều đại chấn, đây là chuyện đại sự, nếu thật bị Phách Kiếm Môn biết được, hiện tại thương thế của Huyền Hồng chưa khôi phục, Huyền Gia cơ hồ không có chỗ có thể trốn.
Vũ Văn Hiêu cũng không có tới Bắc Mạc huyện Huyền Gia, xem ra là đã xác định thân phận của Huyền Côn Sơn, không cần điều tra mà sẽ trực tiếp đem tin tức truyền về Phách Kiếm Môn.
Huyền Gia lập tức cử hành hội nghị khẩn cấp chuẩn bị khi tin tức tốt bạo lộ triệt để, sau khi thảo luận, mọi người cảm thấy nếu như tin tức bạo lộ, chỉ có một biện pháp chạy trốn. Đó chính là ẩn thân ở trong Thiên Kiếm Tông, hiện tại Huyền Thiên đã là đệ tử thân truyền của Bắc Thần Các chủ, hơn nữa có Thiên Tinh Lệnh trong người không người nào dám động đến hắn. Dù cho bại lộ cũng không có cái gì đáng lo, mấu chốt là Huyền Hồng cùng Huyền Gia đào thoát khỏi nguy hiểm như thế nào.
Hội nghị quyết định, Huyền Thiên đuổi theo giết Vũ Văn Hiêu mà Huyền Gia tức thì làm tốt chuẩn bị biến mất, thần không biết quỷ không hay tiến vào Thiên Kiếm Tông ẩn cư tại hậu sơn. Điều này cần Lăng Dật Trần trợ giúp để giấu diếm được trưởng lão Thiên Kiếm Tông và toàn bộ đệ tử. Huyền Thiên giao một phong thư cho Huyền Thạch, để cho hắn tìm Lăng Dật Trần, Lăng Dật Trần không có khả năng không giúp.
Huyền Thạch hôm nay đã là hôm nay vũ giả Tiên Thiên Cảnh tứ trọng tại Thiên Kiếm vương triều là một tân tú sáng chói, mang theo sư mạng như Huyền Thiên ly khai Huyền Gia.
- Thiên nhi!
Trước khi đi, Huyền Hồng gọi Huyền Thiên lại:
- Đường xá càng xa liền càng khả năng phát sinh biến cố, ta nếu là Vũ Văn Hiểu thì không khả năng đi Phách Kiếm Môn hơn mười mấy vạn dặm, mà sẽ đi ngoại môn Ngạo Kiếm Sơn Trang gần đây.
Bắc Lĩnh Sơn, nơi này cách bắc thành Ngạo Kiếm hơn hai trăm dặm.
Nơi đây địa thế bằng phẳng, chỉ có một tòa Bắc Lĩnh Sơn cao cao như hạc giữa bầy gà.
Đứng ở Bắc Lĩnh Sơn, tầm mắt thập phần khoáng đạt, phạm vi hơn mười dặm tất cả đều thu vào trong mắt.
Từ phương bắc đi Ngạo Kiếm Sơn Trang, Bắc Lĩnh Sơn là con đường chủ yếu phải đi. Cho dù không đi ngang qua Bắc Lĩnh Sơn cũng sẽ không lệch nhau quá xa.
Huyền Thiên từ Hoàng Bách Trấn lên đường ngự kiếm phi hành, hơn nữa còn vận dụng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật, suốt đêm cực tốc phi hành hơn ba vạn dặm. Buổi sáng ngày kế tiếp liền đã tìm đến Bắc Lĩnh Sơn.
Chỉ cần Vũ Văn Hiêu là tới Ngạo Kiếm Sơn Trang, Huyền Thiên có thể khẳng định, tuyệt đối tới Bắc Lĩnh Sơn trước một bước. Mặc dù Vũ Văn Hiêu cũng đi đường suốt đêm, tốc độ cũng không thể bằng Huyền Thiên.
Ngự kiếm phi hành của Huyền Thiên cùng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật đồng thời thi triển, tốc độ nhanh hơn cả cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, chỉ có cường giả Thiên Giai Cảnh mới có thể so sánh.
Bắc Lĩnh Sơn cách Ngạo Kiếm Sơn Trang chỉ có hơn hai trăm dặm, đối với cường giả Thiên Giai Cảnh mà nói, hơn hai trăm dặm là khoảng cách rất gần, không tới nửa khắc đồng hồ đã tới.
Huyền Thiên tại Bắc Lĩnh Sơn chặn giết đệ tử thiên tài của Phách Kiếm Môn Vũ Văn Hiêu cơ hồ ở trong miệng hổ bẻ răng hổ.
Nhưng mà, Vũ Văn Hiêu đã biết được bí mật của Huyền Gia, đừng nói là tại Bắc Lĩnh Sơn, cho dù là ngăn ở cửa ra vào Ngạo Kiếm Sơn Trang, chỉ cần có khả năng, Huyền Thiên cũng muốn chém giết Vũ Văn Hiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.