Chương 186: Cuộc chiến hương diễm. (3)
EK
28/01/2014
Còn có hai người, khí thế yếu nhất là Dương Uy cùng Ti Thuận Thương.
Giang Hạo Vũ, Kỷ Đông Thành một là thập đại nội môn đệ tử, một đệ nhất nhân Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đệ tử. Hai người đến khiến cho chúng nội môn đệ tử kinh ngạc cùng kính sợ, lại hưng phấn cùng kích động.
Ở bên trong số ngoại môn đệ tử, đệ tử Võ Đạo cảnh thập trọng là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, ngoại môn đệ tử bình thường khó gặp. Trong nội môn đệ tử đệ tử bậc thang thứ nhất cũng giống như vậy, nhất là thập đại nội môn đệ tử, đại đa số chỉ nghe kỳ danh, không thấy thân ảnh.
- Giang sư huynh sao lại tới đây? Hắn là một trong thập đại nội môn đệ tử Huyền Thiên sư huynh lợi hại tới mức hắn phải động thân xuất mã sao?
- Nghe nói Huyền Thiên Sư Huynh ở ngoại môn phát sinh mâu thuẫn, Giang sư huynh, Kỷ sư huynh đều là người của Sở Phong sư huynh.
- Ừ! Thời điểm Huyền Thiên Sư Huynh mới vừa gia nhập nội môn thì thì cùng Dương Uy, Ti Thuận Thương chiến đấu một lần, hai người bọn họ chính kẻ đi sau Kỷ sư huynh đó.
- Ngày hôm qua Kỷ sư huynh còn chưa có trở lại, xem ra là hôm nay vừa mới hồi tông.
- Giang sư huynh có thể là cùng Kỷ sư huynh hồi tông a, có lẽ là thuận đường.
...
...
Bất quá đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đang xem cuộc chiến tự nhiên đại bộ phận đều nhận ra, lén châu đầu ghé tai, thân phận của Giang Hạo Vũ rất nhanh liền truyền ra.
Đám người Giang Hạo Vũ, Kỷ Đông Thành đi tới phía trước nhất đám nội môn đệ tử, cách Huyền Thiên ước 30m thì ngừng lại.
Lỗ tai Huyền Thiên cực kỳ thính, sáu người vừa tới và thanh âm nội môn đệ tử lén châu đầu ghé tai đều lọt vào tai hắn, chưa cần mở mắt hắn đã biết thân phận người tới.
- Một vị là một trong thập đại nội môn đệ tử, một vị là đệ nhất nhân đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, đều là người của Sở Phong. Nguyên bản hôm nay ta còn có thể chậm rãi thắng không ít hạ phẩm chân khí đan. Hiện tại xem ra, không có hy vọng.
Huyền Thiên cũng không mở mắt mà nhắm mắt điều tức như trước.
Kỷ Đông Thành dáng người hơi có vẻ gầy cao tiến về phía trước vài bước lớn tiếng nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, ta Kỷ Đông Thành, bậc thang thứ nhất, bài danh thứ 38, khiêu chiến ngươi.
- Cái gì? Kỷ sư huynh lại khiêu chiến Huyền Thiên ?
- Có lầm hay không, Thi Tú Thành sư huynh bậc thang thứ hai ở đây không khiêu chiến, Kỷ sư huynh lại tự hạ thân phận, khiêu chiến Huyền Thiên?
- Kỷ sư huynh là cao thủ của bậc thang thứ nhất, đệ nhất nhân đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng. Sở Phong sư huynh năm đó tại Tiên Thiên Cảnh nhất trọng tu vi cũng thua bài danh bậc thang thứ nhất dưới tay sư huynh, Huyền Thiên sao có thể là đối thủ của Kỷ sư huynh.
- Có thể là bởi vì nguyên nhân là Sở sư huynh...
...
Chúng nội môn đệ tử nhỏ giọng nghị luận, thanh âm tuy nhỏ, nhưng lộ rõ vẻ vô cùng khiếp sợ.
Huyền Thiên mở mắt ra, đứng lên mỉm cười, nói:
- Hoan nghênh khiêu chiến, kẻ bại mất một viên hạ phẩm chân khí đan.
Huyền Thiên đáp ứng dứt khoát như thế để cho Kỷ Đông Thành rất là ngoài ý muốn, hắn không khỏi giật mình nhưng rồi lập tức cười hắc hắc nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, một viên hạ phẩm chân khí đan, ngươi đúng là hạ thấp sư huynh ta quá. Một viên có ý gì?
- ồ!!!
Ánh mắt Huyền Thiên đột nhiên sáng ngời, khóe miệng nhếch lên một đường cong sáng láng:
- Như vậy bao nhiêu viên mới gọi là không hạ thấp thân phận?
Trong lòng Huyền Thiên còn đang phiền muộn vì đánh bại Kỷ Đông Thành xong, đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng không ai dám khiêu chiến hắn và hắn không có biện pháp thắng được càng nhiều hạ phẩm chân khí đan. Không nghĩ tới Kỷ Đông Thành lại ngại một viên hạ phẩm chân khí đan quá ít, muốn đưa thêm, Huyền Thiên sao mà không vui cho được
Kỷ Đông Thành biết rõ Huyền Thiên thắng không ít hạ phẩm chân khí đan, hắn muốn đánh bại Huyền Thiên còn muốn cướp lấy đồ vật của Huyền Thiên để tạo thành đả kích song song cho hắn.
- 30 viên!
Kỷ Đông Thành nói.
30 viên hạ phẩm chân khí đan!
Trong lòng nội môn đệ tử bốn phía xoắn hết lại.
Một viên hạ phẩm chân khí đan chỉ trị giá ba bốn vạn lượng bạc, thân là nội môn đệ tử, cơ bản sẽ không để ý.
Nhưng mà 30 viên hạ phẩm chân khí đan giá trị tới trăm vạn lượng bạc trở lên, đối với không ít nội môn đệ tử mà nói, đây cũng là một khoản tiền lớn.
Huyền Thiên nhếch môi lên cười to, chiến một trận 30 viên hạ phẩm chân khí đan còn là người khác chủ động yêu cầu, Huyền Thiên còn có cái gì không hài lòng hay sao?
- Được.
Huyền Thiên mỉm cười, nói xong từ trong lòng xuất ra một chai thuốc, nói:
- Nơi này là bình đầy vừa vặn 30 viên, xin mời Phong Bất Chí Phong sư huynh làm chứng.
Huyền Thiên đem bình đan dược ném tới Phong Bất Chí.
Phong Bất Chí cũng ở trong đám nội môn đệ tử, một tháng không thấy, tu vi đã bước chân vào Tiên Thiên Cảnh tam trọng, hắn lúc còn ở Tiên Thiên Cảnh nhị trọng tu vi cũng đã nổi tiếng ở bài danh thứ bốn lăm. Tu vi tăng lên một kẻ cảnh giới, thực lực đề cao thêm một tầng, bài danh tiến vào top hai mươi cũng rất bình thường.
Trên thực tế đúng là như thế, Phong Bất Chí mười ngày trước bước vào Tiên Thiên Cảnh tam trọng, năm ngày trước liền khiêu chiến Lý Lăng Thiên bài danh thứ mười lăm của bậc thang thứ nhất và chiến thắng. Bài danh thứ mười lăm bậc thang thứ nhất mà Lý Lăng Thiên, tức thì hạ xuống thứ mười sáu.
Nội môn đệ tử bốn phía ngoại trừ Giang Hạo Vũ thì Phong Bất Chí có bài danh cao nhất, thực lực mạnh nhất.
Giang Hạo Vũ cùng Kỷ Đông Thành cùng một nhóm, đều là người của Sở Phong, Huyền Thiên tự nhiên sẽ không để cho hắn đảm bảo đan dược, mà Phong Bất Chí, Huyền Thiên vừa vặn có vài phần giao tình, thân phận cũng phù hợp, đan dược giao cho hắn đảm bảo là hợp nhất.
Phong Bất Chí khẽ vươn tay tiếp nhận bình đan dược của Huyền Thiên ném tới, hắn mở ra kiểm tra một chút:
- Đích thật là một bình một hạ phẩm chân khí đan, 30 viên.
Nói xong ánh mắt của Phong Bất Chí rơi vào trên người Kỷ Đông Thành nói:
- Kỷ sư đệ, của ngươi đâu?
Khóe mắt Kỷ Đông Thành bỗng nhiên nhúc nhích, nguyên bản Phong Bất Chí xếp thứ bốn mươi lăm của bậc thang thứ nhất, mà Kỷ Đông Thành sắp xếp thứ ba mươi tám.
Đáng tiếc cảnh giới đồng nhất không phải là sức chiến đấu càng mạnh càng nhanh đột phá cảnh giới, Phong Bất Chí vừa đột phá tu vi Tiên Thiên Cảnh tam trọng, thực lực vượt xa Kỷ Đông Thành, đứng vào trước hạng thứ mười lăm đã bỏ xa hắn.
Trước kia bài danh Phong Bất Chí thấp hơn Kỷ Đông Thành phải gọi Kỷ Đông Thành là Kỷ sư huynh, mà bây giờ gọi hắn Kỷ sư đệ, ngược lại là Kỷ Đông Thành, nên đổi giọng hô Phong Bất Chí Phong sư huynh rồi.
- Ở đây!
Kỷ Đông Thành cắn răng, từ trong lòng xuất ra một chai thuốc, cũng ném tới Phong Bất Chí. Trong lòng hắn một mực đều cho rằng, chờ hắn tu vi đột phá Tiên Thiên Cảnh tam trọng, vượt qua Phong Bất Chí là chuyện khẳng định.
Phong Bất Chí biết rõ trong lòng Kỷ Đông Thành nghĩ thế nào, ngoài miệng gọi hắn Kỷ sư đệ là được rồi, hắn không mở miệng, Phong Bất Chí sẽ không để ý.
Giang Hạo Vũ, Kỷ Đông Thành một là thập đại nội môn đệ tử, một đệ nhất nhân Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đệ tử. Hai người đến khiến cho chúng nội môn đệ tử kinh ngạc cùng kính sợ, lại hưng phấn cùng kích động.
Ở bên trong số ngoại môn đệ tử, đệ tử Võ Đạo cảnh thập trọng là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, ngoại môn đệ tử bình thường khó gặp. Trong nội môn đệ tử đệ tử bậc thang thứ nhất cũng giống như vậy, nhất là thập đại nội môn đệ tử, đại đa số chỉ nghe kỳ danh, không thấy thân ảnh.
- Giang sư huynh sao lại tới đây? Hắn là một trong thập đại nội môn đệ tử Huyền Thiên sư huynh lợi hại tới mức hắn phải động thân xuất mã sao?
- Nghe nói Huyền Thiên Sư Huynh ở ngoại môn phát sinh mâu thuẫn, Giang sư huynh, Kỷ sư huynh đều là người của Sở Phong sư huynh.
- Ừ! Thời điểm Huyền Thiên Sư Huynh mới vừa gia nhập nội môn thì thì cùng Dương Uy, Ti Thuận Thương chiến đấu một lần, hai người bọn họ chính kẻ đi sau Kỷ sư huynh đó.
- Ngày hôm qua Kỷ sư huynh còn chưa có trở lại, xem ra là hôm nay vừa mới hồi tông.
- Giang sư huynh có thể là cùng Kỷ sư huynh hồi tông a, có lẽ là thuận đường.
...
...
Bất quá đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đang xem cuộc chiến tự nhiên đại bộ phận đều nhận ra, lén châu đầu ghé tai, thân phận của Giang Hạo Vũ rất nhanh liền truyền ra.
Đám người Giang Hạo Vũ, Kỷ Đông Thành đi tới phía trước nhất đám nội môn đệ tử, cách Huyền Thiên ước 30m thì ngừng lại.
Lỗ tai Huyền Thiên cực kỳ thính, sáu người vừa tới và thanh âm nội môn đệ tử lén châu đầu ghé tai đều lọt vào tai hắn, chưa cần mở mắt hắn đã biết thân phận người tới.
- Một vị là một trong thập đại nội môn đệ tử, một vị là đệ nhất nhân đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, đều là người của Sở Phong. Nguyên bản hôm nay ta còn có thể chậm rãi thắng không ít hạ phẩm chân khí đan. Hiện tại xem ra, không có hy vọng.
Huyền Thiên cũng không mở mắt mà nhắm mắt điều tức như trước.
Kỷ Đông Thành dáng người hơi có vẻ gầy cao tiến về phía trước vài bước lớn tiếng nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, ta Kỷ Đông Thành, bậc thang thứ nhất, bài danh thứ 38, khiêu chiến ngươi.
- Cái gì? Kỷ sư huynh lại khiêu chiến Huyền Thiên ?
- Có lầm hay không, Thi Tú Thành sư huynh bậc thang thứ hai ở đây không khiêu chiến, Kỷ sư huynh lại tự hạ thân phận, khiêu chiến Huyền Thiên?
- Kỷ sư huynh là cao thủ của bậc thang thứ nhất, đệ nhất nhân đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng. Sở Phong sư huynh năm đó tại Tiên Thiên Cảnh nhất trọng tu vi cũng thua bài danh bậc thang thứ nhất dưới tay sư huynh, Huyền Thiên sao có thể là đối thủ của Kỷ sư huynh.
- Có thể là bởi vì nguyên nhân là Sở sư huynh...
...
Chúng nội môn đệ tử nhỏ giọng nghị luận, thanh âm tuy nhỏ, nhưng lộ rõ vẻ vô cùng khiếp sợ.
Huyền Thiên mở mắt ra, đứng lên mỉm cười, nói:
- Hoan nghênh khiêu chiến, kẻ bại mất một viên hạ phẩm chân khí đan.
Huyền Thiên đáp ứng dứt khoát như thế để cho Kỷ Đông Thành rất là ngoài ý muốn, hắn không khỏi giật mình nhưng rồi lập tức cười hắc hắc nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, một viên hạ phẩm chân khí đan, ngươi đúng là hạ thấp sư huynh ta quá. Một viên có ý gì?
- ồ!!!
Ánh mắt Huyền Thiên đột nhiên sáng ngời, khóe miệng nhếch lên một đường cong sáng láng:
- Như vậy bao nhiêu viên mới gọi là không hạ thấp thân phận?
Trong lòng Huyền Thiên còn đang phiền muộn vì đánh bại Kỷ Đông Thành xong, đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng không ai dám khiêu chiến hắn và hắn không có biện pháp thắng được càng nhiều hạ phẩm chân khí đan. Không nghĩ tới Kỷ Đông Thành lại ngại một viên hạ phẩm chân khí đan quá ít, muốn đưa thêm, Huyền Thiên sao mà không vui cho được
Kỷ Đông Thành biết rõ Huyền Thiên thắng không ít hạ phẩm chân khí đan, hắn muốn đánh bại Huyền Thiên còn muốn cướp lấy đồ vật của Huyền Thiên để tạo thành đả kích song song cho hắn.
- 30 viên!
Kỷ Đông Thành nói.
30 viên hạ phẩm chân khí đan!
Trong lòng nội môn đệ tử bốn phía xoắn hết lại.
Một viên hạ phẩm chân khí đan chỉ trị giá ba bốn vạn lượng bạc, thân là nội môn đệ tử, cơ bản sẽ không để ý.
Nhưng mà 30 viên hạ phẩm chân khí đan giá trị tới trăm vạn lượng bạc trở lên, đối với không ít nội môn đệ tử mà nói, đây cũng là một khoản tiền lớn.
Huyền Thiên nhếch môi lên cười to, chiến một trận 30 viên hạ phẩm chân khí đan còn là người khác chủ động yêu cầu, Huyền Thiên còn có cái gì không hài lòng hay sao?
- Được.
Huyền Thiên mỉm cười, nói xong từ trong lòng xuất ra một chai thuốc, nói:
- Nơi này là bình đầy vừa vặn 30 viên, xin mời Phong Bất Chí Phong sư huynh làm chứng.
Huyền Thiên đem bình đan dược ném tới Phong Bất Chí.
Phong Bất Chí cũng ở trong đám nội môn đệ tử, một tháng không thấy, tu vi đã bước chân vào Tiên Thiên Cảnh tam trọng, hắn lúc còn ở Tiên Thiên Cảnh nhị trọng tu vi cũng đã nổi tiếng ở bài danh thứ bốn lăm. Tu vi tăng lên một kẻ cảnh giới, thực lực đề cao thêm một tầng, bài danh tiến vào top hai mươi cũng rất bình thường.
Trên thực tế đúng là như thế, Phong Bất Chí mười ngày trước bước vào Tiên Thiên Cảnh tam trọng, năm ngày trước liền khiêu chiến Lý Lăng Thiên bài danh thứ mười lăm của bậc thang thứ nhất và chiến thắng. Bài danh thứ mười lăm bậc thang thứ nhất mà Lý Lăng Thiên, tức thì hạ xuống thứ mười sáu.
Nội môn đệ tử bốn phía ngoại trừ Giang Hạo Vũ thì Phong Bất Chí có bài danh cao nhất, thực lực mạnh nhất.
Giang Hạo Vũ cùng Kỷ Đông Thành cùng một nhóm, đều là người của Sở Phong, Huyền Thiên tự nhiên sẽ không để cho hắn đảm bảo đan dược, mà Phong Bất Chí, Huyền Thiên vừa vặn có vài phần giao tình, thân phận cũng phù hợp, đan dược giao cho hắn đảm bảo là hợp nhất.
Phong Bất Chí khẽ vươn tay tiếp nhận bình đan dược của Huyền Thiên ném tới, hắn mở ra kiểm tra một chút:
- Đích thật là một bình một hạ phẩm chân khí đan, 30 viên.
Nói xong ánh mắt của Phong Bất Chí rơi vào trên người Kỷ Đông Thành nói:
- Kỷ sư đệ, của ngươi đâu?
Khóe mắt Kỷ Đông Thành bỗng nhiên nhúc nhích, nguyên bản Phong Bất Chí xếp thứ bốn mươi lăm của bậc thang thứ nhất, mà Kỷ Đông Thành sắp xếp thứ ba mươi tám.
Đáng tiếc cảnh giới đồng nhất không phải là sức chiến đấu càng mạnh càng nhanh đột phá cảnh giới, Phong Bất Chí vừa đột phá tu vi Tiên Thiên Cảnh tam trọng, thực lực vượt xa Kỷ Đông Thành, đứng vào trước hạng thứ mười lăm đã bỏ xa hắn.
Trước kia bài danh Phong Bất Chí thấp hơn Kỷ Đông Thành phải gọi Kỷ Đông Thành là Kỷ sư huynh, mà bây giờ gọi hắn Kỷ sư đệ, ngược lại là Kỷ Đông Thành, nên đổi giọng hô Phong Bất Chí Phong sư huynh rồi.
- Ở đây!
Kỷ Đông Thành cắn răng, từ trong lòng xuất ra một chai thuốc, cũng ném tới Phong Bất Chí. Trong lòng hắn một mực đều cho rằng, chờ hắn tu vi đột phá Tiên Thiên Cảnh tam trọng, vượt qua Phong Bất Chí là chuyện khẳng định.
Phong Bất Chí biết rõ trong lòng Kỷ Đông Thành nghĩ thế nào, ngoài miệng gọi hắn Kỷ sư đệ là được rồi, hắn không mở miệng, Phong Bất Chí sẽ không để ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.