Chương 856: Đại Kinh thái tử. (2)
EK
31/03/2014
Hắn yêu cầu người tự nhiên chính là Huyền Thiên.
Kinh Thế Chính vừa làm thái tử liền hành tẩu tất cả đại thành của Đại Kinh thiên triều, biểu hiện ra thân phận của mình, hôm nay vừa mới đến một tòa thành cách Lộ Bình Thành không xa, nghe được tiếng cảnh báo từ Lộ Bình Thành vang lên, biết được có thành thủ bị người ta bắt giữ, lập tức một đường đuổi theo.
Một tên tướng quân đáp.
- Hồi bẩm thái tử điện hạ, người nọ... Người nọ thực lực rất mạnh, giết mấy vị tướng quân, xông qua biên cảnh bay về hướng nam.
- Ân?
Đại gai thái tử nhíu mày, âm thanh kéo ra thật dài, ngữ khí rất không vui.
Tướng quân nói chuyện cảm thấy sống lưng của mình mát lạnh, lập tức mồ hôi chảy như mưa.
- Các ngươi hưởng thụ bổng lộc của Kinh gia chúng ta, vì Đại Kinh thiên triều trấn thủ biên cảnh, cũng quá cô phụ kỳ vọng của chúng ta rồi.
Đại Kinh thái tử lạnh lùng thốt lên.
- Không dám... Chúng ta nhất định sẽ dốc sức bắt chúng lại, hiệu lực cho Đại Kinh thiên triều, cúc cung tận tụy, chết mới thôi!
Mấy tên tướng quân càng phủ phục thấp hơn nữa, đầu có thể gập xuống đầu gối.
- Dám đối nghịch với Đại Kinh thiên triều thì chỉ có con đường chết, người này dám can đảm không đem Đại Kinh thiên triều để vào mắt, bản thái tử đuổi tới nam cảnh, cũng phải chém giết hắn.
Đại Kinh thái tử tức giận hừ một tiếng.
- Thái tử điện hạ, người nọ chiến lực rất mạnh, có tu vi Thiên giai cảnh nhị trọng, hơn nữa trên người mang Linh Kiếm Thiên Cấp, trọn vẹn ba cái, ngài tương lai vô hạn, ngàn vạn không nên mạo hiểm bước về nam cảnh!
Tên tướng quân Thiên giai cảnh tứ trọng nói.
Đại Kinh thái tử khẽ cười một tiếng, nói:
- Luận linh kiếm ai so được với Đại Kinh hoàng tộc chúng ta, thiên hạ này có nơi nào bản thái tử đi không được, ngày sau Huyền gia cũng bị bản thái tử đạp thành phấn vụn, huống chi chỉ là võ giả Thiên giai cảnh nhị trọng.
Nói xong kiếm quang trong người Đại Kinh thái tử lóe lên, thân thể hóa thành một đạo kiếm quang cấp tốc bay về hướng nam.
...
Đồi núi núi nhỏ đi tới cuối cùng, địa thế dần dần bằng phẳng lại, một tòa đại thành xuất hiện trong mắt bọn người Huyền Thiên.
Đã qua phòng tuyến biên phòng của Đại Kinh thiên triều phong tỏa, hiện tại hẳn là khu vực của Hợp Chúng liên minh, mà tòa thành trì này không lớn, nhưng tường thành thập phần cao lớn, bốn phía đều có tháp cao canh giữ, cũng không có thang lầu, chỉ có cường giả ngoài Địa giai cảnh mới có thể đi lên.
Trên tháp canh là lính gác Địa giai cảnh, ở xa nhìn thấy đoàn người của Huyền Thiên thì thổi kèn lên.
Bọn người Huyền Thiên từ Đại Kinh thiên triều mà đến, tự nhiên khiến cho những linh gác này khẩn trương lên.
Tiếng kèn là âm thanh phát hiện tung tích địch, lập tức trong thành có vài chục cường giả bay lên, đại bộ phận đều là cường giả Địa giai cảnh, chỉ có hai người phía trước có tu vi Thiên giai cảnh.
Hon mười người bay về phía bọn người Huyền Thiên, cách xa mấy ngàn thước liền đứng lại, một cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Người đến là ai?
Huyền Thiên nói:
- Tại hạ Huyền Thiên, từ cổ truyền tống trận tới đây, tới Kinh Huyền Đảo tìm người Huyền gia.
- Ngươi họ Huyền? Nhưng không phải người Huyền gia?
Ngày đó nhị cường người kỳ quái mà hỏi thăm.
Huyền Thiên nói:
- Ta đến từ bên ngoài Ma Vụ Hải, cùng Kinh Huyền Đảo Huyền gia đồng tông.
Tên cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Ngươi chờ một chốc, trong thành có một cường giả Huyền gia, bởi vì ngươi từ Đại Kinh thiên triều mà đến, chỉ có cường giả Huyền gia tán thành ngươi, chúng ta mới tin tưởng ngươi, cho ngươi đi qua.
Cường giả Thiên giai cảnh này nói xong lập tức quay vào trong thành, không bao lâu hắn vào một người khác từ bên trong bay ra.
Là một cường giả Thiên giai cảnh trung kỳ, tu vi Thiên giai cảnh tứ trọng, tuổi chừng ba mươi, rất là trẻ tuổi.
Tuổi này đã có tu vi Thiên giai cảnh tứ trọng, cho dù là ở Thần Châu đại địa cũng là nhân vật thiên tài, Huyền Hồng, La Khiếu Dã đều hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bước vào Thiên giai cảnh tứ trọng, ba mươi tuổi mới tới hậu kỳ.
Người tới là đại nhân vật của Huyền gia, Huyền gia thiếu gia chủ - - Huyền Dật Phong.
Thần sắc Huyền Dật Phong rất là hưng phấn, tốc độ còn nhanh hơn tên cường giả Thiên giai cảnh kia không ít, rất nhanh đã tới trước mặt bọn người Huyền Thiên, ánh mắt nhìn qua người của Huyền Thiên, nói:
- Ngươi chính là Thiên thiếu?
Huyền Thiên nghe vậy liền biết Hướng thiếu đã đến Huyền gia, gật gật đầu, nói:
- Chính là tại hạ, tôn hạ xưng hô như thế nào, Hướng thiếu bây giờ còn đang ở Huyền gia sao?
Nghe Huyền Thiên nói ra tên của Hướng thiếu, Huyền Dật Phong càng xác định thân phận Huyền Thiên, nói:
- Ha ha ha... Tại hạ Huyền Dật Phong, Hướng thiếu đến Huyền gia hơn nửa năm, không ngừng lẩm bẩm về ngươi, ngươi cũng từ Khôi Lỗi Thánh Đảo mà đến sao? Những người sau lưng ngươi là... ?
Huyền Thiên nói:
- Bọn họ là hậu nhân Giang gia, chắc ngươi cũng biết chuyện Huyền gia ra biển ngàn năm trước chứ?
- Giang gia? Bọn họ cũng xông qua Ma Vụ Hải, truyền thừa xuống?
Huyền Dật Phong kinh hô một tiếng, thần sắc này hiển nhiên là biết rõ chuyện ngàn năm trước, biết quá rõ.
Huyền Thiên gật gật đầu, vẫy tay với Giang Thần Phong, Giang Thần Phong bay tới bên cạnh Huyền Thiên, nhìn qua Huyền Dật Phong ôm quyền nói:
- Lão hủ chính là gia chủ Giang gia Giang Thần Phong, bái kiến bằng hữu Huyền gia!
Tâm tình Huyền Dật Phong vô cùng sảng khoái, vui sướng cười ha hả, đi tới trước mặt Huyền Thiên cùng Giang Thần Phong, nói:
- Gia phụ Huyền Chiến Khôn, hiện giờ là gia chủ Huyền gia, nếu ông biết Giang gia còn có hậu nhân chắc chắn hết sức cao hứng, ha ha ha...
- Huyền thiểu gia chủ, Đại Kinh thiên triều bên kia lại có cường giả đến!
Lúc này tên cường giả Thiên giai cảnh kia hô to một tiếng.
Bọn người Huyền Thiên nghe vậy nhìn qua phía sau, quả nhiên ở phía xa xa có kiếm quan bay tới.
- Là địch hay là bạn!
Huyền Dật Phong nhướng mày, nhìn tốc độ kiếm quang này là có thể đoán được người tới là cường giả Thiên giai cảnh mạnh mẽ.
Đại Kinh thái tử ngự kiếm phi hành, tốc độ tự nhiên cực nhanh, so với cường giả Thiên giai cảnh hậu kỳ còn không chậm hơn.
Huyền Thiên cũng khẽ nhíu mày, nói:
- Lai giả bất thiện, chúng ta trải qua cổ truyền tống trận xuất hiện tại cảnh nội của Đại Kinh thiên triều, giết mấy tên tướng quân biên phòng, mới qua biên cảnh người đến lại một mình đuổi theo, khẳng định có chỗ dựa, Dật Phong huynh, mau đem Giang gia an trí trong thành, ta sẽ giải quyết kẻ này.
Huyền Dật Phong nói:
- Đã lai giả bất thiện, chúng ta cũng nên xem Đại Kinh thiên triều là người nào dám can đảm một mình vượt biên, cho người của Giang gia vào thành đi.
Nói xong Huyền Dật Phong vung tay với tên cường giả ở cách đó không xa, nói:
- Người tới là địch, các ngươi mang những người này vào thành đi, ta và Thiên thiếu chiếu cố địch nhân.
- Vâng, Huyền thiểu gia chủ!
Cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Các vị, xin theo chúng ta.
Người của Giang gia ngồi trên khôi lỗi phi hành đi theo chúng cường giả, bay vào trong thành, nhưng không chịu đi xuống dưới, muốn đứng trên tường thành quan sát chiến sự.
Biết được Đại Kinh thiên triều có địch đến đây, quân sĩ trong thành lập tức lên tường thành, có cường giả trực tiếp bay vào không trung, quan sát xa xa.
Kinh Thế Chính vừa làm thái tử liền hành tẩu tất cả đại thành của Đại Kinh thiên triều, biểu hiện ra thân phận của mình, hôm nay vừa mới đến một tòa thành cách Lộ Bình Thành không xa, nghe được tiếng cảnh báo từ Lộ Bình Thành vang lên, biết được có thành thủ bị người ta bắt giữ, lập tức một đường đuổi theo.
Một tên tướng quân đáp.
- Hồi bẩm thái tử điện hạ, người nọ... Người nọ thực lực rất mạnh, giết mấy vị tướng quân, xông qua biên cảnh bay về hướng nam.
- Ân?
Đại gai thái tử nhíu mày, âm thanh kéo ra thật dài, ngữ khí rất không vui.
Tướng quân nói chuyện cảm thấy sống lưng của mình mát lạnh, lập tức mồ hôi chảy như mưa.
- Các ngươi hưởng thụ bổng lộc của Kinh gia chúng ta, vì Đại Kinh thiên triều trấn thủ biên cảnh, cũng quá cô phụ kỳ vọng của chúng ta rồi.
Đại Kinh thái tử lạnh lùng thốt lên.
- Không dám... Chúng ta nhất định sẽ dốc sức bắt chúng lại, hiệu lực cho Đại Kinh thiên triều, cúc cung tận tụy, chết mới thôi!
Mấy tên tướng quân càng phủ phục thấp hơn nữa, đầu có thể gập xuống đầu gối.
- Dám đối nghịch với Đại Kinh thiên triều thì chỉ có con đường chết, người này dám can đảm không đem Đại Kinh thiên triều để vào mắt, bản thái tử đuổi tới nam cảnh, cũng phải chém giết hắn.
Đại Kinh thái tử tức giận hừ một tiếng.
- Thái tử điện hạ, người nọ chiến lực rất mạnh, có tu vi Thiên giai cảnh nhị trọng, hơn nữa trên người mang Linh Kiếm Thiên Cấp, trọn vẹn ba cái, ngài tương lai vô hạn, ngàn vạn không nên mạo hiểm bước về nam cảnh!
Tên tướng quân Thiên giai cảnh tứ trọng nói.
Đại Kinh thái tử khẽ cười một tiếng, nói:
- Luận linh kiếm ai so được với Đại Kinh hoàng tộc chúng ta, thiên hạ này có nơi nào bản thái tử đi không được, ngày sau Huyền gia cũng bị bản thái tử đạp thành phấn vụn, huống chi chỉ là võ giả Thiên giai cảnh nhị trọng.
Nói xong kiếm quang trong người Đại Kinh thái tử lóe lên, thân thể hóa thành một đạo kiếm quang cấp tốc bay về hướng nam.
...
Đồi núi núi nhỏ đi tới cuối cùng, địa thế dần dần bằng phẳng lại, một tòa đại thành xuất hiện trong mắt bọn người Huyền Thiên.
Đã qua phòng tuyến biên phòng của Đại Kinh thiên triều phong tỏa, hiện tại hẳn là khu vực của Hợp Chúng liên minh, mà tòa thành trì này không lớn, nhưng tường thành thập phần cao lớn, bốn phía đều có tháp cao canh giữ, cũng không có thang lầu, chỉ có cường giả ngoài Địa giai cảnh mới có thể đi lên.
Trên tháp canh là lính gác Địa giai cảnh, ở xa nhìn thấy đoàn người của Huyền Thiên thì thổi kèn lên.
Bọn người Huyền Thiên từ Đại Kinh thiên triều mà đến, tự nhiên khiến cho những linh gác này khẩn trương lên.
Tiếng kèn là âm thanh phát hiện tung tích địch, lập tức trong thành có vài chục cường giả bay lên, đại bộ phận đều là cường giả Địa giai cảnh, chỉ có hai người phía trước có tu vi Thiên giai cảnh.
Hon mười người bay về phía bọn người Huyền Thiên, cách xa mấy ngàn thước liền đứng lại, một cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Người đến là ai?
Huyền Thiên nói:
- Tại hạ Huyền Thiên, từ cổ truyền tống trận tới đây, tới Kinh Huyền Đảo tìm người Huyền gia.
- Ngươi họ Huyền? Nhưng không phải người Huyền gia?
Ngày đó nhị cường người kỳ quái mà hỏi thăm.
Huyền Thiên nói:
- Ta đến từ bên ngoài Ma Vụ Hải, cùng Kinh Huyền Đảo Huyền gia đồng tông.
Tên cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Ngươi chờ một chốc, trong thành có một cường giả Huyền gia, bởi vì ngươi từ Đại Kinh thiên triều mà đến, chỉ có cường giả Huyền gia tán thành ngươi, chúng ta mới tin tưởng ngươi, cho ngươi đi qua.
Cường giả Thiên giai cảnh này nói xong lập tức quay vào trong thành, không bao lâu hắn vào một người khác từ bên trong bay ra.
Là một cường giả Thiên giai cảnh trung kỳ, tu vi Thiên giai cảnh tứ trọng, tuổi chừng ba mươi, rất là trẻ tuổi.
Tuổi này đã có tu vi Thiên giai cảnh tứ trọng, cho dù là ở Thần Châu đại địa cũng là nhân vật thiên tài, Huyền Hồng, La Khiếu Dã đều hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bước vào Thiên giai cảnh tứ trọng, ba mươi tuổi mới tới hậu kỳ.
Người tới là đại nhân vật của Huyền gia, Huyền gia thiếu gia chủ - - Huyền Dật Phong.
Thần sắc Huyền Dật Phong rất là hưng phấn, tốc độ còn nhanh hơn tên cường giả Thiên giai cảnh kia không ít, rất nhanh đã tới trước mặt bọn người Huyền Thiên, ánh mắt nhìn qua người của Huyền Thiên, nói:
- Ngươi chính là Thiên thiếu?
Huyền Thiên nghe vậy liền biết Hướng thiếu đã đến Huyền gia, gật gật đầu, nói:
- Chính là tại hạ, tôn hạ xưng hô như thế nào, Hướng thiếu bây giờ còn đang ở Huyền gia sao?
Nghe Huyền Thiên nói ra tên của Hướng thiếu, Huyền Dật Phong càng xác định thân phận Huyền Thiên, nói:
- Ha ha ha... Tại hạ Huyền Dật Phong, Hướng thiếu đến Huyền gia hơn nửa năm, không ngừng lẩm bẩm về ngươi, ngươi cũng từ Khôi Lỗi Thánh Đảo mà đến sao? Những người sau lưng ngươi là... ?
Huyền Thiên nói:
- Bọn họ là hậu nhân Giang gia, chắc ngươi cũng biết chuyện Huyền gia ra biển ngàn năm trước chứ?
- Giang gia? Bọn họ cũng xông qua Ma Vụ Hải, truyền thừa xuống?
Huyền Dật Phong kinh hô một tiếng, thần sắc này hiển nhiên là biết rõ chuyện ngàn năm trước, biết quá rõ.
Huyền Thiên gật gật đầu, vẫy tay với Giang Thần Phong, Giang Thần Phong bay tới bên cạnh Huyền Thiên, nhìn qua Huyền Dật Phong ôm quyền nói:
- Lão hủ chính là gia chủ Giang gia Giang Thần Phong, bái kiến bằng hữu Huyền gia!
Tâm tình Huyền Dật Phong vô cùng sảng khoái, vui sướng cười ha hả, đi tới trước mặt Huyền Thiên cùng Giang Thần Phong, nói:
- Gia phụ Huyền Chiến Khôn, hiện giờ là gia chủ Huyền gia, nếu ông biết Giang gia còn có hậu nhân chắc chắn hết sức cao hứng, ha ha ha...
- Huyền thiểu gia chủ, Đại Kinh thiên triều bên kia lại có cường giả đến!
Lúc này tên cường giả Thiên giai cảnh kia hô to một tiếng.
Bọn người Huyền Thiên nghe vậy nhìn qua phía sau, quả nhiên ở phía xa xa có kiếm quan bay tới.
- Là địch hay là bạn!
Huyền Dật Phong nhướng mày, nhìn tốc độ kiếm quang này là có thể đoán được người tới là cường giả Thiên giai cảnh mạnh mẽ.
Đại Kinh thái tử ngự kiếm phi hành, tốc độ tự nhiên cực nhanh, so với cường giả Thiên giai cảnh hậu kỳ còn không chậm hơn.
Huyền Thiên cũng khẽ nhíu mày, nói:
- Lai giả bất thiện, chúng ta trải qua cổ truyền tống trận xuất hiện tại cảnh nội của Đại Kinh thiên triều, giết mấy tên tướng quân biên phòng, mới qua biên cảnh người đến lại một mình đuổi theo, khẳng định có chỗ dựa, Dật Phong huynh, mau đem Giang gia an trí trong thành, ta sẽ giải quyết kẻ này.
Huyền Dật Phong nói:
- Đã lai giả bất thiện, chúng ta cũng nên xem Đại Kinh thiên triều là người nào dám can đảm một mình vượt biên, cho người của Giang gia vào thành đi.
Nói xong Huyền Dật Phong vung tay với tên cường giả ở cách đó không xa, nói:
- Người tới là địch, các ngươi mang những người này vào thành đi, ta và Thiên thiếu chiếu cố địch nhân.
- Vâng, Huyền thiểu gia chủ!
Cường giả Thiên giai cảnh nói:
- Các vị, xin theo chúng ta.
Người của Giang gia ngồi trên khôi lỗi phi hành đi theo chúng cường giả, bay vào trong thành, nhưng không chịu đi xuống dưới, muốn đứng trên tường thành quan sát chiến sự.
Biết được Đại Kinh thiên triều có địch đến đây, quân sĩ trong thành lập tức lên tường thành, có cường giả trực tiếp bay vào không trung, quan sát xa xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.