Chương 1583: Đầu chỉ để cho con lừa nó đá. (1)
EK
10/06/2014
Trong Bắc Hải Cổ Khư cơ bản không có Hoàng giả ngoài thất cấp đến,
thực lực đội ngũ bọn hắn tuyệt đối là đỉnh tiêm rồi, đụng phải bất luận
đội ngũ nào cũng không sợ.
Mấy người khác cũng nhẹ gật đầu.
Huyền Thiên nhún nhún vai, tỏ vẻ không có ý kiến.
- Đi theo ta!
Phong Vân Vô Địch phất phất tay, dẫn đầu về phía trước, sáu người Huyền Thiên đi theo.
Ở cách bọn người Huyền Thiên ước chừng ngoài trăm dặm, cũng có một đội ngũ đi đến.
Nhân số nhiều hơn đám Huyền Thiên chút ít, ước chừng trên mười người, tu vị từ Hoàng giả tam cấp đến lục cấp không đều.
Bất quá, Hoàng giả lục cấp lại không phải thủ lĩnh của đội ngũ, mà là hai tên Hoàng giả tam cấp.
Nếu Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng trông thấy, liền biết hai Hoàng giả tam cấp này đều là người quen biết cũ, một người là Hoàng Phủ Nhất Lưu, một người là Vệ Chấn Vũ, tu vị hai người đều chỉ kém một tia là sẽ đột phá Hoàng giả tứ cấp, nhưng dù sao vẫn chưa đột phá, chậm hơn Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng một ít.
- Thật vất vả phát hiện một di tích mới, có khả năng khai phát, lại bị Yêu tộc đoạt đi, đáng hận, thật sự là đáng hận!
Vệ Chấn Vũ nắm lấy nắm đấm, ngữ khí rất là không cam lòng.
Ở trong Bắc Hải Cổ Khư, phát hiện một cái di tích mới không dễ dàng, có khả năng khai phát lại càng thưa thớt, đại bộ phận đều là tuyệt địa nguy hiểm.
Nhưng bọn hắn may mắn phát hiện một cái, kết quả bị Yêu tộc đoạt đi, đương nhiên phải phiền muộn rồi.
Đội ngũ này đều là người của Vệ gia và Hoàng Phủ thế gia, cơ bản đều là thiên tài hậu bối, nhưng trong Hoàng giả lục cấp, cũng có là trưởng lão niên kỷ vượt qua 150 tuổi.
Bọn hắn một đoàn người số lượng tuy rằng không ít, nhưng thực lực so với bảy người Huyền Thiên vẫn yếu hơn một ít.
Dù sao, Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng đều là có được chiến lực Hoàng giả thất cấp, mà bên phía Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ lại không có ai, tối đa chỉ có thể cùng Hoàng giả thất cấp chống lại một hai.
Hoàng Phủ Nhất Lưu nhìn qua cũng chỉ mới hai mươi tuổi đầu, phi thường trẻ tuổi, ăn mặc một thân áo trắng, là một công tử văn nhã.
Hắn lắc đầu, cảm thán một tiếng:
- Không có biện pháp, cường giả Yêu tộc nhiều lắm, may mắn bọn hắn chỉ là muốn khai phát di tích kia, cũng không đuổi theo, nếu không bên phía chúng ta chỉ sợ sẽ có người chết.
- Aizzz. . . !
Những Hoàng giả khác cũng đều thở dài.
Ở trong Bắc Hải Cổ Khư, muốn có đại thu hoạch, phải khai phát ra di tích mới.
Trong di tích mới, chưa từng có người đi qua, hoặc là người đi vào đều chết hết, bảo vật bên trong cũng chưa bị người lấy đi, cho nên thu hoạch nhiều hơn.
Mà di tích đã bị người khai phát qua, bảo vật có thể có được về cơ bản đều bị người cầm đi, cho dù may mắn còn có thể tìm được một hai kiện, vậy cũng là vật phẩm không có gì quá mức quý hiếm.
Bảy người Huyền Thiên cách bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ còn chừng mười dặm liền ngừng lại.
- Hình như là người của Hoàng Phủ thế gia và Vệ gia.
Phong Vân Vô Địch nói, hắn là bằng vào cảm ứng khí tức để phỏng đoán.
Huyền Thiên t thì mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, trong mặt dọc trên trán bắn ra hào quang màu vàng đất, tuy rằng Hoàng Đạo Thiên Nhãn ở trong Bắc Hải Cổ Khư cũng bị giảm xuống rất nhiều, nhưng phía trước cũng không phải nơi nguy hiểm gì, nhìn ra mười dặm cũng không có vấn đề.
- Ân, ta nhìn thấy Vệ Chấn Vũ, xem ra đích thật là bọn hắn.
Huyền Thiên xác nhận.
Bất quá, Huyền Thiên lập tức kinh hô một tiếng, nói tiếp:
- Xem miệng của bọn hắn hình, tựa hồ là đang hảo luận di tích mới. . . , bọn hắn phát hiện một di tích mớ, có khả năng khai phát. . . !
- Di tích mới? Có khả năng khai phát?
Con mắt tất cả mọi người sáng ngời, kinh hô lên.
Chiến Lãng trên mặt lộ ra vui vẻ, nói:
- Vậy bọn họ sao lại không đi khai phát, chẳng lẽ là thực lực không đủ?
Huyền Thiên nhìn khẩu hình bọn hắn thảo luận, nói:
- Hình như là bị cường giả Yêu tộc đoạt đi, bọn hắn bị đuổi đi.
- Cường giả Yêu tộc?
- Nhất định là thiên tài hậu bối của Yêu tộc, trong bọn họ, có không ít đều là cường giả chiến lực nghịch thiên.
- Một di tích mới có thể khai phát, có thể sẽ có thu hoạch vô cùng lớn, không thể để cho Yêu tộc đạt được.
. . .
Mấy người Phong Vân Hạo Thanh, Chiến Chí nhao nhao nói.
Phong Vân Vô Địch nhẹ gật đầu, nói:
- Đi, chúng ta đi nhìn xem, ở chỗ này gặp Yêu tộc, chúng ta Nhân tộc có lẽ nên liên hợp lại, có tranh đấu gì cứ để sau.
Nói xong nhìn Huyền Thiên.
Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ thế gia có ân oán không nhỏ, Vệ gia cũng thế, gia chủ cũng từng dẫn người vây công Tịch Dương Lâu.
- Ta không có vấn đề, ở chỗ này, chỉ cần bọn hắn không trêu chọc ta, ta chắc chắn sẽ không trêu chọc bọn hắn, tự gây phiền toái.
Huyền Thiên nói.
Chiến Lãng nói:
- Vậy tốt, chúng ta đi nhìn xem, tranh thủ đoạt lấy di tích từ trong tay Yêu tộc.
Bảy người toàn bộ gật đầu đồng ý, đi về phía bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ.
- Ân! Coi chừng, có không ít Hoàng giả đang tới gần bên này!
Bảy người Huyền Thiên cách bọn họ còn bảy tám dặm, Hoàng Phủ Nhất Lưu liền có điều cảm ứng, nhìn sang phía bọn người Huyền Thiên, nhưng ánh mắt lại bị một đầu sơn lĩnh ngăn cản.
- Có phải đám cường giả Yêu tộc vừa rồi không?
Người còn lại thần sắc đều có chút khẩn trương.
Cường giả Yêu tộc chiếm di tích lúc trước, thực lực đều rất cường đại, nếu đuổi theo kích giết bọn hắn, một trận chiến này khẳng định rất nguy hiểm.
Hoàng Phủ Nhất Lưu nói:
- Hẳn không phải, phương hướng không đúng!
Vệ Chấn Vũ nói:
- Đợi một chút xem, người đến là người nào, nhân vật lợi hại của Yêu tộc về cơ bản đều ở trong đám người vừa rồi, nếu người tới là Yêu tộc, khẳng định không phải là đối thủ của chúng ta, nếu là nhân tộc, vừa vặn liên thủ cướp di tích kia về.
Bảy người Huyền Thiên hành động rất nhanh, Hoàng Phủ Nhất Lưu và Vệ Chấn Vũ đang nói chuyện thì đmá Huyền Thiên đã đi lên sơn lĩnh, xa xa có thể trông thấy được nhau.
- Là bọn hắn. . . !
- Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng. . . !
- Huyền Thiên. . . !
Người Hoàng Phủ thế gia, Vệ gia nhìn bảy người Huyền Thiên, ánh mắt chủ yếu dừng trên người Huyền Thiên, Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng.
Rất nhanh, bảy người Huyền Thiên tới gần, đi tới trước bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ.
- Vệ Chấn Vũ, trùng hợp như vậy ah, chúng ta lại gặp mặt.
Chiến Lãng dẫn đầu nói, trong ánh mắt mang theo vui vẻ.
Trước đó lần thứ nhất ở Tây Bắc Hải Vực, hai người từng có giao thủ, Vệ Chấn Vũ bại vào tay Chiến Lãng, hiện giờ gặp mặt, Chiến Lãng với tư cách người thắng, tâm tình tự nhiên là khoan khoái dễ chịu.
Vệ Chấn Vũ thì buồn bực.
Hiện giờ Chiến Lãng đã là Hoàng giả tứ cấp, hắn lại càng không phải là đối thủ rồi.
Phong Vân Vô Địch và Hoàng Phủ Nhất Lưu ánh mắt đối mặt cùng một chỗ, hai người cũng là một đường cạnh tranh đi lên, nhưng hiện giờ, Phong Vân Vô Địch lại trở thành Hoàng giả tứ cấp trước một bước
Mấy người khác cũng nhẹ gật đầu.
Huyền Thiên nhún nhún vai, tỏ vẻ không có ý kiến.
- Đi theo ta!
Phong Vân Vô Địch phất phất tay, dẫn đầu về phía trước, sáu người Huyền Thiên đi theo.
Ở cách bọn người Huyền Thiên ước chừng ngoài trăm dặm, cũng có một đội ngũ đi đến.
Nhân số nhiều hơn đám Huyền Thiên chút ít, ước chừng trên mười người, tu vị từ Hoàng giả tam cấp đến lục cấp không đều.
Bất quá, Hoàng giả lục cấp lại không phải thủ lĩnh của đội ngũ, mà là hai tên Hoàng giả tam cấp.
Nếu Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng trông thấy, liền biết hai Hoàng giả tam cấp này đều là người quen biết cũ, một người là Hoàng Phủ Nhất Lưu, một người là Vệ Chấn Vũ, tu vị hai người đều chỉ kém một tia là sẽ đột phá Hoàng giả tứ cấp, nhưng dù sao vẫn chưa đột phá, chậm hơn Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng một ít.
- Thật vất vả phát hiện một di tích mới, có khả năng khai phát, lại bị Yêu tộc đoạt đi, đáng hận, thật sự là đáng hận!
Vệ Chấn Vũ nắm lấy nắm đấm, ngữ khí rất là không cam lòng.
Ở trong Bắc Hải Cổ Khư, phát hiện một cái di tích mới không dễ dàng, có khả năng khai phát lại càng thưa thớt, đại bộ phận đều là tuyệt địa nguy hiểm.
Nhưng bọn hắn may mắn phát hiện một cái, kết quả bị Yêu tộc đoạt đi, đương nhiên phải phiền muộn rồi.
Đội ngũ này đều là người của Vệ gia và Hoàng Phủ thế gia, cơ bản đều là thiên tài hậu bối, nhưng trong Hoàng giả lục cấp, cũng có là trưởng lão niên kỷ vượt qua 150 tuổi.
Bọn hắn một đoàn người số lượng tuy rằng không ít, nhưng thực lực so với bảy người Huyền Thiên vẫn yếu hơn một ít.
Dù sao, Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng đều là có được chiến lực Hoàng giả thất cấp, mà bên phía Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ lại không có ai, tối đa chỉ có thể cùng Hoàng giả thất cấp chống lại một hai.
Hoàng Phủ Nhất Lưu nhìn qua cũng chỉ mới hai mươi tuổi đầu, phi thường trẻ tuổi, ăn mặc một thân áo trắng, là một công tử văn nhã.
Hắn lắc đầu, cảm thán một tiếng:
- Không có biện pháp, cường giả Yêu tộc nhiều lắm, may mắn bọn hắn chỉ là muốn khai phát di tích kia, cũng không đuổi theo, nếu không bên phía chúng ta chỉ sợ sẽ có người chết.
- Aizzz. . . !
Những Hoàng giả khác cũng đều thở dài.
Ở trong Bắc Hải Cổ Khư, muốn có đại thu hoạch, phải khai phát ra di tích mới.
Trong di tích mới, chưa từng có người đi qua, hoặc là người đi vào đều chết hết, bảo vật bên trong cũng chưa bị người lấy đi, cho nên thu hoạch nhiều hơn.
Mà di tích đã bị người khai phát qua, bảo vật có thể có được về cơ bản đều bị người cầm đi, cho dù may mắn còn có thể tìm được một hai kiện, vậy cũng là vật phẩm không có gì quá mức quý hiếm.
Bảy người Huyền Thiên cách bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ còn chừng mười dặm liền ngừng lại.
- Hình như là người của Hoàng Phủ thế gia và Vệ gia.
Phong Vân Vô Địch nói, hắn là bằng vào cảm ứng khí tức để phỏng đoán.
Huyền Thiên t thì mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, trong mặt dọc trên trán bắn ra hào quang màu vàng đất, tuy rằng Hoàng Đạo Thiên Nhãn ở trong Bắc Hải Cổ Khư cũng bị giảm xuống rất nhiều, nhưng phía trước cũng không phải nơi nguy hiểm gì, nhìn ra mười dặm cũng không có vấn đề.
- Ân, ta nhìn thấy Vệ Chấn Vũ, xem ra đích thật là bọn hắn.
Huyền Thiên xác nhận.
Bất quá, Huyền Thiên lập tức kinh hô một tiếng, nói tiếp:
- Xem miệng của bọn hắn hình, tựa hồ là đang hảo luận di tích mới. . . , bọn hắn phát hiện một di tích mớ, có khả năng khai phát. . . !
- Di tích mới? Có khả năng khai phát?
Con mắt tất cả mọi người sáng ngời, kinh hô lên.
Chiến Lãng trên mặt lộ ra vui vẻ, nói:
- Vậy bọn họ sao lại không đi khai phát, chẳng lẽ là thực lực không đủ?
Huyền Thiên nhìn khẩu hình bọn hắn thảo luận, nói:
- Hình như là bị cường giả Yêu tộc đoạt đi, bọn hắn bị đuổi đi.
- Cường giả Yêu tộc?
- Nhất định là thiên tài hậu bối của Yêu tộc, trong bọn họ, có không ít đều là cường giả chiến lực nghịch thiên.
- Một di tích mới có thể khai phát, có thể sẽ có thu hoạch vô cùng lớn, không thể để cho Yêu tộc đạt được.
. . .
Mấy người Phong Vân Hạo Thanh, Chiến Chí nhao nhao nói.
Phong Vân Vô Địch nhẹ gật đầu, nói:
- Đi, chúng ta đi nhìn xem, ở chỗ này gặp Yêu tộc, chúng ta Nhân tộc có lẽ nên liên hợp lại, có tranh đấu gì cứ để sau.
Nói xong nhìn Huyền Thiên.
Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ thế gia có ân oán không nhỏ, Vệ gia cũng thế, gia chủ cũng từng dẫn người vây công Tịch Dương Lâu.
- Ta không có vấn đề, ở chỗ này, chỉ cần bọn hắn không trêu chọc ta, ta chắc chắn sẽ không trêu chọc bọn hắn, tự gây phiền toái.
Huyền Thiên nói.
Chiến Lãng nói:
- Vậy tốt, chúng ta đi nhìn xem, tranh thủ đoạt lấy di tích từ trong tay Yêu tộc.
Bảy người toàn bộ gật đầu đồng ý, đi về phía bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ.
- Ân! Coi chừng, có không ít Hoàng giả đang tới gần bên này!
Bảy người Huyền Thiên cách bọn họ còn bảy tám dặm, Hoàng Phủ Nhất Lưu liền có điều cảm ứng, nhìn sang phía bọn người Huyền Thiên, nhưng ánh mắt lại bị một đầu sơn lĩnh ngăn cản.
- Có phải đám cường giả Yêu tộc vừa rồi không?
Người còn lại thần sắc đều có chút khẩn trương.
Cường giả Yêu tộc chiếm di tích lúc trước, thực lực đều rất cường đại, nếu đuổi theo kích giết bọn hắn, một trận chiến này khẳng định rất nguy hiểm.
Hoàng Phủ Nhất Lưu nói:
- Hẳn không phải, phương hướng không đúng!
Vệ Chấn Vũ nói:
- Đợi một chút xem, người đến là người nào, nhân vật lợi hại của Yêu tộc về cơ bản đều ở trong đám người vừa rồi, nếu người tới là Yêu tộc, khẳng định không phải là đối thủ của chúng ta, nếu là nhân tộc, vừa vặn liên thủ cướp di tích kia về.
Bảy người Huyền Thiên hành động rất nhanh, Hoàng Phủ Nhất Lưu và Vệ Chấn Vũ đang nói chuyện thì đmá Huyền Thiên đã đi lên sơn lĩnh, xa xa có thể trông thấy được nhau.
- Là bọn hắn. . . !
- Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng. . . !
- Huyền Thiên. . . !
Người Hoàng Phủ thế gia, Vệ gia nhìn bảy người Huyền Thiên, ánh mắt chủ yếu dừng trên người Huyền Thiên, Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng.
Rất nhanh, bảy người Huyền Thiên tới gần, đi tới trước bọn người Hoàng Phủ Nhất Lưu, Vệ Chấn Vũ.
- Vệ Chấn Vũ, trùng hợp như vậy ah, chúng ta lại gặp mặt.
Chiến Lãng dẫn đầu nói, trong ánh mắt mang theo vui vẻ.
Trước đó lần thứ nhất ở Tây Bắc Hải Vực, hai người từng có giao thủ, Vệ Chấn Vũ bại vào tay Chiến Lãng, hiện giờ gặp mặt, Chiến Lãng với tư cách người thắng, tâm tình tự nhiên là khoan khoái dễ chịu.
Vệ Chấn Vũ thì buồn bực.
Hiện giờ Chiến Lãng đã là Hoàng giả tứ cấp, hắn lại càng không phải là đối thủ rồi.
Phong Vân Vô Địch và Hoàng Phủ Nhất Lưu ánh mắt đối mặt cùng một chỗ, hai người cũng là một đường cạnh tranh đi lên, nhưng hiện giờ, Phong Vân Vô Địch lại trở thành Hoàng giả tứ cấp trước một bước
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.