Chương 717: Đệ tử chủ các. (1)
EK
24/03/2014
Hơn nữa ở trong thạch phong cũng chỉ có thể trốn tạm thời, sớm muộn gì cũng bị phát hiện thì tại sao phải trốn chứ.
- Là người nào?
Lập tức có người hét lớn.
Thân ảnh của hơn mười vị cường giả giống như mũi tên, đồng thời cùng xông về mảnh đất trung tâm của phiến thạch phong, chia làm bốn phương tứ hướng bao vây Huyền Thiên lại.
Chủ các “Thiên Tinh Các” nghe qua danh tự Huyền Thiên không thiếu nhưng mà người thấy qua Huyền Thiên thì lại không nhiều, đại đa số những cường giả này đều là không biết.
Nhưng mà vì đã nhìn thấy Huyền Thiên nên có một vị cường giả địa giai cảnh ngũ trọng sắc mặt đột nhiên cả kinh, lập tức thấp giọng nói hai câu ở bên tai của “Phạm sư huynh”.
Ánh mắt “Phạm sư huynh” rõ ràng sáng ngời lên, ánh mắt nhìn thấy Huyền Thiên có chút biến hóa, vừa rồi như là trông thấy người xa lạ nhưng hiện tại lại giống như gặp một người quen.
- Tại hạ là Huyền Thiên, đệ tử của “Bắc Thần các”, xin bái kiến các vị sư huynh đệ.
Huyền Thiên ôm quyền xoay người, tự giới thiệu, bắt chuyện với mọi người.
Nghe được hai chữ Huyền Thiên thì sắc mặt của mọi người đều thay đổi, mọi người đều biết chuyện “Đệ Nhất công tử” không hợp với Huyền Thiên, huống chi những người này lại là tùy tung của “Đệ Nhất công tử” điên khùng.
Có người quát:
- Oanh! Chúng ta đều là đệ tử chủ các, ngươi là một tên đệ tử ngoài các thì sao có thể là sư đệ của ngươi chứ, toàn bộ đều là sư huynh, không lớn không nhỏ.
- Sư đệ nhìn thấy sư huynh thì phải cúi đầu xoay người ôm quyền chứ,chẳng lẽ “Bắc Thần các” không dạy những thứ này sao? Như vậy thì thật là không hiểu quy củ trọng sinh gì cả!
Một vị cường giả địa giai cảnh bát trọng vỗ lồng ngực quát.
- Đều im miệng cả đi!
Thanh âm của “Phạm sư huynh” vang lên, tuy rằng không lớn nhưng khiến tất cả mọi người đều ngậm miệng, an tĩnh lại.
Ánh mắt “Phạm sư huynh” sắc bén, nhìn về hướng Huyền Thiên, lạnh lùng nói:
- Yêu nghiệt đến từ nơi nào mà dám giả trang đệ tử của bản các, rêu rao lừa gạt vậy chứ. Huyền Thiên thật sự đã chết trong Thất Huyền sơn rồi. Hà Thụy sư đệ, chém chết tên yêu nghiệt này đi.
Hai mắt cường giả vừa hét lớn lập tức sáng ngời, trong lòng khen ngợi không ngừng: Cao! Đây mới là cao!
Những lời này của “Phạm sư huynh” còn cao hơn gấp trăm nghìn lần so với những ngôn ngữ đả kích Huyền Thiên của bọn hắn.
Bọn họ chỉ là nói lời sỉ nhục ngoài miệng, mà “Phạm sư huynh” thì lại là muốn mạng của Huyền Thiên.
Hai mắt của cường giả địa giai cảnh bát trọng vừa rồi vỗ lồng ngực hét lớn nói Huyền Thiên không có quy củ lập tức tinh quang đại phóng, Hà Thụy chính là người này, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, cười to một tiếng.
- Dám giả trang đệ tử bản các à, lão tử chém chết ngươi.
Hà Thụy hét lớn một tiếng, lập tức rút bảo kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang sáng chói đột nhiên kích xạ ra, giống như quang mang đâm về phía Huyền Thiên.
“Phạm sư huynh” ngay từ đầu đã muốn để địa giai cảnh bát trọng như Hà Thụy đối phó với Huyền Thiên thì có thể thấy hắn biết rõ Huyền Thiên chiến lực nghịch thiên.
Nhưng mà “Phạm sư huynh” vẫn còn xem thường Huyền Thiên quá mức.
Cùng một thời gian bảo kiếm của Huyền Thiên tong nháy mắt rời khỏi vỏ, kiếm quang đẹp mắt chém từ dưới hướng lên, Đâm trường kiếm vào trước thân thế hắn, chuẩn xác chém trên thân kiếm của hắn.
Keng - - !
Một tiếng kinh thiên động địa bao tô lên, khiến cho hai lỗ tai của mọi người đều kêu ông ông.
Thân thể của Hà Thụy đột nhiên chấn động, thân thể bắn về phía sau còn nhanh hơn so với tốc độ phóng tới trước vừa rồi, người ở trên không trung cũng đã phun ra một ngụm máu tươi.
Một kiếm này của Huyền Thiên liền thân thể hắn bị trọng thương.
Những người này rõ ràng là nhận ra hắn nhưng mà lại cố ý giả dạng làm như không nhận biết hắn, tìm cớ muốn đưa hắn vào chỗ chết nên đối với những người này thì Huyền Thiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
Tu vi của Hà Thụy cao hơn Huyền Thiên hai cảnh giới. thế mà thậm chí ngay cả một kiếm cũng không đỡ nổi khiến chúng đệ tử các chủ “Thiên Tinh Các” đều thất kinh.
Huyền Thiên vượt cấp khiêu chiến năng lực nghịch thiên, người người đều biết , nhưng mà nghe được là một chuyện nhưng chứng kiến lại là một chuyện khác.
Võ giả bình thường nếu khi đối mặt với một võ giả hơn mình một cảnh giới thì căn bản là không có sức đánh trả, cho dù là thiên tài chiến lực cường đại thì gặp phải võ giả hơn mình hai cảnh giới thì sẽ bại trong nháy mắt, hai cảnh giới, khoảng cách thật sự là quá xa.
Cho nên trước khi chưa tận mắt nhìn thấy chiến lực của Huyền Thiên thì cho dù lời đồn có khủng bố thế nào thì khi “Phạm sư huynh” phải ra Hà Thụy cao hơn Huyền Thiên hai cảnh giới để đối phó Huyền Thiên, đã thật sự là quá coi trọng Huyền Thiên rồi.
- Đây thật sự là một quá thai, cường giả cao hơn hắn hai cảnh giới mà hắn chỉ cần một kiếm đã đánh bại, chẳng lẽ năng lực vượt cấp khiêu chiến thật sự có thể so sánh cùng với công tử sao?
Trong lòng chúng đệ tử chủ các đều khiếp sợ, khó có thể tin được.
“Đệ Nhất công tử” trong lòng bọn họ rất cao lớn, ép tới mức khiến bọn họ hoàn toàn không thể thở nổi, nếu như có người có thể so sánh với “Đệ Nhất công tử” thì đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức của bọn họ.
- Miêu Trác Thanh! Ngươi đi giết hắn đi!
“Phạm sư huynh” quá lạnh một tiếng, sắc mặt của hắn hết sức khó coi.
Tu vi của “Phạm sư huynh” là địa giai cảnh thập trọng nên hắn tự tin nếu mình vừa ra tay thì nhất định có thể đánh bại Huyền Thiên, nhưng mà hắn cao hơn Huyền Thiên bốn cảnh giới, có nhiều sư đệ đang nhìn nên nếu hắn đi đối phó với một võ giả thấp hơn hắn bốn cảnh giới thì thật sự là mất phong phạm cùng thể diện của cao thủ.
Miêu Trác Thanh liền đứng ở bên cạnh “Phạm sư huynh”, tướng mạo vô cùng anh tuấn, có tu vi địa giai cảnh cửu trọng, tuổi phải lớn hơn “Phạm sư huynh” vài tuổi, đại khái là bộ dáng khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, là đệ tử thiên tài có hi vọng sau này đánh sâu vào thiên giai cảnh.
- Vâng, Phạm sư huynh!
Miêu Trác Thanh hoan hô một tiếng.
Hắn đã sớm muốn ra tay rồi, nếu như có thể giết chết Huyền Thiên thì chắc chắn sẽ đoạt được công lớn trước mặt “Đệ Nhất công tử”, nhưng mà có “Phạm sư huynh” ở đây nên hắn cũng không tiên ra tay, sợ rằng sẽ bị nghi ngờ là đoạt công.
Hiện tại “Phạm sư huynh” yêu cầu hắn ra tay nên tự nhiên là Miêu Trác Thanh cam tâm tình nguyện.
- Lưu Tinh Tương!
Miêu Trác Thanh bay lên không trung, sau đó người và kiếm hợp nhất đâm tới hướng Huyền Thiên.
Tốc độ quá là nhanh, Miêu Trác Thanh cùng với kiếm của hắn đều biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một ngôi sao lửa nóng từ trên trời giáng xuống, phía sau còn mang theo một cái đuôi lửa thật dài, có thể thấy được tốc độ của một kiếm này.
“Lưu Tinh Tương” là tuyệt thuật trong Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm, một kiếm xuất ra phải giết chết địch, thuộc về một trong vu hậu bát tương, là tinh hoa của “Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm.
“Thiên Tinh Các” là các chủ, nên “Thiên Tinh Các” tự nhiên cũng có địa giai kiếm kỹ “Bắc Thần các”.
- Là người nào?
Lập tức có người hét lớn.
Thân ảnh của hơn mười vị cường giả giống như mũi tên, đồng thời cùng xông về mảnh đất trung tâm của phiến thạch phong, chia làm bốn phương tứ hướng bao vây Huyền Thiên lại.
Chủ các “Thiên Tinh Các” nghe qua danh tự Huyền Thiên không thiếu nhưng mà người thấy qua Huyền Thiên thì lại không nhiều, đại đa số những cường giả này đều là không biết.
Nhưng mà vì đã nhìn thấy Huyền Thiên nên có một vị cường giả địa giai cảnh ngũ trọng sắc mặt đột nhiên cả kinh, lập tức thấp giọng nói hai câu ở bên tai của “Phạm sư huynh”.
Ánh mắt “Phạm sư huynh” rõ ràng sáng ngời lên, ánh mắt nhìn thấy Huyền Thiên có chút biến hóa, vừa rồi như là trông thấy người xa lạ nhưng hiện tại lại giống như gặp một người quen.
- Tại hạ là Huyền Thiên, đệ tử của “Bắc Thần các”, xin bái kiến các vị sư huynh đệ.
Huyền Thiên ôm quyền xoay người, tự giới thiệu, bắt chuyện với mọi người.
Nghe được hai chữ Huyền Thiên thì sắc mặt của mọi người đều thay đổi, mọi người đều biết chuyện “Đệ Nhất công tử” không hợp với Huyền Thiên, huống chi những người này lại là tùy tung của “Đệ Nhất công tử” điên khùng.
Có người quát:
- Oanh! Chúng ta đều là đệ tử chủ các, ngươi là một tên đệ tử ngoài các thì sao có thể là sư đệ của ngươi chứ, toàn bộ đều là sư huynh, không lớn không nhỏ.
- Sư đệ nhìn thấy sư huynh thì phải cúi đầu xoay người ôm quyền chứ,chẳng lẽ “Bắc Thần các” không dạy những thứ này sao? Như vậy thì thật là không hiểu quy củ trọng sinh gì cả!
Một vị cường giả địa giai cảnh bát trọng vỗ lồng ngực quát.
- Đều im miệng cả đi!
Thanh âm của “Phạm sư huynh” vang lên, tuy rằng không lớn nhưng khiến tất cả mọi người đều ngậm miệng, an tĩnh lại.
Ánh mắt “Phạm sư huynh” sắc bén, nhìn về hướng Huyền Thiên, lạnh lùng nói:
- Yêu nghiệt đến từ nơi nào mà dám giả trang đệ tử của bản các, rêu rao lừa gạt vậy chứ. Huyền Thiên thật sự đã chết trong Thất Huyền sơn rồi. Hà Thụy sư đệ, chém chết tên yêu nghiệt này đi.
Hai mắt cường giả vừa hét lớn lập tức sáng ngời, trong lòng khen ngợi không ngừng: Cao! Đây mới là cao!
Những lời này của “Phạm sư huynh” còn cao hơn gấp trăm nghìn lần so với những ngôn ngữ đả kích Huyền Thiên của bọn hắn.
Bọn họ chỉ là nói lời sỉ nhục ngoài miệng, mà “Phạm sư huynh” thì lại là muốn mạng của Huyền Thiên.
Hai mắt của cường giả địa giai cảnh bát trọng vừa rồi vỗ lồng ngực hét lớn nói Huyền Thiên không có quy củ lập tức tinh quang đại phóng, Hà Thụy chính là người này, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, cười to một tiếng.
- Dám giả trang đệ tử bản các à, lão tử chém chết ngươi.
Hà Thụy hét lớn một tiếng, lập tức rút bảo kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang sáng chói đột nhiên kích xạ ra, giống như quang mang đâm về phía Huyền Thiên.
“Phạm sư huynh” ngay từ đầu đã muốn để địa giai cảnh bát trọng như Hà Thụy đối phó với Huyền Thiên thì có thể thấy hắn biết rõ Huyền Thiên chiến lực nghịch thiên.
Nhưng mà “Phạm sư huynh” vẫn còn xem thường Huyền Thiên quá mức.
Cùng một thời gian bảo kiếm của Huyền Thiên tong nháy mắt rời khỏi vỏ, kiếm quang đẹp mắt chém từ dưới hướng lên, Đâm trường kiếm vào trước thân thế hắn, chuẩn xác chém trên thân kiếm của hắn.
Keng - - !
Một tiếng kinh thiên động địa bao tô lên, khiến cho hai lỗ tai của mọi người đều kêu ông ông.
Thân thể của Hà Thụy đột nhiên chấn động, thân thể bắn về phía sau còn nhanh hơn so với tốc độ phóng tới trước vừa rồi, người ở trên không trung cũng đã phun ra một ngụm máu tươi.
Một kiếm này của Huyền Thiên liền thân thể hắn bị trọng thương.
Những người này rõ ràng là nhận ra hắn nhưng mà lại cố ý giả dạng làm như không nhận biết hắn, tìm cớ muốn đưa hắn vào chỗ chết nên đối với những người này thì Huyền Thiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
Tu vi của Hà Thụy cao hơn Huyền Thiên hai cảnh giới. thế mà thậm chí ngay cả một kiếm cũng không đỡ nổi khiến chúng đệ tử các chủ “Thiên Tinh Các” đều thất kinh.
Huyền Thiên vượt cấp khiêu chiến năng lực nghịch thiên, người người đều biết , nhưng mà nghe được là một chuyện nhưng chứng kiến lại là một chuyện khác.
Võ giả bình thường nếu khi đối mặt với một võ giả hơn mình một cảnh giới thì căn bản là không có sức đánh trả, cho dù là thiên tài chiến lực cường đại thì gặp phải võ giả hơn mình hai cảnh giới thì sẽ bại trong nháy mắt, hai cảnh giới, khoảng cách thật sự là quá xa.
Cho nên trước khi chưa tận mắt nhìn thấy chiến lực của Huyền Thiên thì cho dù lời đồn có khủng bố thế nào thì khi “Phạm sư huynh” phải ra Hà Thụy cao hơn Huyền Thiên hai cảnh giới để đối phó Huyền Thiên, đã thật sự là quá coi trọng Huyền Thiên rồi.
- Đây thật sự là một quá thai, cường giả cao hơn hắn hai cảnh giới mà hắn chỉ cần một kiếm đã đánh bại, chẳng lẽ năng lực vượt cấp khiêu chiến thật sự có thể so sánh cùng với công tử sao?
Trong lòng chúng đệ tử chủ các đều khiếp sợ, khó có thể tin được.
“Đệ Nhất công tử” trong lòng bọn họ rất cao lớn, ép tới mức khiến bọn họ hoàn toàn không thể thở nổi, nếu như có người có thể so sánh với “Đệ Nhất công tử” thì đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức của bọn họ.
- Miêu Trác Thanh! Ngươi đi giết hắn đi!
“Phạm sư huynh” quá lạnh một tiếng, sắc mặt của hắn hết sức khó coi.
Tu vi của “Phạm sư huynh” là địa giai cảnh thập trọng nên hắn tự tin nếu mình vừa ra tay thì nhất định có thể đánh bại Huyền Thiên, nhưng mà hắn cao hơn Huyền Thiên bốn cảnh giới, có nhiều sư đệ đang nhìn nên nếu hắn đi đối phó với một võ giả thấp hơn hắn bốn cảnh giới thì thật sự là mất phong phạm cùng thể diện của cao thủ.
Miêu Trác Thanh liền đứng ở bên cạnh “Phạm sư huynh”, tướng mạo vô cùng anh tuấn, có tu vi địa giai cảnh cửu trọng, tuổi phải lớn hơn “Phạm sư huynh” vài tuổi, đại khái là bộ dáng khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, là đệ tử thiên tài có hi vọng sau này đánh sâu vào thiên giai cảnh.
- Vâng, Phạm sư huynh!
Miêu Trác Thanh hoan hô một tiếng.
Hắn đã sớm muốn ra tay rồi, nếu như có thể giết chết Huyền Thiên thì chắc chắn sẽ đoạt được công lớn trước mặt “Đệ Nhất công tử”, nhưng mà có “Phạm sư huynh” ở đây nên hắn cũng không tiên ra tay, sợ rằng sẽ bị nghi ngờ là đoạt công.
Hiện tại “Phạm sư huynh” yêu cầu hắn ra tay nên tự nhiên là Miêu Trác Thanh cam tâm tình nguyện.
- Lưu Tinh Tương!
Miêu Trác Thanh bay lên không trung, sau đó người và kiếm hợp nhất đâm tới hướng Huyền Thiên.
Tốc độ quá là nhanh, Miêu Trác Thanh cùng với kiếm của hắn đều biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một ngôi sao lửa nóng từ trên trời giáng xuống, phía sau còn mang theo một cái đuôi lửa thật dài, có thể thấy được tốc độ của một kiếm này.
“Lưu Tinh Tương” là tuyệt thuật trong Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm, một kiếm xuất ra phải giết chết địch, thuộc về một trong vu hậu bát tương, là tinh hoa của “Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm.
“Thiên Tinh Các” là các chủ, nên “Thiên Tinh Các” tự nhiên cũng có địa giai kiếm kỹ “Bắc Thần các”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.