Chương 192: Dương danh nội môn. (3)
EK
30/01/2014
- So với Sở Phong sư huuynh còn đáng sợ hơn, lại có thể vượt qua hai cái cảnh giới chiến bại đối thủ, sức chiến đấu siêu cường.
Hôm nay là thời gian ban thưởng đan dược, vì thế ở bên trong Đan Dược Đường tụ tập không ít nội môn đệ tử, chứng kiến Huyền Thiên tới. Ba người một đám, năm người một chỗ đàm luận, trong thanh âm tràn đầy khiếp sợ.
- Hừ, thời điểm Sở Phong sư huynh mười lăm tuổi đã đạt tới Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi, đánh khắp nội môn vô địch thủ, là nội môn đệ nhất đệ tử, Huyền Thiên hiện tại cũng mười lăm tuổi, so với Sở Phong sư huynh thì hắn còn kém xa.
- Đúng đấy, Sở Phong sư huynh hiện tại đã là đệ tử hạch tâm, Huyền Thiên đã lớn tuổi, tiềm lực kém xa Sở Phong sư huynh.
- Hiện tại Huyền Thiên hung hăng càn quấy, chờ Sở Phong sư huynh trở về, Đặng Phi Mưu sư huynh, Mộ Văn Chiêu sư huynh, Dương Thiên Quân sư huynh chỉ cần tùy tiện một người tới cũng thu phục được Huyền Thiên.
- Sở Phong sư huynh là đệ nhất thiên tài của Thiên Kiếm Tông , ai cũng không thể so sánh, mà Huyền Thiên căn bản không thể so cùng Sở Phong sư huynh.
Có người đối với Huyền Thiên sùng bái, hâm mộ, kinh ngạc, tự nhiên cũng có người xì mũi coi thường Huyền Thiên, họ chính là đệ tử thủ hạ của Sở Phong.
Đương nhiên đại bộ phận đệ tử không phải là nịnh bợ Sở Phong mà là mấy nhân vật lợi hại thủ hạ của Sở Phong. Cho là mình là người của Sở Phong, cảm giác trên mặt dán kim, ngày bình thường đi đường đều nghênh ngang ví như đám người Dương Uy, Ti Thuận Thương.
Đối với chuyện đàm luận sùng bái hay xì mũi coi thường cũng thế, Huyền Thiên coi như gió thoảng bên tai, vào tai trái, ra tai phải. Chỉ cần không phải mắng hắn, hắn cũng làm như không nghe thấy, thần sắc tự nhiên. Cũng không bởi vì những đệ tử khác tán thưởng mà đắc chí, cũng không bởi vì có chút đệ tử khinh bỉ mà buồn bực không vui.
Bất quá, bất kể là sùng bái Huyền Thiên cũng tốt, khinh bỉ Huyền Thiên cũng thế cũng biết thực lực của Huyền Thiên thập phần đáng sợ, chứng kiến Huyền Thiên đi tới đều nhao nhao mở ra con đường để Huyền Thiên cùng ba người Phong Bất Chí đi tới Đan Dược Đường, cũng không lâu lắm, mấy người liền đều nhận lấy đan dược ban thưởng của từng người.
Ba người Phong Bất Chí sợ đan dược mang được không đủ, tất cả còn mua hơn mười viên mang ở trên người.
Huyền Thiên ngược lại là không có lại mua sắm Hạ phẩm chân khí đan bởi Hạ phẩm chân khí đan trên người hắn đủ để tiêu hao hai tháng.
Bốn người nhận lấy đan dược ban thưởng hoàn tất, trong lúc đó cảm giác được một cổ khí thế cường đại từ bên ngoài Đan Dược Đường tràn vào.
Đệ tử đứng ở bên ngoài cửa nhao nhao nhao hướng hai bên thối lui, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bốn người Huyền Thiên còn không có hiểu rõ tình huống gì thì đột nhiên có một tiếng hét lớn:
- Huyền Thiên, ta Dương Thiên Quân, bài danh đệ ngũ trong bậc thang thứ nhất muốn khiêu chiến ngươi!
Là Dương Thiên Quân!
Dương Thiên Quân sư huynh năm nay gần hai mươi tuổi, tu vi đã đạt Tiên Thiên Cảnh tam trọng đỉnh phong, bài danh thứ năm nổi tiếng trong thập đại nội môn đệ tử, thực lực của hắn mạnh hơn Giang Hạo Vũ không chỉ gấp hai.
Top 10 Nội môn đệ tử cùng Top 5 hoàn toàn là hai cấp bậc, Top 5 là nhân vật đại cự đầu, từng người đều có chiến tích khủng bố.
Một năm trước thời điểm còn là Tiên Thiên Cảnh tam trọng hậu kỳ Dương Thiên Quân đơn thân độc mã huyết tẩy cả nhà một cửu phẩm gia tộc.
Cửu phẩm gia tộc thực lực không kém, võ giả tu vi Tiên Thiên Cảnh tam trọng chừng ba người, gia chủ là Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi đỉnh phong. Võ giả Tiên Thiên Cảnh nhị trọng bảy vị, Tiên Thiên Cảnh nhất trọng võ giả hơn hai mươi người.
Nhưng mà trước mặt Dương Thiên Quân, cửu phẩm gia tộc cường đại lại như là gà đất chó kiểng bị tiêu diệt dễ dàng.
Trận huyết tẩy này nguyên nhân là vì gia chủ của gia tộc kia ngộ sát một vị đệ tử chi thứ của Dương gia, mà đệ tử chi thứ có quan hệ bà con với Dương Thiên Quân.
Bởi vì thủ đoạn của Dương Thiên Quân tàn nhẫn, sát tính ngập trời giống như ác ma, không nói lý lẽ nên không ít người gọi Dương Thiên Quân là Dương ma!
Huyền Thiên đã nhận xong đan dược tông môn ban thưởng đang chuẩn bị ly khai tông môn, tiến về Âm Phong Sơn Mạch tìm kiếm tài liệu Chân Khí Đan, ở thời điểm này Dương ma, Dương Thiên Quân trở lại khiêu chiến hắn.
Nghe được thanh âm này, sắc mặt Phong Bất Chí biến đổi, hắn thấp giọng bên tai Huyền Thiên:
- Là Dương ma- Dương Thiên Quân, lúc ngươi ở ngoại môn, tên kia là huynh trưởng của Dương Đỉnh Quân, người này thập phần đáng sợ, nổi tiếng thứ năm trong thập đại nội môn đệ tử. Ở bên trong Tiên Thiên Cảnh tam trọng võ giả hắn đạt trình độ cao nhất, vượt xa Giang Hạo Vũ. Hai Giang Hạo Vũ cũng khó là đối thủ của Dương Thiên Quân, hắn giờ phút này có lẽ đang đuổi giết một kẻ giang hồ đại đạo mới đúng, chẳng lẽ là tạm thời buông tha nhiệm vụ, cố ý trở về? Danh hào của hắn là Dương Ma là bởi vì thủ đoạn thập phần tàn nhẫn, đã từng huyết tẩy một cửu phẩm gia tộc, già trẻ phụ nữ và trẻ em đều không buông tha, Huyền Thiên sư huynh, Dương Thiên Quân là một trong ba thủ hạ lợi hại nhất của Sở Phong. Có khả năng hắn cố ý vì ngươi mà quay về, ngươi phải cẩn thận.
Tôn Diệc Thu cùng Cố Thiên Nhu nghe vậy thì sắc mặt đại biến.
Hiển nhiên danh tiếng của Dương ma- Dương Thiên Quân ở bên trong nội môn đệ tử đích thật là như sấm bên tai, thanh danh hiển hách. Nhìn sắc mặt của chúng đệ tử đại biến là có thể biết.
Dương ma? Dương Thiên Quân? Nổi tiếng thứ năm trong nội môn mười đại đệ tử? Một trong ba thủ hạ lợi hại nhất của Sở Phong?
Khóe miệng Huyền Thiên chậm rãi vểnh lên, hắn cảm thấy khoan khoái dễ chịu thầm nghĩ:
- Mắt thấy ta phải rời tông môn rồi, đúng lúc này lại chạy tới để ta hành hạ, tên Dương Thiên Quân thật đúng là vận khí tốt, lão tử thật muốn đánh cho Dương Ma ngươi liệt dương luôn.
Huyền Thiên mỉm cười chậm rãi đi ra bên ngoài Đan Dược Đường, dáng vẻ nhàn nhã dạo chơi, bình tĩnh thong dong không có bối rối chút nào.
Ngược lại ba người Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu đi theo sau lưng Huyền Thiên, sắc mặt có chút khẩn trương.
Đi ra bên ngoài Đan Dược Đường thấy phía trước đã trống ra một khoảng, phạm vi sáu bảy mươi mét có một người đứng ở giữa.
Thân hình người nọ cao lớn, thân cao 1.85 m, mặc trường bào màu đỏ đầu tóc dài buộc cao màu hỏa hồng. Xích bào phía trên hợp với tóc đỏ, thoạt nhìn cả người hắn như một ngọn lửa.
Người này mặt dài trán rộng, mũi cao miệng rộng, trong tay mang theo một thanh trường kiếm, vỏ kiếm là màu đỏ, chuôi kiếm cũng màu đỏ, nhìn bề ngoài to hơn trường kiếm bình thường ba phần.
Vỏ kiếm cắm xuống mặt đất trước mũi chân Dương Thiên Quân, hai tay cầm chuôi kiếm đặt trước bụng.
Dùng thân hình 1m85 của Dương Thiên Quân, có thể dự đoán trường kiếm trong tay hắn chiều dài sẽ không ít hơn một mét, luận chiều dài so với bảo khí huyền giai trung phẩm Trọng Nhạc Kiếm của Huyền Thiên không kém là bao nhiêu.
Hôm nay là thời gian ban thưởng đan dược, vì thế ở bên trong Đan Dược Đường tụ tập không ít nội môn đệ tử, chứng kiến Huyền Thiên tới. Ba người một đám, năm người một chỗ đàm luận, trong thanh âm tràn đầy khiếp sợ.
- Hừ, thời điểm Sở Phong sư huynh mười lăm tuổi đã đạt tới Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi, đánh khắp nội môn vô địch thủ, là nội môn đệ nhất đệ tử, Huyền Thiên hiện tại cũng mười lăm tuổi, so với Sở Phong sư huynh thì hắn còn kém xa.
- Đúng đấy, Sở Phong sư huynh hiện tại đã là đệ tử hạch tâm, Huyền Thiên đã lớn tuổi, tiềm lực kém xa Sở Phong sư huynh.
- Hiện tại Huyền Thiên hung hăng càn quấy, chờ Sở Phong sư huynh trở về, Đặng Phi Mưu sư huynh, Mộ Văn Chiêu sư huynh, Dương Thiên Quân sư huynh chỉ cần tùy tiện một người tới cũng thu phục được Huyền Thiên.
- Sở Phong sư huynh là đệ nhất thiên tài của Thiên Kiếm Tông , ai cũng không thể so sánh, mà Huyền Thiên căn bản không thể so cùng Sở Phong sư huynh.
Có người đối với Huyền Thiên sùng bái, hâm mộ, kinh ngạc, tự nhiên cũng có người xì mũi coi thường Huyền Thiên, họ chính là đệ tử thủ hạ của Sở Phong.
Đương nhiên đại bộ phận đệ tử không phải là nịnh bợ Sở Phong mà là mấy nhân vật lợi hại thủ hạ của Sở Phong. Cho là mình là người của Sở Phong, cảm giác trên mặt dán kim, ngày bình thường đi đường đều nghênh ngang ví như đám người Dương Uy, Ti Thuận Thương.
Đối với chuyện đàm luận sùng bái hay xì mũi coi thường cũng thế, Huyền Thiên coi như gió thoảng bên tai, vào tai trái, ra tai phải. Chỉ cần không phải mắng hắn, hắn cũng làm như không nghe thấy, thần sắc tự nhiên. Cũng không bởi vì những đệ tử khác tán thưởng mà đắc chí, cũng không bởi vì có chút đệ tử khinh bỉ mà buồn bực không vui.
Bất quá, bất kể là sùng bái Huyền Thiên cũng tốt, khinh bỉ Huyền Thiên cũng thế cũng biết thực lực của Huyền Thiên thập phần đáng sợ, chứng kiến Huyền Thiên đi tới đều nhao nhao mở ra con đường để Huyền Thiên cùng ba người Phong Bất Chí đi tới Đan Dược Đường, cũng không lâu lắm, mấy người liền đều nhận lấy đan dược ban thưởng của từng người.
Ba người Phong Bất Chí sợ đan dược mang được không đủ, tất cả còn mua hơn mười viên mang ở trên người.
Huyền Thiên ngược lại là không có lại mua sắm Hạ phẩm chân khí đan bởi Hạ phẩm chân khí đan trên người hắn đủ để tiêu hao hai tháng.
Bốn người nhận lấy đan dược ban thưởng hoàn tất, trong lúc đó cảm giác được một cổ khí thế cường đại từ bên ngoài Đan Dược Đường tràn vào.
Đệ tử đứng ở bên ngoài cửa nhao nhao nhao hướng hai bên thối lui, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bốn người Huyền Thiên còn không có hiểu rõ tình huống gì thì đột nhiên có một tiếng hét lớn:
- Huyền Thiên, ta Dương Thiên Quân, bài danh đệ ngũ trong bậc thang thứ nhất muốn khiêu chiến ngươi!
Là Dương Thiên Quân!
Dương Thiên Quân sư huynh năm nay gần hai mươi tuổi, tu vi đã đạt Tiên Thiên Cảnh tam trọng đỉnh phong, bài danh thứ năm nổi tiếng trong thập đại nội môn đệ tử, thực lực của hắn mạnh hơn Giang Hạo Vũ không chỉ gấp hai.
Top 10 Nội môn đệ tử cùng Top 5 hoàn toàn là hai cấp bậc, Top 5 là nhân vật đại cự đầu, từng người đều có chiến tích khủng bố.
Một năm trước thời điểm còn là Tiên Thiên Cảnh tam trọng hậu kỳ Dương Thiên Quân đơn thân độc mã huyết tẩy cả nhà một cửu phẩm gia tộc.
Cửu phẩm gia tộc thực lực không kém, võ giả tu vi Tiên Thiên Cảnh tam trọng chừng ba người, gia chủ là Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi đỉnh phong. Võ giả Tiên Thiên Cảnh nhị trọng bảy vị, Tiên Thiên Cảnh nhất trọng võ giả hơn hai mươi người.
Nhưng mà trước mặt Dương Thiên Quân, cửu phẩm gia tộc cường đại lại như là gà đất chó kiểng bị tiêu diệt dễ dàng.
Trận huyết tẩy này nguyên nhân là vì gia chủ của gia tộc kia ngộ sát một vị đệ tử chi thứ của Dương gia, mà đệ tử chi thứ có quan hệ bà con với Dương Thiên Quân.
Bởi vì thủ đoạn của Dương Thiên Quân tàn nhẫn, sát tính ngập trời giống như ác ma, không nói lý lẽ nên không ít người gọi Dương Thiên Quân là Dương ma!
Huyền Thiên đã nhận xong đan dược tông môn ban thưởng đang chuẩn bị ly khai tông môn, tiến về Âm Phong Sơn Mạch tìm kiếm tài liệu Chân Khí Đan, ở thời điểm này Dương ma, Dương Thiên Quân trở lại khiêu chiến hắn.
Nghe được thanh âm này, sắc mặt Phong Bất Chí biến đổi, hắn thấp giọng bên tai Huyền Thiên:
- Là Dương ma- Dương Thiên Quân, lúc ngươi ở ngoại môn, tên kia là huynh trưởng của Dương Đỉnh Quân, người này thập phần đáng sợ, nổi tiếng thứ năm trong thập đại nội môn đệ tử. Ở bên trong Tiên Thiên Cảnh tam trọng võ giả hắn đạt trình độ cao nhất, vượt xa Giang Hạo Vũ. Hai Giang Hạo Vũ cũng khó là đối thủ của Dương Thiên Quân, hắn giờ phút này có lẽ đang đuổi giết một kẻ giang hồ đại đạo mới đúng, chẳng lẽ là tạm thời buông tha nhiệm vụ, cố ý trở về? Danh hào của hắn là Dương Ma là bởi vì thủ đoạn thập phần tàn nhẫn, đã từng huyết tẩy một cửu phẩm gia tộc, già trẻ phụ nữ và trẻ em đều không buông tha, Huyền Thiên sư huynh, Dương Thiên Quân là một trong ba thủ hạ lợi hại nhất của Sở Phong. Có khả năng hắn cố ý vì ngươi mà quay về, ngươi phải cẩn thận.
Tôn Diệc Thu cùng Cố Thiên Nhu nghe vậy thì sắc mặt đại biến.
Hiển nhiên danh tiếng của Dương ma- Dương Thiên Quân ở bên trong nội môn đệ tử đích thật là như sấm bên tai, thanh danh hiển hách. Nhìn sắc mặt của chúng đệ tử đại biến là có thể biết.
Dương ma? Dương Thiên Quân? Nổi tiếng thứ năm trong nội môn mười đại đệ tử? Một trong ba thủ hạ lợi hại nhất của Sở Phong?
Khóe miệng Huyền Thiên chậm rãi vểnh lên, hắn cảm thấy khoan khoái dễ chịu thầm nghĩ:
- Mắt thấy ta phải rời tông môn rồi, đúng lúc này lại chạy tới để ta hành hạ, tên Dương Thiên Quân thật đúng là vận khí tốt, lão tử thật muốn đánh cho Dương Ma ngươi liệt dương luôn.
Huyền Thiên mỉm cười chậm rãi đi ra bên ngoài Đan Dược Đường, dáng vẻ nhàn nhã dạo chơi, bình tĩnh thong dong không có bối rối chút nào.
Ngược lại ba người Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu đi theo sau lưng Huyền Thiên, sắc mặt có chút khẩn trương.
Đi ra bên ngoài Đan Dược Đường thấy phía trước đã trống ra một khoảng, phạm vi sáu bảy mươi mét có một người đứng ở giữa.
Thân hình người nọ cao lớn, thân cao 1.85 m, mặc trường bào màu đỏ đầu tóc dài buộc cao màu hỏa hồng. Xích bào phía trên hợp với tóc đỏ, thoạt nhìn cả người hắn như một ngọn lửa.
Người này mặt dài trán rộng, mũi cao miệng rộng, trong tay mang theo một thanh trường kiếm, vỏ kiếm là màu đỏ, chuôi kiếm cũng màu đỏ, nhìn bề ngoài to hơn trường kiếm bình thường ba phần.
Vỏ kiếm cắm xuống mặt đất trước mũi chân Dương Thiên Quân, hai tay cầm chuôi kiếm đặt trước bụng.
Dùng thân hình 1m85 của Dương Thiên Quân, có thể dự đoán trường kiếm trong tay hắn chiều dài sẽ không ít hơn một mét, luận chiều dài so với bảo khí huyền giai trung phẩm Trọng Nhạc Kiếm của Huyền Thiên không kém là bao nhiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.