Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1593: Hoàng Phủ Nhất Lưu

EK

10/06/2014

Tốc độ tu luyện của hắn so với Hoàng Phủ Nhất Lưu nhanh hơn, chỉ cần tu vi vượt qua hắn, thậm chí là đuổi theo hắn thì có hy vọng lớn dùng lực công kích khủng bố đánh chết Hoàng Phủ Nhất Lưu.

Cho nên hắn cần một ít thời gian.

Trước khi nắm chắc thì Huyền Thiên tạm thời không muốn động thủ.

Bất quá, sự tình phát triển cũng không giống như Huyền Thiên sở liệu, cũng không phải hắn không muốn động thủ là không động thủ.

Vệ Hiểu Nam cười lạnh, nói:

- Đem không gian bảo khí của ngươi lấy ra cho chúng ta kiểm tra một chút, chúng ta liền biết rõ ngươi có thu hoạch được gì hay không.

Huyền Thiên đưa tay ra, nói:

- Trước hết để ta kiếm tra các ngươi một chút, xem có thu hoạch được đế cấp bảo khí hay không.

- Huyền Thiên, ngươi cho rằng ngươi có tư cách nói chuyện ngang hàng với chúng ta?

Hoàng Phủ Nhất Lưu mở miệng, thanh âm mang theo lãnh ý.

Huyền Thiên lắc đầu, cười nói:

- Ta không nghĩ vậy, bằng vào bọn ngươi thì không đủ tư cách nói chuyện với ta.

Sắc mặt Vệ Hiểu Nam và Hoàng Phủ Nhất Lưu liền cứng đờ. Trong mắt Hoàng Phủ Nhất Lưu hiện lên vẻ âm lãnh, giống như một con độc xà, mà Vệ Hiểu Nam thì vô cùng phẫn nộ, nói:

- Huyền Thiên, đây là ngươi tự tìm chết!

Vệ Hiểu Nam vừa nói xong, một đạo kiếm cương kim sắc liền kích xạ ra, bổ về phía Huyền Thiên.

Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí!

Vệ Hiểu Nam vừa tay là dùng tuyệt học Vệ gia. Vừa rồi hắn nói nhiều như vậy chỉ đơn giản là tìm cớ ra tay với Huyền Thiên mà thôi.

Hoàng Phủ Nhất Lưu cũng ra tay, hắn sử ra kiếm thuật, 1 đạo kiếm cương đen nghịt do bất tử thần lực ngưng tụ thành, có tính phá hư rất lớn đối với lực phòng ngự bình thường.

Bất tử thần lực cũng không phải là tính mạng chi đạo bình thường mà là phá hư tính mạng con người đổi bất tử cho mình, tính công kích bất tử thần lực rất mạnh.

Đối mặt với công kích của hai người, Huyền Thiên chỉ hừ lạnh một tiếng.

Tinh Thần Kiếm lập tức xuất hiện trong tay, hào quang màu đỏ lóe lên.



- XÍU!

Một đạo kiếm cương màu đỏ bổ về phía Vệ Hiểu Nam.

Đồng thời, tay trái Huyền Thiên nắm lại thành quyền, nắm tay màu vàng phá không mà ra, đánh về phía Bất tử thần lực hóa thành kiếm cương kia.

- Ba!

Một tiếng giòn tan vang lên, Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí của Vệ Hiểu Nam lập tức hóa thành hai nửa, mà khí thế Kiếm cương màu đỏ thì lại không giảm, trong nháy mắt chém về phía Vệ Hiểu Nam.

Vệ Hiểu Nam nào biết được lực công kích Huyền Thiên lại mạnh như vậy, thân thể vừa lui đã cảm thấy mát lạnh.

Trong nháy mắt, cơn đau nhức kịch liệt truyền đến, kiếm cương màu đỏ chợt lóe lên rồi biến mất, chém trước người hắn một vết thương sâu hơn 10cm, cơ hổ bổ ra nửa người hắn.

Nháy mắt, Vệ Hiểu Nam đã trọng thương.

Bên kia, Bất diệt thần lực và Bất tử thần lực va chạm với nhau, luận lực lượng thì Hoàng Phủ Nhất Lưu mạnh hơn, dù sao thì hắn cũng cao hơn một cảnh giới.

Bất quá, Huyền Thiên chỉ lui về sau ba bước thì thân thể đã ổn định lại, Bất tử kiếm cương kia không tạo thành bất cứ thương tổn gì với cánh tay vàng ròng của Huyền Thiên.

Lực phòng ngự của Bất diệt kim thân đứng thứ nhất trong đồng cấp, ngay cả Hoàng cấp bảo khí cũng không thể gây tổn thương đến Bất diệt kim thân tứ trọng. Cho dù tu vi Hoàng Phủ Nhất Lưu cao hơn nhưng tối đa cũng chỉ đánh lui Huyền Thiên vài bước, không thể gây ra thương tổn gì.

Mà vừa rồi Huyền Thiên đánh ra một quyền chính là lực lượng công kích cường đại của Tứ Chuyển Kiếm Đan.

- XÍU!

Một đạo kiếm cương màu đỏ lại bổ ra, lúc này chém thẳng đến Hoàng Phủ Nhất Lưu.

Hoàng Phủ Nhất Lưu bổ ra một đạo Bất tử kiếm cương ngăn cản, một tiếng giòn tan vang lên, bất tử kiếm cương liền bị cắt thành hai nửa.

Kiếm cương màu đỏ chợt lóe lên rồi biến mất, trên người Hoàng Phủ Nhất Lưu liền xuất hiện một miệng vết thương đáng sợ.

Trong hàng ngũ Hoàng Giả lục cấp, chiến lực Hoàng Phủ Nhất Lưu không tính là đỉnh tiêm, so với Vệ Hiểu Nam thì không mạnh hơn bao nhiêu nên ngăn cản được công kích của Tứ Chuyển Kiếm Đan.

- XIU! XIU! XIU! XIU! XIU!

Huyền Thiên liên tục xuất kiếm, nhanh như tia chớp. Từng đạo kiếm cương màu đỏ bay ra, đại đa số đều bổ về phía Hoàng Phủ Nhất Lưu, một phần nhỏ chém về phía Vệ Hiểu Nam đang trọng thương.

Hoàng Phủ Nhất Lưu và Vệ Hiểu Nam toàn lực ngăn căn nhưng không thể ngăn được công kích của kiếm cương màu đỏ kia.

Rất nhanh, trên thân hai người lại xuất hiện thêm mấy vết thương.



Chỉ cần bị kiếm cương màu đỏ bổ trúng thì lại thêm một vết thương sâu đến tận xương.

Hoàng PHủ Nhất Lưu bị thương liền lập tức khỏi hẳn nhưng Vệ Hiểu Nam thì không như vậy, trong mấy giây trên người hắn đã chồng chết vết thương, người bị thương nặng, lui qua một bên uống một khỏa đan dược chữa thương.

Vệ Hiểu vừa thối lui, toàn bộ công kích của Huyền Thiên đều đánh về phía Hoàng Phủ Nhất Lưu.

- Vèo!

Đầu Hoàng Phủ Nhất Lưu bị chém bay.

- XÍU!

Thân thể Hoàng Phủ Nhất Lưu bị chém thành hai nửa.

Công kích của Huyền Thiên giống như sấm giông chớp giật. Lúc này Huyền Thiên đã đề thăng lực lượng đến mức cao nhất, nhìn xem có thể khiến Hoàng Phủ Nhất Lưu tổn thương đến mức nào.

Sự khôi phục của Hoàng Phủ Nhất Lưu quá nhanh, đầu bị chém cũng không chết, thân thể bị chém thành hai nửa cũng không chết, rất nhanh hợp lại một chỗ tiếp tục chiến đấu.

- XIU! XIU! XIU! XIU! XIU! XIU! XIU!

Huyền Thiên xuất kiếm như điện, kiếm cương màu đỏ như một màn sáng trực tiếp chém đầu Hoàng Phủ Nhất Lưu xuống, sau đó chém thành từng mảnh.

Trên cổ Hoàng Phủ Nhất Lưu lại mọc ra một cái đầu khác.

Đôi với kiếm cương màu đỏ của Huyền Thiên, Hoàng Phủ Nhất Lưu căn bản không né tránh, chiêu chiêu đều là đấu pháp đồng quy vu tận với Huyền Thiên. Bỏ qua công kích của Huyền Thiên, bảo kiếm trong tay đâm ra một đạo bất tử kiếm cương màu đen, nhắm thẳng lên người Huyền Thiên.

Đáng tiếc, Hoàng Phủ Nhất Lưu là đánh không chết, mà Huyền Thiên thì bị đánh không thương tổn. Hiện giờ hai chân hai tay Huyền Thiên đều được bất diệt kim thân bao trùm.

Mà công kích của Hoàng Phủ Nhất Lưu phía sau lưng không đến thì đầu Huyền Thiên tự nhiên sẽ bảo vệ tốt. Về phần công kích hai chân hai tay thì Huyền Thiên không chút để ý, hướng Hoàng Phủ Nhất Lưu điên cuồng tấn công.

Hai người cũng biết, vô luận là bất tử thần lực hay bất diệt thần lực cũng đều không phải vô cùng vô tận, chỉ cần thần lực hao hết thì bất tử chi thân hay bất diệt kim thân cũng đều mất đi hiệu quả.

Hai người đều muốn đánh cho đến khi thần lực đối phương tiêu hao hết.

Thần lực trong cơ thể hai người thập phần mênh mông, hơn nữa thời thời khắc khắc đầu khôi phục, muốn thần lực hao hết cũng khó nên song phương đều thi triển ra công kích mạnh nhất đánh lên người đối phương, tận lực khiến thần lực đối phương tiêu hao nhanh nhất.

- Tu vi của ta cao hơn ngươi, bất tử thần lực mạnh hơn ngươi, ngươi không thể thương tổn được ra, ha ha ha. Đã không có Bất diệt kim thân phòng ngự, ta nhìn ngươi đấu với ta như thế nào.

Hoàng Phủ Nhất Lưu vừa cười điên cuồng vừa tấn công.

Khóe miệng Huyền Thiên nhếch lên, vung tay lên, 9 khôi lỗi kiếm sĩ liền xuất hiện tứ phía.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook