Chương 236: Hốt gọn một mẻ. (1)
EK
10/02/2014
Thường thường có thể trong chớp mắt lấy được thủ cấp của đối thủ. Đó chính là Kim Mang Thuấn Sát Kiếm.
Nhưng nếu bàn về tốc độ thì Vô Ảnh Kiếm Pháp cao hơn Kim Mang Thuấn Sát Kiếm một cấp độ. Đơn giản vì Vô Ảnh Kiếm Pháp là kiếm kỹ Huyền giai thưởng phẩm, còn Kim Mang Thuấn Sát Kiếm chỉ là kiếm kỹ Huyền giai trung phẩm mà thôi.
Ngay tại thời điểm hai đạo kiếm quang chém tới, Huyền Thiên liền ra tay.
- Choang!
Một tiếng giòn tan vang lên. Trọng Nhạc Kiếm rời vỏ, Huyền Thiên liền đâm ra hai kiếm.
Trong hư không cũng không có quỹ tích bóng kiếm. Nhưng trong nháy mắt hai đạo kiếm quang cơ hồ đồng thời cùng xuất hiện một lúc, đâm trúng hai đạo kiếm quang kim sắc.
- Keng! Keng!
Lại hai tiếng giòn vang vang lên. Trên thân kiếm truyền đến lực lượng khổng lồ khiến cho Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc bị phản chấn bay ngược về sau.
Một kiếm của Huyền Thiên nặng tựa ngàn cân. Hơn nữa lại được gia trì Tiên Thiên Chân Khí. Dưới một kích toàn lực của Huyền Thiên cho dù là võ giả Tiên Thiên ngũ trọng cũng phải né tránh trong nhất thời.
Huyền Thiên liên tục thi triển hai chiêu Tru Tâm Thức, đánh lui Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc trong nháy mắt. Mà hai tên Vương Kinh và Vương Kỳ lúc này vẫn còn đang chạy về phía Tử Nghiên, hai bên chưa có xảy ra giao tranh gì.
Ánh mắt Huyền Thiên dâng trào sát ý, thân thể hơi hạ xuống, mặt đất phía dưới xuất hiện hai dấu chân sâu hai thốn. Thân thể Huyền Thiên giống như mũi tên trong nháy mắt bắn về phía hai người Vương Kinh, Vương Kỳ.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - Trảm Yêu Thức.
Hai tay Huyền Thiên nắm chặt Trọng Nhạc Kiếm xuất ra một kích toàn lực. Trong hư không vẫn không có bóng kiếm, nhưng trong nháy mắt một đạo kiếm quang đẹp mắt vô cùng chói sáng quét qua hai người Vương Kinh, Vương Kỳ.
Kiếm quang vừa ra, kiếm khí mãnh liệt tựa như Phong Nhận chém qua ngực, làn da như bị tiểu đao sắc nhọn cứa đứt, rất đau đớn.
- Cái gì?
Hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ chấn động. Tốc độ phản ứng cùng uy lực công kích của Huyền Thiên còn muốn đáng sợ hơn những gì Đặng Thiên Quốc đã nói.
Tuy hiện giờ tu vi của Huyền Thiên vẫn bị phong ấn ở cảnh giới Tiên Thiên nhị trọng. Nhưng hắn đã đột phá lên Tiên Thiên tam trọng, cho nên các phương diện đều có tiến triển. Cho dù tu vi có bị phong ấn đi chăng nữa thì tốc độ phản ứng cùng lực lượng cũng kinh khủng hơn lúc hắn có tu vi Tiên Thiên nhị trọng rất nhiều.
Tốc độ một kiếm này vượt qua tốc độ phản ứng của hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ. Mục tiêu công kích của bọn hắn là Tử Nghiên. Nhưng kết quả, hai người còn chưa kịp đến gần Tử Nghiên thì Huyền Thiên đã xông ra chém một kiếm về phía bọn họ. Muốn sẽ tránh cũng không kịp.
Vương Kinh và Vương Kỳ là hai huynh đệ sinh đôi. Hai người từ nhỏ lớn lên làm việc gì cũng hết sức ăn ý. Gặp phải nguy hiểm trong nháy mắt hai người đã có đối sách.
Trường kiếm trong tay Vương Kinh chém xuống một phát, ngăn trở Trọng Nhạc Kiếm. Trường kiếm trong tay Vương Kỳ lại đam ra một kiếm quang chói mắt nhắm vào thân thể Huyền Thiên.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp là một môn kiếm kỹ chỉ công không thủ. Huyền Thiên thi triển ra Trảm Yêu Thức, không có bất kỳ khả năng phòng ngự nào. Một kiếm này của Vương Kỳ nếu không ngăn trở được thì Huyền Thiên sẽ mất mạng.
Nhưng đối mặt với hai người Vương Kinh, Vương Kỳ, một công, một thủ, thế tiến công của Huyền Thiên không hề thay đổi.
Keng...
Ah...
Ah...
Âm thanh bảo kiếm va chạm vào nhau vang lên, rồi ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết thê lương cũng vang lên.
Hai người Vương Kinh, Vương Kỳ cơ hồ trong cùng một lúc bị Trọng Nhạc Kiếm chém thành hai đoạn. Cả hai người mất mạng.
Kiếm quang của Vương Kỳ chém về phía Huyền Thiên, vì hắn chết đi mà kiếm quang cũng tán loạn, tiêu tan. Còn trường kiếm cũng theo cái chết của Vương Kỳ mà bay qua một bên.
Hiển nhiên tốc độ của Huyền Thiên so với hai người Vương Kinh, Vương Kỳ nhanh hơn nhiều lắm. Đến khi chém cả hai người thành hai khúc thì kiếm của Vương Kỳ cũng chưa thể nào chạm vào được người của Huyền Thiên.
Đương nhiên, nếu như vừa rồi Vương Kinh đỡ được Trảm Yêu Thức thì người chết sẽ là Huyền Thiên. Đầu lâu bị một vị võ giả Tiên Thiên tứ trọng bổ trúng, không bị chém bay thì cũng bị chém mất một nửa. Kết quả chỉ có chết.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp chỉ công không thủ, địch không chết thì ta chết.
Nhanh như thiểm điện, thế như lôi đình. Huyền Thiên vừa ra tay là nhất kích tất sát.
Hai người Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc chấn động. Hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ đều là võ giả Tiên Thiên tứ trọng. Tuy vũ khí trong tay bọn họ cũng chỉ có cấp bậc Danh Kiếm. Nhưng khi hai người này liên thủ cũng đủ để xếp hạng nhất lưu trong hàng ngũ võ giả Tiên Thiên tứ trọng. Vậy mà vừa rồi lại bị Huyền Thiên dùng một chiêu hai kiếm chém chết cả hai người.
Thực lực của Huyền Thiên so với lần trước đối chiến với Đặng Thiên Quốc cao hơn không ít.
- Hắn! Tiểu súc sinh này lần trước không có xuất toàn lực?
Đặng Thiên Quốc kinh sợ, lắp bắp nói.
Đặng Thiên Quân hô to một tiếng:
- Thiên Quốc lão đệ. Chúng ta một mình một người cũng không phải là đối thủ của hắn. Lần này liên thủ phải chặn hắn lại không cho hắn chạy trốn. Đợi Tứ trưởng lão đến sẽ lấy mạng chó của hắn.
Biểu hiện thực lực của Huyền Thiên khiến cho hai người giật mình. Nhưng hai người liên thủ đủ để ngăn cản. Dù sao thì Huyền Thiên cũng chỉ biểu hiện ra tu vi Tiên Thiên nhị trọng, đã khiến cho bọn hắn kinh sợ rồi.
Nếu như biết rõ tu vi của Huyền Thiên đã đột phá đến Tiên Thiên tam trọng, thực lực mạnh lên rất nhiều thì hai người cho dù là hai võ giả Tiên Thiên ngũ trọng cũng muốn cao chạy xa bay, giữ lại mạng sống.
Truy đuổi một tên võ giả Tiên Thiên ngũ trọng đối với Huyền Thiên tương đối dễ dàng, nhưng nếu là hai người chia nhau ra chạy trốn thì Huyền Thiên cũng chỉ có thể truy đuổi một người. Cho nên Huyền Thiên phong ấn tu vi là để đánh lừa hai người Đặng Thiên Quốc. Chỉ cần chém chết một người, người còn lại cho dù có chạy trốn cũng không thể nào thoát được khỏi tay Huyền Thiên.
- Kim Quang Ảo Ảnh!
- Kim Mang Cửu Kiếm!
Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, thi triển chiêu thức trong Kim Mang Thuấn Sát kiếm. Cùng một lúc thi triển hai đại sát thuật.
Bảo kiếm Huyền giai hạ phẩm trong tay Đặng Thiên Quân đâm về phía trước, kiếm quang màu vàng hóa thành hư ảnh trùng trùng điệp điệp, tầng tầng lớp lớp đánh về phía Huyền Thiên.
Đặng Thiên Quốc thì phi thân nhảy lên trên cao chừng bảy mét, thân thể lăng không chém ra chín kiếm, mỗi một kiếm là một đạo kiếm quang màu vàng lóng lánh, sát khí bức người theo chín góc độ không giống nhau, đâm về phía Huyền Thiên.
Kim Quang Ảo Ảnh là hư chiêu, khắp trời hư ảnh chồng chất, thật sự rất khó có thể nhìn ra được một kiếm chân thật sẽ công kích tới địa phương nào.
Kim Mang Cửu Kiếm là thực chiêu, chín đạo kiếm quang phong kín hết thảy đường lui của Huyền Thiên. Mỗi một đạo kiếm mang đều tỏa ra sát khí kinh người.
Nếu như Huyền Thiên xuất kiếm ngăn chặn Kiếm Mang Cửu Kiếm thì Kiếm Quang Ảo Ảnh sẽ đâm ra một kiếm tất sát lấy mạng Huyền Thiên.
Hai đại sát chiêu này chính là một chiêu hợp kích trong Kim Mang Thuấn Sát Kiếm.
Nhưng nếu bàn về tốc độ thì Vô Ảnh Kiếm Pháp cao hơn Kim Mang Thuấn Sát Kiếm một cấp độ. Đơn giản vì Vô Ảnh Kiếm Pháp là kiếm kỹ Huyền giai thưởng phẩm, còn Kim Mang Thuấn Sát Kiếm chỉ là kiếm kỹ Huyền giai trung phẩm mà thôi.
Ngay tại thời điểm hai đạo kiếm quang chém tới, Huyền Thiên liền ra tay.
- Choang!
Một tiếng giòn tan vang lên. Trọng Nhạc Kiếm rời vỏ, Huyền Thiên liền đâm ra hai kiếm.
Trong hư không cũng không có quỹ tích bóng kiếm. Nhưng trong nháy mắt hai đạo kiếm quang cơ hồ đồng thời cùng xuất hiện một lúc, đâm trúng hai đạo kiếm quang kim sắc.
- Keng! Keng!
Lại hai tiếng giòn vang vang lên. Trên thân kiếm truyền đến lực lượng khổng lồ khiến cho Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc bị phản chấn bay ngược về sau.
Một kiếm của Huyền Thiên nặng tựa ngàn cân. Hơn nữa lại được gia trì Tiên Thiên Chân Khí. Dưới một kích toàn lực của Huyền Thiên cho dù là võ giả Tiên Thiên ngũ trọng cũng phải né tránh trong nhất thời.
Huyền Thiên liên tục thi triển hai chiêu Tru Tâm Thức, đánh lui Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc trong nháy mắt. Mà hai tên Vương Kinh và Vương Kỳ lúc này vẫn còn đang chạy về phía Tử Nghiên, hai bên chưa có xảy ra giao tranh gì.
Ánh mắt Huyền Thiên dâng trào sát ý, thân thể hơi hạ xuống, mặt đất phía dưới xuất hiện hai dấu chân sâu hai thốn. Thân thể Huyền Thiên giống như mũi tên trong nháy mắt bắn về phía hai người Vương Kinh, Vương Kỳ.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - Trảm Yêu Thức.
Hai tay Huyền Thiên nắm chặt Trọng Nhạc Kiếm xuất ra một kích toàn lực. Trong hư không vẫn không có bóng kiếm, nhưng trong nháy mắt một đạo kiếm quang đẹp mắt vô cùng chói sáng quét qua hai người Vương Kinh, Vương Kỳ.
Kiếm quang vừa ra, kiếm khí mãnh liệt tựa như Phong Nhận chém qua ngực, làn da như bị tiểu đao sắc nhọn cứa đứt, rất đau đớn.
- Cái gì?
Hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ chấn động. Tốc độ phản ứng cùng uy lực công kích của Huyền Thiên còn muốn đáng sợ hơn những gì Đặng Thiên Quốc đã nói.
Tuy hiện giờ tu vi của Huyền Thiên vẫn bị phong ấn ở cảnh giới Tiên Thiên nhị trọng. Nhưng hắn đã đột phá lên Tiên Thiên tam trọng, cho nên các phương diện đều có tiến triển. Cho dù tu vi có bị phong ấn đi chăng nữa thì tốc độ phản ứng cùng lực lượng cũng kinh khủng hơn lúc hắn có tu vi Tiên Thiên nhị trọng rất nhiều.
Tốc độ một kiếm này vượt qua tốc độ phản ứng của hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ. Mục tiêu công kích của bọn hắn là Tử Nghiên. Nhưng kết quả, hai người còn chưa kịp đến gần Tử Nghiên thì Huyền Thiên đã xông ra chém một kiếm về phía bọn họ. Muốn sẽ tránh cũng không kịp.
Vương Kinh và Vương Kỳ là hai huynh đệ sinh đôi. Hai người từ nhỏ lớn lên làm việc gì cũng hết sức ăn ý. Gặp phải nguy hiểm trong nháy mắt hai người đã có đối sách.
Trường kiếm trong tay Vương Kinh chém xuống một phát, ngăn trở Trọng Nhạc Kiếm. Trường kiếm trong tay Vương Kỳ lại đam ra một kiếm quang chói mắt nhắm vào thân thể Huyền Thiên.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp là một môn kiếm kỹ chỉ công không thủ. Huyền Thiên thi triển ra Trảm Yêu Thức, không có bất kỳ khả năng phòng ngự nào. Một kiếm này của Vương Kỳ nếu không ngăn trở được thì Huyền Thiên sẽ mất mạng.
Nhưng đối mặt với hai người Vương Kinh, Vương Kỳ, một công, một thủ, thế tiến công của Huyền Thiên không hề thay đổi.
Keng...
Ah...
Ah...
Âm thanh bảo kiếm va chạm vào nhau vang lên, rồi ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết thê lương cũng vang lên.
Hai người Vương Kinh, Vương Kỳ cơ hồ trong cùng một lúc bị Trọng Nhạc Kiếm chém thành hai đoạn. Cả hai người mất mạng.
Kiếm quang của Vương Kỳ chém về phía Huyền Thiên, vì hắn chết đi mà kiếm quang cũng tán loạn, tiêu tan. Còn trường kiếm cũng theo cái chết của Vương Kỳ mà bay qua một bên.
Hiển nhiên tốc độ của Huyền Thiên so với hai người Vương Kinh, Vương Kỳ nhanh hơn nhiều lắm. Đến khi chém cả hai người thành hai khúc thì kiếm của Vương Kỳ cũng chưa thể nào chạm vào được người của Huyền Thiên.
Đương nhiên, nếu như vừa rồi Vương Kinh đỡ được Trảm Yêu Thức thì người chết sẽ là Huyền Thiên. Đầu lâu bị một vị võ giả Tiên Thiên tứ trọng bổ trúng, không bị chém bay thì cũng bị chém mất một nửa. Kết quả chỉ có chết.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp chỉ công không thủ, địch không chết thì ta chết.
Nhanh như thiểm điện, thế như lôi đình. Huyền Thiên vừa ra tay là nhất kích tất sát.
Hai người Đặng Thiên Quân và Đặng Thiên Quốc chấn động. Hai huynh đệ Vương Kinh, Vương Kỳ đều là võ giả Tiên Thiên tứ trọng. Tuy vũ khí trong tay bọn họ cũng chỉ có cấp bậc Danh Kiếm. Nhưng khi hai người này liên thủ cũng đủ để xếp hạng nhất lưu trong hàng ngũ võ giả Tiên Thiên tứ trọng. Vậy mà vừa rồi lại bị Huyền Thiên dùng một chiêu hai kiếm chém chết cả hai người.
Thực lực của Huyền Thiên so với lần trước đối chiến với Đặng Thiên Quốc cao hơn không ít.
- Hắn! Tiểu súc sinh này lần trước không có xuất toàn lực?
Đặng Thiên Quốc kinh sợ, lắp bắp nói.
Đặng Thiên Quân hô to một tiếng:
- Thiên Quốc lão đệ. Chúng ta một mình một người cũng không phải là đối thủ của hắn. Lần này liên thủ phải chặn hắn lại không cho hắn chạy trốn. Đợi Tứ trưởng lão đến sẽ lấy mạng chó của hắn.
Biểu hiện thực lực của Huyền Thiên khiến cho hai người giật mình. Nhưng hai người liên thủ đủ để ngăn cản. Dù sao thì Huyền Thiên cũng chỉ biểu hiện ra tu vi Tiên Thiên nhị trọng, đã khiến cho bọn hắn kinh sợ rồi.
Nếu như biết rõ tu vi của Huyền Thiên đã đột phá đến Tiên Thiên tam trọng, thực lực mạnh lên rất nhiều thì hai người cho dù là hai võ giả Tiên Thiên ngũ trọng cũng muốn cao chạy xa bay, giữ lại mạng sống.
Truy đuổi một tên võ giả Tiên Thiên ngũ trọng đối với Huyền Thiên tương đối dễ dàng, nhưng nếu là hai người chia nhau ra chạy trốn thì Huyền Thiên cũng chỉ có thể truy đuổi một người. Cho nên Huyền Thiên phong ấn tu vi là để đánh lừa hai người Đặng Thiên Quốc. Chỉ cần chém chết một người, người còn lại cho dù có chạy trốn cũng không thể nào thoát được khỏi tay Huyền Thiên.
- Kim Quang Ảo Ảnh!
- Kim Mang Cửu Kiếm!
Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, thi triển chiêu thức trong Kim Mang Thuấn Sát kiếm. Cùng một lúc thi triển hai đại sát thuật.
Bảo kiếm Huyền giai hạ phẩm trong tay Đặng Thiên Quân đâm về phía trước, kiếm quang màu vàng hóa thành hư ảnh trùng trùng điệp điệp, tầng tầng lớp lớp đánh về phía Huyền Thiên.
Đặng Thiên Quốc thì phi thân nhảy lên trên cao chừng bảy mét, thân thể lăng không chém ra chín kiếm, mỗi một kiếm là một đạo kiếm quang màu vàng lóng lánh, sát khí bức người theo chín góc độ không giống nhau, đâm về phía Huyền Thiên.
Kim Quang Ảo Ảnh là hư chiêu, khắp trời hư ảnh chồng chất, thật sự rất khó có thể nhìn ra được một kiếm chân thật sẽ công kích tới địa phương nào.
Kim Mang Cửu Kiếm là thực chiêu, chín đạo kiếm quang phong kín hết thảy đường lui của Huyền Thiên. Mỗi một đạo kiếm mang đều tỏa ra sát khí kinh người.
Nếu như Huyền Thiên xuất kiếm ngăn chặn Kiếm Mang Cửu Kiếm thì Kiếm Quang Ảo Ảnh sẽ đâm ra một kiếm tất sát lấy mạng Huyền Thiên.
Hai đại sát chiêu này chính là một chiêu hợp kích trong Kim Mang Thuấn Sát Kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.