Chương 1766: Huyền Thiên bá đạo. (1)
EK
05/07/2014
Nhị Tinh đế giả bị đánh bay
có chiến lực thấp nhất trong cùng cảnh giới, mà thực lực Lỗ Thiên Hùng
tương xứng cùng Hoang Hỏa Quận vương, trong Tam Tinh đế giả thuộc về
tuyến đầu, một quyền của hắn đơn giản đánh bay Nhị Tinh đánh bay hơn
mười dặm, làm cho hắn lập tức chịu trọng thương. Một quyền kia Huyền
Thiên biểu hiện ra ngoài tự nhiên không làm Lỗ Thiên Hùng để ý.
Thân là bá vương Hoang Hỏa Quận, tính cách bá đạo của Lỗ Thiên Hùng, đế giả Hoang Hỏa Quận đều biết, vì thế hôm qua hắn đối với Huyền Thiên mỉm cười nói chuyện có nhiều đế giả âm thầm biến sắc thay cho Huyền Thiên.
Trước khi Đế phủ mở ra Lỗ Thiên Hùng không động thủ với Huyền Thiên, nhưng không có nghĩa là việc này đã trôi qua. Đế giả Hoang Hỏa Quận biết, Lỗ Thiên Hùng có thù tất báo, người bị hắn ghi hận tuyệt đối không có chỗ tốt, ở bên trong không gian Đế phủ Lỗ Thiên Hùng nhất định sẽ giải quyết Huyền Thiên.
Sau khi tiến vào không gian Đế phủ, Lỗ Thiên Hùng cũng quan sát Huyền Thiên nhưng lúc đó xuyên qua không gian hỗn độn vị trí đế giả xuất hiện khác nhau, hắn không tìm thấy Huyền Thiên.
Đối với bảo tàng bên trong Đế phủ, mạng Huyền Thiên không đáng giá nhắc tới vì thế Lỗ Thiên Hùng cũng không có đi tìm kiếm Huyền Thiên, chuẩn bị đem bảo tàng bên trong không gian Đế phủ thu hoạch rồi mới đi tìm Huyền Thiên tính sổ.
Làm cho Lỗ Thiên Hùng có chút ngoài ý muốn chính là hắn không có chủ động đi tìm Huyền Thiên, ngược lại là Huyền Thiên tự đưa thân tới.
Có câu nói nói như thế nào nhỉ?
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào . . .
Theo Lỗ Thiên Hùng thì Huyền Thiên đến nơi này, hoàn toàn là tự tìm đường chết, xem ra ông trời có thiên ý muốn thanh niên không biết trời cao đất rộng này chết trong tay hắn.
Huyền Thiên đi vào trong điện, ánh mắt hướng tứ phương nhìn lướt qua, sau đó rơi vào trên thân sáu người, công kích của bọn họ liên thủ có lực lượng phi thường cường đại, trách không được có thể trong thời gian ngắn tiến vào không gian Đế phủ phá vỡ ba cái phong ấn bảo khố.
Tuy rằng so sánh với Huyền Thiên thì tốc độ này chậm nhưng đối với đội ngũ của Lỗ Thiên Hùng mà nói, tuyệt đối là tốc độ nhanh rồi.
Nhìn thấy Huyền Thiên tiến đến, công kích của sáu vị đế giả ngừng lại, ánh mắt đều tụ tập trên người Huyền Thiên.
Lỗ Thiên Hùng phất phất tay, nói:
- Các ngươi tiếp tục công kích, đừng nên dừng lại, tiểu tạp chủng này để bổn tọa tới thu thập.
Vừa dứt câu, ánh mắt Lỗ Thiên Hùng bắn ra sát cơ mãnh liệt bắn, hắn nhìn chăm chú vào trên người Huyền Thiên, không sợ Huyền Thiên sau khi nghe được sẽ chạy trốn. Bên trong không gian Đế phủ không cách nào thuấn di, ngay cả phi hành đều cực kỳ khó khăn, hắn rất tự tin, dù là hiện tại Huyền Thiên quay người bỏ chạy, hắn cũng có thể rất nhanh đuổi theo chém giết Huyền Thiên tại bên trong Đan Dược Điện.
Huyền Thiên đón ánh mắt của Lỗ Thiên Hùng cũng không lộ ra vẻ sợ hãi trong dự liệu, ngược lại sắc mặt bình tĩnh chỉ về Lỗ Thiên Hùng ngữ khí chém đinh chặt sắt nói:
- Lỗ Thiên Hùng, tự mình tát vào mặt mười cái, sau đó mang bọn hắn cút ra Đan Dược Điện, vĩnh viễn không xuất hiện giữa tầm mắt của ta thì ân oán giữa chúng ta xóa bỏ.
Biểu hiện Huyền Thiên thay đổi hòa khí của ngày xưa, trở nên rất bá đạo.
Đối với kẻ như Lỗ Thiên Hùng dám đánh chủ ý với vợ mình, Huyền Thiên nếu còn khách khí thì đúng là không để Long Tử Nghiên ở trong lòng rồi.
Ở phương diện này Huyền Thiên cực kỳ bá đạo cường ngạnh, để Lỗ Thiên Hùng tự tát mình mười cái là còn nhẹ. Nếu để cho Huyền Thiên ra tay, nhẹ thì biến thành đầu heo, nặng thì mất mạng.
Lỗ Thiên Hùng nghe vậy, lập tức hai mắt trừng mắt, cả người tóc dựng đứng như là một đầu cuồng sư tức giận.
Mà năm vị đế giả bên ngoài cũng trừng lớn hai mắt, ngừng công kích phong ấn, bất quá bọn hắn không phải trợn mắt, mà là trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa rớt cả tròng mắt ra.
Đám người cảm giác được một cỗ uy thế kinh khủng thế đè xuống, hô hấp trong nháy mắt trở nên khó khăn.
Chưa từng có người nào dám nói như thế với Lỗ Thiên Hùng, không nói thực lực của hắn, cho dù là thân phận Đế cấp Đan Dược Sư của hắn cũng khiến cho hoàng tộc Đế Quốc Đại Tần kính nể ba phần.
Nhưng mà hôm nay một kẻ Chuẩn Đế chỉ vào mặt của hắn, để cho hắn tự tát mười cái rồi cút.
Năm vị đế giả biết rõ, Lỗ Thiên Hùng một khi tức giận, hậu quả rất đáng sợ.
Đương nhiên, sáng sớm Lỗ Thiên Hùng đã động sát tâm đối với Huyền Thiên, hiện tại càng lửa giận ngút trời, hậu quả lớn nhất cũng chỉ là đánh chết Huyền Thiên mà thôi.
Tựa hồ cũng không có gì cải biến.
Khí thế cuồng bạo từ trong cơ thể Lỗ Thiên Hùng tán phát ra, nháy mắt thực lực Lỗ Thiên Hùng lên tới cực hạn, thân thể của hắn có chút phát run, lửa giận từ bên trong thất khiếu của hắn vọt ra, còn mang theo một cỗ khói xanh.
Hình tượng giận sôi lên rồi phải nói đúng y như Lỗ Thiên Hùng giờ phút này.
- Tiểu tạp chủng!
Ba chữ kia từ trong kẽ răng Lỗ Thiên Hùng rít ra, ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên nói:
- Hôm nay lão tử muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, rút hồn luyện phách, cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong, tại không gian Đế phủ không ai có thể cứu được ngươi!
- Hừ!
Huyền Thiên khinh thường một tiếng cười lạnh, nói:
- Hiện tại tự tát mình mười cái, cút ra khỏi Đan Dược Điện còn kịp, nếu là cố ý muốn tìm chết, ngươi cứ động thủ thử xem.
Bên cạnh năm vị đế giả hai mặt nhìn nhau, trong mắt vừa kinh vừa sợ, còn có một loại cảm giác không dám tin, không hiểu người trẻ tuổi kia vì sao tự tin như thế.
Phải biết, trước mặt hắn là Lỗ Thiên Hùng, một vị bá vương trong Hoang Hỏa Quận, là Tam Tinh đế giả, hơn nữa chiến lực nằm ở tuyến đầu trong cùng cảnh giới.
Mà người trẻ tuổi kia, mới có tu vi Chuẩn Đế mà thôi.
Hắn dùng cái gì để đánh bại một vị Nhị Tinh đế giả, có thể hung hăng càn quấy trước mặt Tam Tinh đế giả.
Đúng là quá mức điên rồ.
Theo suy nghĩ của năm vị đế giả, Lỗ Thiên Hùng tuy rằng bá đạo nhưng người trẻ tuổi kia còn bá đạo hơn, muốn Lỗ Thiên Hùng tự bạt tai rồi cút xéo, thật sự là điếc không sợ súng.
- Ah --! Tiểu tạp chủng ngươi muốn chết!
Lỗ Thiên Hùng tức giận rống to một tiếng, cả đời hắn chưa lúc nào giận như bây giờ.
Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ thẫm, trường kiếm kia phát ra ánh sáng rực rỡ bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực. Tích tắc sau, kiếm quang mang theo hỏa quang đâm mạnh về phía Huyền Thiên.
Một kiếm này đâm ra, thanh âm bên trong toàn bộ đại điện hóa thành hư vô, quy về yên tĩnh, cảnh tượng bên trong mắt Huyền Thiên trong chốc lát mơ hồ, tựa hồ tại rút lui, chỉ có này một đạo hỏa diễm kiếm quang cấp tốc xông về phía trước.
Một kiếm này là một kiếm chí cường bên trong Xích Hỏa Thần Mang Kiếm -- Hỏa Diễm Vĩnh Hằng, là Đế cấp võ học thượng thừa, uy lực kinh người.
Kể cả Tam Tinh đế giả đối mặt với một kiếm này của Lỗ Thiên Hùng cũng phải tránh lui, nếu không nhất định chịu tổn thương.
Thân là bá vương Hoang Hỏa Quận, tính cách bá đạo của Lỗ Thiên Hùng, đế giả Hoang Hỏa Quận đều biết, vì thế hôm qua hắn đối với Huyền Thiên mỉm cười nói chuyện có nhiều đế giả âm thầm biến sắc thay cho Huyền Thiên.
Trước khi Đế phủ mở ra Lỗ Thiên Hùng không động thủ với Huyền Thiên, nhưng không có nghĩa là việc này đã trôi qua. Đế giả Hoang Hỏa Quận biết, Lỗ Thiên Hùng có thù tất báo, người bị hắn ghi hận tuyệt đối không có chỗ tốt, ở bên trong không gian Đế phủ Lỗ Thiên Hùng nhất định sẽ giải quyết Huyền Thiên.
Sau khi tiến vào không gian Đế phủ, Lỗ Thiên Hùng cũng quan sát Huyền Thiên nhưng lúc đó xuyên qua không gian hỗn độn vị trí đế giả xuất hiện khác nhau, hắn không tìm thấy Huyền Thiên.
Đối với bảo tàng bên trong Đế phủ, mạng Huyền Thiên không đáng giá nhắc tới vì thế Lỗ Thiên Hùng cũng không có đi tìm kiếm Huyền Thiên, chuẩn bị đem bảo tàng bên trong không gian Đế phủ thu hoạch rồi mới đi tìm Huyền Thiên tính sổ.
Làm cho Lỗ Thiên Hùng có chút ngoài ý muốn chính là hắn không có chủ động đi tìm Huyền Thiên, ngược lại là Huyền Thiên tự đưa thân tới.
Có câu nói nói như thế nào nhỉ?
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào . . .
Theo Lỗ Thiên Hùng thì Huyền Thiên đến nơi này, hoàn toàn là tự tìm đường chết, xem ra ông trời có thiên ý muốn thanh niên không biết trời cao đất rộng này chết trong tay hắn.
Huyền Thiên đi vào trong điện, ánh mắt hướng tứ phương nhìn lướt qua, sau đó rơi vào trên thân sáu người, công kích của bọn họ liên thủ có lực lượng phi thường cường đại, trách không được có thể trong thời gian ngắn tiến vào không gian Đế phủ phá vỡ ba cái phong ấn bảo khố.
Tuy rằng so sánh với Huyền Thiên thì tốc độ này chậm nhưng đối với đội ngũ của Lỗ Thiên Hùng mà nói, tuyệt đối là tốc độ nhanh rồi.
Nhìn thấy Huyền Thiên tiến đến, công kích của sáu vị đế giả ngừng lại, ánh mắt đều tụ tập trên người Huyền Thiên.
Lỗ Thiên Hùng phất phất tay, nói:
- Các ngươi tiếp tục công kích, đừng nên dừng lại, tiểu tạp chủng này để bổn tọa tới thu thập.
Vừa dứt câu, ánh mắt Lỗ Thiên Hùng bắn ra sát cơ mãnh liệt bắn, hắn nhìn chăm chú vào trên người Huyền Thiên, không sợ Huyền Thiên sau khi nghe được sẽ chạy trốn. Bên trong không gian Đế phủ không cách nào thuấn di, ngay cả phi hành đều cực kỳ khó khăn, hắn rất tự tin, dù là hiện tại Huyền Thiên quay người bỏ chạy, hắn cũng có thể rất nhanh đuổi theo chém giết Huyền Thiên tại bên trong Đan Dược Điện.
Huyền Thiên đón ánh mắt của Lỗ Thiên Hùng cũng không lộ ra vẻ sợ hãi trong dự liệu, ngược lại sắc mặt bình tĩnh chỉ về Lỗ Thiên Hùng ngữ khí chém đinh chặt sắt nói:
- Lỗ Thiên Hùng, tự mình tát vào mặt mười cái, sau đó mang bọn hắn cút ra Đan Dược Điện, vĩnh viễn không xuất hiện giữa tầm mắt của ta thì ân oán giữa chúng ta xóa bỏ.
Biểu hiện Huyền Thiên thay đổi hòa khí của ngày xưa, trở nên rất bá đạo.
Đối với kẻ như Lỗ Thiên Hùng dám đánh chủ ý với vợ mình, Huyền Thiên nếu còn khách khí thì đúng là không để Long Tử Nghiên ở trong lòng rồi.
Ở phương diện này Huyền Thiên cực kỳ bá đạo cường ngạnh, để Lỗ Thiên Hùng tự tát mình mười cái là còn nhẹ. Nếu để cho Huyền Thiên ra tay, nhẹ thì biến thành đầu heo, nặng thì mất mạng.
Lỗ Thiên Hùng nghe vậy, lập tức hai mắt trừng mắt, cả người tóc dựng đứng như là một đầu cuồng sư tức giận.
Mà năm vị đế giả bên ngoài cũng trừng lớn hai mắt, ngừng công kích phong ấn, bất quá bọn hắn không phải trợn mắt, mà là trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa rớt cả tròng mắt ra.
Đám người cảm giác được một cỗ uy thế kinh khủng thế đè xuống, hô hấp trong nháy mắt trở nên khó khăn.
Chưa từng có người nào dám nói như thế với Lỗ Thiên Hùng, không nói thực lực của hắn, cho dù là thân phận Đế cấp Đan Dược Sư của hắn cũng khiến cho hoàng tộc Đế Quốc Đại Tần kính nể ba phần.
Nhưng mà hôm nay một kẻ Chuẩn Đế chỉ vào mặt của hắn, để cho hắn tự tát mười cái rồi cút.
Năm vị đế giả biết rõ, Lỗ Thiên Hùng một khi tức giận, hậu quả rất đáng sợ.
Đương nhiên, sáng sớm Lỗ Thiên Hùng đã động sát tâm đối với Huyền Thiên, hiện tại càng lửa giận ngút trời, hậu quả lớn nhất cũng chỉ là đánh chết Huyền Thiên mà thôi.
Tựa hồ cũng không có gì cải biến.
Khí thế cuồng bạo từ trong cơ thể Lỗ Thiên Hùng tán phát ra, nháy mắt thực lực Lỗ Thiên Hùng lên tới cực hạn, thân thể của hắn có chút phát run, lửa giận từ bên trong thất khiếu của hắn vọt ra, còn mang theo một cỗ khói xanh.
Hình tượng giận sôi lên rồi phải nói đúng y như Lỗ Thiên Hùng giờ phút này.
- Tiểu tạp chủng!
Ba chữ kia từ trong kẽ răng Lỗ Thiên Hùng rít ra, ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên nói:
- Hôm nay lão tử muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, rút hồn luyện phách, cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong, tại không gian Đế phủ không ai có thể cứu được ngươi!
- Hừ!
Huyền Thiên khinh thường một tiếng cười lạnh, nói:
- Hiện tại tự tát mình mười cái, cút ra khỏi Đan Dược Điện còn kịp, nếu là cố ý muốn tìm chết, ngươi cứ động thủ thử xem.
Bên cạnh năm vị đế giả hai mặt nhìn nhau, trong mắt vừa kinh vừa sợ, còn có một loại cảm giác không dám tin, không hiểu người trẻ tuổi kia vì sao tự tin như thế.
Phải biết, trước mặt hắn là Lỗ Thiên Hùng, một vị bá vương trong Hoang Hỏa Quận, là Tam Tinh đế giả, hơn nữa chiến lực nằm ở tuyến đầu trong cùng cảnh giới.
Mà người trẻ tuổi kia, mới có tu vi Chuẩn Đế mà thôi.
Hắn dùng cái gì để đánh bại một vị Nhị Tinh đế giả, có thể hung hăng càn quấy trước mặt Tam Tinh đế giả.
Đúng là quá mức điên rồ.
Theo suy nghĩ của năm vị đế giả, Lỗ Thiên Hùng tuy rằng bá đạo nhưng người trẻ tuổi kia còn bá đạo hơn, muốn Lỗ Thiên Hùng tự bạt tai rồi cút xéo, thật sự là điếc không sợ súng.
- Ah --! Tiểu tạp chủng ngươi muốn chết!
Lỗ Thiên Hùng tức giận rống to một tiếng, cả đời hắn chưa lúc nào giận như bây giờ.
Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ thẫm, trường kiếm kia phát ra ánh sáng rực rỡ bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực. Tích tắc sau, kiếm quang mang theo hỏa quang đâm mạnh về phía Huyền Thiên.
Một kiếm này đâm ra, thanh âm bên trong toàn bộ đại điện hóa thành hư vô, quy về yên tĩnh, cảnh tượng bên trong mắt Huyền Thiên trong chốc lát mơ hồ, tựa hồ tại rút lui, chỉ có này một đạo hỏa diễm kiếm quang cấp tốc xông về phía trước.
Một kiếm này là một kiếm chí cường bên trong Xích Hỏa Thần Mang Kiếm -- Hỏa Diễm Vĩnh Hằng, là Đế cấp võ học thượng thừa, uy lực kinh người.
Kể cả Tam Tinh đế giả đối mặt với một kiếm này của Lỗ Thiên Hùng cũng phải tránh lui, nếu không nhất định chịu tổn thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.