Chương 762: Huyền Thiên về nhà. (2)
EK
25/03/2014
Ngoại trừ ba người, những người khác đều đột phá tới Địa giai cảnh, ví dụ như Bạch Ngọc Thiện, Đại trưởng lão, Vũ Chấn Khôn....
Tu vi của Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh cũng đều đạt đến nửa bước chân nguyên, sắp đột phá Địa giai cảnh rồi, thực lực những đệ tử khác cũng tăng nhiều.
Tư nguyên sung túc và công pháp tu luyện tốt nhất để cho Thiên Kiếm Tông mấy năm này thực lực bạo tăng, hôm nay đã vững vàng trở thành Ngũ phẩm tông môn rồi, hơn nữa còn bảo trì rất nhanh thế bay lên.
La Khiếu Dã khoát tay áo, nói:
- Ta đã không còn là Các chủ rồi, danh xưng này chớ nhắc lại nữa. Nếu coi La mỗ là bằng hữu, gọi ta là một tiếng La huynh đệ là tốt rồi.
- Các. . . La sư huynh, ta thực bực mình thay cho huynh.
Tương Phi Tinh bực tức nói.
- Hết thảy đều đã qua, Thiên Tinh Các đã biến mất. Các chủ chỉ cầu trở thành vô thượng vương giả, cái gì cũng không quản, bỏ mặc Đệ Nhất Công Tử làm xằng làm bậy, ta rời đi là một chuyện tốt. Đệ Nhất Công Tử cũng chỉ muốn trở thành vô thượng vương giả. Đám người cũng đã không lo lắng nữa, ngàn năm quá lớn, loạn thế vương giả sắp xuất hiện sợ là đã xong.
La Khiếu Dã lạnh nhạt nói:
- Đi. . . Đều vào đi thôi, ta đi bái phỏng người nhà của Thiên nhi một chút.
Mọi người cùng La Khiếu Dã đồng hành, Huyền Thiên thì trực tiếp nhảy xuống quảng trường gặp hai nàng Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh.
- Hắn đúng là thần long bay lượn cửu thiên...
Huyền Thiên lúc nhảy xuống đã nghe thanh âm cảm thán của hai nàng, khóe môi hắn nhẹ nhàng nhếch lên.
- Linh nhi, Tinh nguyệt!
Huyền Thiên nhìn hai nàng, hắn giang cánh tay ra.
Bạch Linh như chim yến sà vào lòng hắn, nàng hưng phấn nói:
- Chàng đó! Thật sự là như long đằng vu thiên, mỗi một lần hiện thân đều làm người ta chấn động.
Lăng Tinh Nguyệt hơi chút do dự, cũng đi tới bên cạnh Huyền Thiên rồi tựa đầu vào vai hắn khẽ nói:
- Gặp lại chàng thật tốt!
Trên quảng trường Thiên Kiếm nhiệt liệt vang lên tiếng vỗ tay.
Lăng Tinh Nguyệt cùng Bạch Linh đều là mỹ nữ, một có dung mạo tuyệt trần, một là dáng người nóng bỏng. Trong hàng đệ tử của Thiên Kiếm Tông thì hai nàng giống như hai Nữ Thần, cao cao tại thượng, mong muốn mà không thể thành khiến người ta hổ thẹn.
Bất quá hai người bọn họ nhào vào ngực Huyền Thiên lại không khiến người nào cảm thấy Huyền Thiên không xứng, còn có người nào, có thể làm cho mỹ nhân đồng thời ái mộ như thế?
Tuy nói ghen ghét không phải là không có nhưng cũng rất ít, tuyệt đại đa số đệ tử Thiên Kiếm Tông đối với Huyền Thiên đều là hâm mộ, lại hâm mộ, cộng thêm sùng bái.
- Bây giờ chàng không phải là đệ tử của Thiên Tinh Các, sau sẽ ở lại Thiên Kiếm Tông lâu dài chứ?
Lăng Tinh Nguyệt hỏi.
Bạch Linh cười nói:
- Chàng cứ đi một lần Tinh Nguyệt thương tâm một lần, không biết nhớ chàng bao nhiêu lần đó. ha ha....
Trên mặt Lăng Tinh Nguyệt lập tức nổi lên vẻ đỏ ửng, nàng nói:
- Muội . . . Muội đừng nói ta, muội lúc đó chẳng phải như thế sao!
Bạch Linh cười nói:
- Đúng, muội là muốn, muội phi thường muốn, muội chính là yêu Huyền Thiên. Tinh Nguyệt tỷ tỷ, tỷ dám nói sao? Thiên ca, đêm nay thiếp ngủ cùng chàng ah!
Tính cách Lăng Tinh Nguyệt có có vô cùng sảng khoái như Bạch Linh, lập tức chống đỡ không được, nàng đỏ bừng cả khuôn mặt muốn chạy đi.
Huyền Thiên vỗ vỗ bả vai hai người nói:
- Được rồi, Linh nhi, Tinh Nguyệt, đêm nay ta ngủ ở Hoàng Thiên Các. Tinh Nguyệt, nếu nàng không ngại thì buổi tối cũng tới a. . .
Lăng Tinh Nguyệt không cự tuyệt hoặc là đáp ứng, Huyền Thiên nói tiếp:
- Hiện tại ta đi gặp người nhà, buổi tối chờ các nàng...
Nói xong, Huyền Thiên liền rời đi.
Còn lại hai nàng, Bạch Linh mỉm cười, hơi có vẻ mị sắc. Lăng Tinh Nguyệt đỏ từ cổ trở xuống, Bạch Linh cười mỉm nhìn Lăng Tinh Nguyệt, nói khẽ bên tai nàng.
- Tinh Nguyệt tỷ tỷ, tối nay tới giúp muội nha, một người muội không hàng phục nổi hắn!
...
Huyền Thiên đi vào sơn cốc của Huyền Gia, La Khiếu Dã sớm đã đến đang cùng Huyền Hồng cùng với mọi người Huyền Gia nói chuyện với nhau.
Đối với sư phụ của Huyền Thiên Huyền Hồng đương nhiên là ngàn vạn cảm tạ, nếu không có La Khiếu Dã cường thế, Huyền Thiên lần này không có khả năng còn sống từ Thiên Tinh Các đi ra.
Buông tha thủ vị Các chủ, không tiếc đối nghịch cùng Thiên Tinh Các. Hành vi như thế tuyệt không phải người bình thường có thể làm ra.
Nếu như La Khiếu Dã nhu nhược Thiên Tinh Các thở ra một hơi, không có xuất thủ vì Huyền Thiên thì sự tình hoàn toàn là hai cái kết quả.
La Khiếu Dã liên tục cảm tạ Huyền Hồng nói Huyền Hồng sinh ra một hảo nhi tử, hắn mới thu được một đệ tử giỏi. Huyền Hồng nghe được mà trong bụng như nở hoa.
Có phụ thân nào mà không mong con hơn người.
Nghe người khác khen chính mình 100 câu cũng không có nghe người khác khen nhi tử mình một câu.
Huyền Thiên đi vào trong sảnh chứng kiến hai người, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác ấm áp khó hiểu. Một là phụ thân, một là người hơn cả phụ thân, đối với Huyền Thiên, ai cũng rất quan trọng.
- Cha. . . Mẹ. . . Ông ngoại. . . Các cậu, mợ. . .
Huyền Thiên tiến vào đại sảnh thì cái bắt chuyện với từng trưởng bối.
- Ha ha. . . Chân Long của chúng ta về nhà rồi. Thiên nhi, tới để cho ông ngoại xem thật kỹ...
Huyền Viễn Thành chứng kiến Huyền Thiên liền phát ra tiếng cười khoan khoái dễ chịu.
Chỉ có điều, thanh âm rất già nua, thương thế của Huyền Viễn Thành khỏi nhưng mà năm đó bị thương quá nặng, niên kỷ già rồi, dù thế nào cũng khôi phục không được như lúc ban đầu, nên lão cũng sắp tới trình độ gần đất xa trời.
- Ông ngoại, ông có khỏe không?
Huyền Thiên bước nhanh đi đến bên cạnh Huyền Viễn Thành.
- Tốt! Tốt! Chứng kiến Thiên nhi càng ngày càng cường đại, ông ngoại cảm thấy khỏe vô cùng.
Huyền Viễn Thành mỉm cười duỗi bàn tay già nua ra vuốt ve mặt Huyền Thiên trong hai mắt lộ ra ánh mắt hiền lành.
Huyền Thiên cảm giác được bàn tay khô ráp của ông ngoại, nhìn khuôn mặt già nua của ông, khóe mắt của hắn không tự chủ được chảy xuống nước mắt.
- Bản thân Tổ tiên bị trọng thương trở lại Huyền Gia, trong lúc hấp hối thì lâm vào trong hôn mê, ít ngày nữa liền qua đời. Chỉ đem trở về Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm mà Thiên cấp bí kíp Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm Huyền Gia chúng ta không thấy nữa. Tu vi cao nhất cũng mới đem Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển học được hai phần ba, cuối cùng thiên giai thượng phẩm công pháp thất truyền.
- Từ đó về sau, Huyền Gia chúng ta mất đi thiên giai thượng phẩm công pháp, thiên tài kiệt xuất nhất cũng không cách nào bước vào Thiên Giai Cảnh đỉnh phong. Tối đa chỉ có thể đạt tới Thiên Giai Cảnh thất trọng, trở thành nhị phẩm thế gia, mà hai nhất phẩm tông môn Thần Châu đại địa sau khi Bất Tử Vương mất tích thì liền bắt đầu tranh đoạt địa vị bá chủ Thần Châu. Một lần tranh giành này mất mấy trăm năm, cuối cùng Thiên Tinh Các đã lấy được thắng lợi. Khi mà Thiên Tinh Các muốn thống nhất Thần Châu thì hải ngoại xuất hiện Luyện Huyết Giáo lại bắt đầu một hồi long tranh hổ đấu cho tới bây giờ. . .
Tu vi của Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh cũng đều đạt đến nửa bước chân nguyên, sắp đột phá Địa giai cảnh rồi, thực lực những đệ tử khác cũng tăng nhiều.
Tư nguyên sung túc và công pháp tu luyện tốt nhất để cho Thiên Kiếm Tông mấy năm này thực lực bạo tăng, hôm nay đã vững vàng trở thành Ngũ phẩm tông môn rồi, hơn nữa còn bảo trì rất nhanh thế bay lên.
La Khiếu Dã khoát tay áo, nói:
- Ta đã không còn là Các chủ rồi, danh xưng này chớ nhắc lại nữa. Nếu coi La mỗ là bằng hữu, gọi ta là một tiếng La huynh đệ là tốt rồi.
- Các. . . La sư huynh, ta thực bực mình thay cho huynh.
Tương Phi Tinh bực tức nói.
- Hết thảy đều đã qua, Thiên Tinh Các đã biến mất. Các chủ chỉ cầu trở thành vô thượng vương giả, cái gì cũng không quản, bỏ mặc Đệ Nhất Công Tử làm xằng làm bậy, ta rời đi là một chuyện tốt. Đệ Nhất Công Tử cũng chỉ muốn trở thành vô thượng vương giả. Đám người cũng đã không lo lắng nữa, ngàn năm quá lớn, loạn thế vương giả sắp xuất hiện sợ là đã xong.
La Khiếu Dã lạnh nhạt nói:
- Đi. . . Đều vào đi thôi, ta đi bái phỏng người nhà của Thiên nhi một chút.
Mọi người cùng La Khiếu Dã đồng hành, Huyền Thiên thì trực tiếp nhảy xuống quảng trường gặp hai nàng Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh.
- Hắn đúng là thần long bay lượn cửu thiên...
Huyền Thiên lúc nhảy xuống đã nghe thanh âm cảm thán của hai nàng, khóe môi hắn nhẹ nhàng nhếch lên.
- Linh nhi, Tinh nguyệt!
Huyền Thiên nhìn hai nàng, hắn giang cánh tay ra.
Bạch Linh như chim yến sà vào lòng hắn, nàng hưng phấn nói:
- Chàng đó! Thật sự là như long đằng vu thiên, mỗi một lần hiện thân đều làm người ta chấn động.
Lăng Tinh Nguyệt hơi chút do dự, cũng đi tới bên cạnh Huyền Thiên rồi tựa đầu vào vai hắn khẽ nói:
- Gặp lại chàng thật tốt!
Trên quảng trường Thiên Kiếm nhiệt liệt vang lên tiếng vỗ tay.
Lăng Tinh Nguyệt cùng Bạch Linh đều là mỹ nữ, một có dung mạo tuyệt trần, một là dáng người nóng bỏng. Trong hàng đệ tử của Thiên Kiếm Tông thì hai nàng giống như hai Nữ Thần, cao cao tại thượng, mong muốn mà không thể thành khiến người ta hổ thẹn.
Bất quá hai người bọn họ nhào vào ngực Huyền Thiên lại không khiến người nào cảm thấy Huyền Thiên không xứng, còn có người nào, có thể làm cho mỹ nhân đồng thời ái mộ như thế?
Tuy nói ghen ghét không phải là không có nhưng cũng rất ít, tuyệt đại đa số đệ tử Thiên Kiếm Tông đối với Huyền Thiên đều là hâm mộ, lại hâm mộ, cộng thêm sùng bái.
- Bây giờ chàng không phải là đệ tử của Thiên Tinh Các, sau sẽ ở lại Thiên Kiếm Tông lâu dài chứ?
Lăng Tinh Nguyệt hỏi.
Bạch Linh cười nói:
- Chàng cứ đi một lần Tinh Nguyệt thương tâm một lần, không biết nhớ chàng bao nhiêu lần đó. ha ha....
Trên mặt Lăng Tinh Nguyệt lập tức nổi lên vẻ đỏ ửng, nàng nói:
- Muội . . . Muội đừng nói ta, muội lúc đó chẳng phải như thế sao!
Bạch Linh cười nói:
- Đúng, muội là muốn, muội phi thường muốn, muội chính là yêu Huyền Thiên. Tinh Nguyệt tỷ tỷ, tỷ dám nói sao? Thiên ca, đêm nay thiếp ngủ cùng chàng ah!
Tính cách Lăng Tinh Nguyệt có có vô cùng sảng khoái như Bạch Linh, lập tức chống đỡ không được, nàng đỏ bừng cả khuôn mặt muốn chạy đi.
Huyền Thiên vỗ vỗ bả vai hai người nói:
- Được rồi, Linh nhi, Tinh Nguyệt, đêm nay ta ngủ ở Hoàng Thiên Các. Tinh Nguyệt, nếu nàng không ngại thì buổi tối cũng tới a. . .
Lăng Tinh Nguyệt không cự tuyệt hoặc là đáp ứng, Huyền Thiên nói tiếp:
- Hiện tại ta đi gặp người nhà, buổi tối chờ các nàng...
Nói xong, Huyền Thiên liền rời đi.
Còn lại hai nàng, Bạch Linh mỉm cười, hơi có vẻ mị sắc. Lăng Tinh Nguyệt đỏ từ cổ trở xuống, Bạch Linh cười mỉm nhìn Lăng Tinh Nguyệt, nói khẽ bên tai nàng.
- Tinh Nguyệt tỷ tỷ, tối nay tới giúp muội nha, một người muội không hàng phục nổi hắn!
...
Huyền Thiên đi vào sơn cốc của Huyền Gia, La Khiếu Dã sớm đã đến đang cùng Huyền Hồng cùng với mọi người Huyền Gia nói chuyện với nhau.
Đối với sư phụ của Huyền Thiên Huyền Hồng đương nhiên là ngàn vạn cảm tạ, nếu không có La Khiếu Dã cường thế, Huyền Thiên lần này không có khả năng còn sống từ Thiên Tinh Các đi ra.
Buông tha thủ vị Các chủ, không tiếc đối nghịch cùng Thiên Tinh Các. Hành vi như thế tuyệt không phải người bình thường có thể làm ra.
Nếu như La Khiếu Dã nhu nhược Thiên Tinh Các thở ra một hơi, không có xuất thủ vì Huyền Thiên thì sự tình hoàn toàn là hai cái kết quả.
La Khiếu Dã liên tục cảm tạ Huyền Hồng nói Huyền Hồng sinh ra một hảo nhi tử, hắn mới thu được một đệ tử giỏi. Huyền Hồng nghe được mà trong bụng như nở hoa.
Có phụ thân nào mà không mong con hơn người.
Nghe người khác khen chính mình 100 câu cũng không có nghe người khác khen nhi tử mình một câu.
Huyền Thiên đi vào trong sảnh chứng kiến hai người, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác ấm áp khó hiểu. Một là phụ thân, một là người hơn cả phụ thân, đối với Huyền Thiên, ai cũng rất quan trọng.
- Cha. . . Mẹ. . . Ông ngoại. . . Các cậu, mợ. . .
Huyền Thiên tiến vào đại sảnh thì cái bắt chuyện với từng trưởng bối.
- Ha ha. . . Chân Long của chúng ta về nhà rồi. Thiên nhi, tới để cho ông ngoại xem thật kỹ...
Huyền Viễn Thành chứng kiến Huyền Thiên liền phát ra tiếng cười khoan khoái dễ chịu.
Chỉ có điều, thanh âm rất già nua, thương thế của Huyền Viễn Thành khỏi nhưng mà năm đó bị thương quá nặng, niên kỷ già rồi, dù thế nào cũng khôi phục không được như lúc ban đầu, nên lão cũng sắp tới trình độ gần đất xa trời.
- Ông ngoại, ông có khỏe không?
Huyền Thiên bước nhanh đi đến bên cạnh Huyền Viễn Thành.
- Tốt! Tốt! Chứng kiến Thiên nhi càng ngày càng cường đại, ông ngoại cảm thấy khỏe vô cùng.
Huyền Viễn Thành mỉm cười duỗi bàn tay già nua ra vuốt ve mặt Huyền Thiên trong hai mắt lộ ra ánh mắt hiền lành.
Huyền Thiên cảm giác được bàn tay khô ráp của ông ngoại, nhìn khuôn mặt già nua của ông, khóe mắt của hắn không tự chủ được chảy xuống nước mắt.
- Bản thân Tổ tiên bị trọng thương trở lại Huyền Gia, trong lúc hấp hối thì lâm vào trong hôn mê, ít ngày nữa liền qua đời. Chỉ đem trở về Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm mà Thiên cấp bí kíp Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm Huyền Gia chúng ta không thấy nữa. Tu vi cao nhất cũng mới đem Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển học được hai phần ba, cuối cùng thiên giai thượng phẩm công pháp thất truyền.
- Từ đó về sau, Huyền Gia chúng ta mất đi thiên giai thượng phẩm công pháp, thiên tài kiệt xuất nhất cũng không cách nào bước vào Thiên Giai Cảnh đỉnh phong. Tối đa chỉ có thể đạt tới Thiên Giai Cảnh thất trọng, trở thành nhị phẩm thế gia, mà hai nhất phẩm tông môn Thần Châu đại địa sau khi Bất Tử Vương mất tích thì liền bắt đầu tranh đoạt địa vị bá chủ Thần Châu. Một lần tranh giành này mất mấy trăm năm, cuối cùng Thiên Tinh Các đã lấy được thắng lợi. Khi mà Thiên Tinh Các muốn thống nhất Thần Châu thì hải ngoại xuất hiện Luyện Huyết Giáo lại bắt đầu một hồi long tranh hổ đấu cho tới bây giờ. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.