Chương 241: Huyết độc quỷ dị. (3)
EK
13/02/2014
Tử Nghiên nhíu mày, nhìn qua Huyền Thiên, qua mấy hô hấp, nói tiếp:
- Hoàng Thiên ca ca, Tử Nghiên vì giải độc giúp ngươi, xin lỗi.
Nói xong không do dự, động thủ đem quần áo Huyền Thiên cởi ra.
Ít khi Huyền Thiên bị lột ra như bánh trưng thế này, quần áo bị cởi ra không còn gì.
Huyết Độc đã lan tràn đến toàn thân của Huyền Thiên, toàn bộ màu da đã biến thành đỏ như máu, loáng thoáng có thể nhìn thấy làn da có huyết sắc phù văn lưu động.
Tử Nghiên buộc lên đai lưng, cởi dây lưng của hắn xuống, cắm kim châm rập rạp trên người của hắn, dài như ngón tay và mảnh như sợi tóc.
Kim châm dài nhỏ này tuy hết sức nhỏ, nhưng mà hào quang lập loè, chất liệu dường như bất phàm, không dưới huyền giai bảo khí.
Bàn tay trái của Tử Nghiên nhấc lên, một ngọn lửa màu tím như hồ lô, trong chốc lát từ lòng bàn tay xuất hiện, hỏa diễm này khuếch tán chung quanh, giọt sương này hình như khuếch tán, trở nên vô cùng khô ráp, mặc dù là dòng nước suối chảy qua, trong không khí cũng không có chút nước nào, như là một lò luyện.
Bàn tay phải của Tử Nghiên dùng hai ngón tay châm vào người hắn, ngọn lửa màu tím trong lòng bàn tay trái kim châm trong chốc lát hóa thành đỏ thẫm, cực nóng.
Tử Nghiên vận chỉ như điện, kim châm cắm lên đỉnh đầu của Huyền Thiên, đâm vào đỉnh đầu, kim châm đỏ thẩm đâm vào trong.
Hai ngón tay lại kẹp kim châm kế tiếp, trong tay Tử Nghiên liên tục đâm vào, đem kim châm bao phủ trọng ngọn lửa tím, sau đó, nhanh chóng đâm vào trong cơ thể của Huyền Thiên.
Mỗi một vị trí đâm vào đều là huyệt đạo.
Từ khi Tử Nghiên liên tục đâm kim châm vào, rất nhanh, trên đầu Huyền Thiên ít nhất có trăm kim châm đâm vào, đầu lâu là vị trí trọng yếu nhất của con người, huyệt đạo trong đó là nhiều nhất, hơn nữa những huyệt đạo này đều là nhược điểm của thân thể, có chút càng là tử huyệt, người bình thường mỗi lần bị đụng vào những huyệt đạo này phải chết không thể nghi ngờ.
Mặc dù là võ giả tu luyện thành công, huyệt đạo cũng là chỗ yếu nhất của con người, cường giả Thiên giai cũng không ngoại lệ, chỉ so với người bình thường có nhiều nội lực phòng ngự, thừa nhận lực lượng đả kích mạnh hơn thôi.
Nhưng mà có đồ vật trực tiếp đâm vào huyệt đạo này phải đột phá qua phòng ngự, mặc dù là cường giả Thiên giai cũng bị thương.
Tử Nghiên hiển nhiên vô cùng hiểu biết huyệt đạo, tuy huyệt đạo này nguy hiểm, nhưng mà mấu chốt thân thể chính là đan dược, huyệt đạo gọi là khiếu huyệt, bên trong ẩn chứa học vấn bác đại tinh thâm.
Tuy huyệt đạo là nhược điểm của huyệt đạo, bị công kích là trí mạng, nhưng dùng đến chỗ tốt, thông qua kích thích khiếu huyệt, kích phát tiềm năng thân thể, chậm trễ cứu chữa là bị phải chết.
Lợi dụng huyệt đạo cứu bệnh giải độc, như khiêu vũ trên lưỡi đao, hơi có sai lầm sẽ tổn thương huyệt đạo, sẽ lâm vào chỗ chết, đại bộ phận Đan Dược Sư mặc dù nghiên cứu thân thể vô cùng thấu triệt, thời điểm cứu người cũng không dám động vào khiếu huyệt của người ta.
Chỉ có một ít Đan Dược Sư mới dám thông qua kích thích khiếu huyệt chữa bệnh giải độc.
Xem vẻ mặt trấn định của Tử Nghiên thì thủ pháp vô cùng thành thạo, hiển nhiên là đại hành gia.
Dùng kim châm đâm huyệt, không có chút lỗi lầm nào, trách không được Tử Nghiên muốn đem Huyền Thiên cởi sạch, cách quần áo đâm huyệt, đây không phải là cứu người, quả thực chính là giết người.
Huyệt đạo thân thể người thông thường có ba trăm sáu mươi khiếu huyệt, che giấu thì có hơn một ngàn, thậm chí cũng không có ít huyệt đạo còn chưa được người ta phát giác, nhưng chúng vẫn tồn tại.
Đối với thân thể, hiệu quả khiếu huyệt khá lớn, tổng cộng có một ngàn hai trăm chín mươi sáu.
Kim châm trong dây lưng của Tử Nghiên không nhiều không ít, đúng một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn, muốn đâm vào một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu huyệt kia.
Một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu huyệt che kín toàn thân người, đầu lâu, hai vai, hai tay, lồng ngực, phía sau lưng, phần bụng, hai mông, bụng dưới, dương căn, hai chân, gan bàn chân, khắp nơi đều có, trong đó dùng đầu lâu, lồng ngực, bụng dưới là dày đặc nhất.
Nơi đó là ba chỗ hiểm của võ giả, đầu lâu che chở đại não, bên trong là bản chất của con người, tinh thần ý niệm, khống chế thân thể, trong lồng ngực là trái tim chỗ hiểm của con người, máu tươi từ trái tim vận chuyển toàn thân, là cội nguồn của tính mạng, trong bụng là đan điền của võ giả, nội khí bắt đầu từ đây và quay về, thông qua kinh mạch chạy khắp tứ chi bách hài, là cội nguồn của tu vi.
Đầu lâu bị hao tổn sẽ tổn thương tinh thần, biến thành ngu ngốc, trái tim bị hao tổn sẽ tổn thương mạng sống con người, biến thành người chết, đan điền bị hao tổn sẽ ảnh hưởng tu vi, biến thành phế nhân.
Tử Nghiên cấm kim châm vào trong cơ thể Huyền Thiên, ba nơi đầu lâu, lồng ngực, bụng dưới là nhiều nhất.
Hơn một tiếng đồng hồ, Tử Nghiên mới đưa một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm toàn bộ đâm vào cơ thể của Huyền Thiên, bày tay trái thu hồi, ngọn lửa màu tím nhập vào lòng bàn tay
Toàn thân Huyền Thiên một ngàn hai trăm chín mươi sáu yếu huyệt, đều bị kim châm đâm vào, thân thể lập tức biến hóa, Huyết Độc vốn chạy khắp toàn thân của Huyền Thiên, bị lực lượng vô hình dẫn dắt, toàn bộ hướng miệng vết thương chảy ra ngoài.
Rất nhanh, miệng vết thương vai trái của Huyền Thiên có huyết dịch màu hồng chảy ra, những này huyết dịch này, đặc biệt là máu hồng có phù văn quỷ dị chảy ra, đúng là Huyết Độc.
Chính là Huyết Độc phẩm chất thập phần cao, vừa tiến vào trong người võ giả, tiến vào kinh mạch toàn thân, tứ chi bách hài, muốn thanh trừ hoàn toàn căn bản không có khả năng.
Một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm, hoàn toàn đâm vào trong cơ thể Huyền Thiên, đều nhìn không thấy kim châm gì, Tử Nghiên nâng Huyền Thiên lên, bàn tay chống sau lưng Huyền Thiên, vận chuyển Tiên Thiên chân khí, trợ giúp khí huyết Huyền Thiên vận chuyển, nhanh chóng thanh trừ Huyết Độc ra ngoài.
Thời gian lại qua hơn một giờ, màu da của Huyền Thiên rốt cuộc biến thành chậm lại, màu máu hồng hoàn toàn thối lui, Huyết Độc bị thanh trừ hơn phân nửa.
Nhưng vẫn còn không ít, dường như mọc rễ trong người Huyền Thiên, trong thời gian ngắn khó có thể thanh trừ, nhưng không thể thanh trừ.
Tử Nghiên cho Huyền Thiên ăn một viên Huyết Độc Huyền là thuốc giải độc thánh dược, chờ thêm một lát thì đan dược sẽ có tác dụng trong người Huyền Thiên, Tử Nghiên vỗ một chưởng kích lên đỉnh đầu của Huyền Thiên, một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm trong nháy mắt đã bắn ra, Tử Nghiên một chưởng cầm ra, chân khí Tiên Thiên hóa thành bàn tay vô hình, đem tất cả kim châm thu vào tay, một lần nữa bỏ vào dây lưng bên hông.
Miệng vết thương của Huyền Thiên có Huyết Độc chảy ra, dọc theo thân thể Huyền Thiên rơi trên mặt đất, Tử Nghiên rửa ráy sạch sẽ máu độc của Huyền Thiên, sau đó cầm quần áo mặc vào cho hắn.
Thở dài --
Làm xong tất cả, Tử Nghiên thở dài một hơi, trên mặt hơi có vẻ đỏ ửng, tự nhủ nói:
- Hoàng Thiên ca ca, ngủ qua một đêm chờ huynh tỉnh lại, sẽ tốt hơn.
Nói xong, nhắc mấy chuôi kiếm kia lên, nâng dậy Huyền Thiên, rời khỏi dòng suối, dọc theo đường núi tiếp tục đi thẳng về phía trước.
- Hoàng Thiên ca ca, Tử Nghiên vì giải độc giúp ngươi, xin lỗi.
Nói xong không do dự, động thủ đem quần áo Huyền Thiên cởi ra.
Ít khi Huyền Thiên bị lột ra như bánh trưng thế này, quần áo bị cởi ra không còn gì.
Huyết Độc đã lan tràn đến toàn thân của Huyền Thiên, toàn bộ màu da đã biến thành đỏ như máu, loáng thoáng có thể nhìn thấy làn da có huyết sắc phù văn lưu động.
Tử Nghiên buộc lên đai lưng, cởi dây lưng của hắn xuống, cắm kim châm rập rạp trên người của hắn, dài như ngón tay và mảnh như sợi tóc.
Kim châm dài nhỏ này tuy hết sức nhỏ, nhưng mà hào quang lập loè, chất liệu dường như bất phàm, không dưới huyền giai bảo khí.
Bàn tay trái của Tử Nghiên nhấc lên, một ngọn lửa màu tím như hồ lô, trong chốc lát từ lòng bàn tay xuất hiện, hỏa diễm này khuếch tán chung quanh, giọt sương này hình như khuếch tán, trở nên vô cùng khô ráp, mặc dù là dòng nước suối chảy qua, trong không khí cũng không có chút nước nào, như là một lò luyện.
Bàn tay phải của Tử Nghiên dùng hai ngón tay châm vào người hắn, ngọn lửa màu tím trong lòng bàn tay trái kim châm trong chốc lát hóa thành đỏ thẫm, cực nóng.
Tử Nghiên vận chỉ như điện, kim châm cắm lên đỉnh đầu của Huyền Thiên, đâm vào đỉnh đầu, kim châm đỏ thẩm đâm vào trong.
Hai ngón tay lại kẹp kim châm kế tiếp, trong tay Tử Nghiên liên tục đâm vào, đem kim châm bao phủ trọng ngọn lửa tím, sau đó, nhanh chóng đâm vào trong cơ thể của Huyền Thiên.
Mỗi một vị trí đâm vào đều là huyệt đạo.
Từ khi Tử Nghiên liên tục đâm kim châm vào, rất nhanh, trên đầu Huyền Thiên ít nhất có trăm kim châm đâm vào, đầu lâu là vị trí trọng yếu nhất của con người, huyệt đạo trong đó là nhiều nhất, hơn nữa những huyệt đạo này đều là nhược điểm của thân thể, có chút càng là tử huyệt, người bình thường mỗi lần bị đụng vào những huyệt đạo này phải chết không thể nghi ngờ.
Mặc dù là võ giả tu luyện thành công, huyệt đạo cũng là chỗ yếu nhất của con người, cường giả Thiên giai cũng không ngoại lệ, chỉ so với người bình thường có nhiều nội lực phòng ngự, thừa nhận lực lượng đả kích mạnh hơn thôi.
Nhưng mà có đồ vật trực tiếp đâm vào huyệt đạo này phải đột phá qua phòng ngự, mặc dù là cường giả Thiên giai cũng bị thương.
Tử Nghiên hiển nhiên vô cùng hiểu biết huyệt đạo, tuy huyệt đạo này nguy hiểm, nhưng mà mấu chốt thân thể chính là đan dược, huyệt đạo gọi là khiếu huyệt, bên trong ẩn chứa học vấn bác đại tinh thâm.
Tuy huyệt đạo là nhược điểm của huyệt đạo, bị công kích là trí mạng, nhưng dùng đến chỗ tốt, thông qua kích thích khiếu huyệt, kích phát tiềm năng thân thể, chậm trễ cứu chữa là bị phải chết.
Lợi dụng huyệt đạo cứu bệnh giải độc, như khiêu vũ trên lưỡi đao, hơi có sai lầm sẽ tổn thương huyệt đạo, sẽ lâm vào chỗ chết, đại bộ phận Đan Dược Sư mặc dù nghiên cứu thân thể vô cùng thấu triệt, thời điểm cứu người cũng không dám động vào khiếu huyệt của người ta.
Chỉ có một ít Đan Dược Sư mới dám thông qua kích thích khiếu huyệt chữa bệnh giải độc.
Xem vẻ mặt trấn định của Tử Nghiên thì thủ pháp vô cùng thành thạo, hiển nhiên là đại hành gia.
Dùng kim châm đâm huyệt, không có chút lỗi lầm nào, trách không được Tử Nghiên muốn đem Huyền Thiên cởi sạch, cách quần áo đâm huyệt, đây không phải là cứu người, quả thực chính là giết người.
Huyệt đạo thân thể người thông thường có ba trăm sáu mươi khiếu huyệt, che giấu thì có hơn một ngàn, thậm chí cũng không có ít huyệt đạo còn chưa được người ta phát giác, nhưng chúng vẫn tồn tại.
Đối với thân thể, hiệu quả khiếu huyệt khá lớn, tổng cộng có một ngàn hai trăm chín mươi sáu.
Kim châm trong dây lưng của Tử Nghiên không nhiều không ít, đúng một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn, muốn đâm vào một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu huyệt kia.
Một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu huyệt che kín toàn thân người, đầu lâu, hai vai, hai tay, lồng ngực, phía sau lưng, phần bụng, hai mông, bụng dưới, dương căn, hai chân, gan bàn chân, khắp nơi đều có, trong đó dùng đầu lâu, lồng ngực, bụng dưới là dày đặc nhất.
Nơi đó là ba chỗ hiểm của võ giả, đầu lâu che chở đại não, bên trong là bản chất của con người, tinh thần ý niệm, khống chế thân thể, trong lồng ngực là trái tim chỗ hiểm của con người, máu tươi từ trái tim vận chuyển toàn thân, là cội nguồn của tính mạng, trong bụng là đan điền của võ giả, nội khí bắt đầu từ đây và quay về, thông qua kinh mạch chạy khắp tứ chi bách hài, là cội nguồn của tu vi.
Đầu lâu bị hao tổn sẽ tổn thương tinh thần, biến thành ngu ngốc, trái tim bị hao tổn sẽ tổn thương mạng sống con người, biến thành người chết, đan điền bị hao tổn sẽ ảnh hưởng tu vi, biến thành phế nhân.
Tử Nghiên cấm kim châm vào trong cơ thể Huyền Thiên, ba nơi đầu lâu, lồng ngực, bụng dưới là nhiều nhất.
Hơn một tiếng đồng hồ, Tử Nghiên mới đưa một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm toàn bộ đâm vào cơ thể của Huyền Thiên, bày tay trái thu hồi, ngọn lửa màu tím nhập vào lòng bàn tay
Toàn thân Huyền Thiên một ngàn hai trăm chín mươi sáu yếu huyệt, đều bị kim châm đâm vào, thân thể lập tức biến hóa, Huyết Độc vốn chạy khắp toàn thân của Huyền Thiên, bị lực lượng vô hình dẫn dắt, toàn bộ hướng miệng vết thương chảy ra ngoài.
Rất nhanh, miệng vết thương vai trái của Huyền Thiên có huyết dịch màu hồng chảy ra, những này huyết dịch này, đặc biệt là máu hồng có phù văn quỷ dị chảy ra, đúng là Huyết Độc.
Chính là Huyết Độc phẩm chất thập phần cao, vừa tiến vào trong người võ giả, tiến vào kinh mạch toàn thân, tứ chi bách hài, muốn thanh trừ hoàn toàn căn bản không có khả năng.
Một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm, hoàn toàn đâm vào trong cơ thể Huyền Thiên, đều nhìn không thấy kim châm gì, Tử Nghiên nâng Huyền Thiên lên, bàn tay chống sau lưng Huyền Thiên, vận chuyển Tiên Thiên chân khí, trợ giúp khí huyết Huyền Thiên vận chuyển, nhanh chóng thanh trừ Huyết Độc ra ngoài.
Thời gian lại qua hơn một giờ, màu da của Huyền Thiên rốt cuộc biến thành chậm lại, màu máu hồng hoàn toàn thối lui, Huyết Độc bị thanh trừ hơn phân nửa.
Nhưng vẫn còn không ít, dường như mọc rễ trong người Huyền Thiên, trong thời gian ngắn khó có thể thanh trừ, nhưng không thể thanh trừ.
Tử Nghiên cho Huyền Thiên ăn một viên Huyết Độc Huyền là thuốc giải độc thánh dược, chờ thêm một lát thì đan dược sẽ có tác dụng trong người Huyền Thiên, Tử Nghiên vỗ một chưởng kích lên đỉnh đầu của Huyền Thiên, một ngàn hai trăm chín mươi sáu căn kim châm trong nháy mắt đã bắn ra, Tử Nghiên một chưởng cầm ra, chân khí Tiên Thiên hóa thành bàn tay vô hình, đem tất cả kim châm thu vào tay, một lần nữa bỏ vào dây lưng bên hông.
Miệng vết thương của Huyền Thiên có Huyết Độc chảy ra, dọc theo thân thể Huyền Thiên rơi trên mặt đất, Tử Nghiên rửa ráy sạch sẽ máu độc của Huyền Thiên, sau đó cầm quần áo mặc vào cho hắn.
Thở dài --
Làm xong tất cả, Tử Nghiên thở dài một hơi, trên mặt hơi có vẻ đỏ ửng, tự nhủ nói:
- Hoàng Thiên ca ca, ngủ qua một đêm chờ huynh tỉnh lại, sẽ tốt hơn.
Nói xong, nhắc mấy chuôi kiếm kia lên, nâng dậy Huyền Thiên, rời khỏi dòng suối, dọc theo đường núi tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.