Chương 768: Kiếm bại thiên giai.
EK
25/03/2014
- Có thể lấy kiếm quang chẻ đôi kiếm cương là có thể thấy tốc độ công kích của hắn, lực công kích tuyệt đối mạnh mẽ, còn đáng sợ hơn cả cường giả Thiên Giai Cảnh. Chỉ có tốc độ kiếm quang nhanh hơn, lực công kích càng mạnh hơn nữa mới có thể phá vỡ kiếm cương, Huyền Thiên vẫn chưa tới Địa giai cảnh đỉnh phong, mới là cửu trọng đã vượt qua tốc độ cùng lực công kích của Thiên Giai Cảnh nhất trọng. Đây...Đây là tồn tại đáng sợ đến bực nào!
...
Cường giả Địa giai cảnh đang xem cuộc chiến vừa sợ hãi vừa thán phục than thở.
Lệ Thanh Hải tránh đi hơn nghìn thước ra ngoài mới ngừng lại được, Huyền Thiên giẫm chân tại chỗ trong hư không, trong tay mang theo theo Địa Cấp thượng đẳng bảo kiếm, từng bước một đi tới Lệ Thanh Hải.
- Chân nguyên yếu nhược hơn cương nguyên gấp trăm lần, cho dù lực lượng thân thể của ngươi mạnh hơn ta cũng không đủ đền bù chênh lệch chân nguyên cùng cương nguyên. Công kích của ngươi không có khả năng mạnh hơn ta, tuyệt không có khả năng này, kiếm cương của ta làm sao có thể bị kiếm quang kích phá, điều này sao có thể. . . Huyền Thiên, ngươi đến cùng sử dụng yêu thuật gì?
Lệ Thanh Hải kinh hãi nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Huyền Thiên mỉm cười như gió xuân tràn tới, thần tình hắn trở nên lạnh nhạt nói:
- Hổ thẹn cho ngươi cũng là kiếm khách, không biết kiếm ý do hư hóa thực càng về sau thì cấp bậc càng cao, lực công kích càng mạnh sao!
Huyền Thiên những ngày này tìm hiểu kiếm ý có phần có tâm đắc, tuy rằng kiếm ý còn không có đạt tới thất giai nhưng mà vận dụng kiếm ý thì càng thêm thành thạo, tới mức xuất thần nhập hóa rồi.
Kiếm ý có thể tiến hành hai loại phương thức công kích, một là đơn thuần kiếm ý công kích, kiếm khách mặc dù trong tay không có kiếm, kiếm ý cũng có thể bộc phát ra công kích mãnh liệt như là kiếm vũ. Công kích như vậy tiếp xúc tổn thương thân thể và trảm tinh thần, lực phá hoại rất lớn, nhưng mà vận dụng kiếm ý cường độ cao cũng sẽ có tác dụng phụ làm tổn thương tinh thần.
Còn có một loại công kích chính là dung nhập kiếm ý vào bên trong, nó sẽ tăng lên lực công kích của kiếm khách. Nhất là đạt tới lục giai kiếm ý, kiếm ý hóa thực sẽ tăng trưởng lực công kích càng thêm rõ rệt.
Kiếm khách lĩnh ngộ kiếm ý, lĩnh ngộ chính là "ý" nhưng từ kiếm lĩnh ngộ mà đến, kiếm ý tự nhiên có thể dung nhập trong kiếm phát huy ra lực công kích cường đại.
Huyền Thiên đem lục giai kiếm ý dung hợp trong kiếm, trình độ chắc chắn của kiếm quang chém ra không thay đổi, nhưng lực công kích thì tăng thêm mấy phần. Hơn nữa lực lượng thân thể Huyền Thiên phối hợp khiến nó càng thêm khủng bố, hoàn toàn đền bù chênh lệch ở giữa chân nguyên cùng cương nguyên và còn hơn xa những gì hắn nghĩ.
Dù sao, Huyền Thiên tu luyện Hóa Lôi Chân Nguyên, chân nguyên trong cơ thể hắn hùng hậu hơn chân nguyên của bình thường bình thường nhiều lắm, tuy có khác biệt với cương nguyên nhưng không chênh lệch lớn như vũ giả bình thường.
Lệ Thanh Hải lĩnh ngộ kiếm ý không xuất chúng, tuy rằng hắn có tu vi Thiên Giai Cảnh nhất trọng nhưng lĩnh ngộ kiếm ý còn kẹt tại ngũ giai đỉnh phong, thủy chung bước không qua một bước cuối cùng.
Ngũ giai kiếm ý cùng lục giai kiếm ý, tuy rằng chỉ kém nhất giai, nhưng cường độ thì thập phần xa xôi, kiếm ý hư thật giao nhau cùng hoàn toàn hóa thực là hai cái khái niệm bất đồng.
Đương nhiên chỉ vẻn vẹn là trình độ kiếm ý kém nhau một giai đã không đủ để đền bù chênh lệch, Huyền Thiên sở dĩ có thể làm được một bước này, là bởi vì thực lực của bản thân hắn cường đại.
Luận lực lượng thân thể , Huyền Thiên mạnh hơn cường giả Thiên Giai Cảnh nhất trọng. Luận chân nguyên hùng hậu, lôi hệ chân nguyên của Huyền Thiên hùng hậu hơn chân nguyên của cường giả Địa giai cảnh thập trọng nhiều, cơ hồ có thể cùng cường giả nửa bước thiên giai tinh luyện cương nguyên so sánh .
Nếu như là vũ giả khác lĩnh ngộ lục giai kiếm ý, cho dù là Địa giai cảnh thập trọng, thậm chí tu vi nửa bước thiên giai cũng chưa chắc có thể lấy kiếm mang xẻ đôi kiếm cương.
Thần sắc Lệ Thanh Hải chấn động nhìn Huyền Thiên cả kinh nói:
- Kiếm ý của ngươi lĩnh ngộ cao hơn ta.
- Đó là tự nhiên!
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Hướng Thiên Tiếu cùng Phách Công Tử nói:
- Tình huống mọi người Vương Bát công tử không ổn lắm, chiến đấu của họ sắp xong rồi. Chúng ta cũng sớm chấm dứt đi, tiếp của ta một chiêu: Thiên Địa Vô Thường, Duy Ngã Bất Biến!
Vừa mới nói xong, bước chân của Huyền Thiên gia tốc lao đến Lệ Thanh Hải.
Nghe được tình huống của Phách Công Tử không ổn, Lệ Thanh Hải cũng quay đầu qua lại nhìn hướng Huyền Thiên, hắn tiếp tục chấn động.
Chỉ thấy có hơn mười Huyền Thiên rất nhanh lao về phía hắn, mỗi người đều đâm một kiếm về phía mình.
Đây là kiếm pháp gì? Thanh Hải sững sờ, trong đầu đang nghĩ ngợi như thế nào hóa giải kiếm thuật của Huyền Thiên thì đột nhiên thân thể phát lạnh.
Một cỗ nguy cơ tử vong lập tức bao phủ lấy hắn, cảm giác lạnh lẽo lập tức từ sống lưng xông tới đỉnh đầu.
Lệ Thanh Hải hoảng hốt, lúc này mới chú ý tới, hư không phía trước hắn vặn vẹo tựa hồ có một đạo hư ảnh đang lao tới.
Hắn nhìn qua hơn mười cái thân ảnh Huyền Thiên, toàn bộ đều là ảo giác, Huyền Thiên chính thức căn bản không có đùa nghịch nhiều mánh khóe như vậy, hắn dùng một kiếm liền đâm đi qua hư không.
Tốc độ cực nhanh, cơ hồ muốn dung nhập trong hư không, chỉ lưu lại một hư ảnh đạo cực. Vũ giả đang xem cuộc chiến không ai nhìn ra huyền diệu từ một kiếm này của Huyền Thiên.
Lệ Thanh Hải thân là cường giả Thiên Giai Cảnh, nhãn lực cao hơn cường giả địa giai mấy phần nhưng bị ảo giác hấp dẫn trong nháy mắt, chờ chứng kiến một kiếm phía trước đâm tới thì đã quá muộn.
Lực công kích kinh khủng của Huyền Thiên mạnh hơn kiếm cương của hắn ba phần, có thể phá vỡ vòng bảo hộ cương nguyên của hắn.
Nhìn tốc độ đâm tới một kiếm này của Huyền Thiên, Lệ Thanh Hải trong lòng phát lạnh, trách không được hắn sinh ra nguy cơ nguy cơ, một kiếm của Huyền Thiên đâm tới là thời khắc sinh tử của hắn.
Trong nháy mắt Lệ Thanh Hải vận chuyển tới cương nguyên trong cơ thể hắn tới cực hạn, vũ sí sau lưng chấn động, cả người như là một đạo quang mang lập tức tránh đi.
Cùng một thời gian, trong không khí lóe lên một đạo hư ảnh nhàn nhạt vọt tới địa phương Lệ Thanh Hải vừa rồi đứng, trong chốc lát lòe ra một đạo kiếm quang đẹp mắt.
Giờ phút này vũ giả đang xem cuộc chiến mới tỉnh lại lại, nguyên lai đám người nhìn ảo giác Huyền Thiên tạo ra, một kiếm chính thức đã đâm tới trước mắt Lệ Thanh Hải, trách không được Lệ Thanh Hải có thần sắc hoảng hốt và né tránh dồn dập như vậy.
Lệ Thanh Hải bỗng chốc lóe ra hơn nghìn thước, kiếm quang đẹp mắt trong nháy mắt đâm ra hơn một thước mới dừng lại và hiển lộ thân ảnh của Huyền Thiên. Hai người lơ lửng trên không trung cách xa nhau gần 3000 m.
- Đã đâm trúng sao?
Không ít người đều nghi vấn ở trong lòng.
Vừa rồi kiếm quang lóe lên đồng thời, thân thể Lệ Thanh Hải cũng biến mất. Cơ hồ là trong cùng một lúc đến tột cùng là kiếm trước đâm trúng Lệ Thanh Hải hay là Lệ Thanh Hải tránh khỏi một kiếm này, họ nhìn không ra.
...
Cường giả Địa giai cảnh đang xem cuộc chiến vừa sợ hãi vừa thán phục than thở.
Lệ Thanh Hải tránh đi hơn nghìn thước ra ngoài mới ngừng lại được, Huyền Thiên giẫm chân tại chỗ trong hư không, trong tay mang theo theo Địa Cấp thượng đẳng bảo kiếm, từng bước một đi tới Lệ Thanh Hải.
- Chân nguyên yếu nhược hơn cương nguyên gấp trăm lần, cho dù lực lượng thân thể của ngươi mạnh hơn ta cũng không đủ đền bù chênh lệch chân nguyên cùng cương nguyên. Công kích của ngươi không có khả năng mạnh hơn ta, tuyệt không có khả năng này, kiếm cương của ta làm sao có thể bị kiếm quang kích phá, điều này sao có thể. . . Huyền Thiên, ngươi đến cùng sử dụng yêu thuật gì?
Lệ Thanh Hải kinh hãi nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Huyền Thiên mỉm cười như gió xuân tràn tới, thần tình hắn trở nên lạnh nhạt nói:
- Hổ thẹn cho ngươi cũng là kiếm khách, không biết kiếm ý do hư hóa thực càng về sau thì cấp bậc càng cao, lực công kích càng mạnh sao!
Huyền Thiên những ngày này tìm hiểu kiếm ý có phần có tâm đắc, tuy rằng kiếm ý còn không có đạt tới thất giai nhưng mà vận dụng kiếm ý thì càng thêm thành thạo, tới mức xuất thần nhập hóa rồi.
Kiếm ý có thể tiến hành hai loại phương thức công kích, một là đơn thuần kiếm ý công kích, kiếm khách mặc dù trong tay không có kiếm, kiếm ý cũng có thể bộc phát ra công kích mãnh liệt như là kiếm vũ. Công kích như vậy tiếp xúc tổn thương thân thể và trảm tinh thần, lực phá hoại rất lớn, nhưng mà vận dụng kiếm ý cường độ cao cũng sẽ có tác dụng phụ làm tổn thương tinh thần.
Còn có một loại công kích chính là dung nhập kiếm ý vào bên trong, nó sẽ tăng lên lực công kích của kiếm khách. Nhất là đạt tới lục giai kiếm ý, kiếm ý hóa thực sẽ tăng trưởng lực công kích càng thêm rõ rệt.
Kiếm khách lĩnh ngộ kiếm ý, lĩnh ngộ chính là "ý" nhưng từ kiếm lĩnh ngộ mà đến, kiếm ý tự nhiên có thể dung nhập trong kiếm phát huy ra lực công kích cường đại.
Huyền Thiên đem lục giai kiếm ý dung hợp trong kiếm, trình độ chắc chắn của kiếm quang chém ra không thay đổi, nhưng lực công kích thì tăng thêm mấy phần. Hơn nữa lực lượng thân thể Huyền Thiên phối hợp khiến nó càng thêm khủng bố, hoàn toàn đền bù chênh lệch ở giữa chân nguyên cùng cương nguyên và còn hơn xa những gì hắn nghĩ.
Dù sao, Huyền Thiên tu luyện Hóa Lôi Chân Nguyên, chân nguyên trong cơ thể hắn hùng hậu hơn chân nguyên của bình thường bình thường nhiều lắm, tuy có khác biệt với cương nguyên nhưng không chênh lệch lớn như vũ giả bình thường.
Lệ Thanh Hải lĩnh ngộ kiếm ý không xuất chúng, tuy rằng hắn có tu vi Thiên Giai Cảnh nhất trọng nhưng lĩnh ngộ kiếm ý còn kẹt tại ngũ giai đỉnh phong, thủy chung bước không qua một bước cuối cùng.
Ngũ giai kiếm ý cùng lục giai kiếm ý, tuy rằng chỉ kém nhất giai, nhưng cường độ thì thập phần xa xôi, kiếm ý hư thật giao nhau cùng hoàn toàn hóa thực là hai cái khái niệm bất đồng.
Đương nhiên chỉ vẻn vẹn là trình độ kiếm ý kém nhau một giai đã không đủ để đền bù chênh lệch, Huyền Thiên sở dĩ có thể làm được một bước này, là bởi vì thực lực của bản thân hắn cường đại.
Luận lực lượng thân thể , Huyền Thiên mạnh hơn cường giả Thiên Giai Cảnh nhất trọng. Luận chân nguyên hùng hậu, lôi hệ chân nguyên của Huyền Thiên hùng hậu hơn chân nguyên của cường giả Địa giai cảnh thập trọng nhiều, cơ hồ có thể cùng cường giả nửa bước thiên giai tinh luyện cương nguyên so sánh .
Nếu như là vũ giả khác lĩnh ngộ lục giai kiếm ý, cho dù là Địa giai cảnh thập trọng, thậm chí tu vi nửa bước thiên giai cũng chưa chắc có thể lấy kiếm mang xẻ đôi kiếm cương.
Thần sắc Lệ Thanh Hải chấn động nhìn Huyền Thiên cả kinh nói:
- Kiếm ý của ngươi lĩnh ngộ cao hơn ta.
- Đó là tự nhiên!
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Hướng Thiên Tiếu cùng Phách Công Tử nói:
- Tình huống mọi người Vương Bát công tử không ổn lắm, chiến đấu của họ sắp xong rồi. Chúng ta cũng sớm chấm dứt đi, tiếp của ta một chiêu: Thiên Địa Vô Thường, Duy Ngã Bất Biến!
Vừa mới nói xong, bước chân của Huyền Thiên gia tốc lao đến Lệ Thanh Hải.
Nghe được tình huống của Phách Công Tử không ổn, Lệ Thanh Hải cũng quay đầu qua lại nhìn hướng Huyền Thiên, hắn tiếp tục chấn động.
Chỉ thấy có hơn mười Huyền Thiên rất nhanh lao về phía hắn, mỗi người đều đâm một kiếm về phía mình.
Đây là kiếm pháp gì? Thanh Hải sững sờ, trong đầu đang nghĩ ngợi như thế nào hóa giải kiếm thuật của Huyền Thiên thì đột nhiên thân thể phát lạnh.
Một cỗ nguy cơ tử vong lập tức bao phủ lấy hắn, cảm giác lạnh lẽo lập tức từ sống lưng xông tới đỉnh đầu.
Lệ Thanh Hải hoảng hốt, lúc này mới chú ý tới, hư không phía trước hắn vặn vẹo tựa hồ có một đạo hư ảnh đang lao tới.
Hắn nhìn qua hơn mười cái thân ảnh Huyền Thiên, toàn bộ đều là ảo giác, Huyền Thiên chính thức căn bản không có đùa nghịch nhiều mánh khóe như vậy, hắn dùng một kiếm liền đâm đi qua hư không.
Tốc độ cực nhanh, cơ hồ muốn dung nhập trong hư không, chỉ lưu lại một hư ảnh đạo cực. Vũ giả đang xem cuộc chiến không ai nhìn ra huyền diệu từ một kiếm này của Huyền Thiên.
Lệ Thanh Hải thân là cường giả Thiên Giai Cảnh, nhãn lực cao hơn cường giả địa giai mấy phần nhưng bị ảo giác hấp dẫn trong nháy mắt, chờ chứng kiến một kiếm phía trước đâm tới thì đã quá muộn.
Lực công kích kinh khủng của Huyền Thiên mạnh hơn kiếm cương của hắn ba phần, có thể phá vỡ vòng bảo hộ cương nguyên của hắn.
Nhìn tốc độ đâm tới một kiếm này của Huyền Thiên, Lệ Thanh Hải trong lòng phát lạnh, trách không được hắn sinh ra nguy cơ nguy cơ, một kiếm của Huyền Thiên đâm tới là thời khắc sinh tử của hắn.
Trong nháy mắt Lệ Thanh Hải vận chuyển tới cương nguyên trong cơ thể hắn tới cực hạn, vũ sí sau lưng chấn động, cả người như là một đạo quang mang lập tức tránh đi.
Cùng một thời gian, trong không khí lóe lên một đạo hư ảnh nhàn nhạt vọt tới địa phương Lệ Thanh Hải vừa rồi đứng, trong chốc lát lòe ra một đạo kiếm quang đẹp mắt.
Giờ phút này vũ giả đang xem cuộc chiến mới tỉnh lại lại, nguyên lai đám người nhìn ảo giác Huyền Thiên tạo ra, một kiếm chính thức đã đâm tới trước mắt Lệ Thanh Hải, trách không được Lệ Thanh Hải có thần sắc hoảng hốt và né tránh dồn dập như vậy.
Lệ Thanh Hải bỗng chốc lóe ra hơn nghìn thước, kiếm quang đẹp mắt trong nháy mắt đâm ra hơn một thước mới dừng lại và hiển lộ thân ảnh của Huyền Thiên. Hai người lơ lửng trên không trung cách xa nhau gần 3000 m.
- Đã đâm trúng sao?
Không ít người đều nghi vấn ở trong lòng.
Vừa rồi kiếm quang lóe lên đồng thời, thân thể Lệ Thanh Hải cũng biến mất. Cơ hồ là trong cùng một lúc đến tột cùng là kiếm trước đâm trúng Lệ Thanh Hải hay là Lệ Thanh Hải tránh khỏi một kiếm này, họ nhìn không ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.