Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1161: Lại đánh bại vương giả. (2)

EK

29/04/2014

Sau đó đột nhiên một đạo kim kiếm cương ập tới làm cho phía sau lưng Mẫn Hạo Tâm mát lạnh.

Kim sắc kiếm cương đâm tới, lực phòng ngự của Mẫn Hạo Tâm như là một tời giấy mỏng bị chọc thửng, trong chốc lát đánh trúng vào bảo kiếm trong tay Mẫn Hạo Tâm.

Keng! Một tiếng nổ tung, bảo kiếm không tự chủ được bay sang một bên, sắc kiếm cương nhanh như thiểm điện đâm thẳng cổ họng của Mẫn Hạo Tâm, lực phòng ngự dưới tác dụng của kim sắc kiếm cương như là không có tác dụng, bị tầng tầng phá vỡ.

Một kiếm thật đáng sợ!

Bất quá, càng làm Mẫn Hạo Tâm cùng cường giả khác đang xem cuộc chiến khiếp sợ chính là không phải kiếm cương mà là một cái cánh tay kim thủ.

Huyền Thiên muốn dùng thân thể đấu với linh thể của Mẫn Hạo Tâm, trong mắt của một ít vương giả thiên tài lập tức khiếp sợ và rung động.

Yến Tịch Tịch, Đồng Nghệ, Kỷ Xuyên. . . Bên trên đình đài đều là thiên tài nhất lưu xuất thân Hoàng thét lên một tiếng kinh hãi:

- Bất Diệt Kim Thân?

Đây chính là độc môn thần công của yêu nghiệt cái đồ biến thái cơ mà, Huyền Thiên. . . Làm sao lại biết?

Bên kia hồ nước, năm vị hoàng giả cũng phốc cái đứng hết lên, trong ánh mắt có chút khó tin, thì thào cả kinh nói:

- Bất Diệt Kim Thân?

Mẫn Hạo Tâm tại cực bắc băng hàn chi địa tìm hiểu ra băng tuyết Áo Nghĩa, thân thể cơ hồ cùng băng tuyết tan ra làm một thể, cực độ rét lạnh. Nhưng mà hiện tại hắn cảm giác được phía sau lưng rất mát.

Cánh tay kim sắc đâm tới làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm sinh tử, tựa hồ linh thân của hắn không thể ngăn cản được cánh tay này.

Thân thể Mẫn Hạo Tâm lóe lên, lập tức biến mất không thấy gì nữa, hắn đã thuấn di.

Tuy nói hỗn độn thánh đỉnh có thể phong tỏa hư không nhưng mà đây không phải là sinh tử quyết chiến, cường giả Thiên Châu đều đi tìm kiếm thánh đỉnh ở Thần Châu. Trung châu chưa hẳn không có người tìm kiếm, Trung châu có Hoàng cấp cường giả tồn tại, Huyền Thiên không muốn bộc lộ ra chuyện trên người hắn có thánh đỉnh.

Theo phương hướng biến mất của Mẫn Hạo Tâm, Vương cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên lập tức đâm về phía đó, Lôi Đình kiếm cương khủng bố lập tức kích xạ về phía trước, trong chốc lát đâm ra mấy chục mét.



Không gian lớn như vậy, nếu Mẫn Hạo Tâm thuấn di ra khỏi không gian này thì tức là đã ra khỏi chiến trường, đương nhiên là thất bại, vì thế uyền Thiên liệu định hắn sẽ không thuấn di đi ra ngoài.

Khoảng cách mấy chục thước bên cạnh có khác biệt gì với thuấn di? Lôi Đình kiếm cương của Huyền Thiên lập tức đã đâm tới.

Trong chốc lát Mẫn Hạo Tâm bị Lôi Đình kiếm cương từ trong hư không đâm ra, Lôi Đình ẩn chứa nhị trọng Lôi Chi Áo Nghĩa lập tức lan tràn toàn thân của hắn, nhất là kiếm cương sắc bén vô cùng hung hăng đâm vào linh thân của hắn làm hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân thể Mẫn Hạo Tâm y hệt tia chớp trong chốc lát bay về phía trước hơn trăm mét, mãi cho tới khi đụng vào biên giới cây cối của bãi cỏ, đánh ngã mấy cây đại thụ, thân thể bạo mới ngừng lại được.

Phốc - - !

Mẫn Hạo Tâm phun ra một ngụm máu tươi, một kiếm kia ẩn chứa lôi chi thuộc tính theo một đâm của Huyền Thiên, linh thân vừa vỡ lập tức chui vào cơ thể hắn phá hư, mức độ nghiêm trọng so với một kiếm của Huyền Thiên trảm Chương Tuấn mạnh hơn rất nhiều.

Mẫn Hạo Tâm, thất bại - - !

Hơn nữa hắn còn bị thương không nhẹ, nếu như hắn trực tiếp thuấn di đi xa thì một kiếm kia của Huyền Thiên khẳng định không đâm trúng hắn, thua cũng thua thể diện một ít. Nhưng mà hắn còn muốn lợi dụng thuấn di quay lại cắn trộm, mà không biết thuấn di trong phạm vi nhỏ đối với tốc độ phản ứng của Huyền Thiên mà nói, căn bản không có gì hiệu quả.

Chúng vương giả thiên tài lại một lần nữa trợn mắt há hốc mồm, chiến tích Mẫn Hạo Tâm đánh bại vương giả tiểu thành ai nấy đều nghe, nhưng cuối cùng lại thua trong tay Huyền Thiên.

Đây không phải là nói Huyền Thiên có tu vi nửa bước vương giả đã có chiến lực đánh bại vương giả tiểu thành?

Nhũng người đang xem cuộc chiến lại một lần nữa cảm thấy rung động thật sâu vì chiến lực của Huyền Thiên.

Nửa bước vương giả đánh bại vương giả tiểu thành, thiên tài yêu nghiệt nhất, biến thái nhất cả Trung châu đại địa có thể đạt tới trình độ này có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nhìn Huyền Thiên đứng ở bãi cỏ, không ít vương giả đều ngừng lại hô hấp mà há to miệng như bị thời gian đình chỉ.

Lực trùng kích này thật sự là quá lớn.

Nhất là những cường giả hiểu Huyền Thiên thi triển Bất Diệt Kim Yhân, trong lòng càng rung động.



Nếu như nói Huyền Thiên đánh bại Chương Tuấn, coi như là kinh ngạc thì bây giờ Huyền Thiên đánh bại Mẫn Hạo Tâm, hoàn toàn có thể dùng bay thẳng lên chín từng mây để hình dung.

Tuy rằng tu vi của Huyền Thiên không cao nhưng chiến lực của hắn đã đứng ở cùng một cái cấp bậc với thiên tài biến thái Trung châu đại địa.

Việc này nếu truyền ra không nói danh tiếng của Huyền Thiên khiếp sợ toàn bộ Tây Huyền Vực, dù là toàn bộ miền tây Trung châu cũng truyền khắp ra, thậm chí toàn bộ cường giả Trung châu đều cảm thấy hứng thú.

Quả thực biến thái tới chói mắt, hậu bối cường giả không người nào có thể so sánh với hắn.

- Tô Cảnh Dương, ta khiêu chiến ngươi!

Huyền Thiên đánh bại Mẫn Hạo Tâm ngoài đoán trước của chúng vương giả thiên tài, khi bọn hắn cho rằng Huyền Thiên sẽ lui ra thì kiếm của Huyền Thiên chưa về vỏ mà chỉ hướng Tô Cảnh Dương. Lời nói ngắn gọn để cho tất cả mọi người chấn kinh đến thiếu chút nữa cái cằm rơi xuống đất.

Có lầm lẫn không? Tô Cảnh Dương tuy rằng tư chất không sai biệt lắm với Mẫn Hạo Tâm nhưng là vương giả tiểu thành, tu vi cao một cái cấp bậc, thực lực cũng mạnh hơn không chỉ một lần.

Mẫn Hạo Tâm chỉ có chiến tích chiến bại vương giả tiểu thành mà Tô Cảnh Dương thì có chiến tích chiến bại vương giả tiểu thành cực hạn.

Vương giả tiểu thành là Áo Nghĩa hoặc là linh thân tùy ý một cái đạt ới nhất giai đỉnh phong.

Vương giả tiểu thành cực hạn là Áo Nghĩa cùng linh thân toàn bộ đều đến nhất giai cực hạn.

Thực lực sai biệt nhau giữa vương giả bình thường và vương giả tiểu thành cực hạn lớn vô cùng.

Huyền Thiên tuy rằng đánh bại Mẫn Hạo Tâm, có chiến lực đánh bại vương giả tiểu thành nhưng mà chiến tích so sánh với Tô Cảnh Dương thì còn kém xa.

Vì thế vô luận là vương giả thiên tài hay là Yến Tịch Tịch, Đồng Nghệ nhất lưu thiên tài đều khiếp sợ không thôi.

Lý Dật Phong thiếu chút nữa trợn lòi mắt ra, nếu Huyền Thiên có thể đánh bại Tô Cảnh Dương, đây chẳng phải là có thực lực khiêu chiến hắn?

Cho dù năm vị hoàng giả ở hồ nước bên kia cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nửa bước vương giả nếu có thực lực đánh bại vương giả tiểu thành cũng quá điên cuồng, chỉ sợ mấy yêu nghiệt biến thái cũng không làm nổi.

Về phần Tô Cảnh Dương bị khiêu chiến tức thì hoàn toàn là sững sờ, hắn cho rằng bên trong người tiến đến Đan Đế Dược Viên tất có hắn. Mã Hóa Nguyên thất bại, Mẫn Hạo Tâm thất bại, chắc hẳn Tiết Chân cũng không có tâm chiến, chiến lực Huyền Thiên tuy rằng biến thái nhưng chỉ có tu vi nửa bước vương giả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook