Chương 810: Minh Đế Thần Hoàng. (1)
EK
25/03/2014
Nghe ra những lời này giống như tiểu hài tử a, nhưng mà âm thanh lại thương hải tang điền, vô cùng già nua, âm thanh này giống như lão ngoan đồng đang nói chuyện.
Huyền Thiên biết rõ loại thời điểm này tư duy rất khác thường, vì muốn chứng minh sự tồn tại của mình, cho nên đặc biệt ưa thích cho người ta hỏi, nhưng mà biểu hiện này ngươi mà hỏi bọn họ cái gì đó, bọn họ chết sống cũng không nói cho ngươi biết, muốn ưa thích nhìn bộ dáng sốt ruột của ngươi.
Giống như giả bộ âm thanh của quỷ vừa rồi, đây là muốn nhìn bộ dáng sợ hãi của Huyền Thiên, kết quả hắn thất vọng.
- Hỏi ta mau... Hỏi ta mau, ngươi muốn biết cái gì?
Kiếm Linh không kiên nhẫn mà hỏi.
Thúc mấy lần Huyền Thiên cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, nói:
- Hiên Viên Kiếm là của ai?
- Là chủ nhân của thần kiếm, ha ha ha...
Kiếm Linh rất là hưng phấn, trong đầu Huyền Thiên không tự giác làm ra bộ dáng khoa tay múa chân.
- Chủ nhân của ngươi là ai?
Huyền Thiên hỏi.
- Ha ha ha... Ngươi rốt cục cũng chủ động hỏi ta, ta không nói cho ngươi, không nói cho ngươi, ha ha ha...
Âm thanh của Kiếm Linh càng hưng phấn, cười ha ha.
- Bà mẹ nó --
... Kiếm Linh cười một hồi, phát hiện Huyền Thiên không có đáp lại, lại nói:
- Ngươi còn có cái gì muốn hỏi thì hỏi mau, ta muốn ngươi hỏi thì ngươi phải hỏi, ta có thể trả lời vấn đề của ngươi, nhưng trả lời được hay không phải xem tâm tình của ta, ha ha ha... Ta ngủ thật lâu mới tỉnh lại, hiện tại tâm tình phi thường tốt, ngươi chủ động hỏi ta vài vấn đề, ta sẽ không nói, ha ha ha...
Huyền Thiên trợn trắng mắt, một hồi im lặng: thần á! Lão tử kiếp trước đọc trong tiểu thuyết, thần khí Kiếm Linh bình thường làm đều cao ngạo tự đại mà? Tại sao lại xuất hiện một cực phẩm như vậy? Móa nó!
Huyền Thiên ra vẻ khinh miệt nói:
- Vấn đề ta hỏi ngươi không trả lời được.
- Không có khả năng...
Kiếm Linh lập tức kích động lên, nói:
- Không có chuyện gì có thể làm khó được Kiếm Si ta cả, hỏi một chút đi... , ngươi khảo thí ta có biết hay không!
Thì ra Kiếm Linh này có tên là Kiếm Si.
Huyền Thiên duỗi hai tay ra, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, mười ngón lập tức hóa thành vàng ròng, nói:
- Loại công pháp này của ta ngươi có nhận ra hay không?
- Công pháp cấp thấp? Kiếm Si biết rõ, ngươi đúng là không biết điều, công pháp cấp thấp không lọt vào mắt của Kiếm Si... , hừ!
Những lời này Kiếm Si đã được nhắc lại hai lần liên tục, mà không có dùng ta, cảm giác ưu việt mười phần, hiển nhiên xem thường công pháp tu luyện của Huyền Thiên.
Công pháp cấp thấp? Huyền Thiên sững sờ, Bất Diệt Kim Thân tại sao là công pháp cấp thấp?
Huyền Thiên khẽ cười nói:
- Đây chính là Thần cấp công pháp, Kiếm Si, ngươi đúng là không biết hàng!
Lần này đến phiên Kiếm Si sững sờ, trong âm thanh lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thần cấp công pháp? Không có khả năng, Thần cấp công pháp ta đều biết, tiểu tử ngươi chỉ là phàm thể, làm sao có thể biết Thần cấp công pháp, đừng làm ra cười rụng răng...
Nói đến lời này âm thanh Kiếm Si biến thành ngạo mạn.
Huyền Thiên nói:
- Tu luyện công pháp này thân thể bất diệt, Bất Diệt Kim Thân ngươi có nghe qua chưa?
- Ah --?
Kiếm Si kêu lên kinh hãi, nói:
- Bất Diệt Kim Thân? Đây không phải là vô thượng thần thông của Minh Đế Địa Tàng chí cáo vô thượng sao, trừ Thần Hoàng Thiên Hình có Bất Tử Chi Thân, không có thần thông nào chống lại được, ngươi chỉ là phàm thể, làm sao có thể học được Bất Diệt Kim Thân của Minh Đế Địa Tàng? Không có khả năng! Không có khả năng! Đây là tồn tại chủ nhân của ta cũng phải nhìn lên, ngươi không có khả năng có được...
Âm thanh Kiếm Si có chút khó tin.
Huyền Thiên than một hơn. Vừa rồi Kiếm Si giả thần giả quỷ, nói ra rất cao ngạo, Huyền Thiên còn tưởng rằng những chuyện gì Kiếm Si cũng hiểu, xem ra cũng không phải là như thế, hắn tại Địa Ngục Ma Động đạt được Bất Diệt Kim Thân, Kiếm Si cũng không biết.
Kiếm Si khi thì ngủ say, khi thì thức tỉnh, chỉ thời điểm thức tỉnh mới biết được những gì Huyền Thiên trải qua. Nhưng mà Kiếm Si ngủ say thời gian chiếm chín thành chín, kỳ thật đối với những chuyện Huyền Thiên trải qua biết rất ít.
Bằng không thì võ giả chết vô số trong tay Huyền Thiên, Kiếm Si giả trang quỷ làm sao nói ra tên của Phong Vân Song Thánh được chứ.
Minh Đế Địa Tàng! Thần Hoàng Thiên Hình!
Huyền Thiên từ trong âm thanh Kiếm Si đạt được hai tin tức này, tuy tên của hai người này Huyền Thiên đã sớm gặp được trong Địa Ngục Ma Động cùng Thiên Đường Thần Điện. Nhưng mà còn không rõ, một người là Minh Đế, một người là Thần Hoàng, nghe danh hiệu cũng biết hai người quá khủng bố.
Trong thần xưng hoàng có thể nghĩ, thần ở trước mặt Thiên Hình cũng chỉ là nhân vật bình thường, tự nhiên địa vị cao cả, Minh Đế Địa Tàng có thể tranh phong với Thần Hoàng Thiên Hình, hẳn là cường giả cùng đẳng cấp.
Huyền Thiên nói:
- Không sai, đây là Bất Diệt Kim Thân của Minh Đế Địa Tàng, tại trước mắt ngươi mà ngươi không nhìn ra, ngươi quá cô lậu quả văn, quá không nhìn được hàng, phàm nhân thì như thế nào, Thần Hoàng Thiên Hình lưu lại Bất Tử Chi Thân cũng có phàm nhân đạt được. Còn nói ngươi không gì không biết, đúng là thổi da bò.
- Nói láo nói láo!
Kiếm Si kích động mà nói:
- Ta chỉ không tin nổi mà thôi, ai nói ta cô lậu quả văn, ngươi còn có vấn đề gì nhanh hỏi ta đi, xem Kiếm Si có biết hay không...
Huyền Thiên nói khích.
- Ta thấy không nên hỏi thì tốt, miễn cho ngươi đáp không được lại khó xử.
- Ta nhổ vào!
Kiếm Si càng kích động, nói:
- Hỏi mau hỏi mau, cho ngươi hỏi đấy...
Huyền Thiên ra vẻ khinh thường nói:
- Ngươi khẳng định không biết luyện khí như thế nào, nhất là các loại linh kiếm.
- Ah ha ha ha ha ha...
Kiếm Si cười ha hả, nói:
- Chết cười ta, chết cười ta, nói ta không biết luyện khí? Ha ha ha ha... Ta đã từng là một cao thủ trong cao thủ luyện khí, hơn nữa cũng là cao thủ trong cao thủ kiếm đạo, về sau gặp phải chủ nhân, hắn là thiên tài kiếm đạo chân chính, ta tin tưởng hắn khẳng định có thể trở thành Kiếm Thần chi Vương, cho nên ta vì chủ nhân rèn một thanh kiếm, chính là Hiên Viên kiếm, ta cam tâm trở thành Kiếm Linh, đem mình luyện nhập vào trong Hiên Viên kiếm, nhìn thấy chủ nhân phát triển, nói ta không biết luyện khí thì đúng là trò cười lớn...
Cười nhạo, đây là cười nhạo trần trụi.
Đối với Kiếm Si cười nhạo, Huyền Thiên lơ đễnh, biết được hắn là cao thủ luyện khí, ngay cả Hiên Viên kiếm cũng do hắn luyện thành, trong nội tâm Huyền Thiên có chút hưng phấn, nói:
- Ngoài miệng nói ai cũng biết, ta còn có thể nói Thần Hoàng Thiên Hình cũng không phải đối thủ của ta đấy, ngươi rèn một thanh linh kiếm cho ta xem, ta mới tin tưởng, nếu như ngươi cần giúp đỡ, ngươi đem trình tự rèn linh kiếm nói ta biết, ta có thể giúp ngươi...
- Thần Hoàng Thiên Hình không phải đối thủ của ngươi? Ta nhổ vào!
Kiếm Si nói:
- Tiểu tử, không phải ta chứng minh cho ngươi xem, mà là ngươi căn bản không thể giúp ta được, Kiếm Si rèn đi binh khí ít nhất cũng là thần khí, đừng nói ngươi không có thần liệu, cho dù có ngươi không có tu vi Thần cấp cũng uổng công, muốn học kỹ thuật luyện khí của Kiếm Si thì chờ ngươi trở thành Kiếm Thần rồi nói!
Huyền Thiên biết rõ loại thời điểm này tư duy rất khác thường, vì muốn chứng minh sự tồn tại của mình, cho nên đặc biệt ưa thích cho người ta hỏi, nhưng mà biểu hiện này ngươi mà hỏi bọn họ cái gì đó, bọn họ chết sống cũng không nói cho ngươi biết, muốn ưa thích nhìn bộ dáng sốt ruột của ngươi.
Giống như giả bộ âm thanh của quỷ vừa rồi, đây là muốn nhìn bộ dáng sợ hãi của Huyền Thiên, kết quả hắn thất vọng.
- Hỏi ta mau... Hỏi ta mau, ngươi muốn biết cái gì?
Kiếm Linh không kiên nhẫn mà hỏi.
Thúc mấy lần Huyền Thiên cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, nói:
- Hiên Viên Kiếm là của ai?
- Là chủ nhân của thần kiếm, ha ha ha...
Kiếm Linh rất là hưng phấn, trong đầu Huyền Thiên không tự giác làm ra bộ dáng khoa tay múa chân.
- Chủ nhân của ngươi là ai?
Huyền Thiên hỏi.
- Ha ha ha... Ngươi rốt cục cũng chủ động hỏi ta, ta không nói cho ngươi, không nói cho ngươi, ha ha ha...
Âm thanh của Kiếm Linh càng hưng phấn, cười ha ha.
- Bà mẹ nó --
... Kiếm Linh cười một hồi, phát hiện Huyền Thiên không có đáp lại, lại nói:
- Ngươi còn có cái gì muốn hỏi thì hỏi mau, ta muốn ngươi hỏi thì ngươi phải hỏi, ta có thể trả lời vấn đề của ngươi, nhưng trả lời được hay không phải xem tâm tình của ta, ha ha ha... Ta ngủ thật lâu mới tỉnh lại, hiện tại tâm tình phi thường tốt, ngươi chủ động hỏi ta vài vấn đề, ta sẽ không nói, ha ha ha...
Huyền Thiên trợn trắng mắt, một hồi im lặng: thần á! Lão tử kiếp trước đọc trong tiểu thuyết, thần khí Kiếm Linh bình thường làm đều cao ngạo tự đại mà? Tại sao lại xuất hiện một cực phẩm như vậy? Móa nó!
Huyền Thiên ra vẻ khinh miệt nói:
- Vấn đề ta hỏi ngươi không trả lời được.
- Không có khả năng...
Kiếm Linh lập tức kích động lên, nói:
- Không có chuyện gì có thể làm khó được Kiếm Si ta cả, hỏi một chút đi... , ngươi khảo thí ta có biết hay không!
Thì ra Kiếm Linh này có tên là Kiếm Si.
Huyền Thiên duỗi hai tay ra, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, mười ngón lập tức hóa thành vàng ròng, nói:
- Loại công pháp này của ta ngươi có nhận ra hay không?
- Công pháp cấp thấp? Kiếm Si biết rõ, ngươi đúng là không biết điều, công pháp cấp thấp không lọt vào mắt của Kiếm Si... , hừ!
Những lời này Kiếm Si đã được nhắc lại hai lần liên tục, mà không có dùng ta, cảm giác ưu việt mười phần, hiển nhiên xem thường công pháp tu luyện của Huyền Thiên.
Công pháp cấp thấp? Huyền Thiên sững sờ, Bất Diệt Kim Thân tại sao là công pháp cấp thấp?
Huyền Thiên khẽ cười nói:
- Đây chính là Thần cấp công pháp, Kiếm Si, ngươi đúng là không biết hàng!
Lần này đến phiên Kiếm Si sững sờ, trong âm thanh lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thần cấp công pháp? Không có khả năng, Thần cấp công pháp ta đều biết, tiểu tử ngươi chỉ là phàm thể, làm sao có thể biết Thần cấp công pháp, đừng làm ra cười rụng răng...
Nói đến lời này âm thanh Kiếm Si biến thành ngạo mạn.
Huyền Thiên nói:
- Tu luyện công pháp này thân thể bất diệt, Bất Diệt Kim Thân ngươi có nghe qua chưa?
- Ah --?
Kiếm Si kêu lên kinh hãi, nói:
- Bất Diệt Kim Thân? Đây không phải là vô thượng thần thông của Minh Đế Địa Tàng chí cáo vô thượng sao, trừ Thần Hoàng Thiên Hình có Bất Tử Chi Thân, không có thần thông nào chống lại được, ngươi chỉ là phàm thể, làm sao có thể học được Bất Diệt Kim Thân của Minh Đế Địa Tàng? Không có khả năng! Không có khả năng! Đây là tồn tại chủ nhân của ta cũng phải nhìn lên, ngươi không có khả năng có được...
Âm thanh Kiếm Si có chút khó tin.
Huyền Thiên than một hơn. Vừa rồi Kiếm Si giả thần giả quỷ, nói ra rất cao ngạo, Huyền Thiên còn tưởng rằng những chuyện gì Kiếm Si cũng hiểu, xem ra cũng không phải là như thế, hắn tại Địa Ngục Ma Động đạt được Bất Diệt Kim Thân, Kiếm Si cũng không biết.
Kiếm Si khi thì ngủ say, khi thì thức tỉnh, chỉ thời điểm thức tỉnh mới biết được những gì Huyền Thiên trải qua. Nhưng mà Kiếm Si ngủ say thời gian chiếm chín thành chín, kỳ thật đối với những chuyện Huyền Thiên trải qua biết rất ít.
Bằng không thì võ giả chết vô số trong tay Huyền Thiên, Kiếm Si giả trang quỷ làm sao nói ra tên của Phong Vân Song Thánh được chứ.
Minh Đế Địa Tàng! Thần Hoàng Thiên Hình!
Huyền Thiên từ trong âm thanh Kiếm Si đạt được hai tin tức này, tuy tên của hai người này Huyền Thiên đã sớm gặp được trong Địa Ngục Ma Động cùng Thiên Đường Thần Điện. Nhưng mà còn không rõ, một người là Minh Đế, một người là Thần Hoàng, nghe danh hiệu cũng biết hai người quá khủng bố.
Trong thần xưng hoàng có thể nghĩ, thần ở trước mặt Thiên Hình cũng chỉ là nhân vật bình thường, tự nhiên địa vị cao cả, Minh Đế Địa Tàng có thể tranh phong với Thần Hoàng Thiên Hình, hẳn là cường giả cùng đẳng cấp.
Huyền Thiên nói:
- Không sai, đây là Bất Diệt Kim Thân của Minh Đế Địa Tàng, tại trước mắt ngươi mà ngươi không nhìn ra, ngươi quá cô lậu quả văn, quá không nhìn được hàng, phàm nhân thì như thế nào, Thần Hoàng Thiên Hình lưu lại Bất Tử Chi Thân cũng có phàm nhân đạt được. Còn nói ngươi không gì không biết, đúng là thổi da bò.
- Nói láo nói láo!
Kiếm Si kích động mà nói:
- Ta chỉ không tin nổi mà thôi, ai nói ta cô lậu quả văn, ngươi còn có vấn đề gì nhanh hỏi ta đi, xem Kiếm Si có biết hay không...
Huyền Thiên nói khích.
- Ta thấy không nên hỏi thì tốt, miễn cho ngươi đáp không được lại khó xử.
- Ta nhổ vào!
Kiếm Si càng kích động, nói:
- Hỏi mau hỏi mau, cho ngươi hỏi đấy...
Huyền Thiên ra vẻ khinh thường nói:
- Ngươi khẳng định không biết luyện khí như thế nào, nhất là các loại linh kiếm.
- Ah ha ha ha ha ha...
Kiếm Si cười ha hả, nói:
- Chết cười ta, chết cười ta, nói ta không biết luyện khí? Ha ha ha ha... Ta đã từng là một cao thủ trong cao thủ luyện khí, hơn nữa cũng là cao thủ trong cao thủ kiếm đạo, về sau gặp phải chủ nhân, hắn là thiên tài kiếm đạo chân chính, ta tin tưởng hắn khẳng định có thể trở thành Kiếm Thần chi Vương, cho nên ta vì chủ nhân rèn một thanh kiếm, chính là Hiên Viên kiếm, ta cam tâm trở thành Kiếm Linh, đem mình luyện nhập vào trong Hiên Viên kiếm, nhìn thấy chủ nhân phát triển, nói ta không biết luyện khí thì đúng là trò cười lớn...
Cười nhạo, đây là cười nhạo trần trụi.
Đối với Kiếm Si cười nhạo, Huyền Thiên lơ đễnh, biết được hắn là cao thủ luyện khí, ngay cả Hiên Viên kiếm cũng do hắn luyện thành, trong nội tâm Huyền Thiên có chút hưng phấn, nói:
- Ngoài miệng nói ai cũng biết, ta còn có thể nói Thần Hoàng Thiên Hình cũng không phải đối thủ của ta đấy, ngươi rèn một thanh linh kiếm cho ta xem, ta mới tin tưởng, nếu như ngươi cần giúp đỡ, ngươi đem trình tự rèn linh kiếm nói ta biết, ta có thể giúp ngươi...
- Thần Hoàng Thiên Hình không phải đối thủ của ngươi? Ta nhổ vào!
Kiếm Si nói:
- Tiểu tử, không phải ta chứng minh cho ngươi xem, mà là ngươi căn bản không thể giúp ta được, Kiếm Si rèn đi binh khí ít nhất cũng là thần khí, đừng nói ngươi không có thần liệu, cho dù có ngươi không có tu vi Thần cấp cũng uổng công, muốn học kỹ thuật luyện khí của Kiếm Si thì chờ ngươi trở thành Kiếm Thần rồi nói!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.