Chương 1742: mới đến Kiếm Châu
EK
02/07/2014
Huyền Thiên mỉm cười gật nhẹ đầu với Huyền Đình Đình:
- Đúng vậy, so với ca ca tại Tiên Thiên Cảnh cửu trọng thì không thua kém chút nào, nhưng mà trọng điểm của Tuyệt Ảnh kiếm pháp ở chỗ chữ nhanh, còn có thể càng nhanh thì càng tốt, chỉ có càng tập trung càng chuyên chú, thời điểm luyện kiếm trong lòng duy kiếm, dứt bỏ một ít ý niệm, mới có thể đạt tới cảnh giới nhanh nhất của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Trong lòng Huyền Đình Đình, Huyền Thiên chính là một thần thoại, một truyền thuyết, là thần tượng của nàng, nghe Huyền Thiên nói không thua gì cảnh giới lúc đó của hắn thì trong lòng nàng giống như được ăn mật, vui vẻ không thôi.
Huyền Đình Đình sôi nổi chạy đến trước mặt Huyền Thiên vui vẻ nói:
- Chúc đại thọ ba mươi ba tuổi của ca ca!
Hôm nay là ngày 9 tháng 6 năm 10011 thượng cổ hậu lịch, sinh nhật Huyền Thiên ba mươi ba tuổi bất tri bất giác hắn đã ở Thần Châu đại địa ba năm.
Ba năm này, hắn cùng với người nhà, thân hữu sinh hoạt với nhau, trong lòng phi thường yên lặng, mỗi ngày thích thú, căn bản không có cảm giác đến thời gian trôi qua nhanh như thế.
- Cảm ơn Đình Đình!
Huyền Thiên cưng chiều sờ lên đầu của Huyền Đình Đình:
- Muội đi chơi đi, hôm nay nhớ về nhà ăn cơm sớm chút.
-Vâng!
Huyền Đình Đình gật gật đầu chạy đi.
Huyền Đình Đình rời đi, tứ nữ Ngạo Huyên Huyên, Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, Nguyệt Hạm Tích không gì có thể sung sướng bằng.
Bạch Linh ôm cánh tay của Huyền Thiên, hai ngọn song phong đầy đặn đè chặt tay hắn, nàng nói:
- Thiên ca, qua hết sinh nhật này, chàng phải đi sao...
Trong giọng nói của nàng có vẻ là lạ.
Ngạo Huyên Huyên, Lăng Tinh Nguyệt, Nguyệt Hạm Tích tam nữ cũng có thần sắc như vậy.
Ba năm này ra, mọi người trôi qua thật vui vẻ, hòa thuận, so với những năm hắn ở địa phương khác thì quá hạnh phúc.
Ngày nay, Huyền Thiên sắp rời đi, tứ nữ đương nhiên không muốn.
Về phần Long Tử Nghiên không có thần sắc như thế, trong cơ thể nàng thần long chi huyết sung túc, ba năm này tốc độ tu luyện không giảm, sớm hơn Huyền Thiên nửa năm đã bước vào cảnh giới Chuẩn Đế, đến nay đã một năm.
Huyền Thiên tiến đến Kiếm Châu, Long Tử Nghiên đương nhiên là cùng đi.
Về phần Ngạo Huyên Huyên và tứ nữ, tuy rằng ba năm này bởi vì Huyền Thiên đã mang đến không ít ngàn năm linh đan, khiến cho tu vi của các nàng tăng lên rất nhanh, hiện tại cũng chỉ là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất mà thôi, cách thành Hoàng giả đều còn kém xa lắm, sao có thể cùng Huyền Thiên đi tới địa phương đế giả như mây như Kiếm Châu.
Giới Vương Tinh là trung tâm của giới trừ đi một ít đế giả thực lực đặc biệt cường đại hành tẩu trên không trung, tuyệt đại đa số đế giả đều hội tụ tại khu vực Giới Vương Tinh của Kiếm Châu.
Hoàng giả tại Kiếm Châu đều là lính quèn tôm nhỏ, các nàng đi qua sẽ phi thường nguy hiểm.
Thân phận Huyền Thiên giống một quả bom hẹn giờ, tùy thời đều có thể để cho cường địch ùn ùn kéo tới, mình cũng không an toàn, đương nhiên không thể đem các nàng theo bên cạnh.
Huyền Thiên nhìn tứ nữ khẽ cười nói:
- Các nàng hiện tại đã là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất, thọ nguyên có hai trăm năm, sau này còn có rất nhiều thời gian, ta lưu lại thành Hoàng giả đan cho các nàng, không bao lâu nữa các nàng đều là Hoàng giả, khi đó thọ nguyên có năm trăm năm, chờ chuyện của ta đều xong xuôi sẽ đón các nàng, để các nàng làm phiền ta mới thôi.
Ngạo Huyên Huyên kéo cánh tay còn lại của Huyền Thiên nói:
- Chúng ta như thế nào cũng sẽ không phiền Thiên ca.
Huyền Thiên cười nói:
- Vậy là tốt rồi, sau này đừng nói là hai trăm năm, năm trăm năm, ta sẽ tận hết khả năng để các nàng thành đế, thành thần, thậm chí suốt đời bất tử sống cùng với ta.
Thần sắc các nàng hiện lên vẻ thích thú, Lăng Tinh Nguyệt nói:
- Suốt đời bất tử? Hiên Viên thần nữ nói thần trên thần giới cũng không thể, điều này quá khó khăn, nếu thật có thể suốt đời bất tử thì quá hạnh phúc khi sống cùng Thiên ca.
- Ừ!
Hai mắt Nguyệt Hạm Tích lóe lên gật nhẹ đầu.
Huyền Thiên nắm tay năm nàng nói:
- Chỉ cần chúng ta cố gắng sẽ có hy vọng.
Ngũ nữ đều cười rộ lên.
- Oa --!
Con mắt của Bạch Linh đột nhiên xoay tròn, nàng hưng phấn hô to một tiếng:
- Thiên ca, chàng sắp phải đi, hôm nay lại là sinh nhật của chàng, đêm nay năm chúng ta sẽ ở cùng với chàng được không. Mỗi lần chàng dũng mãnh như thế, để xem lần này một chọi năm xem ai đầu hàng trước. Ha ha...
Tuy rằng năm người đều đã không còn là thiếu nữ chưa hiểu chuyện nữa nhưng tứ nữ nghe Bạch Linh nói mà đỏ bừng đôi má.
- Quyết định vậy nha!
Không quản Huyền Thiên đồng ý hay không, cũng không quản tứ nữ có đồng ý hay không, Bạch Linh đã la hét quyết định.
...
Sinh nhật Huyền Thiên ba mươi ba tuổi làm cực kỳ long trọng, mọi người biết rõ hắn sắp ly biệt nên có chút không nỡ.
Bất quá, Huyền Thiên dù sao cũng không thể vĩnh viễn ở lại với người thân, tuy rằng ngày sau có thể nhưng không phải hiện tại, hắn còn có quá nhiều chuyện muốn làm.
Ở Thần Châu hơn ba năm hưởng thụ sinh hoạt bình tĩnh, cũng nên tiếp tục đạp vào con đường chinh chiến rồi.
Ba ngày sau, ngày 12 tháng 6, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên từ biệt tất cả mọi người rời đi Thần Châu Kiếm Tông đi tới Kiếm Châu.
Chuyến đi này không biết Huyền Thiên khi nào lại có thể trở về, đế giả là đại cảnh giới cuối cùng khi phàm nhân phi thăng thành thần, cho dù là ngàn năm trước Tần Bất Tử kinh tài tuyệt diễm, 15 tuổi bước vào Võ Đạo, không đến 30 tuổi là vương giả, sau đó lại không tới hai mươi năm qua mười tám cái cảnh giới vương giả, hoàng giả trở thành đế giả.
Tần Bất Tử thành đế, mới 50 tuổi phi thăng thành thần đã qua trăm tuổi, kiếm si biết rõ thời gian cụ thể Bất Tử Thần Vương phi thăng thành thần, Huyền Thiên tính toán có lẽ 100 tuổi đến một trăm mười tuổi.
Huyền Thiên tuy rằng tư chất yêu nghiệt so với Tần Bất Tử chỉ có hơn mà không thua, hơn nữa có thánh đỉnh tương trợ, nhưng mà từ thất cấp hoàng giả đến trước khi thành thần chỉ sợ phải mất hai mươi ba mươi năm.
Lúc này đây rời đi Thần Châu tuyệt đối là một thời gian dài nhất.
Huyền Thiên quay đầu lại nhìn rất nhiều thân ảnh trên Thiên Kiếm Phong, có phụ thân Huyền Hồng, mẫu thân Hoàng Nguyệt, gia gia Huyền Hùng, muội muội Huyền Đình Đình, sư tôn La Khiếu Dã, bốn vị kiều thê. . . Cùng với những bóng người quen thuộc khác.
Nhìn hơn mười thời gian hô hấp, Huyền Thiên mới dứt khoát quay người cùng Long Tử Nghiên thuấn di rời đi.
Từ Vân Châu, Trung châu cũng có thể đi tới Kiếm Châu, đều là từ phía bắc biên giới xuyên qua hư không bình chướng, có thể đến đều phải có thực lực đế giả trở lên mới có thể.
Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên đều có tu vi Chuẩn Đế, nhưng chiến lực cường đại hơn Nhất Tinh đế giả nhiều, đi tới Kiếm Châu cũng không thành vấn đề.
Hai người không có tiến đến Thiên Châu, Vân Châu mà là đi lộ tuyến Bất Tử Vương rời khỏi Thần Châu trực tiếp tới Trung châu.
Tại Trung châu, Huyền Thiên đi Tịch Dương Lâu một chuyến gặp mặt Yến Cô Thành, hiện tại Tịch Dương Lâu bởi vì có đại lượng tài nguyên, phát triển cũng cực kỳ nhanh chóng, tu vi Yến Cô Thành đã đột phá trở thành lục cấp hoàng giả.
- Đúng vậy, so với ca ca tại Tiên Thiên Cảnh cửu trọng thì không thua kém chút nào, nhưng mà trọng điểm của Tuyệt Ảnh kiếm pháp ở chỗ chữ nhanh, còn có thể càng nhanh thì càng tốt, chỉ có càng tập trung càng chuyên chú, thời điểm luyện kiếm trong lòng duy kiếm, dứt bỏ một ít ý niệm, mới có thể đạt tới cảnh giới nhanh nhất của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Trong lòng Huyền Đình Đình, Huyền Thiên chính là một thần thoại, một truyền thuyết, là thần tượng của nàng, nghe Huyền Thiên nói không thua gì cảnh giới lúc đó của hắn thì trong lòng nàng giống như được ăn mật, vui vẻ không thôi.
Huyền Đình Đình sôi nổi chạy đến trước mặt Huyền Thiên vui vẻ nói:
- Chúc đại thọ ba mươi ba tuổi của ca ca!
Hôm nay là ngày 9 tháng 6 năm 10011 thượng cổ hậu lịch, sinh nhật Huyền Thiên ba mươi ba tuổi bất tri bất giác hắn đã ở Thần Châu đại địa ba năm.
Ba năm này, hắn cùng với người nhà, thân hữu sinh hoạt với nhau, trong lòng phi thường yên lặng, mỗi ngày thích thú, căn bản không có cảm giác đến thời gian trôi qua nhanh như thế.
- Cảm ơn Đình Đình!
Huyền Thiên cưng chiều sờ lên đầu của Huyền Đình Đình:
- Muội đi chơi đi, hôm nay nhớ về nhà ăn cơm sớm chút.
-Vâng!
Huyền Đình Đình gật gật đầu chạy đi.
Huyền Đình Đình rời đi, tứ nữ Ngạo Huyên Huyên, Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, Nguyệt Hạm Tích không gì có thể sung sướng bằng.
Bạch Linh ôm cánh tay của Huyền Thiên, hai ngọn song phong đầy đặn đè chặt tay hắn, nàng nói:
- Thiên ca, qua hết sinh nhật này, chàng phải đi sao...
Trong giọng nói của nàng có vẻ là lạ.
Ngạo Huyên Huyên, Lăng Tinh Nguyệt, Nguyệt Hạm Tích tam nữ cũng có thần sắc như vậy.
Ba năm này ra, mọi người trôi qua thật vui vẻ, hòa thuận, so với những năm hắn ở địa phương khác thì quá hạnh phúc.
Ngày nay, Huyền Thiên sắp rời đi, tứ nữ đương nhiên không muốn.
Về phần Long Tử Nghiên không có thần sắc như thế, trong cơ thể nàng thần long chi huyết sung túc, ba năm này tốc độ tu luyện không giảm, sớm hơn Huyền Thiên nửa năm đã bước vào cảnh giới Chuẩn Đế, đến nay đã một năm.
Huyền Thiên tiến đến Kiếm Châu, Long Tử Nghiên đương nhiên là cùng đi.
Về phần Ngạo Huyên Huyên và tứ nữ, tuy rằng ba năm này bởi vì Huyền Thiên đã mang đến không ít ngàn năm linh đan, khiến cho tu vi của các nàng tăng lên rất nhanh, hiện tại cũng chỉ là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất mà thôi, cách thành Hoàng giả đều còn kém xa lắm, sao có thể cùng Huyền Thiên đi tới địa phương đế giả như mây như Kiếm Châu.
Giới Vương Tinh là trung tâm của giới trừ đi một ít đế giả thực lực đặc biệt cường đại hành tẩu trên không trung, tuyệt đại đa số đế giả đều hội tụ tại khu vực Giới Vương Tinh của Kiếm Châu.
Hoàng giả tại Kiếm Châu đều là lính quèn tôm nhỏ, các nàng đi qua sẽ phi thường nguy hiểm.
Thân phận Huyền Thiên giống một quả bom hẹn giờ, tùy thời đều có thể để cho cường địch ùn ùn kéo tới, mình cũng không an toàn, đương nhiên không thể đem các nàng theo bên cạnh.
Huyền Thiên nhìn tứ nữ khẽ cười nói:
- Các nàng hiện tại đã là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất, thọ nguyên có hai trăm năm, sau này còn có rất nhiều thời gian, ta lưu lại thành Hoàng giả đan cho các nàng, không bao lâu nữa các nàng đều là Hoàng giả, khi đó thọ nguyên có năm trăm năm, chờ chuyện của ta đều xong xuôi sẽ đón các nàng, để các nàng làm phiền ta mới thôi.
Ngạo Huyên Huyên kéo cánh tay còn lại của Huyền Thiên nói:
- Chúng ta như thế nào cũng sẽ không phiền Thiên ca.
Huyền Thiên cười nói:
- Vậy là tốt rồi, sau này đừng nói là hai trăm năm, năm trăm năm, ta sẽ tận hết khả năng để các nàng thành đế, thành thần, thậm chí suốt đời bất tử sống cùng với ta.
Thần sắc các nàng hiện lên vẻ thích thú, Lăng Tinh Nguyệt nói:
- Suốt đời bất tử? Hiên Viên thần nữ nói thần trên thần giới cũng không thể, điều này quá khó khăn, nếu thật có thể suốt đời bất tử thì quá hạnh phúc khi sống cùng Thiên ca.
- Ừ!
Hai mắt Nguyệt Hạm Tích lóe lên gật nhẹ đầu.
Huyền Thiên nắm tay năm nàng nói:
- Chỉ cần chúng ta cố gắng sẽ có hy vọng.
Ngũ nữ đều cười rộ lên.
- Oa --!
Con mắt của Bạch Linh đột nhiên xoay tròn, nàng hưng phấn hô to một tiếng:
- Thiên ca, chàng sắp phải đi, hôm nay lại là sinh nhật của chàng, đêm nay năm chúng ta sẽ ở cùng với chàng được không. Mỗi lần chàng dũng mãnh như thế, để xem lần này một chọi năm xem ai đầu hàng trước. Ha ha...
Tuy rằng năm người đều đã không còn là thiếu nữ chưa hiểu chuyện nữa nhưng tứ nữ nghe Bạch Linh nói mà đỏ bừng đôi má.
- Quyết định vậy nha!
Không quản Huyền Thiên đồng ý hay không, cũng không quản tứ nữ có đồng ý hay không, Bạch Linh đã la hét quyết định.
...
Sinh nhật Huyền Thiên ba mươi ba tuổi làm cực kỳ long trọng, mọi người biết rõ hắn sắp ly biệt nên có chút không nỡ.
Bất quá, Huyền Thiên dù sao cũng không thể vĩnh viễn ở lại với người thân, tuy rằng ngày sau có thể nhưng không phải hiện tại, hắn còn có quá nhiều chuyện muốn làm.
Ở Thần Châu hơn ba năm hưởng thụ sinh hoạt bình tĩnh, cũng nên tiếp tục đạp vào con đường chinh chiến rồi.
Ba ngày sau, ngày 12 tháng 6, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên từ biệt tất cả mọi người rời đi Thần Châu Kiếm Tông đi tới Kiếm Châu.
Chuyến đi này không biết Huyền Thiên khi nào lại có thể trở về, đế giả là đại cảnh giới cuối cùng khi phàm nhân phi thăng thành thần, cho dù là ngàn năm trước Tần Bất Tử kinh tài tuyệt diễm, 15 tuổi bước vào Võ Đạo, không đến 30 tuổi là vương giả, sau đó lại không tới hai mươi năm qua mười tám cái cảnh giới vương giả, hoàng giả trở thành đế giả.
Tần Bất Tử thành đế, mới 50 tuổi phi thăng thành thần đã qua trăm tuổi, kiếm si biết rõ thời gian cụ thể Bất Tử Thần Vương phi thăng thành thần, Huyền Thiên tính toán có lẽ 100 tuổi đến một trăm mười tuổi.
Huyền Thiên tuy rằng tư chất yêu nghiệt so với Tần Bất Tử chỉ có hơn mà không thua, hơn nữa có thánh đỉnh tương trợ, nhưng mà từ thất cấp hoàng giả đến trước khi thành thần chỉ sợ phải mất hai mươi ba mươi năm.
Lúc này đây rời đi Thần Châu tuyệt đối là một thời gian dài nhất.
Huyền Thiên quay đầu lại nhìn rất nhiều thân ảnh trên Thiên Kiếm Phong, có phụ thân Huyền Hồng, mẫu thân Hoàng Nguyệt, gia gia Huyền Hùng, muội muội Huyền Đình Đình, sư tôn La Khiếu Dã, bốn vị kiều thê. . . Cùng với những bóng người quen thuộc khác.
Nhìn hơn mười thời gian hô hấp, Huyền Thiên mới dứt khoát quay người cùng Long Tử Nghiên thuấn di rời đi.
Từ Vân Châu, Trung châu cũng có thể đi tới Kiếm Châu, đều là từ phía bắc biên giới xuyên qua hư không bình chướng, có thể đến đều phải có thực lực đế giả trở lên mới có thể.
Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên đều có tu vi Chuẩn Đế, nhưng chiến lực cường đại hơn Nhất Tinh đế giả nhiều, đi tới Kiếm Châu cũng không thành vấn đề.
Hai người không có tiến đến Thiên Châu, Vân Châu mà là đi lộ tuyến Bất Tử Vương rời khỏi Thần Châu trực tiếp tới Trung châu.
Tại Trung châu, Huyền Thiên đi Tịch Dương Lâu một chuyến gặp mặt Yến Cô Thành, hiện tại Tịch Dương Lâu bởi vì có đại lượng tài nguyên, phát triển cũng cực kỳ nhanh chóng, tu vi Yến Cô Thành đã đột phá trở thành lục cấp hoàng giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.