Chương 135: Một mình một kiếm. (2)
EK
08/01/2014
- Ngưu Chấn Nhạc cùng Ngưu Chấn Sơn đều đột phá một cảnh giới? Vậy Ngưu Chấn Sơn có tu vi Tiên Thiên cảnh tứ trọng?
Huyền Thiên khẽ nhíu mày.
Huyền Hồng gật đầu nói:
- Đối phương trừ Ngưu Chấn Sơn ra, còn có ba võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, đối phó bọn chúng không chỉ phải bạo lộ võ học, thậm chí còn phải cởi bỏ phong ấn thực lực, khiến cho thương thế tăng lên!
Huyền Thiên nghiêm sắc mặt, nói:
- Như vậy quá nguy hiểm, thật vất vả mới đứng vững chân ở Bắc Mạc Huyện này, chẳng lẽ vừa mới vượt qua thời gian chạy trốn, hơn nữa một khi bị người khác biết được, tùy tiện phái một cường giả Địa giai cảnh cũng có thể dễ dàng diệt trừ chúng ta, đêm nay mọi người không nên ra mặt, con có biện pháp đối phó Ngưu, Trình, Trương ba nhà.
Huyền Thiên nói hấp dẫn lực chú ý của mọi người, ánh mắt đều quay lại, cùng kêu lên:
- Con có biện pháp nào?
Huyền Thiên đem Trọng Nhạc Kiếm sau lưng cầm xuống, ánh mắt kiên định, nói:
- Mọi người cứ che dấu đi, không cần ra mặt, một mình con một kiếm là đủ rồi!
Thần sắc mọi người khẽ giật mình, nhìn qua Huyền Thiên, ánh mắt khẽ biến, cho rằng hắn mạnh miệng.
Hoàng Viễn Thành nói:
- Thiên nhi, nói đùa gì vậy, ta biết rõ con thiên tư trác tuyệt, tâm cao khí ngạo, nhưng mà đối phương thế nhưng có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng cao thủ, Ngưu Chấn Sơn càng là Tiên Thiên cảnh tứ trọng, hơn nữa đến đây còn có võ giả Tiên Thiên cảnh một, nhị trọng, cũng hơn hai mươi người, võ đạo cảnh thất trọng trở lên thì hơn trăm người, mình con làm sao ngăn cản được.
Huyền Thiên nói:
- Chính bởi vì đối phương người đông thế mạnh, cho nên chúng ta không thể xuất động quá nhiều người, để tránh sinh ra hỗn chiến, tạo thành một ít tổn thất không cần thiết, nếu chỉ có một mình con, đối phương sẽ không cùng xông lên, sẽ phái ra cao thủ, đánh nhau với con, con giết một, bọn chúng sẽ phái ra kẻ lợi hại hơn, chờ cao thủ của chúng chết vài tên, đến lúc đó lại hỗn chiến, con sẽ đi ngăn cản Ngưu Chấn Sơn, mọi người không bị cao thủ ngăn cản, có thể dùng cường kích yếu, cũng không bạo lộ võ công, cũng không cần bỏ niêm phong thực lực, khiến cho thương thế tăng lên, một trận chiến này có thể diệt hết cao thủ của Ngưu, Trình, Trương ba nhà, không còn lực lượng hơn thua với Hoàng gia nữa.
Hoàng Minh Sơn nói:
- Trong hậu bối luận võ, con đả bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, tại Thú Hoang Sơn Mạch ngươi lại đánh chết Tiên Thiên cảnh nhị trọng Ngô Văn Tường, nếu đối phương muốn phái người đối phó con, cho dù Ngưu Chấn Sơn không ra tay, ít nhất cũng là cao thủ Tiên Thiên tam trọng cảnh, Thiên nhi, không phải ta xem thường con, đối phương có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng, con làm sao đánh chết được?
Khó có được cậu cả này cho mình sắc mặt vui mừng, Huyền Thiên nhìn Hoàng Minh Sơn khẽ gật đầu, nói:
- Cậu cả, hôm nay con từ Thú Hoang Sơn Mạch đi ra, đã đánh chết một tên võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, là đạo tắc tiếng tăm lừng lẫy của Thần Đao vương triều, là tội phạm truy nã của bốn tông môn, Phích Lịch đao khách, thực lực so với Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ chỉ mạnh hơn chứ không yếu, người không tin, có thể ra tay thử với cháu trai đi.
Đánh chết Lăng Vân Tông Vũ Nguyên Chiếu, Huyền Thiên không nói, việc này không thể nói đường hoàng, về phần Phích Lịch đao khách, giết thì giết, Huyền Thiên không có cố kỵ.
Nghe vậy mọi người lại cả kinh, thực lực Phích Lịch đao khách trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng cũng là đỉnh cấp, người có thể thắng Phích Lịch đao khách tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng thập phần thưa thớt.
Nếu như Huyền Thiên có thể đánh chết Phích Lịch đao khách, vậy thực lực của hắn trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng đã là vô địch, cơ hồ có thể chống lại võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng.
Thế nhưng mà Huyền Thiên mới có tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng, hơn nữa Huyền Thiên rời khỏi Hoàng gia chỉ hơn nửa tháng, bước vào Tiên Thiên cảnh nhất trọng nhiều nhất chỉ nửa tháng, nếu có thể so sánh với võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng võ giả, dù người ở đây ai cũng có kiến thức, trong nội tâm cũng không khỏi khiếp sợ.
Tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng có chống lại thực lực Tiên Thiên cảnh tứ trọng, tuyệt đối có thể so với võ đại cửu trọng đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng còn rung động hơn, tu vi võ giả càng cao thù chênh lệch càng lớn, vượt cấp khiêu chiến càng cao thì càng khó khăn.
Hiển nhiên Hoàng Minh Sơn không tin, Huyền Thiên sẽ có thực lực cường đại như vậy, nói:
- Vậy thì tốt, con tiếp ta một chưởng, một chưởng này ta sẽ sử dụng thực lực bảy thành, nếu con có thể tiếp được, ít nhất đối mặt võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng thì không cần lo lắng tính mạng.
Huyền Thiên nói:
- Cậu cả, cho dù sử dụng mười thành thực lực, cháu ngoại trai là thân thể bằng sắt, vẫn không rơi vào tình huống xấu đâu!
Hoàng Minh Sơn hướng Hoàng Viễn Thành liếc mắt nhìn nhau, Hoàng Viễn Thành gật gật đầu.
Hoàng Minh Sơn đứng lên, nói:
- Ta đánh ra một chưởng này, sử dụng chín thành thực lực.
Hoàng Minh Sơn là đệ nhất cao thủ của Hoàng gia hiện tại, chín thành thực lực cũng tương đương với Tiên Thiên cảnh tam trọng đỉnh phong bình thường, một kích toàn lực a.
Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn đều đi đến chủ sảnh, hai người cách nhau mười bước.
Huyền Thiên ôm quyền nói:
- Cậu cả mời!
Hoàng Viễn Thành, Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn... Cùng với một ít thành viên chủ yếu của Hoàng gia trong phòng chính đều nhìn qua, đều tụ tập trong sảnh nhìn Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn.
- Cẩn thận!
Hoàng Minh Sơn hét lớn một tiếng, vận chuyển Tiên Thiên chân khí tụ tập ở tay phải, một chưởng đánh ra.
Trong không khí phát ra tiếng nổ mạnh, thân thể Hoàng Minh Sơn tiến lên mười bước, bàn tay đập vào ngực của Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên không động chút nào, tay phải nhấc lên, đỡ chưởng phong của Hoàng Minh Sơn.
Trong chốc lát hai bàn tay ấn cùng một chỗ.
Ba - -
Một tiếng tiếng nổ mạnh.
Hoàng Minh Sơn cảm giác mình đá trúng thiết bản, lại cảm thấy có một ngọn núi áp tới đối diện, thân thể chấn động, không tự chủ mà lui ra phía sau.
Đạp đạp đạp đạp đạp - -
Hoàng Minh Sơn liên tục lui ra bảy bước, mới đứng vững thân thể, ánh mắt kinh hãi nhìn qua Huyền Thiên, cả kinh nói:
- Con thật sự có thực lực đối chiến với cao thủ ba nhà.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Tại Thú Hoang Sơn Mạch, đạt được bộ công pháp luyện thể, thể chất trở nên mạnh mẽ, lực lượng biến lớn, vừa rồi con chỉ sử dụng tám phần lực lượng.
Chỉ tám phần lực lượng đã đánh lui chín thành thực lực của Hoàng Minh Sơn, lại có thể bức hắn lui ra bảy bước, thực lực như vậy trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng không nói là điên cuồng, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Tốt!
Hoàng Viễn Thành khen một tiếng, nói:
- Thiên nhi, có con ở đây thì sợ gì Ngưu, Trình, Trương ba nhà, rút lui tất cả đề phòng, đêm nay lưu Thiên nhi một người đứng trong nội viện, chờ Ngưu, Trình, Trương ba nhà tới, chúng ta ẩn núp trong bóng tối, nếu như đơn đả độc đấu thì cứ để Thiên nhi một mình đi, cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng của đối phương giết một không ít, giết hai là lời, nếu có thể tiêu diệt toàn bộ, vậy rất tốt, nếu như đối thủ quần công chúng ta liền giết ra ngoài, không có cao thủ Tiên Thiên cảnh tứ trọng ngăn cản, vậy thì Ngưu, Trình, Trương ba nhà chỉ có đi không về.
Huyền Thiên khẽ nhíu mày.
Huyền Hồng gật đầu nói:
- Đối phương trừ Ngưu Chấn Sơn ra, còn có ba võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, đối phó bọn chúng không chỉ phải bạo lộ võ học, thậm chí còn phải cởi bỏ phong ấn thực lực, khiến cho thương thế tăng lên!
Huyền Thiên nghiêm sắc mặt, nói:
- Như vậy quá nguy hiểm, thật vất vả mới đứng vững chân ở Bắc Mạc Huyện này, chẳng lẽ vừa mới vượt qua thời gian chạy trốn, hơn nữa một khi bị người khác biết được, tùy tiện phái một cường giả Địa giai cảnh cũng có thể dễ dàng diệt trừ chúng ta, đêm nay mọi người không nên ra mặt, con có biện pháp đối phó Ngưu, Trình, Trương ba nhà.
Huyền Thiên nói hấp dẫn lực chú ý của mọi người, ánh mắt đều quay lại, cùng kêu lên:
- Con có biện pháp nào?
Huyền Thiên đem Trọng Nhạc Kiếm sau lưng cầm xuống, ánh mắt kiên định, nói:
- Mọi người cứ che dấu đi, không cần ra mặt, một mình con một kiếm là đủ rồi!
Thần sắc mọi người khẽ giật mình, nhìn qua Huyền Thiên, ánh mắt khẽ biến, cho rằng hắn mạnh miệng.
Hoàng Viễn Thành nói:
- Thiên nhi, nói đùa gì vậy, ta biết rõ con thiên tư trác tuyệt, tâm cao khí ngạo, nhưng mà đối phương thế nhưng có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng cao thủ, Ngưu Chấn Sơn càng là Tiên Thiên cảnh tứ trọng, hơn nữa đến đây còn có võ giả Tiên Thiên cảnh một, nhị trọng, cũng hơn hai mươi người, võ đạo cảnh thất trọng trở lên thì hơn trăm người, mình con làm sao ngăn cản được.
Huyền Thiên nói:
- Chính bởi vì đối phương người đông thế mạnh, cho nên chúng ta không thể xuất động quá nhiều người, để tránh sinh ra hỗn chiến, tạo thành một ít tổn thất không cần thiết, nếu chỉ có một mình con, đối phương sẽ không cùng xông lên, sẽ phái ra cao thủ, đánh nhau với con, con giết một, bọn chúng sẽ phái ra kẻ lợi hại hơn, chờ cao thủ của chúng chết vài tên, đến lúc đó lại hỗn chiến, con sẽ đi ngăn cản Ngưu Chấn Sơn, mọi người không bị cao thủ ngăn cản, có thể dùng cường kích yếu, cũng không bạo lộ võ công, cũng không cần bỏ niêm phong thực lực, khiến cho thương thế tăng lên, một trận chiến này có thể diệt hết cao thủ của Ngưu, Trình, Trương ba nhà, không còn lực lượng hơn thua với Hoàng gia nữa.
Hoàng Minh Sơn nói:
- Trong hậu bối luận võ, con đả bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, tại Thú Hoang Sơn Mạch ngươi lại đánh chết Tiên Thiên cảnh nhị trọng Ngô Văn Tường, nếu đối phương muốn phái người đối phó con, cho dù Ngưu Chấn Sơn không ra tay, ít nhất cũng là cao thủ Tiên Thiên tam trọng cảnh, Thiên nhi, không phải ta xem thường con, đối phương có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng, con làm sao đánh chết được?
Khó có được cậu cả này cho mình sắc mặt vui mừng, Huyền Thiên nhìn Hoàng Minh Sơn khẽ gật đầu, nói:
- Cậu cả, hôm nay con từ Thú Hoang Sơn Mạch đi ra, đã đánh chết một tên võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, là đạo tắc tiếng tăm lừng lẫy của Thần Đao vương triều, là tội phạm truy nã của bốn tông môn, Phích Lịch đao khách, thực lực so với Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ chỉ mạnh hơn chứ không yếu, người không tin, có thể ra tay thử với cháu trai đi.
Đánh chết Lăng Vân Tông Vũ Nguyên Chiếu, Huyền Thiên không nói, việc này không thể nói đường hoàng, về phần Phích Lịch đao khách, giết thì giết, Huyền Thiên không có cố kỵ.
Nghe vậy mọi người lại cả kinh, thực lực Phích Lịch đao khách trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng cũng là đỉnh cấp, người có thể thắng Phích Lịch đao khách tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng thập phần thưa thớt.
Nếu như Huyền Thiên có thể đánh chết Phích Lịch đao khách, vậy thực lực của hắn trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng đã là vô địch, cơ hồ có thể chống lại võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng.
Thế nhưng mà Huyền Thiên mới có tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng, hơn nữa Huyền Thiên rời khỏi Hoàng gia chỉ hơn nửa tháng, bước vào Tiên Thiên cảnh nhất trọng nhiều nhất chỉ nửa tháng, nếu có thể so sánh với võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng võ giả, dù người ở đây ai cũng có kiến thức, trong nội tâm cũng không khỏi khiếp sợ.
Tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng có chống lại thực lực Tiên Thiên cảnh tứ trọng, tuyệt đối có thể so với võ đại cửu trọng đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng còn rung động hơn, tu vi võ giả càng cao thù chênh lệch càng lớn, vượt cấp khiêu chiến càng cao thì càng khó khăn.
Hiển nhiên Hoàng Minh Sơn không tin, Huyền Thiên sẽ có thực lực cường đại như vậy, nói:
- Vậy thì tốt, con tiếp ta một chưởng, một chưởng này ta sẽ sử dụng thực lực bảy thành, nếu con có thể tiếp được, ít nhất đối mặt võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng thì không cần lo lắng tính mạng.
Huyền Thiên nói:
- Cậu cả, cho dù sử dụng mười thành thực lực, cháu ngoại trai là thân thể bằng sắt, vẫn không rơi vào tình huống xấu đâu!
Hoàng Minh Sơn hướng Hoàng Viễn Thành liếc mắt nhìn nhau, Hoàng Viễn Thành gật gật đầu.
Hoàng Minh Sơn đứng lên, nói:
- Ta đánh ra một chưởng này, sử dụng chín thành thực lực.
Hoàng Minh Sơn là đệ nhất cao thủ của Hoàng gia hiện tại, chín thành thực lực cũng tương đương với Tiên Thiên cảnh tam trọng đỉnh phong bình thường, một kích toàn lực a.
Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn đều đi đến chủ sảnh, hai người cách nhau mười bước.
Huyền Thiên ôm quyền nói:
- Cậu cả mời!
Hoàng Viễn Thành, Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn... Cùng với một ít thành viên chủ yếu của Hoàng gia trong phòng chính đều nhìn qua, đều tụ tập trong sảnh nhìn Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn.
- Cẩn thận!
Hoàng Minh Sơn hét lớn một tiếng, vận chuyển Tiên Thiên chân khí tụ tập ở tay phải, một chưởng đánh ra.
Trong không khí phát ra tiếng nổ mạnh, thân thể Hoàng Minh Sơn tiến lên mười bước, bàn tay đập vào ngực của Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên không động chút nào, tay phải nhấc lên, đỡ chưởng phong của Hoàng Minh Sơn.
Trong chốc lát hai bàn tay ấn cùng một chỗ.
Ba - -
Một tiếng tiếng nổ mạnh.
Hoàng Minh Sơn cảm giác mình đá trúng thiết bản, lại cảm thấy có một ngọn núi áp tới đối diện, thân thể chấn động, không tự chủ mà lui ra phía sau.
Đạp đạp đạp đạp đạp - -
Hoàng Minh Sơn liên tục lui ra bảy bước, mới đứng vững thân thể, ánh mắt kinh hãi nhìn qua Huyền Thiên, cả kinh nói:
- Con thật sự có thực lực đối chiến với cao thủ ba nhà.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Tại Thú Hoang Sơn Mạch, đạt được bộ công pháp luyện thể, thể chất trở nên mạnh mẽ, lực lượng biến lớn, vừa rồi con chỉ sử dụng tám phần lực lượng.
Chỉ tám phần lực lượng đã đánh lui chín thành thực lực của Hoàng Minh Sơn, lại có thể bức hắn lui ra bảy bước, thực lực như vậy trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng không nói là điên cuồng, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Tốt!
Hoàng Viễn Thành khen một tiếng, nói:
- Thiên nhi, có con ở đây thì sợ gì Ngưu, Trình, Trương ba nhà, rút lui tất cả đề phòng, đêm nay lưu Thiên nhi một người đứng trong nội viện, chờ Ngưu, Trình, Trương ba nhà tới, chúng ta ẩn núp trong bóng tối, nếu như đơn đả độc đấu thì cứ để Thiên nhi một mình đi, cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng của đối phương giết một không ít, giết hai là lời, nếu có thể tiêu diệt toàn bộ, vậy rất tốt, nếu như đối thủ quần công chúng ta liền giết ra ngoài, không có cao thủ Tiên Thiên cảnh tứ trọng ngăn cản, vậy thì Ngưu, Trình, Trương ba nhà chỉ có đi không về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.