Chương 658: Nhiệm vụ an toàn. (4)
EK
23/03/2014
Tâm ta như kiếm, chỉ tiến về phía trước, tuyệt không lùi bước. Huyền Thiên sư huynh ta sẽ cùng huynh tiến vào trong mạch khoáng.
Diệp Thần ôm kiếm trương ngực, ngữ khí kiên định.
Huyền Thiên nhìn Tiêu Ngôn, lại phát hiện hắn vẫn còn đang vuốt vuốt cái mũi, trực tiếp vẫy tay với Diệp Thần nói:
- Chúng ta đi vào.
- Ai! Chờ ta một chút ah! Ta cũng đi vào...!
Tiêu Ngôn vuốt mũi đuổi theo.
Hàn Lực chạy, Vương Lâm ở bên ngoài chờ đợi. Ba người Huyền Thiên dứt khoát đi vào bên trong khoáng mạch linh thạch. Bên trong im ắng chỉ có tiếng hít thở cùng tiếng bước chân của ba người.
Trong mỏ quặng ngoặt trái, ngoặt phải bảy tám lần, cũng không lâu lắm ba người Liễu Minh đi đến điểm đánh dấu trên bản đồ.
Đây là một động sảnh rộng chừng hai mươi trượng. Dựa theo dấu hiệu trên bản đồ thì ở cuối góc tường trong đại sảnh có chôn dấu một ít linh thạch.
Nơi đây không có dấu vệt đào bới, nếu quả thật linh thạch được cất giấu ở đây thì đến bây giờ vẫn còn.
Huyền Thiên để cho hai người Diệp Thần, Tiêu Ngôn đứng một bên chờ. Còn một mình hắn đi vào góc tường cuối cùng trong đại sảnh.
- Đi!
Huyền Thiên chỉ tay về phía mặt đất dưới góc tường, trong cơ thể hắn lập tức lóe lên kiếm quang, Linh Kiếm Địa cấp bay ra.
Linh Kiếm Địa cấp, vô kiên bất tồi, dưới sự không chế của Huyền Thiên, trong chốc lát liền chém xuống mặt đất ở góc tường biến thành bụi phấn.
Bên trong không có gì cả.
Không có người đào đi, như vậy chỉ có một kết quả, bên trong căn bản không có linh thạch. Tư Động Ngạn lại hãm hại Huyền Thiên.
Đây không phải là nhiệm vụ an toàn gì, mà là một sát cục.
- Làm sao có thể, không có linh thạch!
Diệp Trần thét lên một tiếng kinh hãi.
Tiêu Ngôn không kịp sờ cái mũi, cũng hô lên:
- Âm mưu bẫy rập. Cục trưởng lão gạt chúng ta.
Xíu!
Ngay lúc Diệp Thần cùng Tiêu Ngôn kinh hô, vách tường phía trước Huyền Thiên bắn ra một đạo hàn mang, tốc độ cực nhanh, đâm về phía mi tâm Huyền Thiên.
Đạo hàn mang này có lực công kích vô cùng cường đại. Tương đương với một kích toàn lực của cường giả Địa giai cảnh đỉnh phong. Nếu trúng phải đạo sát kiếm này thì cho dù là cường giả Địa giai thập trọng đỉnh phong cũng phải chết.
Hàn mang lập tức xuyên thấu mi tâm Huyền Thiên rồi bắn lên vách tường đối diện.
Nhưng ở mi tâm Huyền Thiên không có chảy máu, mà cả thân ảnh dần dần nhạt đi. Cách đó không xa, một Huyền Thiên khác an toàn đứng đó không có việc gì.
- Tư Đông Ngạn, ta sẽ giết ngươi!
Huyền Thiên gào thét, ngữ khí kiên định, nói xong thân ảnh lóe lên rồi đến bên cạnh Diệp Thần cùng Tiêu Ngôn nói:
- Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Ba người đang muốn rút lui thì bảy tiếng nổ vang lên, bên ngoài động sảnh bảy đạo nhân ảnh tiến vào đứng chắn đường đi của ba người Huyền Thiên.
Ba người Huyền Thiên nhanh chóng thối lui về phía sau, đến sát vách tường. Thần sắc cảnh giác nhìn về phía bảy người vừa mới xuất hiện. Trong bảy người này có ba người là cường giả Địa giai cảnh thập trọng, còn bốn người là cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ.
Bảy vị cường giả Địa giai như vậy, dưới Thiên giai ai có thể địch lại.
- U Tuyền Địa Sát! Tất cả các ngươi đều là người của Luyện Huyết Giáo?
Huyền Thiên liếc mắt nhận ra U Tuyền Địa Sát từng đào thoát trong tay hắn khi ở Lăng Vân Tông.
- Hắc hắc!
U Tuyền Địa Sát cười một tiếng chói tai, thần sắc khoan khoái dễ chịu nói:
- Tư Đông Ngạn truyền đến tin tức quả nhiên không sau, ngươi thực sự đến cái nơi chim không thèm ỉa này. ha ha! Huyền Thiên, nghe nói ngươi ẩn dấu thực lực vô cùng đáng sợ cho nên bản sát cố ý mời đến hai vị hảo hữu là U Dịch Địa Sát cùng U Minh Địa Sát, còn có bốn vị Địa giai cảnh hậu kỳ. Ở trong mỏ động, ngươi không thể mượn lực lượng Lôi Đình. Hôm nay ngươi phải chết, bản sát muốn luyện ngươi thành huyết thi, trở thành công cụ công phạt Thần Châu, ha ha ha....
U Tuyền Địa Sát lớn tiếng nói nhưng chính thức rơi vào trong tai Huyền Thiên chỉ có một câu:
- Tư Đông Ngạn truyền tin tức quả nhiên không giả!
Hiện giờ đúng là khoảng thời gian Thiên Tinh Các cùng Luyện Huyệt Giáo đại chiến, song phương đã trở thành tử thù, không phải ngươi chết thì ta vong. Vậy mà Tư Đông Ngạn lại cấu kết với yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo, giết hại đệ tử đồng môn. Huyền Thiên đối với sát niệm của Tư Đông Ngạn lập tức đề cao vài phần.
Huyền Thiên còn chưa đối với một người nào động sát tâm như vậy. Cho dù là Vũ Van Hiêu hồi trước hắn không thể không đuổi giết nhưng cũng không có sát tâm trầm trọng như Tư Đông Ngạn.
- Tư Đông Ngạn, ngươi nếu không chết, tâm ta không thoải mái. Nếu không trảm ngươi tất sẽ sinh tâm ma. Thời điểm ta trở về Địa Linh Thành chính là lúc ngươi chết.
Trong lòng Huyền Thiên thì thầm tự nói.
Trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ, đồng thời ánh mắt lại nhìn về phía bảy vị cường giả của Luyện Huyết Giáo, ánh mắt lạnh băng vô tình, mang theo một tia giết chóc kiên định, sát niệm tỏa ra từ trong ánh mắt khiến cho bảy vị cường giả Luyện Huyết Giáo có một loại cảm giác băng hàn rét lạnh thấu xương, sởn hết cả hai gốc.
Diêu Thần cùng Tiêu Ngôn đều đã từng trải qua những cuộc chiến sinh tử, tâm trí kiên định, cương nghị. Nhưng giờ phút này thần sắc cũng phải nghiêm trọng, bảy vị cường giả ngăn trở đường đi trong đó có ba người là Địa Sát danh chấn thiên hạ của Luyện Huyết Giáo. Mà hai người Diêu Thần với Tiêu Ngôn mới chỉ có tu vi Địa giai tam trọng, còn Huyền Thiên cũng chỉ có tu vi Địa giai tứ trọng. Nguy hiểm trước mắt khó có thể hỏa giải được.
- Các ngươi đều đứng đằng sau lưng ta!
Huyền Thiên ra hiệu kêu Diệp Trần và Tiêu Ngôn đi ra sau lưng mình.
U Tuyền Địa Sát cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Huyền Thiên đằng đằng sát khí nói:
- Huyền Thiên, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi cho rằng mình có thể bảo hộ được bọn hắn muốn tự mình ra tay sao?
- Hắc hắc hắc hắc!
Một vị cường giả Địa Sát âm trầm cười nói:
- Luyện Huyết công tử muốn lấy đầu Huyền Thiên. Lần này chúng ta mang đều Huyền Thiên về nhất định sẽ được Luyện Huyết công tử khen thưởng phong phú, hắc hắc hắc hắc!
Thần sắc Huyền Thiên lạnh lùng, nhìn bảy người trước mặt như bảy người chết, khinh thường hừ một tiếng.
U Tuyền Địa Sát ngày trước bị Huyền Thiên mượn lực lượng Lôi Đình chém giết, may mắn mà thoát được. Hắn một mực ghi hận trong lòng, lần này tiến vào trong động mỏ dưới lòng đất, cách biệt với mặt trời, không thể mượn lực lượng Lôi Đình, U Tuyền Địa Sát đối với thực lực của Huyền Thiên không để vào trong mắt. Hiện tại hắn xem Huyền Thiên bị bọn hắn vây sát trong tử lộ, không thể trốn thoát cho nên tâm tính muốn chơi trò mèo vờn chuột, thầm nghĩ nhất định phải hảo hảo tra tấn Huyền Thiên để rửa mối nhục ngày xưa.
Tại Lăng Vân Tông, U Tuyền Địa Sát lấy tu vi Địa giai thập trọng nhưng lại bị Huyền Thiên mới tiến vào cảnh giới Địa giai không lâu chém giết buộc phải chạy trốn. Về sau lại bị đám cường giả Luyện Huyết Giáo cười nhạo hồi lâu.
- Huyền Thiên ngươi muốn nói điều gì?
Thấy thần sắc Huyền Thiên không hề sợ hãi, U Tuyền Địa Sát vô cùng khó chịu.
Diệp Thần ôm kiếm trương ngực, ngữ khí kiên định.
Huyền Thiên nhìn Tiêu Ngôn, lại phát hiện hắn vẫn còn đang vuốt vuốt cái mũi, trực tiếp vẫy tay với Diệp Thần nói:
- Chúng ta đi vào.
- Ai! Chờ ta một chút ah! Ta cũng đi vào...!
Tiêu Ngôn vuốt mũi đuổi theo.
Hàn Lực chạy, Vương Lâm ở bên ngoài chờ đợi. Ba người Huyền Thiên dứt khoát đi vào bên trong khoáng mạch linh thạch. Bên trong im ắng chỉ có tiếng hít thở cùng tiếng bước chân của ba người.
Trong mỏ quặng ngoặt trái, ngoặt phải bảy tám lần, cũng không lâu lắm ba người Liễu Minh đi đến điểm đánh dấu trên bản đồ.
Đây là một động sảnh rộng chừng hai mươi trượng. Dựa theo dấu hiệu trên bản đồ thì ở cuối góc tường trong đại sảnh có chôn dấu một ít linh thạch.
Nơi đây không có dấu vệt đào bới, nếu quả thật linh thạch được cất giấu ở đây thì đến bây giờ vẫn còn.
Huyền Thiên để cho hai người Diệp Thần, Tiêu Ngôn đứng một bên chờ. Còn một mình hắn đi vào góc tường cuối cùng trong đại sảnh.
- Đi!
Huyền Thiên chỉ tay về phía mặt đất dưới góc tường, trong cơ thể hắn lập tức lóe lên kiếm quang, Linh Kiếm Địa cấp bay ra.
Linh Kiếm Địa cấp, vô kiên bất tồi, dưới sự không chế của Huyền Thiên, trong chốc lát liền chém xuống mặt đất ở góc tường biến thành bụi phấn.
Bên trong không có gì cả.
Không có người đào đi, như vậy chỉ có một kết quả, bên trong căn bản không có linh thạch. Tư Động Ngạn lại hãm hại Huyền Thiên.
Đây không phải là nhiệm vụ an toàn gì, mà là một sát cục.
- Làm sao có thể, không có linh thạch!
Diệp Trần thét lên một tiếng kinh hãi.
Tiêu Ngôn không kịp sờ cái mũi, cũng hô lên:
- Âm mưu bẫy rập. Cục trưởng lão gạt chúng ta.
Xíu!
Ngay lúc Diệp Thần cùng Tiêu Ngôn kinh hô, vách tường phía trước Huyền Thiên bắn ra một đạo hàn mang, tốc độ cực nhanh, đâm về phía mi tâm Huyền Thiên.
Đạo hàn mang này có lực công kích vô cùng cường đại. Tương đương với một kích toàn lực của cường giả Địa giai cảnh đỉnh phong. Nếu trúng phải đạo sát kiếm này thì cho dù là cường giả Địa giai thập trọng đỉnh phong cũng phải chết.
Hàn mang lập tức xuyên thấu mi tâm Huyền Thiên rồi bắn lên vách tường đối diện.
Nhưng ở mi tâm Huyền Thiên không có chảy máu, mà cả thân ảnh dần dần nhạt đi. Cách đó không xa, một Huyền Thiên khác an toàn đứng đó không có việc gì.
- Tư Đông Ngạn, ta sẽ giết ngươi!
Huyền Thiên gào thét, ngữ khí kiên định, nói xong thân ảnh lóe lên rồi đến bên cạnh Diệp Thần cùng Tiêu Ngôn nói:
- Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Ba người đang muốn rút lui thì bảy tiếng nổ vang lên, bên ngoài động sảnh bảy đạo nhân ảnh tiến vào đứng chắn đường đi của ba người Huyền Thiên.
Ba người Huyền Thiên nhanh chóng thối lui về phía sau, đến sát vách tường. Thần sắc cảnh giác nhìn về phía bảy người vừa mới xuất hiện. Trong bảy người này có ba người là cường giả Địa giai cảnh thập trọng, còn bốn người là cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ.
Bảy vị cường giả Địa giai như vậy, dưới Thiên giai ai có thể địch lại.
- U Tuyền Địa Sát! Tất cả các ngươi đều là người của Luyện Huyết Giáo?
Huyền Thiên liếc mắt nhận ra U Tuyền Địa Sát từng đào thoát trong tay hắn khi ở Lăng Vân Tông.
- Hắc hắc!
U Tuyền Địa Sát cười một tiếng chói tai, thần sắc khoan khoái dễ chịu nói:
- Tư Đông Ngạn truyền đến tin tức quả nhiên không sau, ngươi thực sự đến cái nơi chim không thèm ỉa này. ha ha! Huyền Thiên, nghe nói ngươi ẩn dấu thực lực vô cùng đáng sợ cho nên bản sát cố ý mời đến hai vị hảo hữu là U Dịch Địa Sát cùng U Minh Địa Sát, còn có bốn vị Địa giai cảnh hậu kỳ. Ở trong mỏ động, ngươi không thể mượn lực lượng Lôi Đình. Hôm nay ngươi phải chết, bản sát muốn luyện ngươi thành huyết thi, trở thành công cụ công phạt Thần Châu, ha ha ha....
U Tuyền Địa Sát lớn tiếng nói nhưng chính thức rơi vào trong tai Huyền Thiên chỉ có một câu:
- Tư Đông Ngạn truyền tin tức quả nhiên không giả!
Hiện giờ đúng là khoảng thời gian Thiên Tinh Các cùng Luyện Huyệt Giáo đại chiến, song phương đã trở thành tử thù, không phải ngươi chết thì ta vong. Vậy mà Tư Đông Ngạn lại cấu kết với yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo, giết hại đệ tử đồng môn. Huyền Thiên đối với sát niệm của Tư Đông Ngạn lập tức đề cao vài phần.
Huyền Thiên còn chưa đối với một người nào động sát tâm như vậy. Cho dù là Vũ Van Hiêu hồi trước hắn không thể không đuổi giết nhưng cũng không có sát tâm trầm trọng như Tư Đông Ngạn.
- Tư Đông Ngạn, ngươi nếu không chết, tâm ta không thoải mái. Nếu không trảm ngươi tất sẽ sinh tâm ma. Thời điểm ta trở về Địa Linh Thành chính là lúc ngươi chết.
Trong lòng Huyền Thiên thì thầm tự nói.
Trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ, đồng thời ánh mắt lại nhìn về phía bảy vị cường giả của Luyện Huyết Giáo, ánh mắt lạnh băng vô tình, mang theo một tia giết chóc kiên định, sát niệm tỏa ra từ trong ánh mắt khiến cho bảy vị cường giả Luyện Huyết Giáo có một loại cảm giác băng hàn rét lạnh thấu xương, sởn hết cả hai gốc.
Diêu Thần cùng Tiêu Ngôn đều đã từng trải qua những cuộc chiến sinh tử, tâm trí kiên định, cương nghị. Nhưng giờ phút này thần sắc cũng phải nghiêm trọng, bảy vị cường giả ngăn trở đường đi trong đó có ba người là Địa Sát danh chấn thiên hạ của Luyện Huyết Giáo. Mà hai người Diêu Thần với Tiêu Ngôn mới chỉ có tu vi Địa giai tam trọng, còn Huyền Thiên cũng chỉ có tu vi Địa giai tứ trọng. Nguy hiểm trước mắt khó có thể hỏa giải được.
- Các ngươi đều đứng đằng sau lưng ta!
Huyền Thiên ra hiệu kêu Diệp Trần và Tiêu Ngôn đi ra sau lưng mình.
U Tuyền Địa Sát cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Huyền Thiên đằng đằng sát khí nói:
- Huyền Thiên, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi cho rằng mình có thể bảo hộ được bọn hắn muốn tự mình ra tay sao?
- Hắc hắc hắc hắc!
Một vị cường giả Địa Sát âm trầm cười nói:
- Luyện Huyết công tử muốn lấy đầu Huyền Thiên. Lần này chúng ta mang đều Huyền Thiên về nhất định sẽ được Luyện Huyết công tử khen thưởng phong phú, hắc hắc hắc hắc!
Thần sắc Huyền Thiên lạnh lùng, nhìn bảy người trước mặt như bảy người chết, khinh thường hừ một tiếng.
U Tuyền Địa Sát ngày trước bị Huyền Thiên mượn lực lượng Lôi Đình chém giết, may mắn mà thoát được. Hắn một mực ghi hận trong lòng, lần này tiến vào trong động mỏ dưới lòng đất, cách biệt với mặt trời, không thể mượn lực lượng Lôi Đình, U Tuyền Địa Sát đối với thực lực của Huyền Thiên không để vào trong mắt. Hiện tại hắn xem Huyền Thiên bị bọn hắn vây sát trong tử lộ, không thể trốn thoát cho nên tâm tính muốn chơi trò mèo vờn chuột, thầm nghĩ nhất định phải hảo hảo tra tấn Huyền Thiên để rửa mối nhục ngày xưa.
Tại Lăng Vân Tông, U Tuyền Địa Sát lấy tu vi Địa giai thập trọng nhưng lại bị Huyền Thiên mới tiến vào cảnh giới Địa giai không lâu chém giết buộc phải chạy trốn. Về sau lại bị đám cường giả Luyện Huyết Giáo cười nhạo hồi lâu.
- Huyền Thiên ngươi muốn nói điều gì?
Thấy thần sắc Huyền Thiên không hề sợ hãi, U Tuyền Địa Sát vô cùng khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.