Chương 352: Phách Quyền trọng kiếm. (3)
EK
20/03/2014
- Đây là - - Thương Long Đoạn Vân Đao? Kinh Vô Bại cũng tu luyện ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’?
- Làm sao có thể? Chẳng lẽ là ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’?
- Hai người bọn họ đều che dấu thật sâu, lại luyện thành trung cổ vũ kỹ của ‘ Huyễn Mộng Thần Cung ’.
...
...
Thời khắc này người xem bốn phía kinh hô lên, Kinh Vô Bại lại thi triển ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’ khiến mọi người khiếp sợ.
Người của Thần Đao môn hết sức kinh ngạc, trong mắt của Kim Liệt không thể tưởng tượng nổi, có thể thấy được ngay cả người của Thần Đao cũng không biết, Kinh Vô Bại đem ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’ tu luyện thành công.
Kinh Vô Bại bổ ra một đao ‘ Đoạn Không Trảm ’, thân thể rất nhanh tiến lên trước một bước, ngay sau đó thi triển một chiêu tuyệt thuật ‘ Thương Long Đoạn Vân Trảm ’.
Một đao mang cực lớn phóng lên trời, một đầu long ảnh hiện ra trong đao mang, lập tức lao tới, Long ảnh này quấn quanh đao mang, những nơi đi qua trong hư không đều có dấu vết Long ảnh.
Uy áp cực lớn trong chốc lát bao phủ phạm vi mấy trăm mét, mặc dù là người xem lôi đài cũng cảm thấy uy áp vô hình đang áp xuống, vô cùng kỳ vọng nhưng mà tay của bốn Thái Thượng trưởng lão khẽ động, uy áp bốn phía bị đánh tan.
Người xem bốn phía còn như thế, Mông Thế Trùng ở giữa lôi đài thế nào cũng hiểu.
Khi đao mang của Kinh Vô Bại chém xuống, đao mang của hắn chém tan toàn bộ quyền mang của Mông Thế Trùng, trong chốc lát chém lên trên Kim Chung Đại Khí Tráo.
Kim Chung Đại Khí Tráo vô cùng chắc chắn kia lập tức nghiền nát, đao mang vừa thô vừa to bổ trúng thân thể Mông Thế Trùng.
Lực lượng khổng lồ trùng kích Mông Thế Trùng, mặc dù lực lượng của hắn lớn, hai chân như mọc rể, cũng bị một đao của Kinh Vô Bại đánh bay ra phía sau, rơi xuống lôi đài.
Thể chất của hắn mạnh mẽ, bị đao mang chém trúng chỉ cảm thấy người đau đớn mà thôi, cũng không bị thương, nhưng bị phách rơi khỏi lôi đài là thua.
Âm thanh của Triệu Phụng Minh lập tức vang lên, tràn ngập hưng phấn cùng vui sướng:
- Trận thứ hai, Kinh Vô Bại thắng, nghỉ ngơi một khắc, bắt đầu vòng thứ tư, vòng thứ tư kẻ bại trao đổi đối thủ, Kim Liệt đấu Kinh Vô Bại; Mông Thế Trùng đấu Hoàng Thiên."
Đệ tử Thần Đao hoan hô, đệ tử Phách Quyền Phái thì thở dài, nhưng nhìn qua Mông Thế Trùng mắt lộ vẻ sùng bái, đệ tử Lăng Vân Tông thì trầm mặt, bắt đầu vòng thứ ba thì Lăng Vân Tông đã bị rơi vào vị trí kém nhất, trong nội tâm cũng không có tư vị.
Đệ tử Thiên Kiếm Tông thì mặt mũi tràn ngập ngưng trọng, mặc dù Mông Thế Trùng bại nhưng thực lực mạnh, đã vượt quá mọi người tưởng tượng, so với Kinh Vô Bại kém cũng không xa, Huyền Thiên bất kể là gặp phải Kinh Vô Bại hay là Mông Thế Trùng đều có cảm giác như đá lên tấm thép.
Tuy Huyền Thiên thắng Cốc Không Minh, thắng Kim Liệt, nhưng mà so với tình huống chiến đấu của Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại thì tỷ lệ thắng của Huyền Thiên thập phần xa vời.
Tuy ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ lợi hại, nhưng đó là kiếm pháp ám sát và ẩn nấp, một kích ám sát vô cùng thần kỳ, nhanh như thiểm điện, là tuyệt kỹ ám sát kẻ có tu vi cao hơn mình, dùng để luận võ đối chiến thì không thích hợp.
Hơn nữa ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ chỉ công không thủ, phòng ngự của Mông Thế Trùng vô cùng mạnh mẽ, tốc độ của Kinh Vô Bại cực nhanh, chính diện đối chiến ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ căn bản không có khả năng tạo ra một kích trí mạng với bọn họ, ngược lại sẽ bị người ta phản kích, cho nên ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ sở trường của Huyền Thiên cơ hồ bị Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại xem nhẹ.
Trừ ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’, sở trường của Huyền Thiên chính là lực lượng khủng bố, điểm này lại là sở trường của Mông Thế Trùng, Huyền Thiên sở trường không quá chiếm ưu thế rõ ràng.
Bỏ hai điểm này tu vi cảnh giới của Huyền Thiên còn thấp hơn ba cảnh giới, Tiên Thiên chân khí hùng hậu còn kém Mông Thế Trùng cùng Kinh Vô Bại, về phần mức độ ngưng luyện thì Huyền Thiên biết mình có thể so với võ giả Tiên Thiên cảnh cửu trọng, nhưng người Thiên Kiếm Tông không biết, ở phương diện này trong lòng mọi người của Thiên Kiếm Tông cho rằng Huyền Thiên ở hạ phong.
Cứ so sánh thì so sánh, sở trường của Huyền Thiên mờ mịt vô tồn, có chỉ là nhược điểm, thấy thế nào cũng không có hy vọng chiến thắng.
Nghĩ đến Huyền Thiên bại trong tay của Mông Thế Trùng, như vậy trận đấu cuối cùng đều không cần so, Kinh Vô Bại thứ nhất, Mông Thế Trùng thứ hai, Huyền Thiên hạng thứ ba, cũng tương đương với việc Thiên Kiếm Tông trong bốn đại tông môn từ thứ hai rớt xuống thứ ba.
Trong năm năm tương lai, lĩnh địa thành trì có được từ ba sẽ biến thành hai, mất đi một thành, cũng tổn thất rất nhiều tài nguyên.
Sắc mặt Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng trầm trọng, nhìn qua Huyền Thiên trong mắt chỉ có đắng chát, điều này cũng không thể trách Huyền Thiên được, chỉ vì thực lực đối thủ quá mạnh mẽ, Huyền Thiên mới tu vi Tiên Thiên cảnh lục trọng, đại biểu Thiên Kiếm Tông xông vào trước bốn, vượt qua cả Tiên Thiên cảnh cửu trọng Bạch Ngọc Thiện, đây là kỳ tích.
- Ai...
Vũ Chấn Khôn thở dài một hơi, nói:
- Không nghĩ tới Phách Quyền Phái lần này che dấu sâu như vậy, mặc dù là ta ra tay, đối phó Mông Thế Trùng cũng không dám nói tất thắng, trận tiếp theo không cần nghĩ nhiều nữa.
Bọn người Bạch Ngọc Thiện nhao nhao gật đầu đồng ý.
Sắc mặt Lăng Dật Trần không hề bận tâm, có thể nhìn ra được hắn cũng mất hứng.
Lăng Dật Trần nói:
- Hoàng Thiên, ngươi mặc dù là Chân Long, ngưng cuối cùng tuổi vẫn còn quá trẻ, lần này tứ tông luận võ, ngươi còn hơn Kim Liệt, ít nhất nổi danh tam giáp, đây là không tồi, trận đấu kế tiếp tận lực mà làm đi, không cần miễn cưỡng, ít nhất bổn tông vẫn áp Lăng Vân Tông một đầu, sẽ không phải là đứng cuối.
Mặc dù nói thế nhưng Huyền Thiên nghe ra được trong nội tâm Lăng Dật Trần thất lạc, cho dù như thế nào, Thiên Kiếm Tông từ thứ hai rơi xuống thứ ba, Lăng Dật Trần cũng không cao hứng.
Huyền Thiên còn rất nhiều át chủ bài chưa ra, tuy Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại lợi hại, nhưng trong nội tâm Huyền Thiên cũng không phải không thể chiến thắng.
Nhưng mà trên lôi đài, trước mắt bao người chiến thắng hai người độ khó rất lớn mà thôi, nếu quyết chiến sinh tử trong cơ thể hắn ‘ địa cấp linh kiếm ’ vừa ra, chỉ cần cận thân thì võ giả Tiên Thiên cảnh mặc kệ thực lực cỡ nào, cũng có kết cục một kiếm phanh thây.
Tuy rằng ‘ linh kiếm địa cấp’ tuyệt đối không thể thi triển, nhưng mà những thủ đoạn khác không hẳn là thua hai người.
Nhưng mà người của Thiên Kiếm Tông không có hy vọng vào hắn, Huyền Thiên cũng không có tuyên bố mình chắc thắng.
Tranh giành đệ nhất, tín niệm này chỉ ở trong lòng của mình.
Huyền Thiên nói:
- Lăng sư Tổ yên tâm, đệ tử sẽ không miễn cưỡng, nhưng sẽ toàn lực ứng phó.
Rất nhanh một phút đồng hồ trôi qua, ăn đan dược, trải qua điều tức trạng thái của bốn người đã khôi phục tới đỉnh phong, vòng thứ tư bắt đầu.
Trận đầu là Kinh Vô Bại đấu Kim Liệt, hai người là đệ tử đồng môn, cũng đều tu luyện ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’, Kim Liệt chủ động nhận thua, không có động thủ.
- Làm sao có thể? Chẳng lẽ là ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’?
- Hai người bọn họ đều che dấu thật sâu, lại luyện thành trung cổ vũ kỹ của ‘ Huyễn Mộng Thần Cung ’.
...
...
Thời khắc này người xem bốn phía kinh hô lên, Kinh Vô Bại lại thi triển ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’ khiến mọi người khiếp sợ.
Người của Thần Đao môn hết sức kinh ngạc, trong mắt của Kim Liệt không thể tưởng tượng nổi, có thể thấy được ngay cả người của Thần Đao cũng không biết, Kinh Vô Bại đem ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’ tu luyện thành công.
Kinh Vô Bại bổ ra một đao ‘ Đoạn Không Trảm ’, thân thể rất nhanh tiến lên trước một bước, ngay sau đó thi triển một chiêu tuyệt thuật ‘ Thương Long Đoạn Vân Trảm ’.
Một đao mang cực lớn phóng lên trời, một đầu long ảnh hiện ra trong đao mang, lập tức lao tới, Long ảnh này quấn quanh đao mang, những nơi đi qua trong hư không đều có dấu vết Long ảnh.
Uy áp cực lớn trong chốc lát bao phủ phạm vi mấy trăm mét, mặc dù là người xem lôi đài cũng cảm thấy uy áp vô hình đang áp xuống, vô cùng kỳ vọng nhưng mà tay của bốn Thái Thượng trưởng lão khẽ động, uy áp bốn phía bị đánh tan.
Người xem bốn phía còn như thế, Mông Thế Trùng ở giữa lôi đài thế nào cũng hiểu.
Khi đao mang của Kinh Vô Bại chém xuống, đao mang của hắn chém tan toàn bộ quyền mang của Mông Thế Trùng, trong chốc lát chém lên trên Kim Chung Đại Khí Tráo.
Kim Chung Đại Khí Tráo vô cùng chắc chắn kia lập tức nghiền nát, đao mang vừa thô vừa to bổ trúng thân thể Mông Thế Trùng.
Lực lượng khổng lồ trùng kích Mông Thế Trùng, mặc dù lực lượng của hắn lớn, hai chân như mọc rể, cũng bị một đao của Kinh Vô Bại đánh bay ra phía sau, rơi xuống lôi đài.
Thể chất của hắn mạnh mẽ, bị đao mang chém trúng chỉ cảm thấy người đau đớn mà thôi, cũng không bị thương, nhưng bị phách rơi khỏi lôi đài là thua.
Âm thanh của Triệu Phụng Minh lập tức vang lên, tràn ngập hưng phấn cùng vui sướng:
- Trận thứ hai, Kinh Vô Bại thắng, nghỉ ngơi một khắc, bắt đầu vòng thứ tư, vòng thứ tư kẻ bại trao đổi đối thủ, Kim Liệt đấu Kinh Vô Bại; Mông Thế Trùng đấu Hoàng Thiên."
Đệ tử Thần Đao hoan hô, đệ tử Phách Quyền Phái thì thở dài, nhưng nhìn qua Mông Thế Trùng mắt lộ vẻ sùng bái, đệ tử Lăng Vân Tông thì trầm mặt, bắt đầu vòng thứ ba thì Lăng Vân Tông đã bị rơi vào vị trí kém nhất, trong nội tâm cũng không có tư vị.
Đệ tử Thiên Kiếm Tông thì mặt mũi tràn ngập ngưng trọng, mặc dù Mông Thế Trùng bại nhưng thực lực mạnh, đã vượt quá mọi người tưởng tượng, so với Kinh Vô Bại kém cũng không xa, Huyền Thiên bất kể là gặp phải Kinh Vô Bại hay là Mông Thế Trùng đều có cảm giác như đá lên tấm thép.
Tuy Huyền Thiên thắng Cốc Không Minh, thắng Kim Liệt, nhưng mà so với tình huống chiến đấu của Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại thì tỷ lệ thắng của Huyền Thiên thập phần xa vời.
Tuy ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ lợi hại, nhưng đó là kiếm pháp ám sát và ẩn nấp, một kích ám sát vô cùng thần kỳ, nhanh như thiểm điện, là tuyệt kỹ ám sát kẻ có tu vi cao hơn mình, dùng để luận võ đối chiến thì không thích hợp.
Hơn nữa ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ chỉ công không thủ, phòng ngự của Mông Thế Trùng vô cùng mạnh mẽ, tốc độ của Kinh Vô Bại cực nhanh, chính diện đối chiến ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ căn bản không có khả năng tạo ra một kích trí mạng với bọn họ, ngược lại sẽ bị người ta phản kích, cho nên ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ sở trường của Huyền Thiên cơ hồ bị Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại xem nhẹ.
Trừ ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’, sở trường của Huyền Thiên chính là lực lượng khủng bố, điểm này lại là sở trường của Mông Thế Trùng, Huyền Thiên sở trường không quá chiếm ưu thế rõ ràng.
Bỏ hai điểm này tu vi cảnh giới của Huyền Thiên còn thấp hơn ba cảnh giới, Tiên Thiên chân khí hùng hậu còn kém Mông Thế Trùng cùng Kinh Vô Bại, về phần mức độ ngưng luyện thì Huyền Thiên biết mình có thể so với võ giả Tiên Thiên cảnh cửu trọng, nhưng người Thiên Kiếm Tông không biết, ở phương diện này trong lòng mọi người của Thiên Kiếm Tông cho rằng Huyền Thiên ở hạ phong.
Cứ so sánh thì so sánh, sở trường của Huyền Thiên mờ mịt vô tồn, có chỉ là nhược điểm, thấy thế nào cũng không có hy vọng chiến thắng.
Nghĩ đến Huyền Thiên bại trong tay của Mông Thế Trùng, như vậy trận đấu cuối cùng đều không cần so, Kinh Vô Bại thứ nhất, Mông Thế Trùng thứ hai, Huyền Thiên hạng thứ ba, cũng tương đương với việc Thiên Kiếm Tông trong bốn đại tông môn từ thứ hai rớt xuống thứ ba.
Trong năm năm tương lai, lĩnh địa thành trì có được từ ba sẽ biến thành hai, mất đi một thành, cũng tổn thất rất nhiều tài nguyên.
Sắc mặt Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng trầm trọng, nhìn qua Huyền Thiên trong mắt chỉ có đắng chát, điều này cũng không thể trách Huyền Thiên được, chỉ vì thực lực đối thủ quá mạnh mẽ, Huyền Thiên mới tu vi Tiên Thiên cảnh lục trọng, đại biểu Thiên Kiếm Tông xông vào trước bốn, vượt qua cả Tiên Thiên cảnh cửu trọng Bạch Ngọc Thiện, đây là kỳ tích.
- Ai...
Vũ Chấn Khôn thở dài một hơi, nói:
- Không nghĩ tới Phách Quyền Phái lần này che dấu sâu như vậy, mặc dù là ta ra tay, đối phó Mông Thế Trùng cũng không dám nói tất thắng, trận tiếp theo không cần nghĩ nhiều nữa.
Bọn người Bạch Ngọc Thiện nhao nhao gật đầu đồng ý.
Sắc mặt Lăng Dật Trần không hề bận tâm, có thể nhìn ra được hắn cũng mất hứng.
Lăng Dật Trần nói:
- Hoàng Thiên, ngươi mặc dù là Chân Long, ngưng cuối cùng tuổi vẫn còn quá trẻ, lần này tứ tông luận võ, ngươi còn hơn Kim Liệt, ít nhất nổi danh tam giáp, đây là không tồi, trận đấu kế tiếp tận lực mà làm đi, không cần miễn cưỡng, ít nhất bổn tông vẫn áp Lăng Vân Tông một đầu, sẽ không phải là đứng cuối.
Mặc dù nói thế nhưng Huyền Thiên nghe ra được trong nội tâm Lăng Dật Trần thất lạc, cho dù như thế nào, Thiên Kiếm Tông từ thứ hai rơi xuống thứ ba, Lăng Dật Trần cũng không cao hứng.
Huyền Thiên còn rất nhiều át chủ bài chưa ra, tuy Mông Thế Trùng và Kinh Vô Bại lợi hại, nhưng trong nội tâm Huyền Thiên cũng không phải không thể chiến thắng.
Nhưng mà trên lôi đài, trước mắt bao người chiến thắng hai người độ khó rất lớn mà thôi, nếu quyết chiến sinh tử trong cơ thể hắn ‘ địa cấp linh kiếm ’ vừa ra, chỉ cần cận thân thì võ giả Tiên Thiên cảnh mặc kệ thực lực cỡ nào, cũng có kết cục một kiếm phanh thây.
Tuy rằng ‘ linh kiếm địa cấp’ tuyệt đối không thể thi triển, nhưng mà những thủ đoạn khác không hẳn là thua hai người.
Nhưng mà người của Thiên Kiếm Tông không có hy vọng vào hắn, Huyền Thiên cũng không có tuyên bố mình chắc thắng.
Tranh giành đệ nhất, tín niệm này chỉ ở trong lòng của mình.
Huyền Thiên nói:
- Lăng sư Tổ yên tâm, đệ tử sẽ không miễn cưỡng, nhưng sẽ toàn lực ứng phó.
Rất nhanh một phút đồng hồ trôi qua, ăn đan dược, trải qua điều tức trạng thái của bốn người đã khôi phục tới đỉnh phong, vòng thứ tư bắt đầu.
Trận đầu là Kinh Vô Bại đấu Kim Liệt, hai người là đệ tử đồng môn, cũng đều tu luyện ‘ Thương Long Đoạn Vân Đao ’, Kim Liệt chủ động nhận thua, không có động thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.