Chương 610: Thiên hạ khiếp sợ. (1)
EK
23/03/2014
- Ngươi cũng đã biết thực lực chân chính của Bá Kiếm Môn cường đại cỡ nào, vượt qua xa Bắc Thần phân các có thể so sánh, cho dù là chủ các của Thiên Tinh Các cũng phải kiêng kị ba phần. Huyền Thiên, ngươi còn không thu tay, đây là muốn triệt để là địch với Bá Kiếm Môn, thiên hạ sẽ không có chỗ nào cho ngươi dung thân đâu... !
Vũ Văn Hỗ lần nữa quát chói tai.
- Không phải chỉ là một tông môn nhị phẩm sao, cho dù đến truy sát ta, lúc ta còn nhỏ cũng đã bị thế lực nhị phẩm đuổi giết qua, sớm quen rồi, mặc kệ ngày sau có truy sát hay không, hiện giờ trước tiến chém bọn ngươi đã rồi nói sau.
Huyền Thiên không chút dao động nào khi bị Vũ Văn Hỗ đe dọa, kiếm thế công kích như nước thủy triều, giết cho ba người phải liên tục bại lui.
Vũ Văn Hỗ, Vũ Văn Hầu, Huyền Phong, ba vị cường giả Thiên giai, một người Thiên giai cảnh tứ trọng, hai Thiên giai cảnh tam trọng, thực lực so với ba người chết đi cường đại hơn rất nhiều, mới có thể chỗng đỡ được mấy chiếu dưới tay Huyền Thiên nhưng vẫn còn rất nguy hiểm.
Vô luận ba vị cường giả Thiên giai thi triển Thiên cấp kiếm kỹ hoặc là kiếm ý thất giai, bát giai gì đấy, cũng không xi nhê gì, bởi vì ở trong sơn mạch Lôi Đình - Huyền Thiên đối với bọn hắn mà nói chính là tồn tại vô địch, có được Lôi Đình chi lực vô cùng vô tận, lấy không dứt, dùng vô cùng, tất cả Lôi Đình chi lực đối với Huyền Thiên đều là suôi nguồn lực lượng, mà đối với người khác lại là công kích khủng bố, bọn hắn sao có thể là đối thủ của Huyền Thiên được.
Mãnh Hổ Tương!
Lúc Huyền Thiên liên tục thi triển Diệt Thần Thức kiềm chế ba vị cường giả Thiên giai còn nắm lấy cơ hội, thi triển Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm, dùng công kích cường đại chém giết đối thủ.
Huyền Thiên một chiêu Mãnh Hổ Tương thi triển ra, Lôi Đình Kiếm Cương vô tận ngưng tụ thành một đầu Mãnh Hổ cực lớn, chiều cao trăm trượng, còn lớn hơn cả một ngọn núi nhào tới Vũ Văn Hầu.
- Tiểu tử, ngươi dám giết... Ah!
Vũ Văn Hầu còn chưa dứt câu đã bị cực trảo lớn trăm trượng đập trúng, tiếng quát chói tai biến thành kêu thảm thiết thê lương, trên người xuất hiện hơn mười đạo vết kiếm, máu tươi đầm đìa.
PHỐC --!
Vũ Văn Hỗ muốn giải cứu, một kiếm chém Mãnh Hổ Tương thành hai đoạn, nhưng vẫn muộn, trảo thứ hai của Cự Hổ đã đập vào cơ thể Vũ Văn Hầu.
Mãnh Hổ Tương do vô số đạo Lôi Đình Kiếm Cương tạo thành, thân thể các nơi đều là Kiếm Cương, Vũ Văn Hầu trúng trảo đầu tiên lại gánh không được trảo thứ hai, lập tức huyết nhục bay tứ tung, bị chém thành vài khúc, đi đời nhà ma.
Vũ Văn Hầu là huynh trưởng của Vũ Văn Hỗ, giờ phút này chết ở trước mắt hắn khiến Vũ Văn Hỗ rất nổi giận.
- Ngươi khinh người quá đáng, Bá Kiếm Môn cùng ngươi thế bất lưỡng lập, Huyền Thiên, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đâu!
Vũ Văn Hỗ điên cuồng hô to.
- Là ai khinh người quá đáng? Tuổi sáu người các ngươi ai không gấp ta hai ba lần, thậm chí là ba bốn lần? Tu vị người nào không cao hơn ta bảy tám, thậm chí hơn mười cảnh giới. Các ngươi sáu người liên thủ đến truy sát ta, rốt cuộc là ai khinh người quá đáng? Chúng ta và Bá Kiếm Môn không cừu không oán, Bá Kiếm Môn lại muốn tương trợ Huyền Ky, phát ra lệnh truy nã truy sát cha ta và người Hoàng gia, rốt cuộc là ai khinh người quá đáng? Là các ngươi khinh người trước, một ngày kia, ta không chỉ muốn giết về Tây Vực Huyền gia, mà còn giết tới chính Bá Kiếm Môn, muốn cho các ngươi biết rõ tư vị bị người lấn là thế nào!
Huyền Thiên lần thứ nhất gầm lên, kiếm trong tay thi triển nhanh như điện, chín thành đánh về phía Vũ Văn Hỗ.
- Chỉ bằng ngươi, cũng có bản lĩnh sát nhập cửa chính Bá Kiếm Môn sao, chỉ là cuồng ngôn, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đâu, lão phu liều mạng với ngươi, Phách Huyết Phi Đằng, Nhất Kiếm Động Càn Khôn!
Vũ Văn Hỗ rống to một tiếng, cả người như ma tính đại phát, tóc tai bù xù, toàn thân huyết hồng, trong cơ thể máu tươi giống như đang sôi trào vậy.
Đột nhiên, Vũ Văn Hỗ phun mạnh một cái, máu tươi lao ra như Giang Hà mãnh liệt, hai tay của hắn ôm ở trước ngực, trên dưới vẽ ra một vòng trò Thái Cực, máu tươi ngưng tụ trước ngực hóa thành một thanh huyết kiếm, bỗng hào quang ngàn trượng, bắn về phía Huyền Thiên.
Hư không phía trước lập tức nát bấy, lực lượng một kiếm này thập phần khủng bố, tựa hồ thực sự có uy lực một kiếm xuyên thủng Càn Khôn.
- Lôi Đình chi kiếm, trảm Thiên diệt Địa!
Huyền Thiên quát nhẹ một tiếng, hai tay vung lên trời, lôi điện đầy trời đều bị hắn kéo xuống dưới, cũng hóa thành một thanh Cự Kiếm, sáng chói chói mắt, từ phía trên thương khung chém xuống.
Đạo Lôi Đình chi kiếm này cực lớn, dài đến ngàn trượng, thanh thế đáng sợ, một kiếm như thế chém xuống, thực sự có uy lực trảm Thiên diệt Địa.
Một kiếm Vũ Văn Hỗ dùng máu tươi làm nguyên đâm tới đều bị đạo Lôi Đình chi kiếm này của Huyền Thiên chém thành nát bấy, sau đó tiến quân thần tốc, chém trúng thân thể Vũ Văn Hỗ.
Không có gì có thể ngăn cản được công kích của đạo Lôi Đình chi kiếm này, tất cả phía trước toàn bộ đều đánh nát hư không, mặt đất bị chém ra một đạo khe rãnh cực lớn sâu mấy chục thước.
Cường đại như Vũ Văn Hỗ, là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tứ trọng cũng bị đạo Lôi Đình chi kiếm này chém thành hai nửa, máu tươi bay tứ tung.
Huyền Thiên một kiếm chém xuống, khe rãnh phía trước trọn vẹn chém ra dài hơn một dặm, một đầu sơn lĩnh cũng bị chém thành hai đoạn.
Đây là một kích đỉnh phong của Huyền Thiên ở trong Lôi Đình, đủ để giao phòng chính diện một lần Thây Khô Lông Xanh, có thể thấy uy lực nó mạnh thế nào, cho dù là cường giả cái thế Thiên giai cảnh hậu kỳ đối mặt một kiếm này của Huyền Thiên cũng chỉ tạm lánh nửa cân, chém giết Vũ Văn Hỗ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Công kích thuộc tính Lôi uy mãnh kiên cường vô song, Huyền Thiên ở trong Lôi Đình lực công kích thập phần khủng bố, chém giết siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh chỉ trong nháy mắt, cho dù là Vũ Văn Hỗ Thiên giai cảnh tứ trọng cũng như thế.
Khai chiến không đến hơn hai mươi tức, sáu vị cường giả Thiên giai đã có năm người chết, ngay cả Vũ Văn Hỗ cường đại nhất cũng không phải địch thủ của Huyền Thiên, kế tiếp Huyền Phong không còn cường thế như trước nữa, nhìn Huyền Thiên trong lòng liền sợ hãi, hai chân như muốn run lên.
Thừa dịp Huyền Thiên chém giết Vũ Văn Hỗ, Huyền Phong lập tức phóng tới một bên, muốn chạy mất dạng, bất quá, mới chạy được hai ba hơi thở, sau lưng liền truyền đến tiếng quát lạnh của Huyền Thiên:
- Huyền Phong, ngươi còn muốn trốn đi đâu, tử kỳ của ngươi đã đến.
Huyền Thiên ở trong Lôi Đình tốc độ cực nhanh, hơn xa cường giả Thiên giai bình thường, lại ngự kiếm phi hành, hơn nữa vận chuyển Bách Quỷ Thôi Hành Thuật, tốc độ càng nhanh chóng, ngoại trừ Thây Khô Lông Xanh khi còn sống là Thiên giai cảnh đỉnh phong thì ai có thể trong sơn mạch Lôi Đình so tốc độ cùng Huyền Thiên được?
Tự nhiên, rất nhanh hắn liền đuổi theo Huyền Phong.
Huyền Phong trốn cũng không thể trốn, chỉ đành cố trấn tỉnh, triển khai phản công đối với Huyền Thiên, hắn một kiếm đâm tới, hư không vặn vẹo, một đạo khí tức cực nóng đập vào mặt, như phía trước đột nhiên xuất hiện một mặt trời vậy.
Vũ Văn Hỗ lần nữa quát chói tai.
- Không phải chỉ là một tông môn nhị phẩm sao, cho dù đến truy sát ta, lúc ta còn nhỏ cũng đã bị thế lực nhị phẩm đuổi giết qua, sớm quen rồi, mặc kệ ngày sau có truy sát hay không, hiện giờ trước tiến chém bọn ngươi đã rồi nói sau.
Huyền Thiên không chút dao động nào khi bị Vũ Văn Hỗ đe dọa, kiếm thế công kích như nước thủy triều, giết cho ba người phải liên tục bại lui.
Vũ Văn Hỗ, Vũ Văn Hầu, Huyền Phong, ba vị cường giả Thiên giai, một người Thiên giai cảnh tứ trọng, hai Thiên giai cảnh tam trọng, thực lực so với ba người chết đi cường đại hơn rất nhiều, mới có thể chỗng đỡ được mấy chiếu dưới tay Huyền Thiên nhưng vẫn còn rất nguy hiểm.
Vô luận ba vị cường giả Thiên giai thi triển Thiên cấp kiếm kỹ hoặc là kiếm ý thất giai, bát giai gì đấy, cũng không xi nhê gì, bởi vì ở trong sơn mạch Lôi Đình - Huyền Thiên đối với bọn hắn mà nói chính là tồn tại vô địch, có được Lôi Đình chi lực vô cùng vô tận, lấy không dứt, dùng vô cùng, tất cả Lôi Đình chi lực đối với Huyền Thiên đều là suôi nguồn lực lượng, mà đối với người khác lại là công kích khủng bố, bọn hắn sao có thể là đối thủ của Huyền Thiên được.
Mãnh Hổ Tương!
Lúc Huyền Thiên liên tục thi triển Diệt Thần Thức kiềm chế ba vị cường giả Thiên giai còn nắm lấy cơ hội, thi triển Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm, dùng công kích cường đại chém giết đối thủ.
Huyền Thiên một chiêu Mãnh Hổ Tương thi triển ra, Lôi Đình Kiếm Cương vô tận ngưng tụ thành một đầu Mãnh Hổ cực lớn, chiều cao trăm trượng, còn lớn hơn cả một ngọn núi nhào tới Vũ Văn Hầu.
- Tiểu tử, ngươi dám giết... Ah!
Vũ Văn Hầu còn chưa dứt câu đã bị cực trảo lớn trăm trượng đập trúng, tiếng quát chói tai biến thành kêu thảm thiết thê lương, trên người xuất hiện hơn mười đạo vết kiếm, máu tươi đầm đìa.
PHỐC --!
Vũ Văn Hỗ muốn giải cứu, một kiếm chém Mãnh Hổ Tương thành hai đoạn, nhưng vẫn muộn, trảo thứ hai của Cự Hổ đã đập vào cơ thể Vũ Văn Hầu.
Mãnh Hổ Tương do vô số đạo Lôi Đình Kiếm Cương tạo thành, thân thể các nơi đều là Kiếm Cương, Vũ Văn Hầu trúng trảo đầu tiên lại gánh không được trảo thứ hai, lập tức huyết nhục bay tứ tung, bị chém thành vài khúc, đi đời nhà ma.
Vũ Văn Hầu là huynh trưởng của Vũ Văn Hỗ, giờ phút này chết ở trước mắt hắn khiến Vũ Văn Hỗ rất nổi giận.
- Ngươi khinh người quá đáng, Bá Kiếm Môn cùng ngươi thế bất lưỡng lập, Huyền Thiên, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đâu!
Vũ Văn Hỗ điên cuồng hô to.
- Là ai khinh người quá đáng? Tuổi sáu người các ngươi ai không gấp ta hai ba lần, thậm chí là ba bốn lần? Tu vị người nào không cao hơn ta bảy tám, thậm chí hơn mười cảnh giới. Các ngươi sáu người liên thủ đến truy sát ta, rốt cuộc là ai khinh người quá đáng? Chúng ta và Bá Kiếm Môn không cừu không oán, Bá Kiếm Môn lại muốn tương trợ Huyền Ky, phát ra lệnh truy nã truy sát cha ta và người Hoàng gia, rốt cuộc là ai khinh người quá đáng? Là các ngươi khinh người trước, một ngày kia, ta không chỉ muốn giết về Tây Vực Huyền gia, mà còn giết tới chính Bá Kiếm Môn, muốn cho các ngươi biết rõ tư vị bị người lấn là thế nào!
Huyền Thiên lần thứ nhất gầm lên, kiếm trong tay thi triển nhanh như điện, chín thành đánh về phía Vũ Văn Hỗ.
- Chỉ bằng ngươi, cũng có bản lĩnh sát nhập cửa chính Bá Kiếm Môn sao, chỉ là cuồng ngôn, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đâu, lão phu liều mạng với ngươi, Phách Huyết Phi Đằng, Nhất Kiếm Động Càn Khôn!
Vũ Văn Hỗ rống to một tiếng, cả người như ma tính đại phát, tóc tai bù xù, toàn thân huyết hồng, trong cơ thể máu tươi giống như đang sôi trào vậy.
Đột nhiên, Vũ Văn Hỗ phun mạnh một cái, máu tươi lao ra như Giang Hà mãnh liệt, hai tay của hắn ôm ở trước ngực, trên dưới vẽ ra một vòng trò Thái Cực, máu tươi ngưng tụ trước ngực hóa thành một thanh huyết kiếm, bỗng hào quang ngàn trượng, bắn về phía Huyền Thiên.
Hư không phía trước lập tức nát bấy, lực lượng một kiếm này thập phần khủng bố, tựa hồ thực sự có uy lực một kiếm xuyên thủng Càn Khôn.
- Lôi Đình chi kiếm, trảm Thiên diệt Địa!
Huyền Thiên quát nhẹ một tiếng, hai tay vung lên trời, lôi điện đầy trời đều bị hắn kéo xuống dưới, cũng hóa thành một thanh Cự Kiếm, sáng chói chói mắt, từ phía trên thương khung chém xuống.
Đạo Lôi Đình chi kiếm này cực lớn, dài đến ngàn trượng, thanh thế đáng sợ, một kiếm như thế chém xuống, thực sự có uy lực trảm Thiên diệt Địa.
Một kiếm Vũ Văn Hỗ dùng máu tươi làm nguyên đâm tới đều bị đạo Lôi Đình chi kiếm này của Huyền Thiên chém thành nát bấy, sau đó tiến quân thần tốc, chém trúng thân thể Vũ Văn Hỗ.
Không có gì có thể ngăn cản được công kích của đạo Lôi Đình chi kiếm này, tất cả phía trước toàn bộ đều đánh nát hư không, mặt đất bị chém ra một đạo khe rãnh cực lớn sâu mấy chục thước.
Cường đại như Vũ Văn Hỗ, là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tứ trọng cũng bị đạo Lôi Đình chi kiếm này chém thành hai nửa, máu tươi bay tứ tung.
Huyền Thiên một kiếm chém xuống, khe rãnh phía trước trọn vẹn chém ra dài hơn một dặm, một đầu sơn lĩnh cũng bị chém thành hai đoạn.
Đây là một kích đỉnh phong của Huyền Thiên ở trong Lôi Đình, đủ để giao phòng chính diện một lần Thây Khô Lông Xanh, có thể thấy uy lực nó mạnh thế nào, cho dù là cường giả cái thế Thiên giai cảnh hậu kỳ đối mặt một kiếm này của Huyền Thiên cũng chỉ tạm lánh nửa cân, chém giết Vũ Văn Hỗ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Công kích thuộc tính Lôi uy mãnh kiên cường vô song, Huyền Thiên ở trong Lôi Đình lực công kích thập phần khủng bố, chém giết siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh chỉ trong nháy mắt, cho dù là Vũ Văn Hỗ Thiên giai cảnh tứ trọng cũng như thế.
Khai chiến không đến hơn hai mươi tức, sáu vị cường giả Thiên giai đã có năm người chết, ngay cả Vũ Văn Hỗ cường đại nhất cũng không phải địch thủ của Huyền Thiên, kế tiếp Huyền Phong không còn cường thế như trước nữa, nhìn Huyền Thiên trong lòng liền sợ hãi, hai chân như muốn run lên.
Thừa dịp Huyền Thiên chém giết Vũ Văn Hỗ, Huyền Phong lập tức phóng tới một bên, muốn chạy mất dạng, bất quá, mới chạy được hai ba hơi thở, sau lưng liền truyền đến tiếng quát lạnh của Huyền Thiên:
- Huyền Phong, ngươi còn muốn trốn đi đâu, tử kỳ của ngươi đã đến.
Huyền Thiên ở trong Lôi Đình tốc độ cực nhanh, hơn xa cường giả Thiên giai bình thường, lại ngự kiếm phi hành, hơn nữa vận chuyển Bách Quỷ Thôi Hành Thuật, tốc độ càng nhanh chóng, ngoại trừ Thây Khô Lông Xanh khi còn sống là Thiên giai cảnh đỉnh phong thì ai có thể trong sơn mạch Lôi Đình so tốc độ cùng Huyền Thiên được?
Tự nhiên, rất nhanh hắn liền đuổi theo Huyền Phong.
Huyền Phong trốn cũng không thể trốn, chỉ đành cố trấn tỉnh, triển khai phản công đối với Huyền Thiên, hắn một kiếm đâm tới, hư không vặn vẹo, một đạo khí tức cực nóng đập vào mặt, như phía trước đột nhiên xuất hiện một mặt trời vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.