Chương 987: Thiên lôi tôi kiếm. (1)
EK
13/04/2014
Lời này để chém giết hơi lộ ra chút dáng tươi cười, nói:
- Mười lăm tháng năm, ta sẽ để người trong thiên hạ kiến thức đến phong thái của Bất Tử Vương nghìn năm trước, hừ hừ...!
Đang khi nói chuyện, bàn tay của chém giết từ bộ ngực của La Ngọc Phượng dời đi, từ trên đầu giường lấy ra một thanh chủy thủ.
Thanh chủy thủ kia hàn quang lấp lóe, sắc bén đến cực điểm. Đệ Nhất Công Tử cầm chủy thủ, trong nháy mắt liền đâm vào trong ngực chính mình, doạ không ít mỹ nữ giật mình một cái.
Thế nhưng, Đệ Nhất Công Tử không có một chút vẻ đau đớn nào, nắm chủy thủ khẽ kéo ngang, chủy thủ ở trên ngực của hắn trực tiếp cắt ngang hơn một thước.
Hình ảnh quỷ dị xuất hiện, trong ngực Đệ Nhất Công Tử cũng không có tiên huyết chảy ra, chủy thủ phá vỡ vết thương, trong nháy mắt liền hợp lại một chỗ. Tựa hồ chưa từng có bị thương tổn qua, lại lành lặn như lúc ban đầu.
Đệ Nhất Công Tử đem chủy thủ rút ra rất nhanh ngay cả một điểm tổn hại cuối cùng cũng đều khôi phục lại. Ngay cả một chút vết tích cũng không có, tựa hồ vừa rồi chủy thủ đâm vào trong ngực chỉ là một ảo giác...
Đệ Nhất Công Tử cầm chủy thủ ở trên mặt, trên người,...tùy ý hoa động. Nơi đi qua, vết thương đều là trong nháy mắt trị hết, không để lại vết tích...
- Bản công tử là giết không chết... Huyền Thiên, cho dù chiến lực của ngươi có nghịch thiên thì tính là gì. Người chết chỉ có thể là ngươi, ha ha ha ha... Viên mệnh sư truyền kỳ!
Đệ Nhất Công Tử cười lớn. Trong tiếng cười lộ ra vẻ âm hiểm.
...
Tây Vực, Huyền gia! Gia chủ phủ!
Huyền Ky nghe nói Huyền Kiếm bị Huyền Thiên chém giết, cả người nhất thời thần sắc đại biến. Trong sát na tựa hồ già hơn mười tuổi.
Vài chục năm trước, thống khổ Huyền Hồng đã từng phải thừa thụ qua, rốt cục cũng rơi vào trên người Huyền Ky.
Đồng thời, hiện tại thống khổ mới chỉ là bắt đầu mà thôi!
...
Bắc Vực, Thiên Kiếm Tông!
Trong chớp mắt, đã đến tháng tư, còn cách ngày đại chiến ba tháng hai mươi ba ngày, đã qua đi bảy tám ngày.
Đã nhiều ngày qua, Long Tử Nghiên rốt cục đem đan dược chữa thương luyện chế hoàn thành. Huyền Hồng dùng đan dược, thương thế rất nhanh đã chuyển biến tốt hơn. Tu vi của hắn mỗi ngày đều đang giải phong.
Từ Thiên Giai Cảnh nhị trọng... Đến Thiên Giai Cảnh tam trọng.. Đến Thiên Giai Cảnh tứ trọng.
Khi kinh mạch trong cơ thể hắn khôi phục, thương thế hoàn toàn phục nguyên, tu vi của Huyền Hồng sẽ lại khôi phục đến thời kì toàn thịnh ngày trước.
Đồng thời, trải qua mười lăm năm thống khổ, đối với tâm tình của hắn sản sinh ra ma luyện cực lớn. Một ngày tu vi khôi phục, liền cảm giác được có một loại cảm giác hậu tích bạc phát, tựa hồ, không cần qua bao lâu nữa, tu vi sẽ tiến hành đột phá.
Huyền Thiên đem Cửu Khúc Nghịch Tâm kiếm điển hoàn chỉnh giao cho Huyền Hồng. Đây là tuyệt học gia truyền của Huyền gia, có bản hoàn chỉnh, lấy tư chất của Huyền Hồng dùng thời gian không bao lâu, khẳng định sẽ rất có thu hoạch.
Long Tử Nghiên đi tới Thiên Kiếm Tông, giống như là một con ong mật nhỏ chăm chỉ, vẫn cứ bận rộn không ngừng. Lúc này mới luyện xong thánh dược liệu thương cho Huyền Hồng, lại bắt đầu luyện chế Hóa Cương Thiên Đan. Huyền Thiên mang đến đại lượng linh thảo Thiên cấp đã tuyệt tích tại Thần Châu đại địa, cũng đủ để luyện chế ra đại lượng Hóa Cương Thiên Đan.
Địa Giai Cảnh đột phá Thiên Giai Cảnh, độ khó là phi thường lớn, hiện tại Thiên Kiếm Tông cường giả Địa giai càng ngày càng nhiều. Đồng thời, Huyền Thiên mang đến cũng đủ linh thạch, lúc này Thiên Kiếm Tông cũng có đại lượng Địa giai, Thiên Giai công pháp tu luyện, sẽ đại lượng Địa giai cường giả vọt tới Địa giai thập trọng. Đến lúc đó, hiệu quả của Hóa Cương Thiên Đan sẽ để Thiên Kiếm Tông xuất hiện một nhóm lớn cường giả Thiên Giai.
Ngày mồng ba tháng tư, Huyền Thiên rời khỏi Thiên Kiếm Tông!
Khi cùng với Kiếm công tử quyết chiến, lực công kích của Lôi Đình Kiếm Cương phi thường kinh khủng, khiến Huyền Thiên nghĩ đến một phương pháp có thể cho hắn đề thăng chiến lực. Đó chính là tiến nhập Lôi Đình sơn mạch, dùng thiên lôi cường đại nhất ở trung tâm, một lần nữa rèn luyện linh kiếm.
Khi Huyền Thiên tu luyện Thiên Cương Thiên Cương Địa Sát Kiếm Trận, hỏa là Cực Dương Sát Hỏa lấy từ Thiên Hỏa Vương lúc tuổi già để lại Xích Diễm Sơn Mạch. Thứ này đúng là không thể chê được. Thế nhưng, đại biểu cực dương thuộc tính thiên lôi, lại là dùng lôi hệ Cương Nguyên trong cơ thể thay thế.
Lôi hệ Cương Nguyên của Huyền Thiên tuy rằng thập phần cương mãnh, nhưng so với thiên lôi chân chính vẫn còn hơi chút thua kém một ít, xa xa không có bằng được Lôi Đình cương thuộc tính chân chính trong Lôi Đình sơn mạch.
Mạc Thiên Cơ nói, ba năm trước đây lục mao thây khô bị hắn sử dụng Vương giả thần binh Kim Cương kiếm gây thương tích. Ba năm qua, thương thế của thây khô lông xanh có khả năng đã sớm khôi phục, ẩn nấp ở trong Lôi Đình sơn mạch, đó là sào huyệt của Thây Khô Lông Xanh.
Mấy năm nay, trong Lôi Đình sơn mạch phát sinh sự kiện hơn trăm võ giả thất tung. Dần dần, đã trở thành một cấm địa. Bất cứ một võ giả nào thâm nhập trong đó, đều không có một ai trở ra được, hiển nhiên đều là Thây Khô Lông Xanh gây nên.
Bất quá, đối với Thây Khô Lông Xanh, Huyền Thiên lại không có sợ hãi.
Từ sớm mấy năm trước, khi Thây Khô Lông Xanh đi ra, Huyền Thiên vẫn còn là tu vi Địa Giai Cảnh, ở trong Lôi Đình sơn mạch bằng vào Ngự Lôi Châu đã có thể đủ chống lại một hai, chém giết Thiên Giai Cảnh trung kỳ, sơ kỳ cường giả đều dễ như trở bàn tay.
Hiện tại thực lực của Huyền Thiên đã mạnh hơn Thiên Giai Cảnh hậu kỳ cường giả, lại thêm Ngự Lôi Châu hấp thu Lôi Đình chi lực, thực lực mạnh mẽ, không biết đã đạt được đến hạng trình độ nào. Dù cho Thây Khô Lông Xanh đến trình độ bán bộ Vương giả, ở trong Lôi Đình sơn mạch, Huyền Thiên cũng không sợ chút nào.
Trong Lôi Đình sơn mạch, thiên lôi không ngừng vẫn giống như trước...
Chỉ là so với trước đây, trong Lôi Đình sơn mạch còn quạnh quẽ hơn rất nhiều, hiếm thấy được thân ảnh võ giả.
Huyền Thiên ở trên không trung Lôi Đình sơn mạch phi hành, ở đây thiên lôi rậm rạp, dường như lôi hải, thập phần kinh người. Cường giả Địa giai bình thường căn bản không dám ở trong lôi hải phi hành, bởi vì, cho dù là nhất trọng Lôi Điện, số lượng nhiều cũng đều có thể phách thương cường giả Địa giai. Thời gian lâu dài càng có thể đem hắn đánh chết.
Nhị trọng Lôi Điện đối với cường giả Thiên Giai cũng là như vậy. Thỉnh thoảng công kích một chút hầu như hoàn toàn miễn dịch, thế nhưng, nếu như cường giả Thiên Giai tiến nhập khu vực có đại lượng nhị trọng Lôi Điện, tỷ như lôi hải trên không trung của Lôi Đình sơn mạch, vậy thì sẽ thụ thương.
Bất quá, đối với Ngự Lôi Châu của bản thân Huyền Thiên mà nói, ở trong lôi hải tựa như cá bơi trong nước vậy. Lôi Điện càng nhiều, hắn liền có thể thu được lực lượng càng lớn hơn, cảm giác càng thoải mái.
Lôi Đình sơn mạch tổng cộng chỉ có phương viên hơn vạn dặm, càng đi vào sâu trong, cũng chính là càng đi về phía bắc, Lôi Đình chi lực cũng càng lớn hơn.
- Mười lăm tháng năm, ta sẽ để người trong thiên hạ kiến thức đến phong thái của Bất Tử Vương nghìn năm trước, hừ hừ...!
Đang khi nói chuyện, bàn tay của chém giết từ bộ ngực của La Ngọc Phượng dời đi, từ trên đầu giường lấy ra một thanh chủy thủ.
Thanh chủy thủ kia hàn quang lấp lóe, sắc bén đến cực điểm. Đệ Nhất Công Tử cầm chủy thủ, trong nháy mắt liền đâm vào trong ngực chính mình, doạ không ít mỹ nữ giật mình một cái.
Thế nhưng, Đệ Nhất Công Tử không có một chút vẻ đau đớn nào, nắm chủy thủ khẽ kéo ngang, chủy thủ ở trên ngực của hắn trực tiếp cắt ngang hơn một thước.
Hình ảnh quỷ dị xuất hiện, trong ngực Đệ Nhất Công Tử cũng không có tiên huyết chảy ra, chủy thủ phá vỡ vết thương, trong nháy mắt liền hợp lại một chỗ. Tựa hồ chưa từng có bị thương tổn qua, lại lành lặn như lúc ban đầu.
Đệ Nhất Công Tử đem chủy thủ rút ra rất nhanh ngay cả một điểm tổn hại cuối cùng cũng đều khôi phục lại. Ngay cả một chút vết tích cũng không có, tựa hồ vừa rồi chủy thủ đâm vào trong ngực chỉ là một ảo giác...
Đệ Nhất Công Tử cầm chủy thủ ở trên mặt, trên người,...tùy ý hoa động. Nơi đi qua, vết thương đều là trong nháy mắt trị hết, không để lại vết tích...
- Bản công tử là giết không chết... Huyền Thiên, cho dù chiến lực của ngươi có nghịch thiên thì tính là gì. Người chết chỉ có thể là ngươi, ha ha ha ha... Viên mệnh sư truyền kỳ!
Đệ Nhất Công Tử cười lớn. Trong tiếng cười lộ ra vẻ âm hiểm.
...
Tây Vực, Huyền gia! Gia chủ phủ!
Huyền Ky nghe nói Huyền Kiếm bị Huyền Thiên chém giết, cả người nhất thời thần sắc đại biến. Trong sát na tựa hồ già hơn mười tuổi.
Vài chục năm trước, thống khổ Huyền Hồng đã từng phải thừa thụ qua, rốt cục cũng rơi vào trên người Huyền Ky.
Đồng thời, hiện tại thống khổ mới chỉ là bắt đầu mà thôi!
...
Bắc Vực, Thiên Kiếm Tông!
Trong chớp mắt, đã đến tháng tư, còn cách ngày đại chiến ba tháng hai mươi ba ngày, đã qua đi bảy tám ngày.
Đã nhiều ngày qua, Long Tử Nghiên rốt cục đem đan dược chữa thương luyện chế hoàn thành. Huyền Hồng dùng đan dược, thương thế rất nhanh đã chuyển biến tốt hơn. Tu vi của hắn mỗi ngày đều đang giải phong.
Từ Thiên Giai Cảnh nhị trọng... Đến Thiên Giai Cảnh tam trọng.. Đến Thiên Giai Cảnh tứ trọng.
Khi kinh mạch trong cơ thể hắn khôi phục, thương thế hoàn toàn phục nguyên, tu vi của Huyền Hồng sẽ lại khôi phục đến thời kì toàn thịnh ngày trước.
Đồng thời, trải qua mười lăm năm thống khổ, đối với tâm tình của hắn sản sinh ra ma luyện cực lớn. Một ngày tu vi khôi phục, liền cảm giác được có một loại cảm giác hậu tích bạc phát, tựa hồ, không cần qua bao lâu nữa, tu vi sẽ tiến hành đột phá.
Huyền Thiên đem Cửu Khúc Nghịch Tâm kiếm điển hoàn chỉnh giao cho Huyền Hồng. Đây là tuyệt học gia truyền của Huyền gia, có bản hoàn chỉnh, lấy tư chất của Huyền Hồng dùng thời gian không bao lâu, khẳng định sẽ rất có thu hoạch.
Long Tử Nghiên đi tới Thiên Kiếm Tông, giống như là một con ong mật nhỏ chăm chỉ, vẫn cứ bận rộn không ngừng. Lúc này mới luyện xong thánh dược liệu thương cho Huyền Hồng, lại bắt đầu luyện chế Hóa Cương Thiên Đan. Huyền Thiên mang đến đại lượng linh thảo Thiên cấp đã tuyệt tích tại Thần Châu đại địa, cũng đủ để luyện chế ra đại lượng Hóa Cương Thiên Đan.
Địa Giai Cảnh đột phá Thiên Giai Cảnh, độ khó là phi thường lớn, hiện tại Thiên Kiếm Tông cường giả Địa giai càng ngày càng nhiều. Đồng thời, Huyền Thiên mang đến cũng đủ linh thạch, lúc này Thiên Kiếm Tông cũng có đại lượng Địa giai, Thiên Giai công pháp tu luyện, sẽ đại lượng Địa giai cường giả vọt tới Địa giai thập trọng. Đến lúc đó, hiệu quả của Hóa Cương Thiên Đan sẽ để Thiên Kiếm Tông xuất hiện một nhóm lớn cường giả Thiên Giai.
Ngày mồng ba tháng tư, Huyền Thiên rời khỏi Thiên Kiếm Tông!
Khi cùng với Kiếm công tử quyết chiến, lực công kích của Lôi Đình Kiếm Cương phi thường kinh khủng, khiến Huyền Thiên nghĩ đến một phương pháp có thể cho hắn đề thăng chiến lực. Đó chính là tiến nhập Lôi Đình sơn mạch, dùng thiên lôi cường đại nhất ở trung tâm, một lần nữa rèn luyện linh kiếm.
Khi Huyền Thiên tu luyện Thiên Cương Thiên Cương Địa Sát Kiếm Trận, hỏa là Cực Dương Sát Hỏa lấy từ Thiên Hỏa Vương lúc tuổi già để lại Xích Diễm Sơn Mạch. Thứ này đúng là không thể chê được. Thế nhưng, đại biểu cực dương thuộc tính thiên lôi, lại là dùng lôi hệ Cương Nguyên trong cơ thể thay thế.
Lôi hệ Cương Nguyên của Huyền Thiên tuy rằng thập phần cương mãnh, nhưng so với thiên lôi chân chính vẫn còn hơi chút thua kém một ít, xa xa không có bằng được Lôi Đình cương thuộc tính chân chính trong Lôi Đình sơn mạch.
Mạc Thiên Cơ nói, ba năm trước đây lục mao thây khô bị hắn sử dụng Vương giả thần binh Kim Cương kiếm gây thương tích. Ba năm qua, thương thế của thây khô lông xanh có khả năng đã sớm khôi phục, ẩn nấp ở trong Lôi Đình sơn mạch, đó là sào huyệt của Thây Khô Lông Xanh.
Mấy năm nay, trong Lôi Đình sơn mạch phát sinh sự kiện hơn trăm võ giả thất tung. Dần dần, đã trở thành một cấm địa. Bất cứ một võ giả nào thâm nhập trong đó, đều không có một ai trở ra được, hiển nhiên đều là Thây Khô Lông Xanh gây nên.
Bất quá, đối với Thây Khô Lông Xanh, Huyền Thiên lại không có sợ hãi.
Từ sớm mấy năm trước, khi Thây Khô Lông Xanh đi ra, Huyền Thiên vẫn còn là tu vi Địa Giai Cảnh, ở trong Lôi Đình sơn mạch bằng vào Ngự Lôi Châu đã có thể đủ chống lại một hai, chém giết Thiên Giai Cảnh trung kỳ, sơ kỳ cường giả đều dễ như trở bàn tay.
Hiện tại thực lực của Huyền Thiên đã mạnh hơn Thiên Giai Cảnh hậu kỳ cường giả, lại thêm Ngự Lôi Châu hấp thu Lôi Đình chi lực, thực lực mạnh mẽ, không biết đã đạt được đến hạng trình độ nào. Dù cho Thây Khô Lông Xanh đến trình độ bán bộ Vương giả, ở trong Lôi Đình sơn mạch, Huyền Thiên cũng không sợ chút nào.
Trong Lôi Đình sơn mạch, thiên lôi không ngừng vẫn giống như trước...
Chỉ là so với trước đây, trong Lôi Đình sơn mạch còn quạnh quẽ hơn rất nhiều, hiếm thấy được thân ảnh võ giả.
Huyền Thiên ở trên không trung Lôi Đình sơn mạch phi hành, ở đây thiên lôi rậm rạp, dường như lôi hải, thập phần kinh người. Cường giả Địa giai bình thường căn bản không dám ở trong lôi hải phi hành, bởi vì, cho dù là nhất trọng Lôi Điện, số lượng nhiều cũng đều có thể phách thương cường giả Địa giai. Thời gian lâu dài càng có thể đem hắn đánh chết.
Nhị trọng Lôi Điện đối với cường giả Thiên Giai cũng là như vậy. Thỉnh thoảng công kích một chút hầu như hoàn toàn miễn dịch, thế nhưng, nếu như cường giả Thiên Giai tiến nhập khu vực có đại lượng nhị trọng Lôi Điện, tỷ như lôi hải trên không trung của Lôi Đình sơn mạch, vậy thì sẽ thụ thương.
Bất quá, đối với Ngự Lôi Châu của bản thân Huyền Thiên mà nói, ở trong lôi hải tựa như cá bơi trong nước vậy. Lôi Điện càng nhiều, hắn liền có thể thu được lực lượng càng lớn hơn, cảm giác càng thoải mái.
Lôi Đình sơn mạch tổng cộng chỉ có phương viên hơn vạn dặm, càng đi vào sâu trong, cũng chính là càng đi về phía bắc, Lôi Đình chi lực cũng càng lớn hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.