Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1447: Thiết Mộc Chân Ma Công. (1)

EK

24/05/2014

Ma Môn Thất Tông, tuyệt đối đắc tội không được.

- Thất thiếu sao lại rãnh thế, vạn dặm xa xôi đến Thiên Ngô Lĩnh này!

Thiên Ngô Yêu Hoàng cười ha hả nói.

Phàn Thiếu Tiêu xuất từ Thiết Mộc Ma Tông, mà Thiết Mộc Ma Tông và Thi Ma Tông vừa hay là hai thế lực lớn của Ma Môn Thất Tông không ở trung bộ Vân Châu.

Thi Ma Tông ở vào Thi Ma đại lục phía tây, mà Thiết Mộc Ma Tông thì ở Thiết Mộc đại lục phía Tây Bắc, cùng thế lực Yêu tộc có giao hảo.

Phàn Thiếu Tiêu đối với Thiên Ngô Yêu Hoàng tùy ý ôm quyền, nói:

- Thiên Ngô Yêu Hoàng nghe nói qua Thất Ma Truy Sát Lệnh của Ma Môn chưa, bị Thất Ma Truy Sát Lệnh đuổi giết, trên trời dưới đất đều không chỗ trốn, bản thiếu gia đúng là ở vùng phụ cận tra nơi hạ lạc của người nọ, trùng hợp nghe nói Thiên Ngô Yêu Hoàng đại thọ 400 tuổi nên đặc biệt đến uống một chén.

Phàn Thiếu Tiêu nói phụ cận, đây chính là truya tra phạm vi mấy trăm vạn dặm, thậm chí là trên nghìn vạn dặm rồi.

Thiên Ngô Yêu Hoàng nói:

- Ha ha. . . , thất thiếu muốn uống rượu, tùy tiện lúc nào đến đều có uống, mời vào trong.

Phàn Thiếu Tiêu dẫn theo một tên Hoàng giả cấp một, còn có vài vị Chuẩn Hoàng, Vương giả ngoài đỉnh tiêm, không khách khí, trực tiếp đi vào trong đại điện.

Huyền Thiên trông thấy cường giả Ma Môn tiến đến liền giữ im lặng, đầu cụp xuống, ra vẻ uống rượu, nửa che mặt.

Phàn Thiếu Tiêu hiển nhiên không nghĩ tới người hắn muốn tìm ở ngay trong điện, tuy rằng Huyền Thiên ngồi ngay bên cạnh, nhưng hắn nhìn không chớp mắt, tựa hồ hết thảy đều không để trong mắt, trực tiếp đi đến đài cao, không thấy Huyền Thiên .

Phàn Thiếu Tiêu cùng một vị Hoàng giả khác ngồi xuống cái bàn mới bày ra trên đài cao, người còn lại phân hai nửa đứng ở phía sau hai người.

Thiên Ngô Yêu Hoàng bưng lên một chén rượu, nói:

- Kính thất thiếu một ly, chúc thất thiếu sớm ngày đuổi được đào phạm!

Không ít Yêu Hoàng, Yêu Vương đều giơ chén rượu lên, phụ âm tnói:

- Kính thất thiếu một ly, chúc thất thiếu sớm ngày bắt được đào phạm!

Phàn Thiếu Tiêu giơ lên chén rượu, nói:

- Bản thiếu gia phụng theo Thất Ma Truy Sát Lệnh, đuổi giết một người trẻ tuổi tên là Huyền Thiên, là một Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, chiến lực người này cực cao, chém giết hai vị Hoàng giả của Ma Môn Quỷ Nguyệt Tông, một người trong đó còn là Hoàng giả cấp hai, các bằng hữu Yêu tộc nếu có tin tức về Huyền Thiên, kính xin thông báo, Ma Môn tất có thâm tạ.



Nói xong, Phàn Thiếu Tiêu uống một hơi cạn sạch.

Bất quá, Phàn Thiếu Tiêu lời vừa nói ra, lập tức liền có không ít ánh mắt Yêu Hoàng, Yêu Vương nhìn đến Huyền Thiên.

Về phần mấy vị cường giả Ma Môn bởi vì trong lòng không có cách nghĩ Huyền Thiên ở chỗ này cho nên, Huyền Thiên tuy rằng chỉ cách hơn 10m nhưng bọn hắn thật đúng không chú ý đến.

- Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, chém giết Hoàng giả, chiến lực người này thật đáng sợ. . . !

Một thanh âm cảm thán vang lên, là Thanh Bằng Yêu Hoàng, ánh mắt của hắn phóng tới Huyền Thiên, nói tiếp:

- Ở đây cũng có một vị Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, chiến lực cũng phi thường cường đại, tiện tay vẽ một cái đánh bay Chuẩn Hoàng, thực lực có lẽ không kém hơn Hoàng giả cấp một bao nhiêu!

Huyền Thiên trong lòng lộp bộp!

Thanh Bằng Yêu Hoàng cố ý dời chủ đến đến trên người hắn, hắn muốn không bị cường giả Ma Môn phát hiện cũng khó khăn rồi.

Tuy rằng cùng tồn tại trong đại điện, sớm muộn cũng bị cường giả Ma Môn nhận ra, nhưng bị Thanh Bằng Yêu Hoàng cố ý nói ra, trong lòng Huyền Thiên vẫn bốc lên một đoàn lửa giận.

Bị người nhận ra là một chuyện, cố ý bị người chỉ điểm lại là chuyện khác.

- Nha. . . ! Là ai?

Quả nhiên, Phàn Thiếu Tiêu hai mắt sáng ngời, đối với chuyện này rất có hứng thú.

Thanh Bằng Yêu Hoàng cũng không nói chuyện, nhưng ánh mắt lại nhìn chắm chú vào trên người Huyền Thiên, Phàn Thiếu Tiêu cùng với chúng cường giả Ma Môn đều nhìn về phía Huyền Thiên.

Huyền Thiên sắc mặt bình tĩnh, cái tay cầm chén rượu che lấy khuôn mặt cũng để xuống.

Lập tức, cường giả Ma Môn liền truyền ra mấy đạo thanh âm kinh hô.

- Là hắn. . . !

- Chính là Huyền Thiên!

- Hắn vậy mà ở chỗ này!

- Ha ha ha ha... !

Ma Môn thất thiếu Phàn Thiếu Tiêu càng cười ha hả, bỗng nhiên khí thế bộc phát, đứng lên, hai mắt như kiếm, nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, nói:



- Có một câu nói sao ấy nhỉ? Đạp mòn gót sắt không tìm ra, được đến lại không tốn chút công! Huyền Thiên, chiến lực của ngươi tuy mạnh, nhưng số mệnh thật sự lại kém đến đáng thương, xem ra người sẽ là người chết sớm nhất dưới Thất Ma Truy Sát Lệnh rồi, ha ha ha ha. . . !

Hoàng Thiên tựu là Huyền Thiên?

Tuy rằng không ít người vừa rồi trong lòng có ý nghĩ này, nhưng thật sự biến thành sự thật, chúng cường giả Yêu tộc lại cảm thấy vô cùng rung động, trợn mắt há hốc mồm.

Thanh Bằng Yêu Hoàng thì khóe miệng nhếch lên, lộ ra mỉm cười.

Mà Thiên Ngô Yêu Hoàng thu chỗ tốt của Huyền Thiên lại sắc mặt xấu hổ, ánh mắt nhìn sang Huyền Thiên, ý bảo hắn đi mau.

Thiên Ngô Lĩnh có hộ sơn đại trận, một khi mở ra, đủ khốn giết Hoàng giả cấp ba, ngay cả Hoàng giả cấp bốn cũng phải chịu thiệt, hôm nay Thiên Ngô Lĩnh tổ chức thọ yến, chiêu đãi khách bát phương đến thăm, là thời gian vui mừng, tự nhiên sẽ không mở ra hộ sơn đại trận.

Nhưng một khi xung đột ..., Phàn Thiếu Tiêu muốn Thiên Ngô Lĩnh sử dụng đại trận khốn giết Huyền Thiên, đối mặt với áp lực khổng lồ của Ma Môn, Thiên Ngô Lĩnh cũng chỉ có thể nghe theo.

Thực lựcYêu tộc kém xa Ma Môn, nếu là những thế lực Yêu tộc Hoàng phẩm thượng đằng kia, ngược lại sẽ không cần để ý đến Ma Môn Thất Tông, nhưng Thiên Ngô Lĩnh trong số thế lực Hoàng phẩm chỉ có thể coi là nổi bật trong hạ đẳng.

Chỉ có Hoàng giả ngoài tứ cấp tọa trấn, mới được coi là thế lực Hoàng phẩm trung đẳng, nếu có Hoàng giả ngoài thất cấp tọa trấn thì chính là thế lực Hoàng phẩm thượng đẳng rồi.

Thế lực Hoàng phẩm đỉnh tiêm, ít nhất phải có Hoàng giả cửu cấp, thậm chí là Chuẩn Đế tọa trấn.

Ma Môn chỉ có thất thiếu Phàn Thiếu Tiêu, hơn nữa còn một Hoàng giả cấp một, mặt khác còn có mấy vị Chuẩn Hoàng, Vương giả.

Huyền Thiên chú ý Phàn Thiếu Tiêu và Hoàng giả cấp một kia, người còn lại đều không để vào mắt, Ma Môn chỉ dựa vào những người này, muốn bắt hắn, quả thực là chuyện đùa.

Huyền Thiên cũng không lập tức bỏ chạy, đã bại lộ thân phận, như vậy hắn cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt thôi.

Hắn mỉm cười, thân thể dựa vào thành ghế, ánh mắt nhìn thoáng qua chúng cường giả Ma Môn, sau đó, dừng trên người thất thiếu Phàn Thiếu Tiêu, nói:

- Đừng cười sớm như vậy, có lẽ là số mệnh của ngươi ít đến đáng thương đấy!

- Ân - - ?

Dáng cười của Phàn Thiếu Tiêu dừng lại một chút.

Trong toàn bộ đại điện, Yêu Vương, Yêu Hoàng thần sắc đều giật mình.

Ma Môn thất thiếu, danh chấn Vân Châu, vô luận là thế lực chính đạo hay thế lực Yêu tộc, người nào không biết uy danh của Ma Môn thất thiếu?

Bọn hắn mỗi người đều là yêu nghiệt nghịch thiên, chiến lực rất mạnh, yếu nhất cũng có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook