Chương 345: Tiến nhập tiền tứ. (4)
EK
20/03/2014
i của Cốc Không Minh, cũng không thể tránh được kết cục bị một kiếm của Cốc Không Minh đâm xuyên qua người.
Hắn không ngờ lại chọn cách lưỡng bại câu thương, dùng nó để khắc chế loại công kích nhanh như chớp của Huyền Thiên.
Cốc Không Minh biết rõ Huyền Thiên không thể đánh chết hắn trong lúc luận võ, cho nên lần này không thèm né tránh, chính là muốn để cho Huyền Thiên phải ngừng tấn công, mà trong nháy mắt khi Huyền Thiên dừng lại thì cũng đủ để Cốc Không Minh hắn đánh bại Huyền Thiên.
Thấy Cốc Không Minh đột nhiên phản công như vậy, Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, loại tình huống này sớm đã nằm trong dự đoán của hắn rồi, nên cũng không lấy làm kinh ngạc.
Thân thể của Huyền Thiên trong nháy mắt liền xoay tròn một vòng, hướng chém của Trọng Nhạc kiếm trong tay trong nháy mắt liền thay đổi.
Tốc độ xoay người của Huyền Thiên thật sự là quá nhanh, một vòng chuyển xuống, Trọng Nhạc kiếm trong tay còn chưa bổ ra thì kiếm quang đã vây quanh khắp bốn phía của Huyền Thiên, hình thành một đạo kiếm mạc, ba tiếng keng keng keng vang lên, ba kiếm liên tiếp mà Cốc Không Minh đâm ra, đều bị Huyền Thiên ngăn lại.
Ba tiếng vang vừa dứt thì ngay lúc đó Huyền Thiên liền vươn một chưởng ra, quang mang lóng lánh thoáng hiện, ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn hư ảo, hào quang phát ra vạn trượng chói chang như mặt trời.
Liệt Dương Chưởng - - Kiêu Dương Liệt Nhật!
Một chưởng này đánh ra, tốc độ nhanh tới cực điểm, khoảng cách giữa hai người không quá ba thước, trong nháy mắt liền ập tới trước mặt của Cốc Không Minh.
Tất cả mọi người không biết, Huyền Thiên không chỉ có tạo nghệ kiếm kỹ thâm hậu, thậm chí ngay cả chưởng pháp cũng có thể thi triển ra một cách liên quán như vậy, một chưởng này nối tiếp ngay sau Phân Thân Thức, thông thuận tới cực điểm, giống như lưu thủy hóa thành phi bộc, tuy rằng chuyển biến trong nháy mắt nhưng vẫn ẩn chưa tự nhiên chi đạo.
Tuy rằng Huyền Thiên chỉ đánh ra có một chưởng, chúng võ giả Tiên Thiên Cảnh chẳng qua là cảm thấy tốc độ công kích của Huyền Thiên vô cùng nhanh, nhưng mấy vị thái thượng trưởng lão của tứ tông đều là cường giả địa giai cảnh, nhìn vào mà cũng thấy chấn động, trong công kích của Huyền Thiên, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cảnh giới Đạo, bởi vậy có thể thấy được, cảm ngộ của hắn đối với kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Một chưởng kia đánh ra hệt như thần lai nhất bút, Cốc Không Minh không đoán được tới đây, chỉ kịp lách người né qua, bị một chưởng của Huyền Thiên đánh trúng vai.
Lực lượng cự đại, cơ hồ khiến xương cốt của Cốc Không Minh như nát vụn, thân thể lập tức bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng là đã bị trọng thương.
Uy lực một chưởng của Huyền Thiên, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh cửu trọng cũng chịu không nổi.
Cốc Không Minh dù sao đi nữa thì cũng rất mạnh, hơn nữa thể chế cũng không yếu, tuy rằng thổ huyết nhưng cũng không nghiêm trọng lắm, thân thể vẫn còn đang bắn về phía sau liền giật giật vài cái.
Tụ khí thành lưỡi đao, liên tục bốn đạo kiếm quang lao nhanh về phía Huyền Thiên.
Khóe miệng của Huyền Thiên nhếch lên, hắn vốn chính là muốn bổ thêm cho Cốc Không Minh một kiếm nữa, nhưng đây chỉ là luận võ, Cốc Không Minh đã thổ huyết rồi, có thể tính là đã thua, nếu còn ra tay tiếp thì rõ ràng là cố ý đả thương người.
Hiện tại Cốc Không Minh lại chủ động ra tay, Huyền Thiên cũng không cần khách khí nữa.
Hai tay của hắn cầm Trọng Nhạc kiếm, mạnh mẽ chém xuống một kiếm, kiếm quang sáng chói phóng thẳng lên trời, vươn cao hơn trăm thước, kiếm khí kịch liệt thì hơn vài trăm mét, chừng như muốn chọc thủng một lỗ trên bầu trời.
Hắn không ngờ lại chọn cách lưỡng bại câu thương, dùng nó để khắc chế loại công kích nhanh như chớp của Huyền Thiên.
Cốc Không Minh biết rõ Huyền Thiên không thể đánh chết hắn trong lúc luận võ, cho nên lần này không thèm né tránh, chính là muốn để cho Huyền Thiên phải ngừng tấn công, mà trong nháy mắt khi Huyền Thiên dừng lại thì cũng đủ để Cốc Không Minh hắn đánh bại Huyền Thiên.
Thấy Cốc Không Minh đột nhiên phản công như vậy, Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, loại tình huống này sớm đã nằm trong dự đoán của hắn rồi, nên cũng không lấy làm kinh ngạc.
Thân thể của Huyền Thiên trong nháy mắt liền xoay tròn một vòng, hướng chém của Trọng Nhạc kiếm trong tay trong nháy mắt liền thay đổi.
Tốc độ xoay người của Huyền Thiên thật sự là quá nhanh, một vòng chuyển xuống, Trọng Nhạc kiếm trong tay còn chưa bổ ra thì kiếm quang đã vây quanh khắp bốn phía của Huyền Thiên, hình thành một đạo kiếm mạc, ba tiếng keng keng keng vang lên, ba kiếm liên tiếp mà Cốc Không Minh đâm ra, đều bị Huyền Thiên ngăn lại.
Ba tiếng vang vừa dứt thì ngay lúc đó Huyền Thiên liền vươn một chưởng ra, quang mang lóng lánh thoáng hiện, ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn hư ảo, hào quang phát ra vạn trượng chói chang như mặt trời.
Liệt Dương Chưởng - - Kiêu Dương Liệt Nhật!
Một chưởng này đánh ra, tốc độ nhanh tới cực điểm, khoảng cách giữa hai người không quá ba thước, trong nháy mắt liền ập tới trước mặt của Cốc Không Minh.
Tất cả mọi người không biết, Huyền Thiên không chỉ có tạo nghệ kiếm kỹ thâm hậu, thậm chí ngay cả chưởng pháp cũng có thể thi triển ra một cách liên quán như vậy, một chưởng này nối tiếp ngay sau Phân Thân Thức, thông thuận tới cực điểm, giống như lưu thủy hóa thành phi bộc, tuy rằng chuyển biến trong nháy mắt nhưng vẫn ẩn chưa tự nhiên chi đạo.
Tuy rằng Huyền Thiên chỉ đánh ra có một chưởng, chúng võ giả Tiên Thiên Cảnh chẳng qua là cảm thấy tốc độ công kích của Huyền Thiên vô cùng nhanh, nhưng mấy vị thái thượng trưởng lão của tứ tông đều là cường giả địa giai cảnh, nhìn vào mà cũng thấy chấn động, trong công kích của Huyền Thiên, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cảnh giới Đạo, bởi vậy có thể thấy được, cảm ngộ của hắn đối với kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Một chưởng kia đánh ra hệt như thần lai nhất bút, Cốc Không Minh không đoán được tới đây, chỉ kịp lách người né qua, bị một chưởng của Huyền Thiên đánh trúng vai.
Lực lượng cự đại, cơ hồ khiến xương cốt của Cốc Không Minh như nát vụn, thân thể lập tức bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng là đã bị trọng thương.
Uy lực một chưởng của Huyền Thiên, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh cửu trọng cũng chịu không nổi.
Cốc Không Minh dù sao đi nữa thì cũng rất mạnh, hơn nữa thể chế cũng không yếu, tuy rằng thổ huyết nhưng cũng không nghiêm trọng lắm, thân thể vẫn còn đang bắn về phía sau liền giật giật vài cái.
Tụ khí thành lưỡi đao, liên tục bốn đạo kiếm quang lao nhanh về phía Huyền Thiên.
Khóe miệng của Huyền Thiên nhếch lên, hắn vốn chính là muốn bổ thêm cho Cốc Không Minh một kiếm nữa, nhưng đây chỉ là luận võ, Cốc Không Minh đã thổ huyết rồi, có thể tính là đã thua, nếu còn ra tay tiếp thì rõ ràng là cố ý đả thương người.
Hiện tại Cốc Không Minh lại chủ động ra tay, Huyền Thiên cũng không cần khách khí nữa.
Hai tay của hắn cầm Trọng Nhạc kiếm, mạnh mẽ chém xuống một kiếm, kiếm quang sáng chói phóng thẳng lên trời, vươn cao hơn trăm thước, kiếm khí kịch liệt thì hơn vài trăm mét, chừng như muốn chọc thủng một lỗ trên bầu trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.